Mục lục
(Full) Tổ Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 701 Thị Huyết Hải yêu

Thế giới mỗi một nơi đều hiện đầy khí cơ lưu động, ảnh hưởng Thiên Địa vạn vật, có người nói đó là Thương Thiên chi thủ, như là số mệnh cùng Thiên Địa vạn vật gút mắc chung một chỗ, mỗi một cường giả đều đang cùng khí cơ ở giữa thiên địa giúp nhau cộng minh, thực lực càng cường, cộng minh lại càng cường. Nói thí dụ như một Siêu cấp cường giả chỉ là tùy tiện thúc dục khí cơ liền đem một người khác tập trung vào, làm cho hắn không thể động đậy, sử dụng đúng là loại lực lượng thần bí huyền ảo này, lại nói thí dụ như một cường giả chỉ là trừng liếc, sẽ đem người trừng chết, chỉ bằng ánh mắt là không cách nào giết người, mà là trong quá trình cường giả kia trừng mắt cải biến khí cơ ở giữa thiên địa, đem hắn biến thành sát khí.

Tu vi đạt tới Linh Vọng cảnh cường giả, đã có được lĩnh vực của mình, càng có thể dùng lực lượng lĩnh vực điều khiển khí cơ chung quanh, hình thành một phương đặc biệt thế giới của mình.

Tư Không Kính Minh đang thi triển loại lực lượng lĩnh vực này!

Hắn lĩnh ngộ chính là Tịch Diệt lĩnh vực, đệ nhất trọng u ám Tịch Diệt, một cổ khí tức Hắc Ám tử vong giống như biển gầm, hướng bốn phía cuốn đi ra ngoài.

Phàm là địa phương bị Tịch Diệt lĩnh vực bao phủ, hết thảy tánh mạng đều quy Tư Không Kính Minh đến Thẩm Phán!

Diệp Vân cảm giác được, bốn phía một hồi lực lượng Hắc Ám tĩnh mịch mãnh liệt mà đến, muốn đem hắn vây quanh thôn phệ, một loại cảm xúc âm u tối nghĩa đúng là không tự chủ được bốc lên, một khi lâm đi vào, sẽ không cách nào tự kềm chế! Hắn lập tức thu liễm tâm thần, dùng thần hồn giữ vững vị trí bản thân, toàn lực chống cự trận lực lượng Tịch Diệt khủng bố kia, trong nội tâm âm thầm kinh dị, Băng Lam Hải yêu Thái Thượng trưởng lão, thực lực quả nhiên không phải chuyện đùa.

Tư Không Kính Minh Tịch Diệt lĩnh vực vừa ra, ở phía xa bên trong vùng biển hắc ám kia, lập tức truyền đến mấy tiếng kêu đau đớn, hiển nhiên không chỉ một người bị thương.

Nhưng mà, trong những người này há lại sẽ không có cường giả? Theo trận trận hừ lạnh, mấy đạo lực lượng lĩnh vực đánh tới.

Bành bành bành!

Nước biển kịch liệt kích động, như là bạo phát một hồi đáy biển địa chấn đáng sợ, cả phiến hải vực đều có một loại cảm giác lung lay sắp đổ.

Những lực lượng lĩnh vực này, đều là đệ nhất trọng lĩnh vực!

- Trong di tích này mặt xuất hiện lớn một khối Tinh Thần Chi Thạch như vậy, Băng Lam Hải yêu nhất tộc sẽ không muốn muốn độc chiếm a? Sẽ không sợ nghẹn chết ư!

Theo một tiếng hừ tức giận, một cự hán dáng người đặc biệt cao lớn khỏe mạnh xuất hiện ở trong tầm mắt ba người Diệp Vân, thân hình cự hán này so với Tư Không Kính Minh càng thêm cao to, toàn thân cơ bắp khối khối lồi ra, làn da hiện ra màu đỏ sậm khác thường, đôi mắt càng là như Hồng Bảo Thạch, ở bên trong vùng biển Hắc Ám phát ra trận trận hào quang màu đỏ, lộ ra đặc biệt hung hãn.

- Thị Huyết Hải yêu nhất tộc Cự Tốt!

Tư Không Kính Minh nhìn về cự hán phía trước, thần sắc khẽ biến, tráng hán gọi Cự Tốt này là hung danh vang xa, các tộc Hải yêu không người dám đơn giản trêu chọc.

Trong mắt Cự Tốt hiện ra hồng mang khát máu, hắc hắc cười lạnh, không hề cố kỵ, vừa lên đến liền vung lên cự quyền oanh đi qua, một cỗ lực lượng lĩnh vực mạnh mẽ oanh tới, lập tức liền đem Tư Không Kính Minh Tịch Diệt lĩnh vực nổ nát, cỗ lực lượng kia thế đi không giảm, trực tiếp hướng về Tư Không Kính Minh đánh tới.

Thời điểm lực lượng của hắn sắp đánh trúng Tư Không Kính Minh, thần quang trên người Đạm Đài Lăng hơi trán, một cỗ hơi thở thấu đi ra ngoài, cũng không thấy kinh người cỡ nào, nhưng cỗ lực lượng kia của Cự Tốt lập tức trừ khử ở vô hình.

Ánh mắt huyết hồng của Cự Tốt đã rơi vào trên người Đạm Đài Lăng, khóe miệng âm trầm cười nói:

- Đạm Đài Lăng, tu vi của ngươi ngược lại là tiến triển được rất nhanh, không giống Tư Không lão đầu, nhiều năm như vậy không hề tiến bộ. Năm đó thời điểm phụ vương của ngươi còn tại thế, ngươi vẫn chỉ là một tiểu cô nương, không nghĩ tới bây giờ đã trổ mã được duyên dáng mặn mà như vậy, chậc chậc!

Advertisements

Ánh mắt Cự Tốt không kiêng nể gì cả ở trên người Đạm Đài Lăng cao thấp dò xét, trong mắt hiện ra hào quang tham lam.

- Làm càn!

Tư Không Kính Minh điểm chỉ Cự Tốt, tức giận đến phát run, Cự Tốt này chê cười hắn tu vi đình trệ thì cũng thôi, lại dám mạo phạm Đạm Đài Lăng như thế, Đạm Đài Lăng là Băng Lam Hải yêu nhất tộc Vương của bọn hắn!

