“Ai?” Mã Đình Đình tiến lên một bước trong vô thức, nàng muốn gọi đối phương lại thì Từ Vân Phượng ngăn lại. “Đình Đình.” Từ Vân Phượng chớp đôi mắt đẹp. “Sao vậy?” Mã Đình Đình ngạc nhiên. “Người này...”, Từ Vân Phượng nhìn bóng lưng Mạc Cầu với vẻ mặt trầm tư. “Tựa hồ không đơn giản đâu.” “Thật sao?” Tiểu Kiếm Ma Bạch Lượng đứng dậy, trường kiếm đã được rút ra khỏi vỏ. “Là địch hay là bạn?” “Ta không biết.” Từ Vân Phượng lắc đầu, hai hàng lông mày nhăn lại. “Hy vọng chút nữa sẽ không sinh ra biến
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.