Cứ như vậy, sau gần nửa canh giờ. Trần Tinh Hà có chút thất hồn lạc phách đi đến bên ngoài nhà của Chu Lăng. Nhìn thấy nhà sư phụ mình, lúc này Trần Tinh Hà mới như được chút an ủi, hắn ta hít sâu một hơi, chỉnh sửa lại quần áo. Trần Tinh Hà đi đến cửa, lúc sắp chuẩn bị gõ cửa thì một giọng nói truyền vào tai hắn. “Tướng công, sao Thanh Tiêu đến sớm như vậy mà đứa nhỏ Tinh Hà đến giờ còn chưa tới nữa?” Là giọng của sư nương, bà ấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.