Mục lục
(Full) Tổ Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 986 Thần Hoàng kiêng kị (1)

- Vãn bối nghe theo tiền bối phân phó.

Diệp Vân cung kính ôm quyền nói.

Hiên Linh lão giả gật gật đầu, hắn còng lưng đi về phòng của mình.

Diệp Vân nhìn qua thân ảnh của Hiên Linh lão giả biến mất sau cánh cửa, chấn chờ một lát đi ra ngoài.

- Diệp Vân, ngươi trở về? Hiên Linh Thị Thần nói cái gì với ngươi? Tại sao ngươi lâu như vậy mới đi ra?

Viêm Hoàng nhìn thấy Diệp Vân trở về, liền đi tới hỏi.

Diệp Vân ngẫm lại, Hiên Linh lão giả mang hắn đi tới Tử Vân thần điện vẫn không nên nói cho Viêm Hoàng cùng Nguyên Hoàng cho thỏa đáng, dù sao chuyện này liên quan một ít bí mật, Hiên Linh lão giả rõ ràng không muốn cho nhiều người biết.

- Hiên Linh tiền bối chỉ đạo vãn bối tu luyện.

Diệp Vân tùy tiện kiếm cớ.

- Hảo tiểu tử, có tiền đồ! Ha chúng ta đi tới nơi này, Hiên Linh Thị Thần cũng không có chỉ đạo qua chúng ta tu luyện, xem ra Hiên Linh Thị Thần rất coi trọng ngươi, có cường giả Thị Thần chỉ đạo, con đường tu luyện của ngươi làm chơi ăn thật rồi!

Nguyên Hoàng cười nói.

- Hiên Linh Thị Thần bình thường khó được nói vài lời, duy chỉ có lúc này mới nói chuyện với ngươi lâu như thế, thật đúng là khó được.

Viêm Hoàng ở một bên nói ra.

Diệp Vân ngắm nhìn phương xa, nhìn qua phòng ốc thấp bé, lộ ra một tia thê lương.

- Hai vị Chiến Hoàng đại nhân đến nơi đây có phát hiện chuyện gì kỳ quái không?

Diệp Vân hỏi.

- Diệp Vân, ngươi không nên gọi chúng ta là đại nhân. Muốn chuyện kỳ quái thì không có.

Nguyên Hoàng trầm tư một lát, nói ra.

- Nói tới chuyện kỳ quái, ta ngược lại phát hiện một chuyện.

Viêm Hoàng khẽ cau mày nói.

- Chuyện gì?

Diệp Vân nhíu mày hỏi.

Ánh mắt Viêm Hoàng, Nguyên Hoàng cùng Diệp Vân trao đổi với nhau, trong lòng của mỗi người có suy nghĩ khác nhau, dùng Viêm Hoàng cùng Nguyên Hoàng cơ trí làm thế nào cũng không cho rằng Diệp Vân chỉ thuận miệng hỏi. Nhưng mà bọn họ không biết Diệp Vân đang hoài nghi cái gì.

- Theo lý thuyết Tử Vân Tinh chỉ có một Thị Thần, nếu như tổ ma phát động tiến công, muốn hủy diệt tinh cầu này quá dễ dàng. Chỉ cần phái hai đến ba tổ ma cấp Thị Thần tới thì chuyện hủy diệt Tử Vân Tinh quá dễ, nhưng mà tổ ma không biết thế nào vẫn chậm chạp không có hành động, đám cự nô này hình như đang tìm kiếm cái gì đó.

Viêm Hoàng lúc này dùng ánh mắt thâm thúy nhìn qua, nói:

- Mục đích của tổ ma chỉ sợ không phải hủy diệt Tử Vân Tinh đơn giản như vậy.

Khoảng cách giữa Tử Vân Tinh và Thiên Nguyên tinh cũng không xa xôi, căn cứ theo tường thuật của Viêm Hoàng, tổ ma cấp Thị Thần du đãng gần Thiên Nguyên tinh cũng tới chín con, triệu tập một bộ phận tổ ma cấp Thị Thần đi tới Tử Vân Tinh không có liên lạc với bên Thiên Nguyên tinh, như vậy hủy diệt Tử Vân Tinh quá dễ, nhưng mà vì sao chúng không hủy diệt nơi này, cuối cùng là nguyên nhân nào?

Tử Vân Tinh tuyệt đối có một loại đồ vật mà đám tổ ma phi thường muốn có, hơn nữa cũng không phải dễ dàng đạt được, cho nên tổ ma vẫn chậm chạp không hủy diệt Tử Vân Tinh.

Diệp Vân nghĩ đến đầu ngón tay, Tử Vân Huyền Châu đang giấu dưới huyết nhục của hắn.

Chẳng lẽ đám tổ ma đang định đạt được Tử Vân Huyền Châu?

- Diệp Vân, ngươi nghĩ đến cái gì?

Viêm Hoàng nhìn qua Diệp Vân hỏi, hắn cảm giác nhạy cảm, Diệp Vân biểu lộ chắc chắn biết tin tức gì đó.

- Mấy vị Chiến Hoàng đại nhân tiến vào Tử Vân Tinh lọt vào vây công, sau đó là Hiên Linh tiền bối cứu chư vị?

Diệp Vân nhíu mày, hỏi.

- Không sai!

Viêm Hoàng cùng Nguyên Hoàng gật đầu nói:

- Chuyện này có vấn đề sao?

- Không có, hai vị tiền bối có bí pháp bảo vệ tính mạng không?

Diệp Vân hỏi thăm.

- Đó là đương nhiên, chúng ta đã dám tới Tử Vân Tinh, đương nhiên vẫn có một ít thủ đoạn.

Viêm Hoàng tự tin cười nói, Nguyên Hoàng cũng gật đầu.

- Hai vị tại Tử Vân Tinh nhất định phải cẩn thận, nhớ lấy không nên dễ dàng tin tưởng kẻ nào, kể cả ta ở trong đó.

Diệp Vân trịnh trọng dặn dò, hắn càng ngày càng cảm thấy Tử Vân Tinh nơi này không đơn giản.

Viêm Hoàng cùng Nguyên Hoàng nhìn nhau, đều có chút kinh ngạc, Diệp Vân trong lời nói có ý tứ khiến người ta phải nghiền ngẫm. Diệp Vân hoài nghi phạm vi quá rộng, thậm chí Thị Thần Hiên Linh cũng ở trong đó.

Trong mứt bọn họ xem ra, Hiên Linh Thị Thần vẫn có thể tin. Thân là Thị Thần duy nhất của Tử Vân Tinh, Hiên Linh cả đời này thủ hộ Tử Vân Tinh, đức cao vọng trọng, hôm nay đã tuổi già, nguyện vọng duy nhất là bảo vệ sinh linh Tử Vân Tinh mà thôi.

- Diệp Vân, lời này chỉ sợ ngươi nói quá rồi, theo ta xem ra, những người khác có lẽ khó mà nói, nhưng Hiên Linh Thị Thần tuyệt đối có thể tin.

Viêm Hoàng cười cười. Không cho là đúng nói:

- Nếu như ngay cả Hiên Linh Thị Thần cũng không thể tin, vậy cả Tử Vân Tinh đã sớm xong đời.

- Hy vọng như thế đi.

Diệp Vân thở dài nói ra, hắn cũng chỉ có thể nói tới đó mà thôi. Lại nói thêm cái gì đối với Viêm Hoàng cùng Nguyên Hoàng ngược lại không tốt. Viêm Hoàng cùng Nguyên Hoàng tuy vẫn lựa chọn tin tưởng Hiên Linh Thị Thần, nhưng bọn họ sẽ không hoàn toàn bỏ qua lời này của Diệp Vân, như vậy là đủ.

Diệp Vân được đám người Tử Viêm bọn người an bài ở trong một tiểu viện, nhưng mà chỗ tiểu viện khoảng cách Viêm Hoàng cùng Nguyên Hoàng ở lại cũng không xa, trước khi Hiênn Linh lão giả có phân phó gì. Diệp Vân cái gì đều không muốn làm, chỉ dốc lòng tu luyện, bất kể như thế nào, tăng tu vị của mình lên là phải đạo.

Thiên Nguyên tinh, Thiên Nguyên Đại Lục, Yên Vân thánh thành.

Mỗi một ngày ở nơi này có một đám người ở Đông đại lục di chuyển tới đây, lại có một ít người rời khỏi Yên Vân thánh thành tiến tới các nơi của Thiên Nguyên Đại Lục.

Hôm nay Diệp gia tại cảnh nội Tử Hoa thần triều cảnh đã là tồn tại siêu nhiên, quý tộc tới bái phỏng liên miên không dứt.

Trong đại sảnh nghị sự, tam phân thân của Diệp Vân ngồi trên mặt ghế, tay phải cầm tinh thần thủy tinh, xem xét hình ảnh trong tinh thần thủy tinh.

Thông qua tinh thần thủy tinh, phần đông Chiến Hoàng đang không ngừng tranh luận với nhau.

- Yên Vân thánh thành Diệp gia cử động lần này quá không thỏa đáng, dẫn độ đại quy mô người không có tu vị tới Thiên Nguyên Đại Lục, đây là lãng phí tài nguyên Thiên Nguyên Đại Lục cực lớn, ta đề nghị lập tức đóng cửa cửa vào Thiên Nguyên Đại Lục! Không thể cho những người này không kiêng nể gì đi tới Thiên Nguyên Đại Lục! Kính xin Thần Hoàng đại nhân làm chủ!

Lân Hoàng ở trong tinh thần thủy tinh câm phẫn nói ra.

- Lân Hoàng, lời này của ngươi có quá phận không? Yên Vân thánh thành Diệp gia tiến vào Thiên Nguyên Đại Lục thì đúng là chiếm dụng nhiều tài nguyên, nhưng mà người Diệp gia nhân tài xuất hiện lớp lớp, có không ít đều là thiên tài có Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50, bọn hắn họ chiếm dụng tài nguyên là đương nhiên, chẳng phải sao?

Tuyết Hoàng lập tức phản nói:

- Nếu vì như vậy mà đóng cửa ra vào Thiên Nguyên Đại Lục, chẳng phải làm người ta thất vọng đau khổ à?

Trong thời gian gần đây, Lăng gia sinh ý càng làm càng lớn, sinh ý đã bao quát tất cả siêu cấp thương hội trong Thiên Nguyên Đại Lục, Lân Hoàng đã không có khả năng đả kích sinh ý của Lăng gia, chỉ có thể nghĩ biện pháp ra tay với Diệp gia.
Chương 987 Thần Hoàng kiêng kị (2)

Hắn gần đây vẫn thổi phồng chuyện đóng cửa ra vào Thiên Nguyên Đại Lục, ngăn cản người Diệp gia tiếp tục tiến vào Yên Vân thánh thành! Dưới hoạt động của Lân Hoàng đã có không ít Chiến Hoàng ủng hộ đề nghị của Lân Hoàng, nhất là Chiến Hoàng có xung đột lợi ích với Lăng gia.

Diệp Vân lạnh lùng nhìn qua tinh thần thủy tinh, Lân Hoàng quả thực không chèn ép Diệp gia là không bỏ qua. Hôm nay Diệp gia cây to đón gió, sớm muộn gì cũng dẫn tới phiền toái, nhưng mà Diệp gia đến nay còn chưa xuất hiện nhân vật trụ cột, không có cường giả Chiến Hoàng thì căn bản không có quyền nói chuyện gì cả, đây mới là là chỗ thiệt thòi nhất.

Phần đông Chiến Hoàng cũng không ngừng cãi lộn vấn đề này, vẫn có không ít Chiến Hoàng nói chuyện cho Diệp Vân, Diệp gia ít nhất đã lung lạc hơn ba mươi vị Chiến Hoàng, hơn ba mươi Chiến Hoàng này là một lực lượng đáng sợ, hơn ba mươi Chiến Hoàng cùng nói chuyện cho Yên Vân thánh thành Diệp gia, giọng của đám người Lân Hoàng bị dìm ngập trời.

- Luật pháp của Thiên Nguyên Đại Lục do Đạo Đình chế định, Yên Vân thánh thành Diệp gia không có làm trái pháp luật Đạo Đình, bọn họ dẫn độ tộc nhân có gì sai? Mỗi khi dẫn độ một người thì hao phí một ngàn vạn ảnh kim, cũng cống hiến cho Đạo Đình!

Đám người Mộc Hoàng cố gắng nói lý.

Ít nhất đạo lý đứng ở bên Diệp Vân, đám người Lân Hoàng cũng không thể thuê dệt chuyện.

Đám Chiến Hoàng này có thể thoải mái thỏa luận, nhưng quyết định cuối cùng vẫn nằm trong tay Thần Hoàng của Đạo Đình.

