“Lách tách...” Cách đó không xa là đám thủ vệ của Phương gia đang thay phiên nhau canh gác. Hai người ở trong đội ngũ, cảm giác cũng thấy an toàn. Tần Thanh Dung hơi động người, nàng đã ngủ say, lâu lắm rồi mới được buông lỏng tâm tình như vậy. Mạc Cầu thu hồi ánh mắt, xác nhận không có ai chú ý đến mình thì mới để ý đến các vật trong tay mình. Trên người tên Nhạc Nguyên giả kia không có nhiều đồ lắm, tất cả đều được để trong cái bọc chứa, trong đó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.