Mục lục
(Full) Tổ Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 776 Xa nhau (1)

Hai mắt Diệp Vân tối sầm, hôn mê bất tỉnh.

Bệ Diệt tay phải vừa động, một cổ lực lượng bình thản tràn ra, đem Diệp Vân nâng lên, Diệp Vân huyền phù ở trong giữa không trung.

Tại thời điểm choáng váng, đại não Diệp Vân một mảnh trống vắng, hắn có thể cảm giác được chung quanh chuyện gì xảy ra, nhưng không cách nào nhúc nhích, cũng không cách nào nói ra lời, tựu như thân ở trong hư không hoàn toàn yên tĩnh, cái phiến hư không này mơ hồ có một ít Tinh Quang lập loè.

Chính mình rốt cục cũng tận một phần lực, Diệp Vân tâm bình tĩnh không có sóng.

Bên cạnh Bệ Linh một mực khẩn trương chú ý Diệp Vân, chứng kiến Diệp Vân ngất đi, kinh hô một tiếng, lập tức xông tới.

Bệ Diệt dùng hồn niệm dò xét thoáng một phát, đối với Bệ Linh nói:

- Hắn không có việc gì, chiếu cố tốt hắn.

Bệ Linh khẽ cắn cặp môi đỏ mọng thoáng một phát, ánh mắt kiên định nói:

- Bệ hạ, xin cho ta đi kích hoạt lôi tháp a!

- Không, vẫn chưa tới thời điểm.

Bệ Diệt không chút do dự nói.

- Nhớ kỹ, ngươi là hi vọng của Lôi Thú nhất mạch chúng ta.

- Thế nhưng mà bệ hạ. . .

Bệ Linh có chút lo lắng nói, lại bị Bệ Diệt phất tay cắt đứt lời nói.

Bệ Diệt nhìn xem Bệ Linh, ánh mắt trở nên ôn hòa, kiên quyết nói:

- Không có nhưng mà, chúng ta nhất định có thể thành công!

Bệ Linh nước mắt ở trong nháy mắt xông lên hốc mắt, nhìn xem Bệ Diệt trùng trùng điệp điệp nhẹ gật đầu.

Bệ Diệt quay đầu, nhìn về phía Triển Ly cùng Sa Thông Thiên, khẽ gật đầu.

Triển Ly cùng Sa Thông Thiên thấy thế, cũng đều lộ ra một tia thần sắc vui mừng, nghĩ đến Diệp Vân làm thực lực Bệ Diệt tăng lên không ít.

Tuy vẫn không nhất định có thể chiến thắng Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán, nhưng dù sao phần thắng lớn thêm không ít.

Ba người ngồi xếp bằng tu luyện một hồi, bắt đầu vận chuyển bí pháp, chuẩn bị sinh tử quyết chiến cuối cùng.

Chứng kiến đạo đạo Lôi Đình Huyền Khí trên người Bệ Diệt, Triển Ly cùng Sa Thông Thiên, như là từng đạo Kim Sắc khe hở ở trên thân ba người quay quanh, cường giả các tộc trong Thần Lôi Cấm Địa trong đôi mắt đều ẩn chứa bi thương cùng thương cảm.

Một khi vận hành bí pháp, ý nghĩa Bệ Diệt, Triển Ly cùng Sa Thông Thiên không còn sinh cơ!

Lúc này, bên ngoài Thần Lôi cấm địa, tất cả Lôi Thú nhất mạch cùng với đám đệ tử các tộc khác tất cả đều bị đại quân Chấp Pháp điện trấn áp, trói lại, giống như là rác rưởi, vứt bỏ trên quảng trường trung ương Thần Lôi Chi Thành, ngẫu nhiên truyền đến vài tiếng phụ nữ và trẻ em khóc nỉ non.

- Không cho phép khóc, chết cũng phải chết có cốt khí!

Bên trong một tráng hán Lôi Thú nhất mạch nộ quát một tiếng, cơ bắp khỏe mạnh kia bị dây thừng trói rất chặt, lặc ra đạo đạo vết máu, trên cánh tay nhiều sợi gân xanh nhô lên.

Nghe được tráng hán kia gầm lên, những người khác lục tục ngo ngoe ngừng khóc.

Tổ Nham lăng không đứng ở trên không những người này, trên mặt lộ ra một dáng tươi cười khinh miệt, hướng trong Thần Lôi cấm địa nhìn lại.

- Bệ Diệt, ngươi trơ mắt nhìn những người này toàn bộ chết mất sao? Nguyên lai cái gọi là Đông Đại Lục đệ nhất cao thủ bất quá là rùa đen rút đầu! Ha ha ha, ngươi đã không muốn đi ra, vậy thì nhìn xem những người này chịu chết đi!

Tổ Nham tay phải tùy ý khẽ động, chỉ thấy một đạo khí cơ vô hình đem tráng hán Lôi Thú nhất mạch kia xách đến không trung.

Advertisements

Tráng hán Lôi Thú nhất mạch kia toàn thân cơ bắp căng cứng, nhưng trên mặt lại lộ ra bất khuất chi sắc.

Tổ Nham có chút cười lạnh, quan sát mọi người phía dưới, sắc mặt âm hàn nói:

- Các ngươi bất quá là một bầy kiến hôi mà thôi, ta muốn giết các ngươi, tựu như bóp chết một bầy kiến hôi đồng dạng đơn giản!

Năm ngón tay hắn khẽ nhúc nhích, chỉ nghe "Phốc" một tiếng vang nhỏ, tráng hán Lôi Thú nhất mạch kia kêu thảm một tiếng, thân thể lập tức chia năm xẻ bảy, nổ tung lên, huyết vũ nhao nhao mà xuống.

Phía dưới quảng trường truyền đến trận trận tiếng khóc sợ hãi, cái tiếng khóc này làm trên mặt Tổ Nham lộ ra một chút đắc ý.

- Thú Hoàng bệ hạ các ngươi cứu không được các ngươi, trong mắt hắn, các ngươi bất quá là một ít con bỏ mà thôi!

Trên mặt Tổ Nham hiện lên một tia dữ tợn.

- Nếu như Bệ Diệt không đi ra, các ngươi sẽ một người tiếp một người chết, thẳng đến hắn đi ra mới thôi!

