“Ầm ầm...” Mưa rào tuôn xối xả, căn miếu cũ bị mưa bao phủ, từng giọt mưa nặng hạt đập trên mái ngói vỡ tan thành những hạt nhỏ li ti. Cửa miếu rộng mở nhưng không thấy tượng Phật từ bi mà chỉ có một khối thịt to lớn ngồi xếp bằng trên giường mềm cười to thoải mái. Tiếng mưa, tiếng cười, tiếng khóc chen nhau. Phẫn nộ, không cam lòng, khinh thường lẩn khuất. Cảnh tượng kỳ dị hiện ra trước mắt Mạc Cầu, còn hắn thì vẫn bất động. Phù Ngao mang vẻ mặt hoang mang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.