“Mạc… Mạc sư huynh.” Hoàng Mẫn lấy lại bình tĩnh, gương mặt xinh đẹp đã tái đi, nàng liên tục nháy mắt với Mạc Cầu. “Hiện giờ không phải là lúc xem đồ vật thuộc về ai, trước tiên hãy cứu người đi đã.” Sắc mặt Tổ Địch càng âm trầm, hắn nhìn Mạc Cầu tức giận. “Mạc sư đệ, ngươi điên rồi phải không? Mau tránh ra.” “Sư huynh.” Mạc Cầu giữ vẻ mạt lạnh nhạt không động đậy. “Ta có thể tránh ra, nhưng sư huynh thật nghĩ bản thân có thể trốn thoát được sao?” Nói xong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.