Nhưng ánh mắt Lý Quảng Tân lại lộ ra hàn mang, nhìn chằm chằm vào Trình Lập Đông. “Phủ quân, Ngô Ngôn làm việc cẩn thận, hơn nữa lại thà chết không theo, mong Phủ quân minh giám.” Trình Lập Đông nói. “Không thể nào.” “Hắn chạy khỏi phủ Nam Dự là để truyền tin tức đi, Ngô Ngôn có chết hay không cũng chẳng có can hệ gì tới bổn quân, nhưng mà món đồ kia thì nhất định phải tìm được.” “Trình Lập Đông, bổn quân hỏi ngươi một lần nữa, còn có manh mối gì khác hay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.