“Tiền bối.” Phái Văn còn chưa kịp đáp lời thì Thải Văn ở bên cạnh đã lộ vẻ kinh hoảng, vội vàng nói. “Không liên quan đến muội muội ta, những ngày qua chúng ta chưa lúc nào rời nhau mà.” “Muội muội?” Mạc Cầu lắc đầu. “Ngươi chắc chắn nàng vẫn là muội muội của ngươi chứ?” “Tiền... tiền bối, người nói vậy là sao?” Thải Văn sững người, vẻ mặt mờ mịt. Nàng quay sang nhìn kỹ Phái Văn, ánh mắt dần biến hóa như đoán ra được cái gì. “Đoạt xá?” Tôn Chính chắp tay, dậm chân bước tới. “Ý
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.