Ở chính giữa đại điện, Mạc Cầu mặc quần áo màu trắng, tay áo dài rủ xuống, da dẻ trắng nõn rất giống một văn nhân yếu đuối. Hắn ôm quyền, khom người. “Mạc Cầu gặp qua cô nương.” “Mạc Cầu?” Hai mắt đẹp của Miêu Đông Nhi sáng lên, nàng bước tới trước nhìn kỹ Mạc Cầu. “Ta đã nghe danh ngươi, là người có thiên phú về y đạo cao nhất trong cả trăm năm qua của Linh Tố Phái, thậm chí còn vượt qua cả Tôn tiền bối. Ngươi còn trẻ như vậy sao?” Nàng hẳn là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.