Mục lục
(Full) Tổ Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1226 Thanh Đế hóa ma (2)

Yêu Đế phảng phất cảm thấy ánh mắt của Thanh Đế, quay đầu hướng hắn thanh nhã cười cười, mang theo vài phần đau lòng nói:

- Thanh Tư, không cần để ý ta, giết Đồ Thiên!

Một khi trường kiếm của Thanh Đế vung lên, mặc dù chém giết Đồ Thiên, cũng sẽ chém giết Yêu Đế.

Trong đôi mắt Thanh Đế hiện lên thắm thiết thống khổ chi sắc, thế nhưng mà, hắn như thế nào hạ thủ được!

Hắn tình nguyện giờ phút này chết chính là mình!

"Oanh" một tiếng, trên người Thanh Đế ma khí trùng thiên, phá khai mười mấy Thị Thần vây công hắn, trường kiếm trong tay giơ lên cao cao, Vân Tuyệt Kiếm Trận kia đột nhiên gió nổi mây phun.

Thanh Đế nhìn xem Yêu Đế, trong mắt dòng nước nóng cuồn cuộn mà xuống.

Phảng phất cảm thấy uy thế Vân Tuyệt Kiếm Trận kia đáng sợ, trong nội tâm Đồ Thiên rốt cục run rẩy, hắn không nghĩ tới, ở bên trong Thiên Nguyên Thành rõ ràng có một kiếm trận cường đại như thế, hơn nữa Thanh Đế rõ ràng nguyện ý cam chịu trở thành Tổ Ma mà chém giết hắn.

Giờ khắc này, hắn rốt cục sợ hãi.

Xa xa những Thị Thần kia bị Thanh Đế ma khí chấn khai, nguyên một đám kinh nghi bất định, bọn hắn không nghĩ tới Thanh Đế hóa thành Tổ Ma, thực lực rõ ràng mạnh mẽ như vậy.

Chứng kiến trường kiếm trong tay Thanh Đế giơ lên cao cao, bọn hắn hình như có nhận thấy nhìn về phía Yêu Đế xa xa.

Một khi trường kiếm của Thanh Đế rơi xuống, Yêu Đế cùng Đồ Thiên đều hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Trên mặt Thanh Đế tràn ngập thống khổ cùng giãy dụa, giờ phút này nội tâm của hắn tựa như bị lưỡi dao sắc bén cắt.

- Tuyết Yên, gặp lại!

Thanh Đế quyến luyến nhìn xem Yêu Đế, nói khẽ, trong mắt đỏ bừng, có nước mắt chảy xuống.

Nhóm Thị Thần Thiên Nguyên Tinh bi thiết thút thít nỉ non.

A Ly hai mắt đẫm lệ mơ hồ nhìn xem Yêu Đế, khóc đến như đứa bé.

- Tạm biệt…

Yêu Đế nhìn thoáng qua mọi người, lại nhìn Thiên Nguyên Tinh một chút, trên mặt tràn ra một nét tươi cười tuyệt thế.

Bầu trời ảm đạm, gió lạnh gào thét, vạn dân khóc thét.

Những Thị Thần này trấn thủ Thiên Nguyên Tinh trăm ngàn năm, bọn hắn là thủ hộ thần trong lòng tất cả mọi người, bọn hắn đối với Yêu Đế đầy cõi lòng kính trọng, khi biết Yêu Đế chết, bọn hắn đều bi thống.

Những Thị Thần chung quanh Thanh Đế kia mắt lạnh thấy, mấy trăm người đem Thanh Đế vây quanh ở chính giữa, binh khí trong tay bọn họ hàn quang lập loè, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Thanh Đế ma khí lượn lờ, một khi Thanh Đế hiển lộ ra một điểm sơ hở, bọn hắn sẽ không chút do dự một loạt mà lên, đem Thanh Đế chém giết!

Ma khí trên mặt Thanh Đế, càng thêm nồng đậm, như là một Ma Thần nghiêm nghị.

Thanh Đế ma khí, đem nhóm Hạ vị Tinh Chủ giấu ở địa phương khác trên Thiên Nguyên Tinh cũng đều kinh động đến, trong nội tâm bọn hắn khiếp sợ không thôi, không nghĩ tới một Thị Thần nho nhỏ, sau khi hóa thân Tổ Ma, đơn thuần khí tức đã không so với bọn hắn kém bao nhiêu!

Khí tức Thị Thần cấp giao thoa tung hoành, tràn đầy sát cơ.

Thanh Đế thống khổ nhắm mắt lại, một kiếm chém xuống, Vân Tuyệt Kiếm Trận lộ ra một cỗ bi thương chi khí, vô số phi kiếm tựa như mưa to, hướng Yêu Đế cùng Đồ Thiên bắn rơi.

Đồ Thiên sợ hãi run rẩy, bị vô số thanh phi kiếm đánh trúng, thê lương kêu thảm thiết.

Ở một khắc bị Kiếm Vũ nuốt hết, Yêu Đế lại nở nụ cười, cười sáng lạn như vậy.

Trên người Yêu Đế xuất hiện một chút vầng sáng óng ánh, thân ảnh của nàng trở nên càng ngày càng mơ hồ, chậm rãi tiêu tán trong không trung...

Chỉ có dáng tươi cười tuyệt thế kia, vĩnh viễn lưu lại trong nội tâm mọi người.

Nhìn bên trong Nguyên Thành hết thảy, Thiên Nguyên Tinh Hồn bùi ngùi thở dài một tiếng, trong tay nàng nắm hai quả Thánh Châu bạch sắc, từng sợi lực lượng thần bí, bị phong ấn tiến vào bên trong hai quả Thánh Châu này. Hai thân ảnh nhàn nhạt, ở bên trong Thánh Châu ẩn hiện.

Trên bầu trời lờ mờ, một khỏa tiểu hành tinh thể nhanh chóng đáp xuống.

- Tuyết Yên!

Trong Tiểu hành tinh thể truyền đến một tiếng gào thét bi phẫn.

Long Đế tận mắt thấy, một cái chớp mắt Yêu Đế bị Vân Tuyệt Kiếm Trận Kiếm Vũ nuốt hết kia, trái tim phảng phất bị đâm xuyên qua, cái loại đau đớn kịch liệt này, làm hắn cảm thấy hít thở không thông.

Từ khi thê nữ của hắn chết, Long Đế cùng Yêu Đế tầm đó, một mực đều có một loại tình cảm khó tả, chỉ là Long Đế cảm thấy, ngoại trừ thê tử, trong lòng của hắn đã không cách nào dung nạp xuống bất luận kẻ nào rồi, một mực đè nén cảm tình đối với Yêu Đế, cho đến giờ phút này, Long Đế mới phát hiện, trong nhân sinh của hắn đã không thể không có nàng!

Cùng Yêu Đế tầm đó, chưa từng có cảm tình oanh oanh liệt liệt gì, chỉ là hai người cùng một chỗ thủ hộ Thiên Nguyên Tinh, thủ hộ hơn một ngàn năm, cùng nhau trải qua vô số lần sinh tử, cái loại cảm tình nầy, sớm đã tịnh thủy lưu sâu.

Trong nháy mắt này, cái loại đau nhức trong lòng Long Đế kia, khó có thể diễn tả bằng ngôn từ.

Long Đế ý niệm đảo qua toàn bộ Thiên Nguyên Thành, hắn thấy được thi thể Yêu Đế, Văn Đế tự bạo lưu lại một đám Đạo Ngân, còn có nước mắt trong đôi mắt Thanh Đế, hắn lập tức liền đã minh bạch hết thảy.

Ruột gan đứt từng khúc!

Nộ khí trùng thiên!

- Vân Ẩn Tinh Chủ, Long Đế ta không để yên cho ngươi! Còn các ngươi nữa những người này! Ta muốn giết sạch mọi người các ngươi! Giết giết giết!

Long Đế hình dáng điên cuồng chạy ra khỏi tiểu hành tinh thể, hướng những Thị Thần kia đánh tới.

Đằng Vân cũng là vẻ mặt rét lạnh, Tuyết di đối xử với mình như mẫu thân, Tuyết di chết đi, cũng làm cho hắn lâm vào trong vô cùng bi phẫn, đi theo Long Đế chụp một cái ra ngoài.

Diệp Vân thần hồn quét qua Thiên Nguyên thành, trên mặt âm trầm như nước.

Thiên Nguyên Tinh đột nhiên tới nhiều người như vậy, cũng là đến từ những Tinh Thể khác, nguyên nhân rất đơn giản, Vân Ẩn Tinh Chủ cố ý đem tin tức Thiên Nguyên Tinh có Hạ Địa Quỳnh Lâu truyền bá đi ra ngoài!

Thấy trong Thiên Nguyên thành, Yêu Đế, Văn Đế bỏ mình, Thanh Đế hóa ma, đông đảo Thị Thần chết thì chết, thương thì thương, A Ly, Nữu Nhi cùng Bệ Linh tất cả cũng bị trọng thương, bị các Thị Thần vây công, lẫn nhau tựa sát, Diệp Vân hoàn toàn nổi giận!

Giết!

Dưới đáy mắt Diệp Vân Cửu Tinh vận chuyển, cả ánh mắt hóa thành một mảnh đỏ tươi, trên trăm đạo huyền khí phi đao trống rỗng ngưng tụ thành, tản ra quang mang đẹp mắt, ở xung quanh người lưu chuyển.

Giờ phút này Diệp Vân, tóc đen tung bay, thần sắc sẳng giọng, quanh thân tia sáng lưu chuyển, giống như Thần Minh hàng thế, tràn đầy nghiêm nghị uy nghiêm!

Diệp Vân lao ra tiểu hành tinh thể, hóa thành một đạo sao rơi, hướng bên trong Thiên Nguyên thành xung phong liều chết đi.

Trong Thiên Nguyên thành, những Thị Thần thủ hạ Đồ Thiên kia thấy Đồ Thiên bị Vân Tuyệt Kiếm Trận chém giết, từng cái từng cái tất cả đều sắc mặt đại biến, bọn họ e sợ cho kiếm vũ của Vân Tuyệt Kiếm Trận rơi vào trên người bọn họ, kế tiếp bại lui, những Thị Thần hỗn chiến trong Thiên Nguyên tinh kia, lúc này mới hơi thở gấp thở ra một hơi.

- Giết!

Diệp Vân đại hống rơi vào trong Thiên Nguyên thành, quanh người phi đao giống như mưa sa, hướng bốn phương tám hướng kích bắn đi, mục tiêu cũng là những Thị Thần dám can đảm xâm phạm Thiên Nguyên Tinh kia!
Chương 1227 Chiến muốn điên

Trên thân thể Diệp Vân nổi lên một tầng vàng óng ánh, giống như lưu ly màu vàng, tràn đầy lực lượng, uy thế Thiên Hoang Thánh Thể quét ngang ra!

Thấy phi đao Diệp Vân hướng mình bắn nhanh mà đến, những Thị Thần thủ hạ của Đồ Thiên rối rít vung lên binh khí trong tay chống đỡ.

Phốc phốc phốc!

Những lính khí kia căn bản không cách nào ngăn cản phi đao của Diệp Vân, trực tiếp bị phi đao chặt đứt, từng đạo huyết tuyến kích bay đến không trung, lần lượt Thị Thần bị huyền khí phi đao của Diệp Vân chém giết, tựa như cắt lúa mạch đầy đất, máu chảy thành sông.

Diệp Vân thần sắc trầm trọng, trong mắt có lửa giận thiêu đốt, một cước bước ra, "Oanh" một tiếng, cả Thiên Nguyên thành cũng chấn động, quanh người ngưng tụ lên càng nhiều phi đao.

Sưu sưu sưu!

Phi đao ở trên không trung xẹt qua từng đạo lưu quang, không ngừng thu gặt lấy sinh mệnh.

Đang ở thời điểm Diệp Vân cổ động tàn sát những Thị Thần này, nơi xa trên thi thể Đồ Thiên, một đạo hắc quang bỗng nhiên nhảy lên, hướng ngoài Thiên Nguyên thành bay vút đi.

Trong con ngươi Diệp Vân hiện lên một đạo hung quang.

- Muốn đi, không dễ dàng như vậy!

Diệp Vân rống giận một tiếng, thần hồn nhập vào cơ thể ra, hóa thành một Dạ Xoa hung ác dữ tợn.

Dạ Xoa "Sưu" một tiếng lướt tới, vung lên cương xiên trong tay hướng đạo hắc quang kia hung hăng đâm xuống.

"Oanh" một tiếng, đạo hắc quang kia bị cương xiên đính trên mặt đất.

Giữa hắc quang kia, thân ảnh Đồ Thiên như ẩn như hiện, bị cương xiên đinh trên mặt đất, mặt hiện vẻ thống khổ.

Đạo hắc quang này là linh hồn của Đồ Thiên, hắn vốn là nghĩ thừa dịp loạn chạy trốn, không nghĩ tới lại bị Diệp Vân phát hiện.

Dạ Xoa đem linh hồn Đồ Thiên bắt được, mở ra miệng to như chậu máu một ngụm cắn xuống.

A! ! !

Đồ Thiên thê lương kêu thảm thiết, linh hồn của hắn bị Dạ Xoa xé thành từng mảnh, trên mặt của hắn hiện lên vẻ thống khổ cùng hối hận vô tận, ở giờ khắc chết này, hắn hối hận tại sao lại tới địa phương quỷ quái Thiên Nguyên Tinh này, nhưng mà cho dù hối hận cũng đã không còn kịp rồi.

Dạ Xoa từng miếng từng miếng đem linh hồn Đồ Thiên nuốt đi xuống, trong ánh mắt lộ ra hồng mang khát máu.

Thấy linh hồn Đồ Thiên bị nuốt, những Thị Thần thủ hạ Đồ Thiên bị làm cho sợ đến tè ra quần, rối rít hướng ra phía ngoài chạy như điên.

Nhưng mà Diệp Vân cũng không có đình chỉ giết chóc, lăng không lướt đi, từng đạo phi đao xuất thủ, mỗi một đạo phi đao cũng mang đi một người.

Thấy Diệp Vân, bất kể là A Ly hay là Bệ Linh cùng Nữu Nhi, cũng rơi lệ đầy mặt.

- Diệp Vân ca ca, Tuyết di nàng đã chết!

A Ly nghẹn ngào khóc hô.

Trong lòng Diệp Vân, cũng hơi co rút đau đớn, hắn nhớ lại lúc trước cùng Yêu Đế đi chợ đen, Yêu Đế cười ôn hòa nói chuyện, tất cả rõ ràng tồn tại ở lại trong óc của hắn, kia là một trưởng bối hòa ái bao nhiêu a.

Diệp Vân hít sâu một hơi, đem đau đớn kia đè nén ở trong nội tâm, cướp lấy chính là vô tận tức giận!

- Ta sẽ vì nàng lấy lại công đạo!

Thần sắc Diệp Vân rét lạnh như băng, Yêu Đế chết đi, trừ Đồ Thiên ra, còn có rất nhiều người khó thoát tội lỗi.

Những thứ thờ ơ lạnh nhạt kia!

Những thứ giống như chó dữ muốn ở Thiên Nguyên Tinh cắn một ngụm kia!

Còn có Vân Ẩn Tinh Chủ!

Những người này, một cái cũng đừng nghĩ sống!

Tất cả mọi người nên vì Yêu Đế, Văn Đế chúng Thị Thần chết đi chôn cùng!

Diệp Vân vung lên tay phải, sưu sưu sưu, từng đạo huyền khí phi đao xuất thủ, trong nháy mắt lại mang đi sáu Thị Thần thủ hạ của Đồ Thiên.

Mặc dù chỉ có Thị Thần ngũ trọng, nhưng coi như là Thị Thần thập trọng, cũng mơ tưởng ngăn cản được Diệp Vân giờ phút này tức giận.

Hai Thị Thần bát trọng hướng Diệp Vân đánh tới, muốn đem Diệp Vân đánh chết.

"Đinh" một tiếng, vũ khí trong tay bọn họ chém ở trên người Diệp Vân, trực tiếp bẻ gảy.

Trên người Diệp Vân kim sáng lóng lánh, vững như Thiết Thạch, lực lượng Thiên Hoang Thánh Thể nhập vào cơ thể ra, thình thịch! Hai Thị Thần bát trọng cường giả kia chia năm xẻ bảy đi ra ngoài.

Giết giết giết!

Diệp Vân ở trong Thiên Nguyên thành chém giết sáu bảy mươi Thị Thần, sau đó lăng không dựng lên, hướng phía ngoài Thiên Nguyên thành phóng đi

Ngoài Thiên Nguyên thành, đám người Long Đế, Đằng Vân, Thanh Đế, đối mặt với sáu bảy trăm Thị Thần vây công, vẫn không có bị thua, nhất là Đằng Vân, dựa vào một thân thân thể cường hãn, vọt vào trong đám Thị Thần, dùng quyền oanh giết mười mấy Thị Thần.

Đại kiếm màu vàng trong tay Long Đế không ngừng vung chém, liên tục chém giết sáu bảy Thị Thần, chung quanh những Thị Thần thập trọng kia, cũng không dám dễ dàng nhích tới gần Long Đế.

Về phần những Thị Thần khác, càng không ngừng vây công Thanh Đế hóa thân Tổ Ma, cũng bị Thanh Đế đánh bay ra ngoài hoặc là trực tiếp chém giết.

Đằng Vân, Long Đế, Thanh Đế hình dáng như điên, đại sát tứ phương, những Thị Thần kia rối rít tránh lui.

Bọn họ nhiều người như vậy, nếu như một loạt mà lên, Đằng Vân, Long Đế còn có Thanh Đế căn bản không phải đối thủ, nhưng mà Đằng Vân, Long Đế còn có Thanh Đế giống như là điên rồi, hoàn toàn là liều mạng, nhắm vào một người đem hắn đánh tới chết mới thôi, bộ dạng điên cuồng kia làm bọn hắn sợ vài phần.

- Thị Thần Thiên Nguyên Tinh, các ngươi điên rồi sao? Chúng ta chém giết Tổ Ma, trừ ma vệ đạo, các ngươi dám ngăn trở, giết không tha!

Một Thị Thần thập trọng cường giả người mặc chiến giáp màu bạc, lưng mọc hai cánh giơ kiếm chỉ vào Long Đế, Đằng Vân tức giận mắng.

- Trừ ma vệ đạo? Hảo một cái trừ ma vệ đạo! Các ngươi vệ chính là người nào? Thời điểm người Thiên Nguyên Tinh chúng ta bị tàn sát, các ngươi ở nơi đâu?

Nghĩ đến Yêu Đế chết đi, hai mắt Long Đế màu đỏ tươi, Đồ Thiên đã chết, những Thị Thần thủ hạ của Đồ Thiên cũng đã chết, nhưng mà Long Đế còn cảm thấy chưa đủ, hắn muốn những Thị Thần này hết thảy vì Yêu Đế chôn cùng!

- Thiên Nguyên Tinh các ngươi cùng những người khác tranh cãi, quản chúng ta chuyện gì? Nhưng mà Tổ Ma này chúng ta nhất định phải giết!

Thị Thần thập trọng cường giả kia trầm giọng nói.

- Bất cứ người nào trên Thiên Nguyên Tinh ta, cũng không cho phép ngoại nhân tới quơ tay múa chân, các ngươi muốn giết người Thiên Nguyên Tinh ta, ta liền giết các ngươi!

Trên người Long Đế khí mang màu vàng bắn ra bốn phía, vung lên cự kiếm trong tay hướng Thị Thần thập trọng cường giả kia phóng đi.

- U mê không tỉnh ngộ!

Thị Thần thập trọng cường giả kia chấn động cánh, hướng Long Đế nhào tới.

Giết!

Long Đế một kiếm chém ra, đối với Thị Thần thập trọng cường giả kia công kích liều mạng, hoàn toàn là đả pháp đồng quy vu tận.

- Điên rồi!

Thị Thần thập trọng cường giả kia thấy Long Đế hoàn toàn không nhìn công kích của mình, tựa như không muốn sống xông lên, hắn có chút rút lui, tung người lui về phía sau.

"Oanh" một tiếng, Long Đế một kiếm đem Thị Thần thập trọng cường giả kia chém thành hai khúc, máu tươi nhiễm thân, sát khí nghiêm nghị nhìn về phía những Thị Thần khác chung quanh.

- Còn có ai?

Uy thế trên người Long Đế, làm những Thị Thần này trái tim băng giá không dứt.

Đằng Vân, Thanh Đế đứng ở bên người Long Đế, Diệp Vân cũng lăng không bay vút tới.
Chương 1228 Côn sơn ấn (1)

Chung quanh sáu bảy trăm Thị Thần đến từ các Tinh Thể xa xa vây bắt, không dám nhích tới gần.

Bọn họ cũng bị giết sợ, những Thị Thần Thiên Nguyên Tinh này từng cái từng cái quả thực giống như dã thú điên cuồng, hoàn toàn là đả pháp không muốn sống.

Một đám Thị Thần Yêu Đế, Văn Đế chết đi, để cho Diệp Vân, Long Đế, Thanh Đế còn có Đằng Vân lâm vào trong khôn cùng tức giận, bọn họ lạnh lùng nhìn những Thị Thần này.

- Các ngươi đem Tổ Ma kia giao ra đây, chúng ta liền bỏ qua Thiên Nguyên Tinh các ngươi, nếu không, đừng trách chúng ta đồ diệt mọi người Thiên Nguyên Tinh ngươi!

Còn có mấy Thị Thần ngoài mạnh trong yếu gào thét.

- Các ngươi những Thị Thần đó chết đi, cùng chúng ta không liên quan, nhưng mà người này thành Tổ Ma, nhất định phải giết!

Lại một cái Thị Thần chỉ vào Thanh Đế nói:

- Trừ ma vệ đạo, chính là thiên địa đại nghĩa!

Sáu bảy trăm Thị Thần xa xa vây bắt kêu gào, nhưng không có một người dám đi lên động thủ.

- Chê cười! Thị Thần Thiên Nguyên Tinh chúng ta chết đi, với các ngươi không liên quan? Nếu các ngươi không đến Thiên Nguyên Tinh ta, Thị Thần Thiên Nguyên Tinh ta làm sao sẽ chết? Không là các ngươi những người này lòng tham lam khu sử, Thiên Nguyên Tinh ta làm sao sẽ trở thành bộ dáng hiện tại này? Các ngươi lại còn nói với các ngươi không liên quan?

Long Đế tức giận mắng.

- Cho dù bọn hắn chết với các ngươi không liên quan, các ngươi tự vấn lòng, nếu như Đồ Thiên thắng, công chiếm Thiên Nguyên Đại Lục, có phải cũng sẽ có các ngươi một phần hay không? Ta không tin các ngươi đám người này sẽ cao thượng như vậy, không ra phân một chén canh! Nói gì trừ ma vệ đạo, bất quá là vì thỏa mãn tư tâm của các ngươi mà thôi! Quả thực là thiên đại chê cười! Ta xem thấu các ngươi đám người dối trá này!

Nghe được Long Đế tức giận mắng, rất nhiều người trên mặt nóng rát.

- Cưỡng từ đoạt lý!

Có mấy Thị Thần lớn tiếng nói.

Ánh mắt Diệp Vân rét lạnh nhìn những Thị Thần chung quanh này, rút ra Mộ Ảnh Chi Kiếm, chỉ vào những người đó nói:

- Hôm nay chúng ta không cùng với các ngươi nói cái gì thiên địa đại nghĩa, chúng ta lấy kiếm trong tay nói chuyện, các ngươi đám hèn nhát này, có gan đi lên, chúng ta phụng bồi đến cùng!

- Ngươi. . .

- Tốt, nhìn xem các ngươi rốt cuộc có thể chống được bao lâu!

Lần lượt Thị Thần hướng đám người Diệp Vân vọt lên, trên bầu trời lần nữa chiến thành một đoàn.

Diệp Vân, Long Đế, Đằng Vân còn có Thanh Đế bốn Thị Thần, ba Thị Thần thập trọng, Diệp Vân Thị Thần ngũ trọng, nhưng mà bàn về thực lực cũng xa xa vượt ra Thị Thần thập trọng cường giả bình thường, kiếm khí bắn ra bốn phía, quyền kình tung hoành, ma khí ngất trời, những Thị Thần xông tới kia lần lượt bị cắn nát, máu tươi văng khắp nơi, kêu thảm thiết liên tục .

Bốn người giống như là bốn Sát Thần, thắt cổ mọi người xông lại, bầu trời bị huyết vụ tràn ngập, mưa máu bay tán loạn.

Trên không Thiên Nguyên Thành, thanh âm binh khí vang không dứt, tiếng kêu giết rung trời, chiến đấu đã đến trình độ gay cấn.

Thân thể Diệp Vân lưu động Kim sắc sáng bóng, như là kim loại chắc chắn đúc thành, một quyền oanh ra, mang ra khí bạo âm chói tai, mỗi một quyền mỗi một cước tất sẽ trọng thương một Thị Thần xông lên.

Advertisements

Diệp Vân một tay nắm lấy Mộ Ảnh Chi Kiếm, một kiếm chém ra, kiếm khí bốn phía, bóng kiếm quét ngang, thu gặt lấy lần lượt tánh mạng.

Toàn thân Long Đế kim quang đại thịnh, giống như một vòng mặt trời, những nơi lợi kiếm trong tay đi qua, tất có máu tươi tóe lên, giết đến điên cuồng.

Đằng Vân thân thể vô song, một đôi nhục quyền có thể chiến Cực phẩm Đạo Khí, âm thanh bành bành không dứt, từng quyền đến thịt, đem những Thị Thần xung phong liều chết đi lên kia oanh đến thổ huyết mà vong.

Thanh Đế toàn thân ma khí lượn lờ, tựa như một Sát Thần, chủ trì Vân Tuyệt Kiếm Trận, đánh đâu thắng đó.

Sáu bảy trăm Thị Thần đem bốn người bọn họ bao bọc vây quanh, trong đó hơn 100 Thị Thần hô quát lấy xung phong liều chết mà đến, lập tức liền bị bọn người Diệp Vân giết hơn ba mươi cái.

- Mọi người cùng nhau xông lên! Thị Thần Thiên Nguyên Tinh tương trợ Tổ Ma, không thể tha thứ!

- Đánh chết Tổ Ma! Trừ ma vệ đạo!

Nhìn thấy bốn người Diệp Vân sát phạt lăng lệ ác liệt, tư thế không chết không ngớt, những Thị Thần còn lại còn không có động thủ kia cũng luống cuống, nhao nhao hò hét, toàn lực ra tay, muốn trấn giết bốn người bọn họ!

- Ngọc Lâm Tinh nghe lệnh, đi theo ta cùng một chỗ chém giết mấy cái cuồng vọng chi đồ này!

Một Thị Thần thập trọng cường giả quát khẽ, phía sau của hắn hơn hai mươi thân ảnh lướt lên, trong đó có năm cái cũng là thập trọng.

Thị Thần thập trọng cường giả này gọi Hư Dật, hắn là đệ nhất nhân phía dưới Ngọc Lâm Tinh Tinh Chủ, thường xuyên mang theo đại lượng Thị Thần cường giả hoạt động tại một ít khu vực nguy hiểm của Thiên Hà tinh vực, ví dụ như ở chỗ sâu trong Vĩnh Hằng tinh mộ, khu vực biên giới Vĩnh Hằng Thần Quốc cùng Thiên Ma Thần Quốc, Huyết Sắc Thần Quốc,… hắn sống hơn một ngàn năm, kinh nghiệm cuộc chiến sinh tử vô số kể.

Vừa rồi thời điểm hỗn chiến, Hư Dật một mực bảo tồn thực lực không có ra tay, miễn cho thủ hạ có chỗ tổn thương. Nhưng chứng kiến bốn người Diệp Vân không kiêng sợ gì trắng trợn sát phạt, Hư Dật rốt cục kìm nén không được rồi.

Sáu bảy trăm Thị Thần, trong đó tuyệt đại bộ phận thậm chí nghĩ lấy bảo tồn thực lực, không chịu đi lên động thủ, cho nên mới có cục diện hiện tại như vậy.

Chứng kiến Diệp Vân, Long Đế, Đằng Vân cùng Thanh Đế càng giết càng hăng, Hư Dật giận không kiềm được, mang lấy thủ hạ hơn hai mươi Thị Thần hướng bốn người Diệp Vân xông tới.

Người Ngọc Lâm Tinh dẫn đầu, sáu Thị Thần thập trọng cường giả xông ở phía trước, còn lại mấy nhóm Thị Thần bên kia nhìn nhau, cũng nhao nhao một loạt mà lên.

Lại có trên trăm Thị Thần tựa như một lớp thủy triều hung mãnh, hướng bốn người Diệp Vân phóng đi.

- Diệp Vân tiểu tử, ta đến giúp ngươi!

Một đạo Tử Hỏa đẹp mắt phóng lên trời, sóng nhiệt tập kích người, một con Cự Sư lông bờm bay múa, khí thế nghiêm nghị đạp thiên mà đến, rống một tiếng, phun ra một nhúm ngọn lửa màu tím.

Diệp Vân hướng bên kia nhìn thoáng qua, đúng là Sư gia!

Từ khi Sư gia hấp thu dược lực Thiên Hoang Thánh Quả, đã có được Thiên Hoang Thánh Thể. Thực lực đã có tăng lên trên phạm vi lớn, trong khoảng thời gian Diệp Vân ly khai Thiên Nguyên Tinh này, tu vi đột nhiên tăng mạnh đến Thị Thần lục trọng, mở ra một ít bí pháp cường đại giấu ở trong huyết mạch nó. So với Thị Thần thập trọng cường giả cũng không chút thua kém rồi.

Trước kia trong trận chiến ấy, Sư gia một mực ở bên cạnh bảo hộ A Ly, Nữu Nhi cùng Bệ Linh, nếu không dùng thực lực A Ly, Nữu Nhi cùng Bệ Linh, có thể vẫn lạc hay không cũng rất khó nói.

Chứng kiến bọn người Diệp Vân lâm vào khổ chiến. Sư gia cũng bay lên trời, gia nhập ở bên trong chiến đoàn, chung quanh những Thị Thần kia ý đồ xông lên vây giết Sư gia. Nhưng Tử Hỏa trên người Sư gia phi thường cường đại, Đạo Khí các loại đồ vật vừa mới tiếp cận đã bị Liệt Diễm thiêu đốt hòa tan mất.
Chương 1229 Côn sơn ấn (2)

Thân thể Sư gia đã cường đại đến trình độ phi thường kinh người, ngăn cản được ba Thị Thần thập trọng cường giả vây công, xì ra Tử Hỏa liên tục đuổi giết sáu Thị Thần tu vi khá thấp. Chiến lực của Sư gia, cũng là phi thường kinh người.

Hư Dật mang theo một đám Thị Thần dẫn đầu mọi người gia nhập chiến đoàn, bọn người Diệp Vân rõ ràng cảm giác được áp lực tăng lên rất nhiều.

Nhưng mà đám người Diệp Vân đã giết đỏ cả mắt, hoàn toàn không quan tâm rồi.

- Hừ! Ta thừa nhận ở trong Thị Thần, thực lực của các ngươi xác thực đã đạt đến đỉnh phong, nhưng mà muốn đả bại chúng ta nhiều người như vậy, đó là không có khả năng!

Hư Dật hừ lạnh một tiếng, hai tay kết ấn, một tòa Huyền Khí biến thành Đại Sơn trống rỗng xuất hiện, hướng năm người Diệp Vân đã trấn áp xuống dưới.

Tòa Huyền Khí biến thành Đại Sơn này cực kỳ chân thật, nguy nga hùng vĩ, cao tới hơn 1000m, trên núi suối chảy nước rơi, sương mù lượn lờ, tản ra vầng sáng mịt mờ, khí thế kinh người.

Trấn!

Chứng kiến Hư Dật kết ấn, chung quanh hơn hai mươi Ngọc Lâm Tinh Thị Thần kia nhao nhao đem một cỗ lực lượng hội tụ đến chính giữa ấn pháp của Hư Dật, tòa Huyền Khí Đại Sơn này lập tức không ngừng phóng đại, càng thêm rộng rãi đồ sộ.

Một cỗ áp lực cực kỳ cường đại hướng năm người Diệp Vân, Sư gia áp xuống dưới.

- Đây là, Côn Sơn Trấn Thiên ấn!

Có một Thị Thần vẫn còn đang đứng xem kinh hô, nhận ra Hư Dật bí pháp, không nghĩ tới Hư Dật rõ ràng nắm giữ bí pháp như vậy.

- Mọi người cùng nhau giúp ta, đưa Huyền Khí vào!

Hư Dật tay kết ấn pháp phiền phức, la lớn.

Nghe được Hư Dật nói, chung quanh nhóm Thị Thần đến từ từng cái tinh thể kịp phản ứng, nhao nhao ra tay, một cỗ lực lượng Huyền Khí hướng tòa núi lớn phía trước kia hội tụ mà đi.

Sáu bảy trăm Thị Thần, toàn bộ hội tụ đến cùng một chỗ, làm cho tòa Huyền Khí Đại Sơn này bỗng nhiên biến lớn mấy lần.

Đại Sơn cao không biết mấy ngàn mét, áp Thương Khung, che Tinh Nguyệt, long long hướng phía dưới trấn áp, cùng không khí kịch liệt ma sát, Hỏa Tinh văng khắp nơi.

Bọn người Diệp Vân lập tức cảm giác được phảng phất có mấy ngàn vạn cân lực lượng đặt ở trên người, làm bọn hắn hành động chậm chạp, thân thể phảng phất muốn bị nghiền thành mảnh vỡ.

- Diệp Vân tiểu tử, đây là Côn Sơn Ấn, có thể hội tụ lực lượng tất cả mọi người! Đi mau!

Sư gia gấp giọng nói, lông bờm bay lên.

Côn Sơn Ấn?

Trong lòng mấy người Diệp Vân rùng mình, thời điểm bọn hắn muốn chạy trốn, cỗ áp lực kinh khủng kia đã đem bọn hắn trấn tại chỗ, cơ hồ khó có thể nhúc nhích rồi, Huyền Khí Đại Sơn kia chậm rãi rơi xuống, mỗi rơi xuống một khoảng cách, trên thân bọn người Diệp Vân chịu áp lực sẽ tăng cường mấy lần.

Đại Sơn chậm rãi đè xuống, trên thân bọn người Diệp Vân chịu áp lực càng lúc càng lớn.

Bất kể là Diệp Vân, Sư gia, hay là Long Đế, Đằng Vân cùng Thanh Đế, đều lộ ra vẻ thống khổ, nhưng còn đang cực lực nhẫn nại.

Có một bộ phận Thị Thần vây công tới không kịp rút đi, cũng bị trấn áp ở dưới Côn Sơn Trấn Thiên ấn, thân thể bọn hắn so với bọn người Diệp Vân yếu đi rất nhiều, lúc này đã có ít người nhẫn nhịn không được, trên mặt hiện ra vẻ sợ hãi kinh hoảng.

- Nhanh thả chúng ta đi ra ngoài!

- Chúng ta không phải Thiên Nguyên Tinh, các ngươi không thể ngay cả chúng ta cũng cùng một chỗ giết!

Có người thất kinh hô to, trên người xuất hiện một tia vết rạn, tùy thời sẽ bạo thể mà vong.

- Các ngươi vì giết Tổ Ma mà hi sinh, tộc nhân của các ngươi sẽ vì các ngươi cảm thấy kiêu ngạo!

Phía sau có Thị Thần chánh nghĩa lẫm nhiên đáp lại nói, không chút nào nương tay tiếp tục hướng trong Trấn Thiên ấn đưa vào Huyền Khí.

- Các ngươi không thể như vậy...

Có ít người hoảng sợ biến sắc, nhưng còn chưa kịp hô xong, thân thể liền rốt cuộc chịu không được áp lực cực lớn, bạo toái mà vong.

Bành bành bành!

Theo Huyền Khí Đại Sơn áp rơi, những Thị Thần bị cùng nhau trấn áp kia một tên tiếp theo một tên muốn nổ tung lên, không cam lòng chết đi rồi.

Cuối cùng, chỉ còn lại có Diệp Vân, Long Đế năm người vẫn còn đau khổ chèo chống, trên trán bọn hắn nổi gân xanh, nhìn hằm hằm lấy bọn người Hư Dật.

Hư Dật lạnh lùng quét lấy năm người Diệp Vân, tay phải chậm rãi đè ép xuống dưới, hắn lần thứ nhất điều khiển Côn Sơn Trấn Thiên ấn khổng lồ như thế, cũng là có chút ít cố hết sức, Huyền Khí Đại Sơn trấn áp mà xuống, tốc độ thật chậm.

- Ở dưới Côn Sơn Ấn, dưới Tinh Chủ, toàn bộ đều phải chết!

Hư Dật lạnh quát to một tiếng, toàn lực thúc dục, Côn Sơn Ấn của hắn Thị Thần thập trọng cường giả cũng không thể ngăn cản, chớ đừng nói chi là hiện tại hội tụ sáu bảy trăm Thị Thần.

Cỗ lực lượng này căn bản không phải năm người Diệp Vân có thể đối kháng, xương cốt của bọn hắn phát ra thanh âm "xoẹt zoẹt xoẹt zoẹt" đánh rách tả tơi.

Huyền Khí trên người năm người toàn bộ nhập vào cơ thể mà ra, gắt gao nâng tòa Huyền Khí Đại Sơn này không cho rơi xuống, nhưng mà bọn hắn lập tức muốn duy trì không được rồi.

Lại tiếp tục như vậy, năm người bọn hắn sẽ nguy!

Trên người Thanh Đế ma khí quấn quanh, hai con ngươi đỏ thẫm như máu, có một loại dấu hiệu nhập ma càng sâu.

Đằng Vân thực lực mạnh nhất, còn có thể nỗ lực hành động, hắn vung lên thiết quyền, từng quyền từng quyền hướng tòa Huyền Khí Đại Sơn này oanh khứ.

Rầm rầm rầm!

Đằng Vân mỗi oanh kích một lần, Huyền Khí Đại Sơn ở trên không đều chấn động.

Nhưng mà, quyền kình của Đằng Vân y nguyên không cách nào đem nó hoàn toàn đánh xơ xác.

Diệp Vân chỉ có Thị Thần ngũ trọng, nhưng có được Thiên Hoang Thánh Thể, tuy không phải trạng thái đỉnh phong, nhưng cường độ thân thể đã phi thường kinh người rồi. Ở dưới cỗ lực lượng kia áp bách, Diệp Vân cảm giác cốt cách bản thân không ngừng bị đè ép thu nhỏ lại, cái thống khổ này để cho người khó có thể chịu được.

Nhưng mà Diệp Vân y nguyên cắn răng, Thiên Hoang Thánh Thể tính bền dẻo vượt quá Diệp Vân tưởng tượng, mỗi khi xương cốt Diệp Vân bị nghiền ép phá toái, đều sẽ nhanh chóng một lần nữa sinh ra, không ngừng sinh trưởng không ngừng bị đè ép, Diệp Vân cảm giác mật độ cốt cách của mình tăng cường mấy chục lần.

Trong cơ thể Cửu Tinh điên cuồng vận chuyển, cũng trở nên càng ngày càng mạnh, một cỗ lực lượng thần bí từ trong Cửu Tinh dật tán ra, chảy xuôi đến tứ chi trăm mạch của Diệp Vân, ở dưới cổ cưỡng chế này, Diệp Vân cảm giác cả người rực rỡ hẳn lên, phát sinh lột xác bản chất.

Ngoại nhân căn bản không biết, Thiên Hoang Thánh Thể rõ ràng có ảo diệu như vậy!

Đối mặt áp bách càng cường đại, Thiên Hoang Thánh Thể lại càng dễ dàng tăng cường.

"Oanh" một tiếng, một đạo khí tức Tử sắc phóng lên trời, là Sư gia ở bên cạnh.

Sư gia toàn thân Tử Hỏa hừng hực thiêu đốt, đem Huyền Khí Đại Sơn kia đốt ra một cái động lớn.

Sư gia cũng có được Thiên Hoang Thánh Thể, ở dưới cổ áp lực cực lớn kia, Sư gia thủ đột phá Thị Thần lục trọng, đạt đến Thị Thần thất trọng cảnh giới.

- Cái gì? Rõ ràng ngay tại lúc này lên cấp?
Chương 1230 Giết không tha! (1)

Bên ngoài những Thị Thần kia đều có chút khó có thể tin nhìn xem Sư gia, lên tiếng kinh hô.

Chứng kiến Sư gia tấn giai, Hư Dật khống chế Côn Sơn Ấn kia trong nội tâm rùng mình, không nghĩ tới ở dưới Côn Sơn Ấn áp lực thật lớn, đầu sư tử kia còn có thừa lực tấn giai!

- Cho dù ngươi tấn giai thì đã có sao, cũng không quá đáng là Thị Thần thất trọng mà thôi, muốn phá vỡ Côn Sơn Ấn của ta, căn bản không có khả năng!

Hư Dật nảy sinh ác độc nói, điều khiển Côn Sơn Ấn tiếp tục ép xuống, một cỗ lực lượng càng thêm cường đại hướng năm người Diệp Vân trấn áp xuống dưới.

Năm người Diệp Vân bị áp lực so với trước lại mạnh mấy lần.

"Oanh" một tiếng, lại một đạo khí tức phóng lên trời, lúc này là Diệp Vân, Diệp Vân cũng lên cấp, từ Thị Thần ngũ trọng, đột phá đến Thị Thần lục trọng, tu vi bạo tăng mấy thành, cả người hiện ra một loại vầng sáng Kim sắc, một cỗ Thời Không Đạo Văn chi lực ở bên ngoài thân hắn lưu động, đem Huyền Khí Đại Sơn không ngừng cát liệt ra.

- Tại sao lại có người lên cấp!

- Lại một người lên cấp?

Trong nội tâm Hư Dật rùng mình, cau mày, không nghĩ tới dưới loại tình huống này, những người kia rõ ràng còn có thể tấn giai, Huyền Khí Đại Sơn cuối cùng bị những người này oanh oanh, đốt đốt, cát liệt cát liệt, đã sắp sụp đổ rồi, lại như vậy xuống dưới, tình huống chỉ sợ không ổn, trên mặt hắn lộ ra một vòng hung ác, nhất định phải giết bọn chúng đi!

Hư Dật quát to một tiếng, điên cuồng thúc dục Côn Sơn Trấn Thiên ấn, sắc mặt đỏ lên, "Oa" nhổ một bún máu, hắn không tiếc tự tổn cũng muốn đem bọn người Diệp Vân trấn giết, bởi vì một khi để cho bọn người Diệp Vân thoát khốn, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Hư Dật một bên trong miệng phún huyết, một bên ánh mắt điên cuồng thúc dục Huyền Khí, tay mạnh mẽ đè xuống.

Côn Sơn Ấn biến thành Huyền Khí Đại Sơn mãnh liệt chấn động, nổ vang lấy hướng phía dưới trấn áp, không khí chung quanh đều lửa đốt sáng nóng lên, bốc cháy lên trận trận Liệt Diễm.

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Một cỗ lực lượng không thể địch nổi trấn giết mà xuống, mang theo khí thế dễ như trở bàn tay, như muốn đem hết thảy phía dưới đều nghiền thành tro tàn.

Long Đế, Đằng Vân, Thanh Đế trên mặt đều hiển lộ ra vẻ thống khổ, cỗ lực lượng kia quá mức bá đạo, ép tới xương cốt toàn thân bọn hắn đùng đùng rung động, tựa hồ tùy thời đều có nguy hiểm bạo thể mà vong.

- Rống!

Sư gia ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, lông bờm tùy ý bay lên, Tử Hỏa Liệt Diễm trên người càng thêm hừng hực, "Phốc" một tiếng, ngọn lửa màu tím phóng lên trời, đem Huyền Khí Đại Sơn kia sinh sinh đốt ra một cái động lớn, thoáng hóa giải áp lực cho bọn người Long Đế, Thanh Đế.

Nhưng mà, Huyền Khí Đại Sơn cao tới mấy ngàn thước, không ngừng áp rơi, khí thế không giảm.

Sư gia ra sức đối kháng Huyền Khí Đại Sơn, thừa nhận lấy áp lực cực lớn, khớp xương toàn thân phát ra thanh âm "cờ rốp cờ rốp" nổ đùng, rốt cục lại là một đạo khí tức cường hoành phát ra, Sư gia có được Thiên Hoang Thánh Thể lần nữa tấn giai, tiến nhập Thị Thần bát trọng cảnh giới!

Mà lúc này, Diệp Vân ở dưới cổ lực lượng cường hoành kia đè ép, cũng thống khổ gào rú, bởi vì này không ngừng đè ép, cường độ thân thể nhanh chóng tăng cường, một cỗ khí tức dùng hắn làm trung tâm, "Bành" một tiếng hướng bốn phía phóng thích mà ra.

Diệp Vân Thiên Hoang Thánh Thể cũng lại một lần nữa tấn giai, đạt đến Thị Thần thất trọng cảnh giới!

Bất kể là Sư gia hay là Diệp Vân, thể chất đều cùng thường nhân có chỗ bất đồng!

- Cái này... Thật sự là biến thái a!

- Rõ ràng lại lên cấp!

Bên ngoài Thị Thần nghẹn họng trân trối nhìn xem Diệp Vân cùng Sư gia, đã đến cấp bậc Thị Thần, người bình thường muốn hướng lên trên tấn giai nhất trọng, thường thường đều phải tích súc mấy năm thậm chí mấy chục trên trăm năm, mà một người một Sư này, lại trong thời gian ngắn ngủi như thế. Hơn nữa là ở dưới áp lực cực lớn như thế, liên tiếp lên cấp hai lần!

Cái này còn có để cho người sống hay không? Rất nhiều người nội tâm tê liệt gào thét, ghen ghét vô cùng.

Tuy nhẫn thụ lấy thống khổ khó có thể tưởng tượng, nhưng mà nội tâm Diệp Vân cũng gào rú, để cho hết thảy tới mạnh hơn chút ít a!

Ở bên trong đau đớn kinh khủng kia, Thiên Hoang Thánh Thể ngược lại trở nên càng cường đại hơn!

Bị thương càng nặng, càng đến bên bờ sinh tử, Thiên Hoang Thánh Thể lột xác tốc độ càng nhanh. Đây là áo nghĩa cuối cùng nhất của Thiên Hoang Thánh Thể!

Cửu Tinh trong cơ thể Diệp Vân điên cuồng vận chuyển, chống cự lấy áp lực của Côn Sơn Ấn, giương mắt nhìn về phía Hư Dật, trong ánh mắt lộ ra sát ý nghiêm nghị.

Hư Dật bị ánh mắt Diệp Vân nhìn trong nội tâm sợ hãi không thôi, càng thêm điên cuồng thúc dục Côn Sơn Ấn, hắn cũng không biết là, hắn cho rằng Côn Sơn Ấn có thể nghiền giết bọn người Diệp Vân. Lại không ngờ tới, Côn Sơn Ấn của hắn đúng là cổ vũ tu vi bọn người Diệp Vân.

Thiên Hoang Thánh Thể cần không ngừng ma luyện, mới có thể trở nên càng mạnh hơn nữa!

Diệp Vân cùng Sư gia đều là Thiên Hoang Thánh Thể, hai người Long Đế cùng Thanh Đế đều vận hóa hơn phân nửa miếng Thiên Hoang Thánh Quả. Phàm là có thể chất Thiên Hoang Thánh Thể, trừ khi sử dụng thủ đoạn có chút đặc thù, nếu không rất khó đem hắn hủy diệt, thủ đoạn trấn áp bình thường ngược lại sẽ để cho kỳ biến càng mạnh hơn nữa.

Hư Dật Côn Sơn Ấn căn bản kích giết không được Diệp Vân, Sư gia, Long Đế cùng Thanh Đế, về phần Đằng Vân thì càng đừng suy nghĩ, thân thể Đằng Vân, là tồn tại có thể so với Thiên Hoang Thánh Thể!

Diệp Vân nhẫn thụ lấy tra tấn khó có thể tưởng tượng kia, trong cơ thể Cửu Tinh nhanh chóng khuếch trương, trong đôi mắt của hắn một đạo hàn mang hiện lên, hướng phía Huyền Khí Đại Sơn trên không một quyền oanh ra.

Một quyền này, phảng phất muốn oanh phá hư không, trên quyền kình ẩn ẩn lóe ra chín điểm tinh mang.

Đây là một quyền ẩn chứa uy lực Cửu Tinh!

"Oanh" một tiếng vang thật lớn, đinh tai nhức óc, thanh âm vang vọng cả Thiên Nguyên Tinh, kinh động đến tất cả mọi người.

Côn Sơn Ấn kịch liệt rung động lắc lư, sơn thể từ cuối cùng bắt đầu, xuất hiện một vết rạn cự đại, nối thẳng đỉnh núi!

- Cái gì?

Bên ngoài tất cả Thị Thần đều sợ ngây người, một quyền đem Côn Sơn Ấn tập hợp Huyền Khí của sáu bảy trăm Thị Thần bắn liệt? Cuối cùng là lực lượng khổng lồ đến cỡ nào!

- Giết!

Ở Diệp Vân kéo xuống, Đằng Vân, Long Đế, Thanh Đế cùng Sư gia tất cả đều gào thét, phóng xuất ra công kích mạnh nhất của mình.

Sư gia toàn thân Tử Hỏa hừng hực, nướng lấy Côn Sơn Ấn, Đằng Vân, Long Đế cùng Thanh Đế không ngừng ra quyền, oanh nện ở trên Côn Sơn Ấn, Huyền Khí Đại Sơn cuối cùng vết rạn rậm rạp, hướng về trên núi lan tràn đi.

Hư Dật nghiêm nghị sinh kinh, trong nội tâm hối hận không thôi, đám người kia thật sự là quá kinh khủng! Mình thật sự không nên làm chim đầu đàn, chủ động trêu chọc bọn hắn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK