“Tôn nho, việc này đúng là không đến lượt ta nhúng tay.” “Thế nhưng Đại Nguỵ Văn Cung tự xưng là thánh nhân chính thống. Trong Thái Bình thi hội có hơn ba ngàn nho sinh, vậy mà mười hạng đầu đều không chiếm được, thật đúng là trò cười.” “Cũng không phải là Hứa mỗ ngạo mạn, nhưng nếu hôm nay không có Hứa mỗ thì chỉ sợ ngày mai Tôn nho cũng chẳng chú ý đến.” Đối với Tôn Tĩnh An, Hứa Thanh Tiêu chính là cực kỳ chán ghét. Hắn cũng không nghĩ được vì sao loại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.