Hôm sau, Liễu Cẩn Tịch đi vào hậu viện của hiệu thuốc như mọi ngày. “Thanh Dung…” Nàng dừng trước cửa, nhìn đại phu ở bên cạnh hỏi. “Nàng có tỉnh lại đêm qua không?” “không có.” Hà đại phu cúi đầu. “Hạ nhân nói cả đêm trong phòng yên lặng không có động tĩnh gì.” “Im lặng.” Liễu Cẩn Tịch khẽ giật mình, ánh mắt phức tạp, thật lâu mới than nhẹ rồi chậm rãi đẩy cửa phòng. Mọi thứ hiện ra trước mắt khiến nàng sững sờ. Gian phòng mộc mạc đả thay đổi hoàn toàn chỉ sau một đêm. Trên giường có đêm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.