Nữ đế lên tiếng, nàng không nhiều lời, chỉ bảo Hứa Thanh Tiêu xem đám tấu chương trước mặt một chút. “Tuân chỉ.” Hứa Thanh Tiêu cầm tấu chương lên và bắt đầu lật ra đọc, hắn có hơi tò mò nhưng rất nhanh sau đó, nỗi tò mò kia đã hoàn toàn không còn nữa mà thay vào đó là nghiêm túc. Một quyển. Hai quyển. Năm quyển. Mười quyển. Ba mươi quyển. Năm mươi quyển. Tròn một trăm lẻ bảy quyển tấu chương, Hứa Thanh Tiêu đã nghiêm túc xem xong toàn bộ, chẳng bỏ sót một chữ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.