- Vội vã trở về như vậy?
Diệp Chiến Thiên kinh ngạc, toát ra một tia thương cảm, bất quá hắn cũng minh bạch trên người Diệp Vân gánh chịu trách nhiệm, thời gian cấp bách, hắn dặn dò.
- Đi ra bên ngoài, ngươi nhất định phải coi chừng.
- Ta minh bạch.
Diệp Vân nhẹ gật đầu, cùng các tộc nhân từng cái tạm biệt, thần sắc kiên định nói.
- Ta nhất định sẽ đem các ngươi đều dẫn độ đi qua!
Diệp Vân bay lên trời, bọn người Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền, Tiểu Dực, Nhất Khối ở trong Diệp gia sơn cốc hướng phía Diệp Vân không ngừng vẫy tay từ biệt, cho đến Diệp Vân biến mất tại phía chân trời xa xôi.
Diệp Vân hít sâu một hơi, nhìn về phía phương xa, trong đôi mắt hiện lên một tia kiên quyết, bất kể như thế nào, hắn đều phải cải biến vận mệnh các tộc nhân, tuyệt sẽ không để cho bọn hắn không công chết đi!
Hướng phương hướng Thiên Nguyên Đại Lục nhìn thoáng qua, ngoại trừ dẫn độ tộc nhân ra, muốn ở cái thế giới này sinh tồn được, nhất định phải thành tồn tại đỉnh phong nhất của thế giới này!
Thần Hải của Diệp Vân vừa động, cảm ứng được một tia tin tức, là Nghiêm Hải tiền bối ở địa phương xa xôi truyền đến cho hắn.
- Diệp Vân, ngươi nhanh như vậy liền từ Thiên Nguyên Đại Lục đi ra?
Nghiêm Hải hơi có chút kinh ngạc, từ Thiên Nguyên Đại Lục đi ra ngoài một chuyến, là phải tiêu hết một nghìn vạn ảnh kim, qua lại là 2000 vạn, Diệp Vân không có bị Chiến bộ lấy đi, cũng không có gia nhập bất kỳ quý tộc thủ hạ, làm sao nhanh như vậy ở Thiên Nguyên Đại Lục kiếm được nhiều tiền như thế?
Giống như Nghiêm Hải Thần Hải thập trọng như vậy, lại vì Đạo Đình làm việc, vài chục năm nay tư bản tăng lên, cũng bất quá mười mấy vạn ảnh kim mà thôi. Dĩ nhiên, trong khoảng thời gian này hắn ở đông đại lục tới không ít thứ tốt, trở về Thiên Nguyên Đại Lục đoán chừng có thể bán được năm sáu trăm vạn ảnh kim, nhưng cũng chỉ có như thế mà thôi.
- Ừ, ta làm một ít chuyện lập tức phải đi trở về.
Diệp Vân nói, phương hướng hắn bay vút là cực bắc băng hải.
- Xem ra ngươi ở Thiên Nguyên Đại Lục cũng là như cá gặp nước.
Nghiêm Hải hơi có chút cảm khái, Diệp Vân kết quả khảo nghiệm Tinh Hồn dung hợp độ là 0, hắn còn tưởng rằng Diệp Vân muốn ở Yên Vân thánh thành tầm thường cả đời, không nghĩ tới mới ngắn ngủn mười mấy ngày, Diệp Vân đã hòa đồng phong sinh thủy khởi, ngay cả ra vào Thiên Nguyên Đại Lục 2000 vạn ảnh kim, cũng là dễ dàng trả.
- Đây hết thảy còn phải tạ ơn Nghiêm Hải tiền bối.
Diệp Vân thành khẩn nói, Nghiêm Hải giúp hắn chiếu cố không ít, những thứ khác không nói, chỉ là kích hoạt lực lượng Lĩnh Vực của hắn, giúp hắn bước vào Linh Vọng cảnh, chính là trợ giúp thật lớn.
- Nói chi vậy.
Nghiêm Hải cười nói, hắn cũng không cảm giác mình giúp Diệp Vân bao nhiêu, nói không chừng sau này hắn còn phải dựa vào Diệp Vân đây này.
Vùng địa cực băng hải, hải vực nơi này đông lạnh kết thành một khối băng cứng khổng lồ, vạn năm không phá, ở biên giới băng cứng khổng lồ này, nổi lơ lửng từng ngọn băng sơn.
Bầu trời là đông nghịt thâm trầm, đầy trời Phong Tuyết tàn sát bừa bãi, càng nhích tới gần vùng địa cực, càng lãnh đến thấu xương, Hàn Phong thổi tới trên mặt, tựa như từng thanh lợi nhận, máu toàn thân tựa hồ cũng muốn đông lại.
Nơi rét lạnh này có thể đem một vài Vô Thủy, Linh Vọng cảnh võ giả trong nháy mắt đông thành tượng đá, ngay cả Thần Hải cảnh cường giả, cũng không nhất định dám vào nơi này, bởi vì nhiệt độ nơi này thật sự quá thấp.
Diệp Vân đẩy lấy Phong Tuyết, toàn lực vận chuyển Băng Huyền Quyết, đem hàn khí đáng sợ chuyển hóa thành huyền khí trong cơ thể, lúc này mới cảm giác hơi khá hơn một chút.
Trình độ rét lạnh nơi này so sánh với biển sâu Thương Hải Tinh còn hơi kém một chút, Diệp Vân miễn cưỡng có thể thừa nhận được.
Diệp Vân Thần Hải hướng chỗ sâu vùng địa cực thăm dò đi vào.
Hắn là sưu tầm lồ vị trí khối Tinh Thần Hạch Tâm khổng kia, theo như lời Đạm Đài Lăng, khối Tinh Thần Hạch Tâm kia bị băng phong ở trong tầng băng, muốn tìm được cùng đào nó, vẫn là có khó khăn nhất định.
Càng đi về phía trước, càng là giá lạnh, toàn thân Diệp Vân cũng bị băng tuyết bao trùm, đầu tóc đuôi lông mày rũ xuống từng nhánh băng lăng, Diệp Vân dần dần cảm thấy có chút không cách nào chống đở .
Đoán chừng ngay cả Thần Hải thập trọng Nghiêm Hải cũng không dám tới nơi này, nếu không phải vận chuyển Băng Huyền Quyết sau có thể giúp Diệp Vân ngăn cản phần lớn rét lạnh, Diệp Vân chỉ sợ sớm đã biến thành một cây băng côn hình người.
- Diệp Vân tiểu tử, ta tìm thấy được chỗ ở của nó, đi phía trước hai nghìn thước, ở chỗ sâu vùng địa cực, trong vạn năm Huyền Băng!
Thanh âm Sư gia có chút ngưng trọng nói.
Diệp Vân theo Sư gia chỉ thị, Thần Hải lao thẳng đến chỗ sâu vùng địa cực, Diệp Vân nguyên tưởng rằng, địa phương khối Tinh Thần Hạch Tâm kia rơi xuống sẽ không quá sâu, cho nên Thần Hải chỉ ở tầng ngoài tìm tòi, không nghĩ tới Tinh Thần Hạch Tâm kia rơi xuống địa phương sâu như vậy, dưới vạn thước!
Cũng không biết là làm sao rơi vào a.
Diệp Vân không biết là, Tinh Thần Hạch Tâm có một loại đặc tính, có thể hòa tan băng cứng chung quanh, coi như vạn năm Huyền Băng, đụng phải Tinh Thần Hạch Tâm thích phóng ra tinh thần lực, cũng sẽ từ từ hòa tan, dời đổi theo thời gian, Tinh Thần Hạch Tâm này đã lẻn vào vạn thước dưới tầng băng, phía trên lại bao trùm lên băng cứng.
Thần Hải rốt cục tìm thấy được chỗ ở của nó, thời điểm Diệp Vân thấy nó rõ ràng, không khỏi cũng hút một hơi lãnh khí.
- Một khối Tinh Thần Hạch Tâm lớn như vậy! Sợ rằng nặng mấy tấn a?
Diệp Vân rung động vô cùng, Tinh Thần Hạch Tâm này lớn chừng một đầu trâu bò cường tráng, hiện lên hình nón, đầu to xuống phía dưới, toàn thân tản ra sáng bóng màu đen, lẳng lặng nằm ở trong băng cứng, Thần Hải của Diệp Vân vừa tiếp xúc với nó, liền cảm thấy một cổ tinh thần lực nồng nặc.
- Diệp Vân tiểu tử, ngươi rung động nữa cũng vô dụng, nhìn tình huống này, lấy thực lực của ngươi sợ rằng còn lấy không được.
Sư gia nói.
Diệp Vân cười khổ, nếu Tinh Thần Hạch Tâm này rơi vào tầng ngoài vùng địa cực, hắn cũng có thể nắm bắt tới tay, nhưng nó hoàn toàn hãm sâu ở trong vạn năm băng cứng, cho dù vận chuyển Băng Huyền Quyết, lấy thực lực của Diệp Vân bây giờ cũng hoàn toàn không cách nào phá vỡ vạn năm băng cứng!
Đoán chừng ít nhất phải Thần Huyền cấp, nếu không căn bản không cách nào đối kháng vạn năm băng cứng này phát ra giá lạnh, đây chính là Băng Hệ huyền khí trong thiên địa ngưng kết kết tinh!
- Được rồi, trước ghi nhớ tọa độ nơi này, chờ có đủ thực lực lại tới.
Một khối Tinh Thần Hạch Tâm khổng lồ như vậy, kia giá trị sợ rằng vài chục ức ảnh kim cũng không dừng lại, thậm chí có thể đạt tới trên trăm ức ảnh kim, nếu thật có thể lấy được tới tay, bất kể là dùng để tu luyện, hay bán đi, cũng là phi thường thoải mái.
Trên thực tế, Diệp Vân vẫn còn đánh giá thấp giá trị của nó, Tinh Thần Hạch Tâm làm nguyên liệu bán không trị giá cái tiền gì, nhưng nếu có thể luyện chế thành Tinh Nguyên Thần Đan, giá trị kia sẽ lật lên mấy chục lần cũng không dừng lại.
Chương 852 Nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp (2)
Đáng tiếc dùng thực lực của Diệp Vân bây giờ còn lấy không được, cũng chỉ có thể chờ sau này hãy nói .
Diệp Vân mang theo một tia tâm tình tiếc hận rời đi vùng địa cực, hy vọng không có ai ở trước mình đem nó đào đi.
Trừ hắn cùng Đạm Đài Lăng ra, không biết có còn những người khác biết Tinh Thần Hạch Tâm này tồn tại hay không, có lẽ bọn họ cũng chờ cơ hội đem nó đào lên!
Trong lòng Diệp Vân không khỏi có một tia cấp bách, nếu như bị những người khác đắc thủ trước, đây tuyệt đối là một tổn thất thật lớn.
Ban đầu thời điểm khối Tinh Thần Hạch Tâm này rơi xuống, các cường giả đông đại lục hẳn là cũng cảm ứng được, Cầu Đà cùng Không Nguyên Sơn có thể cũng biết, về phần Nam Cung Trạch, không biết tại sao, Diệp Vân có một loại trực giác, Nam Cung Trạch sẽ không để ý khối Tinh Thần Hạch Tâm này.
Lấy thiên phú của Nam Cung Trạch, đến Chiến bộ trên căn bản nghĩ muốn cái gì sẽ có cái đó, Tinh Thần Hạch Tâm này đối với hắn mà nói, hẳn là không coi vào đâu.
Còn có cường giả mấy đại lục khác, hẳn là cũng có người biết.
Nhất định phải đuổi ở trước mọi người tu luyện tới Thần Huyền cảnh, bắt được Tinh Thần Hạch Tâm này!
Diệp Vân không chuẩn bị đem vị trí Tinh Thần Hạch Tâm này nói cho Nghiêm Hải, Nghiêm Hải chính mình là khẳng định lấy không được Tinh Thần Hạch Tâm này, vạn nhất hắn đem vị trí Tinh Thần Hạch Tâm báo cáo cho Đạo Đình, Diệp Vân cũng chỉ có thể chờ khóc. Dù sao Nghiêm Hải là người Đạo Đình, mỗi người đều có lập trường riêng của mình.
Ra khỏi vùng địa cực, Diệp Vân truyền lại cho Nghiêm Hải một tia tin tức.
- Nghiêm Hải tiền bối, ta muốn trở về Thiên Nguyên Đại Lục, các tộc nhân của ta mong rằng Nghiêm Hải tiền bối chiếu cố nhiều hơn.
Diệp Vân khách khí nói, trong lòng thầm nghĩ, lần sau lúc đi ra nữa, hẳn là cho Nghiêm Hải chút lễ vật, xem như tỏ vẻ một chút cũng tốt.
- Không thành vấn đề, nếu như bên này phát sinh chuyện gì, ta không tiện xuất thủ mà nói, sẽ thông báo cho ngươi.
Nghiêm Hải ha hả cười một tiếng nói.
- Đa tạ tiền bối!
Diệp Vân vừa nói, hướng phương hướng Thiên Nguyên Đại Lục bay vút đi.
Ở bên ngoài cũng là hai ba ngày công phu, Diệp Vân lần nữa trở lại Yên Vân thánh thành, một vào một ra này tiêu hết hắn 2000 vạn ảnh kim, bất quá so sánh với thu hoạch mà nói, này lại không tính là cái gì, phải biết một bộ nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp là giá trị hai ba ngàn vạn ảnh kim!
Thiên Nguyên Đại Lục, Tử Hoa Thần Triều.
Yên Vân thánh thành vẫn như ngày thường bình tĩnh, nhưng so sánh với trước kia, thế cục có biến hóa vô cùng lớn.
Bởi vì đối ngoại mượn tiền, giúp rất nhiều bình dân Thần Hải cảnh thoát khỏi nghèo khó, Diệp Vân, Cố Lan ở trong bình dân uy vọng bay lên cực nhanh, Cố Lan thành lập một tổ chức, hấp thu hơn sáu trăm tên Thần Hải võ giả, những Thần Hải võ giả này thỉnh thoảng lại tự do tổ chức thành đoàn thể ra vào các Tiểu Thiên Nguyên Giới, dẫn theo đồng bọn của bọn hắn trên căn bản chiếm lĩnh các Tiểu Thiên Nguyên Giới của Yên Vân thánh thành.
Trước kia trong tiền lời Tiểu Thiên Nguyên Giới, lúc đầu các quý tộc chiếm cứ chín thành chín trở lên, đột nhiên hiện tại, tám phần trong tiền lời lại thuộc về những bình dân này sở hữu, còn dư lại một thành rơi vào trong tay Diệp Vân, Cố Lan, cuối cùng một thành mới là các quý tộc.
Dời đổi theo thời gian, càng ngày càng nhiều người không muốn làm việc cho các quý tộc, rối rít thối lui ra khỏi đoàn đội quý tộc, gia nhập vào trong đoàn đội bình dân, bọn họ cũng không cam chịu bị bóc lột. Cho nên lực ảnh hưởng của các quý tộc thật to bị tước nhược.
Các quý tộc cả Yên Vân thánh thành xem Diệp Vân là cừu địch, hận không thể rút gân lột da. Nếu không phải Diệp Vân đến, bọn họ cũng sẽ không giống hôm nay thu vào giảm mạnh như vậy. Từ Thanh, Nhất Ngôn chúng quý tộc mỗi ngày mắng nhiều nhất chính là Diệp Vân, nếu luật pháp cho phép ở Yên Vân thánh thành giết người, Diệp Vân đã sớm chết một ngàn lần.
Bất quá Diệp Vân mới bất kể những thứ này, hôm nay cái gì cũng không có thể ngăn cản cước bộ hắn kiếm tiền, những ngày qua xuống tới, tiền của Diệp Vân đã tăng lên gấp đôi, đến hơn một ức hai ngàn vạn ảnh kim, tốc độ kiếm tiền có thể nói là kinh người!
Kế tiếp cái tuyết cầu này chỉ biết càng lăn càng lớn, doanh thu càng ngày càng nhiều!
- Diệp Vân, sau này ngươi ra vào nơi này cũng phải chú ý một điểm, nơi này nhãn tuyến rất nhiều.
Cố Lan nhắc nhở Diệp Vân nói.
- Chúng ta hiện tại là cừu địch của tất cả quý tộc Yên Vân thánh thành! Bọn họ đối với chúng ta quả thực là hận thấu xương.
- Cố Lan đại ca rất lo lắng sao?
Diệp Vân nhìn về phía Cố Lan nói.
- Lo lắng? Mới không lo lắng đây này! Đám quý tộc hút máu người này, bị bọn họ nghiến răng nghiến lợi hận, không biết tại sao, trong lòng có mấy phần khoái ý!
Cố Lan ha ha cười sang sảng nói, lúc trước hắn là ăn không ít thiệt thòi của những quý tộc kia, nghĩ đến cuộc sống quẫn bách trước kia, trong lòng không khỏi dâng lên một tia khoái cảm trả thù.
- Bất kể như thế nào, chúng ta phải chú ý an toàn mới được, chỗ này của ta có mấy bộ Tử Ma Chiến Giáp, các ngươi cầm đi dùng a.
Diệp Vân nói, hắn đã sử dụng một bộ Lôi hệ nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp, đưa cho Cố Lan bốn bộ.
- Một bộ cho Cố Lan đại ca, một bộ cho Lâm Uyển chị dâu, một bộ cho Cố Phi đại ca, còn dư lại một bộ cho Lâm Nam a.
Diệp Vân chỉ có thể chiếu cố nhiều người như vậy, còn dư lại mấy bộ Tử Ma Chiến Giáp còn hữu dụng.
- Nhiều bộ Tử Ma Chiến Giáp như vậy!
Cố Lan sợ ngây người, khó có thể tin nhìn Tử Ma Chiến Giáp trước người, phải biết một bộ nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp là giá trị hai ba ngàn vạn ảnh kim!
- Diệp Vân huynh đệ, này trăm triệu lần không được!
Cố Lan ngây người một hồi lâu, rốt cục kịp phản ứng, vội vàng từ chối, hắn không biết những Tử Ma Chiến Giáp này của Diệp Vân là nơi nào đến, nhưng Tử Ma Chiến Giáp quá mức quý trọng, hắn không thể thu.
- Cố Lan đại ca, lúc này mới mấy ngày, ngươi đã giúp ta buôn bán lời nhiều tiền như vậy, mấy bộ Tử Ma Chiến Giáp này không coi vào đâu, các ngươi nhất định phải chú ý an toàn mới được.
Diệp Vân cười nói.
Cố Lan trầm tư chốc lát, các quý tộc Yên Vân thánh thành không biết sẽ dùng thủ đoạn gì, tánh mạng quan trọng nhất, nhất là người của mình, hắn phải thận trọng, suy nghĩ một chút, thần sắc kiên nghị nói:
- Bốn bộ Tử Ma Chiến Giáp này trước cho ta mượn, chờ phong ba qua sẽ trả lại cho ngươi!
Diệp Vân thấy hắn nhất định không thu, cũng không miễn cưỡng, gật đầu nói:
- Dù sao chúng ta xúc động các quý tộc quá nhiều lợi ích, vạn nhất bọn họ âm thầm phái người đi tới ám sát, cho ngọc đá cùng vỡ, chúng ta không thể không phòng. Thần Huyền cấp bậc bình thường, ở Yên Vân thánh thành coi như là quý tộc, sẽ không đích thân động thủ, đoán chừng cũng chỉ có phái Thần Hải cảnh tới, có nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp, có thể bảo vệ tánh mạng không ngại .
Chương 853 Thương nhân tới (1)
- Điểm này Diệp Vân huynh đệ không cần lo lắng, Đạo Đình nhìn rõ mọi việc, chấp pháp cực nghiêm, cả Thiên Nguyên Đại Lục là rất ít phát sinh chuyện như vậy, sai sử giết người cùng tự thân giết người là cùng tội. Cho nên cho dù năm đó, Phương Vũ hận ta tận xương, cũng không dám phái người tới giết ta, chúng ta chỉ cần không vào Tiểu Thiên Nguyên Giới sẽ không có chuyện.
Cố Lan cười nói.
Diệp Vân khẽ gật đầu, bất quá tuy vậy, mặc vào Tử Ma Chiến Giáp tóm lại là lo trước khỏi hoạ.
- Tuyên An truyền tin tức của ngươi, Yên Vân thánh thành có một quý tộc chịu bán nguyên liệu Bản Nguyên Thần Đan, bất quá ngươi phải dịch dung đi qua.
Cố Lan nói.
Có nguyên liệu Bản Nguyên Thần Đan, có thể nếm thử luyện chế Bản Nguyên Thần Đan, Diệp Vân đã đem thứ nhất tinh dược sư cần học toàn bộ học tập xong, đối với luyện chế Bản Nguyên Thần Đan vẫn còn hơi có lòng tin, bất kể là không gian bao tay hoặc là Chấn Thiên Đỉnh, cũng có thể luyện chế Bản Nguyên Thần Đan.
- Ta an bài ngươi ra cửa a.
Cố Lan nói, hướng về phía một thành viên tổ chức ngoài viện phân phó xuống, sau một lúc lâu, mấy trăm bình dân tràn vào sân, sau đó phần phật giải tán lập tức.
Diệp Vân nở nụ cười, không nghĩ tới Cố Lan có thể nghĩ ra biện pháp như thế, dùng Thâu Thiên Hoán Nhật bí pháp đổi dung mạo của mình, xen lẫn trong những bình dân này, đi về Yên Vân thánh thành .
Cái biện pháp này của Cố Lan vẫn còn tương đối tốt, khiến cho thám tử ở bên ngoài viện theo dõi toàn bộ đoán mò, muốn ở trong mấy trăm bình dân đem Diệp Vân đổi dung mạo tìm ra sao mà khó khăn?
Cả quý tộc Yên Vân thánh thành cũng bị đám người Cố Lan đùa bỡn xoay quanh, không biết giờ phút này vẻ mặt đám người Nhất Ngôn là cái dạng gì, nếu như có thể nhìn qua mà nói, Diệp Vân cũng muốn nhìn một chút.
***
Yên Vân thánh thành, trong tửu quán Nhất Ngôn, một đám quý tộc đang ở nơi đây hội nghị.
Cả Yên Vân thánh thành có tất cả hơn hai trăm quý tộc, tu vi đều ở Thần Huyền trở lên, Đạo Huyền cấp chỉ có số ít mấy người Nhất Ngôn mà thôi, phần lớn đều ở nơi này, đang thương thảo chuyện tình Tiểu Thiên Nguyên Giới, Tiểu Thiên Nguyên Giới tiền lời lớn như vậy, những quý tộc này làm sao có thể dễ dàng buông tha?
- Các ngươi là làm sao ngay cả người cũng trành không được như vậy!
Nhất Ngôn từ trước đến giờ biểu hiện được ôn văn nhĩ nhã, giờ phút này cũng lộ ra sắc mặt giận dữ.
- Nhất Ngôn đại nhân, bọn họ mấy trăm người bay vọt ra, chúng ta căn bản nhận thức không ra cái nào là Diệp Vân cùng Cố Lan a.
Đám người Dư Phong rối rít khom người nói, có chút kinh hồn táng đảm.
- Một đám phế vật, thùng cơm vô dụng!
Nhất Ngôn đem chén trà trong tay "thình thịch" một tiếng ném vụn trên mặt đất nổi giận mắng.
- Nhất Ngôn đại nhân, không phải là bọn hắn vô dụng mà là Diệp Vân cùng Cố Lan quá giảo hoạt .
Phượng Dao ở một bên thay đám người Dư Phong nói chuyện, nàng gần đây thông qua Dư Phong cấu kết lại một cái quý tộc, tự nhiên muốn giúp Dư Phong nói chuyện.
"Ba" một tiếng giòn vang, Nhất Ngôn nặng nề quạt Phượng Dao một cái tát, đem Phượng Dao phiến đến ngã nhào trên đất, khinh thường hừ một tiếng:
- Ngươi tính làm gì đó, cũng dám ở chỗ này nói chuyện! Để ngươi ngó chừng hai người kia, đến hiện tại cái tin tức hữu dụng gì cũng không đến được!
Khóe miệng Phượng Dao tràn ra một tia máu tươi, trong hốc mắt tràn đầy nước mắt, điềm đạm đáng yêu hướng quý tộc cấu kết lại kia nhìn thoáng qua, nhưng đối phương lạnh lùng quay đầu.
Khóe miệng quý tộc kia câu ra một nụ cười lạnh lùng, nói giỡn sao, vì một cái đồ chơi đắc tội Nhất Ngôn? Hắn cũng không ngu như vậy!
Trong mắt Phượng Dao quang mang ảm đạm xuống, giờ mới hiểu được, ở trong mắt chút ít quý tộc này, nàng căn bản cái gì cũng không phải! Nàng cắn chặc môi, mắt hàm oán hận nhìn đám người Nhất Ngôn một cái, cũng cúi đầu cái gì cũng không dám nói .
Đám người Nhất Ngôn nhìn cũng không nhìn lại Phượng Dao, một nữ nhân đê tiện như vậy, căn bản không đáng giá bọn họ nhìn lên một cái, mọi người tiếp tục thương thảo sự kiện lần này.
- Bọn họ không vào Tiểu Thiên Nguyên Giới, chúng ta biện pháp gì cũng không có, tạm thời chỉ có thể đem các loại vật phẩm cung ứng toàn bộ đoạn tuyệt, nhưng mà bọn hắn ở Tiểu Thiên Nguyên Giới săn giết thịt hồn thú cũng không có biện pháp khống chế.
Advertisements
Từ Thanh trầm ngâm chốc lát, trong con ngươi hiện lên một đạo hàn quang, cười cười nói.
- Xem ra chỉ có thể thiết kế một cái bẫy, để cho chính bọn hắn đi đến bên trong chui!
Nghe được lời của Từ Thanh, Nhất Ngôn tay gõ mặt bàn, khẽ vuốt cằm, cái phương pháp này cũng là có mấy phần khả thi.
***
Diệp Vân đổi dung mạo, ở trên đường phố Yên Vân thánh thành đi tới, trải qua một cái hẻm nhỏ hẹp dài, ở cuối ngõ hẻm, có một tiệm thuốc, mặt tiền của cửa hàng thoạt nhìn có mấy phần lụi bại. Tiểu nhị cửa hàng là một thanh niên hơn ba mươi tuổi, mặc một thân trường sam, đang bề bộn bầy đặt dược liệu.
- Xin hỏi ngài cần gì?
Tiểu nhị kia hết sức khách khí hỏi.
- Ta muốn gặp chủ nhân các ngươi.
Tiểu nhị đánh giá Diệp Vân một chút, trầm giọng nói:
- Gia chủ chúng ta không có ở đây.
Diệp Vân biết, đây là Tuyên An cùng quý tộc kia thương định ám ngữ.
- Không có ở đây? Mới vừa rồi ta còn chứng kiến hắn.
Diệp Vân nói.
- Ngươi đi theo ta.
Tiểu nhị mang theo Diệp Vân vào phòng trong, xuyên qua một hành lang hẹp dài, mở ra một cái cửa phòng, mời Diệp Vân đi vào.
Diệp Vân vừa vào cửa, trước mắt rộng mở trong sáng, gian phòng hết sức rộng rãi, là một phòng tiếp khách, bố trí xanh vàng rực rỡ, quả thực như một cung điện, rất khó tưởng tượng, tiệm thuốc phía ngoài lụi bại như thế, bên trong hẳn là có Động Thiên khác.
Sau khi Tiểu nhị mang Diệp Vân đi vào, liền rời đi đem cửa đóng lại.
Trên thủ vị phòng tiếp khách, ngồi một trung niên nhân quần áo đắt tiền, hai chân đang tréo nguẩy, mười phần thú vị đánh giá Diệp Vân.
Diệp Vân cũng không kiêng kị chút nào đánh giá người trước mắt này, người trung niên này đại khái cũng đổi qua dung mạo, lớn lên hết sức bình thường, thuộc về đặt ở trong đám người liền tìm không ra, chẳng qua là một đôi mắt lộ ra chút khôn khéo, thần thái cơ trí, làm cho người ta có một loại cảm giác gian thương.
- Ngươi chính là người Tuyên An giới thiệu tới kia sao.
Người trung niên nhân kia cười híp mắt nói, cũng không mời Diệp Vân ngồi xuống.
- Chính xác.
Diệp Vân gật đầu, tư thái thong dong, tự mình đi tới ngồi ở một cái ghế trong phòng tiếp khách.
- Kẻ hèn Tiền Lai.
Trung niên nhân trong mắt thú vị càng sâu tiếu a a nói.
- Tên họ chỉ là danh hiệu, ta liền không thông báo .
Diệp Vân cũng là đầy mặt nụ cười nói.
Hắn từ trong miệng Tuyên An biết được, cái "Tiền Lai" này hẳn là một cái tên giả Tuyên An cũng không rõ ràng lắm vị Tiền Lai này rốt cuộc là vị quý tộc nào trong thành, chỉ biết là thân phận Tiền Lai cực kỳ thần bí, ở Yên Vân thánh thành làm ăn rất lớn, trên căn bản cái làm ăn gì cũng làm, cái gì kiếm tiền là làm cái đó.
Chương 854 Thương nhân tới (2)
Tiền Lai ở Yên Vân thánh thành thế lực rất lớn, nhiều tiền đến không hợp thói thường, những địa phương khác mua không được đồ, ở nơi hắn cũng có thể mua được.
- Ngươi nghĩ muốn bao nhiêu phần nguyên liệu nhất phẩm Bản Nguyên Thần Đan?
Tiền Lai không có so đo chuyện tình tên họ, trực tiếp cắt vào chánh đề, lão thần khắp nơi nói.
- Nếu mua quá ít, ta không nhiều hứng thú lắm.
- Trước muốn năm mươi phần, sau này nói không chừng còn có thể mua nữa.
- Năm mươi phần cũng có ít chút.
Tiền Lai nhìn không ra là cái thần sắc gì, bưng chén rượu trên bàn uống một ngụm, khẽ thở dài một tiếng, tựa lưng vào ghế ngồi, híp híp mắt nói.
- Bất quá ta có một cái yêu cầu, ngươi mua nhiều tài liệu như vậy, chắc là vì tìm người luyện đan, ngươi luyện chế ra nhất phẩm Bản Nguyên Thần Đan, nếu như muốn bán đi mà nói, phải trải qua tay của ta, nếu không tiếp theo liền không có biện pháp dựa dẫm vào ta mua được nguyên liệu.
- Giá tiền thì sao?
Diệp Vân nhẹ khẽ nhíu mày.
- Phương diện giá tiền tuyệt đối sẽ không thấp, theo như giá thị trường, sáu trăm vạn ảnh kim một quả.
Tiền Lai cười nói, lại uống một ngụm rượu, vẻ mặt hưởng thụ nói.
- Sáu trăm vạn ảnh kim một quả? Ta không rõ giá tiền như vậy các ngươi còn có thể kiếm tiền lời sao?
Diệp Vân có chút kinh ngạc, vốn tưởng rằng phương diện giá tiền sẽ bị chèn ép, không nghĩ tới là dựa theo giá thị trường tới, không khỏi tò mò hỏi nhiều một câu.
- Ha ha, ngươi đây liền không cần phải lo lắng . Bản Nguyên Thần Đan là đồ Đạo Đình quản chế cực nghiêm, số lượng lưu bên ngoài vô cùng có hạn, ở chợ đen, giá tiền Bản Nguyên Thần Đan đã sớm không chỉ làs sáu trăm vạn ảnh kim .
Tiền Lai không biết từ nơi nào móc ra một quả ảnh kim, phóng trên ngón tay thuần thục vuốt vuốt, khóe miệng câu ra vẻ bí hiểm.
Nhìn thần sắc Tiền Lai, Diệp Vân bỗng nhiên có một loại ý nghĩ, nếu Tiền Lai bắt được Bản Nguyên Thần Đan chưa chắc là lấy ra bán, theo lý thuyết lấy thế lực của Tiền Lai, tìm một hai Nhất Tinh dược sư còn không đơn giản? Giải thích duy nhất chính là, Tiền Lai cần số lượng Bản Nguyên Thần Đan lớn vô cùng!
- Đã như vậy, đồng ý.
Diệp Vân nói, bất kể Tiền Lai mua Bản Nguyên Thần Đan của hắn làm cái gì, chỉ cần Tiền Lai cho giá tiền hợp lý, hắn không có đạo lý không bán.
Giao dịch đạt thành, Tiền Lai uống một ngụm rượu trong chén, bỗng nhiên cười dài nói:
- Nếu như ta đoán không sai àm nói, các ngươi hẳn là nhóm người Diệp Vân, Cố Phi, Cố Lan gần đây ở Yên Vân thánh thành khuấy ra gợn sóng rất lớn a?
Trong con ngươi Diệp Vân chợt hiện lên một đạo hàn quang, đối phương quả nhiên có chút ít môn đạo, lại nhanh như vậy liền đoán được thân phận của mình.
- Mượn tiền món lãi kếch sù lại còn cảm thấy chưa đủ, lại theo dõi lợi nhuận luyện đan, xem ra ngươi toan tính không nhỏ.
Tiền Lai vuốt vuốt ảnh kim trong tay, ha ha cười nói.
- Bất quá ta thích người có chí lớn, thích cùng người có chí lớn hợp tác!
Diệp Vân cảm giác mình càng ngày càng nhìn không thấu Tiền Lai này, trong lòng hiểu lầm, không biết đối phương là địch hay bạn, nơi này có thể có bẫy rập gì hay không. Nếu như đối phương là địch nhân, hẳn là nên làm bộ như chẳng hay biết gì, mà không phải hào phóng nói ra.
- Ta nghe nói Tiền Lai các hạ vô cùng có tiền, cơ hồ cái tiền gì cũng kiếm, lấy trí tuệ của Tiền Lai các hạ, sao không biết đối với bình dân mượn tiền sẽ rất kiếm tiền, tại sao Tiền Lai các hạ vẫn không làm?
Diệp Vân bất trí khả phủ cười một tiếng, giang rộng ra đề tài.
- Mượn tiền quả thật rất kiếm tiền, ta không thể không nghĩ tới, nhưng ta không có thể làm như vậy. Bởi vì ... này tương đương với đắc tội quý tộc cả Yên Vân thánh thành, rất dễ dàng ở Yên Vân thánh thành không cách nào đặt chân, thậm chí các quý tộc những thành thị khác cũng sẽ cừu địch ngươi.
- Thì ra Tiền Lai các hạ cũng có chuyện không dám làm.
- Đó là tự nhiên, ta cùng các ngươi bất đồng. Ta cũng không thiếu những số tiền kia, môn đạo kiếm tiền ngàn ngàn vạn, gây thù hằn quá nhiều rất dễ dàng để người chú ý, im lặng phát đại tài chẳng phải tốt hơn sao?
Tiền Lai trên mặt nụ cười không thay đổi, mai ảnh kim trong tay kia "Đinh" một tiếng bị hắn ném ra giữa không trung, lại vững vàng trở xuống trong tay của hắn.
Diệp Vân có chút hiểu, Tiền Lai muốn làm một người tàng hình, vừa phát tài, vừa không để cho người chú ý tới hắn, hoặc hẳn là bọn họ! Tiền Lai rất có thể chỉ là một người được đưa ra trước sân khấu, sau lưng của hắn rất có thể có một tổ chức khổng lồ.
- Hơn nữa, ngươi vay tiền kiếm tiền, ta từ trên người của ngươi kiếm tiền, chẳng phải nhanh hơn sao? Hơn nữa ít rất nhiều phiền toái.
Tiền Lai lại tăng thêm một câu, vẻ mặt cười mị mị.
Tiền Lai thằng này, quả nhiên là một người làm ăn khôn khéo.
Làm ăn thỏa đàm, Diệp Vân trả tiền 2000 vạn ảnh kim, mua năm mươi phần nguyên liệu luyện chế Bản Nguyên Thần Đan.
- Chúng ta có một bắt đầu không tệ, hy vọng sau này còn có cơ hội nhi hợp tác ều hơn.
Trong mắt Tiền Lai tinh quang lóe lóe, nói.
- Ngươi tốt nhất cẩn thận một chút, những quý tộc Yên Vân thánh thành kia đã bắt đầu chuẩn bị đối phó ngươi, Phượng Dao đã bị bọn họ mua được .
- Ta đây đã sớm biết.
Nếu như đã bị Tiền Lai đoán được thân phận, Diệp Vân cũng không giấu diếm, nói thẳng.
Xem ra ngươi sớm có chuẩn bị.
Tiền Lai nụ cười càng sâu, trong lòng hắn càng thêm mong đợi, Diệp Vân đến tột cùng có thể làm tới trình độ nào?
Đệ nhất bút giao dịch thuận lợi kết thúc.
Diệp Vân từ tiệm thuốc đi ra ngoài, theo hẻm nhỏ hẹp dài hướng ra phía ngoài đi tới, quay đầu lại hướng cửa tiệm thuốc nhìn thoáng qua, lộ ra chút suy nghĩ sâu xa, Tiền Lai này không biết rốt cuộc là lai lịch gì, sau này trừ cùng hắn làm ăn ra, cũng không thể không phòng bị.
Trong cửa hàng, trong phòng tiếp khách xa hoa kia, một người thản nhiên từ ngoài cửa đi đến, thần thái có chút rất quen, người này là thành chủ Tề Diễn.
- Ngươi đã đến rồi, tới đây uống một chén.
Thấy Tề Diễn vào cửa, Tiền Lai không có đứng dậy, tiếu a a nói, giống như là đối đãi một lão bằng hữu.
- Ngươi thấy Diệp Vân thế nào?
Tề Diễn ở một bên ngồi xuống, tự mình châm một chén rượu.
- Tinh Hồn dung hợp độ là 0, không có thiên phú tu luyện gì, lấy đầu óc của hắn, vận khí tốt mà nói, có thể làm một cái cự phú, vận khí không tốt, đoán chừng sẽ bị chút ít quý tộc Yên Vân thánh thành kia nuốt đến cặn cũng không còn a.
Tiền Lai phẩm rượu, có chút tùy ý nói.
- Một người Tinh Hồn dung hợp độ là 0, đời này đều không thể đột phá đến Thần Huyền, có thể tu luyện tới Thần Hải ngũ lục trọng đã không sai.
- Ngươi đã nhìn như vậy, tại sao còn muốn cùng hắn làm ăn?
Tề Diễn như có chút ít ngoài ý muốn với câu trả lời của hắn.
Tiền Lai nhìn thoáng qua Tề Diễn, cười nói:
- Ngươi đã quên sao? Ta là một thương nhân, chỉ cần không trái với Đạo Đình luật pháp, có thể kiếm tiền làm ăn chúng ta dĩ nhiên sẽ làm, nếu không mỗi tháng lấy đâu ra nhiều tiền như vậy nộp lên cho tổ chức?
Chương 855 Ám toán
Đơn giản như vậy sao?
Tề Diễn bất trí khả phủ cười cười, lúc trước thời điểm Diệp Vân mới vừa khảo nghiệm ra Tinh Hồn dung hợp độ là 0, hắn cũng cảm thấy Diệp Vân không có hi vọng gì, nhưng mà hiện tại, hắn đã không nhìn như vậy.
Cho dù tu vi của Diệp Vân không cách nào tiến thêm, nhưng có hai siêu cấp thiên tài có thể trở thành Chiến Hoàng cấp đối với hắn khăng khăng một mực, nếu hắn thành một cự phú, kia lực ảnh hưởng quả quyết không thể khinh thường.
Gần đây một chút phong ba, mặc dù Diệp Vân có chút lỗ mãng, đắc tội tất cả quý tộc Yên Vân thánh thành, nhưng làm việc cũng coi là tỉ mỉ, không có cho các quý tộc bắt được nhược điểm.
Đối với Diệp Vân này, Tề Diễn là giữ lại ý kiến nhất định, không biết lần này Diệp Vân mua nhiều nguyên liệu luyện chế nhất phẩm Bản Nguyên Thần Đan như vậy, bước kế tiếp chuẩn bị làm sao, chẳng lẻ muốn từ Dược Sư Các đào dược sư? Nếu là như vậy, gây ra phong ba sợ rằng có thể so với đối ngoại cho vay tiền lớn hơn nữa, người Dược Sư Các chỉ sợ sẽ không nhẹ nhàng bỏ như vậy qua, hơn nữa năng lượng của Dược Sư Các, cũng căn bản không phải các quý tộc Yên Vân thánh thành có thể so với.
Tề Diễn không nghĩ tới chính là, Diệp Vân mua nguyên liệu là chuẩn bị cho mình luyện đan, bởi vì ở Tề Diễn xem ra, Diệp Vân Tinh Hồn dung hợp độ là 0, là tuyệt đối không cách nào luyện chế đan dược .
Ngoài hẻm nhỏ, Diệp Vân dừng lại ở nơi đó chốc lát, rốt cục xoay người chuẩn bị rời đi.
- Không nghĩ tới Tề Diễn cùng Tiền Lai là một phe.
Sư gia cười híp mắt nói.
- Không biết bọn họ là cái tổ chức gì.
Ánh mắt Diệp Vân lóe lên, không biết sau lưng Tề Diễn cùng Tiền Lai là cái tổ chức gì, may mà bất kể là Tề Diễn hay Tiền Lai, mặc dù chú ý đến Diệp Vân, nhưng bọn hắn cũng không phải là để ý cở nào, trước mắt còn bị vây ở trạng thái ngắm nhìn.
Diệp Vân hiểu, có nhiều thứ vẫn phải giấu được càng sâu một chút mới tốt.
***
Dược Sư Các.
- Diệp Vân, ngươi thật muốn bỏ phần công việc này sao?
Giang Đào chủ quản có chút thất vọng nhìn về phía Diệp Vân hỏi, gần đây một thời gian ngắn, ở dưới Diệp Vân hiệp trợ, Minh Uyên luyện đan hiệu suất so sánh với trước kia tăng lên quá nhiều, mỗi ngày cũng có thể sản xuất năm sáu mai nhất phẩm Bản Nguyên Thần Đan, nhưng Diệp Vân lại nói muốn rời khỏi, đối với Dược Sư Các mà nói, đây là một tổn thất.
- Chính xác.
Diệp Vân gật đầu, hắn tới Dược Sư Các vốn không phải là vì nhóm lửa, nếu như đã học được kiến thức nhất tinh dược sư, kia cũng không cần thiết tiếp tục lưu lại nơi này.
Giang Đào chủ quản đối với tin đồn bên ngoài cũng biết một chút, biết Diệp Vân chắc chắn sẽ không quan tâm một chút tiền như vậy, cũng không biết làm sao giữ lại.
Đang ở Diệp Vân cùng Giang Đào chủ quản nói chuyện phiếm, Minh Uyên lảo đảo đi đến, hắn tựa hồ uống rượu, mang trên mặt mấy phần men say, thời điểm thấy Diệp Vân, sắc mặt đen lại, tức giận nói:
- Diệp Vân, nghe nói ngươi muốn nghỉ việc?
Không đợi Diệp Vân trả lời, Minh Uyên húc đầu liền mắng:
- Nghỉ công việc, ngươi đi đâu tìm công việc tới năm ảnh kim? Hừ hừ, nếu ngươi bỏ công việc này, sau này cũng đừng nghĩ trở lại!
Minh Uyên là một tửu quỷ, trừ luyện đan, chính là uống rượu, những chuyện khác một mực chẳng quan tâm, hắn căn bản không biết, ở trong hơn mười ngày ngắn ngủn này, Diệp Vân đã làm chuyện tình hắn mấy đời cũng làm không xong.
Advertisements
- Minh Uyên, xem ngươi say khướt như cái dạng gì!
Giang Đào chủ quản tức giận lớn tiếng quát, hắn mới không tin, bằng vào một người Minh Uyên, tỷ lệ luyện đan thành công sẽ đột nhiên tăng lên nhiều như vậy, đoán chừng trong đó có một phần công lao rất lớn là ở Diệp Vân, nếu không phải Diệp Vân Tinh Hồn dung hợp độ là 0, hắn cũng mơ tưởng bồi dưỡng Diệp Vân thành dược sư.
- Diệp Vân kiếm tiền so sánh với ngươi hơn rất nhiều, thân gia đã có hơn ức ảnh kim, ngươi cho rằng hắn sẽ quan tâm tiền công năm ảnh kim này?
- Hơn ức ảnh kim?
Minh Uyên bị Giang Đào mắng đến tỉnh rượu vài phần, ngẩn người, khó có thể tin nhìn Diệp Vân.
Thấy cái bộ dáng này của Minh Uyên, Diệp Vân cười lạnh một tiếng, những ngày qua hắn không ít bị Minh Uyên mắng, hắn vẫn chịu đựng, vốn là lúc rời đi hắn còn muốn đem Minh Uyên đánh một bữa, nhưng bây giờ nhìn lại, thật sự là không cần thiết, Minh Uyên bất quá là một tiểu nhân vật mà thôi.
- Diệp Vân, ta sai rồi, nếu không tiền ta kiếm được phân ngươi một nửa, ngươi lưu lại a.
Minh Uyên lúng túng ngượng ngùng cười một tiếng, giọng nói khẩn thiết nói, nếu Diệp Vân đi, hắn luyện đan tỷ lệ thành công lập tức sẽ xuống đến trình độ như trước, nói không chừng qua mười mấy hai mươi ngày sẽ bị trục xuất Dược Sư Các .
Luyện đan tỷ lệ thành công bỗng nhiên trên phạm vi lớn tăng lên, Minh Uyên cũng có qua hoài nghi, hắn âm thầm tìm những dược đồng nhóm lửa khác thử một chút, không nghĩ tới luyện một lần thất bại một lần, thất bại so sánh với trước kia cao hơn, điều này làm cho hắn có chút trợn tròn mắt, thời điểm Diệp Vân nhóm lửa, hỏa hầu khống chế được vô cùng đúng chỗ, cũng biết như thế nào phối hợp Minh Uyên, Minh Uyên tùy tiện luyện chế, tỷ lệ thành công luyện đan cũng so sánh với trước kia cao rất nhiều, mà chính là bởi vì như thế, thời điểm Minh Uyên luyện đan sơ ý khinh thường không ít, kỷ xảo luyện đan chẳng những không có tiến bộ, ngược lại là lui bước .
Minh Uyên biết mình gần đây có thể trôi qua dễ chịu như vậy cũng là công lao của Diệp Vân, chỉ là trước kia hắn vẫn làm bộ như không biết, hiện tại lại không thể không đối mặt thực tế.
- Ta phải đi.
Diệp Vân mặt không chút thay đổi nói, cũng không để ý tới Minh Uyên, xoay người hướng ra phía ngoài đi tới.
Thấy Diệp Vân cố ý muốn đi, Minh Uyên nóng nảy.
- Diệp Vân, trước kia cũng là ta không tốt, ngươi lưu lại a, van ngươi!
- Nếu như ngươi lưu lại, ta dạy ngươi luyện đan như thế nào!
Bất kể Minh Uyên đau khổ cầu khẩn như thế nào, Diệp Vân vẫn không ngừng lại rời đi Dược Sư Các.
Sau khi Diệp Vân đi, Minh Uyên luyện đan tỷ lệ thành công quả nhiên thoáng cái thấp xuống rất nhiều, nghe nói tốn hao mười mấy phần nguyên liệu mới có thể luyện chế thành công một quả Bản Nguyên Thần Đan, lại một lần trở thành trò cười cho chúng dược sư của Dược Sư Các.
Trở lại chỗ ở, Diệp Vân đệ nhất phân thân tiếp tục tu luyện, phân thân thứ hai thì nếm thử luyện chế đan dược, muốn luyện chế thành công nhất phẩm Bản Nguyên Thần Đan vẫn còn cần luyện tập rất nhiều.
Diệp Vân đang chuẩn bị nếm thử tu luyện Thần cảnh phân thân đệ nhị trọng, Cố Phi cùng Cố Lan gấp gáp cuống quít chạy đi vào, Cố Phi cùng Cố Lan luôn luôn chững chạc, làm sao sẽ đột nhiên kinh hoảng như thế? Diệp Vân nhíu nhíu mày, trong lòng không khỏi căng thẳng .
- Diệp Vân, việc lớn không tốt !
Cố Lan gấp giọng nói, sắc mặt thật không tốt.
- Chuyện gì? Đừng có gấp, từ từ nói.
- Hầu Dã và Hầu Lăng cùng người vào Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới, rơi vào trong tay Phương Vũ, Phương Vũ yêu cầu chúng ta vào Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới đổi người, nếu không bọn họ sẽ giết Hầu Dã cùng Hầu Lăng!