Thân là nhất phẩm, người kia cũng không ngốc, ông ta biết Vương Triều Dương đang nghĩ gì cho nên mới rời đi với vẻ không vui. Nói tới nói lui, chẳng qua cũng chỉ mượn cớ mà thôi. Ông ta cực kỳ tức giận nhưng cũng biết rằng trước mắt không phải là lúc để tức giận, bản chép lại cũng không tồi, ít nhất có thể giải quyết được kiếp nạn trước mắt. Đợi sau khi nhất phẩm rời đi. Bên trong Thiên Địa Văn cung. Vương Triều Dương lẳng lặng ngồi trong đại điện. Một bóng dáng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.