Cả đường tiễn Hứa Thanh Tiêu đến tận cửa Cố Ngôn đều rất nhiệt tình, sau đó ông quay về ngồi ở trong phòng. Chẳng biết vì sao mà tâm trạng của ông lại tốt đến bất ngờ. Thoáng nhìn qua tấu chương trên bàn, ông thẳng tay ném đi. Lại liếc mắt nhìn bản vẽ guồng nước. Ái cha, đây đúng là bảo bối mà. “Ta đã nói rồi, cái này nhất định là đồ tốt.” “Người phát minh ra thứ này đúng thật là thiên tài tuyệt thế, Thủ Nhân à Thủ Nhân, ngươi thông minh quá đi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.