Nửa canh giờ sau, hai người Mạc Cầu và Đổng Tiểu Uyển đã xuất hiện phía trước một hẻm núi bí ẩn. Nếu không đi tới gần thì không ai phát hiện ra nơi này đúng là một nơi thông với hẻm núi bên kia. Chỗ hẹp nhất của hẻm núi này chỉ đủ cho hai người sóng vai mà đi, chỗ rộng nhất không quá hai trượng, bên trên dây leo phủ kín hình thành tấm bình phong che chắn tự nhiên trước ánh mắt quan sát của người khác. “Khó trách...” Nhìn hẻm núi trước mặt, Đổng Tiểu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.