Thanh âm Tổ Nham sâm lãnh vô cùng, giống như là đến từ Cửu U Địa Ngục.

Về phần Tổ Minh cùng Thần Đoán, tuy nhìn không tới bọn hắn ở đâu, nhưng có thể cảm giác được, chung quanh khắp nơi đều là khí tức của bọn hắn, phảng phất cùng bầu trời hòa thành một thể, ánh mắt của bọn hắn tùy thời nhìn chăm chú phía dưới.

Tổ Nham hướng phương hướng Thần Lôi cấm địa nhìn thoáng qua, bên Thần Lôi cấm địa kia như trước không hề có động tĩnh gì, hắn hừ lạnh một tiếng, tay phải vung lên, chỉ thấy một đám đệ tử Chấp Pháp điện nhe răng cười lấy đánh về phía quảng trường, tựa như một đám sói đói, đánh về phía những phụ nữ và trẻ em kia.

- Nghe nói nữ tử Lôi Thú nhất mạch, cả đời chỉ trung thành với trượng phu của mình. Mà thiếu nữ Lôi Thú nhất mạch, thì sẽ đem tu vi suốt đời của nàng, toàn bộ kính dâng cho trượng phu của nàng, không biết có phải là xác thực như thế hay không?

Tổ Nham giống như nhiều hứng thú nói, quan sát lấy phía dưới.

Trung ương quảng trường truyền đến trận trận nữ tử thét lên.

Cái tiếng thét chói tai kia, phảng phất để cho Tổ Nham đặc biệt hưởng thụ, hắn phát ra cười to càn rỡ:

- Bệ Diệt, nữ nhân Lôi Thú nhất mạch các ngươi, thật đúng là nóng bỏng gợi cảm! Bệ Diệt, ở trong đó có lẽ cũng có nữ nhân của ngươi a?

Trong Thần Lôi Cấm Địa, cường giả các tộc xem đến tình huống bên ngoài, đều là song mắt đỏ bừng, đối với Tổ Nham hận đến nghiến răng nghiến lợi.

- Cầm thú!

- Súc sinh!

Có mấy người nhẫn nại không được hét lớn một tiếng, muốn lao ra dốc sức liều mạng, bị người bên cạnh gắt gao kéo lại.

Đúng lúc này, Bệ Diệt đột nhiên mở to mắt, trong tay đã nhiều hơn một thanh lợi kiếm hàn quang thoáng hiện.

- Triển huynh, Sa lão đại, đi!

Ánh mắt Bệ Diệt thâm trầm vô cùng, nhìn chằm chằm Tổ Nham trên bầu trời, vèo một tiếng, thân thể tựa như mũi tên nhọn, kích bắn ra Thần lôi cấm địa.

Sưu sưu, Triển Ly cùng Sa Thông Thiên cũng là làm việc nghĩa không được chùn bước liền xông ra ngoài.

Nhìn xem bóng lưng ba người Bệ Diệt rời đi, mọi người trong Thần Lôi cấm địa hai mắt rưng rưng, đưa mắt nhìn ba vị anh hùng hùng hồn chịu chết, ở trong lòng yên lặng cầu nguyện, hi vọng bọn hắn không muốn hi sinh vô ích.

- Bệ Diệt, rất tốt, ngươi không để cho ta thất vọng, các ngươi rốt cục đi ra!

Tổ Nham cười ha ha, một cỗ Huyền Khí cường hoành nhập vào cơ thể mà ra, cự yêu áo giáp màu đen thò tay hướng ba người Bệ Diệt đập đi qua.

Ánh mắt Bệ Diệt lăng lệ ác liệt vô cùng, tựa như một thanh Cự Kiếm chiến ý trùng thiên, thân thể oanh một tiếng đụng tới, đem cánh tay của cự yêu áo giáp màu đen kia sinh sinh đụng gẫy.

"Rống!" Tổ Nham không nghĩ tới thực lực Bệ Diệt lại bỗng nhiên trở nên mạnh như vậy, cũng phát huy ra toàn bộ chiến lực, cùng Bệ Diệt kịch chiến.
Chương 777 Xa nhau (2)

Một cổ lực lượng đệ nhị trọng lĩnh vực ở trên bầu trời va chạm, bắn ra nổ vang giống như sấm sét, đi đấn đâu hết thảy hóa thành hư vô.

Trên bầu trời màn đen bao phủ Thần Lôi Chi Thành kia nhanh chóng áp xuống dưới, hai cổ lực lượng đệ nhị trọng lĩnh vực mạnh mẻ hơn nữa bao trùm đến.

Thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang, Tinh Hà xoay chuyển.

Đây là Đông Đại Lục đỉnh phong nhất quyết đấu, sáu người bên trong chiến đoàn đều là cường giả lĩnh ngộ đệ nhị trọng lĩnh vực. Đệ nhị trọng lĩnh vực đè nát chướng ngại vật, phụ cận những Nhân Khôi còn có Chấp Pháp điện cao thủ kia đến không kịp né tránh, nhao nhao kêu thảm bị nghiền áp thành mảnh vỡ.

Cho dù là những Nhân Khôi đạt đến Linh Vọng cảnh kia, ở trước mặt cổ lực lượng mạnh mẽ tuyệt đối này cũng không chịu nổi một kích. Dù sao những Nhân Khôi này tuy có được thực lực Linh Vọng cảnh, nhưng tối đa cũng chỉ tương đương với Linh Vọng cảnh hai ba trọng mà thôi, hơn nữa không cách nào thi triển lực lượng lĩnh vực, không phải đối thủ của đệ nhị trọng lĩnh vực lực lượng?

Rầm rầm rầm! Thanh âm lực lượng đệ nhị trọng lĩnh vực đụng nhau, đem tiếng sấm trên bầu trời hoàn toàn nuốt hết.

Trong Thần Lôi Cấm Địa, tất cả mọi người ngẩng đầu khẩn trương xem cuộc chiến, tâm đều nâng lên cổ họng, vì ba người Bệ Diệt ngắt một thân mồ hôi lạnh.

Tuy Diệp Vân nằm ở đó không cách nào mở mắt, nhưng mà thần hồn lại dị thường rõ ràng, bên ngoài phát sinh hết thảy giống như là cái bóng, ánh vào trong đầu.

Bệ Diệt, Sa Thông Thiên, Triển Ly thi triển Lôi Thú bí thuật, thực lực bạo thăng lên mấy lần, mới miễn cưỡng cùng Tổ Nham, Tổ Minh, Thần Đoán bất phân thắng bại, có thể tưởng tượng, nếu không có Diệp Vân kích hoạt lên Thái Cổ huyết mạch của Bệ Diệt, ba người bọn họ sử dụng Lôi Thú bí thuật, căn bản cũng không phải đối thủ ba người Tổ Nham, Tổ Minh, Thần Đoán.

Bên ngoài tình hình chiến đấu kịch liệt, mặc kệ phương nào hơi không cẩn thận hoặc là phối hợp thoáng chậm hơn một bước, sẽ gặp thịt nát xương tan.

Nhưng mà, Bệ Diệt, Sa Thông Thiên cùng Triển Ly thời gian có hạn, bọn hắn chỉ có một tiếng đồng hồ, một khi một giờ chấm dứt, bọn hắn sẽ gặp đến tánh mạng cực hạn! Nếu không có thể mau chóng đánh chết Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán, bọn hắn liền không còn có cơ hội.

Bệ Diệt, Sa Thông Thiên cùng Triển Ly đã sớm ôm quyết tâm hẳn phải chết, cho nên thời điểm tiến công phi thường điên cuồng, tất cả đều là đấu pháp không muốn sống, căn bản không để cho Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán bất kỳ cơ hội nào.

- Giết!

Trong đôi mắt Bệ Diệt hàn quang thoáng hiện, lăng lệ ác liệt chém ra một kiếm, chém về phía Tổ Minh, chỉ thấy thân thể Tổ Minh bành một tiếng nổ tung.

- Thành công rồi!

- Thú Hoàng bệ hạ giết một cái bên trong bọn chúng!

Trong Thần Lôi cấm địa, trong đôi mắt mọi người hiện lên một tia hưng phấn, Bệ Diệt sau khi thi triển bí thuật, quả nhiên là cường đến tuyệt đỉnh, mỗi một kiếm oanh ra, đều có một loại khí thế hủy diệt thiên địa.

Nhưng mà lúc này, Bệ Diệt lại nhíu lông mày thoáng một phát, huy kiếm chém về phía Tổ Nham cùng Thần Đoán, Tổ Minh bị giết có chút quá dễ dàng, để cho trong lòng của hắn sinh ra một tia dự cảm bất hảo.

Ầm ầm! Trên bầu trời kịch chiến giằng co hơn nửa canh giờ.

Trong nháy mắt thời gian của ba người Bệ Diệt cũng chỉ còn lại có một nửa.

Bệ Diệt, Sa Thông Thiên cùng Triển Ly một mực không có thể giết chết Tổ Nham cùng Thần Đoán, chỉ thấy lúc này, trên bầu trời bóng đen chậm rãi tụ lại, nhanh chóng ngưng hóa thành thân ảnh Tổ Minh, Tổ Minh lạnh lùng cười cười, vèo một tiếng, hóa thành một thanh lợi kiếm màu đen, trực tiếp xuyên thấu thân thể Sa Thông Thiên.

Phù một tiếng, thân thể Sa Thông Thiên nổ ra.

- Sa lão đại!

Bệ Diệt, Triển Ly hai mắt huyết hồng, trên trán nổi gân xanh, phát ra một tiếng hổ gầm.

- Sa tộc trưởng!

Vô luận là cường giả trong Thần Lôi cấm địa hay là người trên quảng trường, tất cả đều bi phẫn rống to, dòng nước mắt nóng cuồn cuộn rơi xuống.

Trên bầu trời đầy trời cát vàng như là thác nước đổ xuống, một linh hồn chậm rãi bay lên, bộ dáng đúng là Sa Thông Thiên, thần sắc trên mặt hắn có vô cùng quyến luyến, ánh mắt của hắn ngóng nhìn hướng Bệ Diệt cùng Triển Ly, giống như là có rất nhiều lời muốn nói.

- Sa lão đại, ngươi yên lòng đi thôi, chúng ta sẽ hoàn thành di nguyện của ngươi, giết bọn chúng đi!

Thanh âm Triển Ly mang theo một ít khàn giọng, toàn thân cơ bắp căng cứng, nhẫn nại lấy bi thương cực lớn.

Trên mặt Sa Thông Thiên lộ ra một dáng tươi cười, cuối cùng liếc nhìn Bệ Diệt cùng Triển Ly, lại hướng trên quảng trường nhìn lại, thân ảnh những tộc nhân kia, nguyên một đám đi xa, cuộc đời của hắn đều thủ hộ lấy tộc nhân của hắn, Sa thú nhất tộc đối ngoại hung hăng càn quấy bá đạo, nhưng mà bên trong lại vô cùng đoàn kết, mà Sa Thông Thiên, vẫn là tinh thần trụ cột của Sa thú nhất tộc, nhưng mà, hắn rốt cục không cách nào thủ hộ tộc nhân của hắn nữa, hắn nên nghỉ ngơi một chút rồi.

Linh hồn của Sa Thông Thiên, phiêu đãng lấy tiêu tán trên bầu trời.

- Hừ, cái này là kết cục theo chúng ta đối nghịch! Bệ Diệt, Triển Ly, kế tiếp các ngươi ai chết trước? Hay là hai người các ngươi cùng chết?

Tổ Minh nhìn xem linh hồn của Sa Thông Thiên tiêu tán, phát ra thanh âm cạc cạc cười quái dị, thanh âm này vô cùng bén nhọn, hoàn toàn không giống thanh âm của nhân loại, giống như là ác quỷ đòi mạng.

- Các ngươi cho rằng, Lôi Thú bí pháp có thể làm gì được ba người chúng ta sao? Chúng ta có Thần chủ che chở, chúng ta có lực lượng là các ngươi căn không cách nào tưởng tượng, các ngươi căn bản giết không được chúng ta!

Tổ Minh vừa rồi rõ ràng đã bị chết ở dưới kiếm của Thú Hoàng bệ hạ, vì sao còn sống lại?

