Nửa năm sau, phong thư đến tay một nữ tử. Người này mặc váy trắng như tuyết, mái tóc dài không buộc mà buông xoã sau lưng, tướng mạo và khí chất đều bất phàm. Một thanh cổ kiếm dài ba thước đeo chếch bên hông nàng, vẻ hào hiệp làm cho bề ngoài của nàng cũng nhiều thêm một phần lăng lệ. Nàng bóc phong thư, gương mặt nở nụ cười nhạt lúc đọc văn tự, cho đến khi xuất hiện cái tên Mạc Cầu. Mạc Cầu! Đôi mắt đẹp của Vương Kiều Tịch khẽ chớp động, trong đó dường như hiện
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.