“Trốn!” Hai mắt Tần Khuyết trở nên vô thần, sắc mặt ngốc trệ, ý thức trống rỗng. Hắn chỉ biết sát cơ phía sau đuổi theo ngày một gần, chỉ có liều mạng chạy trốn mới giành được chút hy vọng sống. Hắn chạy hướng này hy vọng sẽ gặp được cứu tinh. “Tần Khuyết?” Không biết đã qua được bao lâu, chợt có một âm thanh quen thuộc rơi vào tai. Tần Khuyết cuồng hỉ, vội nghiêng đầu nhìn về phía người tới. “Hà sư huynh.” Cách đó không xa có một người cao gầy, mặt như đao tước đang lại gần. Người này
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.