- Cửa ra vào Thiên Nguyên Đại Lục sẽ bị đóng cửa, tất cả mọi người cấm ra vào, hai tháng sau lại thỏa luận lại!

Đột nhiên trong tinh thần thủy tinh có giọng trầm thấp vang lên, chính là Thần Hoàng của Đạo Đình.

Thần Hoàng đại nhân đột nhiên đưa ra quyết định này làm cho tất cả mọi người bất ngờ.

Lân Hoàng lập tức vui mừng hiện rõ trên mặt, đối với chuyện đóng cửa ra vào Thiên Nguyên Đại Lục lần này hắn không ôm hy vọng quá lớn, không nghĩ tới lại được Thần Hoàng ủng hộ.

Nghe được Thần Hoàng quyết định, trong lòng Diệp Vân trầm xuống, hắn cũng không nghĩ tới Thần Hoàng lại đưa ra quyết định này, chính mình lúc nào đắc tội Thần Hoàng? Chẳng lẽ là bởi vì Vũ Hoàng cùng Cầm Hoàng hay sao?

Thần Hoàng thân là chủ nhân Đạo Đình, từ trước đến nay nói một là một, nói hai là hai, một khi làm quyết định thì không sửa đổi.

- Chuyện này không hợp quy củ.

Tuyết Hoàng tranh luận kịch liệt.

- Cửa vào Thiên Nguyên Đại Lục từ thời đại Tinh Huyền chưa từng phong bế qua, trừ có chiến tranh mới đóng cửa mà thôi!

Đám người Đao Hoàng, Mộc Hoàng cũng nói ra.

- Nhưng mà Thiên Nguyên, Tinh Huyền hai vị tinh chủ cũng chưa từng nói qua không khai chiến thì không thể đóng cửa!

Lân Hoàng cười lạnh nói:

- Thần Hoàng đại nhân anh minh, để cho nhiều rác rưởi như vậy tiến vào Thiên Nguyên Đại Lục, đối với Thiên Nguyên Đại Lục ảnh hưởng thật laia dài, trước mắt bọn họ đã dẫn động vượt qua trăm vạn người! Theo ta được biết, Đông đại lục Diệp gia khống chế ba ức, chẳng lẻ bọn họ sẽ dẫn độ toàn bộ tới sao? Cho dù Diệp gia nhân tài xuất hiện lớp lớp, thiên tài cũng chỉ là số ít mà thôi, đã dẫn tới gần đủ cả rồi, còn lại chỉ là một ít rác rưởi mà thôi, chẳng lẻ muốn biến Thiên Nguyên Đại Lục trở thành nơi thu rác rưởi sao? Các đại lục khác công lại cả tỷ người, nếu dẫn vào Thiên Nguyên Đại Lục, chẳng lẽ cả Thiên Nguyên Đại Lục sẽ biến thành người của họ Diệp?

Mặc kệ những người này cãi nhau thế nào, Thần Hoàng đã làm quyết định thì quyết không sửa đổi.

Hy vọng duy nhất chính là hai tháng sau nó mở ra lần nữa.

Diệp Vân nắm chặt nắm đấm, hắn không rõ Thần Hoàng tại sao làm như vậy, làm như vậy chính là ép Đông đại lục Diệp gia tộc và đệ tử Tinh Điện vào tuyệt lộ!

Chỉ qua một ngày, ngày hôm nay hắn có thể dẫn bao nhiêu người tới?

Những người khác phải ở lại bên ngoài Thiên Nguyên Đại Lục?

Cho tới nay Diệp Vân đều dựa theo quy củ của Đạo Đình làm việc, nên giao tiền thì không thiếu phần nào! Thần Hoàng dựa vào cái gì chèn ép Diệp gia?

Sau một lát trong tay Diệp Vân có tinh thần thủy tinh sáng lên, là Tuyết Hoàng.

- Cửa vào Thiên Nguyên Đại Lục đã bị đóng vào hôm nay, Diệp Vân, ngươi nên sớm làm chuẩn bị. Thật sự không được thì có thể buông tha một bộ phận tộc nhân, đây cũng không phải biện pháp, dẫn những người có Tinh Hồn dung hợp cao di chuyển tới đi, đại trượng phu không thể lòng dạ đàn bà!

Tuyết Hoàng trầm giọng nói.

- Vì sao Thần Hoàng nhắm vào ta thế?

Diệp Vân trực tiếp hỏi thăm.

- Diệp Vân, chúng ta nghĩ đi, ngươi đại khái đã phạm kiêng kị của Thần Hoàng.

Hình ảnh các Chiến Hoàng không ngừng xuất hiện trong tinh thần thủy tinh.

- Thần Hoàng kiêng kị? Kiêng kị cái gì?

Diệp Vân nhíu mày.

- Diệp gia từ Đông đại lục di chuyển tới đây liên tục làm ra những đại sự chấn động, hôm nay những Chiến Hoàng chúng ta bởi vì cùng Diệp gia vui buồn tương quan, tụ cùng một chỗ. Diệp gia nhân tài xuất hiện lớp lớp, người có Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50 quả thật nhiều kinh người, đợi qua trăm năm nữa, những người chúng ta nói không chừng phải dựa vào Diệp gia, cộng thêm trong chúng ta có thu đệ tử Diệp gia làm đệ tử của mình, mặc kệ ngươi cố ý hay là vô tình ý, Diệp gia bắt đầu tụ tập năng lực khiến Đạo Đình cảm thấy bị uy hiếp.

- Đạo Đình ở Thiên Nguyên Đại Lục có địa vị siêu nhiên, còn lại chính là các chiến bộ, mà Diệp gia của ngươi có thể ảnh hưởng đến Chiến Hoàng, đã vượt qua chiến bộ, các chiên bộ quan hệ tốt với Chiến Hoàng chỉ mới hơn hai mươi người mà thôi, ngươi nói Thần Hoàng sao không kiêng kị ngươi?

Mộc Hoàng thở dài, nói:

- Hôm nay Diệp gia còn chưa sinh ra Chiến Hoàng, nếu như những người có Tinh Hồn dung hợp độ vượt qua 50 này liên tục đạt tới Chiến Hoàng thì cả Thiên Nguyên Đại Lục còn có chỗ cho Đạo Đình nói chuyện không?

- Ý của các Chiến Hoàng chính là Đạo Đình muốn đối phó Diệp gia?

