“Ba...” Dòng nước như một tầng bình chướng trong suốt bị ba người nhảy xuyên qua. Phía trước vầng sáng hiện rõ, hô hấp trở lại bình thường, đập vào mắt ba người là một cửa đá có trọng binh trấn giữ. “Cổ thủ lĩnh.” Nhìn thấy Cổ Nhược Bàn, một đám thủ vệ trông coi vội thi lễ. “Ừm.” Cổ Nhược Bàn dẫn theo Hà Nhược Lan, vẻ mặt không biến đổi gì chỉ gật đầu, dậm chân đi vào trong. Còn về Mạc Cầu, đám người ở đây dường như không nhận thấy sự tồn tại của hắn. Rõ ràng trước mắt
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.