Vương Nho đứng ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này, trong lòng không hiểu sao lại có chút ước ao, quan hệ của hắn với nhiều người ở đây cũng không tệ lắm, biết nhau đã nhiều năm, vậy mà không ai gọi tên mình hết, trái lại Hứa Thanh Tiêu mới biết họ quá lắm là được nửa canh giờ. Vậy mà được hoan nghênh như thế. Gã này, mặt đẹp thì ngon ăn hơn thật à? Vương Nho có chút buồn rầu rồi đấy. Nhưng mà đúng vào lúc này, Hứa Thanh Tiêu mở miệng. "Đa tạ ý...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.