Quận Tầm Dương. Trên đường phố, người đi lại đông như trẩy hội, ngựa xe như nước đan xen. Tiếng tiểu thương gào thét, tiếng rao hàng nối nhau không dứt. “Bánh hấp... bánh hấp...” “Ba văn tiền một cái, năm văn tiền một đôi, vừa nóng vừa mềm mau tới mua điiii”. “Tuân Lục.” Một xa phu nhìn hán tử đang gánh hàng rao bán bên đường vẫy tay. “Cho ta hai cái.” “Có ngay.” Tuân Lục vội đáp, nhanh bước tới gần lấy hai cái bánh đưa tới. “Lục Tử, gần đây hài tử nhà ngươi còn nghịch...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.