- Tư Không lão đầu, nàng cũng không phải khuê nữ nhà của ngươi, ngươi gấp gáp như vậy làm gì?

Khóe miệng Cự Tốt kéo ra một nụ cười, lộ ra một loạt hàm răng bén nhọn dữ tợn, hướng Tư Không Kính Minh khoát khoát tay chỉ, một bộ khinh thường.

- Ngươi!

Sắc mặt Tư Không Kính Minh trướng đến đỏ bừng, nộ khí trùng thiên, nhưng mà hắn không phải đối thủ của Cự Tốt!

Đạm Đài Lăng đầu ngón tay vừa nhấc, ngăn cản Tư Không Kính Minh cảm xúc kích động, nhìn về phía Cự Tốt nói:

- Cự Tốt, Thị Huyết Hải yêu các ngươi muốn ở trên địa bàn Băng Lam Hải yêu nhất tộc ta đả thương người, đây là muốn cùng Băng Lam Hải yêu nhất tộc ta khai chiến sao?

Nàng dáng người thon dài, ngạo nghễ mà đứng, thần sắc lạnh lùng, không chút nào bị Cự Tốt ảnh hưởng, trong tay Hải Thần Tam Xoa Kích tách ra đạo đạo thần huy, cao quý lãnh diễm, không để cho khinh nhờn.

- Không nên lấy khai chiến hù dọa người, phụ vương của ngươi còn có mấy vị Băng Lam Hải yêu Thiên Vương kia khi còn tại thế, Thị Huyết Hải yêu nhất tộc ta cũng không dám thế nào các ngươi, nhưng mà hiện tại bọn hắn đã chết, chỉ bằng ngươi một tiểu cô nương, cũng dám cùng Thị Huyết Hải yêu nhất tộc ta khiêu chiến?

Cự Tốt cười nhạo một tiếng, hai mắt trừng, một cỗ lĩnh vực lực lượng mạnh mẻ hơn nữa, hướng ba người Đạm Đài Lăng áp bách mà đến.

- Đệ nhất trọng lĩnh vực, cũng dám ở địa bàn Băng Lam Hải yêu nhất tộc ta hung hăng càn quấy!

Đạm Đài Lăng thần sắc y nguyên không thay đổi, trên người thất sắc thần quang bỗng dưng tách ra, một cỗ lĩnh vực lực lượng như có như không hướng về Cự Tốt đánh tới.

Vô thanh vô tức, thời điểm lĩnh vực của Cự Tốt va chạm vào lĩnh vực của Đạm Đài Lăng, lập tức chia năm xẻ bảy, chỉ nghe Cự Tốt phát ra một tiếng kêu đau đớn, khóe miệng đã tràn ra một vết máu đỏ sậm, thân thể không bị khống chế bay ngược đi ra ngoài.

Đem Cự Tốt đánh bay, Đạm Đài Lăng cảm xúc không có chút chấn động nào, sau khi nàng tấn chức tiến vào Linh Vọng cảnh giới, liền lĩnh ngộ đệ nhất trọng lĩnh vực sinh tử chi môn, nàng bây giờ, tu vi đột nhiên tăng mạnh, đã lĩnh ngộ đệ nhị trọng lĩnh vực Diệt Hoả Chi Quang. Cự Tốt chỉ là đem lực lượng đệ nhất trọng lĩnh vực tu luyện đến đỉnh phong mà thôi, đánh bại Cự Tốt đối với nàng mà nói dễ dàng.

- Thị Huyết Hải yêu Tộc trưởng cùng mấy vị Thiên Vương các ngươi ngược lại là có thể cùng ta đọ sức một hai, ngươi cũng dám hung hăng càn quấy như thế, không biết sống chết.

Đạm Đài Lăng ngạo nghễ nói ra, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lung che một tầng sương lạnh, chiến ý trên người có một loại khí thế tan vỡ hết thảy.
Chương 702 Tinh thần hạch tâm (1)

- Không nghĩ tới ngươi rõ ràng đã lĩnh ngộ đệ nhị trọng lĩnh vực, hôm nay tính toán ta thua, bất quá ngươi muốn nuốt một mình Tinh Thần Chi Thạch bên trong di tích, không có cửa đâu, chúng ta đã thử qua rồi, coi như là đệ nhị trọng lĩnh vực, cũng không cách nào đánh vỡ cấm chế tại đây!

Cự Tốt lau đi vết máu ở khóe miệng, nhe răng cười một tiếng, hóa thành một đạo lưu quang, thoát đi mà đi.

Tư Không Kính Minh nhìn xem bóng lưng Cự Tốt chật vật bỏ chạy, còn có chút khó có thể tin, lần nữa nhìn về phía Đạm Đài Lăng, ánh mắt lập tức có chút phức tạp, có khiếp sợ, có cảm hoài, có kinh hỉ, cũng có cô đơn, bất tri bất giác, tuổi trẻ bệ hạ của bọn hắn, đã cường đến loại tình trạng này sao? Bọn hắn những thế hệ trước này, quả nhiên là có thể lui ra rồi.

Nữ nhân này thật đúng là cường hãn, Diệp Vân ở trong lòng cảm thán, lúc nào, ta mới có thể tu luyện tới Linh Vọng cảnh, có được lực lượng lĩnh vực?

Hồi tưởng lại loại cảm giác mới vừa rồi bị lực lượng lĩnh vực vây quanh này, trong nội tâm Diệp Vân hiện lên một tia hiểu ra, dùng lực lượng bản thân ảnh hưởng Thiên Địa khí cơ chung quanh, tự thành một phương thế giới, là lĩnh vực!

Một tia cảm ngộ chảy xuôi tiến vào nội tâm, tâm, ý, thần, tâm là thân thể, thần có thể diễn hóa Thần hồn, hồn niệm, mà lực lượng lĩnh vực, là dựa vào tinh thần ý niệm diễn hóa mà ra, đem võ đạo chân ý lĩnh ngộ đến đỉnh phong, ý niệm cường đại tới trình độ nhất định, là diễn hóa lĩnh vực.

Diệp Vân hiện tại tâm cùng thần đều đã tu luyện đến cực hạn, thậm chí đạt đến giai đoạn tâm thần hợp nhất, duy chỉ có ý, còn ở vào bên trong lục lọi, chậm chạp phát triển lấy.

