“Bẩm chư vị đại nhân, bách tính Trần quốc không biết vui mừng đến mức nào, bọn chúng còn đứng trên thành lầu, cười to vang trời, nhìn quân ta bằng ánh mắt đầy căm thù.” Đối phương trả lời. “Được rồi.” “Không cần nói thêm nữa.” “Nói với Xạ Dương hầu, không được phép tham chiến.” “Chu thượng thư, viết thêm một đạo thánh chỉ nữa, ta muốn giờ này ngày mốt, ta muốn viện binh từ phiên vương các nơi phải tập hợp hết ở chiến trường.” “Muộn ba canh giờ, chém đầu thủ lĩnh.” Hứa Thanh Tiêu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.