Diệp Vân nhíu mày, tuy Diệp gia nhân tài xuất hiện lớp lớp, nhưng hôm nay thực lực căn bản không phải đối thủ của Đạo Đình khổng lồ.

- Ngươi sai rồi, Thần Hoàng đại nhân sẽ không đối phó Diệp gia, Thiên Nguyên Đại Lục thời khắc này đang bị tổ ma uy hiếp, Tinh Hồn tuyệt đối sẽ không cho phép chúng ta đấu nhau, tuy không cho phép nội đấu, nhưng dùng một ít thủ đoạn chèn ép là hợp tình lý.

Mộc Hoàng lắc đầu nói.

Phần đông Chiến Hoàng nhao nhao gật đầu, đây là kết quả bọn họ thảo luận ra.

- Hắn chèn ép Diệp gia ta cũng có thể, nhưng mà đóng cửa ra vào Thiên Nguyên Đại Lục đúng là quá phận, đây chính là chết nhiều tộc nhân Diệp gia và đệ tử Tinh Điện của ta.

Diệp Vân nắm chặt nắm đấm, trong đôi mắt có hàn quang lóe lên.

- Như thế không cần phải lo lắng, nếu Thần Hoàng yêu cầu đóng cửa Thiên Nguyên Đại Lục, ngươi phái một ít tộc nhân Thần Hải đi tới Đông đại lục, có thể bảo đảm tộc nhân bên kia không bị hồn thú tập kích, sau khi đóng cửa thì Đạo Đình cũng không quản được chỗ đó.

Đám người Mộc Hoàng mĩm cười nói.

Nghe được đám người Mộc Hoàng nói vậy, trong lòng Diệp Vân thoáng buông lỏng một hơi, phương thức này cũng tốt một chút.
Chương 988 Tiến về nhân thân cấm địa

Diệp Vân nghĩ lại phải tiếp phụ thân, thúc phụ cùng với phần đông người Diệp gia tới đây, sau đó phái một ít cường giả Thần Hải đi qua bảo hộ Đông đại lục và đệ tử Tinh Điện.

Lúc này là nguy cơ, mặc dù không có làm cho Diệp gia cùng Tinh Điện tổn thương gân động cốt, nhưng mà Thần Hoàng cao cao tại thượng làm cho nội tâm Diệp Vân sinh ra cảm giác áp bách mãnh liệt, chỉ có được đủ thực lực mới có thể giúp hắn khiêu chiến quyền uy của Thần Hoàng, nhất định phải nhanh chóng giúp Diệp gia cùng Tinh Điện trở nên càng cường đại hơn mới được!

Diệp Vân điều động tất cả tài chính, chỉ còn lại thời gian một ngày, có thể dẫn độ bao nhiêu người thì dẫn độ bấy nhiêu!

Diệp Vân nhanh chóng tập hợp chín ngàn ức ảnh kim, trong thời gian này buôn bán đạo khí, mua bán nhà cửa các loại thu nhập rất nhiều, có thể một lần duy nhất tập hợp chín vạn người tiến vào, chỉ cần là người trọng yếu của Diệp gia, Tinh Điện và tộc nhân Hải yêu nhất tộc hoặc là có thiên phú không tồi sẽ được dẫn độ đi, sau đó lại phái hơn hai mươi Thần Hải ở lại Tinh Điện cùng bắc hải, giúp bọn họ đối kháng hồn thú.

Trong quá trình dẫn độ Lăng Vũ lại đưa tới ba trăm tỷ ảnh kim, còn có tất cả Chiến Hoàng cũng cho người đưa tới không ít tiền. Có thể dẫn độ năm vạn người.

Đối với Lăng Vũ và các Chiến Hoàng dốc túi tương trợ, Diệp Vân cảm ơn trong lòng, bất kể là Lăng Vũ hay là những Chiến Hoàng kia, làm người cũng còn không tệ, phàm là người trợ giúp qua, Diệp Vân sẽ ghi nhớ trong lòng.

Thời điểm chạng vạng thì cửa ra vào Thiên Nguyên Đại Lục bị phong bế toàn bộ.

Đệ tử Tinh Điện và một số nhỏ người Diệp gia bị ngăn ở bên ngoài Thiên Nguyên Đại Lục, Diệp Vân là một phàm nhân, dù sao cũng có tâm tư, hắn muốn mang tất cả người Diệp gia di chuyển tới trước. Dù sao người Diệp gia chỉ có mấy ngàn người mà thôi, nhưng mà có phần lớn người Diệp gia không chịu rời cố thổ, có chừng hơn hai trăm tộc nhân thế hệ trước ở lại trong sơn cốc Diệp gia, lưu cơ hội cho những người khác, Diệp Vân chỉ có thể thỏa mãn yêu cầu của bọn họ, ngẫm lại có hơn hai mươi cao thủ Thần Hải ở đó, chỉ cần đánh chết những hồn thú tấn giai lên cao cấp thì đủ rồi, như vậy những người ở lại sẽ an toàn.

Tất cả cửa ra vào Thiên Nguyên Đại Lục sẽ không đóng vĩnh viễn, nghĩ tới đây Diệp Vân cũng yên tâm nhiều.

Lúc này đây Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Hùng tiến vào Thiên Nguyên Đại Lục, chỉ có Diệp Chiến Long cùng Diệp Chiến Ưng là ở lại sơn cốc Diệp gia thủ hộ tộc nhân. Bởi vì có hơn hai mươi cường giả Thần Hải tọa trấn. Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền cũng không cần ở lại sơn cốc Diệp gia không còn trọng yếu nữa, bọn họ cũng đồng ý đi tới Thiên Nguyên Đại Lục.

Ít nhất trong hai tháng này Đông đại lục phát sinh bất cứ chuyện gì Diệp Vân cũng không biết.

Nghĩ đến Thần Hoàng, trong nội tâm Diệp Vân giận dỗi. Tuy hắn hiện tại không đủ năng lực đối kháng với Thần Hoàng, cũng không có tư cách nói cái gì, nhưng lúc này cừu oán đã kết, tuy Thần Hoàng khả năng căn bản không có đặt hắn vào mắt, nhưng mà hắn sớm muộn gì cũng sẽ khiến Thần Hoàng hối hận vì hành động hôm nay!

Tộc nhân vừa di chuyển tới, Diệp Vân an bài chỗ ở cho bọn họ, cũng cho tộc nhân ở trong chủ thành.

