Trong nháy mắt, Ngô Minh có chút lặng lẽ. Qua một hồi, Ngô Minh đành thở dài một hơi, nói: “Đã vậy thì ta đi tìm Vô Trần đạo nhân, bố trí xong trận pháp, củng cố lại Ma Vực, đảm bảo hết mức không có vấn đề gì lớn rồi ngươi hẵng đến, thế nào?” Ngô Minh đã đổi một cách nói khác. “Khoảng bao lâu?” Hứa Thanh Tiêu cũng hiểu rõ ý của sư phụ mình, chủ yếu vẫn là ông lo lắng cho mình, cho nên cũng không cứng rắn quá mức nữa. “Ba tháng.” Ngô Minh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.