Mục lục
(Full) Tổ Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 686 Quyết đấu Thần Lôi Thành

Tu vị của Bệ Linh tăng lên, chỉ cần chờ Bệ Linh tu vị đạt tới Vô Thủy Cảnh thất trọng, hắn sẽ bức bách Bệ Linh khuất phục chính mình, hấp thu tất cả tu vị của Bệ Linh sau đó trùng kích Linh Vọng Cảnh mà hắn tha thiết ước mơ!

Tuy Bệ Linh vẫn là thiên tài được Lôi Thú nhất mạch chú ý tới, nhưng thế thì sao, thiên tài trước khi chính thức lớn lên cũng chỉ là thiên tài mà thôi, mà một khi hắn đạt tới Linh Vọng Cảnh, Lôi Thú nhất mạch sẽ không ai trừng phạt hắn.

Hơn nữa sắc đẹp của Bệ Linh cũng bị hắn ngấp nghé, với tư cách mỹ nhân của Lôi Thú nhất mạch, có thế gây giống cho cường giả là vinh hạnh của nàng!

Bệ Nha nhìn qua Bệ Linh với ánh mắt không chút che dấu dục vọng của mình.

Nhìn thấy ánh mắt Bệ Nha, trong đôi mắt Bệ Linh xuất hiện một tia chén ghét, Bệ Nha có tâm tư gì nàng không biết sao?

Cho tới nay nàng vẫn tìm cách, đợi đến lúc tấn giai Vô Thủy Cảnh thất trọng thì nàng lập tức trốn ra khỏi Lôi Thú nhất mạch, tìm một chỗ thâm sơn tu luyện tới Vô Thủy Cảnh thập trọng mới trở về. Thế nhưng mà không nghĩ tới chuyện xảy ra ở sơn cốc Diệp gia, làm cho tính toán của nàng biến hóa, nàng lúc này kích hoạt huyết mạch ẩn giấu của Lôi Thú, thành công tấn giai Vô Thủy Cảnh cửu trọng!

- Bệ Nha, ta tới nơi này là nói với ngươi một tiếng, Bệ Linh ta đã không do ngươi quản!

Bệ Linh nhìn thẳng vào Bệ Nha, lớn tiếng tuyên cáo, trong nội tâm tràn ngập sảng khoái, ác khí nhịn nhiều năm, rốt cục có thể nói ra rồi. Nếu như không phải Diệp Vân, nàng không có biện pháp nói thế với Bệ Nha. Nhớ tới Diệp Vân, trong nội tâm nàng có một tia nhu tình như nước, tiểu đệ đệ, lần sau gặp mặt tỷ tỷ nhất định sẽ sủng ái ngươi thật tốt mới được.

- Bệ Linh, ngươi thật lớn mật, không ngờ dám nói với ta như thế!

Bệ Nha tức giận vỗ lan can đứng lên, cái ghế hắn ngồi chia năm xẻ bảy, hóa thành mảnh vỡ, hắn đứng lên và không chút che dấu tham lam và tàn nhẫn.

- Ngươi cho rằng có Bệ Âm bảo kê ngươi, ta không dám động tới ngươi sao?

Bệ Âm trong chín thái thượng trưởng lão đứng hàng thứ tám, Vô Thủy Cảnh cửu trọng, là thái thượng trưởng lão nữ tính duy nhất, cũng có tình như tỷ muội với Bệ Linh. NHưng mà địa vị của Bệ Âm còn thua kém Bệ Nha một ít, trong Lôi Thú nhất mạch phân chia cấp bậc rất rõ ràng, thực lực đại biểu địa vị.

Bệ Nha đi lên một bước, oanh một tiếng vang thật lớn, mặt đất do lôi kim chế tạo bị giẫm ra hố sâu, một đạo hồn niệm cường đại áp qua Bệ Linh.

- Ta vốn muốn chờ ngươi đạt tới Vô Thủy Cảnh thất trọng lại thu ngươi, tới lúc đó không nghĩ tới ngươi lại không biết xấu hổ như vậy, vậy hôm nay đứng trách ta không khách khí!

Bệ Nha liều lĩnh cười rộ lên, vừa nghĩ tới sắp có màn kiều diễm thì hắn cảm thấy toàn thân khô nóng, chờ đợi lâu như thế, giọng của hắn như thiên lôi, hồn niệm cường đại như bài sơn đảo hải ập qua phía Bệ Linh.

- Bệ Nha, ta đã gặp mặt bệ hạ, bệ hạ đã đồng ý bổ nhiệm ta làm thái thượng trưởng lão, về phần bài vị, hẳn còn cần thương nghị với các thái thượng trưởng lão khác. Từ nay về sau Bệ Linh ta không bị ngươi bài bố!

Bệ Linh vui vẻ vũ mị nói ra, dưới Bệ Nha áp bách nàng vẫn bình thường.

Bệ Linh tấn giai thái thượng trưởng lão? Điều đó không có khả năng! Muốn tấn giai thái thượng trưởng lão nhất định phải đạt tới Vô Thủy Cảnh cửu trọng trở lên, mà Bệ Linh mới Vô Thủy Cảnh ngũ trọng mà thôi!

Bệ Nha lúc này mới phát giác, hôm nay Bệ Linh dường như đã khác trước, hẳn là Bệ Linh sớm ẩn nhẫn che dấu thực lực? Nhưng mà ngẫm lại cảm thấy không có khả năng, Bệ Linh không có khả năng chơi hoa chiêu dưới mí mắt của hắn, chẳng lẽ Bệ Linh thoáng cái từ Vô Thủy Cảnh ngũ trọng tấn giai đến Vô Thủy Cảnh cửu trọng? Chuyện này quá không tưởng tượng nổi, quả thực hoàn toàn không cách nào tưởng tượng! Vô Thủy Cảnh mỗi tấn giai một trọng quá khó khăn, làm sao có thể trong vài ngày tăng lên bốn trọng?

- Hừ, ta đúng là muốn nhìn tu vị của ngươi tăng lên bao cao mà dám can đảm ở trước mặt ta hung hăng càn quấy!

Bệ Nha xanh mặt, hừ lạnh một tiếng.

Bệ Nha ngày bình thường bá đạo cuồng ngạo, càng có suy nghĩ buồn nôn với nàng, Bệ Linh đã sớm tích đầy bụng tức giận với Bệ Nha, hôm nay có thể thoát khỏi Bệ Nha, nhìn thấy sắc mặt Bệ Nha khó nhìn thì nội tâm của nàng vô cùng sảng khoái.

