Hạp cốc u ám, ngày hay đếm đều không thấy ánh mặt trời, mùi hôi bốc lên tạo thành màn ngăn khiến vật sống bình thường ít khi lui tới. Thế nhưng ở chỗ này lại đang có một nữ nhân ngồi xếp bằng, vẻ mặt thư thái như đang thả lỏng gân cốt. Gương mặt nàng thanh tú, đôi mắt đẹp toát ra vẻ thanh tịnh, y sa trắng noãn không nhuốm bụi trần. Nàng ngồi đó như một bông hoa sen mọc giữa bùn lầy vậy. “Rầm rầm...” Cây khô lắc lư, từ trên cao có một người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.