Sau khi Trần Thư nói xong, Hứa Thanh Tiêu lập tức vung tay lên trời, thiên lôi cũng dần tản đi. Thay vào đó là sự yên tĩnh trở lại. Mà cách đó không xa, Thiên Lôi oanh đã tràn ngập ánh sáng màu lam. Trần Thư cũng không do dự chút nào mà đi thẳng đến trước Thiên Lôi oanh, ngắm họng pháo vào ngay một tòa núi nhỏ. “Hứa huynh, xem nè.” Giọng hắn vang lên. Sau một khắc. Một tiếng sấm vang dội không gì sáng bằng vang lên. Ngay tức khắc, âm thanh khủng bố đinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.