Một lát chờ đợi mà Liễu Vô Thương nói thật khiến Mạc Cầu được mở rộng tầm mắt. Lúc đối phương trở lại đã là đúng một tháng sau kể từ thời điểm rời đi. “Xin lỗi! Xin lỗi, bởi vì có một số việc nên ta chậm trễ, làm cho đạo hữu phải chờ đợi lâu.” Hắn liên tục chắp tay, vẻ mặt áy náy. “Không sao.” Mạc Cầu cũng không vì thế mà chỉ trích đối phương. “Đại sư huynh muốn gặp ngươi. Đi theo ta một chuyến.” “Được.” Đại sư huynh trong miệng Liễu Vô Thương nói ra chính là Tạ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.