Hôm nay Diệp gia đã có lãnh địa rộng lớn, đến bao nhiêu người cũng an bài được. Diệp Chiến Thiên cùng Diệp Thương Huyền tới đây, Diệp Vân mang tất cả sự vụ của Yên Vân thánh thành giao cho bọn họ quản lý, hắn cũng vung tay mặc kệ.

Trong đại sảnh Diệp Vân ở lại tụ tập rất nhiều người Diệp gia.

- Tộc trưởng, ngươi có lãnh địa so?

Diệp Bình quan tâm hỏi thăm.

- Không sai!

Diệp Vân gật đầu nói, hắn đã quyết định, nhân thần cấm địa nhất định phải đi, đó là nơi do Thiên Nguyên tinh chủ cùng Tinh Huyền tinh chủ cố ý thiết lập, có thể đạt được nhiều truyền thừa cường đại, cũng có thể đạt được một ít bảo vật, vận khí tốt còn có thể tăng thực lực thật nhiều..

Cả Thiên Nguyên Đại Lục vừa mới tấn giai Thần Huyền đều cơ bản đi tới đó lịch lãm.

- Diệp gia chúng ta đắc tội với người quá nhiều, Diệp Vân, ngươi đi nhân thần cấm địa có nguy hiểm hay không?

Diệp Chiến Thiên lo lắng hỏi thăm.

- Phụ thân, ngài không cần phải lo lắng, ta có Tam Thần Cảnh phân thân, mặc dù chết một cũng chỉ tổn thất một phần ba tu vị mà thôi, không sao!

Diệp Vân khẽ mĩm cười nói.

Thần Cảnh phân thân chính là bí pháp siêu cấp, bí pháp này rõ ràng có thể có được ba phân thân chân thật, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của đám người Diệp Chiến Thiên, nghe được Diệp Vân nói như vậy, Diệp Chiến Thiên cũng yên tâm nhiều. Tuy nhiên Diệp Vân đắc tội không ít người, nhưng bọn họ muốn đối phó Diệp Vân, cũng không phải là chuyện dễ dàng!

Sau khi cáo biệt người Diệp gia xong, Diệp Vân một mình một người đi tới nhân thần cấm địa.

Nhân thần cấm địa cũng không nằm trên Thiên Nguyên tinh, nó là tinh thể cách Thiên Nguyên tinh không xa.

Muốn đi vào nhân thần cấm địa, nhất định phải dùng truyền tống trận đi Thiên Nguyên thành cổ, lại thông qua Thiên Nguyên thành cổ trung chuyển.

Tử Hoa thần triều có một chỗ truyền tống, một đạo cột sáng trong thông đạo truyền tống lóe lên.

Đối với tất cả sinh linh của Thiên Nguyên Đại Lục mà nói, Thiên Nguyên thành cổ là nơi phi thường thần thánh, đây là một tòa thành thị trên bầu trời, thời đại Thiên Nguyên đã bắt đầu tạo dựng lên, nó lơ lửng trên không trung mấy vạn mét, nằm phía trên cấm chế Thiên Nguyên Đại Lục.

Nơi này là chiến tuyến của tất cả võ giả của Thiên Nguyên Đại Lục đối kháng tổ ma.

Sau khi Diệp Vân đi ra khỏi Truyền Tống Trận, lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Nguyên thành cổ thì bị cảnh tượng nơi này làm rung động.

Tòa thành trì này chiếm diện tích hơn ngàn dặm, khiến người ta không ngờ tới năm đó Thiên Nguyên tinh chủ làm cách nào kiến tạo ra một tòa thành lơ lửng như thế này.

Trừ chủ thành, trên bầu trời còn có chín tòa thành khác, chúng giống như vệ binh bảo vệ xung quanh Thiên Nguyên thành cổ, vận chuyển chung quanh nó, giống như Huyền Không Chi Thành trong Quỳnh Lâu dưới đất.

Diệp Vân từ chỗ Thiên Nguyên tiền bối biết được, nơi này vốn có mười tòa thành, chẳng qua năm đó một tòa thành bị công pháp, Thiên Nguyên tiền bối bất đắc dĩ nên chuyển tòa thành này tới Quỳnh Lâu, cho nên mười thành chỉ còn chín.

Từng tòa tháp cao sừng sững sở xa xa, chúng giống như lợi kiếm cao ngất, những tháp cao kia phủ kín kiếm trận, mấy chục vạn mấy trăm vạn thanh phi kiếm tạo thành kiếm vân quay chung quanh tháp cao, kiếm quang sáng ngời. Trên bầu trời không ngừng có cự nô lao xuống tiến vào kiếm trận, nhưng mà lập tức bị cắt thành vô số mảnh vỡ, huyết vũ bay tán loạn, chôn vùi thật nhanh.

Diệp Vân vừa nhìn đã nhận ra, tòa tháp cao phía đông chính là Trấn Hồn Tháp hắn từng lưu lạc, phía đông có mười hai tòa tháp cao, phía tây phía nam phương Bắc cũng có mười hai tòa, tổng cộng bốn mươi tám tòa tháp cao!

Thì ra những tháp cao này đều chèo chống kiếm trận, những kiếm trận này không ngừng vận chuyển thủ hộ lấy cả Thiên Nguyên tinh, những cự nô xông vào kiếm trận bị xoắn giết, ngẫu nhiên có một hai con cự nô xuyên qua kiếm trận thì trên người bị thương nặng, rất nhanh sẽ có một đoàn võ giả Đạo Huyền tiêu diệt cự nô.
Chương 989 Thủ vệ nhân thần cấm địa (1)

Cự nô không ngừng tiến công, ở xa xa có một đoàn mảnh vỡ tinh thể màu đen, vô số cự nô từ bên trong lao ra ngoài, chỗ đó có lẽ chính là sào huyệt của đám tổ ma.

Thiên Nguyên thành cổ giống như thành lũy to lớn, bên ngoài bao phủ một tầng cấm chế, bên trong lầu canh dùng kim loại xây thành, trên lầu canh có khí giới phức tạp, người ở đây toàn bộ mặc chiến giáp, vệ binh trang bị đến tận răng đứng trên đỉnh.

Mỗi vệ binh ở nơi này thấp nhất cũng là Thần Huyền, rất nhiều người trên người mặc Tử Ma Chiến Giáp do các Luyện Khí Sư luyện chế chiến giáp.

