Dược cốc. Hỏa hoạn qua đi, màu xanh cây cỏ trước kia đã không còn, thay vào đó là khói đen lượn lờ và một ngọn núi trụi lủi. Chim chóc tán loạn vỗ cánh hót vang như cám cảnh cho tình trạng của mình. Tại một chỗ phía sau núi. “Ông...” Núi đá rung lắc, bụi đất rơi rầm rầm, một cửa hang tối đen lộ ra. Đổng Tịch Chu mặt không đổi sắc bước vào trong động. “Đát... đát...” Tiếng bước chân vang lên chậm rãi khiến người ta động lòng. Không bao lâu sau. “Xoạt!” Đá lửa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.