Mục lục
(Full) Tổ Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 846 Đối kháng (1)

Đang lúc này, Tuyên An từ ngoài cửa đi đến, thấy Phượng Dao đang dùng thân thủ quyến rũ hướng về phía Diệp Vân, một bộ muốn hấp dẫn Diệp Vân, cước bộ không khỏi bỗng nhiên dừng một chút, trên mặt lộ ra một nụ cười khổ.

Cố Lan thấy Tuyên An, lập tức ngoắt ngoắt tay, cười nói:

- Tuyên An, mau tới đây!

Tuyên An thu hồi thần sắc trên mặt, hướng Cố Lan cùng Diệp Vân đi tới.

- Tuyên An, ngươi là đến tìm Phượng Dao sao?

Cố Lan liếc mắt Phượng Dao bên cạnh một cái hỏi, hắn đối với nữ nhân Phượng Dao này, cũng có chút nhìn không thuận mắt , ban đầu thời điểm Diệp Vân không có tới, Phượng Dao để ý cũng mặc kệ, hiện tại vừa mắt hi ha cùng nhau đi lên, nhưng mà Tuyên An thật giống như vẫn còn nhớ mãi không quên.

- Không phải.

Tuyên An không có nhìn Phượng Dao, lắc đầu nói.

Không phải là tìm đến Phượng Dao? Diệp Vân cùng Cố Lan nghe vậy, cũng sửng sốt một chút.

Phượng Dao nhìn Tuyên An một chút, lại nhìn Diệp Vân một chút, biết mình tiếp tục ở đây đi xuống, cũng chỉ là tự đòi mất mặt, vẻ mặt mất hứng đứng lên, hướng gian phòng của mình đi tới.

- Vậy là ngươi tới tìm chúng ta? Có chuyện gì không?

Diệp Vân ngồi ở trên một tảng đá trong viện, ngẩng đầu nhìn hướng Tuyên An hỏi.

Tuyên An muốn nói lại thôi, cuối cùng giống như là hạ quyết tâm nói:

- Diệp Vân huynh đệ, Cố Lan đại ca, ta muốn đi theo các ngươi làm!

Nghe được Tuyên An lời của, Diệp Vân cùng Cố Lan nhìn nhau, nơi xa Phượng Dao đang hướng trong phòng đi, cước bộ cũng bỗng nhiên dừng một chút.

Từ lúc trước cùng Tuyên An tiếp xúc xem ra, Tuyên An người này cũng không tệ lắm, hẳn là đáng giá tín nhiệm.

- Ha hả, xin lỗi Tuyên An, chúng ta đã không cần người, ngươi trở về đi thôi.

Diệp Vân cười cười nói.

Tuyên An nóng nảy, thành khẩn gấp giọng nói:

- Diệp Vân huynh đệ, ta biết mình không có bản lãnh gì, nhưng ta là thật tâm muốn làm với các ngươi!

- Ta cũng cảm thấy Tuyên An chính xác.

Cố Lan nhìn thần sắc Diệp Vân một chút, ở một bên nói.

- Có thể giúp chúng ta làm không ít chuyện.

Diệp Vân đối với Cố Lan nháy mắt, Cố Lan sửng sốt một chút, nhìn sang Phượng Dao đang đứng ở cửa nghe lén, lộ ra một tia chợt hiểu, không nói thêm gì nữa.

- Chúng ta thật không cần người, ngươi vẫn là trở về đi thôi.

Diệp Vân khoát khoát tay, thần sắc lãnh đạm nói.

Tuyên An không nghĩ tới Diệp Vân chăng lưu tình cự tuyệt mình như thế, có chút lo sợ không yên, luống cuống hướng ngoài cửa viện đi tới, trong lòng tràn đầy mất mác cùng thất bại.

Thấy Tuyên An bị cự tuyệt, Phượng Dao khẽ cười lạnh một chút, quay đầu vào gian phòng của mình.

Nhìn bóng lưng Tuyên An, Diệp Vân truyền âm cho Tuyên An nói:

- An bài cho ngươi một ít chuyện, ngươi đi tìm xem có quý tộc nguyện ý bán ra nguyên liệu Bản Nguyên Thần Đan cho chúng ta hay không, chúng ta nguyện ý ra giá tiền gấp đôi.

Đột nhiên ở bên tai nghe được lời nói này của Diệp Vân, Tuyên An đang thất hồn lạc phách cước bộ bỗng nhiên dừng một chút, trong lòng hiện lên một tia mừng như điên, Diệp Vân cùng Cố Lan nguyện ý nhận lấy hắn?

- Không muốn quay đầu, đi thẳng ra ngoài, ngươi phải làm bộ bị ta cự tuyệt, vô cùng ảo não, bộ dáng căm hận ta, cẩn thận tai vách mạch rừng!

Diệp Vân tiếp tục truyền âm nói.

Tuyên An lập tức hiểu, Diệp Vân hẳn là ở đề phòng Phượng Dao, những ngày qua hắn đã thấy chân diện mục Phượng Dao rõ ràng, trong lòng đối với Phượng Dao một tia lưu luyến kia tất cả cũng tan thành mây khói, biết Diệp Vân nguyện ý nhận lấy hắn, hắn đã là quyết tâm muốn đi theo Diệp Vân làm, dựa theo Diệp Vân phân phó, bộ dạng làm bộ như phẫn nộ tức giận, ra khỏi biệt viện.

Để cho Tuyên An ở trong bóng tối so sánh với ở ngoài sáng tác dụng muốn lớn hơn nhiều, Diệp Vân cùng Cố Lan nhìn nhau cười một tiếng, tiếp tục uống rượu, bọn họ uống là Ngọc Lan Thuần Nhưỡng, đem so với trước, thời điểm Cố Lan uống Ngọc Lan Thuần Nhưỡng thần sắc thản nhiên rất nhiều. Trước kia một vạn ảnh kim đối với hắn cùng Lâm Uyển mà nói, là một khoản tiền lớn khó lường, nhưng dời đổi theo thời gian, mắt của bọn hắn cũng cao rất nhiều, một vạn ảnh kim thật cũng không làm sao để vào trong mắt .

Những ngày qua, nghe nói có hơn hai mươi đội ngũ mỗi ngày ở lối vào Tiểu Thiên Nguyên Giới ngồi thủ, phàm là có người dám can đảm một mình một người tiến vào Tiểu Thiên Nguyên Giới, liền lập tức sẽ bị đề ra nghi vấn. Phụ cận chỗ ở đám người Cố Phi, Cố Lan, Diệp Vân, tất cả cũng bị âm thầm giám thị, có thể thấy được các quý tộc Yên Vân thánh thành đối với Diệp Vân, Cố Lan cừu thị.

Đám người Cố Lan ra cửa tất cả cũng cẩn thận rất nhiều.

Sáng sớm, sương sớm mới vừa tản đi.

Cửa viện đám người Diệp Vân, Phượng Dao mặc một thân thị nữ, hiện ra mấy phần quyến rũ mở ra viện môn, đi ra.

Nơi xa hai người đang theo dõi lập tức hướng Phượng Dao nhìn tới.

- Sách sách, nữ nhân này cũng là có mấy phần thùy mị.

- Đừng xem, nàng đã bị Phương Vũ đại nhân đón mua, là nhãn tuyến của chúng ta! Chúng ta nhìn chặc mấy người khác, không thể để cho bọn họ rời đi, nếu không cấp trên trách tội xuống, có chúng sẽ thảm!

- Thì ra nàng là nhãn tuyến của Phương Vũ đại nhân a!

Hai cái theo dõi nhẹ giọng nói chuyện với nhau mấy câu, liền không có chú ý Phượng Dao nữa.

Phượng Dao theo quan đạo hướng cửa thành đi tới, biến mất ở cuối quan đạo.

Hai người kia tiếp tục ngó chừng đại môn tiểu viện, chỉ chốc lát sau, chỉ nghe "chi nha" một tiếng, viện môn vừa được mở ra, một nữ nhân vóc người xinh đẹp từ bên trong đi ra.

- Tại sao lại là nữ nhân này?

Một người theo dõi thiếu chút nữa kinh nhảy dựng lên.

- Chuyện gì xảy ra? Nữ nhân này mới vừa rồi không phải là rời đi sao?

- Chúng ta bị gạt, có một là giả!

Nhìn Phượng Dao thứ hai này hướng trên quan đạo đi tới, hai người nhìn nhau, đi theo.

- Cái thứ hai nhất định là giả!

- Phải!

Hai người đi theo lưng sau Phượng Dao, bám theo một đoạn đi.

Sau một lúc lâu, đại môn lần nữa mở ra, lại một nữ nhân vóc người xinh đẹp đi ra, nếu như mới vừa rồi hai người kia còn ở đó, nhất định sẽ không nhịn được mắng một tiếng, mẹ mày! Làm sao còn có người thứ ba!

Thứ nhất cùng Phượng Dao thứ ba, chính là hai cái phân thân của Diệp Vân thi triển Thâu Thiên Hoán Nhật biến thành, mà Phượng Dao thứ hai mới là thật!

Diệp Vân sờ sờ lỗ mũi, vì thoát khỏi theo dõi, hắn ngay cả chiêu biến thành nữ nhân này cũng đem ra, thật lòng không dễ dàng a!

Thần hồn Diệp Vân cảm giác chung quanh một chút, xác định không có ai theo dõi, phân thân thứ nhất biến trở về bộ dáng đi Dược Sư Các làm công việc. Người còn lại đi tới góc hẻo lánh, dùng Thâu Thiên Hoán Nhật biến thành bộ dáng một trung niên nhân bình thường, theo quan đạo hướng nơi xa đi tới.

Diệp Vân mục đích của chuyến này cũng không phải là Tiểu Thiên Nguyên Giới, mà là Đông Xuyên đại lục!

Đoán chừng cho dù ai cũng đoán không được, Diệp Vân chuẩn bị haa 2000 vạn ảnh kim đi đông đại lục một chuyến.
Chương 847 Đối kháng (2)

Nếu những quý tộc kia biết Diệp Vân chuẩn bị rời Thiên Nguyên Đại Lục đi đông đại lục, nhất định sẽ phái người đi trước đánh chặn đường Diệp Vân, nhưng mà bọn hắn hoàn toàn không biết hành tung của Diệp Vân, muốn ở trong biển người mênh mông tìm được Diệp Vân, không khác mò kim đáy biển.

Những quý tộc kia cho là phái hai Thần Hải thập trọng là có thể đem Diệp Vân trành chết, không nghĩ tới hai cái ngu kia bị Diệp Vân đùa bỡn xoay quanh còn không tự biết.

Theo con đường lúc đến, Diệp Vân đến cửa ra vào Thiên Nguyên Đại Lục, cho hai Đạo Huyền cường giả canh cổng một nghìn vạn ảnh kim, liền ra khỏi cấm chế Thiên Nguyên Đại Lục.

- Rốt cục cũng về đông đại lục, rốt cục có thể lần nữa nhìn thấy các tộc nhân !

Trên mặt Diệp Vân lộ ra vẻ hưng phấn, một đường lao đi, rời nhà lâu như vậy, hắn vẫn còn có chút tưởng niệm các tộc nhân, thời gian rời nhà so sánh với lúc trước hắn tưởng tượng phải ngắn rất nhiều, ngay cả Diệp Vân cũng không nghĩ ra có thể nhanh như vậy tích đủ 2000 vạn ảnh kim.

Đáng tiếc, vẫn là không có đủ nhiều tiền đem các tộc nhân dẫn độ vào Thiên Nguyên Đại Lục, bất quá Diệp Vân có đầy đủ lòng tin, ở trong vòng một năm hoàn thành cái nhiệm vụ gian khổ này!

Đang ở thời điểm Diệp Vân rời đi Thiên Nguyên Đại Lục, lối vào Yên Vân thánh thành Tiểu Thiên Nguyên Giới, nơi này tụ tập hơn sáu ngàn Thần Hải cảnh võ giả, bọn họ bảy tám người một cái đoàn đội, ghim thành một đống một đống, đang kịch liệt cãi cọ cái gì.

- Từ Thanh, Nhất Ngôn mấy vị đại nhân nói , sau này không cho bất kỳ bình dân đoàn đội tiến vào Tiểu Thiên Nguyên Giới, nếu không chính là theo chân bọn họ đối kháng!

Không Nguyên Sơn hướng về phía đám người rống to, thanh sắc đều lệ.

- Tại sao.

- Ngay cả Đạo đình cũng không có quy định như thế!

- Khinh người quá đáng! Tại sao chúng ta không thể vào Tiểu Thiên Nguyên Giới!

- Đây là mệnh lệnh của Từ Thanh cùng Nhất Ngôn mấy vị đại nhân, các ngươi dám không nghe? Nếu không nghe, vào Tiểu Thiên Nguyên Giới, đừng trách chúng ta không khách khí!

Không Nguyên Sơn giọng nói lành lạnh nói.

Trừ người Đạo đình ra, chỉ có Thần Hải cảnh giới võ giả mới có thể vào Tiểu Thiên Nguyên Giới, dĩ nhiên một chút người đạt được đặc biệt phê chuẩn cũng có thể tiến vào, tỷ như những Đạo Huyền cường giả ở đáy biển Thương Hải Tinh tu luyện kia.

Dĩ vãng võ giả Yên Vân thánh thành vào Tiểu Thiên Nguyên Giới tối đa cũng chỉ có một hai ngàn người, một hai ngàn người này trên căn bản cũng là đội ngũ thuộc hạ quý tộc. Song kể từ khi Cố Lan đối ngoại đại quy mô cho mượn tiền, rất nhiều người nghèo không có tiền vào Tiểu Thiên Nguyên Giới, tất cả cũng vay tiền tới Tiểu Thiên Nguyên Giới liều mạng, bình dân chuẩn bị vào Tiểu Thiên Nguyên Giới bạo tăng đến hơn sáu ngàn.

Các quý tộc Yên Vân thánh thành cảm thấy tiếp tục như vậy, tiền lời của bọn họ ở Tiểu Thiên Nguyên Giới sẽ bị đại lượng phân mỏng, các bình dân càng ngày càng có tiền, càng ngày càng không dễ khống chế. Để cho bọn họ càng khẩn trương chính là, thủ hạ của bọn hắn cũng có một phần lén lút gia nhập đoàn đội bình dân ra vào Tiểu Thiên Nguyên Giới. Bởi vì đi theo đoàn đội bình dân vào Tiểu Thiên Nguyên Giới so sánh với ở trong tay các quý tộc tiền lời muốn nhiều gấp mấy lần!

Tiếp tục như vậy đi xuống, sẽ không có người chịu cho bọn hắn bóc lột !

Cho nên lấy Từ Thanh, Nhất Ngôn cầm đầu các quý tộc Yên Vân thánh thành cảm thấy chuyện này nhất định phải khống chế, nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!

Các quý tộc muốn lũng đoạn Tiểu Thiên Nguyên Giới, bọn họ mới không muốn đem tiền lời khổng lồ của Tiểu Thiên Nguyên Giới tặng cho những thứ hạ đẳng bình dân này!

Song, dẫn phát bắn ngược là có thể nghĩ.

Những bình dân này đối với Yên Vân thánh thành bổn thành quý tộc oán niệm từ xưa đến nay, hơn nữa bọn họ cũng không có làm trái với luật pháp Đạo đình, các quý tộc không có quyền đem bọn họ như thế nào, nếu bình thời, chỉ có một hai người mà nói, bọn họ căn bản không dám cùng các quý tộc đối kháng, bởi vì các quý tộc đem các loại con đường kiếm tiền khống chế, các quý tộc rất dễ dàng để cho bọn họ nghèo rớt mùng tơi, sống không nổi.

Nhưng mà tình huống bây giờ bất đồng, nơi này chừng năm sáu ngàn người, tất cả đều là bình dân khát vọng đến Tiểu Thiên Nguyên Giới kiếm tiền, so sánh với các quý tộc phái tới tiểu đội võ giả nhân số muốn hơn rất nhiều, các quý tộc còn muốn khống chế bọn họ là nằm mơ nói mộng.

- Bất kể như thế nào, chúng ta nhất định phải vào Tiểu Thiên Nguyên Giới!

- Phải, chúng ta nhất định phải vào Tiểu Thiên Nguyên Giới!

Bình dân võ giả tình cảm quần chúng xúc động, cùng kêu lên reo hò.

Thần Hải thập trọng cường giả thủ hạ của Nhất Ngôn giận quát một tiếng:

- Các ngươi muốn tìm cái chết sao? Lương thực của các ngươi cũng là từ trong tay các quý tộc đại nhân mua, nếu như các ngươi dám vào Tiểu Thiên Nguyên Giới, sau này sẽ không còn cung cấp lương thực cho các ngươi!

Thiên Nguyên Đại Lục cấm chế áp chế Thần Hải, vì đối kháng áp bách, Thần Hải phải mỗi thời mỗi khắc không ngừng vận chuyển, có tiêu hao đại lượng năng lượng, nhất định phải có thức ăn bổ sung năng lượng, cho nên bọn họ nhất định phải lấy các loại linh dược, thịt hồn thú làm thức ăn.

Đông đảo các bình dân sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó có người hô:

- Sợ cái gì, không có lương thực chúng ta không biết đi những thành thị khác mua sao?

- Sau này chúng ta ở Tiểu Thiên Nguyên Giới săn giết được hồn thú, không bao giờ bán cho quý tộc nữa, tự chúng ta ăn!

- Đúng, tự chúng ta ăn!

- Sau này chúng ta tự lực cánh sinh, không bao giờ làm công cho các quý tộc nữa, để cho chính bọn hắn trồng trọt đi!

- Không bao giờ làm công cho các quý tộc nữa!

Các bình dân tình cảm quần chúng bắt đầu khởi động, đối với các quý tộc tức giận càng lớn.

Chúng thủ hạ quý tộc của Nhất Ngôn, Từ Thanh vốn là còn vênh váo tự đắc, nhưng mà các bình dân phản ứng càng lúc càng lớn, bọn họ dần dần có chút ép không được, hơn nữa nhân số cũng không chiếm ưu thế.

- Chúng ta chính là muốn vào Tiểu Thiên Nguyên Giới, các ngươi muốn giết ta cứ đến đây đi, vua cũng thua thằng liều, các ngươi muốn giết chúng ta, chúng ta chẳng lẽ còn không được phản kháng!

- Đúng, giết một người hoà vốn, giết hai cái lời một cái! Chúng ta có cái gì phải sợ!

Chúng bình dân đồng tâm hiệp lực, cùng nhau tràn vào Tiểu Thiên Nguyên Giới, từng cái từng cái đoàn đội biến mất ở trong truyền tống trận.

Những Đạo đình chủ quản cửa kia thờ ơ lạnh nhạt, cũng không có tiến lên trông nom, bọn họ đến từ Đạo đình chắc là không biết trông nom những chuyện này, Đạo đình luật pháp cũng không nói đoàn đội bình dân không thể vào Tiểu Thiên Nguyên Giới.

- Chúng ta phải vào đi săn giết bọn hắn sao?

Không Nguyên Sơn nhìn về phía mấy Thần Hải thập trọng võ giả bên cạnh hỏi.

- Săn giết cái rắm a, không nghe thấy bọn họ nói muốn đồng quy vu tận sao? Đám này đã liều ai dám chống đở, hơn nữa trong bọn hắn giống như có lãnh đạo, chúng ta có thể giết được hết mọi người bọn họ sao?
Chương 848 Tái nhập Huyền Không Chi Thành

Nhất Ngôn thủ hạ chính là một Thần Hải thập trọng võ giả căm giận nói, liếc Không Nguyên Sơn một cái, hắn gọi Dư Phong, đi theo Nhất Ngôn đã có mấy chục năm, là tâm phúc của Nhất Ngôn, hắn bình sinh xem thường nhất những hạ đẳng bình dân này, nhưng mà thế cục bây giờ nếu tiếp tục đàn áp, sẽ khiến các bình dân kịch liệt phản kháng.

Mặc dù các bình dân không thể nào ở Yên Vân thánh thành đại quy mô đối kháng quý tộc, nhưng mà ở Tiểu Thiên Nguyên Giới, rất có thể có tràng diện ngươi chết ta sống. Thần Huyền cấp bậc, Đạo Huyền cấp bậc cường giả không có biện pháp vào Tiểu Thiên Nguyên Giới, trong các bình dân tu luyện tới Thần Hải thập trọng vẫn là có không ít, ở Tiểu Thiên Nguyên Giới, bọn họ chưa chắc có thể chiếm được bao nhiêu tiện nghi.

Một khi thật đánh nhau, bên bọn họ này cũng phải tổn thất thảm trọng, thậm chí toàn quân bị diệt.

- Đem tình huống báo cáo Nhất Ngôn đại nhân, Từ Thanh đại nhân để cho bọn họ làm quyết định đi.

Dư Phong bất đắc dĩ nói.

Tiểu Thiên Nguyên Giới, đoàn đội chúng bình dân cảnh giới thật lâu, sau khi gặp gỡ đến những đoàn đội quý tộc kia, thấy chút ít quý tộc đoàn đội kia cũng không dám cầm bọn họ như thế nào, cả đám đều vẻ mặt phấn chấn, thì ra những quý tộc kia cũng bất quá là con cọp giấy hù dọa người mà thôi!

Này đối với bọn họ mà nói là một lần thắng lợi khổng lồ, khiến cho bọn họ ở Tiểu Thiên Nguyên Giới cùng các quý tộc đối kháng lòng tin.

Khi Cố Phi biết chuyện đã xảy ra bên Tiểu Thiên Nguyên Giới này, bọn người Cố Lan cảm thấy đây là một cơ hội, lập tức âm thầm liên lạc không ít Thần Hải cảnh võ giả có uy vọng, thành lập một tổ chức bí ẩn. Không biết kế tiếp các quý tộc có bao nhiêu động tác, nếu như bọn hắn vẫn luôn là năm bè bảy mảng, là rất dễ dàng bị công phá.

Diệp Vân cũng không biết chuyện đã xảy ra bên Tiểu Thiên Nguyên Giới kia, hắn bây giờ đã thân ở trong Diệp gia sơn cốc .

Diệp Vân đột nhiên trở về, Diệp gia sơn cốc cùng Tinh Điện cũng lâm vào trong cuồng hoan, tất cả mọi người kích động vô cùng.

Tất cả mọi người không nghĩ tới Diệp Vân lại nhanh như vậy trở lại, đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên nhìn Diệp Vân, tuy là hán tử thiết cốt boong boong, cũng không khỏi ướt hốc mắt, vốn tưởng rằng đời này cũng gặp lại không tới hậu bối để cho bọn họ cảm giác sâu sắc tự hào này, Diệp Vân đi Thiên Nguyên Đại Lục, cả đám bọn họ đều vô cùng lo lắng, đêm không thể ngủ, không biết Thiên Nguyên Đại Lục là một địa phương dạng gì, không biết Diệp Vân ở bên kia trôi qua có được hay không.

Diệp Vân cặn kẽ giảng thuật mình ở Thiên Nguyên Đại Lục biết được cho bọn hắn, bọn họ mới yên lòng, Thiên Nguyên Đại Lục so sánh với đông đại lục bên này là an toàn nhiều lắm.

- Thần nhi, dựa theo ngươi nói, một nghìn vạn ảnh kim mới có thể dẫn độ một người đi qua, này thật sự quá khó khăn, chúng ta chỉ là tộc nhân thì mấy ngàn, còn có nhiều Tinh Điện đệ tử như vậy, chúng ta cũng không thể buông tha cho bọn họ bất kể.

Diệp Chiến Thiên mày nhíu lại thật chặc, trong lòng rất là xấu hổ, chính hắn làm một người cha, không những không thể giúp Diệp Vân, còn muốn liên lụy hắn.

- Phụ thân không cần phải lo lắng.

Diệp Vân trấn an nói, thần sắc kiên định.

- Ta sẽ nghĩ biện pháp, Đạm Đài cùng A Ly cũng đi Chiến bộ, bên các nàng kia đoán chừng cũng sẽ có một chút tiến triển.

Biết được Đạm Đài Lăng trở thành nữ nhân của Diệp Vân, cũng mang thai hài tử của Diệp Vân, bọn người Diệp Chiến Thiên vui mừng mở ra nghi ngờ, không nghĩ tới con của mình có khả năng như vậy, phải biết rằng Đạm Đài Lăng là Vua Bắc Hải thực lực vô cùng cao minh!

- Hảo tiểu tử! Bình thời nhìn không ra ngươi còn có khả năng này a!

Diệp Chiến Long cười đánh bả vai Diệp Vân một chút, trêu ghẹo nói.

Diệp Vân ý không tốt sờ sờ lỗ mũi, nghĩ đến Đạm Đài Lăng cùng hài tử trong bụng, nàng trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười khúc khích, nhắm trúng mọi người lại là một trận cười to.

Cùng các tộc nhân hơi tụ chỉ chốc lát, mặc dù cực kỳ không bỏ, nhưng Diệp Vân vẫn còn đứng lên, chuẩn bị rời đi, hắn còn có chuyện trọng yếu hơn phải làm.

- Phụ thân, thúc công, ta lần này tới phải làm một ít chuyện, sau đó vội vàng chạy trở về, ta phải nắm chặt thời gian!

Diệp Vân nói, dẫn độ các tộc nhân là một nhiệm vụ vô cùng gian khổ, hắn phải giành giật từng giây.

- Thần nhi, ngươi mau đi. Hồn thú thú triều tạm thời còn uy hiếp không tới Tinh Điện chúng ta, ngươi yên tâm.

Diệp Chiến Thiên vỗ vỗ bả vai con nói.

Diệp Vân gật đầu, không hề trì hoãn thời gian nữa, mang theo Tiểu Dực, Nhất Khối cùng Nhất Mao, Nhị Mao sáu người hướng Hạ Địa Quỳnh Lâu chạy tới.

Tầng sáu Hạ Địa Quỳnh Lâu, Huyền Không Chi Thành.

Diệp Vân đứng ở ngoài cấm chế Huyền Không Chi Thành cảm giác một chút, lấy thực lực Thần Hải tam trọng hiện tại của hắn, đã có thể tiến vào cấm chế Huyền Không Chi Thành này.

Vài ngàn năm trước cấm chế phía ngoài Huyền Không Chi Thành hẳn là vô cùng chắc chắn, chẳng qua là thành này đã hoang phế vô số năm, năng lượng duy trì cấm chế đã sớm dật tán được không sai biệt lắm, cấm chế mới có thể trở nên yếu ớt như thế.

Bất quá, này vẫn không phải là Vô Thủy, Linh Vọng cảnh võ giả bình thường có thể đi vào, ít nhất phải đến Thần Hải cấp trở lên.

Diệp Vân để cho bọn người Tiểu Dực tiến vào trong Hồn Yểm Bảo Châu, sau đó thúc dục Thần Hải trong cơ thể, hướng Huyền Không Chi Thành phía trước bay đi, ở tiếp xúc đến cấm chế Huyền Không Chi Thành, Diệp Vân dùng Thần Hải từ từ đem cấm chế này cắn nuốt ra một lổ hổng, sưu một tiếng chui đi vào.

Thân thể Diệp Vân xuyên qua, cấm chế này lại tự động chữa trị tốt, giống như không tổn hao gì.

Hồn Yểm Bảo Châu vừa động, sáu thân ảnh bay vút ra.

- Tiểu Dực, Nhất Khối, Nhất Mao, Nhị Mao, Tam Mao, Tứ Mao, đem tất cả bảo vật nơi này thu lại!

Diệp Vân vung tay lên, đám người Tiểu Dực lập tức hai mắt sáng lên hành động, trong Huyền Không Chi Thành này, trong các cửa hàng thương phẩm vẫn giữ vững hoàn hảo, tuyệt đối là một khoản tài phú khổng lồ.

Huyền Không Chi Thành là một tòa thành thị vài ngàn năm trước, trải qua hơn vạn năm diễn biến, huyết thống, luyện khí thủ pháp, luyện đan thủ pháp các loại… ở Thiên Nguyên Đại Lục, cũng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Vật trong Huyền Không Chi Thành này, tỷ như Nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp..., cũng đã không phải là vật phẩm đỉnh cao nhất hôm nay, nhưng vẫn còn là giá trị không rẻ.

Cửu phẩm Tử Ma Chiến Giáp đến Thiên Nguyên Đại Lục đã không đáng tiền, nhưng mà một bộ Nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp, ít nhất cũng giá trị hai ba ngàn vạn ảnh kim, dù sao đó là chiến giáp sáo trang trong Thần Hải thập trọng đều không thể công phá!

Diệp Vân bay vút đến những cửa hàng tiêu thụ chiến giáp kia, rất nhanh, đem tất cả Tử Ma Chiến Giáp thu nạp không còn, Tử Ma Chiến Giáp trong vòng cửu phẩm Diệp Vân chuẩn bị toàn bộ phân cho các tộc nhân, về phần năm bộ Nhân phẩm Tử Ma Chiến Giáp kia, Diệp Vân chuẩn bị dẫn tới Thiên Nguyên Đại Lục.
Chương 849 Tinh Hồn là một chủng tộc (1)

Trừ Tử Ma Chiến Giáp ra, Diệp Vân còn thu nạp không ít nhân phẩm, địa phẩm thậm chí là thiên phẩm Linh Bảo, mặc dù không có đáng giá như Tử Ma Chiến Giáp sáo trang, nhưng một địa phẩm Linh Bảo bán mười mấy vạn ảnh kim, một thiên phẩm Linh Bảo bán mấy trăm vạn ảnh kim vẫn còn không có vấn đề gì.

Trừ những thứ này, còn có vô cùng nhiều đan dược, quả thực có thể chất đầy cả thương khố.

Những đan dược này bắt đi Thiên Nguyên Đại Lục không coi vào đâu, nhưng đối với Diệp gia tộc nhân và Tinh Điện đệ tử mà nói, vẫn còn rất có ích lợi, ăn có thể tăng lên tu vi cực đại.

Diệp Vân Thần Hải bao phủ cả Huyền Không Chi Thành, một gì đó để cho bọn người Tiểu Dực thu thập là được rồi, Diệp Vân tìm kiếm những đồ có thể làm cho mình cảm thấy hứng thú.

Thần Hải quét ngang, Diệp Vân đột nhiên trong lòng vừa động, hướng trung tâm Huyền Không Chi Thành nhìn lại, ở vị trí trung ương nhất Huyền Không Chi Thành, có một kiến trúc vô cùng to lớn, bên cạnh cửa hàng san sát, loáng thoáng có thể thấy được, nơi này hẳn là khu vực phồn hoa nhất Huyền Không Chi Thành.

Tòa kiến trúc to lớn này xanh vàng rực rỡ, cao lớn rộng rãi, làm cho người ta có một loại thị giác mãnh liệt đánh sâu vào.

Bán đấu giá!

Bất kỳ nơi bán đấu giá một tòa thành thị nào, thường thường là kiến trúc phồn hoa nhất tòa thành thị này, bởi vì bán đấu giá thường thường là địa phương các quý tộc thích thăm nhất, nơi này góp nhặt rất nhiều vật hiếm quý.

Hôm nay nơi này hết thảy thuộc về ta!

Tài phú cả tòa thành thị, đều là của Diệp Vân!

Diệp Vân lấy tốc độ cực nhanh lướt vào trong bán đấu giá, đại sảnh bán đấu giá cực kỳ rộng lớn, ít nhất có ngàn vị trí, trên lầu còn có một hàng bao gian xa hoa.

Thần Hải xẹt qua, ánh mắt Diệp Vân rơi vào trên bàn một phòng khách, nơi này vẫn thật chỉnh tề để từng cái từng cái hộp gỗ tinh sảo, chừng hơn ba mươi, có lớn có nhỏ, là vật phẩm chuẩn bị thả vào buổi đấu giá, một mùi thơm thấm vào ruột gan nhàn nhạt ở trong sảnh phía sau phiêu tán.

Thân hình vừa động, Diệp Vân đã đứng ở phía trước những hộp gỗ này.

Những hộp gỗ màu rám nắng này lẳng lặng nằm ở chỗ này hơn mấy vạn năm, tựa như từng cái từng cái bảo rương đợi chờ mở ra, không biết bên trong cất giấu thứ gì.

Diệp Vân cầm lấy một cái hộp trong đó, dỡ xuống ổ khóa thượng diện, đem hắn mở ra.

"Phốc" một tiếng vang nhỏ, một đoàn bụi màu đen xông ra.

Đáng chết! Không biết trong cái hộp này đã từng để cái gì, đã hủ hóa thành bột phấn, đoán chừng là đồ vật không dễ bảo tồn nào đó, nghe có một cỗ hương sặc người.

May mắn là không có độc, Diệp Vân đành phải đem cái hộp này ném đi ra ngoài.

Cầm lấy cái hộp thứ hai, cái hộp này khá lớn, phải hai tay mới có thể ôm tới, Diệp Vân cẩn thận mở ra nắp hộp, hướng mặt trong nhìn lại, chỉ thấy trong hộp thình lình bầy đặt chiến giáp trọn vẹn, bộ chiến giáp này xem ra nguyên vốn phải là màu bạc, nhưng là để ở chỗ này mấy vạn năm thời gian, nhan sắc chiến giáp trở nên ảm đạm rất nhiều.

Diệp Vân thò tay sờ lên mặt ngoài chiến giáp, xúc tu lạnh buốt, tính chất cứng rắn, thượng diện điêu khắc lấy các loại trận ấn thần bí, một cỗ tang thương chi khí cổ xưa đập vào mặt, có thể xác định đây không phải Tử ma chiến giáp, nhưng lại không biết là chiến giáp gì, thượng diện còn giữ từng đạo vết kiếm, có thể thấy được chủ nhân chiến giáp đã từng thân kinh bách chiến.

Diệp Vân cảm giác được, trên bộ chiến giáp này lộ ra một tia khí tức so với Nhân phẩm Tử ma chiến giáp còn cường đại hơn!

Không biết có thể đem bộ chiến giáp này nhận chủ hay không, Diệp Vân vạch phá ngón tay, đem mấy giọt máu tươi tích lên, chỉ thấy máu tươi rơi xuống trên chiến giáp, "Tư" một tiếng, lập tức biến thành huyết vụ tiêu tán, không có ở trên chiến giáp lưu lại bất cứ dấu vết gì.

Diệp Vân cũng không có cảm giác được bộ chiến giáp này có bất kỳ dấu hiệu nhận chủ.

Bộ chiến giáp này có chút kỳ lạ, trước tìm người xác nhận đây là bộ chiến giáp gì mới được.

Diệp Vân đem cái hộp đóng lại, bỏ vào trong không gian bao tay.

Tiếp tục mở ra lần lượt cái hộp, Diệp Vân lục tục lấy được ba bộ nhân phẩm Tử ma chiến giáp, còn có một chút đan dược, Hồn Ngọc tinh túy,… coi như không tệ, nhưng mà không có đồ vật đặc biệt gì để cho người động tâm rồi, cuối cùng còn thừa lại hai cái hộp gỗ không có mở ra.

Hai cái cái hộp phía trước nhất, hẳn là thứ tốt bán đấu giá xuất ra đầu tiên, mà hai cái mặt sau, hẳn là bảo vật áp trục!

Mở ra một cái hộp nhỏ nhất trong đó, nhìn xem đồ vật bên trong, Diệp Vân sửng sốt một chút, trong cái hộp này lẳng lặng đặt một quả trái cây, trái cây này toàn thân màu hồng phấn, óng ánh sáng long lanh, tựa như ngọc thạch tạo hình mà thành, như là tùy thời đều muốn nhỏ ra nước, một hồi hương thơm nồng đậm xông vào mũi, cả phòng khách truyền đến mùi thơm nhàn nhạt đúng là trái cây này phát ra đấy.

Mấy vạn năm qua đi, trái cây này y nguyên như là vừa vặn tháo xuống, tươi mới ướt át, quả hương bốn phía!

Nhưng mà để cho Diệp Vân cảm thấy ngạc nhiên nhất, cũng không phải trái cây này thần kỳ cỡ nào, mà là vì trái cây này cùng linh mộc trong Diệp gia sơn cốc kết xuất trái cây giống như đúc!

Tuy trên linh mộc kết những trái cây đó hiện tại còn không có hoàn toàn thành thục, mà trái cây này hẳn là chín, nhưng bộ dáng cùng mùi thơm đều là trên cơ bản giống nhau, Diệp Vân sẽ không nhận lầm.

Trái cây này đã có thể trở thành đấu giá hội áp trục chi vật, tất nhiên không giống người thường, cũng không biết nó tên gì, có cái công dụng gì. Diệp Vân tuy điều tra rất nhiều tư liệu, nhưng y nguyên không biết gốc linh mộc trong sơn cốc Diệp gia kia rốt cuộc là loại cây gì.

Xem ra gốc linh mộc kia có lai lịch thần bí viễn siêu mình tưởng tượng.

Diệp Vân đem trái cây này cẩn thận thu vào, chuẩn bị tìm người hảo hảo hỏi thăm một phen.

Diệp Vân nhìn về phía cái hộp gỗ cuối cùng kia, không biết trong hộp này sẽ là vật gì, nhẹ nhàng thở ra một hơi, đem nắp hộp mở ra ra, một la bàn mai rùa xuất hiện ở trong tầm mắt Diệp Vân, cái la bàn này bốn phía khắc đầy các loại ký hiệu thần bí, trung ương là một cây kim đồng hồ trôi nổi bất định, có thể nhìn ra được, thứ này đã phi thường cổ xưa, hướng mặt la bàn nhìn lại, mơ hồ có thể chứng kiến, cái kia vô cùng lốm đa lốm đốm, tựa như tinh không mênh mông.

Không biết cái la bàn này dùng làm gì, chẳng lẽ là dùng để xem bói sao?

Cảm giác trên La bàn cái cổ lực lượng thần bí mênh mông kia, Diệp Vân có một loại trực giác, vật ấy sợ là so với Chấn Thiên Đỉnh còn cường hãn hơn! Lúc trước thời điểm vừa mới dẫn động Chấn Thiên Đỉnh, Chấn Thiên Đỉnh thiếu chút nữa đem hồn niệm mình hút đi vào rồi, Diệp Vân không dám tùy tiện dẫn động cái la bàn này.

Vẫn là trước tra rõ ràng cái la bàn này có làm được cái gì rồi nói sau.
Chương 850 Tinh Hồn là một chủng tộc (2)

Diệp Vân cùng bọn người Tiểu Dực đem trọn Huyền Không Chi Thành càn quét sạch sẽ, cả cọng lông cũng không có còn lại, trong nội tâm Diệp Vân vẫn còn có chút không có ý tứ đấy, hi vọng Thiên Nguyên tiền bối đừng nên trách mới tốt.

Tầng thứ bảy Hạ Địa Quỳnh Lâu hung hiểm trùng trùng điệp điệp, coi như là Thần Hải Cảnh giới, cũng không dám nói có thể bình yên vô sự, Diệp Vân quyết định tạm thời không tiến vào, đợi về sau tu vi tăng lên lại đến!

Lần này thu hoạch tương đối khá, chỉ là tám bộ Nhân phẩm Tử ma chiến giáp kia, đã làm cho Diệp Vân phấn chấn không thôi rồi, hắn lần này chính là vì chúng mà đến đấy! Về phần bộ chiến giáp không biết tên kia, linh mộc trái cây còn có la bàn, thì là niềm vui ngoài ý muốn, tạm thời trước để đó, đợi về sau có cơ hội trước xác định công dụng hắn nói sau.

Ngay khi bọn người Diệp Vân chuẩn bị rời đi, một thanh âm trầm thấp tang thương vang lên, là Thiên Nguyên tiền bối!

- Ti Mẫu Tinh Bàn trong tay ngươi, chính là một trong Thiên Nguyên tinh Lục Đại Tinh Hồn đạo khí, vật ấy ngươi nhất định phải cực kỳ đảm bảo, quả quyết không thể để cho hắn rơi vào Tổ ma chi thủ!

Thanh âm Thiên Nguyên tiền bối truyền vào lỗ tai Diệp Vân, ngữ khí nghiêm túc trước nay chưa có.

- Tinh Hồn đạo khí?

- Đúng vậy, tại Thiên Nguyên Đại Lục, phía trên Linh Bảo chính là đạo khí, đạo khí chia làm cửu phẩm, như Bảo Châu, Chấn Thiên Đỉnh các loại chí bảo trong tay ngươi, cũng thuộc về đạo khí, bất quá chúng đều thuộc về đạo khí có thể phát triển, có phương pháp thích hợp, liền có thể tăng lên phẩm cấp. Đạo khí tồn thế cực ít, giá cả cũng cực kỳ đắt đỏ.

Thiên Nguyên tiền bối ngừng chỉ chốc lát, lại nói:

- Đạo khí cường đại nhất, chính là Tinh Hồn đạo khí, toàn bộ Thiên Nguyên Đại Lục cũng chỉ vẹn vẹn có sáu kiện. Ti Mẫu Tinh Bàn trong tay ngươi, có thể tính toán Thiên Cơ, coi như là ta, cũng khó dòm hắn huyền ảo, lúc trước vì phòng ngừa nó rơi vào trong tay Tổ ma, ta mới thúc dục Hạ Địa Quỳnh Lâu đem tòa Tinh Thành này thu đến. Dùng thực lực của ngươi, trước mắt còn không thể đem nó thúc dục.

La bàn này cường đại như thế!

Ngay cả Thiên Nguyên tiền bối cũng không thể dòm thấu ảo diệu trong đó, Diệp Vân âm thầm kinh hãi không thôi, không biết la bàn này là người phương nào chế tạo.

- Thiên Nguyên tiền bối, Tổ ma rốt cuộc là vật gì?

Nói đến Tổ ma, cảm xúc Thiên Nguyên giống như có chấn động, ngừng một chút nói:

- Tổ ma cũng gọi là Thiên Ma, là Ngoại Vực chủng tộc, chúng dùng thôn phệ Tinh Hồn mà sống, là Tinh Hồn tử địch. Ở bên trong Tinh Vũ mênh mông, có một chủng tộc, gọi là Tinh Hồn.

- Tinh Hồn là một chủng tộc?

Diệp Vân sửng sốt một chút.

- Đúng vậy, tất cả mọi người cho rằng, Tinh Hồn là không có tánh mạng, chỉ có đến cấp bậc Tinh Chủ, mới có thể chính thức minh bạch, Tinh Hồn là một chủng tộc, hơn nữa là một chủng tộc xưa nhất, chúng là mẫu tộc của chúng ta, là chúng sáng tạo ra chúng ta. Trong vũ trụ mênh mông, chỉ có một bộ phận tinh thể cực nhỏ có thể sinh ra đời Tinh Hồn, thời điểm Tinh Hồn sinh ra đời, liền tồn tại trí tuệ cùng ý thức. Bản thân chúng không có bất kỳ chiến lực, mà bên trong Tinh Vũ lại có địch nhân của chúng là Tổ ma tồn tại, vì đối kháng Tổ ma, chúng liền bắt đầu sáng tạo tánh mạng trí tuệ.

- Nói cách khác chúng ta là bị Tinh Hồn sáng tạo ra sao?

Trong nội tâm Diệp Vân rung động, nguyên lai Tinh Hồn đúng là người sáng tạo tất cả sinh mạng thể có trí tuệ, chúng biến mất vô tung tích rồi lại không chỗ nào không có, khống chế lấy vận mệnh tất cả mọi người trên tinh cầu.

- Không sai, chúng là chúa sáng thế của chúng ta, chúng sáng tạo ra tánh mạng trí tuệ, chính là vì đối kháng Tổ ma, một khi chúng bị cắn nuốt, tánh mạng trí tuệ chúng sáng tạo ra đến sẽ nhạt nhòa, chỉ có cùng Tinh Hồn dung hợp chúng ta mới có thể có được thiên phú vô cùng cao minh, đạt được thực lực cường đại. Vì sinh tồn, chúng ta cũng phải đối kháng những Tổ ma đến từ ở chỗ sâu trong tinh không kia.

Diệp Vân có chút minh bạch, vì cái gì trên chút tinh thể thích hợp sinh mạng thể ở lại, lại không có sinh ra đời bất luận sinh mạng thể trí tuệ gì, bởi vì bên trong những tinh thể đó, còn không có sinh ra Tinh Hồn, chỉ có tinh cầu sinh ra đời Tinh Hồn, mới sẽ xuất hiện tánh mạng trí tuệ.

- Ti Mẫu Tinh Bàn này, chính là Thiên Nguyên tinh Tinh Hồn luyện chế ra, ngay cả ta thời kì đỉnh phong, cũng chỉ có thể phát huy một phần vạn uy lực của hắn, có thể thúc dục hay không, liền xem vận mệnh của ngươi rồi. Xem ra ngươi đã đến qua Thiên Nguyên Đại Lục, đã biết một sự tình, Tinh Hồn dung hợp độ của ngươi là bao nhiêu?

Thiên Nguyên hỏi.

- 0.

Diệp Vân thành thật trả lời.

- Tinh Hồn dung hợp độ là 0? Tại sao có thể như vậy?

Thiên Nguyên thì thào nói.

- Hẳn ngươi không phải là người chọn lựa cho Tinh Chủ? Cái kia sẽ là ai chứ? Tinh Hồn dung hợp độ 0, là tuyệt đối không có khả năng trở thành Tinh Chủ, bởi vì hoàn toàn không cách nào thuyên chuyển lực lượng Tinh Hồn.

Trong nội tâm Diệp Vân khẽ động, nguyên lai Thiên Nguyên tiền bối lầm cho mình là người chọn lựa kế tiếp nhiệm Tinh Chủ, xem ra mình lại để cho hắn thất vọng rồi.

- Cũng thế, ta cảm giác được ngươi tu luyện công pháp có chút đặc thù, hơn nữa người sáng lập phi đao kia cũng là một vị đại năng, khả năng ngươi không cần thuyên chuyển lực lượng Tinh Hồn, cũng có thể trở thành một cường giả. Về phần sau này sẽ có bao nhiêu thành tựu, toàn bộ bằng chính ngươi rồi.

Thanh âm Thiên Nguyên dần dần phiêu miểu đi xa.

- Thiên Nguyên tiền bối, xin đợi một chút!

Diệp Vân còn muốn hỏi một chút, chiến giáp cùng linh mộc trái cây trong tay mình là vật gì, thanh âm của Thiên Nguyên cũng đã trừ khử vô tung rồi.

Thiên Nguyên tiền bối thật đúng là Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, Diệp Vân ngắm nhìn bốn phía, chung quanh là Hắc Ám trống trải bao la bát ngát, bên trong tối tăm, Diệp Vân phảng phất cảm giác được một đôi ánh mắt đang nhìn chăm chú lên mình, không phải Thiên Nguyên tiền bối, mà là Tinh Hồn theo như lời Thiên Nguyên tiền bối.

Cũng có khả năng là ảo giác của mình, Diệp Vân nghĩ đến.

Khả năng đối với Tinh Hồn nhất tộc mà nói, nhân loại yêu thú Huyền thú bất quá là chúng sáng lập đi ra, đối với nhân loại yêu thú Huyền thú những tánh mạng trí tuệ này, chúng là chúa sáng thế chí cao Vô Thượng. Không biết chúng là dùng loại ánh mắt nào, đối đãi những tánh mạng trí tuệ trên Thiên Nguyên tinh.

Đem tất cả đồ vật từ Huyền Không Chi Thành đều thu nạp hoàn tất, Diệp Vân mang theo sáu người Tiểu Dực về tới Diệp gia sơn cốc, ngoại trừ tám bộ Nhân phẩm Tử ma chiến giáp, bộ chiến giáp màu bạc kia, linh mộc trái cây còn có Ti Mẫu Tinh Bàn ra, vật gì đó khác Diệp Vân đều chuẩn bị lưu cho tộc nhân, do bọn người Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền xử lý.

- Phụ thân, thúc công, ta còn phải xử lý một sự tình, xong xuôi lập tức phải về Thiên Nguyên Đại Lục.

Diệp Vân có chút không bỏ nói, trên vai trách nhiệm quá nặng, hắn phải nắm chặt thời gian.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK