Ước chừng qua nửa nén hương. Cuối cùng, bóng dáng của Liễu cô nương xuất hiện. “Hứa công tử, Bạch Y cô nương đã chuẩn bị xong, lúc nào ngài cũng có thể qua. Chưởng quỹ nhớ ta báo cho ngài một tiếng rằng cứ chơi cho thỏa thích, không cần phải chờ ông ấy.” Liễu cô nương nói như vậy. “Được rồi, đã làm phiền cô.” Sau khi nghe vậy, Hứa Thanh Tiêu lập tức đứng dậy sau đó mở cửa phòng đi theo Liễu cô nương đi tìm Bạch Y cô nương. Hứa Thanh Tiêu tay cầm cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.