Máu tươi nóng hổi phun ra, bắn cả lên gò má Tần Thanh Dung. Hai mắt nàng nhanh chóng trở nên mờ mịt. “Ta... ta đã giết người?” Không chỉ giết người, người nàng giết còn là đại thiếu gia Bạch Cảnh Thiềm mà nàng từng ngưỡng mộ tương tư. Thi thể Bạch Cảnh Thiềm từ từ ngã xuống, co giật một lúc rồi ngừng hẳn. “Loại người này chết cũng là đáng đời.” Mạc Cầu nói giọng lạnh lẽo. “Sư tỷ, chúng ta tranh thủ dọn dẹp một ít đồ đạc rồi đi thôi, để lâu sẽ khó tránh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.