Tại Thiên Nguyên Đại Lục, mỗi một bộ chiến giáp đều phi thường đắt đỏ, nhưng ở chỗ này lại quá phổ biến, địa phẩm, thiên phẩm Tử Ma Chiến Giáp tùy ý nhìn thấy được, thậm chí còn có một chút chiến giáo cường đại hơn, hơn nữa mỗi vệ binh trong tay cầm vũ khí ít nhất đều là nhất phẩm đạo khí.

Thiên Nguyên thành chính là phòng tuyến kiên cố nhất của Thiên Nguyên Đại Lục, một khi Thiên Nguyên thành đình trệ, cả Thiên Nguyên Đại Lục sẽ bị hủy diệt, cho nên 90% tài nguyên của Thiên Nguyên Đại Lục đều tụ tập tại Thiên Nguyên thành.

Nhìn ra xa xa, trong chủ thành có mười pho tượng màu vàng cao mười mét, nữ có nam có, tướng mạo khác nhau, tất cả rất uy nghiêm.

- Huynh đệ, ngươi vừa tới Thiên Nguyên thành sao? Mười pho tượng đó chính là mười vị Thị Thần của Thiên Nguyên Đại Lục chúng ta, chính là nhờ mười vị Thị Thần đại nhân, Thiên Nguyên Đại Lục mới có thể tránh được vận mệnh bị hủy diệt!"

Một tuổi trẻ người đi đến bên người Diệp Vân, cùng đứng với hắn nhìn qua mười pho tượng kia, mặt hiện vẻ sùng kính.

Diệp Vân liếc mắt nhìn qua người bên cạnh, hắn tướng mạo phi thường trẻ tuổi, không biết tuổi bao nhiêu, ăn mặc một thân trang phục lộ ra khí chất bừng bừng.

Người tuổi trẻ kia thấy Diệp Vân dò xét chính mình, cười một tiếng, lúc này nói:

- Ta là Đằng Vân, một ngày nào đó, ta cũng muốn trở thành một Thị Thần, thủ hộ Thiên Nguyên Đại Lục.

Hắn nói ra lời này , ngữ khí cực kỳ lơ lỏng bình thường, giống như có tự tin, tuyệt đối mình nhất định có thể trở thành cường giả Thị Thần.

Diệp Vân nhíu mày, từ chối cho ý kiến, người trẻ tuổi tự tin quá mức hắn thấy nhiều.

- Huynh đệ, ngươi muốn tòng quân sao? Thủ vệ quân của Thiên Nguyên thành rất quan vinh, là chiến sĩ vinh quang chết vì thủ hộ gia viên!

Đằng Vân nhìn qua Diệp Vân, tràn ngập chờ mong hỏi thăm.

- Không cần.

Diệp Vân lắc đầu, hắn đi lên phía trước, cả Thiên Nguyên thành chỉ có mấy con đường, cửa ra vào nhân thần cấm địa nằm trên quảng trường của Thiên Nguyên thành.

- Này uy uy, huynh đệ, đừng đi vội ah. Chỉ cần gia nhập thủ vệ quân của Thiên Nguyên thành thì mỗi ngày có quân lương một vạn ảnh kim, nếu như đạt được chiến công còn có thể hối đoái các loại chiến giáp cao cấp, không cân nhắc một chút sao?

Đằng Vân mặt dày mày dạn theo kịp, vẻ mặt nhiệt thành đầu độc Diệp Vân tòng quân.

- Không có hứng thú.

Diệp Vân vãn đi tới trước.

- Ngươi thật sự không có cốt khí và nhiệt thành thủ hộ gia viên sao?

- Tùy ngươi nói như thế nào.

Diệp Vân đáp một câu, mặc dù muốn thủ vệ Thiên Nguyên tinh, cũng không cần phải đi làm tiểu binh thủ vệ quân của Thiên Nguyên thành, hắn bỏ ra nhiều ảnh kim dẫn động tộc nhân như vậy, còn không tính là cống hiến cho Thiên Nguyên tinh sao?

- Huynh đệ, ngươi muốn đi đâu, ta dẫn đường cho.

Đằng Vân nghe Diệp Vân nói vậy thì không có tức giận, hắn vẫn dính theo.

- Tinh thành.

Diệp Vân nói.

- Tốt.

Đằng Vân nghe xong, sảng khoái cười nói, liền dẫn đầu đi tới một hướng khác.

Mà Diệp Vân cũng tiếp tục đi tới quảng trường Thiên Nguyên thành bên kia.

- Này, huynh đệ, đi tinh thành hướng bên này, sao ngươi đi bên kia?

Đằng Vân ở xa nhìn lại hét lên.

- Là ngươi muốn đi tinh thành, cũng không phải ta muốn đi,

Diệp Vân không quan tâm Đằng Vân, vẫn đi tới trước.

Đằng Vân nhanh chóng chạy tới, lầm bầm một câu:

- Thật sự là một quái nhân.

- Chẳng lẽ thành vệ quân mỗi ngày đều làm chuyện này sao?

Diệp Vân lườm Đằng Vân, thằng này giống như một con ghẻ, làm thế nào cũng không đi.

- Ta cũng không phải thành vệ quân.

Đằng Vân bĩu môi.

- Ngươi không phải thành vệ quân, vậy ngươi còn khích lệ người khác đi làm thành vệ quân?

Diệp Vân im lặng.

- Ta muốn vào thành vệ quân cũng phải có người muốn nhận mới được a!

Đằng Vân cười nói.

Diệp Vân mắt trợn trắng, hắn nhìn qua Đằng Vân, trên người Đằng Vân có khí tức thần bí lưu chuyển, hắn không nhìn ra tu vị của Đằng Vân.

- Ta muốn đi nhân thần cấm địa, ngươi cũng không cần đi theo.

Diệp Vân nói, hắn đi lên phía trước, trên đường phố buôn bán tấp nập, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy cả một đám vệ quân mặc giáp đi qua, chỉ có lẻ tẻ một hai người không có mặc chiến giáp.

Ở nơi này có thể cảm nhận được hào khí chiến tranh nồng đậm.

- Nhân thần cấm địa?

Đằng Vân nao nao, hắn nhìn qua Diệp Vân, cười hắc hắc nói:

- Ngươi không biết nhân thần cấm địa là nơi nhà ta quản sao? Đây chính là một nơi tốt.

- Nhà của ngươi làm gì?

Nội tâm Diệp Vân khẽ động, chẳng lẽ Đằng Vân có bối cảnh thế gia?

- Canh cổng tại nhân thần cấm địa.

Đằng Vân rất tự hào.

- Canh cổng... Được rồi.

Diệp Vân ngẫm lại, có khả năng canh cổng cho nhân thần cấm địa, đây là công tác khó lường a.

- Nhân thần cấm địa thật ra là mtoj tòa tháp cao, chia làm cửu trọng thiên, càng cao thì càng khó vào, có thể xâm nhập đệ tam trọng thiên đã là đối tượng tranh đoạt ở các chiến bộ, nếu như có thể tiến vào đệ ngũ trọng thiên thì có thể lấy được truyền thừa, Thiên Nguyên tinh chủ sáng tạo nhân thần cấm địa thì người tiến vào cửu trọng thiên chỉ có một người, đó chính là Tinh Huyền tinh chủ! Thiên tài xông vào đệ bát trọng thiên chỉ rải rác mấy người thôi.

Đằng Vân tươi cười sáng lạn, chậm rãi nói:

- Chỉ cần ngươi có thể xông vào ngũ trọng thiên, mặc dù Tinh Hồn dung hợp độ của ngươi có thể nhưng tiến vào đại chiến bộ hoặc Đạo Đình đều không có vấn đề gì! Có chút truyền thừa bí pháp cần người có Tinh Hồn dung hợp độ rất thấp mới có thể tu luyện. Nếu như ngươi có thể xông lên ngoài lục trọng thiên, ngay cả các Thị Thần sẽ chú ý đến ngươi, bởi vì từ trước tới nay người xông lên lục trọng thiên cuối cùng ít nhất đều là cường giả Chiến Hoàng.

Nghe được Đằng Vân nói chuyện thì Diệp Vân nhíu mày, nhân thần cấm địa không biết là nơi nào, thật khó đi như thế?

- Ta dẫn đường cho ngươi.

Đằng Vân cười nói:

- Nếu như ngươi có thể xông đến đệ lục trọng thiên, ngươi có tư cách làm bằng hữu của ta! Đằng Vân của ta sớm muộn gì cũng trở thành Thị Thần cường đại, hơn nữa ta còn muốn tranh đoạt truyền thừa tinh chủ.

Nghe Đằng Van nói chuyện, Diệp Vân từ chối cho ý kiến, sau một lát bọn họ đã tơi quảng trường Thiên Nguyên thành.

Người nơi này di đông rậm rạp, nhưng càng vào sâu thì càng đông, trên quảng trường phố xá sầm uất, dưới muwofi pho tượng có năm sáu trăm người tụ tập.

- Gần quảng trường trung tâm có mấy trăm khách sạn, rất nhiều người cũng ở khách sạn nửa tháng chính là vì luạn bàn với người khác, đồng thời thu thập các tư liệu của nhân thần cấm địa, chuẩn bị cho bản thân đi vào nhân thần cấm địa.
Chương 990 Thủ vệ nhân thần cấm địa (2)

Đằng Vân nhìn ra bốn phía, nói:

- Mỗi người tấn chức Thần Huyền về sau chỉ có ba lần vào nhân thần cấm địa, lấy thành tích tốt nhất trong ba lượt.

Xem ra những người này rất xem trọng nhân thần cấm địa a, ngẫm lại cũng phải, tiến vào nhân thần cấm địa trừ có thể đạt được truyền thừa bí pháp cường đại ra, càng là một lần bày thực lực của mình, biểu hiện được tốt có thể được cường giả Chiến Hoàng thậm chí là cường giả Thị Thần coi trọng, những người này phải chú ý là bình thường.

Diệp Vân vừa mới đã đến, liền cảm giác có ít người ánh mắt bất thiện nhìn qua hắn, hơn mười người đang đi tới nơi này.

Đằng Vân cũng cảm giác không đúng, cùi chỏ đụng vào người Diệp Vân, nháy mắt mấy cái giễu giễu nói:

- Xem ra có người nhìn ngươi không vừa mắt ah!

- Vậy ngươi còn không mau đi.

Diệp Vân lườm Đằng Vân nói ra.

- Đăng Vân ta là người giảng nghĩa khí.

Đằng Vân lại nói nhỏ bên tai Diệp Vân:

- Những người kia đến từ Đạo Đình, đầu lĩnh tên là Từ Tử Hư, trong Đạo Đình cũng là thiên tài có danh tiếng, nghe nói Tinh Hồn dung hợp độ hơn 50, hắn tới Thiên Nguyên thành này ba ngày rồi, lần thứ nhất tiến vào nhân thần cấm địa đã là ngũ trọng thiên, có tư cách trùng kích lục trọng thiên.

Ánh mắt Diệp Vân nhìn qua người Từ Tử Hư, người nọ bộ dáng mười sáu tuổi,s hẳn là vừa tấn chức Thần Huyền không bao lâu, tuổi này tấn chức Thần Huyền đã là thiên phú trác tuyệt.

- Ngươi chính là Diệp Vân?

Hai mắt Từ Tử Hư híp lại, không kiêng nể đánh giá Diệp Vân.

- Không sai!

Diệp Vân nhàn nhạt trả lời, xem ra danh khí của mình quá lớn, tùy tiện a miêu a cẩu cũng biết hắn.

Nhìn thấy Từ Tử Hư tới, Đằng Vân cười toe toét tới gần, nói với Từ Tử Hư:

- Từ huynh, đã lâu không gặp, ta căn bản không biết người này, Từ huynh, muốn biết tư liệu nhân thần cấm địa đệ lục trọng thiên không? Năm ngnf ảnh kim một phần.

Đây là nghĩa khí của Đằng Vân so? Diệp Vân mắt trợn trắng, tuy Đằng Vân mặt ngoài cười toe toét, không có một chút đứng đắn, nhưng trên người đầy khí tức thần bí, nhưng so với Từ Tử Hư chẳng là gì. Cho nên Diệp Vân cũng không quan tâm.

- Không cần!

Trên mặt Từ Tử Hư có vài phần không kiên nhẫn, phất tay đẩy Đằng Vân ra, người ở đây ai cũng nhận ra Đằng Vân, Đằng Vân mỗi ngày ở đây chào bán các loại tư liệu nhân thần cấm địa, tuyệt đại bộ phận người ở đây cũng mua mấy phần, Từ Tử Hư cũng khinh thường, nếu như Đằng Vân thật sự am hiểu nhân thần cấm địa, sao không có tự mình đi vào?

Đằng Vân không ngại, cười hắc hắc nói:

- Xem ra Từ huynh rất có nắm chắc, ta cũng không quấy rầy chư vị, đi trước!

Vừa đi thì quay đầu nhìn Diệp Vân phất phất tay nói:

- Nếu như muốn tìm tư liệu nhân thần cấm địa, đừng quên mua của ta, ta giảm giá 90% cho ngươi.

Đằng Vân nói xong, rất nhanh biến mất trong đám người.

- Nghe nói ngươi rất cuồng, ngay cả Thần Hoàng đại nhân cũng nhìn ngươi không thoải mái, với tư cách một người vừa tấn giai Thần Huyền lại có thể kinh động Thần Hoàng đại nhân, ta xem lá gan của ngươi lớn hay là chán sống đây?

Từ Tử Hư hai tay khoanh trước ngực, khinh miệt nhìn qua Diệp Vân và cuowfinois.

- Người này chính là Yên Vân thánh thành Diệp gia Diệp Vân?

- Nghe nói hắn có Tinh Hồn dung hợp độ là 0 ah.

- Không nghĩ tới Tinh Hồn dung hợp độ là 0 cũng tu đến Thần Huyền, rõ ràng còn chuẩn bị đi vào nhân thần cấm địa?

Sau lưng Từ Tử Hư có vài câu nghị luận nhỏ, bọn họ đều tới từ Đạo Đình, chuyện của Diệp Vân cũng có nghe qua.

- Không biết chư vị có gì chỉ giáo?

Advertisements

Diệp Vân nhàn nhạt cười lạnh nhìn qua đám người Từ Tử Hư, hắn cho dù nhìn thấy Thần Hoàng cũng không cần sợ hãi, đám người Từ Tử Hư xem ra hẳn chỉ là tôm tép nhãi nhép.

-Tiến vào nhân thần cấm địa thì tốt nhất cẩn thận một chút, trời có gió thổi mây tan, người có họa phúc khó lường, vạn nhất đụng phải chuyện gì ngoài ý muốn chết bên trong thì phiền toái lắm.

Từ Tử Hư trong lời nói mang theo uy hiếp nhàn nhạt, mang theo sauđám võ giả Thần Huyền sau lưng rời đi.

Đám võ giả Thần Huyền sau lưng Từ Tử Hư không có hảo ý nhìn qua Diệp Vân, bọn chúng ý tứ uy hiếp quá rõ ràng.

Thần Hoàng bởi vì chuyện Diệp gia mà đóng cửa cả Thiên Nguyên Đại Lục, sớm đã được Đạo Đình truyền bá ra ngoài, Thần Hoàng cử động này tự nhiên là muốn ảnh hưởng người dưới, bọn họ ước gì có kẻ đối phó Diệp Vân, mượn cơ hội nịnh nọt Thần Hoàng.

Nhìn đám người Từ Tử Hư rời khỏi, trong mắt của Diệp Vân bắn ra một đạo sát cơ.

Một đám người tự cho là đúng, trong thời gian dài Đạo Đình là tồn tại siêu nhiên, đám người Đạo Đình này khó tránh khỏi cảm giác hơn người, tự cao tự đại.

Ở xa xa có một đám người của chiến bộ chỉ chỏ bên này, nhỏ giọng nghị luận cái gì đó.

Diệp Vân đắc tội Đạo Đình, quả thực là tự mình chuốc lấy cực khổ. Đạo Đình chính là người nắm luật pháp, Thần Hoàng đại nhân càng là đệ nhất nhân dưới Thị Thần, Thần Hoàng đại nhân trở ngại thân phận không tốt trực tiếp động thủ với Diệp Vân, Diệp Vân mới có thể sống đến bây giờ. Nếu như Thần Hoàng thực tức giận, cho dù trực tiếp đánh chết Diệp Vân, Diệp Vân cũng không có chỗ kêu oan.

Tuy Thiên Nguyên Đại Lục là nơi chú ý pháp luật, nhưng mà Thần Hoàng chính là tồn tại vượt qua pháp luật.

Thần Hoàng đóng cửa Thiên Nguyên Đại Lục, chỉ là khiển trách Diệp gia bề ngoài mà thôi, là Thần Hoàng đại nhân khoan hậu nhân từ, nếu Diệp Vân không biết tốt xấu, không biết thu liễm chính là tự tìm đường chết.

- Hắc, trùng hợp như vậy, lại đụng phải ngươi.

Lúc này Đằng Vân không biết từ đâu chui ra, cười tủm tỉm đi tới.

- Ngươi thực sự nghĩa khí, còn dám tới? Không sợ đám người Đạo Đình tìm ngươi sao?

Diệp Vân giống như cười mà không cười nói với Đằng Vân .

- Không phải chỉ là một ít người Đạo Đình thôi sao, có cái gì phải sợ, vừa rồi ta làm được vài bút sinh ý đấy.

Đằng Vân ngượng ngùng cười nói,

- Đúng, ngươi chuẩn bị khi nào đi tới nhân thần cấm địa?

- Ta hiện tại chuẩn bị đi vào.

Diệp Vân tùy ý nói ra, hắn cũng không muốn làm ra chuẩn bị cái gì, đi tới đâu tính toán tới đó.

- Hiện tại tiến vào? Chỗ của ta có tất cả tin tức về nhân thần cấm địa, ngươi muốn tìm gì cũng có. Nếu không tiện nghi bán một ít cho ngươi nhé?

Đằng Vân chà xát tay, cười hắc hắc nói.

- Ta muốn tư liệu về thất trọng, bát trọng cùng cửu trọng.

Khóe miệng của Diệp Vân nhếch lên, nhìn qua phía Đằng Vân.

- Đương nhiên là có, ta ở nơi này chính là làm sinh ý mà, cơ hồ tất cả tư liệu đều có thể cam đoan.

Đằng Vân nói ra rất chân thành, thu liễm dáng tươi cười,

- Nếu như ngươi muốn ta cũng có thể bán cho ngươi!

Thần sắc của Đằng Vân không giống làm bộ, tư luệ nhân thần cấm địa thất trọng, bát trọng cùng cửu trọng Đằng Vân thực sự có? Nếu có, hắn kiếm từ đâu?

- Tính toán, ta không cần!

Diệp Vân lắc lắc đầu , đi về phương xa.

- Ta có tư liệu là thật, nếu như có phần giả dối nào, ta bồi thường ngươi mười tỷ ảnh kim!

Đằng Vân thề nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK