Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán xếp bằng ở phía dưới mặt cờ xí kia, lẳng lặng tu luyện, một tia khí tức màu đen bao phủ ở trên thân thể của bọn hắn, mơ hồ trong đó, tựa hồ có âm linh khóc thét.
Tổ Nham mở to mắt, ngẩng đầu nhìn hướng mặt cờ xí kia, trên mặt lộ ra một tia mỉm cười nhàn nhạt, kế hoạch của bọn hắn lại đi phía trước đẩy vào một bước.
Khi Diệp Vân thông qua Tinh Thần Thủy Tinh chứng kiến Tiểu Vưu dò xét hết thảy, trong lồng ngực đã bị lửa giận nhồi vào, người Chấp Pháp điện thật sự là phát rồ, không hề nhân tính đáng nói, quy mô tàn sát dân chạy nạn lớn như thế, một màn kia là nhân gian thảm kịch, bất kỳ một người nào có nhân tính chứng kiến, đều nhịn không được gào thét!
Nguyên lai, Hồn thú cũng không phải đáng sợ nhất, nhân loại mới là!
Diệp Vân phẫn nộ, hắn chăm chú nắm bắt nắm đấm, trên cánh tay nhiều sợi gân xanh bạo lộ. Hắn hận sự bất lực, nếu có đủ thực lực, hắn nhất định sẽ một mình thẳng hướng Chấp Pháp điện, giẫm dẹp Chấp Pháp điện ba cái lão cẩu kia!
Thông qua Tiểu Vưu mang về Tinh Thần Thủy Tinh, Diệp Vân mơ hồ chứng kiến, trên đỉnh núi Chấp Pháp điện, ba người Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán đang tu luyện bí pháp đặc thù nào đó, vô số âm linh xoay quanh đỉnh núi.
Những này đều là âm linh của các nạn dân kia?
Trong nội tâm Diệp Vân sợ hãi cả kinh, trong đầu không ngừng hiện lên nguyên một đám ý niệm, hắn có chút minh bạch, tại sao Chấp Pháp điện lại để cho thế lực đem tất cả con dân đều chuyển nhập đế đô Trung Ương Đế Quốc rồi, đây là một âm mưu cực lớn! Về sau đồ sát như vậy khẳng định còn sẽ tiếp tục, Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán, đang dùng phương thức như vậy điên cuồng tăng lên tu vi bản thân!
Một khi Tổ Nham, Tổ Minh cùng Thần Đoán đạt tới Thần Hải Cảnh giới, như vậy Đông Đại Lục sẽ không người nào có thể ngăn cản bọn hắn!
Hiện tại nên làm như thế nào?
Diệp Vân thống khổ vạn phần, hắn hiện tại gần kề chỉ là Vô Thủy cảnh thất trọng, khoảng cách Vô Thủy cảnh bát trọng còn kém một đường, cho dù hắn tốc độ tu luyện mau nữa, cũng cản không nổi ba lão cẩu Chấp Pháp điện kia!
Những Tinh Điện đệ tử kia cũng không biết sắp gặp phải tai nạn, toàn bộ Tinh Điện hiện ra nhất phái bừng bừng hướng lên sinh cơ.
Tất cả mọi người tu luyện thập phần khắc khổ, mỗi một phút mỗi một giây đều không muốn lãng phí.
Chứng kiến các đệ tử Tinh Điện theo phố lớn ngõ nhỏ trải qua, có rất nhiều bình dân thậm chí sẽ tự phát tiễn đưa một ít gì đó, mà các Tinh Điện đệ tử thì uyển chuyển cự tuyệt.
Bên trong mười tòa thành trì Tinh Điện, phố lớn ngõ nhỏ, nhất phái tường hòa, tựa như tận thế chưa có hàng lâm.
Lần lượt nguy cơ, lại để cho tất cả mọi người càng quý trọng cơ hội sinh tồn.
Trên Diễn Võ Trường Tinh Điện, mấy chục vạn Tinh Điện đệ tử đang tu luyện vũ kỹ, phát ra tiếng quát soàn soạt, khí thế trùng thiên.
Còn có núi rừng các nơi kia, khắp nơi cũng đều là đệ tử ngồi xếp bằng tu luyện Huyền Khí.
Trong Diệp gia sơn cốc, đám đệ tử Diệp gia cũng đều chuyên tâm tu luyện vũ kỹ, trong bọn họ rất nhiều người luyện Lôi Đế Quyết, cũng đã tu luyện tới nhị trọng thậm chí là tam trọng rồi.
Toàn bộ Diệp gia sơn cốc, hoa nở khắp nơi trên đất, mùi thơm ngát trận trận, hồ nước đãng sóng xanh, kiến trúc cổ kính theo hồ mà kiến, tựa như một mảnh Đào Nguyên tiên cảnh.
Yên lặng, an tường, người Diệp gia tập võ tập võ, canh tác canh tác, những hài đồng tuổi nhỏ kia thì ở trong rừng cây, trên đồng cỏ chơi đùa, mỗi một khuôn mặt tươi cười đều bị Diệp Vân cảm thấy vô cùng thân thiết.
Nhìn xem cái gia viên mỹ hảo này, nghĩ đến trên Tinh Thần Thủy Tinh chứng kiến thảm cảnh, Diệp Vân nhắm mắt lại, lúc một lần nữa mở ra mắt, lại kiên định trước nay chưa có.
Diệp Vân tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào phá hư hết thảy, ngay cả là dùng tánh mạng tương bác, hắn cũng muốn thủ hộ hết thảy!
- Diệp Vân ca ca, đây là ta nấu chè hạt sen, dùng hạt sen ngon nhất, ngươi mau thừa dịp nóng nếm thử a.
Diệp Tuyền bưng một chén sứ men xanh, thanh tú động lòng người đi tới, cười nói.
Diệp Vân từ trong tay Diệp Tuyền tiếp nhận cái chén kia, từng ngụm từng ngụm bắt đầu ăn, vừa ăn vừa phồng miệng lên nói:
- Ăn ngon thật.
Nghe được Diệp Vân nói, Diệp Tuyền cười híp mắt, giòn giòn giã giã nói:
- Diệp Vân ca ca nếu ưa thích, ta mỗi ngày nấu cho ngươi.
Diệp Vân mang cho người Diệp gia quá nhiều kinh hỉ, không có Diệp Vân, cũng không có Diệp gia ngày hôm nay, tất cả mọi người cảm thấy, đối với Diệp Vân là nói gì nghe nấy, Diệp Tuyền cũng là như vậy đấy.
Ăn lấy chè hạt sen, hai đầu lông mày Diệp Vân hiện lên một tia sầu lo nói:
- Tuyền Nhi, nếu như cùng trước kia mấy lần đồng dạng, có người giết đến tận cửa, mà ta lại ngăn cản không nổi, vậy làm sao bây giờ? Chúng ta muốn đem Diệp gia chuyển dời đến địa phương an toàn hay không?
Diệp Tuyền lắc đầu nói:
- Diệp Vân ca ca, hiện tại ở bên ngoài khắp nơi đều là Hồn thú, ở đâu là an toàn.
- Thế nhưng mà..,
Diệp Vân muốn nói lại thôi, hắn không dám đem sự tình Chấp Pháp điện nói cho mọi người Diệp gia. Xác thực, cùng Diệp Tuyền nói đồng dạng, ly khai tại đây, Diệp gia lại có thể đi đâu?
Chương 737 Huyết mạch Thị Thần (1)
Hồn thú thú triều sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, đến tột cùng có bao nhiêu người có thể ở trước Hồn thú hủy diệt đạt tới Thần Hải Cảnh giới, bình yên đến Thiên Nguyên cổ lục?
Tuy Diệp Tuyền không biết sự tình Chấp Pháp điện, nhưng nhìn ra được Diệp Vân đang lo lắng cái gì, trấn an nói:
- Nếu như tại đây thất thủ rồi, cái kia địa phương khác cũng không phải nhà của chúng ta, chúng ta tuy lực lượng hèn mọn, nhưng mà đều cố gắng tu luyện, hi vọng như trước kia đồng dạng, có thể dùng lực lượng chúng ta tu luyện ra trợ giúp Diệp Vân ca ca. Nếu như Diệp gia đi ra, những dân chúng trong nội thành kia làm sao bây giờ? Trong lòng bọn họ, Diệp gia chúng ta là người tâm phúc, chúng ta phải cho bọn hắn hi vọng.
- Thế nhưng mà, ta cũng không có biện pháp cam đoan mỗi một lần đều có thể đánh lui địch nhân.
Diệp Vân có chút thất thần nói .
- Sau khi Hồn thú thú triều xuất hiện, mỗi người chúng ta đều đã làm xong chuẩn bị tử vong, nhưng cũng không có buông tha cho một đường hi vọng kia, mỗi một lần nguy cơ, Diệp Vân ca ca đều thủ hộ lấy chúng ta, chúng ta khát vọng vì Diệp Vân ca ca chia sẻ, nhưng mà thực lực quá nhỏ bé, chúng ta thống hận mình bất lực. Tuy không cách nào chia sẻ, chúng ta cũng không hy vọng trở thành gánh nặng cho Diệp Vân ca ca, nếu thủ hộ không được Diệp gia, Diệp Vân ca ca nhất định phải chiếu cố kỹ lưỡng chính mình!
Diệp Tuyền lộ ra một nét mặt tươi cười tươi đẹp, kiên định nói.
- Ta tin tưởng, đây là tiếng nói chung của Diệp gia.
Nghe được Diệp Tuyền nói, chứng kiến nụ cười sáng lạn kia của Diệp Tuyền, hốc mắt Diệp Vân cũng không khỏi có một tia hiện hồng.
- Bất kể như thế nào, ta không cho phép bất luận kẻ nào của Diệp gia gặp chuyện không may, cho dù Thiên Vương lão tử đến cũng không được!
Trên người Diệp Vân, một cỗ chiến ý phóng lên trời, cho dù ba lão cẩu của Chấp Pháp điện kia đến thì thế nào, Diệp Vân ta cũng cùng các ngươi tử chiến đến cùng!
Trong nội tâm Diệp Vân, có một loại tâm cảnh kiên quyết bi tráng, xiết chặt nắm đấm, nhất định phải trở nên càng mạnh hơn nữa!
- Diệp Vân ca ca!
Thanh âm Tiểu Dực thanh thúy non nớt hô.
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Tiểu Dực cùng mười hài đồng năm sáu tuổi ở phía xa trên đồng cỏ chơi đùa chạy trốn, đang hướng hắn huy động bàn tay nhỏ bé, trên mặt là dáng tươi cười vui vẻ.
Ở bên người Tiểu Dực, con mắt trong trẻo của Mân Nhi cũng hướng bên này xem đi qua, còn lại là mấy tiểu hài tử Diệp gia, trong đôi mắt non nớt kia của bọn hắn, đều có một loại sùng bái mãnh liệt, Diệp Vân là Chiến Thần không gì làm không được trong nội tâm bọn hắn!
- Một ngày nào đó, ta muốn trở nên như Diệp Vân tộc trưởng đồng dạng cường đại!
Một tiểu hài tử béo mập quơ quơ nhục quyền, cao giọng nói ra.
- Ta cũng muốn như Diệp Vân ca ca đồng dạng, thủ hộ Diệp gia!
Mân Nhi chải lấy hai cái bím tóc sừng dê, khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt nhất phái nghiêm túc nói ra.
Diệp Vân cảm giác được, trên người Mân Nhi có một vòng khí tức huyết mạch tinh khiết đập vào mặt.
- Cỡ nào hi vọng, những hài tử này có một ngày cũng có thể lớn lên, trở thành gia tộc Thủ Hộ Giả.
Trong nội tâm Diệp Vân có chút cảm thán, ánh mắt xa xưa thâm thúy.
Ăn xong chè hạt sen, Diệp Vân lần nữa đi tới phía dưới linh mộc, chuẩn bị tại chỗ ngồi xếp bằng tu luyện, một thân ảnh đột ngột xuất hiện ở phía dưới linh mộc, hướng Diệp Vân xem đi qua.
Thần hồn Diệp Vân không tự chủ được sinh ra một tia chấn động, trong lòng giật mình. Lực lượng thật cường đại, ngẩng đầu nhìn lại, người này chính là đến từ Thiên Nguyên Cổ Thành cường giả Nghiêm Hải.
- Tiền bối.
Diệp Vân chắp tay chào nói.
Nghiêm Hải chắp hai tay sau lưng, nhìn quanh Diệp gia sơn cốc. Cười ha hả nói:
- Sơn cốc này của ngươi thật sự là thích ý, lại để cho người lưu luyến quên về.
- Nếu như tiền bối ưa thích, có thể ở lại.
Diệp Vân khẽ cười nói, nhưng trái tim lại mãnh liệt nhúc nhích. Nghiêm Hải là một Thần Hải Cảnh cường giả, nếu Nghiêm Hải ở lại trong Diệp gia sơn cốc, ba lão cẩu Chấp Pháp điện kia tìm đến, quả thực là tự tìm đường chết!
Nghiêm Hải nhìn sang Diệp Vân, ha ha cười nói:
- Ngươi tiểu tử này, ngược lại là đáng bàn tính tốt, muốn cho ta ở lại chỗ ngươi, vì ngươi chống cự kẻ thù bên ngoài sao? Ngươi suy nghĩ nhiều quá, Tinh Huyền Tinh Chủ đã trịnh trọng thông báo, mặc kệ Đông Xuyên, Bắc Lăng, Nam Hoang cùng Tây Viêm bốn tòa đại lục xảy ra chuyện gì, người Thiên Nguyên Cổ Thành cũng không được ra tay!
Nghe được Nghiêm Hải nói, trong nội tâm Diệp Vân có chút ảm đạm, lại một tia hi vọng tan vỡ rồi.
- Bất quá nói trở lại, Đông Xuyên đại lục các ngươi phát sinh hết thảy, ta đều có chú ý, ta rất thích tiểu tử ngươi, Tinh Điện kiến thiết cũng không tệ, về phần ba người Chấp Pháp điện kia, nếu người như vậy tiến vào Thiên Nguyên Đại Lục, đối với Thiên Nguyên Đại Lục mà nói, tuyệt đối không có bất kỳ chỗ tốt.
Thanh âm Nghiêm Hải trầm thấp, giống như ẩn hàm tức giận.
Chấp Pháp điện làm những chuyện như vậy, quả nhiên là người người oán trách, ngay cả Nghiêm Hải cũng cực kỳ bất mãn rồi, Diệp Vân tranh thủ thời gian nói ra:
- Ba người Chấp Pháp điện kia, lập tức muốn trùng kích Thần Hải Cảnh giới rồi, Đông Đại Lục không có bất cứ người nào có thể cùng bọn họ chống lại. Hơn nữa Chấp Pháp điện lại nói, trong vòng ba tháng, muốn diệt vong tất cả thế lực của Đông Đại Lục!
- Cái Chấp Pháp điện này, chính là mấy vị đại năng thời kỳ Thượng Cổ liên hợp sáng lập, là tổ chức giữ gìn trật tự đại lục, chỉ là không nghĩ tới hôm nay lại diễn biến thành đức hạnh như vậy. Đáng tiếc Tinh Huyền Tinh Chủ có lệnh, người Thiên Nguyên Cổ Thành không thể ra tay, chúng ta tuyệt đối sẽ không vi phạm. Tuy không thể ra tay, nhưng ta có thể trợ giúp tiểu tử ngươi một tay, chuyện sau đó, liền xem vận mệnh của ngươi rồi!
Nghiêm Hải hơi than thở nhẹ nói.
- Đa tạ tiền bối!
Diệp Vân kích động không thôi, Nghiêm Hải là Thần Hải Cảnh cường giả, giúp một tay theo như lời hắn, sẽ mạnh bao nhiêu đây này?
- Ngươi trước không vội cám ơn ta, ta cũng không có khả năng giúp ngươi quá nhiều, hơn nữa ta có một yêu cầu, ngươi phải đáp ứng.
Nghiêm Hải nghiêm mặt nói ra.
- Tiền bối cứ nói đừng ngại.
- Ta muốn ở trong Diệp gia của ngươi, thu một đệ tử.
Nghe được Nghiêm Hải nói, trong nội tâm Diệp Vân mạnh mẽ khẽ động, không chút do dự nói:
- Tiền bối cứ việc chọn, có thể bái tiền bối làm sư, là phúc phần của hắn.
- Là tiểu cô nương kia.
Nghiêm Hải chỉ vào Mân Nhi xa xa nói.
Lại là Mân Nhi, Diệp Vân tưởng tượng liền cũng bình thường trở lại, xem ra Nghiêm Hải cũng nhận ra huyết mạch đặc thù của Mân Nhi. Nghĩ đến Sư gia đã từng nói những lời kia, chỉ cần uống huyết Mân Nhi, hoặc là cùng Mân Nhi song tu, có thể đạt được Thượng Cổ truyền thừa, Diệp Vân liếc nhìn Nghiêm Hải, trong nội tâm không khỏi có một tia lo lắng, vạn nhất Nghiêm Hải có mưu đồ, Mân Nhi chẳng phải là muốn không xong? Bất quá, Nghiêm Hải làm người, có lẽ vẫn là đáng giá tín nhiệm. Nếu không dùng thực lực của Nghiêm Hải, căn bản không cần thông báo mình có thể đem Mân Nhi mang đi.
Chương 738 Huyết mạch Thị Thần (2)
- Trong lòng ngươi có phải có chút lo lắng hay không? Yên tâm đi, Mân Nhi kia hẳn là Thanh Đế di lạc xuống huyết mạch, mà Thanh Đế, lại là một trong mười vị Thị Thần của Thiên Nguyên Đại Lục ta, nếu ta dám đánh chủ ý tiểu cô nương này cái gì, bị Thanh Đế biết rõ, khẳng định hài cốt không còn.
Nghiêm Hải bất đắc dĩ cười cười nói.
- Thị Thần?
Diệp Vân lần đầu tiên nghe được cái xưng hô này, có chút khó hiểu, bất quá xem biểu lộ của Nghiêm Hải, "Thị Thần" ở Thiên Nguyên Đại Lục tựa hồ rất ngưu bức.
- Đợi ngươi đến Thiên Nguyên Đại Lục, ngươi sẽ biết, ở trên Thần Hải Cảnh, còn có rất nhiều cường giả thực lực siêu tuyệt, Thần Huyền, Đạo Huyền, Chiến Hoàng,… đã đến cấp bậc Chiến Hoàng, tại Thiên Nguyên Đại Lục là một phương Siêu cấp tồn tại, trên Chiến Hoàng là Thị Thần mà thường nhân khó có thể với tới! Mười vị Thị Thần trấn thủ bát phương, chính là mười vị Thủ Hộ Giả cường đại nhất Thiên Nguyên tinh ta. Mà trên Thị Thần, thì là Tinh Chủ dung hợp lực lượng Tinh Hồn! Thiên Nguyên tinh chúng ta vẫn là một khỏa tinh cầu tân sinh, tuổi chỉ có vài tỷ năm, nghe nói đến nay sinh ra đời qua bảy vị Tinh Chủ, nhưng chúng ta biết đến chỉ có hai vị, Thiên Nguyên cùng Tinh Huyền, bọn họ đều là tồn tại đại năng có thể tay trích Tinh thần.
Nói lên những nhân vật trong truyền thuyết kia, ngay cả Nghiêm Hải cũng là tâm trí hướng về.
Diệp Vân cũng nghe được cảm xúc bành trướng, nguyên lai trên Thần Hải, còn có nhiều tồn tại cường đại như vậy, võ đạo chi lộ thật sự là vĩnh viễn không dừng, hắn hiện tại giờ mới bắt đầu mà thôi! Thiên Nguyên Đại Lục, hắn nhất định phải đi vào!
Không nghĩ tới Thanh Đế tại Thiên Nguyên Đại Lục địa vị cao thượng như thế, đã như vầy, cái kia đem Mân Nhi giao cho Nghiêm Hải, hẳn là không có vấn đề đấy.
Diệp Vân không khỏi vì tâm tư của mình bị Nghiêm Hải xem thấu mà có chút xấu hổ nói:
- Tiểu tử thật có lỗi, hiểu lầm tiền bối rồi.
Nghiêm Hải khoát khoát tay, ha ha cười nói:
- Lại nói tiếp ta cũng là chiếm đi một tí tiện nghi, dù sao vị Thanh Đế kia là một vị Thị Thần cấp cường giả, mà trong cơ thể Mân Nhi chảy xuôi theo huyết mạch của hắn.
Tuy Nghiêm Hải cũng đánh đi một tí chủ ý, lại không phải làm cho người không thể tiếp nhận, xem như quang minh chính đại.
- Nghiêm Hải tiền bối có thể mang nàng đi Thiên Nguyên Đại Lục sao?
Diệp Vân nghĩ tới điều gì, con mắt sáng ngời hỏi.
- Đúng vậy, mỗi người chúng ta có thể mang ba người trở về.
Nghiêm Hải gật đầu nói.
- Còn lại hai cái danh ngạch, ta phải hảo hảo châm chước.
Nếu Mân Nhi ở lại Diệp gia sơn cốc, cuối cùng có thể sống sót hay không còn là một vấn đề, Nghiêm Hải có thể mang Mân Nhi ly khai, tiểu nha đầu tánh mạng không ngại, còn có thể học được công pháp cao thâm, đối với nàng mà nói tuyệt đối là rất nhiều chỗ tốt.
- Đa tạ tiền bối, ta lập tức gọi Mân Nhi tới!
Diệp Vân cũng không muốn Mân Nhi bỏ qua cơ hội này, lập tức nói.
- Mân Nhi, tới đây.
Diệp Vân hướng xa xa phất phất tay, đem Mân Nhi gọi đi qua.
Tiểu nha đầu sôi nổi chạy tới, chải lấy bím tóc sừng dê, ăn mặc một tiểu váy hạnh sắc, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn điêu ngọc mài, tựa như một ngọc nữ, đáng yêu nói không nên lời.
Mân Nhi đi vào phụ cận, một đôi mắt to tròn căng nhìn nhìn Nghiêm Hải, lại nhìn Diệp Vân một chút, mắt to trong như nước, tràn ngập tò mò.
- Mân Nhi, vị này chính là Nghiêm Hải tiền bối, ngươi có nguyện ý bái ông ta làm thầy hay không?
Diệp Vân ngồi xổm người xuống, sờ lên cái đầu nhỏ của Mân Nhi, cười hỏi.
Mân Nhi tuy niên kỷ rất nhỏ, chỉ có năm sáu tuổi, nhưng tuyệt không sợ người lạ, hôm nay đối mặt Nghiêm Hải, cũng không có như tiểu nữ hài bình thường khiếp nhược, ngược lại tựa như tiểu đại nhân, tò mò nhìn Nghiêm Hải từ trên xuống dưới, còn điểm lấy chân tiến đến bên tai Diệp Vân, nhỏ giọng hỏi:
- Diệp Vân ca ca, cái thúc thúc này rất lợi hại phải không?
Diệp Vân xem bộ dạng nàng đáng yêu như vậy, không khỏi bật cười, trùng trùng điệp điệp gật gật đầu nói:
- Đó là đương nhiên rồi, Nghiêm Hải tiền bối là người lợi hại nhất mà Diệp Vân ca ca bái kiến.
- Cái kia Diệp Vân ca ca lợi hại, hay là hắn lợi hại hơn?
Mân Nhi nghiêng cái đầu nhỏ, chớp mắt to hỏi.
- Đương nhiên là Nghiêm Hải tiền bối lợi hại hơn rồi.
- Làm sao có thể, Diệp Vân ca ca là lợi hại nhất đấy! Không nên gạt Mân Nhi nha.
Tiểu nha đầu căn bản không tin, nâng cằm nhỏ, một bộ "ta không phải dễ lừa gạt như vậy", chọc cho Diệp Vân cùng Nghiêm Hải đều nở nụ cười.
- Diệp Vân ca ca như thế nào sẽ lừa gạt Mân Nhi? Vị Nghiêm Hải tiền bối này thật sự rất lợi hại, hiện tại Diệp Vân ca ca ngay cả một đầu ngón tay của hắn cũng đánh không lại đây này.
Diệp Vân cố ý vẻ mặt đau khổ, bất quá lại nghiêm mặt nói.
- Nhưng mà, Diệp Vân ca ca tuyệt sẽ không chịu thua, sớm muộn có một ngày sẽ vượt qua Nghiêm Hải tiền bối. Mân Nhi hiện tại bái Nghiêm Hải tiền bối làm sư lời mà nói, chỉ cần chăm chỉ tu luyện, nói không chừng về sau có thể so với Diệp Vân ca ca còn muốn lợi hại hơn.
- Thật sự?
Tiểu nha đầu tựa hồ có điểm tâm động, nàng không cảm giác mình có thể so với Diệp Vân lợi hại hơn, bất quá cùng Diệp Vân ca ca đồng dạng lợi hại, cơ hồ là tiểu hài nhi bọn hắn cộng đồng mộng tưởng.
- Đương nhiên thật sự!
Diệp Vân chắc chắc gật đầu nói.
- Cái kia. . . Nếu như ta bái Nghiêm Hải thúc thúc làm sư mà nói, có phải ly khai nơi đây hay không?
Mân Nhi bĩu bĩu cái miệng nhỏ nhắn, trong mắt to hiện lên một tia sầu lo.
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn hướng Nghiêm Hải, chỉ thấy Nghiêm Hải hòa ái cười cười nói:
- Ngươi có thể tiếp tục lưu lại đây, ta sẽ cách một thời gian ngắn tới đây một lần, chờ ngươi quyết định đi ra, lại mang ngươi đi.
- Ta vĩnh viễn đều không muốn ly khai nơi đây, ta cùng với Diệp Vân ca ca còn có Tiểu Dực chung một chỗ!
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của Mân Nhi nhất phái nghiêm túc nói.
Diệp Vân cùng Nghiêm Hải nhìn nhau cười cười, trong đôi mắt Diệp Vân có chút hiện lên một tia ảm đạm, bọn hắn chung quy vẫn là phải ly khai Diệp gia sơn cốc đấy.
Ở dưới Diệp Vân chỉ đạo, Mân Nhi đối với Nghiêm Hải đã thành lễ bái sư.
Tiểu nha đầu quy củ mà bái sư, sau đó lôi kéo góc áo Nghiêm Hải lắc lắc, ngửa đầu nói:
- Sư phó, về sau Mân Nhi nhất định cố gắng tu luyện, ngươi nhất định phải dạy ta trở nên cùng Diệp Vân ca ca đồng dạng cường nha.
- Dùng thiên phú của ngươi, chỉ cần ngươi chịu cố gắng, nhất định có thể vượt qua Diệp Vân ca ca của ngươi đấy.
Nghiêm Hải bật cười nói.
Tiểu nha đầu lúc này mới lộ ra khuôn mặt tươi cười, vui vẻ chạy đi tìm bọn người Tiểu Dực chơi.
- Diệp Vân, ngươi hoàn thành yêu cầu của ta, ta cũng nên thực hiện lời hứa của mình rồi!
Nghiêm Hải nhìn về phía Diệp Vân nói, trên người của hắn đột nhiên tản mát ra một cỗ khí thế không thể địch nổi, cái khí thế kia so với Chấp Pháp Điện ba Điện Chủ kia còn phải cường đại hơn nhiều lắm.
Chương 739 Tinh thần lĩnh vực!
Tu vi Chấp Pháp Điện ba vị Điện Chủ, ở trước mặt Nghiêm Hải giống như là đom đóm so với trăng sáng, Nghiêm Hải là đạt đến Thần Hải thập trọng cảnh giới cường giả!
Diệp Vân cảm giác lúc này mình tựa như là thân ở trong một mảnh biển lớn mênh mông, tìm không thấy giới hạn.
- Tấn chức tiến vào Thần Hải, liền có thể dùng Thần Hải kích hoạt Lĩnh Vực trong cơ thể đối phương, đợi ta giúp ngươi đột phá Linh Vọng cảnh!
Nghiêm Hải ngưng ra một ngón tay, chỗ đầu ngón tay kia, giống như có vô tận đại dương mênh mông, tràn đầy một loại hương vị huyền ảo thần bí. Hắn đối với trán Diệp Vân hư không vạch.
Chỉ nghe ông một tiếng, Phi Đao trong đầu Diệp Vân kịch liệt chiến minh lên, một cổ huyền khí mãnh liệt bàng bạc phún dũng ra, như là biển gầm, trong người kích động.
Trước đây Phi Đao bất luận một lần rung rung gì, đều không có kịch liệt như hôm nay.
Diệp Vân rõ ràng cảm giác được, chỗ đan điền đang điên cuồng khuếch trương, như muốn đem mình chống nát, cỗ lực lượng này quả thực không cách nào chống cự! Trong Đan Điền, một cỗ lực lượng lĩnh vực bắt đầu thức tỉnh, Diệp Vân tựa như thân ở dưới trời sao vô tận, trong nội tâm sinh ra một loại cảm giác trống trải xa xưa.
Lúc này, trong hai con mắt Diệp Vân, ẩn ẩn hiện ra hai đợt Cửu Tinh, Cửu Tinh này dựa theo trình tự kỳ lạ xếp đặt, ở trong con mắt không ngừng xoay tròn. Cửu Tinh cực nhỏ, nếu như không cẩn thận nhìn, người bình thường rất khó phát hiện chín điểm đen ẩn giấu ở trong đồng tử kia.
- Ồ?
Nghiêm Hải phát ra một tiếng kinh dị, không khỏi nhíu lông mày thoáng một phát, tình huống trong cơ thể Diệp Vân thật sự quá đặc thù rồi, quả thực là trước đây chưa từng gặp.
Huyền khí trong cơ thể kích động, cả người giống như cũng bị no bể bụng ra.
Mơ hồ trong đó, Diệp Vân phảng phất thấy được tinh không vô tận huyền ảo kia, theo Nghiêm Hải kích phát, trong cơ thể lực lượng đệ nhất trọng Lĩnh Vực đang chậm rãi thành hình.
- Lĩnh Vực, là đem khí cơ Thiên Địa trong một khu vực hòa hợp bản thân, để cho những thiên địa khí cơ này vì mình sở dụng. Ở trong Lĩnh Vực, hết thảy đều bị mình điều khiển, cường giả nắm giữ Lĩnh Vực, mới xem như chính thức lĩnh ngộ thiên địa chi đạo. Ta bây giờ là dùng Thần Hải, thôi phát Đạo trong lòng ngươi, cho Lĩnh Vực bản thân ngươi trở nên cường đại lên.
Nghiêm Hải một bên phóng thích Thần Hải của mình, một bên nghiêm túc nói, hắn cảm giác được Thần Hải của mình lại có một tia run run rất nhỏ, điều này thật sự là sự tình trước nay chưa có.
Diệp Vân lĩnh ngộ, rốt cuộc là Lĩnh Vực gì? Lại để cho hắn sinh ra một loại cảm giác cao thâm mạt trắc.
Mỗi người có thể lĩnh ngộ Lĩnh Vực đều là bất đồng, lĩnh ngộ lực lượng Lĩnh Vực càng cao, thực lực sẽ càng cường đại.
Thiên phú tu vi của Diệp Vân viễn siêu người ngoài, hơn nữa tựa hồ còn có một phen gặp gỡ đặc biệt, cái này lại để cho Nghiêm Hải không khỏi phát lên một tia lòng yêu tài.
- Mỗi người đối với Lĩnh Vực lĩnh ngộ tất cả không giống nhau, bất quá lĩnh ngộ Lĩnh Vực, đơn giản chia làm vài loại, Sinh Tử, Luân Hồi, Minh, Thí, Hồn, Túc, Đạo, mỗi một chủng lại có muôn vàn biến hóa, lĩnh ngộ một loại biến hóa trong đó, liền có thể tấn chức Linh Vọng cảnh. Sinh Tử, chỉ sinh trưởng tiêu vong, Luân Hồi chỉ kiếp trước kiếp nầy, Minh chỉ u ám, Thí chỉ giết chóc, Hồn linh mẫn, Túc chỉ số mệnh, về phần loại Đạo cuối cùng, thì là Thiên Địa vũ trụ chi đạo cao nhất sâu.
Advertisements
Nguyên lai Lĩnh Vực còn phân rất nhiều chủng loại.
- Trong đó Túc thần bí nhất, Đạo cao nhất sâu, đều là lực lượng Lĩnh Vực người bình thường khó có thể lĩnh ngộ, chỉ cần lĩnh ngộ nhất trọng Lĩnh Vực, đôi khi thậm chí có thể cùng với đệ nhị trọng Lĩnh Vực lực lượng của vài loại Lĩnh Vực khác đối kháng.
- Lĩnh vực của ngươi cho ta cảm giác, có một loại hương vị của Túc, cũng có cao thâm của đạo, để cho ta không cách nào phân biệt, bất quá hẳn là một loại Lĩnh Vực phi thường cường đại!
- Thiên phú tâm tính của ngươi đều tuyệt hảo, nếu siêng năng tu luyện, về sau nhất định có thể thành tựu phi phàm, nhưng đồng thời, ngươi cũng phải bảo trì tâm tính khiêm tốn. Tuy tại Đông Đại Lục ngươi là một tuyệt thế thiên tài, nhưng đến Thiên Nguyên Đại Lục, lại khả năng cái gì cũng không phải, chỗ đó có rất nhiều chủng tộc huyết thống cường đại, sau khi trải qua hơn mười vạn năm diễn biến, đã cường đại đến trình độ cực kỳ kinh người, những thiên tài nhất kia, thậm chí vừa ra đời liền có thực lực Thần Hải cảnh.
Nghiêm Hải cũng cảm khái không thôi, hắn tu luyện trăm tuổi chưa qua Thần Hải cấp, nhưng Thiên Nguyên Đại Lục, có chút chủng tộc sinh ra liền đã là Thần Hải, không thể không nói, người so với người giận điên người.
Vừa ra đời thì có Thần Hải? Diệp Vân cũng bị chấn kinh rồi, đối mặt Nghiêm Hải, Diệp Vân đối với Thần Hải Cảnh cường giả thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, không nghĩ tới có chút chủng tộc ở thời kì hài nhi đã là Thần Hải cấp! Cùng những thiên tài chủng tộc kia so sánh, bọn hắn ở trên khởi điểm liền thua người ta quá nhiều, chỉ có trả giá trăm ngàn lần cố gắng, mới có thể đuổi kịp và vượt qua!
- Lĩnh Vực có thể điều khiển Thiên Địa khí cơ chung quanh, mà Thần Hải Cảnh giới, thì là một loại lĩnh ngộ càng thêm cao thâm, là một loại lực lượng bản tâm, một loại Lĩnh Vực cường đại hơn. Lĩnh Vực của Linh Vọng cảnh cường giả, bình thường tối đa chỉ có thể mở rộng đến hơn mười dặm, mà Thần Hải thì không có giới hạn, lòng có bao nhiêu, Thần Hải liền lớn đến bao nhiêu.
Nghiêm Hải tiếp tục nói, hắn muốn dẫn đạo Diệp Vân lĩnh ngộ thêm nữa....
- Thần Hải Cảnh giới, bất quá là vừa mới nhập môn mà thôi, Thần Hải của Chiến Hoàng, Thị Thần, đây mới thực sự là lợi hại, Thần Hải của Chiến Hoàng cấp cường giả có thể bao phủ toàn bộ Thiên Nguyên Đại Lục, Thị Thần cấp Thần Hải có thể bao phủ toàn bộ Thiên Nguyên tinh, mà Tinh Chủ, đó là chiến lực tuyệt đỉnh, Thần Hải của bọn hắn có thể bao phủ một mảnh ngân hà!
Thanh âm Nghiêm Hải lộ ra vài phần sục sôi, đó là cảnh giới mà vô số cường giả hướng tới.
Thiên Nguyên tinh cuối cùng một vị Tinh Chủ Tinh Huyền đã vẫn lạc, mà Tinh Chủ mới còn chưa có sinh ra đời.
- Muốn đến Thần Hải Cảnh giới, nhất định phải từng bước cùng Tinh Hồn dung hợp, cùng Tinh Hồn dung hợp cao hơn, càng dễ dàng tu luyện đến Thần Hải Cảnh giới.
- Tinh Hồn rốt cuộc là cái gì?
Diệp Vân nghi hoặc hỏi thăm, y nguyên nhắm mắt cảm thụ đệ nhất trọng Lĩnh Vực trong cơ thể không ngừng phát triển lớn mạnh kia.
- Mặc dù ta bây giờ nói, ngươi cũng không hiểu, chờ ngươi lĩnh ngộ đệ nhị trọng Lĩnh Vực, có lẽ ngươi có thể cảm ngộ rồi.
Nghiêm Hải lại không có nhiều lời, hắn kinh ngạc nhìn xem Diệp Vân, theo đệ nhất trọng Lĩnh Vực của Diệp Vân càng ngày càng lớn mạnh, Thần Hải trong cơ thể hắn run run càng ngày càng lợi hại.
Coi như là đệ nhị trọng Lĩnh Vực, cũng mơ tưởng làm Thần Hải của hắn rung chuyển mảy may, huống chi Diệp Vân Lĩnh Vực còn không có hoàn toàn thành hình, Diệp Vân lĩnh ngộ, rốt cuộc là một loại Lĩnh Vực dạng gì?
Chương 740 Binh áp Thần Lôi Chi Thành (1)
Theo đệ nhất trọng Lĩnh Vực trong cơ thể Diệp Vân phát triển, Diệp Vân thiếp thân sưu tầm Tinh thần hạch tâm phóng xuất ra một cổ tinh thần chi lực, điên cuồng trào vào trong cơ thể Diệp Vân.
Khối Tinh thần hạch tâm bị phân thành hai nửa kia y nguyên còn lớn bằng nửa nắm tay phát ra hào quang chói mắt, giống như là một mặt trời nhỏ nóng bỏng, tất cả Tinh thần chi lực toàn bộ tràn vào thân thể Diệp Vân.
Bành!
Tinh thần hạch tâm đã tiêu hao hết một tia tinh thần chi lực cuối cùng, trán vỡ ra, biến thành một khối phế thạch.
Trên người mê huyễn Bảo Châu cũng phát ra hào quang chói mắt, hấp thu một bộ phận tinh thần chi lực.
Minh Hoàng Yêu Đái, Chấn Thiên Đỉnh, Trấn Ma Chung, Thiên Tinh Ấn Phụ Ấn, Yêu Lang Cuồng Đao, Thiên Hỏa Hộ Tí, tất cả bảo vật đều sáng lên, cùng đan điền trong cơ thể Diệp Vân sinh ra cộng hưởng chi âm kỳ diệu.
Phi Đao trong đầu cũng không ngừng ông ông chiến minh.
Trong cơ thể nguyên một đám huyệt đạo không ngừng mở ra, bành bành bành
Ở dưới Thần Hải của Nghiêm Hải kích phát, Lĩnh Vực của Diệp Vân rốt cục chậm rãi ngưng tụ, khí cơ quanh người ở dưới lực lượng Lĩnh Vực tác dụng, đã xảy ra một tia vặn vẹo kỳ dị.
Tu vi nhanh chóng tăng vọt.
Vô Thủy cảnh bát trọng!
Vô Thủy cảnh cửu trọng!
Vô Thủy cảnh thập trọng!
Thần quang trong đôi mắt Diệp Vân càng ngày càng sáng, một cỗ chiến ý phóng lên trời, như là một thanh lợi kiếm xông thẳng lên trời.
Cờ rốp, cờ rốp, cốt cách trong cơ thể phát ra thanh âm nổ đùng liên tiếp.
Vô cùng huyền khí cùng lực lượng thần hồn không ngừng trùng kích lấy thân thể, để cho Diệp Vân cảm thấy vô cùng thống khổ, đồng thời lại có một loại sung sướng cùng sảng khoái phát ra từ nội tâm.
Cái loại cảm giác tràn ngập lực lượng này lại để cho Diệp Vân vô cùng phấn chấn.
- Tinh Thần Lĩnh Vực!
Diệp Vân hét lớn một tiếng, quanh thân một cổ lực lượng cường đại phóng thích ra, tựa như phong bạo vô cùng khủng bố, nếu như không phải Diệp Vân tận lực khống chế, toàn bộ Diệp gia sơn cốc sợ là cũng bị lập tức san thành bình địa!
Sau lưng Diệp Vân, xuất hiện chín hành tinh hư ảnh, chín cái hành tinh này do vật chất bất đồng cấu thành, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Băng Phong Lôi Điện, cái tinh thần cực lớn kia tạo thành một loại nghiền áp chi lực khủng bố, mỗi một lần chuyển động, thiên địa khí cơ đều tùy theo vặn vẹo.
Cảm giác được đệ nhất trọng lĩnh vực trong cơ thể Diệp Vân tuôn ra, trong nội tâm Nghiêm Hải rùng mình.
- Cái này gần kề chỉ là đệ nhất trọng lĩnh vực sao?
Nghiêm Hải kinh ngạc ngẩng lên đầu, chứng kiến chín ngôi sao hư ảnh cự đại sau lưng Diệp Vân kia, thanh âm không tự giác phát ra một tia kinh ngạc.
- Cái lĩnh vực này gọi là Tinh Thần Lĩnh Vực?
Cho dù tại Thiên Nguyên Đại Lục, cũng chưa từng có người nào lĩnh ngộ qua một loại lĩnh vực như vậy, ngay cả trong cổ tịch cũng không có ghi lại, cái Tinh Thần Lĩnh Vực này là thuộc về Túc, hay là thuộc về Đạo?
Linh Vọng cảnh đệ nhất trọng!
Tinh Thần Lĩnh Vực!
Diệp Vân cảm thụ được khí cơ quanh thân, kích động không thôi, không nghĩ tới Nghiêm Hải "giúp một tay" lại làm đệ nhất trọng lĩnh vực hắn thúc phát ra rồi, xem thần sắc của Nghiêm Hải, Tinh Thần Lĩnh Vực của mình chắc có lẽ không quá yếu. Theo tu vi mình tăng lên tới Linh Vọng cảnh, Diệp Vân cảm giác được, bảo vật trên người mình cũng đang không ngừng biến cường, cùng linh hồn của mình phát ra trận trận cộng minh.
Rốt cục đạt tới Linh Vọng cảnh rồi, tuy chỉ lĩnh ngộ đệ nhất trọng lĩnh vực, nhưng coi như là bước ra một bước kiên cố.
- Nghiêm Hải tiền bối, không biết lĩnh vực của ta thuộc về cái nào, loại biến hóa nào?
Diệp Vân bức thiết muốn biết lĩnh vực của mình lực lượng mạnh bao nhiêu.
- Lĩnh vực lực lượng của ngươi rất kỳ lạ, ta cũng không rõ ràng, hẳn là một loại của Túc hoặc Đạo.
Nghiêm Hải có chút trầm ngâm, hắn chỉ có thể trả lời Diệp Vân như vậy.
Ngay cả Nghiêm Hải tiền bối cũng không biết? Diệp Vân có chút giật mình sững sờ.
- Ta chỉ có khả năng giúp đỡ đến nơi đây, kế tiếp đệ nhị trọng lĩnh vực, phải nhờ vào chính ngươi lĩnh ngộ.
Nghiêm Hải cười nói, trợ giúp Diệp Vân, kỳ thật hắn đã có chút vi phạm ý tứ của Tinh Huyền Tinh Chủ.
- Tiền bối đã giúp ta rất nhiều, tiểu tử đa tạ tiền bối thành toàn!
Diệp Vân chắp tay cung kính nói, nếu không có Nghiêm Hải, hắn muốn tu luyện tới Linh Vọng cảnh chỉ sợ ít nhất còn cần mấy tháng.
Diệp Vân xếp bằng ở phía dưới linh mộc, củng cố lĩnh ngộ của mình đối với Tinh Thần Lĩnh Vực, nhìn Cửu Tinh Thiên Thần Quyết một chút, Tinh Thần Lĩnh Vực đệ nhất trọng lĩnh vực. Gọi là Vẫn Lạc Tinh Thần, thời điểm thi triển, phảng phất chín ngôi sao cực lớn giống như thực chất bao phủ quanh thân, cỗ lực hút cường đại kia, có thể đem cường giả bình thường xé nát!
Nghiêm Hải ngoắc tay để cho Mân Nhi cùng Tiểu Dực tiến lên, truyền thụ cho Mân Nhi một ít tu luyện chi pháp, dẫn đạo Mân Nhi tu luyện, đồng thời Tiểu Dực cũng ở một bên dự thính, lấy được chỗ ích không nhỏ.
Thời điểm đến chạng vạng tối, Nghiêm Hải đã không biết tung tích.
Nghe Nghiêm Hải nói, hắn còn có rất nhiều chuyện phải làm. Đoán chừng là cùng Hồn thú có quan hệ, dù sao cái kia cũng không phải mình có thể quản, dốc lòng tu luyện là được rồi.
Trong một đoạn thời gian kế tiếp, Nghiêm Hải ngẫu nhiên sẽ xuất hiện thoáng một phát.
Trong khoảng thời gian này, Diệp Vân đều dốc lòng tu luyện, không có một tia lười biếng.
Thoáng chớp mắt, đã qua nửa tháng, tu vi của Diệp Vân rốt cục củng cố tại Linh Vọng cảnh nhất trọng, đối với sử dụng Tinh Thần Lĩnh Vực cũng càng ngày càng quen thuộc. Càng sử dụng, Diệp Vân càng phát hiện, cái Tinh Thần Lĩnh Vực này thật sự là huyền diệu vô cùng, tựa hồ ẩn chứa một tia vũ trụ diễn sinh ảo diệu.
Mỗi một lần phát hiện ảo diệu mới, đều làm Diệp Vân kích động vô cùng.
Cửu Tinh Thiên Thần Quyết, rốt cục có thể bắt đầu tu luyện đệ nhị trọng, pháp quyết kế tiếp, càng thêm ảo diệu ngàn vạn. Diệp Vân chỉ có thể từng câu từng chữ lĩnh ngộ. Cửu Tinh Thiên Thần Quyết ẩn chứa chín loại công pháp, mỗi loại công pháp vẫn tương đối dễ dàng tu luyện, nhưng chín loại hợp cùng một chỗ, độ khó thật lớn.
Một vài đệ tử Diệp gia đã đem Lôi Đế Quyết tu luyện đến đệ nhị trọng thậm chí là đệ tam trọng, mà Diệp Vân, bất quá vừa mới hoàn thành đệ nhất trọng tu luyện, bắt đầu tu luyện đệ nhị trọng!
Theo thời gian trôi qua, Chấp Pháp điện rốt cục bắt đầu có động tác, trên Tinh Thần Thủy Tinh không ngừng có tin tức truyền đến.
Trong nửa tháng thời gian, Chấp Pháp điện Linh Vọng cảnh cường giả không ngừng điều động, 50~60 Linh Vọng cảnh cường giả hướng phương hướng Thần Lôi Chi Thành tụ lại, mấy cỗ thế lực quanh thân Thần Lôi Chi Thành toàn bộ bị diệt, ngoại trừ đại lượng Linh Vọng cảnh cường giả ra, Chấp Pháp điện còn phái ra đại lượng Nhân Khôi.
Những Nhân Khôi kia hoàn toàn do kim loại chế tạo thành, dùng mấy chục vạn mà tính, trong đó tuyệt đại bộ phận là Yêu Vương cấp, Vô Thủy cảnh có 3000, Linh Vọng cảnh cũng mấy trăm, toàn thân chúng đều do kim loại quý trọng chế tạo, thập phần chắc chắn, mặc dù không có lực lượng lĩnh vực, nhưng so với nhân loại càng thêm khó chơi.