Giờ phút này Diệp Vân một mực vận chuyển Thủy Thần bí quyết, Huyền Khí trong thân thể cùng Thủy hệ Huyền Khí bên trong đại dương mênh mông vô tận kia sinh ra tí ti cộng minh, ngay sau đó, phi đao trong đầu đột nhiên vù vù, một cỗ Huyền Khí bàng bạc chảy đến trong Đan Điền.

Thiếp thân cất chứa Tinh Thần Hạch Tâm tản mát ra từng đợt Tinh Thần Chi Lực cường đại, không ngừng rèn luyện lấy thân thể Diệp Vân, tại thời khắc này, tu vi của Diệp Vân lại có dấu hiệu đột phá!

Thể xác và tinh thần Diệp Vân linh hoạt kỳ ảo, cố gắng bắt tí ti hiểu ra hiện lên trong đầu, cảm giác mình cùng biển cả hòa thành một thể, hải lưu ở trong cơ thể hắn chảy xuôi mà qua, trong hải dương ẩn chứa Thủy hệ Huyền Khí như là thành một bộ phận thân thể của hắn, tùy thời có thể vì hắn sở dụng.

Trong cơ thể Huyền Khí nhanh chóng kéo lên, oanh một tiếng, hàng rào tấn giai sụp xuống, tu vi Diệp Vân nhảy lên tới Vô Thủy cảnh ngũ trọng cảnh giới!

Tâm cùng thần đều không ngừng tăng cường, ý cũng lộ ra tăng lên.

Tư Không Kính Minh đột nhiên cảm nhận được khí cơ chung quanh biến hóa, nhìn lại, phát hiện Huyền Khí quanh người Diệp Vân bắt đầu khởi động, xem ra là vừa vặn đột phá. Trong lòng của hắn kinh ngạc, ánh mắt cổ quái đánh giá Diệp Vân, thằng này tu vi lại có tăng lên!

Tư Không Kính Minh nhắm mắt cảm thụ thoáng một phát, Diệp Vân phát ra Huyền Khí khí tức hẳn là Vô Thủy cảnh ngũ trọng, thế nhưng mà cùng những người khác bất đồng chính là, bên trong Huyền Khí của Diệp Vân còn kèm theo một tia khí tức tinh thuần hồn niệm.

Diệp Vân rõ ràng đồng thời tu luyện Huyền Khí cùng hồn niệm, hơn nữa cả hai đều đạt đến Vô Thủy cảnh ngũ trọng cảnh giới, đơn thuần thực lực sợ là so với Vô Thủy cảnh bảy tám trọng cũng không kém, nói không chừng còn có thể cùng Vô Thủy cảnh Cửu Trọng phân cái cao thấp.

Người này hẳn là tuyệt thế thiên tài cùng Đạm Đài Lăng đồng dạng! Tư Không Kính Minh thở dài một tiếng, trong nội tâm thầm nghĩ, một khi Diệp Vân lĩnh ngộ lực lượng lĩnh vực, đột phá đến Linh Vọng cảnh, so với Linh Vọng cảnh cường giả bình thường khẳng định phải mạnh hơn rất nhiều! Diệp Vân dọc theo con đường này biểu hiện, đã để cho hắn chậm rãi thu hồi khinh miệt chi tâm.

Đạm Đài Lăng cũng cảm nhận được khí tức trên người Diệp Vân biến hóa, hơn nữa cảm giác của nàng so với Tư Không Kính Minh muốn nhạy cảm nhiều lắm, nàng cảm thấy được trên người Diệp Vân tối thiểu có năm sáu cỗ hơi thở cùng nhau tác dụng, mỗi một cỗ hơi thở đều phi thường thần bí.

Diệp Vân nhắm mắt củng cố tu vi thoáng một phát, thể ngộ lấy lực lượng tăng cường, mở mắt, trong đôi mắt kia hiện lên một vòng thần quang.

- Chúng ta đi thôi.

Đạm Đài Lăng mắt nhìn phía trước, đã bước chân vào bên trong một mảnh phế tích tan hoang.

Diệp Vân cùng Tư Không Kính Minh nhẹ gật đầu, cũng lần lượt đi theo.

Diệp Vân cảm giác được, ở phía xa trong bóng tối, y nguyên còn có rất nhiều cường giả nhìn trộm bọn hắn, trừ lần đó ra, chung quanh cũng không có ít Vô Thủy cảnh Hồn thú bồi hồi, bộ phận thậm chí đạt đến cấp bậc Linh Vọng cảnh. Không biết có phải là trên khối Tinh Thần Chi Thạch cực lớn kia tuôn ra Tinh Thần Chi Lực ảnh hưởng, để cho những Hồn thú này trở nên cường đại dị thường hay không.

Hồn thú dựa vào thôn phệ sinh tồn, chỉ cần chung quanh có đầy đủ Huyền Khí, đồ ăn, khoáng vật,… chúng có thể phi tốc phát triển mà sẽ không bị tấn giai bích chướng hạn chế!

Ở trên phiến phế tích một đường bước đi, hướng phía dưới nhìn lại, bên trong rong biển bộc phát kia, thỉnh thoảng có Hồn thú ẩn hiện, bất quá có khí tức của Đạm Đài Lăng cùng Tư Không Kính Minh hai đại cường giả áp chế, những Hồn thú này cũng không dám lên trên đi tìm cái chết, thần hồn Diệp Vân một đường hướng trong cấm chế kéo dài mà đi, xuyên thấu một tầng cấm chế dày đặc, bên trong một khối Tinh Thần Chi Thạch cực lớn xuất hiện ở trong tầm mắt của hắn.

Một khối Tinh Thần Chi Thạch thật lớn!

Diệp Vân há to miệng, tuy đã xem qua bộ dạng khối Tinh Thần Chi Thạch này, nhưng tận mắt thấy, lại không khỏi có một phen rung động khác, Tinh Thần Chi Thạch to lớn như thế, nếu lấy lên, đặt ở trong Tinh điện, chỉ là thượng diện phát ra Tinh Thần Chi Lực thì có thể làm cho rất nhiều người lập tức tấn giai.

