Điều này sao có thể!
Thiên tài tuyệt thế như Đạm Thai Lăng tại sao lại vừa ý Diệp Vân? Phải biết rằng Đạm Thai Lăng bình thường lạnh như băng, đối với nhiều người đều có vẻ mặt ai cũng thiếu nợ mình cả.
Nhìn thấy Đạm Thai Lăng bỏ qu tất cả mọi người, lại rời đi, trong lòng Cao Nham lạnh buốt như băng giá, cô đơn bao phủ khắp nội tâm, thì ra Đạm Thai Lăng sớm đã là thê tử của người khác, khó trách nàng lại không ngó tới hắn, Cao Nham thất hồn lạc phách.
Đạm Thai Lăng vừa mới tấn giai Chiến Hoàng tựu đã công bố tin tức này ra ngoài,rất nhiều Chiến Hoàng không ngừng chấn động.
Đạm Thai Lăng không phải một Chiến Hoàng bình thường, mà là thiên tài có tinh hồn dung hợp độ đạt tới 89, trong một năm rưỡi từ Thần Hải tu luyện tới Chiến Hoàng!
Bất luận là Chiến Hoàng nào cũng không thể bỏ qua một người như vậy.
Đạm Thai Lăng nói rõ mình là thê tử của Diệp Vân, vậy ý nghĩa sau này mặc kệ xảy ra chuyện gì nàng đều đứng bên phía Diệp Vân, Diệp gia rốt cục có một Chiến Hoàng, tại Thiên Nguyên Đại Lục đã có quyền nói chuyện nhất định!
Đạo Đình chân loan đại điện.
Khi Thần Hoàng biết rõ tin tức này thì tức giận vạn phần, Diệp gia không ngừng quật khởi, Đạo Đình đã bị uy hiếp càng lớn! Nếu như Diệp gia tiếp tục xuất hiện thêm mấy Chiến Hoàng, tương lai Diệp gia không có khả năng tiếp nhận quản thúc của Đạo Đình!
Tiểu Dực cùng Mân Nhi còn bị giam giứ, trong khoảng thời gian này Tiểu Dực cùng Mân Nhi tu vị đạt tới Đạo Huyền thập trọng, loại tutốc độ tu luyện này ngay cả Thần Hoàng cũng cảm thấy kinh hãi không thôi.
Tinh Hồn dung hợp độ đạt tới 70 đúng là đáng sợ, Diệp gia rốt cuộc vì sao có nhiều thiên tài Tinh Hồn dung hợp độ đạt tới ngoài 70 như thế? Trong đó chỉ sợ có ẩn giấu bí mật không ai biết.
- Đạm Thai Lăng, rất tốt, ta đúng là muốn nhìn các ngươi có bao nhiêu năng lực!
Thần Hoàng hừ lạnh một tiếng, hắn phái ra một ít ám bộ giám sát cả lãnh địa Diệp gia, thậm chỉ còn sắp xếp vài người tiến vào Diệp gia.
Hắn muốn đào móc tất cả bí mật của Diệp gia ra.
Yên Vân thánh thành Diệp gia.
Thời điểm Diệp Vân biết rõ đạm Đạm Thai công bố quan hệ giữa nàng và Diệp gia thì nội tâm của hắn cảm động. Diệp Vân biết rõ, Đạm Thai đang chia sẻ áp lực cho mình.
Trong một năm qua, Diệp gia giống như một con nhím gai bảo vệ chính mình, trừ có giao dịch vãng lai với Lăng gia thì chặt đứt tất cả nghiệp vụ ngoại bộ và vãng lai với các thế lực, tập trung vào tu luyện, Đạo Đình cũng không có biện pháp cầm bọn họ thế nào.
Chỉ cần tiếp qua vài năm, Diệp gia sẽ có mấy vị Chiến Hoàng, đến lúc đó ngay cảThần Hoàng cũng mơ tưởng cầm Diệp gia thế nào!
Thời điểm Diệp Vân chuyên tâm dẫn đạo linh thể cho tộc nhân Diệp gia thì Diệp Bình nhanh chóng đi tới.
- Tộc trưởng!
- Chuyện gì?
- Người gia nhập Diệp gia trong một năm qua đã bị mang tới toàn bộ. Có người luyện đan thay chúng ta, có phụ trách gieo trồng Thiên Vực thánh quả, cũng có người phụ trách thiết lập nhà cửa, tổng cộng sáu người!
Diệp Bình nhìn qua Diệp Vân báo cáo.
Qua chớp mắt, sáu người kia bị Diệp gia mang tới.
- Chúng ta không phục, dựa vào cái gì bắt chúng ta!
- Chúng ta gia nhập Diệp gia thì chăm chỉ làm việc, các ngươi dựa vào cái gì bắt chúng ta? Các người đối với chúng ta như vậy, thật khiến chúng ta thất vọng đau khổ.
Sáu người hùng hùng hổ hổ, chưa từ bỏ ý giãy dụa.
Phàm là người sau này gia nhập Diệp gia, Diệp Vân phái Diệp Bình trông coi cẩn thận, bởi vì Thần Hoàng rất có thể sẽ an bài người tiến vào Diệp gia.
Ánh mắt Diệp Vân nhìn qua sáu người kia, bọn họ có trẻ có già, ánh mắt của hắn nhìn qua người tên luyện dược sư. Đó là một lão giả khí độ bất phàm.
- Xin hỏi lão tiền bối tên gọi là gì?
Diệp Vân mỉm cười, nhìn qua lão giả kia hỏi.
- Ta là Hư Yếm.
Hư Yếm lạnh nhạt trả lời, trong đôi mắt có tinh quang hiện ra.
- Tiền bối là luyện dược sư cấp bậc nào?
- Tam tinh luyện dược sư!
- Vãn bối có chút không rõ, tiền bối là một tam tinh luyện dược sư vì sao phải gia nhập Diệp gia ta. Thay Diệp gia luyện dược?
Diệp Vân giống như cười mà không cười hỏi thăm.
- Chuyện này đơn giản, dược sư tam tinh bình thường một năm tối đa chỉ có thể kiếm được một trăm triệu ảnh kim, mà Diệp gia khai ra giá tiền gấp ba lần.
Hư Yếm thong dong trả lời.
Diệp Vân nhìn qua tư liệu đám người Hư Yếm. Căn cứ vào tư liệu biểu hiện của những người này, gia thế của bọn họ trong sạch. Thời gian đã hơn một năm, Diệp gia rất ít nhận người ngoài, cho tới bây giờ tổng cộng chỉ tuyển thêm sáu người mà thôi, sáu người này đều là Diệp Vân bày mưu đặt kế chiêu mộ tiến vào.
Tư liệu biểu hiện Hư Yếm tu vị chỉ là Thần Hải, nhưng Diệp Vân biết rõ tu vị của Hư Yếm ít nhất cũng là Đạo Huyền. Hư Yếm tuy dùng bí pháp che dấu người Diệp gia, nhưng đừng giấu được Sư Gia trong người của Diệp Vân.
- Ta tìm tới các ngươi cũng không có ác ý.
Diệp Vân nhàn nhạt nói.
- Diệp Vân tộc trưởng có việc tìm chúng ta?
Ánh mắt Hư Yếm nhìn qua người Diệp Vân, hắn và Diệp gia chỉ là quan hệ thuê mướn, dựa theo luật pháp của Đạo Đình, Diệp Vân không thể giết hắn, cho nên hắn không cần sợ hãi.
- Ta có biện pháp có thể làm cho tiền bối tăng khả năng luyện dược lên hơn tứ tinh, không biết Hư Yếm tiền bối có hứng thú thử một lần hay không?
- Giúp ta tăng lên tứ tinh sao?
Ánh mắt Hư Yếm lập lòe một chút, chần chờ chốc lát nói:
- Ta cần trả giá cái gì?
- Ký hiệp nghị, vĩnh viễn trung với Diệp gia, luyện dược cho Diệp gia chúng ta!
- Có thể!
Hư Yếm sảng khoái đáp ứng, nói:
- Dù sao ta cũng không chỗ nào để đi!
Trong lòng của hắn âm thầm kích động, hẳn là hôm nay có thể tiếp xúc tới bí mật của Diệp gia?
- Ta truyền thụ công pháp của Diệp gia cho các ngươi, mười ngày sau ta sẽ tới tìm các ngươi.
Diệp Vân tay phải vung lên, một tập sách vở nằm trong tay của Hư Yếm, là một bản công pháp tên là Viêm Hỏa Quyết.
Hư Yếm nhìn qua công pháp trong tay, mi tâm không ngừng nhảy lên, từ khi đi vào Diệp gia thì hắn biết rõ người củ Diệp gia tu luyện công pháp cao thâm, nhưng mặc kệ hắn dùng thủ đoạn gì cũng không thể dò hỏi được bí tịch đó là gì, không nghĩ tới Diệp Vân lại cho bọn họ.
- Trong mười ngày này các ngươi nên ở trong mật thất chuyên tâm tu luyện, không được ra ngoài.
Diệp Vân trầm giọng nói.
Hư Yếm và mấy người khác bị người Diệp gia mang đi.
- Tộc trưởng, sáu người này rõ ràng cho thấy có vài vấn đề, tộc trưởng vì cái gì còn chiêu lãm bọn chúng?
Diệp Bình nghi hoặc hỏi thăm.
- Diệp Bình, ngươi nghĩ lại đi, nếu như Diệp gia chúng ta phong bế hoàn toàn, bên ngoài ai cũng không biết chúng ta đang làm gì, Thần Hoàng nhất định sẽ có nhiều nghi kỵ với Diệp gia chúng ta, áp dụng các loại thủ đoạn đối phó chúng ta. Chúng ta chiêu sáu gian tế đi vào. Phái người nhìn thẳng bọn chúng, lại thỉnh thoảng truyền tin tức vô dụng vào trong tai của Thần Hoàng, Thần Hoàng sẽ thả bớt cảnh giác với Diệp gia. Chỉ cần cẩn thận một chút, không lộ ra tin tức trọng yếu là được.
Diệp Vân cười nói.
Chương 1017 Rời khỏi (2)
- Tộc trưởng anh minh, tộc trưởng truyền cho bọn chúng Viêm Hỏa Quyết hay sao?
Diệp Bình sờ sờ đầu, khó hiểu hỏi thăm.
- Ta có chỗ hữu dụng.
Diệp Vân thần bí cười lên, không không chỉ truyền thụ cho đám người Hư Yếm Viêm Hỏa Quyết, còn phải giúp đám người Hư Yếm dẫn đạo linh thể!
Mười ngày sau, đám người Hư Yếm tu luyện Viêm Hỏa Quyết bị người Diệp gia dẫn tới chỗ Diệp Vân dẫn đạo linh thể.
Trong mật thất.
- Hư Yếm, ngươi nói cho Thần Hoàng đại nhân tin tức xấu đi. Đây là công pháp Diệp gia chúng ta tu luyện.
Diệp Vân vứt một quyển sách cho Hư Yếm, quyển sách này là thoát thai từ Viêm Hỏa Quyết của Diệp gia, nhưng rất nhiều mấu chốt cũng bị Diệp Vân sửa chữa qua, người bình thường không nhìn ra, nếu như tu luyện thì tu vị không cách nào tăng lên, lại dẫn tới một ít hậu quả nghiêm trọng, chỉ có Diệp Vân có thể giải.
- Vâng, tộc trưởng!
Hư Yếm cung kính nói ra, trong đôi mắt đối với Diệp Vân tràn đầy thành kính.
Hư Yếm dựa theo Diệp Vân phân phó. Đem bản công pháp bí tịch này từ các con đường truyền tới Đạo Đình.
Không biết Thần Hoàng cầm được bản Viêm Hỏa Quyết thì có tu luyện hay không? Mặc kệ Thần Hoàng có thể tu luyện hay không, Diệp Vân đều mặc kệ, hôm nay Diệp gia giống như tường đồng vách sắt, ai cũng đừng nghĩ thẩm thấu vào. Dốc lòng tu luyện tăng thực lực của Diệp gia lên mới là đạo lý.
Lúc này trên Tử Vân Tinh, sâu trong lòng đất.
Thời gian hơn một năm, cự nô mấy lần công kích bị đánh lui. Diệp Vân cùng Viêm Hoàng, Nguyên Hoàng giống như bị giam tại chỗ, Hiên Linh lão giả cũng không có ý cho Diệp Vân truyền tin tức cho Thiên Nguyên Tinh, không biết Hiên Linh lão giả an bài như thế nào.
Lòng đất phi thường bình tĩnh, cường giả các chủng tộc không ngừng tu luyện, ngẫu nhiên sẽ phái mộ ít người lên mặt đất sưu tầm một phen. Xem có thể tìm được người sống sót hay không.
- Nhị vị Chiến Hoàng đại nhân, Hiên Linh Thị Thần vẫn một mực không cho chúng ta truyền tin tức về Thiên Nguyên Tinh a?
Diệp Vân hỏi thăm Viêm Hoàng cùng Nguyên Hoàng.
- Nếu như ngươi muốn truyền tin tức cho Thiên Nguyên Đại Lục, vyaj phân thân này của ngươi phải chết rồi.
Viêm Hoàng nói.
- Chỉ là một phân thân mà thôi, còn tốt hơn hao tổn chết ở nơi này.
Nguyên Hoàng trầm mặc chốc lát nói:
- Hiên Linh Thị Thần vẫn chú ý khôi phục thông đạo Linh Hỏa Tinh, nói không chừng phân thân của ngươi không cần chết.
- Thế nhưng mà, tổ ma lúc nào sẽ tiến công Tử Vân Tinh? Vạn nhất tổ ma công phá Tử Vân Tinh, tới lúc đó ta truyền tin tức về Thiên Nguyên Đại Lục thì cũng trễ rồi.
- Hiên Linh Thị Thần hẳn sẽ có an bài, ngươi không cần lo lắng.
Nguyên Hoàng an ủi Diệp Vân.
- Được rồi.
Diệp Vân bất đắc dĩ gật đầu, trong lòng đang lo lắng.
- Hiên Linh Thị Thần muốn liên lạc Tinh Hồn của Tử Vân Tinh, nhưng mà Tinh Hồn vẫn không hiện thân!
Viêm Hoàng nói.
Diệp Vân cau mày, rốt cuộc phỉa như thế nào mới có thể liên lạc với Tinh Hồn của Tử Vân Tinh đây?
- Viêm Hoàng, Nguyên Hoàng,ta muốn đi ra ngoài một chuyến!
Diệp Vân bỗng nhiên nói.
- Đi ra ngoài? Đi đâu?
Viêm Hoàng nao nao hỏi.
Nguyên Hoàng cũng nhìn về phía Diệp Vân.
- Đến các nơi của Tử Vân Tinh nhìn một chút!
- Diệp Vân, bên ngoài Tử Vân Tinh quá nguy hiểm, khắp nơi đều là cự nô, ngy cả chúng ta cũng không dám lên mặt đất! Ngươi không nên mọ hiểm mới tốt.
Viêm Hoàng khuyên can.
- Nhị vị Chiến Hoàng đại nhân, không có việc gì. Nhị vị là Chiến Hoàng rất dễ dàng bị tổ ma chú ý tới, cho nên không thể ra đi mạo hiểm, mà ta chỉ là võ giả Thần Huyền cho dù tổ ma có chú ý tới ta, cũng sẽ không quan tâm nhiều. Nếu như đụng phải cự nô, ta tận lực né tránh là được!
Diệp Vân bình tĩnh cười nói.
- Chúng ta nên xin chỉ thị Hiên Linh Thị Thần a.
Viêm Hoàng trầm ngâm chốc lát.
Viêm Hoàng lưu Nguyên Hoàng trông coi Diệp Vân, chính mình tìm Hiên Linh Thị Thần, sau một lát Viêm Hoàng liền trở về.
- Hiên Linh Thị Thần đáp ứng, ta thấy nên tìm máy người hộ tống ngươi theo, nhưng mà Hiên Linh Thị Thần cho ngươi đi một mình, nếu như gặp được nguy hiểm, chính dễ dàng truyền tin tức về cho Thiên Nguyên Tinh.
Viêm Hoàng buông buông nói.
Diệp Vân nhíu mày ra, hỏi:
- Hiên Lih Thị Thần còn nói cái gì? Có nói cho ta nghe không?
- Không có, Hiên Linh Thị Thần cũng không hy vọng xa vời Thiên Nguyên Tinh bên kia có Thị Thần nguyện ý mạo hiểm tới nơi này thủ hộ Tử Vân Tinh, nếu như tới đây chỉ là một ít Chiến Hoàng, Hiên Linh Thị Thần tỏ vẻ không có gì dùng.
Hiên Linh lão giả căn bản không ôm hy vọng lớn vào Thiên Nguyên Tinh.
- Đã như vầy, ta sẽ tới mặt đất Tử Vân Tinh!
Diệp Vân nói với hai Chiến Hoàng.
- Được rồi, nếu Hiên Linh Thị Thần an bài như thế, chúng ta cũng không có ý kiến gì, chính ngươi cẩn thạn chú ý một chút.
Viêm Hoàng ngẫm lại, liền gật đầu nói.
- Nhị vị Chiến Hoàng đại nhân cũng nên cẩn thận đôi chút!
Diệp Vân thâm ý nói ra, được sự dẫn dắt của đám Tử Viêm, xuyên qua đường hầm âm u, đi thẳng lên mặt đất Tử Vân Tinh.
Nhìn thấy bóng lưng Diệp Vân rời đi, Viêm Hoàng hơi suy nghĩ, nói:
- Nguyên Hoàng, ngươi nói Diệp Vân lúc rời khỏi bảo chúng ta cẩn thận cái gì đây? Chẳng lẽ hắn phát hiện cái gì?
Nguyên Hoàng lắc lắc đầu nói:
- Khả năng a, chúng ta tốt nhất không nên suy đoán lung tung!
Ánh mắt của hắn thâm thúy nhìn qua hướng Diệp Vân rời đi.
Trong Tử Vân Tinh này chắc chắn có cất dấu bí mật, Tử Vân Huyền Châu cất dấu ở đầu ngón tay đột nhiên động, trong tối tăm giống như có lực lượng kỳ dị dẫn dắt. Dẫn Diệp Vân đi tới một hướng.
Đúng lúc này Diệp Vân bỗng nhiên có một loại cảm giác, sau lưng có một đôi mắt đang nhìn chằm chàm vào mình.
- Bị theo dõi!
Trong lòng Diệp Vân khẽ động, lập tức nhìn qua một hướng.
Không biết là cái gì theo dõi mình, trước khji xác định rời khỏi, Diệp Vân mờ mịt đi lại không căn cứ trên Tử Vân Tinh, không dám tiến về hướng Tử Vân Huyền Châu dẫn đạo.
Diệp Vân khắp nơi tránh né đám cự nô theo dõi, Diệp Vân phát hiện thực lực của mình kém người nọ quá nhiều, mặc kệ hắn dùng phương pháp gì cũng không thể vứt bỏ người nọ.
Thời gian vài ngày qua đi, Diệp Vân bay vút mấy chục vạn dặm, xuyên qua thảo nguyên, sa mạc, rừng rậm.
Nơi này đều có màu tím, liền bùn đất cũng màu tím, cho người tam cảm giác đơn điệu.
Trên Tử Vân Tinh này Diệp Vân không dám tùy ý phóng thích thần hồn. Vạn nhất bj cự nô truy tung thì phiền toái.
Diệp Vân đi tới một sơn cốc, đúng lúc này đầu ngón tay của Diệp Vân có Tử Vân Huyền Châu "Vèo" một tiếng, nó thu Diệp Vân vào bên trong sau đó hóa thành hào quang màu đen bay vút đi, biến mất trong rừng rậm tịch mịch.,
Người phía sau cũng đã rời đi, không còn truy tung nữa.
Trong không gian của Tử Vân Huyền Châu.
Diệp Vân lại nhìn thấy cự xà. Thân hình của nó vẫn khổng lồ, con mắt như chuông đồng nhìn qua Diệp Vân, đầu lưỡi kêu tê tê.
- Ngươi muốn mang ta đi nơi nào sao?
Diệp Vân nhìn qua cự xà này, hắn cảm giác được cự xà cũng không ác ý. Nếu không bằng thực lực của nó đủ nuốt Diệp Vân vào bụng.
Chương 1018 Đồ vật kia
- Tê tê.
Cự xà lắc đầu, lè lưỡi ra, nó nói ra cái gì dó. Thế nhưng mà Diệp Vân nghe không hiểu.
Vô số lần ý đồ trao đổi với cự xà, cuối cùng đều chấm dứt trong thất bại. Diệp Vân đành phải ngồi xuống, yên lặng chờ tình thế phát triển, người phía sau đã bị bỏ qua, không biết cự xà này muốn dẫn hắn đi nơi nào.
Con cự xà này cũng như Hiên Linh lão giả, đều là Thị Thần, nhưng mà người của Tử Vân Tinh không ai biết trên tinh cầu có tồn tại nó mà thôi.
Tử Vân Huyền Châu lướt đi, cũng không biết cuối cùng nhìn thấy cái gì, Diệp Vân kiên nhẫn chờ đợi.
Nhân thần cấm địa đệ cửu trọng thiên.
Diệp Vân đệ tam phân thân đang điên cuồng tu luyện trong thế giới tam tương, ở trong này một phút dài như trôi qua một năm, thời gian dài dằng dặc khiến người ta có cảm giác như thời gian dài vô tận.
Đây là do hai vị Thiên Nguyên cùng Tinh Huyền tinh chủ làm ra.
Trong nơi này hoàn toàn khác với bên ngoài.
Thời gian một năm Diệp Vân tuy chỉ tu luyện tới Thần Huyền thập trọng, nhưng mà lĩnh ngộ thời không đạo văn rất khắc sâu, quanh thân có thời không chi lực lưu chuyển, mỗi một đạo thời không chi lực giống như lưỡi đao sắc bén.
Thời không đạo văn là một loại lực lượng của không gian, tâm linh cùng vũ trụ câu thông mới có thể lĩnh ngộ thời không đạo văn.
Không biết vì cái gì, Diệp Vân dường như có thiên phú đặc thù, không cần lĩnh ngộ, thời không đạo văn chi lực tự nhiên lưu chuyển quanh người của hắn.
Thần Huyền thập trọng, khoảng cách Đạo Huyền cách chỉ một bước, nhưng mà tu vị cường giả Đạo Huyền nhị tam trọng lúc này không nhất định đánh thắng Diệp Vân.
Diệp Vân bỗng nhiên cảm giác được cái gì, mở to mắt, hai thân ảnh xuất hiện trước mặt Diệp Vân, chính là Thiên Nguyên cùng Tinh Huyền hai vị tinh chủ.
- Hai vị tinh chủ đại nhân...
Diệp Vân vội vàng đứng dậy, đang muốn nói cái gì.
- Không nghĩ tới ngươi nhận ra chúng ta, xem ra ngươi đã ở nơi khác gặp qua chúng ta rồi.
Thiên Nguyên khẽ mĩm cười nói, lộ ra vẻ thập phần hòa ái.
Về phần Tinh Huyền sắc mặt của hắn bìn tĩnh.
Lại là ý niệm của Thiên Nguyên cùng Tinh Huyền lưu lại, chúng chỉ có được ý thức của hai vị tinh chủ năm đó cho nên không có nhận ra Diệp Vân.
- Không nghĩ tới ngươi còn lĩnh ngộ một tia thời không đạo văn chi lực, mặc dù chỉ la da lông, nhưng đối với Thần Huyền đã xem như không tệ!
Tinh Huyền thoả mãn nhìn qua Diệp Vân, mở miệng hỏi:
- Ngươi Tinh Hồn dung hợp độ là bao nhiêu?
- Hồi bẩm nhị vị tinh chủ, ta Tinh Hồn dung hợp độ là 0.
Diệp Vân không dám giấu diếm, trả lời thật.
- Tinh Hồn dung hợp độ là 0?
Thiên Nguyên nhíu mày, nói:
- Đáng tiếc, ngươi Tinh Hồn dung hợp độ là 0, nếu không dùng thiên phú của ngươi đầy đủ tranh đoạt truyền thừa tinh chủ. Xem ra ngươi cũng không phải người Tinh Hồn chọn trúng.
Hẳn là truyền thừa tinh chủ nằm đâu đó trong đệ cửu trọng thiên sao? Không biết đó là truyền thừa thế nào?
- Ta cảm giác được trên người của ngươi có khí tức phi thường cường đại, vậy mà không bị thời không đạo văn của chúng ta ảnh hưởng, tự mình cô đọng ra thời không đạo văn.
Tinh Huyền tinh chủ cảm thán nói:
- Năm đó ta từ trong tay các tinh chủ mua được mấy ngàn bí pháp truyền thừa, mỗi một chủng đều phi thường cường đại, giấu ở các nơi trong nhân thần cấm địa, đã ngươi tới nơi này, ta không thể khiến ngươi tay không quay về.
Nghe được Tinh Huyền tinh chủ nói chuyện, Thiên Nguyên Tinh chủ hơi sững sờ, nói:
- Ngươi chuẩn bị giao thứ kia cho hắn sao?
- Không tệ!
Tinh Huyền tinh chủ gật đầu nói.
- Hắn khống chế nổi sao?
Thiên Nguyên Tinh chủ nghi hoặc nói ra.
- Ta cũng không biết, xem tạo hóa của mình đi. Năm đó có một quả Thiên Hoang Thánh Quả rơi vào Thiên Nguyên Tinh, không nghĩ tới nhiều năm qua đi ta rõ ràng phát hiện một người có bộ phận Thiên Hoang thánh thể. Nếu như hắn không cách nào khống chế được thứ kia, không người nào có thể khống chế!
Tinh Huyền tinh chủ đạo, hắn đầy thâm ý nhìn qua Diệp Vân.
- Nếu như ngươi nghĩ cần đồ vật kia, vậy đi theo ta!
Tinh Huyền tinh chủ quay người bay đi.
Diệp Vân chần chờ sau đó lập tức đi theo, hắn cũng hiếu kỳ mãnh liệt với đồ vật mà Tinh Huyền tinh chủ nói ra, không biết đó là thứ gì, hai vị tinh chủ lại thận trọng nhu vậy.
- Ngài vừa rồi có một quả Thiên Hoang Thánh Quả rơi mất tại Thiên Nguyên Tinh, ngài cũng biết Thiên Hoang Thánh Quả tới từ nơi nào không? Hẳn là nơi nào đó có mọc ra một gốc Thiên Hoang thần mộc?
Diệp Vân theo sát hai vị tinh chủ, nhìn qua Tinh Huyền tinh chủ dò hỏi.
- Đúng vậy, ta ở tinh thể Tử Vân Tinh tinh thể nhìn thấy một gốc Thiên Hoang thần mộc, miếng Thiên Hoang Thánh Quả là từ Tử Vân Tinh đưa đến Thiên Nguyên Tinh.
Tinh Huyền tinh chủ nói:
- Nhưng Thiên Nguyên tiền bối còn không tìm được chu nhân cho Thiên Hoang Thánh Quả kia, liền thần bí mất tích, miếng Thiên Hoang Thánh Quả cũng không rõ tung tích.
- Tử Vân Tinh?
Diệp Vân hơi nghi hoặc, không biết đó là nơi thế nào, cũng không biết có phải là Tử Hoàn Tinh hay không.
Rốt cuộc vì sao Thiên Nguyên tiền bối lại mất tích?
Diệp Vân nhìn qua Thiên Nguyên, chỉ thấy Thiên Nguyên nhún nhún vai, tỏ vẻ mình cũng không có cách nào giải thích, hắn chỉ là ý niệm của Thiên Nguyên Tinh chủ lưu lại mà thôi, căn bản không biết xảy ra chuyện gì.
- Ta có thể hỏi thăm chuyện của Thiên Nguyên tiền bối hay không?
Diệp Vân nhìn qua ý niệm Thiên Nguyên hỏi.
- Hỏi đi.
- Ta trong Quỳnh Lâu dưới đất phát hiện Thiên Nguyên tiền bối lưu lại Thiên Hoang Thánh Quả, còn có Ti Mẫu Tinh Bàn và áo giáo màu bạc, không biết áo giáp màu bạc là cái gì?
Diệp Vân nhìn qua ý niệm Thiên Nguyên hỏi.
- Ngươi rõ ràng phát hiện Thiên Hoang Thánh Quả cùng Ti Mẫu Tinh Bàn?
Ý niệm Thiên Nguyên vô cùng kinh ngạc, nói:
- Ngươi phát hiện bộ áo giáp màu bạc kia hẳn là Thiên Nguyên chiến giáp, nó là chiến giáp hộ thể của ta, nếu như ta cởi nó ra, vậy ta đã lành ít dữ nhiều rồi.
Bộ chiến giáp màu bạc kia chính là chiến giáp hộ thể của Thiên Nguyên tiền bối?
Diệp Vân phát hiện bộ chiế giáp màu bạc kia, bộ chiến giáp màu bạc này phủ kín vết thương, xem ra Thiên Nguyên tiền bối thời điểm cởi chiến giáp màu bạc đã trải qua ác chiến, Thiên Nguyên tiền bối sợ rằng bị thương không nhẹ, hẳn là biết rõ sinh tồn vô vọng, cho nên đem Thiên Hoang Thánh Quả, Ti Mẫu Tinh Bàn cùng Thiên Nguyên chiến giáp lưu lại trong Quỳnh Lâu.
Năm đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc là cường giả dạng gì, rõ ràng có thể làm bị thương Thiên Nguyên tiền bối? Diệp Vân tràn ngập nghi hoặc.
Tinh Huyền tinh chủ nhìn qua Thiên Nguyên, quay đầu nhìn về phía Diệp Vân nói:
- Ngươi đi theo ta a.
Diệp Vân gật gật đầu, trong đầu càng không ngừng tự hỏi, rất nhiều manh mối, Diệp Vân trong lúc nhất thời còn không cách nào xâu chuỗi với nhau, xem ra có thời gian phải quay về Quỳnh Lâu một chuyến tìm hiểu thêm manh mối.
Đại khái nửa giờ sau, Diệp Vân theo Tinh Huyền tinh chủ đi vào sâu trong tam tương thế giới, đi tới một tế đàn lớn, chỉ thấy tế đàn này có một thanh kiếm màu đen, thanh kiếm đen này dài một thước năm, rộng chừng hai bàn tay, toàn thân có màu sắc đen kịt, đỉnh kiếm có đường vân thần bí.
Chương 1019 Mộ ảnh kiếm
Thanh bảo kiếm này cấp bậc gì?
Tinh Huyền tinh chủ nhìn qua Diệp Vân nói:
- Thanh kiếm này tên là Mộ Ảnh Kiếm, nghe nói mấy trăm vạn năm trước trong một hồi đại chiến Tinh Hồn cùng tổ ma nó dùng mấy ngàn tỷ chủng tộc đệ tam mất đi, mấy vạn Tinh Hồn tinh thể hóa thành tử tinh, cũng có vô số tổ ma hóa làm bụi bậm, phiến tinh vực đó gọi là vĩnh hằng tinh mộ, thanh Mộ Ảnh Kiếm này được dân du mục tinh không mang ra khỏi vĩnh hằng tinh mộ, về sau lưu lại tới đây, sau đó lưu ở chỗ này, tới bây giờ còn không có ai sử dụng được.
- Tinh Huyền tinh chủ vì sao mang nó cho ta?
Diệp Vân hỏi.
- Bởi vì ta biết rõ một ít tin tức, phải có thân thể phi thường cường đại mới có thể thúc dục Mộ Ảnh Kiếm này, mà thân thể của chủng tộc đệ tam căn bản không cách nào thừa nhận được cắn trả của Mộ Ảnh Kiếm, mà ngươi có được một bộ phận Thiên Hoang thánh thể, cho nên có thể chống lại lực cắn trả của Mộ Ảnh Kiếm!
Tinh Huyền tinh chủ giải thích.
- Ngươi đi thử một lần, nhìn xem nó thể cầm nó hay không! Thanh Mộ Ảnh Kiếm này căn bản không phải người bình thường có thể thừa nhận nổi, đã siêu việt đạo khí! Tuy nhiên phẩm cấp của nó với ngươi mà nói chỉ là một thanh vũ khí không tệ mà thôi!
Tinh Huyền tinh chủ ánh mắt thâm thúy nhìn qua Diệp Vân nói:
- Nhưng mà uy lực của nó rất kinh người, nếu có người có thể phát huy một phần mười lực lượng của nó, có thể chém đứt cả tinh thể.
Diệp Vân nhìn qua Mộ Ảnh Kiếm, một phần mười uy lực có thể chém đứt cuối cũng là thanh vũ khí gì? Người có thể phát huy 100% uy lực của nó rốt cuộc là tồn tại gì? Cường đại như vậy sao lại năm trong tay Tinh Huyền tinh chủ chứ?
- Ta thử xem!
Diệp Vân bay lên tế đàn, cầm lấy Mộ Ảnh Kiếm sau đó cảm giác được sát khí lăng lệ ác liệt ập vào mặt.
Sát khí thật đáng sợ.
Đạo lực lượng này khiến Diệp Vân không có một tia chống cự, hắn cảm giác mình như bị bóng tối chôn vùi.
Khí tức của Mộ Ảnh Kiếm hoàn toàn áp chế khí tức của Diệp Vân, làm cho Diệp Vân không cách nào đối kháng được.
Diệp Vân cầm lấy chuôi kiếm.
Diệp Vân cảm giác mình như ở trong mộ địa, khí tức tử vong ập vào mặt, hắn hiểu vì sao Tinh Huyền tinh chủ cảm giác mình không khống chế được Mộ Ảnh Kiếm rồi.
- Xem ra hắn không cách nào áp chế được Mộ Ảnh Kiếm.
Thiên Nguyên nói ra. Hắn không biết Tinh Huyền ở đâu tìm được Mộ Ảnh Kiếm, thanh kiếm nầy cường đại vượt quá tưởng tượng của hắn.
- Hắn xác thực không cách nào áp chế Mộ Ảnh Kiếm!
Tinh Huyền gật đầu nói, đây là không thể nghi ngờ.
- Vậy vì cái gì ngươi lại cho hắn cầm Mộ Ảnh Kiếm?
Thiên Nguyên đứng yên quan sát, không mang theo chút cảm xúc nào.
- Đây là một lần đánh bạc!
Tinh Huyền bình tĩnh cười nói.
- Liều với ngươi!
Diệp Vân nhắm măt lại, hào quang Cửu Tinh hiện lên. Một đạo khí tức bàng bạc từ cơ thể lao ra ngoài.
Diệp Vân lần đầu tiên cảm giác được phi đao trong đầu chân thật như thế, hào quang sắc bén mang theo khí thế không nói nên lời.
Ánh mắt Diệp Vân nhìn qua Mộ Ảnh Kiếm, trong tầm mắt của hắn Mộ Ảnh Kiếm phóng ra hắc quang không ngừng rút lui lại.
Diệp Vân vào lúc này đứng trong hư không, tay cầm phi đao bắt thẳng trường không.
Hai thanh thần binh tuyệt thế giao phong, phi đao đao mang áp chế hào quang của Mộ Ảnh Kiếm hoàn toàn, Mộ Ảnh Kiếm càng không ngừng rung rung, giống như muốn thoát khỏi phi đao áp chế, nhưng cho dù Mộ Ảnh Kiếm giãy dụa thế nào cũng không thể thắng khí tức đao mang.
Giờ khắc này Diệp Vân mới chính thức cảm thấy phi đao trong đầu cường đại, Mộ Ảnh Kiếm vượt qua đạo khí nhưng so sánh với phi đao còn kém quá xa.
Thanh Mộ Ảnh Kiếm này ẩn chứa lực lượng thời không đạo văn cường đại, khi Diệp Vân cầm chặt chuôi kiếm, thời không đạo văn này dung hợp vào người của Diệp Vân, kích hoạt một phần năm Thiên Hoang thánh thể, thoáng cái đột phá bình chướng Đạo Huyền.
Đạo Huyền nhị trọng!
Đạo Huyền tam trọng!
Đạo Huyền tứ trọng!
Đạo Huyền ngũ trọng!
Mãi cho đến khi tăng lên Đạo Huyền ngũ trọng mới dừng lại, tuy nhiên tu vị chỉ có Đạo Huyền ngũ trọng, nhưng bởi vì bản thân Diệp Vân sinh ra thời không đạo văn, cũng có thể thúc dục thời không đạo văn chi lực, cho dù Chiến Hoàng nhất trọng chưa chắc thắng Diệp Vân.
Tinh Huyền cùng Thiên Nguyên lẳng lặng nhìn qua.
- Xem ra ngươi thành công!
Thiên Nguyên cảm khái nói ra, ánh mắt Tinh Huyền từ trước tới nay chuẩn hơn hắn nhiều, Tinh Huyền sớm đã tính toán ra trên người Diệp Vân có phi đao có thể áp chế Mộ Ảnh Kiếm!
- Ha ha.
Tinh Huyền cười nhạt một tiếng, nói:
- Xem ra Thiên Nguyên Tinh sắp có cường giả tuyệt thế xuất hiện, nói không chừng hắn thành vượt qua tinh chủ.
- Mộ Ảnh Kiếm xác thực rất mạnh, siêu việt Tinh Hồn đạo khí, chuyện này cũng có ý nghĩa hắn đã vượt qua Tinh Hồn khống chế, làm như vậy đúng không?
Thiên Nguyên không xác định.
- Chuyện này ai biết được, ta chỉ biết Tinh Hồn cũng như chúng ta, đều giãy dụa sinh tồn trong đau khổ. Nhân loại vì sao không có thể thoát ly Tinh Hồn khống chế?
Ánh mắt Tinh Huyền phức tạp thở dài.
Thời điểm Diệp Vân tấn giai Đạo Huyền thì bầu trời thế giới tam tương đen lại.
- Dẫn tới thiên kiếp, người như vậy thiên địa không tha!
Thiên Nguyên ngẩng đầu nhìn lên trời, dẫn phát thiên kiếp trong thế giới tam tương, Diệp Vân là đầu tiên.
Ầm ầm, thiên địa chấn động, tiếng sấm cuồn cuộn.
- Thiên kiếp đến!
Diệp Vân nhíu mày nhìn bầu trời, giờ phút này hắn còn không cách nào hoàn toàn khống chế Mộ Ảnh Kiếm, thậm chí ngay cả một phần hai mươi lực lượng của Mộ Ảnh Kiếm thì hắn cũng không thể thúc dục, không biết dùng Đạo Huyền ngũ trọng có thể đối kháng thiên kiếp hay không.
Ầm ầm!
Kim quang hiện ra.
- Đây là...
Ngay cả Thiên Nguyên cùng Tinh Huyền đều sững sờ.
Chín chín tám mươi mốt đạo kim diễm thần lôi!
Luồng thiên kiếp đầu tiên chính là chín chín tám mươi mốt đạo kim diễm thần lôi, đây là thứ tấn giai Chiến Hoàng mới gặp a?
Diệp Vân hiện tại chỉ mới tấn giai Đạo Huyền ngũ trọng mà thôi!
- Quả nhiên là thiên địa không tha!
Chín chín tám mươi mốt đạo kim diễm thần lôi rơi xuống, đây là tràng diện đồ sộ cỡ nào?
Oanh một tiếng vang thật lớn!
Chín chín tám mươi mốt đạo kim diễm thần lôi bị Diệp Vân một quyền đánh nát, thiên kiếp tan vỡ, điện quang bắn ra chung quanh.
Diệp Vân cảm giác thân thể mang theo lực lượng bàng bạc, đó là lực lượng mạnh hơn thời điểm ở Thần Huyền gấp mấy trăm lần.
Đây là Đạo Huyền sao? Quá cường đại!
Một quyền có thể đánh tan chín chín tám mươi mốt đạo kim diễm thần lôi?
Thiên Nguyên cùng Tinh Huyền nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra một tia kinh ngạc, phải biết rằng Diệp Vân vừa mới đến Đạo Huyền ngũ trọng mà thôi, bọn họ tưởng rằng Diệp Vân sẽ phí khí lực lớn đấy.
Chín chín tám mươi mốt đạo kim diễm thần lôi bị Diệp Vân một quyền đánh tan, mây đen trên bầu trời tụ lại, từng đoàn đoàn lôi vân màu tím hiện ra, quy mô còn lớn hơn lúc trước mười mấy lần.
Một trăm sáu mươi bảy đạo Tử Diễm Thần Lôi!
Từng đạo Tử Diễm Thần Lôi giống như mưa to giáng xuống, thần lôi kinh khủng như vậy, cho dù là Chiến Hoàng chỉ sợ cũng phải kiêng kị ba phần.
Chương 1020 Một chiêu
Rầm rầm rầm!
Tử Diễm Thần Lôi va chạm mạnh với thời không đạo văn quanh người của Diệp Vân.
- Trảm!
Diệp Vân quát một tiếng, thúc dục Mộ Ảnh Kiếm chém qua.
Ông --
Tiếng nổ lớn vang lên, từng bóng kiếm dài lăng lệ phóng lên trời.
Bóng kiếm đến mức bóng tối bao phủ, ngay cả thần lôi cũng bị cắn nuốt.
Thần lôi nhanh chóng rút lui.
Oanh!
Mộ Ảnh Kiếm chém thẳng lên bầu trời, thiên kiếp bị bóng kiếm xé tan sau đó ăn mòn.
- Kiếm khí thật cường đại!
Dù cho Thiên Nguyên cũng phải cảm khái uy lực một kiếm này quá cường đại.
Rầm rầm rầm!
Sau tử diễm thần lôi là ba trăm hai mươi mốt đạo Thiên Sát thần lôi, nhưng mà ngay cả Thiên Sát thần lôi cường đại vẫn bị một kiếm chém ta.
Mộ Ảnh Kiếm vô cùng bá đạo, quả thực vô kiên bất tồi, trừ phi đao trong đầu Diệp Vân ra thì không có thứ gì khắc chế được.
Lúc này một đạo thời không đạo văn không ngừng lưu chuyển, trong mắt thâm thúy của Diệp Vân nhìn qua bầu trời, Cửu Tinh chuyển động, Cửu Tinh trong đan điền sinh ra biến hóa kỳ dị, chung qunh Cửu Tinh là từng đạo thời không đạo văn lưu động, những linh thể tung tăng như chim sẻ quanh các ngôi sao, Diệp Vân có thể cảm giác được những tinh thể này không ngừng tăng cường, chúng rõ ràng bắt đầu dung hợp với thời không đạo văn chi lực!
Diệp Vân ngạc nhiên cảm thụ tất cả, tâm tình cũng sinh ra bêến hóa.
Huyền khí trong phi đao tuôn ra mạnh mẽ.
Diệp Vân cứ như vậy lẳng lặng đứng trong hư không, hắn giống như hóa thành tượng đá, lôi vân trên bầu trời nhanh chóng tán đi, chúng căn bản không làm gì được Mộ Ảnh Kiếm của Diệp Vân.
Một ngày.
Hai ngày.
Năm ngày...
Qua hơn nửa tháng, Diệp Vân vẫn đứng bất động, không ngừng lĩnh ngộ vũ trụ, trong óc có hiểu ra.
Ầm ầm!
Giống như bình chướng bị vỡ tan, tu vị của Diệp Vân tăng lên tới Đạo Huyền lục trọng, nhưng còn không có đình chỉ, mãi cho đến Đạo Huyền thất trọng mới dừng lại. Trong cơ thể có linh thể trở nên vô cùng cường đại, mỗi một linh thể đều có một tia thời không đạo văn.
Diệp Vân ngửa mặt lên trời cười dài, trong lòng rộng mở, treo Mộ Ảnh Kiếm ra sau lưng.
- Nhị vị tinh chủ có lời gì cho ta mang về Thiên Nguyên Đại Lục không?
Diệp Vân nhìn qua Thiên Nguyên cùng Tinh Huyền hỏi.
Thiên Nguyên thở dài một hơi, nói:
- Chúng ta cả đời này thủ hộ Thiên Nguyên Tinh, bây giờ chúng ta mất mạng. Vậy bọn họ chỉ có thể dựa vào mình. Ta hy vọng ngươi có thể thay chúng ta thủ hộ Thiên Nguyên Tinh.
- Ta sẽ, Thiên Nguyên Tinh còn có tộc nhân của ta, nếu như Thiên Nguyên Tinh hủy diệt, chúng ta cũng không còn nơi dừng chân!
Diệp Vân nghiêm mặt nói. Chuyện này hắn không có lựa chọn khác.
- Tất cả tùy duyên, không cần cưỡng cầu. Đi thôi!
Tinh Huyền tinh chủ khoát khoát tay nói ra.
- Hai vị tinh chủ, cáo từ!
Diệp Vân chắp tay nói, bay vút ra ngoài.
Thiên Nguyên Đại Lục.
- Nhân thần cấm địa đệ cửu trọng thiên đã không còn sáng lên.
- Chẳng lẽ hắn đã xuống?
- Không biết hắn có đạt được truyền thừa tinh chủ hay không?
Cả Thiên Nguyên Đại Lục không ngừng nghị luận, trong nội tâm kích động, nếu như Đạm Thai Lăng còn không trở thành tinh chủ, mà Diệp Vân lại ở nhân thần cấm địa đệ cửu trọng có thể đạt được truyền thừa tinh chủ không?
Tất cả mọi người đang chờ mong.
Chiến Hoàng nhóm: đám bọn họ thời khắc chú ý nhân thần cấm địa tình huống, mà ngay cả mười vị Thị Thần ánh mắt, cũng đều tập trung tại nhân thần cấm địa.
Sau một lát, Diệp Vân xuất hiện ở lối ra.
Nhân thần cấm địa có mấy chục ánh mắt đang nhìn qua, cường giả Chiến Hoàng nhìn qua người Diệp Vân.
- Ta là Tề Hoàng của Đạo Đình, thỉnh ngươi theo chúng ta tới Đạo Đình một chuyến, những đại nhân kia đang chờ ngươi!
Một nam nhân trung niên đi tới, phía sau hắn có hơn mười Đạo Huyền đi cùng.
Diệp gia cùng Đạo Đình có ân oán ai cũng biết, lúc này đây mười Thị Thần phái Tề Hoàng tới đây mời Diệp Vân, nhưng Tề Hoàng nói chuyện cũng thi triển thủ đoạn, cố ý biến mất Thị Thần, giả bộ như là Đạo Đình muốn tìm Diệp Vân.
Người Đạo Đình? Diệp Vân lúc này bắn ra hàn quang.
- Không có hứng thú!
Diệp Vân lạnh lùng lườm Tề Hoàng, trực tiếp đi tới thông đạo truyền tống.
Diệp Vân quả nhiên cự tuyệt, Tề Hoàng cười lạnh.
- Lớn mật, ngươi dám vô lễ bỏ qua Thị Thần mời!
Tề Hoàng thò tay chộp vào lưng Diệp Vân, quát:
- Đã như vầy, ta chỉ có thể bắt ngươi về.!
Tề Hoàng chưởng kình phun ra nuốt vào, nếu là Đạo Huyền bình thường va chạm với khí kình này không chết cũng phải trọng thương.
Diệp Vân vẫn không quan tâm, đi tới thông đạo truyền tống, trên người thời không đạo văn lưu chuyển, sau lưng Mộ Ảnh Kiếm sáng lên.
Chưởng kình của Tề Hoàng va chạm vào Mộ Ảnh Kiếm, đột nhiên cảm giác va chạm đáng sợ sinh ra, đạo lực lượng này căn bản không phải chưởng kình của hắn có thể chống lại, Tề Hoàng bỗng dưng mở to hai mắt, còn chưa kịp rút tay về thì nghe "Bành" một tiếng, thân thể của hắn bay ra ngoài ngàn mét, cả cánh tay bị phế bỏ, máu tươi đầm đìa.
- Ah!
Tề Hoàng hét thảm lên.
- Tề Hoàng đại nhân, ngài thế nào!
Hơn mười cường giả Đạo Huyền của Đạo Đình nhanh chóng bay tới chỗ Tề Hoàng, lúc nhìn rõ tình huống của Tề Hoàng thì hít khí lạnh, Tề Hoàng trừ cánh tay phải bị chấn nát huyết nhục mơ hồ ra, trên người đầy tơ máu. Nhìn thấy mà giật mình, vô cùng thê thảm.
Đám cường giả Đạo Huyền của Đạo Đình nhìn qua bóng lưng của Diệp Vân rời đi, nhao nhao lộ đầy kinh hãi, Diệp Vân tựukhông quan tâm chuyện này, từng bước đi tới thông đạo truyền tống, bọn họ không ai dám ngăn cản.
Nói đùa, cường giả Chiến Hoàng vừa mới giao thủ đã bị thương như vậy, huống chi bọn họ chỉ là Đạo Huyền a.
Đây là người đi ra từ đệ cửu trọng thiên sao? Thật sự quá đáng sợ!
Tề Hoàng nhìn thấy Diệp Vân rời đi, trong đôi mắt đã tràn đầy vẻ sợ hãi, Thần Hoàng đại nhân không phải đã nói. Tinh Hồn dung hợp độ là 0 thì không có khả năng trở thành tinh chủ sao? Vì cái gì hắn từ trên người Diệp Vân cảm giác được thời không đạo văn chi lực?
Thân ảnh Diệp Vân biến mất trong thông đạo truyền tống.
Cả Thiên Nguyên Đại Lục lúc này bị oanh động.
Sau một lát Tuyết Hoàng và hơn ba mươi Chiến Hoàng dùng tinh thần thủy tinh liên lạc với Diệp Vân.
- Diệp Vân, tu vị của ngươi thế nào?
- Diệp Vân, ngươi có đạt được truyền thừa tinh chủ hay không?
Tuyết Hoàng, Mộc Hoàng mang theo vài phần vội vàng hỏi thăm.
- Tu vị của ta vừa đạt tới Đạo Huyền thất trọng.
Diệp Vân thẳng thắn thành khẩn nói ra. Hắn cũng không có đạt tới Chiến Hoàng, nhưng mà ngoại giới đã truyền ra hắn là Chiến Hoàng ngũ lục trọng.
- Mới Đạo Huyền thất trọng?
Tuyết Hoàng nghi hoặc, Diệp Vân làm sao đánh bay Tề Hoàng. Chẳng lẽ là bởi vì thanh kiếm sau lưng của Diệp Vân hay sao?
- Ta cũng không có được truyền thừa tinh chủ, Tinh Hồn dung hợp độ là 0, cho nên không có khả năng đạt được truyền thừa tinh chủ.
Diệp Vân cười nói, hứn nói rõ ràng. Miễn cho Chiến Hoàng khác hiểu lầm.
- Ngươi cũng không có được truyền thừa tinh chủ?
Đám người Tuyết Hoàng có chút thất lạc, tuy bọn họ đã sớm biết rõ Diệp Vân Tinh Hồn dung hợp độ là 0, là không thể nào đạt được truyền thừa tinh chủ. Nhưng trong nội tâm sinh ra một tia hy vọng, chờ mong kỳ tích phát sinh.