Thế cuộc kết thúc, Trần Tâm đại Nho chậm rãi mở miệng nói: “Thủ Nhân à, thế cuộc như đời người vậy, dù là lần đầu ngươi đánh cờ nhưng nhìn ra được ngươi sát phạt quả quyết, chuyên công phạt, cực kỳ cấp tiến.” “Đây là chuyện tốt, giai đoạn trước giống như rồng, nhưng lại lộ ra rất nhiều vấn đề. Trong lần hạ cờ thứ bốn mươi lăm của ngươi, quá vội vàng tiến về phía trước, ta chỉ cần đi bước kế tiếp thì ngươi có thể không còn đường đi tiếp nữa.” “Còn ở lần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.