Hứa Thanh Tiêu mở miệng ra lệnh. “Tiên sinh yên tâm, học sinh đi làm ngay lập tức.” Mặc dù Lý Thủ Minh không biết vì sao Hứa Thanh Tiêu như vậy nhưng vẫn ngoan ngoãn phụng mệnh làm việc. Mà đúng lúc đó. Trần Chính Nho lại đến. “Thủ Nhân.” “Thủ Nhân.” Trần Chính Nho bước thẳng một đường vào trong, sau khi trông thấy Hứa Thanh Tiêu thì trực tiếp nói ngay vào điểm chính. “Xảy ra chuyện lớn rồi.” Vẻ mặt của Trần Chính Nho cuống cuồng, ông bắt lấy tay của Hứa Thanh Tiêu, nói thế....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.