Trong Thần Lôi Cấm Địa, các tộc cường giả bi thống đồng thời không khỏi có chút tuyệt vọng, Sa tộc trưởng chết rồi, còn thừa lại Thú Hoàng Bệ Diệt cùng Triển Ly, bọn hắn sẽ là đối thủ của ba người Tổ Nham, Tổ Minh, Thần Đoán sao?

- Giết!

Bệ Diệt không cùng Tổ Nham, Tổ Minh, Thần Đoán nói nhảm, triệu hồi ra Lôi Thú nhất mạch truyền thừa Thần Lôi chiến giáp, vung lên lợi kiếm nhào tới.

Trong đôi mắt Triển Ly hàn quang lóe lên, cũng triệu hồi ra hai kiện chí bảo, đánh về phía Tổ Nham.

Ở trong ba người Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán, Tổ Nham là một khâu yếu nhất, trước hết giết Tổ Nham nói sau!

Bành bành bành, trên bầu trời lâm vào kịch chiến, Bệ Diệt cùng Triển Ly không để ý sinh tử đánh về phía Tổ Nham, phảng phất muốn cùng Tổ Nham đồng quy vu tận!

Thời gian từng phút từng giây trôi qua.

20 phút thoáng cái đã trôi qua rồi.

Còn thừa 10 phút, tánh mạng của Bệ Diệt cùng Triển Ly sẽ đi đến cuối cùng!

Đến lúc đó, bọn hắn sẽ hồn phi phách tán, thân thể hóa thành hư vô, từ thế gian này triệt để biến mất.

Tất cả mọi người nắm chặc nắm đấm, thời gian không nhiều lắm rồi!

Nếu như Thú Hoàng Bệ Diệt cùng Chiến Thần đường đường chủ Triển Ly chết, bọn hắn sẽ không còn một tia hi vọng nữa.
Chương 778 Cự yêu!

Thần Lôi Chi Thành bị hủy, Đông Đại Lục tất cả thế lực phản kháng bị san bằng, thế lực còn lại toàn bộ đầu nhập vào Chấp Pháp điện, bọn hắn những người này bị nhốt chết ở Thần Lôi cấm địa. Tương lai chính là một mảnh hắc ám!

Trong nội tâm bọn hắn cơ hồ tuyệt vọng, Bệ Diệt cùng Triển Ly có thể là đối thủ của ba người Tổ Nham, Tổ Minh, Thần Đoán sao?

Trên bầu trời đệ nhị trọng lĩnh vực lực lượng kịch liệt va chạm, phát ra nổ mạnh rầm rầm rầm, toàn bộ Thần Lôi Chi Thành kịch liệt chấn động lên, phảng phất tùy thời cũng sẽ ở trong cỗ lực lượng này triệt để biến thành phế tích.

- Cho dù ta chết, cũng muốn kéo mấy người các ngươi chôn cùng! Chiến hồn Bất Diệt, Chiến Thần vĩnh tồn!

Triển Ly rống giận, trong đôi mắt bạo phát ra đạo đạo thần quang kinh người, Cự Kiếm cùng mâu nhọn hai kiện chí bảo trong tay hướng Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán kích bắn đi.

Oanh!

Oanh!

Hai kiện chí bảo đột nhiên bạo liệt ra, lực lượng cuồng bạo kia quét ngang đi ra ngoài.

Tổ Nham trốn tránh không kịp, bị cỗ lực lượng kia cuốn vào bên trong, cả người bị tạc nát bấy. Tổ Minh bị cỗ lực lượng kia trùng kích, chảy máu tươi như điên bay ngược mà ra.

Thần Đoán đứng cách xa, không có bị cỗ lực lượng kia đánh trúng.

- Triển Ly, cùng ta chung một chỗ giết Thần Đoán! Hắn là mấu chốt! Bằng không thì cho dù giết Tổ Nham cùng Tổ Minh, bọn hắn cũng có thể phục sinh!

Bệ Diệt điên cuồng hét lên, huy động lợi kiếm trong tay, phóng tới Thần Đoán.

Triển Ly có chút rùng mình, thì ra là thế, khó trách vừa rồi Tổ Minh bị giết chết y nguyên còn sống lại.

Chứng kiến Bệ Diệt cùng Triển Ly nhào đầu về phía trước, trong đôi mắt Thần Đoán hàn quang lập loè. Không nghĩ tới con mắt Bệ Diệt lợi hại như vậy, nhìn ra hết thảy mấu chốt đều ở trên người mình.

- Dùng thực lực của các ngươi, căn bản không có khả năng giết được ta!

Thần Đoán khinh thường cười lạnh một tiếng, thân thể đột nhiên hóa thành một hồi khói đen tiêu tán. Đầy trời khói đen, vô ảnh vô hình, cùng Thiên Địa dung hợp.

- Ta ngược lại muốn nhìn, các ngươi giết ta như thế nào!

Thời gian còn thừa lại ba phút!

Nếu trong ba phút giết không được Thần Đoán, vậy bọn họ liền không còn có cơ hội lật bàn!

Bệ Diệt cùng Triển Ly nhìn nhau, như là làm một cái quyết định gì.

- Bệ Diệt, Triển Ly ta cả đời này, chỉ phục qua ngươi! Kiếp sau chúng ta làm huynh đệ tiếp!

Triển Ly ha ha cuồng tiếu, trên người từng đạo sát khí kiên quyết nương theo lực lượng đệ nhị trọng lĩnh vực, giết hướng lên tấm màn đen trên bầu trời.

Bệ Diệt cầm Thần Lôi lợi kiếm trong tay, trên bầu trời vô số lôi trụ từ bốn phương tám hướng tụ lại mà đến, oanh kích ở trên người Bệ Diệt, Thần Lôi chiến giáp trên người Bệ Diệt phát ra hào quang chói mắt, phía sau của hắn, một con Lôi Thú hình thể cực lớn ngang nhiên mà đứng.

- Bệ Diệt ta tung hoành cả đời, hôm nay có thể cùng Triển huynh, Sa lão đại chung một chỗ chết trận, chính là vinh hạnh của Bệ Diệt ta!

Bệ Diệt cũng là hào khí ngất trời, cầm kiếm chỉ thiên, đạo đạo Thần lôi chi quang kia xông hướng lên bầu trời, đem tấm màn đen trên bầu trời kia xé thành chia năm xẻ bảy.

Đệ nhị trọng lĩnh vực lực lượng, dây dưa ở trên bầu trời.

Xa xa bóng mờ tụ hợp, ẩn ẩn huyễn hóa ra thân ảnh của Tổ Nham.

Tổ Minh bị trọng thương, trong ánh mắt bỗng nhiên bạo xuất ra đạo đạo Ma Quang.

Bên trên bầu trời, tựa hồ huyễn hóa ra ngàn vạn ma nhãn, cái hào quang kia màu đỏ tươi, tựa như từng đạo lợi kiếm, từ bốn phương tám hướng hướng Bệ Diệt, Triển Ly oanh rơi xuống.

- Giết!

Bên trên bầu trời, truyền đến trận trận Ma Âm, giống như Viễn Cổ hung thú gào thét.

- Bệ hạ coi chừng!

- Bệ hạ!

- Triển đường chủ coi chừng!

Cường giả các tộc trong Thần Lôi Cấm Địa còn có mọi người bị trói cột vào trên quảng trường Thần Lôi Chi Thành kia cảm nhận được một hồi khủng hoảng hít thở không thông, phát ra lo lắng hò hét.

Vạn đạo ma nhãn dưới ánh sáng hồng, Bệ Diệt ngạo nghễ đứng ở giữa không trung, khí thế của hắn như là núi cao, trên mặt treo một dáng tươi cười bình tĩnh thong dong, ngay cả là tử vong, cũng không cách nào dao động ý chí kiên định của hắn.

Cái này đã là tánh mạng cuối cùng!

Bệ Diệt cuối cùng nhìn thoáng qua Thần Lôi Chi Thành đã hủy diệt như là phế tích, nơi này là địa phương hắn phát triển, không người nào có thể lý giải cảm tình của hắn đối với tòa thành trì này.

Từ biệt, Thần Lôi Chi Thành!

Từ biệt, các tộc nhân của ta!

Thân thể Bệ Diệt giống như là mặt trời nóng bỏng, bỗng nhiên bộc phát ra vạn đạo bạch sắc quang mang, cái hào quang chói mắt kia như muốn đem Thiên Địa vạn vật toàn bộ xuyên thủng.

Chứng kiến Bệ Diệt như thế, Triển Ly cũng lộ ra mỉm cười thấy chết không sờn, thân thể của hắn đột nhiên lóng lánh ra vạn đạo kim quang.

Hai cái quang đoàn lập tức bạo liệt.

Giống như là Hằng Tinh bạo tạc, lập tức nuốt hết hết thảy.

Thiên Địa lập tức trở nên hoàn toàn yên tĩnh.

Chứng kiến tình huống như vậy, Tổ Nham, Tổ Minh khuôn mặt thất sắc, quay người muốn thoát đi, nhưng mà trong nháy mắt, hào quang nóng bỏng đã đem hai người nuốt hết, lưỡng đạo quang mang vạch tìm tấm màn đen đầy trời, Ô Vân dày đặc quanh năm bao phủ ở trên không Thần Lôi Chi Thành kia, cũng lập tức trừ khử, lộ ra Thiên Mạc màu xanh da trời trên không.

Ầm ầm! Con mắt Diệp Vân nhìn không tới bất kỳ vật gì, chỉ nghe thấy tiếng nổ mạnh kinh khủng bên tai kia.

Mơ hồ trong lúc đó, thần hồn Diệp Vân tựa hồ thấy được Bệ Diệt cùng Triển Ly mỉm cười lạnh nhạt.

- Xin nhờ rồi.

Tựa hồ là Bệ Diệt cùng Triển Ly lúc lâm chung nhắc nhở, thân ảnh hai người thời gian dần qua hóa thành hư vô.

Sau một lát, cường quang biến mất, tầm mắt mọi người chậm rãi khôi phục, hướng bên ngoài Thần Lôi cấm địa nhìn lại, toàn bộ Thần Lôi Chi Thành đã bị san thành bình địa, đại quân Chấp Pháp điện toàn quân bị diệt, trên quảng trường con dân các tộc bị nhốt trói cũng đều chết hết, ba người Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán toàn bộ biến mất vô tung.

Bên ngoài một mảnh phế tích, trụi lủi một mảnh, chỉ còn lại cấm chế Thần Lôi cấm địa đột ngột chống đỡ tại đó.

- Thú Hoàng bệ hạ cùng Triển đường chủ thành công rồi hả?

Trong Thần Lôi cấm địa, cường giả các tộc hai mắt rưng rưng, thì thào tự nói.

Nhưng trong lòng bọn hắn thì như thế nào cũng cao hứng không nổi, toàn bộ Thần Lôi Chi Thành bị chết chỉ còn lại có hơn ba trăm người bọn hắn, bên ngoài Thần Lôi cấm địa, một mảnh trống trải cùng cô tịch.

Một màn Thú Hoàng Bệ Diệt cùng Chiến Thần đường đường chủ Triển Ly cuối cùng tự bạo kia, vĩnh viễn lưu tại trong lòng của bọn hắn, khó phai mờ hơn nữa.

Trong nháy mắt Bệ Diệt cùng Triển Ly tự bạo đó, có một loại đạo niệm vô cùng mãnh liệt, thật sâu cắm vào trong nội tâm Diệp Vân, Diệp Vân cảm giác được, thần hồn của mình phảng phất đã nhận được một lần tẩy lễ cùng thăng hoa, đây là một loại lĩnh ngộ khắc sâu, hắn dần dần tỉnh lại, mở hai mắt ra.

- Tiểu đệ đệ, ngươi đã tỉnh?

Bệ Linh chứng kiến Diệp Vân tỉnh lại, trong đôi mắt thanh tịnh ngậm lấy dòng nước mắt nóng.
Chương 779 Ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma (1)

Toàn bộ Lôi Thú nhất mạch hôm nay chỉ còn lại mấy người bọn hắn, trong nội tâm Bệ Linh cùng Bệ Âm tràn đầy thê lương.

- Chúng ta đi ra ngoài đi?

Bên trong một Linh Vọng cảnh nhân loại cường giả nói ra.

- Không được, chúng ta vẫn không thể đi ra ngoài.

Diệp Vân bề bộn chèo chống lấy ngồi dậy, ngăn cản nói, nhíu mày hướng bầu trời xa xa ngóng nhìn, trên bầu trời trong suốt kia, còn có một đoàn Ô Vân không có hóa mở.

Nghe được Diệp Vân nói, cường giả các tộc trong nội tâm run lên bần bật.

- Người Chấp Pháp điện đều đã bị chết, kể cả Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán!

Bên trong một Siêu cấp thế gia cường giả trịnh trọng nói, như là đang an ủi mình.

Diệp Vân khẽ lắc đầu, tuy nguyện vọng rất tốt đẹp, nhưng sự thật lại dị thường tàn khốc, thần hồn của hắn cảm nhận được bên trong bầu trời xa xa, có một đạo khí tức khủng bố âm u.

Các tộc cường giả tâm đều chìm đến đáy cốc, Bệ Diệt, Triển Ly cùng Sa Thông Thiên tất cả đều chết trận, nếu Chấp Pháp điện bên kia còn có người sống, còn ai có thể vì bọn họ mà chiến?

Bệ Linh cùng Bệ Âm cũng là đôi mi thanh tú nhíu chặt, ngẩng đầu nhìn hướng bầu trời xa xa.

Cái đoàn Ô Vân kia càng lúc càng lớn, lại lần nữa bao phủ Thần Lôi Chi Thành, ở bên trong Ô Vân đông nghịt, một tiếng gầm rú khủng bố mang tất cả tới, ở dưới thanh âm khủng bố, toàn bộ Thần Lôi Chi Thành cũng không khỏi run rẩy.

- Cái kia là vật gì?

Người trong Thần Lôi cấm địa cũng không khỏi hoảng sợ thất sắc, khó có thể tin nhìn xem trên không.

Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một Yêu thú cực lớn xuất hiện ở trong tầm mắt bọn hắn, con yêu thú này chiều cao chừng hơn 1000m, toàn thân bao trùm lấy lân phiến màu đen, thân thể giống như là một Cự Xà, có cái đuôi thật dài, toàn thân nó dài khắp gai ngược, hai bên mọc ra ba cặp móng vuốt sắc bén, trên móng vuốt lộ ra hàn mang đen bóng, trên cổ nó càng là mọc ra ba cái đầu thú cự đại, phân biệt hiện ra xích, kim, hắc ba màu, sau lưng của nó có ba cặp cánh bao trùm lấy lân phiến rậm rạp, đang vù vù phe phẩy, nổi lên cuồng phong khiến cho phế tích bên trong Thần Lôi Chi Thành phía dưới sụp đổ càng thêm triệt để.

Cự yêu này ở trên bầu trời trở mình lăn, trên bầu trời Ô Vân cuồn cuộn, đạo đạo lôi trụ màu đen rơi xuống.

Nó có chút lân phiến bong ra từng màng, thượng diện lờ mờ còn có chứa một tia vết máu.

- Bệ Diệt cùng Triển Ly chết tiệt, rõ ràng làm hại ta không thể không biến hóa bản thể, các ngươi chết chưa hết tội!

Cự yêu kia một cái đầu bao trùm lấy lân phiến màu đỏ miệng phun tiếng người, thanh âm rõ ràng cùng Chấp Pháp điện Điện Chủ Thần Đoán giống như đúc.

- Bệ Diệt cùng Triển Ly đã bị chết, Đông Đại Lục không còn người có thể cùng chúng ta chống lại!

Cái đầu khác bao trùm Kim Sắc lân phiến liều lĩnh nói, đúng là thanh âm của Tổ Nham!

Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán, lại hóa thành cự yêu này!

- Bọn hắn tuy chết rồi, nhưng thương thế trên người chúng ta thực sự phải thật lâu mới có thể khôi phục, phải qua một hai tháng mới có thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, thật sự đáng hận!

Trong miệng đầu thú màu đen phát ra thanh âm của Tổ Minh.

- Tại đây nhiều tử hồn như thế, đúng là lương thực của chúng ta!

- Đúng vậy, linh hồn chết thảm, đây là vị lương thực ngon nhất!

Đầu thú Kim Sắc phụ họa nói.

Cái kia xích, kim, hắc ba cái đầu thú cơ hồ đồng thời mở ra miệng lớn dính máu, điên cuồng cắn nuốt, chỉ thấy vô số linh hồn từ bốn phương tám hướng hội tụ mà đến, những linh hồn kia hoảng sợ giãy dụa, nhưng lại không tự chủ được bị Hắc Lân cự yêu nuốt vào trong bụng, những thương thế trên người Hắc Lân cự yêu kia, tựa hồ ẩn ẩn có một ít dấu hiệu khôi phục.

- Thần Lôi Chi Thành dư nghiệt, lập tức từ trong Thần Lôi Cấm Địa lăn ra đây, thần phục Chấp Pháp điện ta, nếu không giết không tha!

Hắc Lân cự yêu phốc rơi xuống, chộp vào Thần Lôi cấm chế, Thần Lôi cấm chế càng không ngừng run rẩy, như là lập tức muốn rách nát rồi.

Thời điểm người sống sót trong Thần Lôi Cấm Địa chứng kiến đầu Hắc Lân cự yêu này xuất hiện, tất cả đều sợ ngây người, thẳng đến Hắc Lân cự yêu phốc rơi xuống, mới hồi phục tinh thần lại, trong nội tâm triệt để tuyệt vọng, nếu Hắc Lân cự yêu kia phá vỡ cấm chế Thần Lôi Cấm Địa, vậy bọn họ tất nhiên chỉ còn đường chết!

Hắc Lân cự yêu không ngừng công kích cấm chế Thần Lôi Cấm Địa, lại không có thể đem cấm chế Thần Lôi Cấm Địa đánh vỡ.

- Hắc Lân cự yêu này đến tột cùng là cái tu vi gì?

Một Linh Vọng cảnh cường giả run giọng hỏi, tuy cách cấm chế Thần Lôi Cấm Địa, nhưng hắn y nguyên có thể cảm nhận được áp bách kinh khủng kia.

- Con Hắc Lân cự yêu kia đoán chừng đã gần với Thần Hải Cảnh!

Diệp Vân nhỏ giọng đối với Bệ Linh cùng Bệ Âm nói, thần sắc ngưng trọng trước đó chưa từng có, không nghĩ tới ba Điện Chủ Chấp Pháp điện có thể hóa thành Cự Thú khủng bố như thế.

- Hiện tại chúng ta phải làm gì?

Bệ Âm có chút bất lực hỏi thăm, Thần Hải Cảnh giới, cái kia căn bản không phải bọn hắn có thể địch nổi.

Diệp Vân lắc đầu, trầm mặc chốc lát nói:

- Ta cũng không biết. Bất quá Hắc Lân cự yêu kia tạm thời có lẽ không cách nào đột phá cấm chế tại đây.

Phải thế nào mới có thể tiêu diệt Hắc Lân cự yêu này?

Con Hắc Lân cự yêu này bị Bệ Diệt cùng Triển Ly tự bạo gây thương tích, tạm thời không cách nào khôi phục, nhưng mà phụ cận Thần Lôi Chi Thành này có rất nhiều linh hồn người chết, những linh hồn người chết này tựa hồ là đồ ăn của Hắc Lân cự yêu, nếu chờ Hắc Lân cự yêu khôi phục lại, liền khó đối phó hơn rồi.

Diệp Vân cảm thụ tình huống trong thân thể một chút, lúc Bệ Diệt cùng Triển Ly tự bạo tạo thành trùng kích cho thần hồn của Diệp Vân, làm Diệp Vân đối với đệ nhị trọng lĩnh vực lại có một phen cảm ngộ hoàn toàn mới, nếu có thể lĩnh ngộ đệ nhị trọng lĩnh vực. Nói không chừng có thể có cơ hội cùng Hắc Lân cự yêu này chiến một trận!

Hắc Lân cự yêu không ngừng thôn phệ Tàn Hồn người chết chung quanh, tiếng rống kinh khủng kia quanh quẩn ở trên không Thần Lôi Chi Thành đã trở thành phế tích.

Thanh âm kia truyền vào trong Thần Lôi cấm chế, tựa như Tử Thần triệu hoán, làm người các tộc sống sót sinh lòng sợ hãi.

- Xem ra chúng ta cũng bị vây chết ở chỗ này rồi!

- Chúng ta giết ra Thần Lôi Cấm Địa, cùng Hắc Lân cự yêu kia quyết nhất tử chiến! Oanh oanh liệt liệt chết trận, cũng tốt hơn bị vây chết ở chỗ này!

Trong Thần Lôi Cấm Địa tràn ngập một loại tâm tình tuyệt vọng.

Không biết cấm chế tại đây, có thể ngăn cản được Hắc Lân cự yêu bao lâu.

Có lẽ chờ Hắc Lân cự yêu khôi phục thương thế, là tử kỳ của bọn hắn!

Nghĩ đến Bệ Diệt, Triển Ly cùng Sa Thông Thiên chết trận, bọn hắn không khỏi tinh thần chán nản, ngay cả Chiến Thần cường đại nhất trong suy nghĩ của bọn hắn cũng đã chiến chết rồi, bọn hắn còn có hi vọng sao?

- Đi ra ngoài là chịu chết!

- Không ra cũng là chết!
Chương 780 Ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma (2)

Bệ Âm cùng Bệ Linh nhìn nhau, hướng những người chung quanh này nhìn lại. Bên trong Thần Lôi Cấm Địa còn có hơn ba trăm người, trong đó có gần một phần ba là cường giả Lôi Thú nhất mạch, các tộc còn lại đều chí ít có hai ba người.

- Chư vị, xin mọi người yên lặng một chút, nghe ta một lời.

Bệ Linh ngạo nghễ mà đứng, thần sắc trịnh trọng lớn tiếng nói, nàng mặc lấy một thân lôi giáp màu đỏ, trên mặt ít đi vài phần vũ mị, nhiều thêm vài phần khí khái hào hùng, như là một Nữ Võ Thần tư thế hiên ngang.

Trong Thần Lôi Cấm Địa vốn là bạo động liền yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người lẳng lặng nhìn xem Bệ Linh.

- Chư vị ở đây đều là đỉnh tiêm cao thủ trong các tộc, Bệ Linh ta đại biểu Lôi Thú nhất mạch chân thành cảm tạ mọi người viện trợ đối với Thần Lôi Chi Thành! Thú Hoàng bệ hạ chết trận, Triển đường chủ chết trận, Sa tộc trưởng chết trận, còn có thiên thiên vạn vạn chiến sĩ đều chết trận rồi!

Trong mắt Bệ Linh mang theo trầm thống bi ai, nhưng mà lưng lại thẳng tắp, ngữ khí của nàng dần dần cao lên.

- Nhưng mà, vô luận tuyệt vọng như thế nào, tất cả mọi người không nên quên, các ngươi còn có tộc nhân ở bên ngoài đợi các ngươi trở về, nếu như các ngươi đều chết hết, bọn hắn khẳng định vô lực cùng Hồn thú đối kháng. Cho nên bất kể như thế nào, các ngươi không thể chết được, bởi vì các ngươi là hy vọng duy nhất của dòng họ!

Các tộc cường giả nghe Bệ Linh nói, đều là hốc mắt đỏ lên, nghĩ đến những tộc nhân ở lại trong tộc, giọng nói và dáng điệu nụ cười quen thuộc kia, trong lòng tư vị tạp trần, quá nhiều người đã bị chết ở đây, bọn hắn lại còn phải kiên cường sống sót, vì dòng họ, đây là trách nhiệm bọn hắn không thể không gánh vác!

- Chư vị, Lôi Thú nhất mạch ta nhất định sẽ đem hết toàn lực, nghĩ một cái biện pháp, để cho mọi người ly khai tại đây, xin mọi người cho chúng ta một chút thời gian.

Bệ Âm đứng ở bên người Bệ Linh, dung nhan tuyệt mỹ tràn đầy thần sắc kiên định, thanh âm của nàng tựa như thanh tuyền trong núi, nhu hòa dễ nghe, tâm tình táo bạo của đám đông trấn an xuống dưới.

- Cảm ơn.

Có người hướng về Bệ Linh cùng Bệ Âm chắp tay, lẳng lặng ngồi xuống.

- Lôi Thú nhất mạch Thú Hoàng bệ hạ chết trận cho chúng ta, chúng ta không có lý do yêu cầu cái gì. Nếu như Lôi Thú nhất mạch có cái gì phân phó, chúng ta không chối từ.

Nói chuyện là mấy vị cường giả Chiến thần đường.

- Sa thú nhất tộc ta cũng duy Lôi Thú nhất mạch như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!

- Mấy cổ thế gia chúng ta cũng vậy!

Các tộc cường giả nhao nhao nói ra, bọn hắn minh bạch, hi vọng sống sót thập phần xa vời, nếu như không giết chết Chấp Pháp điện ba vị Điện Chủ biến thành Hắc Lân cự yêu, cho dù bọn hắn ra Thần Lôi Chi Thành, lại có thể chạy trốn đi nơi nào? Toàn bộ Đông Đại Lục không còn chỗ cho bọn hắn dừng chân!

Tất cả mọi người yên lặng ngồi xuống, tâm tình táo bạo chậm rãi yên tĩnh.

Hắc Lân cự yêu ở trên không Thần Lôi Cấm Địa bay qua, bầu trời thoáng cái ám đạm thêm vài phần, thân hình Hắc Lân cự yêu kia khủng bố, để cho người sinh ra một loại cảm giác tận thế tiến đến.

Ngẩng đầu nhìn hướng lên bầu trời, Hắc Lân cự yêu kia đang từ trên bầu trời xẹt qua, lân phiến màu đen trên người kia tựa như mặc một tầng chiến giáp dày đặc.

Diệp Vân nhớ tới một ít gì đó, là từ trên tư liệu của chủ nhân không gian bao tay xem ra đấy.

Ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma, Thượng Cổ ma vật, một trong vài loại Yêu thú tà ác cường đại nhất. Dựa vào thôn phệ linh hồn các loại sinh vật mà sống, hung tàn thô bạo, đồng thời có được trí tuệ kinh người. Nếu như là ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma chính thức, vừa mới sinh ra liền có được tu vi Thần Hải cấp.

Ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma này miễn cưỡng đạt đến Thần Hải cấp, hẳn không phải là Phệ Hồn Ngục Ma chính thức.

Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán, đều là nhân loại, có thể tu luyện Huyền Khí! Cho nên còn có một loại khả năng khác, Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán tu luyện ma công hoặc là bí pháp nào đó, hơn nữa đem huyết dịch ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma rót vào trong cơ thể mình. Đã có được một bộ phận thân thể của ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma.

Ba đầu Phệ Hồn Ngục Ma dùng thân thể cường hãn xưng danh, khó trách Tổ Nham, Tổ Minh, Thần Đoán có thể ngăn cản được Bệ Diệt cùng Triển Ly cuối cùng giải thể bí pháp.

- Tiểu đệ đệ, đi theo ta!

Lúc này, Bệ Linh truyền lại một tia tin tức cho Diệp Vân.

Diệp Vân đi theo Bệ Linh, hướng một tòa kiến trúc ở giữa Thần Lôi Cấm Địa lao đi. Bệ Âm suy nghĩ một chút, cũng đi theo, sưu sưu sưu, ba người tiến nhập đại điện thủ hộ cường giả của Lôi Thú nhất mạch.

Dưới sự dẫn dắt của Bệ Linh, ba người ở trên hành lang đại điện bay vút.

- Linh tỷ tỷ, chúng ta là muốn đi đâu?

Diệp Vân đi theo sau lưng Bệ Linh, một bên đánh giá chung quanh nói.

Tòa đại điện này kiến tạo được cực kỳ kỳ lạ, tựa như một tòa Kim Tự Tháp, mặt tường cùng trên cột đều hiện đầy các loại phù điêu, những phù điêu này giảng thuật chính là một cái phủ đệ của Lôi hệ Thần linh. Vô số thủ vệ vô cùng cường đại bốn phía chinh chiến, tôn vinh Chư thần uy nghiêm.

Ở trong đại điện hành tẩu, cái Lôi hệ Huyền Khí nồng đậm kia đập vào mặt.

- Ở bên trong tộc điển Thần Lôi Chi Thành ta, hạch tâm Thần Lôi Chi Thành ở vào giữa Thần Lôi Cấm Địa. Là một tòa Lôi Tháp, không biết tòa Lôi Tháp này có thể giúp chúng ta đánh chết con Hắc Lân cự yêu kia hay không!

Bệ Linh trầm mặc chốc lát nói.

- Lôi Tháp?

Diệp Vân nghi hoặc, lúc trước hắn vừa mới hôn mê tựa hồ cũng nghe qua Bệ Linh cùng Bệ Diệt nhắc tới Lôi Tháp hỏi.

- Nếu Lôi Tháp có thể đánh chết con Hắc Lân cự yêu kia, vì sao trước kia không dùng?

- Mấy ngàn năm qua không người nào có thể khu động tòa Lôi Tháp này, kể cả Thú Hoàng bệ hạ cũng không được. Hôm nay đã không có hi vọng gì, ta muốn đi thử một lần!

Trong mắt Bệ Linh hơi có chút ảm đạm, nhẹ nói, nàng thả người bay thấp, đã rơi vào trong một đại sảnh.

Bốn vách tường tòa đại sảnh này không biết là dùng cái vật chất đặc thù gì xây, lại có thể rõ ràng chứng kiến bên ngoài tình huống Thần Lôi Cấm Địa, trong đại sảnh cực kỳ trống trải, không có vật khác, chỉ ở vị trí chính giữa để một tòa tiểu tháp, tòa tháp này ước chừng cao hơn người, có tất cả chín tầng, toàn thân tản ra Tử Kim sắc trạch trầm trọng, trên thân tiểu tháp điêu khắc lấy đồ án cực kỳ tinh xảo, những đồ án kia giống như là nguyên một đám phù văn phiền phức thâm ảo, phát ra Kim Sắc nhàn nhạt, trên thân tháp ẩn ẩn có đạo đạo lôi điện quay quanh, phảng phất tùy thời đều bộc phát ra lực lượng kinh người.

Diệp Vân mơ hồ có thể cảm giác được, tòa Lôi Tháp này ẩn chứa uy năng vô tận!

Phía sau Bệ Âm cũng nhẹ nhàng rơi xuống, ánh mắt đã rơi vào tòa Lôi Tháp này, trong đôi mắt hiện lên một tia sầu lo, lập tức đi đến bên cạnh Bệ Linh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK