Mục lục
(Full) Tổ Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 601 Cổ trận (1)

Ở trong quần sơn xa xôi, phía dưới rừng cây rậm rạp kia, Huyết Lang Yêu Vương, Hỏa Lang Yêu Vương, Ngân Lang Yêu Vương Tam đại Huyền thú Yêu Vương hai mặt nhìn nhau.

Ngay từ lúc đầu chiến đấu, bọn hắn liền dùng bí pháp đặc biệt quan sát quá trình chiến đấu, nghe được trên ngọn núi chính của Liên Vân sơn xa xa truyền đến tiếng chuông khủng bố, trong lòng Tam đại Huyền thú Yêu Vương nghiêm nghị, cái thanh âm khủng bố này, tựa như chuông tang chi âm của tầng mười tám U La Địa Ngục.

- Tông Nguyên cứ như vậy bị trấn áp rồi hả?

Ngân Lang Yêu Vương nhìn thoáng qua hai đại Huyền thú Yêu Vương còn lại.

- Hắn là Vô Thủy cảnh tam trọng cường giả! Hơn nữa tu luyện không ít Thương Lan nhất mạch bí pháp!

- Đại ca, Yêu Lang Cuồng Đao có thể chém vỡ khẩu chung kia hay không?

Hỏa Lang Yêu Vương nhìn về phía Huyết Lang Yêu Vương hỏi, bọn hắn duy nhất dựa vào, là Yêu Lang Cuồng Đao, tuy Huyết Lang Yêu Vương chỉ là Yêu Vương đỉnh phong, nhưng thi triển Yêu Lang Cuồng Đao, thực lực không thua Vô Thủy cảnh hai ba trọng cường giả bình thường.

Yêu Lang Cuồng Đao mà Lang Tộc tiền bối dùng thân thể luyện hóa chí bảo!

Lang Vương điện chính là bởi vì có Yêu Lang Cuồng Đao tồn tại, mới có thể một đường quật khởi.

- Ta cũng không rõ ràng lắm, chỉ có thể trở về hỏi thăm lão tổ tông, khẩu chung kia không đơn giản!

Huyết Lang Yêu Vương lắc đầu.

- Chúng ta muốn đi cứu Tông Nguyên hay không? Nếu như cứu Tông Nguyên, chúng ta hợp lực cùng một chỗ đối phó Tinh Điện, ta cũng không tin công không được!

Ngân Lang Yêu Vương hỏi.

- Tiểu tử kia bối cảnh còn không rõ ràng lắm, hơn nữa nhìn xem còn có rất nhiều chuẩn bị ở sau, còn có khẩu đỉnh kia, cũng thập phần quỷ dị, Lang Vương điện chúng ta vẫn là không muốn mạo muội ra mặt cho thỏa đáng!

Huyết Lang Yêu Vương lắc đầu nói.

- Cứu Tông Nguyên với chúng ta có ích không lớn, ngược lại đem chúng ta lộ ra ngoài! Nếu như Tông Nguyên chiến chết ở chỗ này, Thương Lan nhất mạch nhất định tức giận. Đến lúc đó sẽ có người mạnh hơn nữa đối với Tinh Điện ra tay, Lang Vương điện chúng ta xem trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi là được rồi!

- Đại ca nói cực kỳ hữu lý. Ở trong lĩnh địa của Lang Vương điện chúng ta, đã có một ít Hồn thú xuất hiện, ta suy đoán đại biến buông xuống, Lang Vương điện ta cũng phải sớm làm chuẩn bị!

Hỏa Lang Yêu Vương nói, thủ hạ của bọn hắn, cũng là phát hiện Hồn thú qua lại.

Tam đại Huyền thú Yêu Vương nhìn chăm chú phía trước, tiếng chuông kinh khủng kia, không có một khắc dẹp loạn, cho dù thân ở địa phương xa xôi như thế. Bọn hắn y nguyên cảm nhận được trận trận sóng âm chấn động, có thể tưởng tượng Tông Nguyên ở bên trong Trấn Ma Chung, là thê thảm bực nào.

- Vật ấy quá mức bá đạo!

Diệp Vân chưởng chưởng oanh ra, đạt đến cực hạn mà mình có khả năng thừa nhận. Cái này mới ngừng lại, nghỉ ngơi một lát, thở hổn hển.

Bên trong Trấn Ma Chung, Tông Nguyên điên cuồng chửi bậy hồi lâu, lúc này thanh âm mới yếu đi xuống dưới, ở bên trong chung âm khủng bố, hắn phải mắng phát tiết, mới có thể không bị tiếng chuông này bức điên mất. Ở dưới chung âm oanh kích, kinh mạch trong cơ thể hắn đã hỗn loạn, Huyền Khí tu vi cũng là trên phạm vi lớn suy yếu.

- Tông Nguyên lão quỷ, Thương Lan nhất mạch các ngươi, mỗi người hung hăng càn quấy, lỗ mũi chỉ lên trời, Tông Thừa Thiên kia cũng thế, ngươi cũng thế, ta xem ngươi hôm nay còn hung hăng càn quấy thế nào! Hôm nay lấy ngươi tới trấn áp số mệnh Liên Vân sơn ta. Về sau nếu như có người dám đánh chủ ý Liên Vân sơn ta, tại Tinh Điện ta làm càn như thế, toàn bộ giết!

Thanh âm của Diệp Vân, như là chấn lôi.

Xa xa phần đông đệ tử Tinh Điện còn có đám đệ tử Diệp gia nghe đến nhiệt huyết sôi trào.

- Về sau có người dám can đảm lấn Tinh Điện ta, giết!

Diệp Vân tuyên cáo, sát khí nghiêm nghị, ngay cả là Lang Vương điện Tam đại Huyền thú Yêu Vương cách hơn mười dặm, cũng nghe được hồn niệm chấn động.

- Tiểu tạp chủng, lấn Tinh Điện ngươi thì như thế nào, Thương Lan nhất mạch ta truyền thừa vạn năm, cao thủ nhiều như mây, như thế nào Tinh Điện nho nhỏ như ngươi có thể so, mặc dù ngươi hôm nay giết ta, tất có Thương Lan cao thủ mạnh hơn hàng lâm nơi này, làm cho Tinh Điện của ngươi vạn kiếp bất phục!

Tông Nguyên điên cuồng rống to, dù là sắp chết, hắn y nguyên không chịu yếu thế.

- Ta lại có sợ gì, các ngươi tới một cái ta giết một cái, đến hai cái ta giết một đôi!

Diệp Vân lông mi nhảy lên, Tông Nguyên này thật đúng là không đến Hoàng Hà tâm Bất Tử!

- Tiểu tạp chủng, nếu không phải ta nhất thời vô ý, bị khẩu Chuông Ma này làm hại, ngươi há có thể là đối thủ của ta! Ta hận a, hận trúng gian kế của ngươi, hận không thể giết sạch tất cả mọi người các ngươi!

Tông Nguyên không cam lòng ngửa mặt lên trời gào thét.

- Sắp chết đến nơi còn không tỉnh ngộ, chết không có gì đáng tiếc!

Diệp Vân nghỉ sau một lát, lại một lần nữa huy chưởng, đánh vào Trấn Ma Chung, tiếng chuông khủng bố lần nữa vang lên.

Chính giữa Trấn Ma Chung, thanh âm của Tông Nguyên dần dần yếu ớt đi, cả buổi không phát ra một tiếng.

Lo lắng Tông Nguyên chỉ là lừa gạt, Diệp Vân tiếp tục sử dụng đan dược thúc dục Trấn Ma Chung, cho đến đem tất cả đan dược sử dụng hết.

Trọn vẹn hơn hai giờ!

- Diệp Vân tiểu tử, tên kia đã xong, thu hồi Trấn Ma Chung a.

Sư gia nói, Tông Nguyên này thật đúng là đủ thảm, ở bên trong Trấn Ma Chung còn có thể dễ chịu sao.

Sư gia ý niệm cảm giác muốn xa xa mạnh hơn mình, Diệp Vân từ trên đỉnh Trấn Ma Chung nhảy xuống, tay phải khẽ động, chỉ thấy Trấn Ma Chung nhanh chóng thu nhỏ lại, trở nên chỉ lớn bằng lòng bài tay, bị Diệp Vân thu vào, hướng trên mặt đất nhìn lại, chỉ thấy chính giữa loạn thạch phế tích, Tông Nguyên quần áo tả tơi, trên người vết máu loang lỗ, nằm trên mặt đất từng ngụm từng ngụm thở dốc, khi thấy Diệp Vân đem Trấn Ma Chung thu lại, hắn mắt trợn trừng, che kín tơ máu, thống hận trừng mắt nhìn Diệp Vân, tay phải gắt gao cầm lấy mảnh đao, nhưng mà hắn hiện tại, lại ngay cả khí lực huy động thanh mảnh đao này cũng không có.

- Ta hận a, tộc nhân Thương Lan nhất mạch, nhất định phải báo thù cho Tông Nguyên ta!

Tông Nguyên oán khí phóng lên trời.

Chứng kiến ánh mắt ác độc kia của Tông Nguyên, quanh người Diệp Vân, Tam Hợp Kiếm Trận Liệt Dương kiếm, Băng Huyền kiếm cùng với Thương Lan kiếm đã phù đến không trung.

- Giết!

Diệp Vân kiên quyết, mặc dù trêu chọc Thương Lan nhất mạch thì như thế nào, ta lại có sợ gì!

Diệp Vân hướng Tông Nguyên hư không một ngón tay, ba thanh lợi kiếm kích bắn đi.

Phốc Phốc Phốc, trên người Tông Nguyên xuất hiện ba lỗ máu, máu tươi phún dũng.

Tông Nguyên đôi mắt trợn trừng, không cam lòng chết đi.

Một Vô Thủy cảnh tam trọng, chết ở dưới thân kiếm của Diệp Vân!

Diệp Vân đi qua, đem thanh mảnh đao kia nhặt lên, còn có Túi Càn Khôn của Tông Nguyên, sau đó xoay người đi ra.

Nhất Khối, Tiểu Dực còn có Kim Dương điêu phi xuống, nhìn thoáng qua thi thể Tông Nguyên xa xa.

- Nhất Khối, tìm một chỗ chôn cất hắn đi, lập khối bia.

Diệp Vân suy nghĩ một chút nói.
Chương 602 Cổ trận (2)

- Trên tấm bia viết cái gì?

- Thương Lan nhất mạch Vô Thủy cảnh tam trọng Tông Nguyên chôn cất ở đây, về sau nếu như còn có người dám lấn Tinh Điện, chôn cùng một chỗ!

Trong đôi mắt Diệp Vân lóe lên hàn quang.

- Vâng!

Nhất Khối nghiêm nghị nói.

Trận chiến này chấm dứt, Nhất Khối chôn cất Tông Nguyên, bọn hắn cùng một chỗ về tới trong Diệp gia sơn cốc.

Bình ổn phong ba, nhưng nỗi lòng phần đông Tinh Điện đệ tử, lại thật lâu không thể bình tĩnh.

Phong độ tư thái của cường giả đỉnh phong tuyệt thế, đã là thật sâu ánh vào trong nội tâm bọn hắn, nhất là thời điểm Diệp Vân cùng Tông Nguyên quyết đấu, cái chiến đấu kịch liệt còn có lực lượng khủng bố kia, lại để cho trong nội tâm bọn hắn đối với loại cảnh giới nầy sinh ra hướng tới mãnh liệt.

Thiếu niên cùng Tông Nguyên chiến đấu, thúc dục chuông lớn đem Tông Nguyên trấn áp kia, là Tinh Điện chi chủ, là chủ thượng của bọn hắn!

Trải qua một trận chiến này, Tinh Điện cuối cùng sẽ quật khởi, trở thành một phương bá chủ áp đảo phía trên các đại đế quốc!

Mà bọn hắn, đều là một thành viên của Tinh Điện!

Bất kể là Nhiếp Thanh Vân, Tà Đao, Tà Kiếm, hay là Già Thiên Hỏa Điểu, bọn hắn đều rung động không thôi, ở trong mắt của bọn hắn, Diệp Vân một mực rất cường đại, nhưng mà thẳng cho tới hôm nay, bọn hắn mới nhìn đến thực lực chân chính của Diệp Vân, nguyên lai điện hạ một mực ẩn dấu thực lực, trong nội tâm bọn hắn không khỏi may mắn không thôi, đi theo Diệp Vân, tương lai nhất định tiền đồ Quang Minh.

Bọn hắn ngoại trừ giám sát tiến độ kiến tạo thành trì ra, cũng bắt đầu tuyển nhận thủ hạ, hăng hái tu luyện, gia nhập Tinh Điện, muốn có một cái tiền đồ, nhất định phải làm cho mình trở nên cường đại mới được!

Đại chiến dẹp loạn, Diệp gia sơn cốc lại khôi phục cảnh tượng ngày xưa, một đám thiếu niên đệ tử Diệp gia, bắt đầu chuyên tâm tu luyện.

Có thể là bởi vì Tụ Linh pháp trận, cũng có khả năng là vì tác dụng của linh mộc, Huyền Khí trong sơn cốc Diệp gia, so với địa phương khác nồng đậm mấy lần thậm chí gấp mười lần, tại đây cỏ cây tươi tốt, hoa tươi nở rộ, tựa như nhân gian tiên cảnh.

- Thần nhi, trận chiến này chấm dứt, Thương Lan nhất mạch kia thế tất sẽ không bỏ qua, chỉ sợ sẽ có địch nhân mạnh hơn đến đây, ta với thúc công, bọn người Nhị thúc của ngươi, lại không có biện pháp giúp ngươi chiến đấu!

Diệp Chiến Thiên cảm thấy áy náy nói, tuy ở dưới tác dụng của Tinh Thần Chi Thạch, tu vi của hắn liên tục đột phá, hôm nay đã đạt đến Thiên Tôn sơ kỳ, nhưng y nguyên không thể giúp Diệp Vân gấp cái gì.

- Trong sơn cốc Diệp gia gieo trồng đại lượng linh chi, ta đã để cho môn hạ đệ tử bán trao tay đến các nơi, thu nạp Ngưng Khí đan nhiều hơn, chuẩn bị bất cứ tình huống nào!

Diệp Thương Huyền nói, bọn hắn thấy được tác dụng cự đại của Ngưng Khí đan, bắt đầu giúp Diệp Vân bốn phía thu nạp Ngưng Khí đan.

- Phụ thân, thúc công không nên tự trách, tu luyện một chuyện, gấp không được, mặc dù có Tinh Thần Chi Thạch, cũng vô pháp một lần là xong. Sự tình Ngưng Khí đan, còn cần phụ thân cùng thúc công phí tâm nhiều hơn!

Diệp Vân nói.

Trong sơn cốc Diệp gia, trừ những người phụ trách chủ sự, những người khác thì là điên cuồng tu luyện.

Tinh Điện vừa mới thành lập, thật sự quá yếu ớt rồi, trong nội tâm Diệp Vân thầm nghĩ lấy, không biết phải dùng biện pháp gì, mới có thể tăng lên lực lượng Tinh Điện phòng ngự kẻ thù bên ngoài, trước phòng kẻ thù bên ngoài, Tinh Điện mới có thể chậm rãi lớn lên.

Không biết những cao thủ Thương Lan nhất mạch kia, lúc nào sẽ đến, từ Tây Võ Đế Quốc đến Trung Ương Đế Quốc, coi như là Vô Thủy cảnh siêu cấp tồn tại, sợ rằng cũng phải mười ngày, trong vòng mười ngày này, Tinh Điện đều là an toàn, không biết bên Sư Vương điện kia, có thể chạy đến hay không, đương nhiên Diệp Vân cũng minh bạch, không thể đem hi vọng ký thác vào trên thân người khác.

Từ chỗ Tông Nguyên đạt được mảnh đao kia, Diệp Vân cho Kim Dương điêu, Kim Dương điêu ở phương diện Hóa Hình, thật đúng là không có thiên phú gì, bất quá nó y nguyên có thể sử dụng mảnh đao, nó đem mảnh đao nuốt đi vào, thời điểm chiến đấu có thể nhổ ra mảnh đao tập kích, này cũng có phần để cho Diệp Vân cảm thấy ngạc nhiên.

Về phần Nhất Khối, Diệp Vân chuẩn bị tìm cho hắn một thanh vũ khí thích hợp hình thể khôi ngô cỡ lớn kia.

Đem Túi Càn Khôn của Tông Nguyên mở ra, ở bên trong tìm kiếm.

Bên trong Địa Huyền đan, Thiên Huyền đan các loại cao cấp đan dược thật đúng là không ít, Diệp Vân còn ở bên trong phát hiện ba khối Tinh Thần Chi Thạch, cái Tinh Thần Chi Thạch này nhất định là Tông Thừa Thiên từ bên Trấn Hồn Tháp kia thu hoạch, sau đó giao cho Tông Nguyên.

Ở bên trong Túi Càn Khôn của Tông Nguyên, bí pháp sách cổ cũng không ít, chừng hơn mười bản, đều là sơ cấp, Trung cấp bí pháp, Diệp Vân chuẩn bị đem những bí pháp này giao cho tộc nhân, để cho bọn hắn sao chép, do các tộc nhân tu luyện, đến lúc đó mình cũng có thể tìm một hai cái thích hợp tu luyện bí pháp của mình.

- Ồ, đây là cái gì?

Diệp Vân ở bên trong một đống lớn sách cổ, lấy ra một tấm trận đồ kỳ dị, cái trận đồ này không biết dùng da Yêu thú gì làm thành, thượng diện che kín các loại đồ hình quỷ dị, có chút thần bí.

- Sư gia, đây là trận đồ gì?

Diệp Vân hỏi thăm Sư gia, Tông Nguyên cất chứa còn thật không ít, đoán chừng chỉ là đem đồ vật hắn bắt được toàn bộ làm minh bạch, phải phí không ít thời gian.

- Sư gia ta đối với trận pháp mặc dù chỉ là hiểu sơ da lông, bất quá thứ này lại không làm khó được ta, đây là trận pháp thần bí nào đó, trận pháp này vô cùng khổng lồ, có thể cung cấp mấy chục vạn người suy diễn.

Sư gia nói ra.

- Có thể cung cấp mấy chục vạn người suy diễn, chẳng lẽ là Hộ Sơn Đại Trận?

Diệp Vân kinh hỉ nói, hắn nhớ tới ban đầu ở Xích Viêm Tông, những Xích Viêm Tông đệ tử kia cùng một chỗ thúc dục phòng ngự pháp trận, cái trận đồ này có thể là pháp trận so với Xích Viêm Tông Hộ Sơn Đại Trận cường đại hơn!

- Đúng vậy, đây là hộ tông đại trận bình thường, đoán chừng người hiểu sơ trận pháp, đều có thể suy diễn. Đây là pháp trận phòng ngự, bất quá cũng có chứa một ít hiệu quả trói buộc, góc dưới bên trái trận đồ viết hai chữ 'Thương Lan', hẳn là Thương Lan nhất mạch hộ tông đại trận. Loại pháp trận này, trên cơ bản chỉ cần để cho tông môn đệ tử lặng yên niệm khẩu quyết, thoáng điều chỉnh trận hình thoáng một phát, mặc kệ địa hình bên trong phức tạp làm sao, đều có thể thi triển hộ tông đại trận, cái hộ tông đại trận này mạnh yếu, cùng tu vi các đệ tử tông phái có quan hệ, tu vi các đệ tử tông phái càng cường, thi triển ra hộ tông đại trận càng lợi hại.

- Nếu tương lai có địch nhân xâm phạm, nhất định có thể tạo được tác dụng giết địch rất tốt, trận này dễ dàng cho ứng biến, nếu như cùng Vạn Kiếm kiếm trận của ta hợp nhất, xứng đáng bảo vệ Tinh Điện ta không ngại!

Diệp Vân vui vẻ nói.

Diệp Vân quyết định đem trận đồ này giao cho bọn người Nhiếp Thanh Vân, Già Thiên Hỏa Điểu, để cho bọn hắn suy diễn.
Chương 603 Hồn niệm quét ngang!

Không biết ở bên trong Túi Càn Khôn của Tông Nguyên, còn có vật gì tốt không, tìm kiếm đống lớn sách cổ, rất nhiều đều là tư liệu bình thường, ghi lại lịch sử phong cảnh Đông Đại Lục, Diệp Vân đem những vật này tất cả đều dời vào trong không gian bao tay của mình, những tài liệu này đôi khi vẫn có thể cần dùng đến đấy.

Về phần những Địa Huyền đan, Thiên Huyền đan các loại đồ vật kia, Diệp Vân cũng đều phân cho một đám đệ tử Diệp gia.

- Diệp Vân tiểu tử, thời điểm ngươi cùng Tông Nguyên quyết đấu, Lang Vương điện ba con Huyền thú Yêu Vương kia, cũng ở phía xa đang xem cuộc chiến, thương nghị phải chăng có nên cứu Tông Nguyên.

Sư gia cười nhạt một tiếng nói:

- Xem ra địch nhân của ngươi còn thật không ít, ba đầu Huyền thú Yêu Lang kia, mặc dù chỉ là Yêu Vương đỉnh phong, nhưng chí bảo Yêu Lang Cuồng Đao trong tay bọn họ, lại không thể không phòng, dù sao trong này cũng phong ấn lấy một lão gia hỏa.

- Ta biết rõ Lang Vương điện Tam đại Huyền thú Yêu Vương tuyệt đối sẽ không ngồi nhìn Tinh Điện quật khởi, bất quá bọn hắn tạm thời có lẽ còn không dám động thủ, đợi thực lực Tinh Điện ta lại tăng cường một ít, liền có thể đối phó bọn hắn rồi.

Diệp Vân nghiêm nghị nói, hiện tại tạm thời vẫn là không muốn cùng Lang Vương điện chính diện giao phong cho thỏa đáng, bất quá một ngày nào đó, sẽ thu thập bọn hắn đấy!

Kế tiếp ở trong một thời gian ngắn, Diệp Vân một mực ở trong sơn cốc tu luyện, biết rõ phụ cận Liên Vân sơn Tây Võ Đế Quốc đột nhiên xuất hiện một cỗ thế lực như Tinh Điện, chung quanh các đại đế quốc chấn động, bọn hắn nhao nhao phái sứ giả, dẫn theo lễ vật của hoàng tộc bọn hắn, hướng Tinh Điện lấy lòng, tỏ vẻ thần phục chi ý.

Tuy những đế quốc này, đều ở trong phạm vi thế lực của Lang Vương điện, nhưng thế lực Lang Vương điện thường thường cùng nhân loại có gút mắc, hơn nữa có Chấp Pháp điện Minh Vũ phân điện ở một bên kiềm chế, Lang Vương điện bình thường sẽ không gây ra thanh thế quá lớn, mà Diệp Vân, căn bản không có quản Chấp Pháp điện, công khai ở bên cạnh thành lập thế lực.

Sau một chuyện Trấn Hồn Tháp, tất cả đại thế lực lánh đời nhao nhao xuất thế, Chấp Pháp điện ốc còn không mang nổi mình ốc, tạm thời còn phái không ra nhân thủ đến, đối phó một Tinh Điện nho nhỏ vừa mới thành lập bên này.

- Tinh Điện cần càng nhiều Yêu Vương, Thần Tôn cường giả nữa tọa trấn, nhưng mà phải đi đâu tìm Yêu Vương cùng Thần Tôn?

Diệp Vân một bên tu luyện, một bên làm lấy quy hoạch khuếch trương Tinh Điện.

Thời gian trôi qua, sáu ngày thoáng một cái đã qua.

Ranh giới phương bắc Trung Ương Đế Quốc, có một hồ nước phương viên hơn một ngàn km, sóng nước yên ba, mênh mông, chính là Cấm khu mà Thương Lan nhất mạch khống chế.

Phiến hồ lớn này quanh năm bị mây mù che quấn, bởi vì Thương Lan cung quản chế, có rất ít người bước vào phiến hồ lớn này, có rất nhiều người nói, đó là nơi ở của Thương Lan nhất mạch, nhưng không có ai biết Thương Lan nhất mạch đến cùng trong hồ cái gì, một ít người thời điểm trải qua bờ hồ, từng loáng thoáng chứng kiến cung khuyết trong hồ, giống như tiên cảnh, nhưng mà sau khi mây mù thổi qua, bọn hắn lại nhìn không tới rồi, bọn hắn cũng không dám tiến vào trong hồ, bởi vì một khi xuống hồ, sẽ có hà yêu khủng bố công kích bọn hắn.

Ở chỗ sâu trong giữa hồ, mây mù tràn ngập, trên một đảo nhỏ, khắp nơi đều là đình đài lầu các, cung khuyết Ngọc Vũ, bên trong đệ tử mặc áo choàng màu xanh da trời, lẳng lặng ngồi ở đó tu luyện, phun ra nuốt vào Thủy hệ Huyền Khí nồng đậm trong hồ bay tới, thân ảnh của bọn hắn ở trong mây mù như ẩn như hiện.

Dù ai cũng không cách nào tưởng tượng, Thương Lan nhất mạch trong truyền thuyết, cực nhỏ hiện thân trên thế gian, bọn hắn lại có mấy chục vạn đệ tử!

Những đệ tử này có rất nhiều là trẻ mới sinh mà Thương Lan cung từ bên ngoài tìm kiếm thu nạp, ôm đến trên đảo này, cũng có rất nhiều Thương Lan nhất mạch Tông thị đệ tử. Bọn hắn tuy một mực lánh đời không ra, nhưng mà trên vạn năm phát triển, lại chưa bao giờ đình trệ qua, đệ tử có thể ở lại trên đảo, tùy tiện lôi ra một cái phóng đi ra ngoài, đều là siêu cấp thiên tài.

Tông Thừa Thiên chết trận, Tông Nguyên cùng ba Thần Tôn cường giả vì Tông Thừa Thiên báo thù, cũng đã bị chết ở Tây Võ Đế Quốc, tin tức này ở trong hàng đệ tử Thương Lan nhất mạch truyền ra, toàn bộ Thương Lan nhất mạch chấn động.

Đã bao nhiêu năm, Thương Lan nhất mạch không có gặp qua tổn thất lớn như vậy!

Tông Thừa Thiên thì cũng thôi, tuy là Thương Lan cung cung chủ, nhưng bất quá là người phát ngôn của mấy vị Thái Thượng trưởng lão phái ra, nhưng mà Tông Nguyên không giống, đây chính là một trong mấy vị Thái Thượng trưởng lão, Vô Thủy cảnh tam trọng Vô Cực cường giả!

Thương Lan cung phần đông Cự Đầu tức giận rồi, đây là đang khiêu khích uy nghiêm của Thương Lan cung!

Một Vô Thủy cảnh tam trọng Vô Cực cường giả, nếu xuất thế, hoàn toàn có thể đi ngang, tăng thêm thực lực bản thân Thương Lan nhất mạch cường hoành, thế lực không có mạnh như Chấp Pháp điện, Lôi Thú nhất mạch siêu cấp tồn tại như vậy, là không muốn trêu chọc, Tông Nguyên cũng không có khả năng đi trêu chọc những siêu cấp thế lực kia.

Cho nên thời điểm Tông Nguyên dẫn người đi vì Tông Thừa Thiên báo thù, Thương Lan nhất mạch mấy đại Cự Đầu đều không có ngăn trở, nhưng mà chẳng ai ngờ rằng, Tông Nguyên rõ ràng chết trận!

Phải biết rằng, Tông Nguyên là Vô Thủy cảnh tam trọng cường giả! Đến tột cùng là thế lực phương nào, dám can đảm khiêu khích Thương Lan?

Trung ương cung khuyết Ngọc Vũ kia, rất nhiều cột đá Thông Thiên mà đứng, những cột đá này cao có thấp có, đỉnh mỗi một căn cột đá, đều ngồi một thân ảnh, ở trong mây mù, hư vô Phiêu Miểu.

Mỗi một căn cột đá này, ở bên trong Thương Lan nhất mạch, đều là biểu tượng địa vị, cột đá càng cao, thân phận địa vị lại càng cao.

Hôm nay, cột đá thuộc về Tông Nguyên kia không có người!

Cột đá của Tông Nguyên, tại Thương Lan cung bài danh đệ ngũ, bốn căn cột đá bên cạnh, cao ngất che trời, hoàn toàn bị mây mù che chắn, căn bản nhìn không tới đỉnh ở đâu.

Đã bao nhiêu năm, một đời lại một đời đệ tử, ngoại trừ những cao thủ kinh tài tuyệt diễm, cuối cùng nhất tấn chức Thần Tôn cường giả, có thể bằng vào thị lực chứng kiến, đệ tử cuối cùng cả đời, cũng không cách nào chứng kiến khuôn mặt tướng mạo của người ngồi trên đỉnh cột đá.

- Rõ ràng dám giết Thương Lan nhất mạch Thái Thượng trưởng lão ta, nếu không giết người này, mặt mũi Thương Lan cung ta ở đâu!

Một thanh âm trang nghiêm trầm túc, ở trên không hưởng lên, thanh âm kia như là Thiên Thần phát ra, lại để cho các đệ tử Thương Lan nhất mạch nhao nhao quỳ sát lắng nghe.

- Huynh trưởng, người này có thể giết Tông Nguyên, tu vi hắn tất nhiên không kém, nghe nói người nọ có chút tuổi trẻ, chỉ sợ sau lưng có địa vị gì đó.

Một thanh âm khác vang lên, thanh âm xa xưa phiêu đãng.

- Mặc kệ đối phương là ai, giết Thương Lan nhất mạch Thái Thượng trưởng lão ta, thù này bất cộng đái thiên!

Người thứ 3 thanh âm vang lên.
Chương 604 Không linh xà! (1)

Chúng đệ tử nơm nớp lo sợ quỳ sát, bọn hắn là minh bạch, những người nói chuyện kia, đều là Cự Đầu của Thương Lan nhất mạch, từng cái đều nắm quyền thế ngập trời, bọn hắn thậm chí ngay cả nhỏ giọng nói chuyện cũng không dám.

- Thương Lan nhất mạch ta mấy trăm năm không có xuất thế, thế nhân sợ là quên Thương Lan nhất mạch ta tồn tại!

- Huynh trưởng, dùng ta xem, trước phái mấy người điều tra một phen, biết mình biết người mới có thể trăm trận trăm thắng! Người nọ giết Tông Nguyên, Thương Lan nhất mạch nhất ta nhất định là sẽ không bỏ qua hắn, nhưng mà phải tra rõ ràng, hắn đến tột cùng dựa vào cái gì cả gan làm loạn như thế, có phải sau lưng có người sai sử hay không!

Thanh âm kia trầm ngâm một lát nói:

- Tông Tín, Tông Luật, Tông Viêm, ba người các ngươi tiến đến dò xét một phen, trước không cần cùng người nọ giao thủ!

- Vâng!

Ba Thần Tôn cường giả cung thanh tuân mệnh, sưu sưu sưu, thân thể hăng hái lao đi, biến mất ở trong mây mù.

######

Liên Vân Sơn Mạch, trong Diệp gia sơn cốc.

Phía dưới Linh mộc, Diệp Vân lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, cảm thụ được Huyền Khí ở giữa thiên địa biến hóa, đợi cho Tinh Thần Chi Lực trong cơ thể cùng thân thể hoàn toàn dung hợp, liền xuất ra một khối Tinh Thần Chi Thạch tiếp tục hấp thu, hắn đã hấp thu trọn vẹn năm khối Tinh Thần Chi Thạch, Huyền Khí trong cơ thể đang phát sinh biến hóa kinh người.

Giờ phút này, hắn tựa như cùng Thiên Địa hòa thành một thể, dần dần tiến nhập một cảnh giới vong ngã càng sâu, Diệp Vân đem nó mệnh danh là vô ngã cảnh.

Tiến vào cấp độ này tu luyện, tốc độ tu luyện so với dĩ vãng lại nhanh hơn rất nhiều.

Ở dưới tác dụng của Tinh Thần Chi Thạch, tu vi Diệp Vân nhanh chóng đột phá đến Huyền Tôn đỉnh phong, bắt đầu hướng Thần Tôn cảnh giới trùng kích, thần hồn bồng bềnh đung đưa bốc lên đến không trung, bắt đầu kịch liệt lột xác, lập tức muốn đi vào Yêu Vương trung kỳ rồi.

Tuy ở phương diện cường độ thần hồn, Diệp Vân sớm đã vượt qua Yêu Vương trung kỳ bình thường, nhưng phương diện tu vi cấp độ chính thức, hắn lại cách Yêu Vương trung kỳ còn kém một đường, nhưng mà Diệp Vân cảm giác được, mình đã đến một điểm tới hạn, lập tức muốn đột phá.

Thần hồn tràn ngập chung quanh hết thảy tất cả, nhanh chóng hướng chỗ xa hơn lan tràn.

Tại thời điểm Yêu Vương sơ kỳ, hồn niệm của Diệp Vân liền so với Yêu Vương bình thường mạnh hơn rất nhiều, đã có thể lan tràn ngàn dặm, không biết lần này có thể đạt tới bao xa, thần hồn Diệp Vân một mực đi phía trước kéo dài, đã đến ngoài ngàn dặm, tiếp tục hướng bên ngoài.

Một ngàn hai trăm dặm, 1400 dặm, 1500 dặm.

Đã đến 1500 dặm, thần hồn của Diệp Vân rốt cục đạt tới một cực hạn, hướng chung quanh quét ngang, theo Bắc Minh sơn, xẹt qua Nam Hoa quận, xẹt qua Thanh Vân Sơn, sông núi hồ nước, thu hết vào mắt.

Hồn niệm từ Thương Minh cốc xẹt qua, trong U Minh cung kia, trận trận hắc khí trùng thiên, làm cho thần hồn Diệp Vân mạnh mẽ chấn động một cái.

Khí tức thật cường đại!

Trong nội tâm Diệp Vân rùng mình, hắn cảm giác được ở chỗ sâu trong U Minh cung, cất dấu đồ vật đáng sợ gì đó, thần hồn của hắn cảm nhận được một loại run rẩy không hiểu, hướng ở chỗ sâu trong U Minh cung nhìn lại, chỉ thấy ở chỗ sâu trong U Minh cung tối như mực, tựa hồ ẩn ẩn có một tia huyết quang, để cho người thấy không rõ lắm.

Thần hồn của hắn mặc dù đã cường đại đến Yêu Vương cảnh giới, nhưng sau khi cảm nhận được khí tức đáng sợ ở chỗ sâu trong U Minh cung kia, hắn cũng không dám tiếp tục xa hơn ở bên trong thăm dò rồi, nhanh chóng tránh đi U Minh cung.

Trong U Minh cung này, không biết cất dấu cái gì, chỉ sợ không phải mình trước mắt cái cấp bậc này đủ khả năng chạm đến, nghĩ tới những rượu ngon từ trong U Minh cung lấy ra kia, Diệp Vân nghĩ nghĩ, muốn cho Sư gia một ít rượu ngon nhấm nháp thoáng một phát hay không, nhờ hắn xem trong U Minh cung đến cùng có cái gì.

Thần hồn hướng địa phương khác kéo dài, cái kia núi cao trong rừng rậm, Yêu thú Huyền thú qua lại, cảm nhận được thần hồn uy áp của Diệp Vân, chúng lập tức nơm nớp lo sợ, không dám nhúc nhích.

Đây chính là khí tức của Yêu Vương cấp!

Thần hồn xẹt qua núi rừng các nơi, Diệp Vân phát hiện, Yêu thú, Huyền thú chủng tộc ở trong núi rừng tụ cư còn thật không ít.

Từng chủng tộc Yêu thú, Huyền thú tụ cư, đều có một hoặc là mấy tồn tại cường đại nhất, bất quá trong chủng tộc những Yêu thú Huyền thú này, dưới tình huống bình thường thủ lĩnh cường đại nhất, cũng không quá đáng là Thiên Sư hoặc là Huyền sư cấp.

Yêu Vương quả nhiên là phi thường hiếm thấy!

Thời điểm Thần hồn từ trong tộc đàn nhân loại xẹt qua, trong một thôn trang nhỏ, một cổ khí tức cường giả đưa tới chú ý của hắn, lại là một Thần Tôn cường giả!

Thần hồn hướng Thần Tôn cường giả kia lan tràn ra, phát hiện nơi đây là một tiểu sơn thôn yên lặng, miệng người cũng không quá đáng mấy trăm, mà Thần Tôn cường giả kia, ăn mặc một thân y phục rách rưới, cầm trong tay thiết chùy, tại đó rèn sắt.

Vị Thần Tôn cường giả này trung bộ dáng niên nhân, toàn thân đều là cơ bắp kiên cố, thượng diện che kín đạo đạo vết sẹo, cực kỳ dữ tợn, xem như là bị bàn ủi làm phỏng, vị Thần Tôn cường giả này lại là một thợ rèn!

Cảm nhận được thần hồn Diệp Vân xẹt qua, Thần Tôn cường giả kia khẽ nhíu mày, ngẩng đầu nhìn hướng hư không.

- Không biết là vị Yêu Vương nào đến? Lang Vương điện Lang Vương, hay là Sư Vương điện Sư Vương?

Thần Tôn cường giả kia lộ ra thập phần tỉnh táo, ngưng mắt nói ra, trong ánh mắt của hắn, lóe ra thần quang, lờ mờ có thể cảm giác ra phong thái của Thần Tôn cường giả.

- Không phải Lang Vương, cũng không phải Sư Vương, ta là Đông Lâm quận Diệp gia đệ tử, trùng hợp tu luyện ra hồn niệm cùng Yêu Vương tương tự, dò xét đến chỗ của tiền bối, có nhiều chỗ mạo phạm, kính xin rộng lòng tha thứ.

Diệp Vân cũng không có ngạo khí thân làm một Yêu Vương, mà là dùng ngữ khí một vãn bối nói ra.

Một Thần Tôn cường giả, lánh đời ở bên trong tiểu sơn thôn, chỉ sợ là có một ít khổ sở a, tuy thực lực Diệp Vân áp đảo phía trên người này, nhưng hắn sẽ không chủ động trêu chọc địch nhân.

- A? Nhân loại rõ ràng tu ra hồn niệm, như thế phi thường kỳ lạ quý hiếm.

Thần Tôn cường giả kia cười cười, gặp Diệp Vân không có địch ý gì, cũng chủ động báo ra lai lịch, thoáng buông xuống lòng đề phòng.

- Ta gọi Địch Hùng, bất quá là một thợ rèn mà thôi.

- Vãn bối có chút tò mò, tại sao tiền bối lại ẩn cư ở nơi này?

Diệp Vân hỏi.

Địch Hùng cười nhạt một tiếng nói:

- Bên trong thế tục, rất nhiều nhao nhao hỗn loạn, ẩn cư nơi này, bất quá là tìm cái thanh tĩnh mà thôi.

- Thì ra là thế.

Diệp Vân thấy Địch Hùng tựa hồ không muốn nhiều lời, liền không có tiếp tục truy vấn, dù sao cái này khả năng liên lụy tới bí mật của người khác.

- Có thể ở chỗ này nhìn thấy tiền bối, cũng là hữu duyên.

Nghe được hai chữ hữu duyên, Địch Hùng có chút bật cười, Diệp Vân tu ra hồn niệm không kém hơn Yêu Vương, Yêu Vương hồn niệm có thể kéo dài ngàn dặm, phát giác được chỗ ở của hắn cũng rất bình thường, cái này chỉ sợ cùng duyên phận không có quan hệ gì.
Chương 605 Không linh xà! (2)

- Người trẻ tuổi, ngươi bây giờ người ở chỗ nào?

Địch Hùng một bên đinh đinh đang đang đập thiết, vừa nói.

Tần suất Địch Hùng rèn sắt, tựa hồ có một loại vận luật kỳ diệu, lúc chậm lúc nhanh, chỉ là cái thủ pháp rèn sắt này, liền không giống người thường, Diệp Vân thấy ngạc nhiên không thôi.

- Ta hiện tại thân ở Đông Lâm quận!

- Đông Lâm quận cùng nơi này, cách xa nhau chừng một ngàn năm sáu trăm dặm, người trẻ tuổi, hồn niệm của ngươi không đơn giản a, coi như là Yêu Vương đỉnh phong cường giả, chỉ sợ cũng chỉ có thể đem thần hồn kéo dài đến phạm vi ngàn dặm.

Địch Hùng nao nao nói ra.

- Tiền bối quá khen.

- Nghe ngữ khí ngươi nói chuyện, tuổi của ngươi có lẽ không lớn, tuổi còn nhỏ liền có thành tựu như thế, về sau tiền đồ tất nhiên bất khả hạn lượng. Ta nghe nói phụ cận Đông Lâm quận, có một cỗ thế lực quật khởi, hình như là gọi Tinh Điện, chẳng lẽ cùng ngươi có liên quan?

- Vãn bối đúng là Tinh Điện chi chủ.

Diệp Vân nói ra, cái này cũng không cần giấu diếm, hắn chú ý đến thần sắc của Địch Hùng.

Nghe được Diệp Vân nói, đã thấy thần sắc Địch Hùng hơi động một chút.

- Thương thế trên người tiền bối...

Diệp Vân muốn nói lại thôi, một Thần Tôn cường giả ở thời điểm rèn sắt, há sẽ làm bị thương chính mình? Thương thế kia dữ tợn như thế, hẳn là bị cường địch gây thương tích a.

- Người trẻ tuổi, thương thế trên người của ta, suy giảm tới nội phủ, căn bản không cách nào trị liệu, bất quá ta ngược lại là có một môn kỹ nghệ rèn sắt, nếu ngươi có cần, ta có thể giúp ngươi chế tạo một hai kiện Linh Bảo không tệ.

Địch Hùng cười nhạt một tiếng nói.

- Tiền bối cần ta làm cái gì?

Diệp Vân hỏi.

- Tạm thời không cần ngươi làm cái gì, coi ngươi thiếu nợ ta một cái nhân tình a, nếu như Tinh Điện ngươi cường đại, ta cần ngươi giúp ta làm một việc, đương nhiên sẽ không để cho ngươi quá khó xử, nếu như Tinh Điện ngươi xuống dốc, coi như ta cái gì cũng chưa nói.

Địch Hùng nói ra.

- Tiền bối có thể chế tạo Linh Bảo phẩm cấp gì?

Diệp Vân lông mi chau lên hỏi.

- Nhân phẩm có lẽ không có vấn đề, nói không chừng có thể chế tạo ra Địa Phẩm, đáng tiếc tu vi lão phu đã không thể so với năm đó, nếu không vẫn có thể chế tạo ra Thiên phẩm Linh Bảo.

Địch Hùng thoáng có chút thê lương cười nói.

Địch Hùng có chút tiêu điều, Diệp Vân đột nhiên có một loại cảm giác, niên kỷ Địch Hùng này, hẳn không phải là như biểu hiện ra chỉ hơn 40 tuổi, chỉ sợ đã là sống phi thường lâu rồi, không biết là dùng trú nhan chi pháp gì, mặt khác Địch Hùng nói tu vi hắn không thể so với năm đó, nhưng hiện tại y nguyên còn có tu vi Thần Tôn đỉnh phong, đây chẳng phải là nói, Địch Hùng trước kia, ít nhất là một Vô Thủy cảnh cường giả?

Xem ra Địch Hùng là bị thương, tu vi ngã xuống, lúc này mới ẩn cư tránh né cừu gia, không biết cừu gia của hắn là cái cấp bậc gì.

- Đáng tiếc thương thế trên người của ta, lại để cho tu vi của ta ngã xuống mấy cảnh giới. Ta ngược lại là muốn tìm mấy đồ đệ, đáng tiếc bên trong tiểu sơn thôn này, thiên phú tốt thật đúng là không nhiều lắm, người trẻ tuổi, dưới trướng Tinh Điện của ngươi, có người nguyện ý đi theo lão phu học một ít rèn sắt hay không?

Địch Hùng vừa nói, một bên tiếp tục đinh đinh đang đang rèn sắt.

Diệp Vân nghe xong, vui mừng quá đỗi nói:

- Ta có thể phái một ít đệ tử Tinh Điện đi qua, tùy ý tiền bối chọn lựa.

Lại để cho bọn người Diệp Mông, nhị ca đại ca, Diệp Bình, tìm một ít Tinh Điện đệ tử trung thực tin cậy, đi gặp Địch Hùng một lần, xem ai có cơ duyên, bị Địch Hùng thu làm đệ tử a.

- Ân, ta tại đây vừa vặn có một đạo Khí Linh tàn phá, ngươi tìm một ít kim loại tới cho ta, lão phu miễn phí giúp ngươi đánh thành binh khí a.

- Đa tạ tiền bối!

Diệp Vân lập tức nghĩ tới trước đây ở bên trong Túi Càn Khôn của Nam Man quốc Tư Khấu Phong Yên tìm được khối khoáng thạch kia, tuy không biết đó là cái khoáng thạch gì, nhưng lúc ấy ngay cả một kích toàn lực của Tiểu Dực Yêu Vương cấp cũng không thể ở trên khối khoáng thạch kia lưu lại dấu vết, có thể thấy được khối quáng thạch này bất phàm, đoán chừng cùng Ảnh Kim so sánh cũng không kém.

- Đợi ta sắp xếp xong xuôi, lại tới quấy rầy tiền bối.

Hồn niệm Diệp Vân nhanh chóng thu trở lại.

Diệp Vân đem hồn niệm thu hồi, Địch Hùng y nguyên đinh đinh đang đang rèn sắt, ánh mắt của hắn hướng hư không nhìn thoáng qua, hắn ở bên trong tiểu sơn thôn này, đã ẩn nhẫn rất nhiều năm, không biết Diệp Vân cái thiếu niên tu ra hồn niệm này, có thể mang đến cho hắn một ít cơ hội cùng cải biến hay không, hắn xưa nay lạnh nhạt không tranh giành, cùng một thường nhân rèn sắt không khác, nhưng mà giờ phút này trong đôi mắt lại hiện lên một đạo tinh quang.

Không nghĩ tới ở tiểu sơn thôn kia lại có một kỳ nhân tồn tại như vậy, không biết địa phương khác chung quanh nơi này, phải chăng cũng có cao thủ khác?

Thần hồn đảo qua dãy núi, không có phát hiện kỳ nhân gì nữa, ngược lại là phát hiện một bí địa quỷ dị, ở bên trong một mảnh rừng sâu núi thẳm, có một mảnh hoang trạch phương viên mấy trăm dặm, bị khói đen bao phủ, thần hồn Diệp Vân lại không cách nào xâm nhập trong sương mù kia, bên ngoài khói đen thi cốt khắp nơi trên đất, phần lớn đều là thi cốt Yêu thú, nhân loại tương đối ít, có thể thấy được nơi này ít ai lui tới.

Trong sương mù, ẩn ẩn lộ ra một cỗ khí tức Yêu thú cường đại, cỗ hơi thở kia, đúng là ngay cả Diệp Vân, cũng cảm giác được thần hồn run lên.

Bên trong phiến hoang trạch tĩnh mịch này, không biết sinh tồn lấy dạng Yêu thú đáng sợ gì.

Ở bên ngoài hoang trạch, không biết là ai dựng lên một tấm bia đá, tấm bia đá kia đã thập phần tàn phá, thượng diện bò đầy rêu xanh, lờ mờ có thể chứng kiến mấy chữ cổ, hình như là bốn chữ "Vân Độc yêu trạch".

Bỗng nhiên, Diệp Vân phát hiện, ở bên ngoài Vân Độc yêu trạch kia, có mấy Hồn thú toàn thân đen kịt qua lại, chúng thử thăm dò tiến vào Vân Độc yêu trạch, nhưng mà ngay sau đó, liền phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, huyết nhục trên người nhanh chóng hòa tan, chỉ để lại mấy bộ hài cốt.

Cái khói độc này cư nhiên lợi hại như thế, như vậy liền trực tiếp đem Hồn thú hòa tan rồi, trách không được Yêu thú phụ cận, đều cách Vân Độc yêu trạch xa xa, chỉ có những Hồn thú này mới đến, người không biết không sợ, mới dám tiến vào bên trong hoang trạch.

Như thế nào ở đâu đều có thân ảnh những Hồn thú này!

Trong nội tâm Diệp Vân cảm giác nguy cơ càng lớn, có một loại dự cảm bất hảo, thần hồn theo Vân Độc yêu trạch đảo qua, xẹt qua một chỗ rừng rậm phụ cận Vân Độc yêu trạch, trong rừng rậm kia, tựa hồ có một ít dấu vết sinh vật sinh tồn đi qua, còn có một chút Thạch Đầu bài trí tế đàn cổ xưa.

Đột nhiên tầm đó, một tiếng quát khẽ truyền đến.

- Người nào dám quấy nhiễu Thánh Địa Không Linh Xà nhất tộc ta!

Năm đạo hồn niệm không kém hơn Yêu Vương đỉnh phong, hướng Diệp Vân cuồn cuộn mà đến, đằng đằng sát khí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK