So với Vương Kiều Tịch còn đang mơ màng cảm nhận sự thay đổi bên ngoài thì Mạc Cầu là người tỉnh táo trở lại sớm hơn. “Nơi đây là đâu?” Hắn quét mắt nhìn xung quanh, chỉ thấy núi non trùng điệp mà không thấy người ở, nhìn qua thì chỗ này không khác Lăng Vân sơn mạch nhiều lắm. “Quan sát bốn phía xem.” Vương Kiều Tịch đề nghị. “Tiền bối trong tông môn có nói qua, chỗ này cách quốc gia phàm nhân không xa, không có nhiều tu sĩ qua lại nên rất an toàn.” “Tốt.” Mạc Cầu gật đầu, hai
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.