Thánh uy đáng sợ ngập tràn, Vương Triều Dương cũng ngay lập tức phóng thích thánh uy của bản thân, trấn áp Hứa Thanh Tiêu ngay tại đó. Đối phương là Á Thánh. Hứa Thanh Tiêu là Bán thánh, hai ngươi có thể đối chọi lẫn nhau như vậy, đã được xem như rất mạnh rồi. “Hứa Thủ Nhân.” “Bổn thánh cho ngươi cơ hội rồi, đừng có làm hỏng ý tốt của bổn thánh.” Vương Triều Dương lại lên tiếng lần nữa, cho Hứa Thanh Tiêu cơ hội thứ hai. “Ngậm miệng cho bổn thánh.” Hứa Thanh Tiêu lạnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.