Thần hồn một mực xâm nhập bên trong Tinh Thần Chi Thạch, rất nhanh liền thấy được bên trong Tinh Thần Chi Thạch có một khối Tinh Thần Hạch Tâm lớn nhỏ ước chừng trứng bồ câu, gần kề chỉ là Đạm Đài Lăng cho một ít phiến Tinh Thần Hạch Tâm, cũng đã để cho tu vi của hắn rất nhanh tăng lên nhiều như vậy, khối Tinh Thần Hạch Tâm lớn như vậy hiệu quả khẳng định mạnh mấy lần không ngớt, mặc dù chỉ có thể lấy được một nửa cũng là phi thường khả quan rồi.

Có Đạm Đài Lăng cùng Tư Không Kính Minh, ba người bọn họ thuận lợi đi tới bên ngoài một tầng cấm chế cuối cùng kia.

Nhìn một màn hào quang cấm chế như là trong suốt trước mắt, Diệp Vân thò tay ở phía trên sờ lên, cái cấm chế này phi thường chắc chắn dày đặc.

- Đây là Thổ hệ cấm chế, chúng ta nghiên cứu qua, tuy cái cấm chế này dị thường chắc chắn, nhưng chỉ cần ở trong đó phá vỡ một khe hở, cả cấm chế sẽ nứt vỡ.

Thanh âm của Đạm Đài Lăng như có như không truyền vào trong lỗ tai Diệp Vân.
Chương 703 Tinh thần hạch tâm (2)

- Mặc dù Huyền Khí phi đao của ta oanh mở cấm chế này, chung quanh nhiều ánh mắt nhìn chăm chú lên chúng ta như vậy, chúng ta muốn cướp được khối Tinh Thần Chi Thạch kia cũng không dễ dàng.

Diệp Vân khẽ cau mày nói, kề bên này nhiều cổ khí tức Hải yêu như vậy, số lượng Linh Vọng cảnh cường giả là không ít, bọn hắn đến từ từng Hải yêu chủng tộc, nói không chừng trong đó có một hai cái có thể cùng Đạm Đài Lăng chống lại.

- Nếu như cấm chế phá vỡ, ta lập tức dùng Hải Thần Tam Xoa Kích đem khối Tinh Thần Chi Thạch kia nổ nát, chúng ta có lẽ có thể đạt được một bộ phận lớn nhất!

Đạm Đài Lăng tựa hồ đã sớm nghĩ kỹ nói.

- Mặc dù sẽ tổn thất một bộ phận Tinh Thần Chi Thạch, nhưng tổng so với cái gì đều không chiếm được càng tốt!

Tư Không Kính Minh nói, chỉ là hắn có chút không rõ, vì cái gì Đạm Đài Lăng nhận định Diệp Vân nhất định có thể phá vỡ đạo kết giới này? Phải biết rằng, ngay cả lực lượng lĩnh vực đệ nhị trọng cũng không thể rung chuyển đạo cấm chế này, mà Diệp Vân chẳng qua là Vô Thủy cảnh mà thôi.

Diệp Vân suy nghĩ một lát, lắc đầu nói:

- Kể từ đó, tất sẽ dẫn phát không ít phân tranh, Hồn thú thú triều đã đầy đủ chúng ta đau đầu rồi, còn muốn vì tranh đoạt Tinh Thần Chi Thạch làm cho Hải yêu tất cả đại chủng tộc các ngươi khai chiến sao? Bây giờ không phải là thời điểm, Hồn thú mới là địch nhân lớn nhất của chúng ta.

- Cái kia còn có biện pháp nào?

Tư Không Kính Minh hừ một tiếng, này cũng không được, kia cũng không được, hắn sắp nhẫn nại không nổi nữa.

- Các ngươi biết rõ trong cấm chế này ngoại trừ khối Tinh Thần Chi Thạch kia, còn có vật gì khác không?

Diệp Vân không để ý tới Tư Không Kính Minh hỏi.

- Cái cấm chế này tiêu hao hồn niệm của chúng ta, hồn niệm của chúng ta chỉ có thể thăm dò đến một bộ phận khu vực trong đó, chỉ phát hiện khối Tinh Thần Chi Thạch này.

Tư Không Kính Minh cau mày, cưỡng chế lấy tính tình nói.

- Thần hồn của ta tựa hồ có thể đơn giản đột phá đạo cấm chế này.

Trong nội tâm Diệp Vân thầm nghĩ, trước điều tra tinh tường tình huống bên trong nói sau.

Diệp Vân thúc dục thần hồn, ở trong cấm chế một đường tìm tòi đi qua, ngoại trừ khối Tinh Thần Chi Thạch cực lớn kia ra, Diệp Vân còn phát hiện mấy Linh Vọng cảnh Hồn thú, không biết những Hồn thú này là như thế nào tiến vào chính giữa cấm chế, thần hồn một đường kéo dài, ở cuối cùng phiến phế tích, Diệp Vân rõ ràng phát hiện một đường hầm, thần hồn thử kéo dài xuống, cũng không có bị trở ngại quá lớn, đường hầm chật chội hẹp dài, uốn lượn vận chuyển, đến cuối cùng rộng mở trong sáng, Diệp Vân lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới dưới phế tích này, lại vẫn có một cung điện khổng lồ dưới mặt đất!

Cung điện dưới mặt đất vàng son lộng lẫy, xa hoa mà đại khí, tuy bị chôn dấu trong lòng đất vô tận tuế nguyệt, nhưng bị cấm chế bảo hộ rất khá, không có bị tổn thương gì.

Thần hồn của Diệp Vân ở trong cung điện dưới mặt đất xuyên thẳng qua, chỉ thấy chung quanh trên vách tường khảm nạm lấy không ít Tinh Thần Chi Thạch, một đường đi đến bên trong, ngoại trừ Tinh Thần Chi Thạch ra, từng kiện từng kiện Linh Bảo như là trang trí, bị treo ở trên vách tường, phẩm giai đều rất cao, trong đó có không ít dĩ nhiên là Nhân phẩm! Nhiều cao giai Linh Bảo như vậy, không biết chủ nhân cung điện dưới mặt đất này là như thế nào thu thập đến.

Thần hồn tiếp tục đi đến bên trong thăm dò, ở chỗ sâu trong đại sảnh của cung điện dưới mặt đất, có một loại địa phương giống như phòng hội nghị, ở giữa bầy đặt một vương tọa xa hoa, mà hấp dẫn Diệp Vân lại là một khối tinh thể đặt ở trên vương tọa.

Diệp Vân nhịn không được hít sâu một hơi, nếu như hắn không có nhìn lầm, cái kia là một khối Tinh Thần Hạch Tâm!

Khối Tinh Thần Hạch Tâm này chừng nắm đấm, toàn thân ngăm đen óng ánh, tản ra ánh sáng âm u nhàn nhạt, cứ như vậy lẳng lặng nằm ở trên nệm lót vương tọa.

Diệp Vân vạn phần kinh hỉ, nếu luận giá trị, một vạn khối Tinh Thần Chi Thạch cũng so ra kém Tinh Thần Hạch Tâm lớn cỡ trứng bồ câu! Huống chi khối này lớn cỡ nắm tay!

Đã có khối Tinh Thần Hạch Tâm này, Tinh Thần Chi Thạch bên ngoài không đoạt cũng thế, Diệp Vân dị thường hưng phấn, thần hồn còn muốn tiếp tục hướng ở chỗ sâu nhìn xem, nhưng mà chớp mắt thời gian, một hồi cảm giác mỏi mệt đánh úp lại, thần hồn của hắn tuy so với người bình thường muốn cường đại hơn nhiều, nhưng vẫn là nhận lấy một ít cấm chế trói buộc, chỉ có thể trước đem thần hồn thu trở lại.

Lúc này, xa xa bên trong vùng biển Hắc Ám, Tiểu Vưu đã rơi vào phía trên phiến Thổ hệ cấm chế kiên cố này, duỗi ra một xúc tu, soạt soạt soạt gõ lên cấm chế, hai mắt cười tủm tỉm, ngoặt thành hình trăng lưỡi liềm, thân thể bị Thủy hệ Huyền Khí bao khỏa, vèo một tiếng, lặng yên không một tiếng động chạy vào trong cấm chế.

Diệp Vân cảm giác được Tiểu Vưu từ một mặt khác tiến nhập trong cấm chế, trong nội tâm vừa mừng vừa sợ, Tiểu Vưu rõ ràng có thể dễ dàng đột phá đạo cấm chế này như thế!

Đạm Đài Lăng cũng cảm ứng được cử động của Tiểu Vưu xa xa, nàng đương nhiên cũng nhận thức Tiểu Vưu, biết rõ Tiểu Vưu là sủng vật của Diệp Vân, truyền âm cho Diệp Vân nói:

- Con Thiên Minh chương này của ngươi có thể đột phá cấm chế, nhưng chỉ sợ không cách nào đem đồ vật bên trong cấm chế mang ra ngoài.

Loại này cấm chế như là một tầng bao phủ cái này phiến di tích màng mỏng, tương đương với ngăn cách, có thể ngăn cách vật thể, lại không thể ngăn cách Huyền Khí.

Tiểu Vưu sở dĩ có thể tiến vào trong cấm chế, là vì nó có thể đem thân thể hóa thành một đạo Thủy hệ Huyền Khí, Huyền Khí là có thể tự do đột phá cấm chế, nhưng muốn dẫn lấy Túi Càn Khôn qua lại ra vào là khó có thể thực hiện.

Diệp Vân nhíu mày nghĩ nghĩ, vì ổn thỏa để đạt được mục đích, vẫn là trước để cho Tiểu Vưu tiến vào cung điện dưới mặt đất kia, trước lấy được khối Tinh Thần Hạch Tâm lớn cỡ nắm tay nói sau!

Diệp Vân thúc dục thần hồn, truyền lại một tia tin tức cho Tiểu Vưu, Tiểu Vưu cao hứng gật đầu, xúc tu càng không ngừng múa, bộ dạng có chút hoa chân múa tay vui sướng, lại có bảo bối có thể cầm, nó rất vui vẻ, hào hứng bừng bừng xông về cung điện dưới mặt đất.

Tiểu Vưu có thể trước lấy được khối Tinh Thần Hạch Tâm kia, Diệp Vân an tâm không ít, cảm ứng bốn phía thoáng một phát, lúc này có chừng năm sáu đội ngũ ẩn phục ở bên ngoài phiến cấm chế, thỉnh thoảng có ánh mắt hướng trên người ba người bọn họ phóng đến.

Diệp Vân biểu lộ nhẹ nhõm, nhìn về phía Đạm Đài Lăng cười nói:

- Đợi lát nữa nếu ta công phá cấm chế, ngươi lập tức dùng Tam Xoa Kích đem khối Tinh Thần Chi Thạch kia nổ nát, chúng ta cái gì cũng không muốn, chỉ lấy khối Tinh Thần Hạch Tâm lớn như bồ câu bên trong Tinh Thần Chi Thạch kia là đủ rồi.

- Những Tinh Thần Chi Thạch này tất cả đều vứt sạch?

Tư Không Kính Minh khẽ nhíu mày, cái này không khỏi cũng quá đáng tiếc, hắn vừa nghĩ tới cũng cảm giác thịt thương yêu không dứt.
Chương 704 Cự diễm thiên vương (1)

- Dùng thực lực bây giờ của chúng ta, quả thật có thể nuốt vào hơn phân nửa Tinh Thần Chi Thạch, thế nhưng mà sau khi nuốt vào thì sao? Hải yêu các tộc khác chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, đến lúc đó sẽ có nhiều người hơn tới, chỉ sợ Hải yêu các tộc tầm đó muốn tranh chấp không ngừng rồi.

Diệp Vân nhìn về phía Tư Không Kính Minh cùng Đạm Đài Lăng nói.

- Một khối Tinh Thần Chi Thạch lớn như vậy a!

Tư Không Kính Minh vừa nghĩ tới phải đem những Tinh Thần Chi Thạch này toàn bộ chắp tay để cho người, đã cảm thấy toàn thân không thoải mái, nhưng mà nghĩ lại, đối với Diệp Vân nói:

- Trước không nói chúng ta như thế nào tranh đoạt Tinh Thần Chi Thạch, ngươi có thể công phá cái cấm chế này hay không còn là một vấn đề! Cho dù lực lượng đệ nhị trọng lĩnh vực, cũng không cách nào đem phiến cấm chế này công phá!

Hắn tuy rất coi được tiềm lực của Diệp Vân, nhưng Diệp Vân hiện tại dù sao chỉ là Vô Thủy cảnh, hắn vẫn là không tin tưởng Diệp Vân có thể công phá cái cấm chế này lắm.

- Ta tự có biện pháp.

Diệp Vân thản nhiên nói, nhưng lại tràn đầy tự tin. Phiến Thổ hệ cấm chế này cùng cấm chế chung quanh Hạ Địa Quỳnh Lâu và tòa Thiên Nguyên Tinh Thành có chỗ bất đồng, Thiên Nguyên Tinh Thành cấm chế thập phần mềm mại, mặc dù oanh phá một bộ phận, cũng có thể nhanh chóng đền bù, mà phiến cấm chế này, lại dị thường cứng rắn, bởi vì là Thổ hệ cấu thành, chỉ cần có thể oanh mở một cái lỗ hổng nhỏ, lập tức sẽ như thủy tinh chia năm xẻ bảy.

Nếu như không có tuyệt đối nắm chắc, Đạm Đài Lăng như thế nào lại đem Diệp Vân tìm đến?

- Ta có thể lấy được Tinh Thần Hạch Tâm, nhưng mà sau khi lấy được rồi sao nữa? Lập tức ly khai tại đây sao?

Đạm Đài Lăng nhìn về phía Diệp Vân, không biết Diệp Vân có an bài gì.

- Chung quanh chúng ta có tất cả sáu nhóm nhân mã, trong đó có hai người lĩnh vực lực lượng đạt đến đệ nhị trọng cảnh giới, bất quá ta hoàn toàn có thể chống lại bọn hắn.

Đạm Đài Lăng ý tứ, dùng thực lực của nàng hoàn toàn có thể đánh bại hai người còn lại, tại sao phải nhượng xuất Tinh Thần Chi Thạch?

Diệp Vân cười thần bí nói:

- Đến lúc đó các ngươi đi theo ta là được.

Đôi mắt thanh tịnh của Đạm Đài Lăng liếc nhìn Diệp Vân, Diệp Vân bộ dạng ý vị thâm trường, hẳn là phát hiện cái gì, liền gật đầu.

Chứng kiến Đạm Đài Lăng đồng ý, tuy Tư Không Kính Minh vẫn còn có chút không bỏ, nhưng thực sự không có nói cái gì nữa, dù sao nếu thật phát sinh các tộc ở giữa đại chiến, Băng Lam Hải yêu nhất tộc bọn hắn không nhất định có thể chiếm được tiện nghi.

Chung quanh cấm chế, một cổ lực lượng ở trong đó chính là Thị Huyết Hải yêu nhất tộc, Cự Tốt bị Đạm Đài Lăng kích thương, bại lui trở lại, hướng vị trí bọn người Đạm Đài Lăng nhìn nhìn, trong ánh mắt màu đỏ như máu hiện lên hào quang khát máu, khóe miệng lôi ra một dáng tươi cười dữ tợn, răng nhọn ở trong nước biển hiện ra lãnh mang.

Ở bên người Cự Tốt còn có tám tộc nhân Thị Huyết Hải yêu nhất tộc, trong đó vị đầu lĩnh kia thân hình so với Cự Tốt cao hơn rất nhiều, tướng mạo cùng Cự Tốt cùng loại, chỉ là trong đầu tóc hỏa hồng sắc của hắn xen lẫn màu xám, làn da cũng có chút tiều tụy, xem xét đã biết rõ niên kỷ của hắn rất lớn rồi.

- Cự Diễm Thiên Vương, ngài chuẩn bị làm sao bây giờ?

Cự Tốt cung kính hỏi thăm, trước mặt người cầm đầu này, ngay cả hắn gần đây liều lĩnh cũng cẩn thận thu liễm bản tính, trở nên cung kính, Thị Huyết Hải yêu bọn hắn vô cùng sùng kính cường giả, mà vị Cự Diễm Thiên Vương này, là người để cho Cự Tốt cam tâm thần phục.

Cự Diễm Thiên Vương là một trong mấy vị Thiên Vương bên trong Thị Huyết Hải yêu nhất tộc, Thiên Vương ở bên trong Hải yêu nhất tộc, là một xưng hô so sánh đặc thù, chỉ có cường giả đương qua Tộc trưởng hơn nữa thoái vị, mới xứng được xưng tụng Thiên Vương!

Cự Diễm Thiên Vương kia hướng xa xa nhìn thoáng qua, trầm giọng nói:

- Đoán chừng Đạm Đài Lăng đang suy nghĩ biện pháp công phá cấm chế, chúng ta lại đợi một chút xem, Thị Huyết Hải yêu nhất tộc chúng ta địch nhân quá nhiều rồi, không cần phải lại gây một cái Băng Lam Hải yêu, tuy Băng Lam Hải yêu nhất tộc gần mấy năm này có chút xuống dốc, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, vẫn có một ít nội tình a.

Thời điểm Đạm Đài Lăng đánh bại Cự Tốt, phóng thích lực lượng đệ nhị trọng lĩnh vực, làm hắn cũng sinh lòng kiêng kị.

Tuy trong nội tâm Cự Tốt phẫn uất, nhưng Cự Diễm Thiên Vương đã nói như vậy rồi, hắn cũng chỉ có thể thôi.

Cự Diễm Thiên Vương nhìn về phía bọn người Đạm Đài Lăng, trong lòng của hắn thoáng có chút nghi hoặc, không biết Đạm Đài Lăng cùng Tư Không Kính Minh mang một nhân loại tới đây làm gì, chẳng lẽ nhân loại này có tác dụng đặc thù gì hay sao? Bất kể như thế nào, khối Tinh Thần Chi Thạch này, Thị Huyết Hải yêu nhất tộc bọn hắn nhất định phải cầm xuống, nhất là khối Tinh Thần Hạch Tâm trung ương Tinh Thần Chi Thạch kia! Nếu Băng Lam Hải yêu nhất tộc hoặc là Hải yêu chủng tộc khác muốn cướp đoạt, hắn sẽ không tiếc chiến một trận!

Ngoại trừ Thị Huyết Hải yêu nhất tộc, Hạ Vũ Hải yêu nhất tộc cũng có một vị cường giả lĩnh ngộ đệ nhị trọng lĩnh vực ở bên cạnh nhìn chằm chằm.

Hào khí chung quanh cấm chế có chút khẩn trương, tất cả mọi người ẩn nhẫn không phát, lẳng lặng quan sát, như là bình tĩnh trước khi bão tố tiến đến.

Diệp Vân đã chờ đợi hồi lâu, chỉ là ở biên giới cấm chế bồi hồi, trong đầu suy tư như thế nào tránh đi Hải yêu cường giả cùng Linh Vọng cảnh Hồn thú khác, tránh cho lâm vào khổ chiến, một khi cấm chế phá vỡ, cung điện dưới mặt đất kia sẽ lập tức bị phát hiện.

Lúc này Tiểu Vưu đã tiến nhập trong địa cung, nó rất nhanh ôm lấy Tinh Thần Hạch Tâm, cảm thấy mỹ mãn ôm Tinh Thần Hạch Tâm giấu kín, chung quanh thân thể bao phủ tại từng đạo Thủy hệ Huyền Khí, coi như là Linh Vọng cảnh cường giả, không cẩn thận quan sát cũng rất khó phát giác được Tiểu Vưu.

Xem ra đã không sai biệt lắm, Diệp Vân nhận được Tiểu Vưu truyền tới tin tức, khẽ gật đầu.

- Ngươi đến cùng có thể phá vỡ cấm chế hay không?

Tư Không Kính Minh thấy Diệp Vân ở biên giới cấm chế đi tới đi lui, lại chậm chạp không có động tác, nhịn không được nhíu mày thúc giục, Diệp Vân sẽ không phải là đang đùa bỡn bọn hắn a, như vậy cả buổi, Diệp Vân ngoại trừ ở biên giới cấm chế sờ tới sờ lui cái gì đều không làm!

Diệp Vân quay đầu lại, nhìn thoáng qua Tư Không Kính Minh táo bạo, cười nhạt một tiếng nói:

- Tư Không trưởng lão không khỏi cũng quá nóng lòng.

Đạm Đài Lăng ngược lại là lạnh nhạt tự nhiên, trong lòng nàng cũng là đang tìm cách sau khi tiến vào cấm chế nên làm như thế nào.

Tư Không Kính Minh hừ lạnh một tiếng, hắn càng ngày càng hoài nghi, Diệp Vân căn bản không cách nào phá vỡ cấm chế, Đạm Đài từ trước đến nay khôn khéo, không biết như thế nào lại bị tiểu tử này lừa gạt rồi, không ngại xa ngàn dặm chuyên môn đi tìm tiểu tử này tới.
Chương 705 Cự diễm thiên vương (2)

Ngay khi hắn tức giận, chỉ thấy Diệp Vân chậm rãi giơ tay phải lên, nhẹ nhàng hướng trên cấm chế kia đâm một cái, trên cấm chế liền xuất hiện một cái lỗ nhỏ, ngay sau đó, từng dấu vết rạn nứt giống như là mạng nhện, nhanh chóng lan tràn ra, hiện đầy cả cấm chế.

Điều này sao có thể!

Tư Không Kính Minh hai mắt trợn tròn xoe, khó có thể tin nhìn xem Diệp Vân, trước kia bọn hắn là thử qua vô số loại biện pháp, lĩnh vực oanh kích, chí bảo oanh kích,… toàn bộ đều không thể phá vỡ phiến cấm chế này, mà Diệp Vân, rõ ràng chỉ là đưa tay nhẹ nhàng như vậy, phiến cấm chế này liền chia năm xẻ bảy rồi?

Thằng này rốt cuộc là làm sao làm được?

Bởi vì Diệp Vân vừa rồi động tác quá nhanh, Tư Không Kính Minh lại cực kỳ không kiên nhẫn, căn bản không thấy rõ động tác trên tay Diệp Vân, không biết trên ngón tay Diệp Vân kỳ thật kẹp một thanh Huyền Khí phi đao, ở Tư Không Kính Minh xem ra, Diệp Vân gần kề chỉ là đưa tay ra chỉ, liền đem cấm chế đâm phá!

Vừa rồi Tư Không Kính Minh còn chuẩn bị hỏi một ít lời nghi vấn Diệp Vân, nhưng hiện tại tất cả đều nghẹn ờ trong miệng, cũng không nói ra được, trong nội tâm có một loại mờ mịt cùng khiếp sợ nói không nên lời, hẳn là Diệp Vân này nhẹ nhàng một ngón tay, rõ ràng so với đệ nhị trọng lực lượng lĩnh vực còn cường đại hơn?

Cái Thổ hệ cấm chế kia chắc chắn vô cùng, tựa như khối đậu hủ bị đâm phá?

Đạm Đài Lăng lại biết đây là có chuyện gì, cười nhạt một tiếng, thân thể đã bay lên trời, ầm ầm phá tan đạo cấm chế rậm rạp vết rạn này, phi tốc tới gần khối Tinh Thần Chi Thạch kia.

Oanh một tiếng nổ mạnh, Đạm Đài Lăng Hải Thần Tam Xoa Kích dắt xu thế vạn quân, cắm ở trên khối Tinh Thần Chi Thạch cực lớn này, chỉ thấy khối Tinh Thần Chi Thạch kia lập tức nổ đi ra ngoài, khối vụn Tinh Thần Chi Thạch như là từng đạo sao băng, hướng bốn phía bắn ra, ngọc thủ của Đạm Đài Lăng hướng phía trước nhẹ nhàng một nhiếp, liền đem Tinh Thần Hạch Tâm nắm trong tay.

Đạm Đài Lăng động tác thật nhanh, thậm chí ngay cả Diệp Vân cùng Tư Không Kính Minh cũng không kịp phản ứng.

Tinh Thần Hạch Tâm tới tay!

- Đi theo ta!

Diệp Vân gấp giọng quát, thả người hướng cửa vào cung điện dưới mặt đất lướt gấp mà đi.

Đây hết thảy phát sinh quá đột nhiên, Tư Không Kính Minh cũng không kịp nghĩ nhiều, nhanh đi theo, ba đạo thân ảnh lập tức đâm vào trong địa đạo tĩnh mịch Hắc Ám.

Sau khi ba người tiến vào, cửa vào địa đạo bị Đạm Đài Lăng đưa tay bày ra đệ nhị trọng lĩnh vực cấm chế.

Từng Hải yêu nhất tộc cường giả bỗng nhiên cả kinh, bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới, ba người Đạm Đài Lăng rõ ràng bất động thanh sắc, thoáng cái đã đem cấm chế phá vỡ, bọn hắn vốn tưởng rằng muốn phá vỡ đạo cấm chế này, tất nhiên cần đại quy mô oanh kích, chờ bọn hắn phục hồi tinh thần lại, liền phát hiện từng khối vụn Tinh Thần Chi Thạch đang dùng tốc độ cực nhanh hướng bốn phương tám hướng bay vụt, bọn hắn tranh thủ thời gian bay lên trời.

- Cấm chế đã bị phá vỡ!

- Nhanh đoạt Tinh Thần Chi Thạch!

Sưu sưu sưu, nguyên một đám Hải yêu cường giả hô quát lấy, sử xuất tất cả vốn liếng, đánh về phía những Tinh Thần Chi Thạch kia, khối Tinh Thần Chi Thạch thể tích cực lớnkia tuy hoàn toàn bị đánh tan, nhưng Tinh Thần Chi Thạch rơi lả tả đi ra mỗi khối đều lớn như cối xay, cũng đủ để khiến những Hải yêu cường giả này điên cuồng.

Đạm Đài Lăng một kích nổ nát khối Tinh Thần Chi Thạch cực lớn kia, cũng dẫn tới Hồn thú chung quanh rất là chấn động, hơn mười đầu Linh Vọng cảnh cấp bậc Hồn thú từ trong bóng tối chui ra, tựa như từng đạo tia chớp đánh về phía phần đông Hải yêu cường giả.

Trong nháy mắt, cả hải vực một mảnh hỗn loạn.

Thị Huyết Hải yêu nhất tộc Cự Diễm Thiên Vương thả người lướt đến, hắn ngắm nhìn bốn phía, chính giữa khối Tinh Thần Chi Thạch kia duy nhất một khối Tinh Thần Hạch Tâm đã bị người cướp đi.

- Thiên Vương, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Cự Tốt gấp giọng nói, bàn tay lớn một trảo, trong lòng bàn tay hấp lực tăng vọt, đem Nmột khối Tinh Thần Chi Thạch nhiếp đến trong tay.

Con mắt màu đỏ tươi kia của Cự Diễm Thiên Vương như là lưỡng đạo hồng sắc, hướng về phía dưới di tích quét mắt, khuôn mặt bình tĩnh nói:

- Phía dưới này còn có một cung điện dưới mặt đất khổng lồ, Đạm Đài Lăng đã đi vào trước.

Lần này là hắn tính sai, không nghĩ tới Đạm Đài Lăng tìm đến người kia loại có thể vô thanh vô tức phá vỡ cấm chế, lại để cho bọn người Đạm Đài Lăng được tiên cơ!

Hắn vừa dứt lời, hai Linh Vọng cảnh cấp bậc Hồn thú hướng hắn chụp một cái đi lên, Cự Diễm Thiên Vương cả giận hừ một tiếng, bàn tay lớn như là quạt hương bồ bắt lấy hai Hồn thú kia, mạnh mẽ dùng lực, bành bành, hai Hồn thú bị đơn giản bóp nát.

- Ta đi xuống trước, các ngươi đoạt Tinh Thần Chi Thạch xong liền lập tức xuống!

Đôi mắt Cự Diễm Thiên Vương nhắm lại thành một tuyến, bắn ra hàn quang khát máu, nếu như trong nội cung thực sự có bảo vật làm hắn tâm động, vậy thì đừng trách hắn đại khai sát giới rồi.

Cự Diễm Thiên Vương đáp xuống, đối với Đạm Đài Lăng thiết hạ cấm chế liên tục oanh ra mấy quyền, bành một tiếng, đạo cấm chế kia chia năm xẻ bảy đi ra ngoài.

Cự Diễm Thiên Vương một đầu chui vào trong nội cung, đằng sau Hạ Vũ Hải yêu nhất tộc Minh Phong Thiên Vương túm lấy hai khối Tinh Thần Chi Thạch, chứng kiến động tác của Cự Diễm Thiên Vương, cũng theo chân vào trong địa cung.

Ngoại trừ hai đại Thiên Vương ra, còn lại những Hải yêu cường giả kia điên cuồng tranh đoạt Tinh Thần Chi Thạch, lục tục có không ít người cũng chui vào trong địa cung.

Ở chỗ sâu trong Cung điện dưới mặt đất, ba thân ảnh dùng tốc độ cực nhanh vượt qua.

Bọn hắn chứng kiến những Tinh Thần Chi Thạch khảm nạm trên vách tường kia, cùng với Linh Bảo treo ở trên vách tường.

- Tư Không Thái Thượng trưởng lão, ngươi ở lại chỗ này thu nạp những Linh Bảo kia, thu nạp hoàn tất lập tức chạy tới, ta cùng Đạm Đài chung một chỗ tiếp tục đi phía trước!

Diệp Vân nói ra, ở chỗ sâu trong cung điện dưới mặt đất này khẳng định còn có càng nhiều bảo vật, thời gian cấp bách!

- Tốt!

Tư Không Kính Minh chứng kiến những Linh Bảo này cũng tâm động không thôi, bay đến bên tường, không ngừng thu nạp những Linh Bảo kia, những Linh Bảo này kém nhất cũng là Bát phẩm, có không ít là Cửu phẩm thậm chí là Nhân phẩm Linh Bảo, coi như là Băng Lam Hải yêu nhất tộc nội tình thâm hậu, cũng không cách nào bỏ qua những bảo vật này!

Tư Không Kính Minh không dám nhìn kỹ, chỉ nhanh chóng thu nạp Linh Bảo, hắn biết rõ, Đạm Đài cấm chế gặp gỡ những đệ nhị trọng lĩnh vực cường giả kia, cũng chỉ có thể kéo dài một lát mà thôi, hắn phải nắm chặc thời gian mới được.

Diệp Vân cùng Đạm Đài Lăng không ngừng lại, một đường hướng về chỗ sâu trong cung điện dưới mặt đất bay vút.

Cách đó không xa, Tiểu Vưu nhìn thấy Diệp Vân, cao hứng bừng bừng ôm một khối Tinh Thần Hạch Tâm lớn như nắm đấm lao đến, Diệp Vân tay phải khẽ động, đã đem khối Tinh Thần Hạch Tâm kia cầm trong tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK