Hơn ba trăm Võ Giả thủ hạ quý tộc, phần lớn đã chết trong tay bình dân Võ Giả, một bộ phận chết ở trong tay Hồn thú, cuối cùng nhất chỉ còn hơn ba mươi người chạy thoát trở về, đám võ giả bình dân cũng có một ít tổn thất, đại khái chết hơn sáu mươi huynh đệ.
Nhưng mà cái này đối với bình dân võ giả mà nói, tuyệt đối là một lần thắng lợi huy hoàng!
Thế lực các quý tộc bị suy yếu trên phạm vi lớn, sĩ khí thấp tới cực điểm, về sau rốt cuộc không cách nào khống chế Tiểu Thiên Nguyên Giới. Trải qua một trận chiến này, nanh vuốt của bọn hắn tổn thất thảm trọng, mơ tưởng lại đối với Tiểu Thiên Nguyên Giới khoa tay múa chân rồi!
Quyền khống chế Tiểu Thiên Nguyên Giới cuối cùng đã tới trong tay đám bình dân võ giả!
Đã bao nhiêu năm, bọn hắn bị các quý tộc áp bách, nhưng không cách nào phản kháng, hôm nay rốt cục hãnh diện, nhận thức cảm giác xoay người làm chủ một lần!
Trải qua một trận chiến này, bọn người Diệp Vân, Cố Lan ở trong bình dân võ giả dựng nên uy vọng cực cao, về sau sẽ có càng ngày càng nhiều bình dân Võ Giả gia nhập vào tổ chức bọn hắn sáng lập.
Nhóm lớn bình dân võ giả tụ tập tại bên ngoài cấm chế Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới, bọn hắn nguyên một đám trên mặt đỏ lên, mặt hiện vẻ kích động, hưng phấn thảo luận lấy.
- Ta làm thịt sáu cái!
- Lợi hại, ta mới làm thịt ba cái!
- Đám ranh con quý tộc thủ hạ này, ta nhẫn bọn hắn đã lâu rồi!
- Về sau đoàn đội thủ hạ quý tộc đến Tiểu Thiên Nguyên Giới, là Long cũng phải nằm cho ta!
- Yên Vân Thánh Thành Tiểu Thiên Nguyên Giới, sẽ là thiên hạ của chúng ta!
Trải qua trận chiến này, những bình dân kia phát hiện, các quý tộc Yên Vân Thánh Thành kia căn bản không có gì đáng sợ đấy!
Hầu Dã cùng Hầu Lăng đối với Diệp Vân tràn đầy cảm kích, nếu không phải bọn người Diệp Vân đến đây nghĩ cách cứu viện, bọn hắn chỉ sợ sớm đã chết ở Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới rồi!
- Các huynh đệ, trở về chúng ta sẽ xếp đặt buổi tiệc, hảo hảo mà chúc mừng một phen!
Cố Lan vẻ mặt hưng phấn, dừng một chút, lại nghiêm túc nói.
- Về phần các huynh đệ chết đi, Diệp Vân huynh đệ đã nói, cho gia thuộc người nhà mỗi huynh đệ chết đi 30 vạn Ảnh Kim trợ cấp!
Nghe được Cố Lan nói, phần đông các bình dân nhìn về phía Diệp Vân, trong ánh mắt đều toát ra thêm vài phần kính ý. Lần này tới, bọn họ là vì tương lai của mình mà chiến, cho dù chết cũng là chết có ý nghĩa, không có người sẽ có câu oán hận, nhưng Diệp Vân lại tự nguyện xuất tiền trợ cấp người nhà huynh đệ chết đi, hơn sáu mươi huynh đệ chết đi, mỗi người 30 vạn Ảnh Kim, là hơn hai ngàn vạn!
Diệp Vân vốn là không cần phải ra nhiều tiền như vậy đấy.
- Ta thay các huynh đệ chết đi cám ơn Diệp Vân huynh đệ!
- Cảm ơn!
Phần đông bình dân võ giả nhao nhao chân thành nói.
Là Diệp Vân cải biến hết thảy, vốn là cho bọn hắn mượn tiền, để cho bọn hắn thoát khỏi nghèo khó, hiện tại lại dẫn bọn hắn đánh thắng nanh vuốt quý tộc, để cho bọn hắn trở thành chủ nhân Tiểu Thiên Nguyên Giới!
- Các vị huynh đệ không cần phải khách khí, mọi người có thể tới Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới, chính là để mắt Diệp Vân ta, ta làm một ít chuyện này cũng là nên làm, sau này chúng ta có phúc cùng hưởng! Tin tưởng sau này ở Tiểu Thiên Nguyên Giới, sẽ không có bất kỳ người có thể ức hiếp chúng ta, không người có thể bóc lột chúng ta, để cho tay sai những quý tộc kia toàn bộ cút đi!
Diệp Vân giọng nói sục sôi nói.
Các bình dân muốn tranh thủ đến lợi ích của mình, nhất định phải chiến đấu, mà trong chiến đấu chết là khó tránh khỏi, mình có thể làm cũng chỉ là hết sức chiếu cố gia thuộc những người này, nhìn ánh mắt một đám bình dân võ giả chân thành tha thiết, Diệp Vân cảm thấy 2000 vạn ảnh kim này tiêu rất giá trị. Có những bình dân võ giả này thực tâm ủng hộ, tiêu hết 2000 vạn ảnh kim rất nhanh liền có thể kiếm trở lại.
Chiến đấu kết thúc, mọi người tâm tình cũng rất kích động, cười nói lớn tiếng, thành quần kết đội hướng trong pháp trận đi tới, truyền tống về Yên Vân thánh thành.
- Hôm nay chúng ta không say không về!
- Không say không về!
Một nhóm người hết sức phấn khởi, ăn mừng thắng lợi khó được này.
Yên Vân thánh thành, trong tửu quán của Nhất Ngôn, cùng bên Diệp Vân kia vừa múa vừa hát náo nhiệt bất đồng chính là, các quý tộc tụ tập ở chỗ này cả đám đều sắc mặt âm trầm, không khí cực kỳ bị đè nén.
Đám người Nhất Ngôn, Từ Thanh ngồi ở ghế chính, hơn ba mươi người Không Nguyên Sơn chật vật quỳ trên mặt đất, có mấy người thần sắc còn có chút đần độn, tựa hồ còn không có từ trong sự sợ hãi tìm được đường sống trong chỗ chết tỉnh hồn lại.
- Đáng chết!
- Một đám phế vật! Cư nhiên bị một đám bình dân đánh cho thất linh bát lạc! Đồ vô dụng, các ngươi còn có mặt mũi tới gặp ta!
Từ Thanh lạnh lùng quét qua đám người kia, lớn tiếng mắng.
Cảm giác được ánh mắt như thực chất của Từ Thanh, trên thân bọn người Không Nguyên Sơn không khỏi rùng cả mình, mồ hôi lạnh chảy xuống.
- Gia chủ, những người đó quá giảo hoạt, ngay cả Dư Phong các hạ cũng bị gạt, trong tay bọn họ có khoảng bảy bộ nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp, chúng ta căn bản không phải đối thủ a!
Không Nguyên Sơn vẻ mặt phẫn hận nói, mặc dù trong lòng bồn chồn, nhưng vẫn đem tất cả trách nhiệm đẩy tới trên người Dư Phong, dù sao Dư Phong cũng đã chết.
- Bảy bộ nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp?
Từ Thanh mặt nhăn một chút nói.
- Điều này sao có thể! Bọn họ từ nơi nào tới nhiều bộ nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp như vậy? Một bộ nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp là giá trị hai ba ngàn vạn ảnh kim! Gần đây một thời gian ngắn không có bất kỳ người nào ở Yên Vân thánh thành giao dịch Tử Ma Chiến Giáp! Từ đâu đột nhiên toát ra bảy bộ?
- Tiểu nhân không dám lừa gạt gia chủ, bọn họ quả thật có bảy bộ nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp! Tại chỗ tất cả huynh đệ cũng thấy được!
Không Nguyên Sơn vội vàng nói, trong lòng đối với Diệp Vân hận đến nghiến răng nghiến lợi, nếu không phải Diệp Vân không biết từ nơi nào làm ra nhiều Nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp, bọn họ há sẽ chật vật như vậy? May nhờ mình chạy trốn mau, nếu không ngay cả mạng nhỏ cũng nhét vào bên trong Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới!
Một đám võ giả phía sau Không Nguyên Sơn rối rít gật đầu phụ họa, nghĩ đến nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp đáng sợ, vẫn là lòng còn sợ hãi, bọn người Diệp Vân mặc nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp, đối với bọn họ chính là một phương tru diệt!
Mấy người Từ Thanh nhìn đám người Không Nguyên Sơn, thấy vẻ mặt bọn họ không giống giả bộ, không khỏi nhíu mày.
Nếu nói là trong Yên Vân thánh thành còn có ai có thể lặng yên không một tiếng động lấy ra bảy bộ nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp, vậy cũng chỉ có một người!
Từ Thanh cùng Nhất Ngôn nhìn nhau, đều ở trong mắt đối phương thấy được hiểu rõ cùng không giải thích được, chẳng lẽ là thành chủ Tề Diễn làm? Nếu như là Tề Diễn, hắn tại sao phải giúp Diệp Vân?
Chương 862 Lãnh địa? (2)
Suy nghĩ một chút, ở chỗ này suy đoán lung tung cũng không có ý nghĩa gì, vẫn là thử nghĩ xem kế tiếp nên làm sao bây giờ!
Hiện tại thế cục đã thoát khỏi bọn họ chưởng khống, Tiểu Thiên Nguyên Giới hoàn toàn thất thủ, sau này bọn họ những quý tộc này mơ tưởng lại từ trong tay các bình dân cướp đoạt đến cái tiền gì, thu vào sẽ chợt giảm bảy thành trở lên. Bọn họ những quý tộc này cũng là tu vi Thần Huyền cấp trở lên, nhưng mà rất nhiều người cũng không vào Đại Thiên Nguyên Giới mạo hiểm, mà là dựa vào bóc lột các bình dân đạt được thu vào, hôm nay các bình dân càng ngày càng mất đi chưởng khống, chẳng lẽ đám người bọn họ phải đích thân vào Đại Thiên Nguyên Giới mạo hiểm kiếm tiền sao ?
Nếu không đi Đại Thiên Nguyên Giới, bọn họ phải dùng phương pháp gì, duy trì cuộc sống xa hoa dĩ vãng?
Hiện tại bình dân ở lại trong lãnh địa bọn họ làm việc phần lớn cũng là một chút người tu vi cực thấp, tu vi hơi cao liền bỏ công việc, ngược lại đi về phía Diệp Vân mượn tiền, sau đó tự mình tổ chức thành đoàn thể vào Tiểu Thiên Nguyên Giới kiếm tiền.
Theo càng ngày càng nhiều bình dân võ giả kiếm được tiền, mọi người ở trong lãnh địa quý tộc làm việc không an phận, xuẩn xuẩn dục động, vì lưu lại bọn họ, các quý tộc phải tăng thêm tiền lương cho bọn hắn, nếu những bình dân này cũng rời lãnh địa, không hề trồng Linh thảo dị quả, không hề chăn nuôi hồn thú nữa, chẳng lẽ để cho các quý tộc bọn họ tự mình đi trồng trọt, đi nuôi dưỡng sao?
Nhất Ngôn cùng Từ Thanh vạn phần nhức đầu, phía dưới những quý tộc kia đều chờ bọn hắn lên tiếng, hai người bọn họ ở trong giới quý tộc Yên Vân thánh thành uy vọng cao nhất! Nếu ngay cả bọn họ cũng nghĩ không ra biện pháp tốt gì, một đám quý tộc tất cả sẽ nội bộ lục đục, nếu có một chút quý tộc đảo hướng đám người Cố Lan, cùng đám người Cố Lan thành lập quan hệ hợp tác nhất định, vậy lực ảnh hưởng của bọn họ ở Yên Vân thánh thành sẽ bị gọt yếu rất nhiều!
Nếu không phải Diệp Vân đến, Nhất Ngôn cùng Từ Thanh cũng sẽ không lâm vào tình cảnh quẫn bách như thế, trong tâm bọn họ đối với Diệp Vân hận đến nghiến răng nghiến lợi, hai người đã bắt đầu mưu kế, nên như thế nào đem Diệp Vân cái ngọn nguồn mối họa này hoàn toàn thanh trừ đi ra ngoài!
Trong tửu quán, Phượng Dao cung kính bưng cái mâm dâng trà cho một đám quý tộc, ánh mắt len lén nhìn bộ dạng những quý tộc kia phát điên bất đắc dĩ, trong lòng tràn đầy hối hận.
Không nghĩ tới Diệp Vân Tinh Hồn dung hợp độ là 0 kia, lại có bản lãnh lớn như vậy, cơ hồ đem trọn Yên Vân thánh thành quấy lật trời.
Những quý tộc này rõ ràng không làm gì được đám người Diệp Vân, hôm nay Diệp Vân chưởng khống tư bản đã hoàn toàn không thể thua kém những quý tộc này bao nhiêu, hơn nữa tương lai còn có thêm tiềm lực vô cùng, đoán chừng dùng không được bao nhiêu năm, sẽ thành một cự phú!
Mà nàng, đi theo phía sau quý tộc kia, cuộc sống căn bản không có bất kỳ cải thiện, người khác chẳng qua xem nàng là một cái đồ chơi mà thôi.
Diệp Vân căn bản nhìn cũng không nhìn nàng một cái, nàng tự biết không có cơ hội nhận được Diệp Vân ưu ái, cho nên lại nghĩ tới Tuyên An vẫn đau khổ theo đuổi nàng, nghe nói Tuyên An đã rời đi Dược Sư Các, ở Yên Vân thánh thành làm một chút mua bán.
Mấy ngày hôm trước thời điểm nàng đi tìm Tuyên An, lại phát hiện Tuyên An đã cùng một cô bé Huân Lộc nhất tộc ở cùng một chỗ, cô bé kia so sánh với nàng xinh đẹp hơn, hơn nữa cùng Tuyên An sống rất hạnh phúc, còn ở phía ngoài Yên Vân thánh thành mua một tiểu viện.
Nàng một lòng muốn cuộc sống xa hoa tựa như đã cách nàng càng ngày càng xa, nhưng nàng không có biện pháp, chỉ có thể tiếp tục ở đây hèn mọn bưng mâm!
Phượng Dao không rõ, giống như trước ở một cái tiểu viện, cuộc sống của mình bây giờ tại sao lại cùng Cố Lan, Lâm Uyển xê xích nhiều như vậy! Nhớ ngày đó, Cố Lan cùng Lâm Uyển so sánh với nàng sống rất kém, mình còn ở trong lòng cười nhạo Lâm Uyển không thức thời, không chọn quý tộc, ngược lại tuyển một tiểu tử nghèo sống qua ngày.
Hiện tại tiểu tử nghèo kia cùng Diệp Vân xưng huynh gọi đệ, thành nhân vật uy vọng cực cao trong bình dân Yên Vân thánh thành!
Bất kể trong lòng Phượng Dao không cam lòng như thế nào, nàng chỉ có thể hướng về phía những quý tộc này khúm núm, cẩn thận từng li từng tí hầu hạ.
Một tòa tiểu tửu quán khác trong Yên Vân thánh thành.
Tửu quán này rõ ràng không có xa hoa như tửu quán Nhất Ngôn mở, căn bản là một chỗ lung tung xây dựng lên lều, nhưng nơi này lại phi thường náo nhiệt, ngồi rất nhiều người.
Trong bữa tiệc ăn uống linh đình, trên mặt mỗi người cũng tràn đầy thần sắc hưng phấn kích động.
Đám người Diệp Vân, Cố Phi đang ở chỗ này mở yến ăn mừng.
- Diệp Vân, Hầu Tử còn có đệ đệ ta, mời ngươi một chén!
Hầu Dã giơ một chén rượu, cùng Hầu Lăng đi tới, nghiêm nghị nói.
- Sau này mạng của Hầu Dã cùng Hầu Lăng sẽ là của ngươi, ngươi bảo chúng ta làm cái gì, nếu chúng ta nhíu mày một chút, chính là bọn hèn nhát!
Hầu Dã cùng Hầu Lăng cũng là người tri ân đồ báo, bọn họ đã từ nơi Cố Phi, Cố Lan biết được, kế hoạch cứu bọn họ cũng là Diệp Vân an bài, nếu không phải Diệp Vân, hiện tại bọn họ còn không biết sẽ như thế nào.
- Huynh đệ nhà mình, còn khách khí cái gì, mời!
Diệp Vân bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
Hầu Dã cùng Hầu Lăng cũng uống một hơi cạn sạch, ba người cùng nhau hắng giọng cười lớn lên.
Trải qua chuyện lần này, những người này cùng Diệp Vân quan hệ trong lúc đó, lại càng sâu một tầng, nếu nói lúc trước tình cảm còn không có thâm hậu như vậy, hiện tại bọn hắn đã hoàn toàn đem Diệp Vân làm thành huynh đệ sinh tử đối đãi .
Có không ít người cũng tới hướng Diệp Vân mời rượu, Diệp Vân đều nhất nhất đón lấy, sướng khoái nâng ly.
Bữa tiệc kéo dài rất trễ, mọi người mới từng cái từng cái từ từ tản đi.
- Diệp Vân, ta biết ngươi rất thiếu tiền, có rất nhiều chuyện muốn làm, kế tiếp ngươi có an bài gì?
Cố Lan nhìn về phía Diệp Vân nói, hắn biết các tộc nhân Diệp Vân còn ở Đông Xuyên đại lục ngoài Thiên Nguyên Đại Lục, thời khắc gặp hồn thú uy hiếp.
- Hướng ra phía ngoài mượn tiền mặc dù có thể kiếm rất nhiều tiền, nhưng theo mọi người từng cái từng cái càng ngày càng có tiền, rất nhiều người bọn họ đã có thể tự mình trù tiền vào Tiểu Thiên Nguyên Giới, không cần hướng chúng ta mượn tiền, ta đoán chừng sau khi chúng ta kiếm được ba ức ảnh kim, thu vào sẽ từ từ trượt.
- Ừ, ta đã có một cái ý nghĩ, những bình dân này có tiền, bọn họ tổng yếu có một chỗ tiêu tiền. Bọn họ sẽ không đi tửu quán dưới cờ Nhất Ngôn, Từ Thanh, bởi vì những địa phương kia bán đồ quá mắc, chúng ta có thể tự mình mở một tửu quán bình dân hóa, hấp dẫn các bình dân tới tửu quán của chúng ta tiêu phí.
Diệp Vân nói, hắn cũng suy nghĩ đến vấn đề mà Cố Lan nói, một mực nghĩ những phương pháp kiếm tiền khác.
- Bất quá bằng vào tửu quán tiền kiếm vẫn còn không đủ, ta còn muốn nghĩ biện pháp khác .
Chương 863 Luyện đan (1)
- Mở tửu quán cũng không phải chú ý sai, vừa lúc chị dâu ngươi cũng am hiểu cái này, có thể ở trong tửu quán hỗ trợ, nhưng nguyên liệu nấu ăn của tửu quán chúng ta phải đi đâu chuẩn bị, những thứ đó căn bản đã bị các quý tộc khống chế!
Cố Lan cau mày nói.
- Có ba phương pháp, một là mua lãnh địa tự mình trồng, hai là từ thánh thành khác mua nguyên liệu nấu ăn vận chuyển tới, ba là mượn hơi một chút quý tộc không phục Nhất Ngôn, Từ Thanh, để cho bọn họ bán đồ cho chúng ta.
Diệp Vân suy nghĩ một chút nói.
- Ba loại phương án này đều có thể được .
Cố Lan gật đầu, không nghĩ tới Diệp Vân đã nghĩ đến xa như vậy, suy nghĩ nhiều như vậy, không khỏi có chút bội phục nói.
- Ta nghe nói Yên Vân thánh thành có một quý tộc, trong tay của hắn có lãnh địa chu vi 60km, ở Yên Vân thánh thành xếp hạng thứ ba. Nhưng mà vị quý tộc kia muốn rời khỏi Yên Vân thánh thành, đi thủ đô, hắn muốn đem lãnh địa của hắn đấu giá, buổi đấu giá sẽ ở mười ngày sau cử hành.
- Lãnh địa?
Diệp Vân ánh mắt sáng lên, mình muốn đem các tộc nhân dời tới đây dàn xếp xuống, nhất định phải có một mảnh lãnh địa của mình, đây là một cơ hội tốt vô cùng khó được, vội vàng hỏi.
- Tấm lãnh địa kia định giá đại khái bao nhiêu?
- Chín ngàn vạn Ảnh Kim, bất quá một khi lên đấu giá hội, nếu bọn người Nhất Ngôn, Từ Thanh cạnh tranh, giá cả ít nhất sẽ tăng vọt đến ba trăm triệu Ảnh Kim trở lên, nếu chúng ta tham dự cạnh tranh, giá cả có thể sẽ rất cao, bất quá đối với chúng ta so sánh có lợi chính là, cái quý tộc kia là người thông minh, hắn biết rõ rất nhiều người nuốt không nổi một mảnh lãnh địa lớn như vậy, hắn đem lãnh địa hủy đi chia làm mười khối tiến hành đấu giá.
Cố Lan đem tin tức thăm dò được đều nói ra.
Diệp Vân trầm mặc một lát, tay phải nhẹ nhàng đánh lấy mặt bàn, lãnh địa quý tộc này, cho dù phân cách thành mười khối, mỗi một khối cũng đều có phương viên sáu dặm, đã là một khối địa phương tương đối lớn rồi, tâm niệm hắn thay đổi thật nhanh, đã có một kế hoạch, chỉ cần có thể cho mình mua xuống một khối trong đó, liền có thể chấn động toàn bộ Yên Vân Thánh Thành!
Không biết bọn người Nhất Ngôn, Từ Thanh đang suy nghĩ biện pháp gì đối phó mình, nếu đơn giản đã bị các ngươi chèn ép, ta đây liền không gọi Diệp Vân rồi!
- Cố Lan đại ca, ngươi lập tức đi gom góp tài chính, cần phải ở ngày đấu giá hội cử hành, có thể kiếm 200 triệu tài chính trở lên!
Diệp Vân trịnh trọng nói, quay đầu nhìn về phía Cố Phi ở một bên.
- Cố Phi đại ca, ngươi cùng Hầu Dã, Hầu Lăng cố gắng khuếch trương tổ chức, sau đó thu nạp nhiều một ít công tượng!
- Công tượng? Thu nạp công tượng làm cái gì?
Cố Phi có chút khó hiểu hỏi thăm.
- Ta có diệu dụng!
Diệp Vân cười thần bí nói.
- Cái này không có vấn đề, công tượng cơ bản đều là xuất thân bình dân, ở trong các bình dân chúng ta tự nhận vẫn có một ít lực ảnh hưởng, coi như là công tượng thủ hạ của các quý tộc, chúng ta cũng có thể đem bọn họ đào tới!
Cố Phi ha ha cười nói.
Tất cả mọi người có chút tò mò, không biết Diệp Vân trong hồ lô bán thuốc gì đây, bất quá xem bộ dạng Diệp Vân tràn đầy tự tin, bọn hắn cũng tràn đầy nhiệt tình, trong khoảng thời gian ở chung này đến nay, bọn hắn đã hoàn toàn tin tưởng năng lực của Diệp Vân.
Đem hết thảy an bài thỏa đáng, Diệp Vân một cái phân thân ở trong phòng không ngừng tu luyện Cửu Tinh Thiên Thần Quyết cùng với Thần Cảnh phân thân bí pháp. Cái phân thân khác thì bắt đầu nếm thử luyện chế Nhất phẩm Bản Nguyên Thần Đan.
Chấn Thiên Đỉnh hóa thành cao giống như một người, lơ lửng ở trong hư không, toàn bộ thân đỉnh đều bị từng đạo hồn hỏa màu đen bao khỏa, tản ra khí thế chấn nhiếp nhân tâm.
Diệp Vân đem một phần nguyên liệu luyện chế Nhất phẩm Bản Nguyên Thần Đan cẩn thận đưa vào trong Chấn Thiên Đỉnh. Phần nguyên liệu này đã bao hàm một ít thịt Thần Huyền cấp Hồn thú, còn có hơn sáu mươi loại linh thảo dị quả, một phần nguyên liệu liền giá trị bốn mươi vạn Ảnh Kim.
Hồn hỏa đốt cháy Chấn Thiên Đỉnh, mùi thơm của các loại linh thảo dị quả dần dần tràn ngập cả gian phòng.
Diệp Vân cẩn thận thao túng hỏa hầu.
Cùng Minh Uyên chúng Nhất Tinh Dược Sư thời điểm luyện chế đan dược không giống, thời điểm Diệp Vân luyện chế đan dược không cần thúc dục Huyền Khí điều khiển hỏa hầu, cũng không cần có người hỗ trợ nhóm lửa, hắn cùng với Chấn Thiên Đỉnh tâm ý tương thông. Ý niệm khẽ động, Chấn Thiên Đỉnh liền sẽ tự động phóng xuất ra hồn hỏa thuần túy.
Hồn hỏa của Chấn Thiên Đỉnh so với những hỏa diễm bình thường kia muốn tinh thuần nhiều lắm, đối với luyện chế đan dược có ích lợi thật lớn.
Theo thời gian trôi qua, Diệp Vân cẩn thận cảm thụ biến hóa bên trong Chấn Thiên Đỉnh. Căn cứ mấy ngày trước đây chứng kiến sách, dùng tới một tí kỹ xảo luyện đan của Nhất Tinh Dược Sư, đỉnh khẩu Chấn Thiên Đỉnh, một đóa Thất Thải Liên Hoa lặng yên tách ra, nó vô cùng tinh xảo, mỗi một cánh hoa đều lộ ra óng ánh sáng long lanh, lưu quang tràn ngập các loại màu sắc. Như là mỹ ngọc thượng hạng tạo hình thành.
Chung quanh đóa Thất Thải Liên Hoa này, hồn hỏa màu đen tí ti quay quanh, tựa như từng con hắc điệp xoay quanh bay múa, đẹp không sao tả xiết.
Thất Thải Liên Hoa hình thành là mấu chốt luyện chế đan dược, Diệp Vân càng cẩn thận khống chế hỏa hầu, đột nhiên hắn cảm giác tình huống có chút không đúng, đóa Thất Thải Liên Hoa kia run nhè nhẹ thoáng một phát, hắn muốn cứu vãn, đã không còn kịp rồi.
"Bành" một tiếng, những nguyên liệu trân quý kia ở bên trong Chấn Thiên Đỉnh lập tức nổ thành tro tàn, thành một đống than cốc.
Tại thời khắc mấu chốt, dược tính những linh thảo dị quả kia chưa cùng thịt Hồn thú dung hợp!
Diệp Vân cái này mới phát hiện, Hồn Hỏa Luyện Đan so với hỏa diễm bình thường luyện đan, tựa hồ càng khó khống chế một ít.
Diệp Vân nguyên lai tưởng rằng Hồn Hỏa Luyện Đan có thể đơn giản hơn, hiện tại mới biết được đây hết thảy cũng không phải dễ dàng như vậy.
Hắn tinh tế hồi tưởng quá trình luyện đan vừa rồi, tổng kết lấy sai lầm thời điểm luyện đan. Bên trong Nhất phẩm Bản Nguyên Thần Đan có mấy vị nguyên liệu dược tính là xung đột lẫn nhau, bởi vì xung đột lẫn nhau, một khi dung hợp mới có thể phát huy ra dược tính mấy lần, cũng bởi vì xung đột lẫn nhau, thời điểm luyện chế không cẩn thận là sẽ tạc lô.
Lần thứ nhất luyện đan, dùng thất bại chấm dứt.
Bất quá tâm tính của Diệp Vân vẫn là tương đối bình thản, nhớ năm đó tại Đông Đại Lục thời điểm vừa mới bắt đầu học tập luyện đan, hắn là thất bại vô số lần mới thành công, dù sao hiện tại giờ mới bắt đầu.
Diệp Vân thanh lý Chấn Thiên Đỉnh, ở bên trong để vào phần nguyên liệu thứ hai, tiếp tục luyện đan, cẩn thận chú ý tránh cho phạm qua sai lầm vừa rồi.
Đã qua đại khái năm sáu phút, lại "Bành" một tiếng, nguyên liệu lại một lần nữa nổ tung, mùi khét tràn ngập cả gian phòng.
Lần nữa thất bại!
Lần thứ nhất luyện đan thường thường là khó khăn nhất, không ngừng lục lọi, nếu như có thể thành công một lần, vậy tiếp theo luyện đan liền đơn giản nhiều hơn.
Chương 864 Luyện đan (2)
Diệp Vân không tức giận chút nào, tiếp tục để vào phần nguyên liệu thứ ba.
"Bành!"
"Bành!"
...
Một lần lại một lần thất bại, liên tục thất bại hơn mười lần.
Từ vừa mới bắt đầu luyện chế bốn năm phút đồng hồ liền trực tiếp bạo chết, càng về sau hơn mười phút đồng hồ mới bạo chết, lại đến đằng sau nửa giờ mới có thể bạo chết, một lần lại một lần luyện chế, một lần lại một lần điều chỉnh, đồng thời đem kỹ xảo luyện đan của Nhất Tinh Dược Sư thông hiểu đạo lí.
Trắng đêm chưa ngủ, đến rạng sáng ngày hôm sau, lần luyện đan thứ mười ba, luyện chế suốt nửa giờ, trong Chấn Thiên Đỉnh đột nhiên phiêu ra trận trận mùi thơm lạ lùng kinh người.
Chẳng lẽ, thành công rồi hả?
Diệp Vân hưng phấn đem ánh mắt vùi vào bên trong Chấn Thiên Đỉnh, một khỏa đan dược rất tròn lẳng lặng nằm ở trong đỉnh, tay phải một nhiếp, đem viên thuốc đó trảo trong tay.
Đây là, Nhất phẩm Bản Nguyên Thần Đan?
Diệp Vân nhìn xem đan dược trong tay, nghi hoặc nhíu lông mày thoáng một phát, viên thuốc này cùng Minh Uyên luyện chế ra Nhất phẩm Bản Nguyên Thần Đan so sánh, bất kể là hình dạng bên ngoài, hay là mùi thơm đều không hề cùng dạng, Minh Uyên luyện chế Nhất phẩm Bản Nguyên Thần Đan nhan sắc là màu hồng đỏ thẫm, toàn thân kim quang rạng rỡ, mà hắn luyện chế viên thuốc này toàn thân đen kịt, giống như là Mặc Ngọc óng ánh, lóe ra sáng bóng sâu kín, hơn nữa so với Nhất phẩm Bản Nguyên Thần Đan bình thường muốn lớn hơn một ít, hương khí càng thêm nồng đậm tươi mát.
Cầm viên thuốc này, Diệp Vân nhẹ hít một hơi, hương thơm tươi mát hút vào bên trong đáy lòng, trong người lưu chuyển, tinh thần không khỏi chấn động.
Thử xem dược tính như thế nào!
Diệp Vân há mồm đem đan dược màu đen vừa mới luyện chế thành công này ăn vào, nghĩ thầm lấy cùng lắm thì bạo thể mà vong, dù sao mặc dù chết chỉ là một cái phân thân bên trong, không biết nguy hiểm tánh mạng.
Đan dược vừa vào tức hóa, một dòng nước ấm áp từ cổ họng chảy xuôi tiến vào bên trong thực quản, nhanh chóng tụ tập đến Đan Điền, đan điền có chút nóng lên, một cỗ dược lực cường đại hướng tứ chi trăm mạch phóng xạ, toàn thân đều nóng bỏng.
Một tia dược lực thẩm thấu tiến vào mỗi một tế bào của thân thể, không ngừng cải thiện thể chất.
Trong Đan Điền, dược lực là tập trung nhất, một cổ lực lượng bàng bạc ở trong đan điền khuếch tán, làm đan điền không ngừng lớn mạnh.
Dược lực thật mạnh!
Cảm thụ được thân thể biến hóa, Diệp Vân vô cùng hưng phấn, lập tức ngồi xuống, bắt đầu không ngừng luyện hóa dược lực của viên đan dược này, thúc dục dược lực cường hóa Thần Hải.
Trong Đan Điền, Thần Hải không ngừng lớn mạnh, toàn bộ không gian đan điền tựa hồ cũng đi theo lớn ra rất nhiều, tựa như một phương Tinh Không thế giới trống trải bao la bát ngát.
Cửu Tinh dựa theo quỹ đạo riêng phần mình vận chuyển, một tia dược lực kia dần dần sáp nhập vào bên trong Cửu Tinh, làm Cửu Tinh không ngừng lớn mạnh.
Advertisements
Ở dưới dược lực mãnh liệt thúc dục kia, Diệp Vân cảm giác chỗ đan điền "Oanh" một tiếng nổ vang, toàn bộ Thần Hải trong lúc đó không ngừng tăng cường, tiểu nhân trung ương Cửu Tinh kia, cũng là toàn thân kim quang vạn trượng, mặt ngoài nhiễm lên một vòng Kim sắc thuần túy, giống như là tố lên Kim Thân.
Bên trong Cửu Tinh, trên khỏa ngôi sao đại biểu Mộc hệ kia, chậm rãi dài ra một tí cây non xanh nhạt, cây non có một hai phiến lá ngọc chất, thân cây tinh tế tản ra hoàng mang trong suốt, khiến cho cả khỏa ngôi sao đều phát ra một loại ánh sáng nhạt sinh cơ bừng bừng, trông rất đẹp mắt.
Diệp Vân cảm thấy ngạc nhiên nới rộng mắt, Cửu Tinh trong cơ thể rõ ràng có thể dài ra tánh mạng, đây là trước kia Diệp Vân thật không ngờ, chẳng lẽ Mộc hệ ngôi sao này, về sau có thể như Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới, bị thực vật xanh bao bọc?
Diệp Vân lại nhìn mấy khỏa ngôi sao khác một chút, ngoại trừ lớn mạnh vài phần, lại không có biến hóa gì, không biết về sau theo tu vi tăng lên, có thể cũng phát sinh cải biến kỳ dị hay không, không biết chín khỏa ngôi sao này, cuối cùng sẽ biến thành bộ dáng gì nữa.
Ăn khỏa đan dược màu đen kỳ lạ này, tu vi Diệp Vân thoáng cái từ Thần Hải tam trọng nhảy lên tới Thần Hải tứ trọng!
Cửu Tinh Thiên Thần Quyết đệ nhị trọng, cũng tu luyện đến trạng thái đỉnh phong.
Đây vẫn chỉ là đệ nhị trọng mà thôi, không biết tu luyện tới cuối cùng, Cửu Tinh trong cơ thể sẽ diễn hóa đến loại trình độ nào.
Đem dược lực của đan dược màu đen hoàn toàn hấp thu, Diệp Vân rốt cục chậm rãi mở mắt, ở chỗ sâu trong đôi mắt, cái bóng Cửu Tinh chậm rãi vận hành, tựa như Tinh Không thâm thúy.
Viên thuốc này dược lực thật đúng là kinh người, so với thịt Đạo Huyền cảnh Hồn thú lúc trước hiệu quả còn muốn cường đại hơn nhiều!
Bất quá Bản Nguyên Thần Đan không có thể ăn quá nhiều, mỗi cách mười ngày mới có thể ăn một khỏa, ăn nhiều chỉ biết lãng phí.
Viên thuốc này cùng Nhất phẩm Bản Nguyên Thần Đan bình thường tuy bất đồng, nhưng dược lực cũng coi như không tệ, ở trước khi biết rõ ràng đây rốt cuộc là đan dược gì, Diệp Vân coi như nó là Nhất phẩm Bản Nguyên Thần Đan rồi.
Đã biết phương pháp luyện chế, lại ăn một khỏa, thể nghiệm dược lực đan dược, Diệp Vân đối với mình luyện chế đan dược rất hài lòng, bắt đầu dốc lòng luyện đan, không biết 50 phần nguyên liệu này, có thể luyện chế ra bao nhiêu thành đan.
Viên thành đan thứ nhất, Diệp Vân lãng phí trọn vẹn mười hai phần nguyên liệu mới luyện chế ra, viên thứ hai luyện chế liền đơn giản rất nhiều, bởi vì Diệp Vân đem quá trình luyện chế dùng kh não vực oáng đạt toàn bộ ghi chép xuống, không có một điểm bỏ sót!
Bất quá dù là như thế, Diệp Vân cũng đã thất bại năm lần, mới thành công luyện chế ra viên thuốc thứ hai.
Dù sao quá trình luyện chế thật sự là quá phức tạp, mỗi phần tài liệu cũng sẽ có một ít bất đồng rất nhỏ, trong lúc đó sẽ có một ít biến hóa khó có thể đoán trước.
Tiếp tục không ngừng luyện chế, không có gì bất ngờ xảy ra, mỗi luyện chế ba lượt, liền có thể thành công luyện chế ra một viên, đáng tiếc cần thời gian hơi dài, so với Minh Uyên luyện chế Nhất phẩm Bản Nguyên Thần Đan cần thời gian muốn trường rất nhiều, bình quân đều muốn nửa giờ, cho nên một ngày xuống cũng chỉ có thể luyện chế ra ba khỏa thành đan mà thôi.
Chớp mắt một cái qua sáu ngày, phân thân của Diệp Vân vẫn đều luyện đan, mà một phân thân khác thì cùng đám người Cố Phi, Cố Lan vào Tiểu Thiên Nguyên Giới hai lần, kiếm được không ít tiền. Có nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp sáo trang, đám người Diệp Vân hoàn toàn không sợ các quý tộc Yên Vân thánh thành sẽ phái người ám toán.
Hơn nữa có nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp sáo trang, bọn người Diệp Vân, Cố Phi, Cố Lan có thể ở bên trong Tiểu Thiên Nguyên Giới hoành hành, đơn độc hành động cũng không có vấn đề gì, cho nên hiệu suất kiếm tiền tăng lên thật to, Sư gia mở rộng ý niệm, tìm tòi cả Tiểu Thiên Nguyên Giới, sau đó phái đám người Cố Phi, Cố Lan đi đoạt bảo là được rồi.
Mặc nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp, đối mặt một đám Thần Hải thập trọng hồn thú cũng dám đi đến liều, có cái gì không dám cầm?
Chương 865 Ngươi bằng cái gì? (1)
Đám người Diệp Vân lần đầu tiên vào Tiểu Thiên Nguyên Giới liền buôn bán lời hơn năm ngàn vạn ảnh kim, lần thứ hai vào Tiểu Thiên Nguyên Giới lại càng buôn bán lời hơn bảy nghìn vạn ảnh kim, so với các quý tộc kia vào Đại Thiên Nguyên Giới kiếm tiền lời còn cao hơn không ít!
Trong khoảng thời gian này có một phần quý tộc tài vụ xuất hiện nguy cơ, bọn họ phải tự mình tổ chức thành đoàn thể vào Đại Thiên Nguyên Giới mạo hiểm kiếm tiền, nghe nói có một quý tộc chết ở bên trong Đại Thiên Nguyên Giới.
Dĩ vãng các quý tộc Yên Vân thánh thành bình thường là rất không vui vào Đại Thiên Nguyên Giới, bởi vì bọn họ cảm giác mạng mình quá quý giá, có thể tận tình hưởng thụ, làm sao phải đi những địa phương Đại Thiên Nguyên Giới kia mạo hiểm? Nhưng mà hiện tại, vì giải quyết tài vụ nguy cơ, có một chút người không muốn cũng phải đi.
Các quý tộc khác ở Yên Vân thánh thành vì vị quý tộc chết ở Đại Thiên Nguyên Giới kia cử hành tang lễ, bọn họ càng thêm thống hận đám người Diệp Vân, Cố Phi, Cố Lan, nếu không phải ba người này, bọn họ những quý tộc kia từ trong tay các bình dân bóc lột đạt được thu vào, liền đủ để cho bọn họ sinh sống xa hoa, nhưng mà hiện tại đám người Diệp Vân, Cố Phi, Cố Lan sinh sôi cắt đứt rất nhiều thu vào của bọn họ, có thể nhẫn nhưng không thể nhục!
Có mấy quý tộc manh động thối ý, bọn họ chuẩn bị bán đi một chút tư sản ở Yên Vân thánh thành, dời đi thánh thành khác, bao gồm vị quý tộc chuẩn bị bán lãnh địa đi Hoàng Thành Tử Hoa Thần Triều kia, cũng là một người trong đó!
Nhưng mà phần lớn quý tộc vẫn không muốn đi, bọn họ ở Yên Vân thánh thành kinh doanh lâu như vậy, ở nơi này có địa vị rất cao, nếu dời đi chỗ khác, lại muốn bắt đầu lại từ đầu, một người ngoại lai muốn ở trong những thế lực khác tìm được một chỗ ngồi, là chuyện rất khó khăn! Bọn họ không muốn lại trải qua một lần.
Bọn họ quá không cam lòng, tại sao phải bị một đám hạ đẳng bình dân đuổi đi ra? Cho nên bọn họ mưu kế, nên như thế nào đoạt lại địa vị của bản thân.
Sáu ngày thời gian, năm mươi phần nguyên liệu tiêu hao hầu như không còn, Diệp Vân tổng cộng luyện chế ra mười hai viên thành đan, trong đó một quả đã bị hắn ăn hết, còn dư lại mười một mai, Diệp Vân chuẩn bị bán đi năm viên trong đó cho Tiền Lai, lại từ Tiền Lai mua một chút nguyên liệu.
Diệp Vân từ cửa tiểu viện đi ra ngoài, một người ăn mặc như tôi tớ hướng Diệp Vân đi lên.
- Chủ nhân ta mời ngươi đi qua, hắn muốn cùng ngươi nói chuyện.
Tần Anh liếc mắt nhìn Diệp Vân, thần thái có chút vênh váo tự đắc, ở hắn xem ra, Diệp Vân coi là thứ gì, có thể được chủ nhân mời?
- Chủ nhân ngươi là ai?
Diệp Vân lãnh đạm nói, nhìn sang người kia, cũng không biết là chó nhà ai, tới mời người cũng lớn lối như vậy.
- Chủ nhân ta là quý tộc lớn nhất Yên Vân thánh thành trừ thành chủ ra, Lân Hoàng đệ tử, Nhất Ngôn các hạ!
Tần Anh leng keng có lực nói, thần sắc ngạo nghễ, một loại chỉ cần hắn lộ ra danh hiệu Nhất Ngôn, coi như là những quý tộc kia đối với hắn cũng phải khách khí.
- Nhất Ngôn? Nếu như có chuyện để cho chính hắn tới gặp ta, ta còn có việc đi trước.
Diệp Vân xoay người rời đi, nhìn cũng không nhìn Tần Anh một cái.
Tần Anh mở to hai mắt nhìn, khó có thể tin nhìn Diệp Vân xoay người đi, Diệp Vân lại cứ như vậy cự tuyệt, hơn nữa còn nói để cho Nhất Ngôn đại nhân tự mình đến gặp hắn? Diệp Vân không phải là bị điên chứ? Diệp Vân coi là thứ gì, lại dám để cho chủ nhân tự mình đến thấy?
Bị Diệp Vân hoàn toàn không nhìn, sắc mặt Tần Anh nhất thời âm xuống, thẹn quá thành giận, một phát bắt được phía sau lưng Diệp Vân.
- Ngươi đứng lại đó cho ta, ai cho ngươi đi! Ngươi là thứ gì, cho mặt không biết xấu hổ!
Tần Anh lớn tiếng quát mắng, thần tình trên mặt cực kỳ kích động, Diệp Vân không nhìn Nhất Ngôn muốn mời, quả thực so sánh với không nhìn chính hắn còn muốn cho hắn tức giận. Ở trong lòng hắn Nhất Ngôn tôn quý vô cùng, địa vị cao thượng, mà Diệp Vân, bất quá là một bình dân mà thôi!
Đang ở thời điểm Tần Anh níu lấy phía sau lưng Diệp Vân, Diệp Vân trở tay một cái cái tát hướng trên mặt Tần Anh, "Ba " một tiếng, cả người Tần Anh bay lên, ngã ở trên tường, má phải cao cao sưng phồng lên, năm dấu tay hết sức rõ ràng, Tần Anh hoàn toàn bị tỉnh mộng, bụm mặt kinh ngạc nhìn Diệp Vân, tựa hồ còn không thể tin được mình lại bị đánh.
- Ngươi! Ngươi lại dám động thủ đánh ta!
Tần Anh thanh âm bén nhọn kêu to, mặc dù hắn chỉ là một người hầu, nhưng mà có tu vi Thần Hải ngũ trọng, hắn tự nghĩ tu vi của mình cao hơn Diệp Vân, cho nên hoàn toàn không đem Diệp Vân để vào trong mắt, nhưng Diệp Vân xoay người lại tát một cái, đánh cho hắn đầu óc choáng váng, bộ dạng không phải Thần Hải ba bốn trọng, quả thực so sánh với Thần Hải thất bát trọng còn muốn hung tàn!
Khí thế của Tần Anh thoáng cái kém vài phần, nếu tiếp tục động thủ, lỗ lả nhất định là hắn!
Dựa theo luật pháp Đạo Đình, là Tần Anh ra tay trước, kia Diệp Vân động thủ hoàn toàn không có vấn đề gì, cho nên bị đánh cũng là đáng đời!
- Đánh đúng là ngươi, một cái quản gia, cũng dám ở chỗ này sủa loạn, trở về nói cho Nhất Ngôn, người khác sợ hắn, nhưng ta không sợ, có âm mưu quỷ kế gì cứ phóng ngựa tới đây là được, minh ám Diệp Vân ta đều nhận!
Diệp Vân hừ lạnh một tiếng, Nhất Ngôn phái Tần Anh tới đây, rõ ràng là muốn nhục nhã mình, Diệp Vân tự nhiên sẽ không khách khí, hắn không hề để ý tới Tần Anh nữa, trực tiếp hướng cửa thành Yên Vân thánh thành đi tới.
Trên mặt Tần Anh âm tình bất định, hắn còn là lần đầu tiên nhìn thấy người lớn lối như thế, thân làm một bình dân, lại dám khiêu khích Nhất Ngôn các hạ là quý tộc thân phận cao quý như vậy! Cùng Diệp Vân tiếp tục dây dưa như vậy đi xuống, lỗ lả nhất định là hắn, hắn thấy chung quanh mấy bình dân võ giả đã hướng bên này nhìn tới, cũng là vẻ mặt không có hảo ý, hắn lập tức bò dậy, xám xịt chạy đi.
Trong tửu quán của Nhất Ngôn, đám người Nhất Ngôn, Từ Thanh đang ở nơi đây uống rượu, mấy thiếu nữ xinh đẹp đang ở một bên phụng bồi.
Đúng lúc này, Tần Anh đẩy cửa đi vào, vừa nhìn thấy Nhất Ngôn, lập tức hướng Nhất Ngôn quỳ xuống, khóc rống lưu nước mắt.
- Người mời có tới không?
Thấy bộ dạng của Tần Anh, Nhất Ngôn vẻ mặt lạnh lẻo hỏi.
- Gia chủ, tiểu tử kia căn bản không đem ngài để vào trong mắt. Ta hảo tâm mời hắn, hắn lại đánh ta, gia chủ, người xem!
Tần Anh chỉ vào dấu tay trên mặt mình, khóc hô.
- Đây rõ ràng là không để cho ngài mặt mũi, ngài cần phải làm chủ cho ta a! Hắn còn nói, muốn gặp hắn, để cho ngài tự mình đi tìm hắn! Nói ngài bất kể tới minh hoặc ám, hắn cũng nhận!
Thấy dấu tay rõ ràng có thể thấy được trên mặt Tần Anh, nghe lời của hắn thuật lại, Nhất Ngôn nổi giận đứng lên, một lần ném vụn mấy bình sứ trên bàn, mấy thiếu nữ bị làm cho sợ đến mức nơm nớp lo sợ quỳ xuống.