- Chẳng muốn nhiều lời với ngươi, chính ngươi đến hỏi bệ hạ a.

Bệ Linh khinh thường lườm Bệ Nha, ngạo nghễ xoay người, bước chân nhẹ hơn vài phần, lúc này trong đầu của nàng là gương mặt anh tuấn của Diệp Vân, cộng thêm thân hình cường tráng của hắn, đôi má ửng đỏ, khóe miệng tươi cười hạnh phúc.

- Đứng lại cho ta!

Sắc mặt Bệ Nha đen như đáy nồi, không nghĩ tới hắn vẫn xem Bệ Linh nằm trong lòng bàn tay của mình, hôm nay lại biết bay ra khỏi khống chế của bản thân, nhìn thấy bóng lưng Bệ Linh rời đi thì Bệ Nha hét lên, tay hóa thành trảo chụp vào lưng Bệ Linh.

Cảm giác được trảo phong của Bệ Nha lăng lệ ác liệt, thân ảnh thon dài của Bệ Linh lướt đi, bay ra khỏi đại điện.

Hai thân ảnh nhanh chóng bay đến trên không Thần Lôi Thành.

- Bệ Linh, ngươi không có cơ hội đâu, ta cho ngươi mười hô hấp, nếu như ngươi nhận sai với ta, ta xem như chuyện ngày hôm nay chưa từng xảy ra!

Thần sắc của Bệ Nha vô cùng dữ tợn, hắn mưu đồ Bệ Linh đã lâu, cho dù tu vị hay sắc đẹp của Bệ Linh đều phải là của Bệ Nha hắn! Hắn có thể cam tâm buông tha sao?

- Bệ Linh ta muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, há mặc ngươi bài bố?

Bệ Linh xùy cười một tiếng, hồn niệm khẽ động, lúc này dung nhan tuyệt mỹ bị Tử Ma Chiến Giáp dấu đi, toàn thân biến mất trong Tử Ma Chiến Giáp, phòng hộ cẩn thận.

Hai người lúc này bay lên thì có mấy đạo hồn niệm bay ra.

- Làm càn! Dù ngươi được bệ hạ cho phép, nhưng trước khi đánh giá bài vị, ở trước mặt ta ngươi phải ngoan ngoãn cúi đầu, ta muốn hảo hảo giáo huấn ngươi không biết quy củ!

Bệ Nha tức giận nói ra, một đám thái thượng trưởng lão đều nhìn chằm chằm vào bên này, trong đó một thái thượng trưởng lão Linh Vọng Cảnh, trong chín thái thượng trưởng lão hắn bài danh thứ nhất, chính là huynh trưởng của hắn!

Không đơn giản chỉ có mấy thái thượng trưởng lão, ngay cả Bệ Diệt cũng phóng hồn niệm ra chú ý nơi này. Tu vị của Bệ Linh đạt tới Vô Thủy Cảnh cửu trọng, đã phù hợp yêu cầu thái thượng trưởng lão, nhưng mà chiến lực thực tế vẫn phải quan sát một phen.

Bản thể Bệ Diệt đang ở bên ngoài truy tung Thị Huyết Kim Giáp, tọa trấn Thần Lôi Thành chỉ là hồn niệm phân thân.

Cảm giác được nhiều cường giả của Thần Lôi Thành đang quan sát, ngay lúc này Bệ Nha quyết không cho phép uy nghiêm của mình bị mạo phạm.

- Linh nhi, ngươi trở mặt cãi nhau với Bệ Nha sợ là không ổn.

Một âm thanh truyền vào lỗ tai Bệ Linh, âm thanh nhu hòa êm tai, mang theo một chút sầu lo.

- Bệ Âm, không có việc gì, những người này mưu đồ tu vị của ta, ta phát chán rồi!
Chương 687 Thái cổ huyết mạch (1)

Bệ Linh hé miệng cười cười, được nhiều người chú ý, chỉ có Bệ Âm là chân chính quan tâm nàng, Bệ Linh trước mặt mọi người lớn tiếng ngạo nghễ nói:

- Hôm nay ta sẽ cho bọn họ một cái tát.

- Là chính ngươi muốn chết, trách không được người khác!

Bệ Nha tức giận quát một tiếng, hồn niệm ra khỏi cơ thể, nhưng hóa thành Lôi Thú khổng lồ, giương nanh múa vuốt đánh thẳng vào Bệ Linh.

Hồn niệm của Bệ Linh cũng ngưng hóa thành Lôi Thú, hai con Lôi Thú va chạm với nhau trên cao, bộc phát tiếng nổ như sấm rền, chiến đấu kịch liệt, mây đen bao phủ bầu trời thấp, từng đạo lôi trụ đánh xuống, tràng diện rất đồ sộ.

Rầm rầm rầm! ! !

Hai con Lôi Thú khổng lồ oanh kích với nhau, trong khoảng thời gian ngắn đúng là khó phân thắng bại.

Mấy thái thượng trưởng lão trong đại điện xa xa nhìn nhau, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc, Bệ Linh không lâu chỉ có tu vị Vô Thủy Cảnh ngũ trọng mà thôi, tại sao trong khoảng thời gian ngắn đạt tới Vô Thủy Cảnh cửu trọng, thậm chí còn có thể chống lại Bệ Nha là Vô Thủy Cảnh thập trọng?

Trải qua giao chiến lần này thực lực của Bệ Linh đã xác nhận không thể nghi ngờ, địa vị của nàng trong Lôi Thú nhất mạch đã nước lên thuyền lên.

Trong chủ điện ngoài hồn niệm phân thân của thú hoàng Bệ Diệt còn có trung niên nhân mặc trường bào màu xám, chính là huynh trưởng của Bệ Nha, Bệ Lôi! Hắn trong thái thượng trưởng lão thực lực xếp hàng thứ nhất, tu vị trong Lôi Thú nhất tộc gần với Bệ Diệt, cho tới nay hắn vẫn mưu đồ tu vị của thái thượng trưởng lão Bệ Âm, nhưng mà hiện tạ, lại có một người tiến vào ánh mắt của hắn, đó chính là Bệ Linh, tu vị còn không thua kém gì Bệ Âm.

Nếu như có thể cầm được Bệ Âm cùng Bệ Linh. Nói không chừng tu vị của hắn thành công đột phá một lần nữa, tiến vào Linh Vọng Cảnh tam trọng, đến lúc đó nói không chừng có thể sánh vai với Bệ Diệt.

Hai mắt Bệ Lôi nhắm lại, nhìn qua Bệ Linh ở phương xa, tư thái xinh đẹp, chậc chậc, vưu vật như thế có thể thu tới bên cạnh mình...

Khóe mắt của Bệ Diệt quét qua Bệ Lôi. Sau đó bất động thanh sắc thu hồi ánh mắt.

Khi thấy Bệ Linh cùng Bệ Nha giao chiến thì tộc nhân Lôi Thú nhất mạch của Thần Lôi Thành đều chấn động, trừ Bệ Âm ra, nữ tính của Lôi Thú nhất mạch lại xuất hiện một siêu cấp cường giả, trở thành nữ nhân vạn chúng trú mục trong Lôi Thú nhất mạch.

Trên trời sấm sét từng hồi, hai đại cường giả Vô Thủy Cảnh đỉnh phong đang giao chiến thiên địa biến sắc.

Vì ngăn ngừa gây hại cho Thần Lôi Thành, Bệ Diệt hạ lệnh mở phòng hộ Thần Lôi Thành, cấm chế to lớn bao phủ Thần Lôi Thành.

- Bệ Linh. Cho dù ngươi tấn giai đến Vô Thủy Cảnh cửu trọng cũng không có khả năng là đối thủ của ta!

Bệ Nha cuồng nộ quát lên. Giao thủ lâu như vậy nhưng hắn không làm gì được Bệ Linh, đối với hắn mà nói, thật sự là vô cùng nhục nhã, hắn lại giận dữ, hồn niệm ngưng hóa thành Lôi Thú lập tức biến lớn lên, lôi quang như mưa to trút xuống.

Từng đạo lôi quang giống như lao lung cực lớn trói buộc Bệ Linh.

Bản thể của Bệ Linh cũng dùng hồn niệm ngưng hóa thành Lôi Thú, đều bị lôi quang này bao phủ.

- Ngươi đời này đừng mơ tưởng vượt qua ta! Chỉ có thể phụ thuộc ta mà thôi!

Bệ Nha khàn giọng kêu to, trên mặt đầy thần sắc điên cuồng, vốn Bệ Linh chênh lệch lớn với hắn, đảo mắt lại bình khởi bình tọa với hắn, nội tâm của hắn bị trùng kích có thể nghĩ.

- Bệ Linh sợ rằng khó qua!

- Bệ Nha đã dùng bí pháp, sao Bệ Linh là đối thủ của hắn chứ? Dù sao tuổi chênh lệch nhiều như vậy, nhưng mà Bệ Linh đã coi như không tệ, không biết dùng phương pháp gì vậy mà trong thời gian ngắn tăng lên bốn giai, như thế nhanh chóng tấn giai như vậy sợ rằng có di chứng không nhỏ, về sau muốn tấn giai thì khó khăn.

Một đám thái thượng trưởng lão nghị luận nhao nhao, ngay cả Bệ Âm đang ở trong đại điện cũng khẽ cắn môi dưới, ngẩng đầu lo lắng nhìn qua Bệ Linh, nàng cùng Bệ Linh tình như tỷ muội, thậm chí vượt qua tỷ muội, tự nhiên không muốn nhìn thấy Bệ Linh thua. Nhưng mà Bệ Linh tu vị đột nhiên bạo tăng bốn giai, làm cho nàng kinh ngạc vạn phần.

- Bệ Linh, nhận thua đi, nếu như ngươi quỳ xuống cầu ta khoan dung, ta có thể bỏ qua hiềm khích lúc trước, cân nhắc thu ngươi làm chính thất!

Bệ Nha thấy Bệ Linh bị nhốt trong bí pháp của mình, đắc chí vừa lòng, chắp tay đứng trong hư không, từ trên cao nhìn xuống bao quát Bệ Linh, trong giọng nói bao hàm hương vị bố thí.

- Bệ Nha, chỉ bằng ngươi cũng muốn lấy ta? Ngươi cũng nhìn xem mặt mũi của mình đi, ngươi xứng sao?

Bệ Linh đang ở trong lồng giam lôi quang, vẫn thong dong bình tĩnh như trước, âm thanh từ tính mà mị hoặc, nói ra lời này đầy khinh thường. Nàng lăng không mà đứng, cảm giác được cơ hồ tất cả cường giả của Lôi Thú nhất mạch đang nhìn mình, trong lòng sinh ra cảm giác tự hào, nàng vốn có địa vị xấu hổ trong đám trưởng lão mà thôi, nhưng mà bây giờ là hoàn toàn đưa thân vào hàng ngũ thái thượng trưởng lão! Mà tất cả đều nhơ Diệp Vân cho nàng, nghĩ đến Diệp Vân khí khái hào hùng, lại đối diện Bệ Nha, lập tức thấy thế nào cũng cảm thấy buồn nôn, không nhịn được châm chọc một câu.

- Ngươi... Tốt! Rất tốt!

Bệ Nha tức giận gầm lên, chỉ vào Bệ Linh, trong đôi mắt xuất hiện hào quang khát máu, Bệ Linh dám ở trước mặt tất cả mọi người tổn hại mặt mũi của hắn, hắn chỉ cảm thấy trong lòng lửa giận tăng vọt, cơ hồ bạo phát muốn giết nữ nhân này.

Một đám cường giả Lôi Thú nhất mạch đều có chút kinh ngạc, Bệ Linh không sợ là phô thương thanh thế hay đã tính trước?

Phải biết rằng Bệ Linh hiện tại đang bị bí pháp của Bệ Nha vây khốn, Bệ Linh tấn giai Vô Thủy Cảnh cửu trọng thời gian ngắn ngủi, căn bản không thể phá vòng vây.

Lúc này Bệ Linh quát một tiếng, nói:

- Ta đương nhiên rất tốt, chỉ bằng thủ đoạn này của ngươi cũng muốn vây khốn ta?

Từng đạo lôi quang quanh quẩn bên người Bệ Linh, phốc phốc phốc, sau lưng mọc ra sáu cánh chim bằng lôi điện, Bệ Linh lúc này hoàn toàn bao phủ trong lôi điện, lôi dực sau lưng vỗ nhẹ, nàng giống như nữ thần lôi điện vậy.

Tay phải của Bệ Linh đẩy nhẹ hư không một cái, chỉ thấy từng lôi trụ nổ vang, những lôi điện trói buộc nàng bị đánh tan tác.

Đây là nghiền áp triệt để!

Cánh chim lôi điện sau lưng Bệ Linh mọc dài ra, cơ hồ tất cả thái thượng trưởng lão đều khó nén khiếp sợ trong lòng, hồn niệm không tự chủ được run rẩy lên, ngay cả hồn niệm phân thân của Bệ Diệt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Thái cổ huyết mạch trong người Bệ Linh đã thức tỉnh!

- Lại là thái cổ huyết mạch!

- Tất cả mọi người nghe lệnh, tin tức Bệ Linh thức tỉnh thái cổ huyết mạch không được truyền ra ngoài, nếu không giết không tha!

Hồn niệm của Bệ Diệt lúc này ra lệnh cho người của Lôi Thú nhất mạch.

- Bệ Linh lập tức tấn thăng làm thái thượng trưởng lão, nếu có người nào dám động vào Bệ Linh, giết!

Ánh mắt Bệ Diệt quét qua Bệ Lôi bên cạnh.

Bệ Lôi chỉ cảm thấy toàn thân phát lạnh, vốn ánh mắt nhìn qua Bệ Linh đầy nóng bỏng cũng thu hồi lại, cũng không dám động tâm tư gì nữa.
Chương 688 Thái cổ huyết mạch (2)

Thức tỉnh thái cổ huyết mạch, Bệ Linh địa vị trong Lôi Thú nhất mạch đã nhảy lên tầng thứ rất cao rồi, tầm quang trọng của nàng đã vượt qua thái thượng trưởng lão Bệ Lôi, gần với thú hoàng Bệ Diệt và chỉ hơi kém hơn mà thôi.

Huyết mạch của Lôi Thú nhất mạch đều là thượng cổ huyết mạch, nhưng mà huyết mạch bản thân Lôi Thú lại không được thuần khiết, Lôi Thú là hậu duệ của thái cổ thần thú Bệ Thú.

Mà hai vạn năm trở về trước là thời kỳ thượng cổ, suy diễn mười vạn trở lên mới là thời kỳ thái cổ, mà yêu thú, Huyền thú thời kỳ thái cổ đều cực kỳ cường đại, huống chi được tôn sùng là thần thú Bệ Thú nhất tộc?

Bệ Linh thức tỉnh thái cổ huyết mạch, ý nghĩa trọng đại!

Trước đây tất cả mọi người cho rằng Bệ Linh chỉ dùng thủ đoạn đặc thù tăng thực lực, mới đưa đến nhanh chóng tấn giai, sau này tu vị khó tăng lên, mà không nghĩ tới nàng thức tỉnh thái cổ huyết mạch, một khi thức tỉnh thái cổ huyết mạch thì ý nghĩa tiền đồ của Bệ Linh bất khả hạn lượng!

Cơ hồ tất cả cường giả Lôi Thú nhất tộc cảm thấy đáy lòng rung động, hơn hai vạn năm, Lôi Thú nhất mạch chưa bao giờ xuất hiện qua cường giả thức tỉnh thái cổ huyết mạch.

Nhưng hôm nay lại xuất hiện!

Chuyện này có ý nghĩa tương lai Lôi Thú nhất tộc sẽ đi tới huy hoàng cực độ.

- Lại là là ba cặp lôi dực, điều đó không có khả năng!

Bệ Nha nhìn qua Bệ Linh, hắn như bệnh tâm thần, trên trán nổi gân xanh, ánh mắt huyết hồng, hắn mưu đồ lâu như vậy, không ngừng bồi dưỡng Bệ Linh, chính là chờ ngày hắn ân ái với Bệ Linh, nhưng hắn không nghĩ tới Bệ Linh đột nhiên thức tỉnh thái cổ huyết mạch, hắn đã mất cơ hội có được Bệ Linh, đồ vật hắn muốn bị người khác cướp đi, hắn không cách nào cam lòng hét lên.

- Ta không tin!

Hồn niệm của Bệ Nha ngưng hóa thành Lôi Thú điên cuồng lao qua phía Bệ Linh, giống như băng sơn áp xuống.

- Mặc kệ ngươi tin hay không, sự thật là như thế.

Mắt thấy Lôi Thú cự trảo đánh xuống, Bệ Linh không chút hoang mang, duỗi ngón tay thon dài như ngọc ra, bàn tay bắn điện quang hừng hực ra ngoài, đánh vào Lôi Thú trước mặt, chỉ nghe bành một tiếng nổ vang, Lôi Thú trước mặt nàng lập tức nổ thành mảnh vỡ.

Cách đó không xa Bệ Nha máu tươi chảy ra như suối, dĩ nhiên bị thương nặng.

Thực lực của Bệ Nha lại triệu hồi Lôi Dực lại kém Bệ Linh cả vạn dặm!

- Đây là thái cổ huyết mạch sao?

- Quá cường đại!

Phần đông cường giả Lôi Thú nhất tâm tình kích động không thôi, có người mừng rỡ như điên, vi Lôi Thú nhất mạch sắp quật khởi hưng thịnh rồi, cũng có người nhíu mày, Bệ Linh cường đại như vậy đã thoát khỏi người ta khống chế.

Bệ Linh còn mới là Vô Thủy Cảnh cửu trọng mà thôi, có thể nghiền áp Vô Thủy Cảnh thập trọng Bệ Nha, nếu như đối mặt Linh Vọng Cảnh nhất trọng cũng có thể đối kháng một hai.

Khí tức của Bệ Linh trút xuống như ngân hà, vô cùng chói mắt trên không trung, cường giả Lôi Thú ở Thần Lôi Thành trong nội tâm cúng bái, chỉ có Bệ Diệt, Bệ Lôi và một ít người mới có thể ngăn cản được, đây là thái cổ huyết mạch, từ trên mệnh cách đã cao hơn bọn họ rồi.

- Từ nay về sau, Bệ Linh trở thành thái thượng trưởng lão, có thể tự do ra vào bất cứ cấm địa nào của Lôi Thú nhất mạch, không bị kiềm chế, cũng có thể hưởng thụ bất cứ cấm dược nào của Lôi Thú nhất mạch.

Âm thanh uy nghiêm của Bệ Diệt truyền ra khắp Thần Lôi Thành.

Trong Thần Lôi Thành bạo phát tiếng hoan hô.

- Linh nhi, ta thật cao hứng cho ngươi!

Âm thanh của Bệ Âm lọt vào tai Bệ Linh.

Bệ Linh mỉm cười, từ khi phát sinh quan hệ với Diệp Vân thì ám mộ và sùng bái Bệ Âm cũng dần dần nhạt rất nhiều, trong nội tâm chỉ có bóng dáng của Diệp Vân, nàng cúi đầu cười yếu ớt nỉ non:

- Tiểu đệ đệ, nếu không có ngươi, tỷ tỷ tại Lôi Thú nhất mạch không cách nào có thành tựu ngày hôm nay, tỷ tỷ phải tạ ơn ngươi như thế nào đây...

Bệ Nha đụng vào tường thành, ngẩng đầu nhìn qua Bệ Linh lăng không đứng cao quý như nữ thần, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, hắn đã hiểu rõ rồi, từ nay về sau Bệ Linh không có chạm tới hắn, địa vị của hai người khác biệt như ngày và đêm. Nội tâm của hắn đầy hối hận, sớm biết như thế, hắn đã sớm bỏ Bệ Linh vào túi mình.

Bệ Lôi lúc này trong chủ điện nhìn qua Bệ Linh trên bầu trời, tay chậm rãi nắm chặt, lại buông ra, hắn còn không có dũng khí phản bội Lôi Thú nhất mạch, động Bệ Linh chẳng khác nào xúc động tối kỵ của Lôi Thú nhất mạch, hắn cúi đầu nói trong lòng:

- Thái cổ huyết mạch, rốt cuộc thức tỉnh như thế nào?

Mặc hắn nghĩ phá đầu cũng không có khả năng biết rõ, lúc này Bệ Linh đã không còn tấm thân xử nữ.

Một cung điện bên cạnh Thần Lôi Thành.

Một nữ tử mặc quần áo mỏng che mặt đứng đó, đang gãy đàn tranh, nàng thần thái ưu nhã, có khí chất vui vẻ không nói nên lời, âm thanh đàn tranh vang lên nhẹ nhàng.

Vóc người của nàng nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng lại có cảm giác xinh đẹp tuyệt trần, thân thể cho người ta cảm giác ôn nhu, tuy trên mặt có khăn che mặt, nhưng ẩn ẩn có thể nhìn thấy da thịt trắng tuyết của nàng, người này chính là Bệ Âm.

- Linh nhi. Ngươi rốt cục đạt được ngươi muốn...

Nàng nhẹ giọng thì thào, trong âm thanh nhu hòa mang theo nét vui sướng và cô đơn.

******

Quỳnh lâu tầng năm dưới lòng đất.

Tầng năm này giống như tu la địa ngục, liếc nhìn qua thấy từng đống thi thể chất cao như núi, giống như bãi tha ma khôn cùng, bầu trời u ám âm trầm, gió lạnh trận trận, khắp nơi đều là Yêu Vương Si Mị, từng tiếng thét chói tai làm cho người ta sởn hết cả gai ốc.

Tiểu Dực biến hóa bản thể. Một đường bay đi thì hào quang của Hồn Yểm Bảo Châu sáng lóng lánh, đến mức vô số yêu vật Si Mị bị hút vào trong đó.

- Đại bổ ah, những yêu vật Si Mị với ta mà nói quả thực như thần dược ah!

Trong hào quang Hồn Yểm Bảo Châu, Thôn Thiên lão giả ngồi xếp bằng, khô lâu trên người xoay quanh. Hắn đang cắn nuốt yêu vật Si Mị.

Nơi này có Si Mị vô tận, đều là ngoài Yêu Vương, có thể tùy ý cho Thôn Thiên lão giả nuốt, sau khi nuốt yêu vật Si Mị càng ngày càng nhiều, hào quang của Hồn Yểm Bảo Châu càng chói mắt, từng đạo hạo quang màu đen rót vào trong nguwofi tiểu Dực.

Tiểu Dực hiện tại đã là chủ nhân của Hồn Yểm Bảo Châu, có thể thúc dục Hồn Yểm Bảo Châu như tay chân, theo thời gian chuyển dời, Tiểu Dực càng ngày càng có thể phát huy ra uy lực của Hồn Yểm Bảo Châu!

Hào quang cua Hồn Yểm Bảo Châu không ngừng rót vào trong người của Tiểu Dực, lân giáp trên người Tiểu Dực lúc này càng tỏa ra hào quang ngâm đen, giống như do hắc thủy tinh tạo thành, tỏa ra ánh sáng yếu ớt, cường độ thân thể của nó tăng lên mấy lần không ngớt, trước đó trải qua thiên uy tẩy lễ, Tiểu Dực đã đột phá đến Yêu Vương đỉnh phong, khoảng cách Vô Thủy Cảnh chỉ còn kém một đường, sau khi Hồn Yểm Bảo Châu truyền lực lượng càng nhiều, bình chướng Yêu Vương đỉnh phong tấn giai cũng không cách nào ngăn cản được Tiểu Dực, ầm ầm nghiền nát.
Chương 689 Cường giả Thần Hải! (1)

Qua một lát Diệp Vân xuất hiện ở gần một ngọn núi, thần hồn kéo dài ra, cách mười dặm là con Thị Huyết Kim Giáp đang nằm trong sơn cốc kéo dài hơi tàn, trên người phủ đầy vết thương khủng bố, thực lực Bệ Diệt vẫn rất mạnh, tạo thành thương tổn khó nghịch chuyển với Thị Huyết Kim Giáp.

Thị Huyết Kim Giáp miễn cưỡng bảo trì thần trí thanh tỉnh, chung quanh có một ít hồn thú qua lại, nhưng nhìn thấy Thị Huyết Kim Giáp thì cả đám lo sợ quỳ xuống, thường cách một đoạn thời gian có mấy hồn thú tự chủ đi tới chỗ Thị Huyết Kim Giáp, Thị Huyết Kim Giáp dùng chân trước như răng cưa đưa qua, xoắn giết mấy con hồn thú và ăn tươi.

Tuy ăn là bổ sung nưng lượng, nhưng vết thương trên người Thị Huyết Kim Giáp vẫn không ngừng đổ máu.

Miệng vết thương khép lại cực kỳ chậm chạp, nếu như mình không đến, dùng sinh mệnh lực cường hãn của Thị Huyết Kim Giáp kiên trì qua nửa tháng không có vấn đề gì, đến lúc đó hoặc là chết mất, hoặc là miệng vết thương khép lại, trở nên cường đại hơn.

Xèo...xèo.

A Ly phất chân trước với Diệp Vân, trong ánh mắt đầy lo lắng.

- A Ly, ý của ngươi là nó quá cường đại, không nên mạo hiểm?

Diệp Vân nhíu mày, con Thị Huyết Kim Giáp này đã sắp tới đoạn đường cuối, A Ly vẫn cảm thấy mình không cách nào đánh chết nó?

A Ly gật gật đầu.

Diệp Vân trầm ngâm một lát, hắn biết rõ trực giác của A Ly phi thường nhạy cảm, con Thị Huyết Kim Giáp tuy bản thân bị trọng thương, nhưng dù sao cũng là siêu cấp hồn thú Linh Vọng Cảnh, lúc sắp chết vẫn thoát khỏi tay cao thủ như Bệ Diệt, kỳ thật thực lực đã không đơn giản.

Con Thị Huyết Kim Giáp này vẫn còn một ít bí pháp bảo vệ tính mạng!

Nhìn qua Thị Huyết Kim Giáp đang kéo dài hơi tàn, quay đầu rời khỏi thì Diệp Vân thật không cam lòng, còn có hai lựa chọn, một là tự mình ra tay đánh chết nó, mặt khác chính là nói vị trí của Thị Huyết Kim Giáp cho cường giả khác biết, nếu như nói cho bọn họ biết, thi thể của Thị Huyết Kim Giáp có phần của hắn sao?

Nên lựa chọn như thế nào?

Dùng thực lực của mình, có thể làm gì Thị Huyết Kim Giáp sao? Trấn Ma Chung có thể đem hắn trấn trụ hay không?

Trên bờ vai dáng vẻ A Ly thập phần lo lắng, Diệp Vân minh bạch, mình không thể đơn giản mạo hiểm, vạn nhất Trấn Ma Chung trấn không được, dùng thực lực của mình sợ là không cách nào đào thoát Thị Huyết Kim Giáp truy kích!

Đã trầm mặc hồi lâu, trong đầu Diệp Vân đột nhiên một đạo linh quang hiện lên, có biện pháp rồi!

Diệp Vân tay phải khẽ động, trong tay đã ngưng hóa ra một thanh Huyền Khí phi đao, chỉ có Huyền Khí phi đao có thể làm bị thương Thị Huyết Kim Giáp!

Tấn chức đến Vô Thủy cảnh tam trọng, Huyền Khí phi đao của Diệp Vân đã có thể bay ra hơn 1000m khoảng cách, tuy phi khoảng cách càng xa, uy lực sẽ trên phạm vi lớn suy yếu, nhưng mà coi như không tệ rồi.

Nói không chừng có thể thử một lần công kích Thị Huyết Kim Giáp từ xa!

- A Ly, ta có biện pháp có thể đánh chết Thị Huyết Kim Giáp.

Diệp Vân thi triển Bôn Lôi Thiểm, nhanh chóng tới gần vị trí của Thị Huyết Kim Giáp, tay trái khẽ động, lấy ra Thương Lan kiếm.

Diệp Vân khoảng cách Thị Huyết Kim Giáp càng ngày càng gần, không sai biệt lắm khoảng 2000m, trước kia thời điểm ở bên ngoài sào huyệt củaThị Huyết Kim Giáp, Diệp Vân liền phát hiện Thị Huyết Kim Giáp am hiểu cận thân tác chiến, đối với xa xa năng lực cảm giác không phải rất cường.

Thủy Linh kiếm trận!

Đạo đạo Thương Lan Kiếm Ảnh trống rỗng xuất hiện, Diệp Vân tấn chức Vô Thủy cảnh, thúc dục Thủy Linh kiếm trận có thể tùy thời tế ra hơn sáu mươi đạo bóng kiếm, những bóng kiếm này tất cả đều hướng phương hướng Thị Huyết Kim Giáp kích xạ mà ra.

Diệp Vân tay phải ngưng hóa Huyền Khí phi đao, sưu sưu sưu, Lục Đạo Huyền Khí phi đao biến mất ở bên trong bóng kiếm Thương Lan kiếm, hướng Thị Huyết Kim Giáp kích bắn đi.

Bắn ra Huyền Khí phi đao, Diệp Vân lập tức ở bên cạnh ẩn nấp, A Ly phun ra nuốt vào sương trắng, đem khí tức Diệp Vân hoàn toàn xóa đi.

Con Thị Huyết Kim Giáp kia đang nằm ở trong sơn cốc nghỉ ngơi, con mắt của nó màu đỏ tươi, như là đèn lồng thật lớn, nhưng mà thâm thúy vô cùng. Khi nó cảm giác được một cỗ sát khí đập vào mặt, bỗng nhiên lăng không mà lên, cảnh giác hướng trong bầu trời nhìn lại, chỉ thấy từng đạo bóng kiếm đang hướng nó kích xạ mà đến.

Khí tức trên những Thương Lan Kiếm Ảnh kia, thật sự nhỏ yếu phải chết, Thị Huyết Kim Giáp có chút phẫn nộ, khi nó trọng thương, ngay cả nhân loại nhỏ yếu như vậy, cũng dám đến khiêu khích mình sao?

Huyền Khí phi đao, không có bất kỳ khí tức, biến mất ở bên trong Thương Lan Kiếm Ảnh!

Chứng kiến những Thương Lan Kiếm Ảnh kia kích xạ mà đến, trong mắt Thị Huyết Kim Giáp hiện lên một tia phẫn nộ cùng khinh thường, vung lên chân trước hình dáng răng cưa. Rầm rầm rầm, từng đạo Thương Lan Kiếm Ảnh va chạm vào xác ngoài cứng rắn của Thị Huyết Kim Giáp, nhao nhao nổ đi ra ngoài, không có thể đối với nó tạo thành tổn thương chút nào, ngay cả gãi ngứa cũng ngại nhẹ.

Thị Huyết Kim Giáp cuồng ngạo vô cùng, ở trong cổ họng phát ra tiếng hô trầm thấp, trong mắt dành dụm lấy nộ khí, nhân loại Vô Thủy cảnh nhỏ bé, cũng muốn đến mạo phạm uy nghiêm của nó, quả thực là muốn chết!

Đúng lúc này, dị biến phát sinh, chính giữa những Thương Lan Kiếm Ảnh kia, rõ ràng ẩn hàm Lục Đạo phi đao!

Phốc phốc phốc!

Một đạo lại một đạo phi đao sắc bén xuyên qua Thị Huyết Kim Giáp, cột máu xì ra. Máu tươi nhuộm hồng cả mặt đất, Thị Huyết Kim Giáp lập tức phát ra thanh âm thống khổ gào thét cuồng bạo, thân thể đã mất đi cân đối, thân thể gượng chống lấy bay lên không tự chủ được hướng trong lòng núi phía dưới rơi xuống.

Oanh! ! !

Thị Huyết Kim Giáp kia kêu thảm, đem trọn đỉnh núi nện bình, nhấc lên khói bụi đầy trời.

Thị Huyết Kim Giáp kia căn bản không nghĩ tới, tồn tại bị nó coi là con sâu cái kiến, rõ ràng có thể làm bị thương nó! Địa phương bị Huyền Khí phi đao xuyên qua, toàn bộ nghiền nát đến rối tinh rối mù, ngay cả kinh mạch cũng bị nát bấy rồi, Huyền Khí phi đao kia đúng là không hề trở ngại sinh sinh đem nó xuyên thủng!

Thị Huyết Kim Giáp nằm sấp ở bên trong phế tích bụi bậm, phát ra gầm rú không cam lòng.

Vốn Thị Huyết Kim Giáp cũng đã ở bên bờ sinh tử giãy dụa, Huyền Khí phi đao của Diệp Vân càng là đối với nó tạo thành tổn thương đủ để trí mạng.

Thừa dịp nó bệnh muốn nó mệnh! Nếu như không tranh thủ thời gian giết chết Thị Huyết Kim Giáp, vạn nhất Thị Huyết Kim Giáp lại dùng phương pháp gì thoát đi, cái kia muốn lần nữa bắt được nó liền khó khăn!

Diệp Vân y nguyên cẩn thận không có tới gần, đứng ở xa xa 2000m, hiệu chỉnh mục tiêu, tế ra Thủy Linh kiếm trận, sau đó ngưng hóa ra đạo đạo Huyền Khí phi đao, giấu ở bên trong bóng kiếm, hướng vị trí Thị Huyết Kim Giáp vọt tới.

Nếu như Thị Huyết Kim Giáp không thi triển thuấn di bí pháp, liền mơ tưởng đào thoát!

Tiểu Vưu ở trên bầu trời ngoài mấy chục dặm qua lại tới lui tuần tra, nếu như Thị Huyết Kim Giáp đào thoát, dùng tốc độ của Tiểu Vưu, cũng có thể lập tức truy tung lên!
Chương 690 Cường giả Thần Hải! (2)

Diệp Vân đang ở trên bầu trời ngoài hai ngàn mét, đối với vị trí của Thị Huyết Kim Giáp mãnh liệt bắn Huyền Khí phi đao.

Lập tức lại một lớp bóng kiếm đánh úp lại, Thị Huyết Kim Giáp gào thét một tiếng, mặt ngoài thân thể của nó nổi lên một hồi vàng rực chói mắt, một đạo cấm chế như một tầng nước đem nó bao phủ ở bên trong.

Phốc phốc phốc! ! !

Thế nhưng mà, những Huyền Khí phi đao kia quả thực là vô kiên bất tồi, không hề trở ngại đột phá cấm chế, rắn rắn chắc chắc đâm vào trên người Thị Huyết Kim Giáp, ở bên trong tiếng ai minh thê lương của Thị Huyết Kim Giáp, từng đạo cột máu phún dũng mà lên.

Thị Huyết Kim Giáp cho rằng thi triển cấm chế bí pháp, có thể ngăn cản được Huyền Khí phi đao của Diệp Vân rồi, nhưng mà nó nghĩ đến quá đơn giản, Huyền Khí phi đao của Diệp Vân đơn giản liền có thể xuyên thủng cấm chế!

Diệp Vân vòng quanh Thị Huyết Kim Giáp bay vút, theo từng cái phương hướng dùng Huyền Khí phi đao đối với Thị Huyết Kim Giáp tiến hành bắn mãnh liệt, hỏa lực kinh khủng kia bất luận kẻ nào thấy cũng phải sợ.

Vì không cho Thị Huyết Kim Giáp có một tia cơ hội phản kháng, ở trước khi không có xác định Thị Huyết Kim Giáp tử vong, hắn cũng sẽ không đình chỉ sử dụng Huyền Khí phi đao xạ kích.

Ở dưới đả kích như là mưa to cuồng mãnh, Thị Huyết Kim Giáp toàn thân là huyết, trên người xuất hiện vô số lỗ máu, máu tươi vẫn còn tuôn ra, nó đã vô lực phi hành, trên mặt đất điên cuồng giãy dụa, dời bình mấy chục ngọn núi chung quanh, nhưng mà, cuối cùng nhất thanh âm của nó vẫn là chậm rãi nhỏ xuống, trở nên hơi thở mong manh, nằm sấp trên mặt đất không thể nhúc nhích rồi.

Thị Huyết Kim Giáp sắp chết rồi!

Nhưng Diệp Vân vẫn không có đình chỉ công kích, thần hồn gắt gao tập trung Thị Huyết Kim Giáp, như loại Linh Vọng cảnh Siêu cấp Hồn thú này, ở trước khi chưa có xác định nó đã tử vong, Diệp Vân là sẽ không mạo muội tới gần.

Xa xa lăng không mà đứng, xác định Sinh Mệnh Khí Tức của Thị Huyết Kim Giáp hoàn toàn nhạt nhòa, lúc này Diệp Vân mới thở dài một hơi.

Linh Vọng cảnh Hồn thú, cứ như vậy đã bị chết ở dưới hắn viễn trình đả kích, hoàn toàn không có bất kỳ nguy hiểm cùng lo lắng, xem ra trước khi gặp chuyện nhiều động não vẫn là tương đối có tất yếu, Diệp Vân mỉm cười.

Thần hồn ở trên người Thị Huyết Kim Giáp đảo qua, trên người Thị Huyết Kim Giáp rậm rạp chằng chịt đều là nguyên một đám lỗ thủng, nhưng Diệp Vân còn không có đơn giản tiếp cận, vạn nhất Thị Huyết Kim Giáp hồi quang phản chiếu, sắp chết một kích, dùng thực lực Linh Vọng cảnh của hắn cũng đủ để trí mạng.

Hắn hoàn toàn có thể kiên nhẫn lại chờ một lát!

Một hồi nữa có thể gặt hái được!

Đột nhiên tầm đó. Diệp Vân cảm giác được hồn niệm khí tức của mình một hồi chấn động, trong nội tâm rùng mình, thời điểm quay đầu lại, liền phát hiện một người mặc Tử Ma Chiến Giáp, đã lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở phía sau hắn!

Lông tơ trên người Diệp Vân lập tức bị dựng lên, người này cơ hồ là không hề báo hiệu liền xuất hiện ở phía sau của hắn, nếu như đối phương ra tay, mình giờ phút này chỉ sợ đã mất mạng.

Nhưng mà đối phương không có lập tức động thủ, cái kia mình có lẽ tạm thời không có gặp nguy hiểm, Diệp Vân trấn định lại. Nhìn về phía đối diện, chỉ thấy đối phương hoàn toàn biến mất ở bên trong Tử Ma Chiến Giáp, căn bản nhìn không tới tướng mạo. Tử Ma Chiến Giáp trên người hắn xem xét liền có chút bất phàm, toàn thân che kín gai nhọn hoắt dữ tợn, trận trận Lôi Quang nhấp nháy.

Cùng Diệp Vân ở tầng sáu Hạ Địa Quỳnh Lâu chứng kiến năm bộ Nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp kia không sai biệt lắm, rất có thể là Lôi hệ Nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp!

- Diệp Vân tiểu tử, không nên ra tay. Đối phương là Thần Hải cường giả.

Thanh âm Sư gia truyền vào trong óc Diệp Vân, mang theo một tia đề phòng.

Thần Hải Cảnh cường giả?

Đối phương đột nhiên xuất hiện, đến tột cùng là ý đồ gì, chẳng lẽ là vì thi thể Thị Huyết Kim Giáp? Nếu như đối phương muốn thi thể Thị Huyết Kim Giáp, cái kia mình cũng chỉ có thể chắp tay nhường cho rồi, bất kể như thế nào, trước bảo vệ tánh mạng là tốt nhất.

Diệp Vân đề phòng lập ở trong hư không, cùng thần bí cường giả kia giằng co mà đứng, giữa hai người đều bảo trì trầm mặc. Hào khí trong khoảng thời gian ngắn có vài phần áp lực.

- Không biết tiền bối có gì chỉ giáo?

Trầm mặc thật lâu, vẫn là Diệp Vân trước phá vỡ yên tĩnh, mở miệng thăm dò nói .

- Ha ha, tiểu tử thú vị.

Thần bí cường giả mặc Tử Ma Chiến Giáp cuối cùng mở miệng, thanh âm hơi có vẻ khàn giọng. Nghe ngữ khí của hắn, tựa hồ không có ác ý gì.

- Ngươi yên tâm, một cỗ thi thể Linh Vọng cảnh Thị Huyết Kim Giáp, ta còn không đặt ở trong mắt.

Không phải vì Thị Huyết Kim Giáp mà đến, cái kia lại là vì cái gì đây?

Tựa hồ là nhìn ra Diệp Vân nghi hoặc, người kia nói:

- Ngươi ngưng hóa Huyền Khí phi đao, rất có chút ý tứ, ta bất quá là sang đây xem xem.

Lại là vì Huyền Khí phi đao mà đến, như thế Diệp Vân là không thể đoán được, người này đến cùng có ý đồ gì? Trong nội tâm Diệp Vân vẫn đang tràn đầy nghi hoặc.

- Ta là Thiên Nguyên Thành hành giả, gọi Nghiêm Hải.

Người nọ ở trên không trung bước ra vài bước, thong dong tự giới thiệu mình, lại đánh giá Diệp Vân vài lần.

- Người trẻ tuổi, thiên phú của ngươi không tệ, trước kia ta dùng Thần Hải dò xét thiên phú cường giả của Đông Đại Lục các ngươi, có thể được cho không tệ, bất quá rải rác vài trăm người mà thôi, ngươi là một trong mấy người cao cấp nhất.

Cái này đúng là cường giả đi ra từ Thiên Nguyên Cổ Thành trong truyền thuyết! Diệp Vân có chút khiếp sợ, trong nội tâm bỗng nhiên có một loại dự cảm, hắn sắp vạch trần một tầng sương mù của thế giới này!

- Trong lòng ngươi khẳng định có rất nhiều nghi hoặc, ta cũng có thể vì ngươi giải đáp.

Nghiêm Hải kia cười nhạt một tiếng, thanh âm khàn giọng khẽ thở dài một tiếng nói:

- Là thời điểm nên nói cho các ngươi biết hết thảy rồi.

- Tiền bối đến Đông Đại Lục, rốt cuộc là ý đồ gì? Hồn thú thú triều có phải bởi vì Thiên Nguyên Thành mà khởi hay không?

Suy nghĩ một chút, Diệp Vân đúng là vẫn hỏi ra miệng, mặc kệ có thể làm Nghiêm Hải tức giận hay không, dù sao bởi vì Hồn thú thú triều, Đông Đại Lục đã bị chết quá nhiều người.

- Cái này phải từ thật lâu trước đây bắt đầu nói lên.

Nghiêm Hải ngẩng đầu nhìn phương xa, giống như nhớ lại cái gì, trong thanh âm lộ ra vài phần ý tứ hàm xúc xa xưa.

- Vãn bối rửa tai lắng nghe.

Diệp Vân nói.

Nghiêm Hải không có lập tức mở miệng, giống như là đang nghĩ từ đâu bắt đầu nói lên, trầm mặc một lát mới dùng ngữ điệu nhẹ nhàng bắt đầu tự thuật:

- Khỏa tinh cầu mà chúng ta ở này, gọi là Thiên Nguyên tinh, mấy chục vạn trước có một vị đại năng cường giả đã lấy được Thiên Nguyên tinh tán thành, trở thành Thiên Nguyên tinh Tinh Chủ, người kia gọi là Thiên Nguyên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK