Mục lục
(Full) Tổ Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 526 Tiểu mỹ nữ, ta tới cứu ngươi! (2)

- Chậc chậc, bên người rõ ràng còn có một mỹ nữ, tiểu tử ngươi diễm phúc sâu, bất quá hai người các ngươi, vẫn là đi lòng đất làm một đôi uyên ương bỏ mạng a.

Tác Mang hai tay dài ra đạo đạo móng vuốt sắc bén, rống lên một tiếng, hàm răng bén nhọn hàn quang thoáng hiện.

- Ai cùng hắn là một đôi uyên ương, tức chết bà cô ta rồi!

Diệp Thu nghe được Tác Mang nói, quát một tiếng, vung lên Trường Tiên trong tay, trước hết hướng Tác Mang đánh qua.

Tác Mang gầm nhẹ một tiếng, nhấc ngang cánh tay ngăn cản, "Ba" một tiếng, roi kia quất vào trên cánh tay Tác Mang, chỉ thấy y phục trên người Tác Mang bị rút vỡ ra, lộ ra bảo vệ tay Hắc Kim bên trong, hắn tức giận hướng roi da kia chộp tới.

Diệp Thu tay phải vừa thu lại, chỉ thấy roi da kia tựa như một đầu linh xà, tránh né đi ra ngoài. Nàng thấy Hắc Kim bao tay trên cánh tay Tác Mang, sắc mặt ngưng lại, hừ lạnh một tiếng.

Mặc dù nàng chỉ là một tiểu nữ hài mười bốn mười lăm tuổi, nhưng vẫn là hơi có chút thực lực đấy.

Tác Mang Tác Lãng sắc mặt dữ tợn, hai người hình thể cao lớn, như là lưỡng tòa Tiểu Sơn hướng Diệp Vân cùng Diệp Thu bức áp đi qua.

- Ngươi tránh đi một bên, hai người kia ta để đối phó!

Diệp Thu mang theo roi da tiến về phía trước một bước.

- Tốt.

Diệp Vân lui về phía sau mấy bước, Tác Mang cùng Tác Lãng này, thật đúng là không đáng hắn động thủ.

Diệp Thu không nghĩ tới Diệp Vân thật đúng là lui về sau rồi, khí nộ trừng mắt liếc Diệp Vân, khẽ kêu nói:

- Ngươi có phải là nam nhân hay không, thật đúng là lui về sau à?

- Đây không phải ngươi bảo ta lui đấy sao?

Diệp Vân mặt mũi tràn đầy người vô tội.

- Ngươi nếu cần giúp đỡ thì nói một tiếng.

- Ta không cần hỗ trợ.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Thu tràn đầy tức giận, một roi da hướng Tác Mang Tác Lãng quét tới, cái roi da kia mũi nhọn "Vụt" một tiếng, hàn quang lập loè, đúng là sắc bén vô cùng.

- Tiểu cô nương này là Tử Diễm Điểu nhất tộc!

Tác Lãng thấp giọng nói ra.

- Giết nàng, hẳn là một cái công lớn.

Sưu sưu, Tác Mang cùng Tác Lãng hóa thành hai đạo tàn ảnh, đánh về phía Diệp Thu.

Diệp Thu quát một tiếng, roi da vung ba ba vang lên, trên không trung để lại đạo đạo bóng roi.

- Sư gia, bọn hắn ai có thể thắng?

Diệp Vân hỏi, Huyền Khí tu vi của hắn cũng không quá đáng là Huyền Tôn sơ kỳ mà thôi, kinh nghiệm chiến đấu không phải phong phú cỡ nào, trong lúc nhất thời cũng không biết phương nào càng chiếm ưu thế.

- Hẳn là tiểu cô nương kia a, Tử Diễm Điểu nói như thế nào cũng coi như là huyết thống không tệ, có lẽ sẽ có một ít bí pháp truyền thừa.

Sư gia cười cười nói.

- Bất quá mặc dù nàng có thể thắng, đoán chừng cũng quá sức.

Diệp Vân khẽ gật đầu, tiểu cô nương này đã có thể thắng, vậy thì không có việc gì rồi, hắn đứng ở nơi đó, vận chuyển Cửu Tinh tu luyện Huyền Khí, ngay cả là đứng, hắn cũng có thể tu luyện.

Theo thời gian trôi qua, Diệp Thu dần dần chiếm được thượng phong, nàng khẽ quát một tiếng.

Tử Diễm bí pháp – Phần thành!

Chung quanh bốc cháy lên một đoàn Liệt Diễm cực lớn, đem Diệp Thu, Tác Mang, Tác Lãng vây quanh trong đó, hỏa diễm như là đầu đầu linh xà bay múa, rất đồ sộ.

Bí pháp vừa ra, Tác Mang cùng Tác Lãng lập tức liên tiếp bại lui, thỉnh thoảng lại có đầu đầu hỏa xà hướng bọn hắn vọt tới, bọn hắn không thể không phân tâm ứng đối, trên người ba ba ba bị Diệp Thu rút vài roi.

- Tiểu cô nương này tuy chỉ có mười bốn mười lăm tuổi, nhưng thật sự rất nóng bỏng, rõ ràng có thể đem hai Huyền Cấp cao thủ áp chế đến loại trình độ này.

Diệp Vân không khỏi thầm nghĩ, cái loli này cũng quá hung mãnh.

Đúng lúc này, chỉ thấy xa xa sưu sưu sưu, năm thân ảnh hướng bên này bay vút đến, cũng là người của Lang Vương điện!

Diệp Vân lông mi chau lên, đối với Diệp Thu hô:

- Này, tiểu mỹ nữ, chúng ta phải đi rồi, bí pháp của ngươi đem mọi người Lang Vương điện hấp dẫn tới!

- Ngươi không thể trước ngăn cản bọn hắn sao?

Diệp Thu gấp giọng nói, roi da trên tay không ngừng đánh ra, nàng độc chiến hai Huyền Cấp đỉnh phong cao thủ, áp lực đã khá lớn rồi, đoán chừng còn phải một phút đồng hồ mới có thể phân ra thắng bại, kết quả lúc này Diệp Vân đột nhiên nói Lang Vương điện đã đến viện quân.

- Bọn hắn có năm Huyền Cấp cao thủ!

Diệp Vân hô.

- Ngươi không đi ta phải đi rồi!

Hắn căn bản không định đánh nhau, nếu đánh, mình rất nhiều thứ đều lộ ra ngoài.

- Ngươi… ngươi có phải là nam nhân hay không!

Diệp Thu dậm chân, quệt mồm bất mãn nói.

- Đi!

Mặc dù bộ dạng Diệp Thu mới mười bốn mười lăm tuổi, thế nhưng đi theo trưởng bối trong nhà nam chinh bắc chiến, biết rõ lúc này không nên có một chút chần chờ.

- Muốn đi, không dễ dàng như vậy!

Tác Mang Tác Lãng gầm thét một tiếng, tuy toàn thân là thương tích, nhưng viện quân của bọn hắn đã đến, kéo một lát liền là thắng lợi, tự nhiên không chịu đơn giản để cho bọn hắn chạy.

- Tiểu mỹ nữ, ta tới cứu ngươi!

Diệp Vân minh bạch, như vậy dây dưa xuống dưới, những Huyền Cấp cao thủ bên Lang Vương điện kia lập tức sẽ tới rồi, đến lúc đó muốn đi cũng đi không hết, Diệp Vân xuất ra Phá Ngục kiếm trong không gian bao tay, một kiếm hướng Tác Mang chém tới, sử dụng Huyền Khí, cũng không quá đáng là Huyền Tôn sơ kỳ mà thôi.

- Ngươi mới là Huyền Tôn sơ kỳ?

Diệp Thu sửng sốt một chút, vừa rồi nàng một mực không có cảm ứng ra Huyền Khí tu vi của Diệp Vân, còn tưởng rằng Diệp Vân là theo mình đồng dạng, đều là Huyền Cấp đỉnh phong cao thủ, Diệp Vân vừa thi triển Huyền Khí nàng mới cảm giác được, nguyên lai Diệp Vân mới là Huyền Tôn sơ kỳ mà thôi!

- Huyền Tôn sơ kỳ, cũng dám đến muốn chết!

Tác Mang âm tàn cười lạnh, vung lên móng vuốt sắc bén, một trảo hướng Diệp Vân vỗ xuống.

Diệp Vân vội vàng vung lên cánh tay trái ngăn cản, Phá Ngục Kiếm trong tay một kiếm chém rớt.

Móng nhọn của Tác Mang lập tức sẽ phải chém vào trên cánh tay trái Diệp Vân, Diệp Thu gấp giọng kêu lên:

- Cẩn thận.

Móng nhọn của Huyền cấp Yêu Lang, thậm chí so sánh với một chút tam phẩm Linh Bảo sắc bén còn phải cường đại hơn nhiều, một móng vuốt đủ để đem nửa người Diệp Vân lay xuống! Diệp Thu lo lắng xoay người lại muốn cứu viện, nhưng bị Tác Lãng kéo lại, căn bản không cách nào cứu viện, nàng gấp đến độ dậm chân, mặc dù nàng cùng Diệp Vân đấu võ mồm, nhưng nàng tâm địa thiện lương, là không muốn để cho Diệp Vân chết như vậy.

Thình thịch!

Tác Mang một móng vuốt chụp đến, cư nhiên bị cánh tay trái của Diệp Vân ngăn chặn xuống. Đang ở trong nháy mắt Tác Mang hơi có chút giật mình sững sờ, cánh tay trái của Diệp Vân có một đạo hoả diễm hướng trên mặt Tác Mang xì ra.

Đó là khí linh bao tay xì ra hoả diễm, thoáng cái phun ở trên mặt Tác Mang, Tác Mang thê lương thảm kêu lên, Diệp Vân một kiếm đâm ra, "Phốc" một tiếng, đầu Tác Mang bị một kiếm đâm xuyên.

Mặc dù Phá Ngục Kiếm của Diệp Vân không có phẩm cấp cao như Thương Lan Kiếm, nhưng mà chém giết một Huyền cấp cao thủ vẫn là dư sức.
Chương 527 Bị mai phục !

Tác Mang đã chết?

Bất kể là Tác Lãng hay Diệp Thu, cũng không thể tin tưởng hai mắt của mình, một Huyền Tôn đỉnh phong Yêu Lang tộc cao thủ, lại sẽ ở trong vòng nhất chiêu, chết ở trong tay một Huyền Tôn sơ kỳ nhân loại.

Diệp Thu làm sao cũng nghĩ không thông, cái này chỉ có tu vi Huyền Tôn sơ kỳ, thoạt nhìn không phải là cao cường như vậy, muốn thực lực không có thực lực, muốn nhân phẩm không có nhân phẩm, lại một chiêu chém giết Tác Mang? Vận khí, nhất định là thuần túy vận khí!

Thấy Tác Mang chết, Tác Lãng xoay người muốn chạy trốn, bị Diệp Thu một roi da cuốn ở trên cổ, "Phốc" một tiếng, máu tươi bão tố, một cái đầu bay lên.

Nhìn thấy một màn này, Diệp Vân không khỏi co lại cổ, tiểu La Lỵ này quá nóng bỏng, không thể chọc.

- Đi!

Diệp Thu mang theo Diệp Vân cùng nhau, sưu sưu hóa thành hai đạo tàn ảnh biến mất ở nơi xa, đem những Lang Vương điện Huyền cấp cao thủ kia xa xa bỏ ở phía sau.

- Ngươi mới vừa rồi là làm sao làm được?

Diệp Thu nháy mắt to sáng ngời tò mò nhìn Diệp Vân.

- Aha, thì ra Huyền Sư đỉnh phong cao thủ cũng không gì hơn cái này đi!

Diệp Vân vén tay áo lên, lộ ra cánh tay trái, cười nói.

- Tên kia cho là mình có bao tay, cũng đã rất giỏi sao? Ta cũng có bao tay, so với hắn tốt hơn, hơn nữa bao tay của ta còn có thể phóng hỏa!

Diệp Vân tay trái một quyền huơi ra, phun ra một đạo hỏa trụ, bộ dạng rất dễ sợ.

Diệp Thu liếc mắt, xem ra nàng vẫn là xem trọng Diệp Vân, Diệp Vân có thể giết chết Tác Mang, thuần túy chẳng qua là vận khí mà thôi. Nếu như không phải là bị bao tay của Diệp Vân đánh trở tay không kịp, một con Yêu Lang Huyền Sư đỉnh phong, sẽ dễ dàng bị giết chết như vậy?

Bất quá bất kể nói thế nào, mới vừa rồi Diệp Vân không có xoay người bỏ chạy, mà là quay đầu lại cứu nàng, điểm này vẫn còn đáng giá khẳng định, nếu không, nàng khẳng định khinh bỉ chết Diệp Vân.

- Đi thôi.

Mặc dù Diệp Vân chỉ có tu vi Huyền Tôn sơ kỳ, nhưng Diệp Thu cũng không có vì vậy xem thường Diệp Vân.

Diệp Vân đi theo phía sau Diệp Thu, một đường bay vút đi.

- Diệp Vân tiểu tử ngươi bản lãnh giả ngây giả dại không tệ lắm.

Sư gia ở trong Thiên Tinh Ấn cười nói.

Diệp Vân cười nhạt nói:

- Sư gia, ta không thể buông thả thần hồn, Sư gia ngươi điều tra xem, tầng bảy Trấn Hồn Tháp này, có cái bảo bối gì không?

- Yên tâm đi, ta một mực dò xét.

Diệp Vân nói.

- Tầng bảy Trấn Hồn Tháp này, sợ là có không ít hồn thú Thái Thượng Cảnh a?

- Ta điều tra đến, thì hơn mười con, trong đó chẳng qua là Linh Vọng cảnh.

Sư gia cười híp mắt nói.

Nghe được lời của Sư gia, Diệp Vân cũng hút một hơi lãnh khí, hơn mười con Thái Thượng Cảnh hồn thú, lại còn có một ít là Linh Vọng cảnh, lão Thiên của ta.

Đang ở lúc nói chuyện phiếm, giọng nói của Sư gia đột nhiên thay đổi, kích động nói:

- Diệp Vân tiểu tử, hướng phía bắc nhìn!

Diệp Vân nghe được lời của Sư gia, lập tức hướng phía bắc nhìn lại, nơi xa trong bóng tối, tựa hồ có một đạo tử quang hiện lên, mặc dù đạo tử quang kia trôi qua rồi biến mất, lại như cũ bị ánh mắt Diệp Vân bắt đến, Diệp Thu thật là không phát hiện đến, một đường hướng nơi xa bay vút.

- Diệp Thu tiểu mỹ nữ, ngươi đi trước, ta sau đó chạy tới!

Diệp Vân nói.

Diệp Thu nghe được lời của Diệp Vân, đôi mi thanh tú cau lại:

- Ngươi muốn làm gì? Ngươi một cái Huyền Tôn sơ kỳ, nếu như bị người Lang Vương điện phát hiện nhất định phải chết, coi như là đụng phải Huyền cấp hồn thú, cũng phải ôm đầu chạy trối chết! Ngươi tốt nhất còn là theo chân ta.

- Ta muốn đi tiểu tiện.

Diệp Vân ôm bụng, có chút bất đắc dĩ cười nói.

- Ngươi…

Diệp Thu tiểu La Lỵ gương mặt ửng đỏ, một Huyền cấp cao thủ, bình thời chỉ cần một viên thuốc, liền có thể điền đầy bụng, đan dược cặn cực ít, một tháng không có bài tiết cũng không có chuyện gì, Diệp Vân lại muốn ở nơi này đi tiểu tiện! Diệp Thu hầm hừ vểnh lên miệng.

- Ta ở chỗ này chờ ngươi.

- Ngươi sẽ không nhìn lén ta đi?

Diệp Vân hơi có chút bận tâm, ánh mắt lướt qua Diệp Thu.

- Ai muốn nhìn lén ngươi! A a a, tức chết cô nãi nãi ta!

Diệp Thu vẻ mặt phát điên, mặc dù số tuổi rất nhỏ nhưng luôn thích tự xưng "Cô nãi nãi" .

- Không có nhìn trộm là tốt rồi.

Diệp Vân cười hắc hắc, sưu một tiếng, hướng phía bắc nhảy đi.

Diệp Thu quả thực muốn hung hăng bạo đánh Diệp Vân một bữa, thời điểm Diệp Vân vừa tới, giả bộ giống như một cao thủ, không nghĩ tới mới là Huyền Tôn sơ kỳ, ở lúc đánh chặn đường Tác Mang Tác Lang, lại lui về phía sau, hiện tại lại còn cảm giác mình có thể nhìn lén hắn, nàng quả thực có một loại vọng động chửi má nó. Mình dầu gì cũng là một thiếu nữ xinh đẹp, mặc dù không giống Phi Âm tỷ tỷ mỹ lệ trang nhã như vậy, nhưng người theo đuổi mình, cũng có thể nhồi vào một tòa thành trì, mình cần nhìn lén Diệp Vân sao?

Diệp Vân bay vút mấy ngàn thước, hướng xuống dưới lướt đi, vừa nhìn, phía dưới chừng hơn hai mươi con Huyền cấp hồn thú trấn thủ, đạo tử quang kia tựa hồ là từ dưới đất nhô ra.

Những Huyền cấp hồn thú kia phát hiện Diệp Vân, đang muốn ngẩng đầu gào thét, chỉ thấy Diệp Vân Minh Hoàng Yêu Đái, một đạo quang mang hiện lên, Bất Tử Hắc Hoàng trống rỗng xuất hiện, há mồm phun ra một mảnh hoả diễm đi xuống.

Hoả diễm rơi xuống, hơn hai mươi con Huyền cấp hồn thú kia trong nháy mắt hóa thành bụi bay.

Huyền cấp hồn thú cùng Yêu Vương, thực lực kém nhiều lắm, dù Bất Tử Hắc Hoàng chỉ chẳng qua là Yêu Vương sơ kỳ, giết chúng nó cũng là dễ dàng.

Sưu một tiếng, Bất Tử Hắc Hoàng kia bị Diệp Vân thu hồi trong dây lưng, Diệp Vân rơi xuống, ở trong đất bùn nhanh chóng đào lên, mò lên một đôi hài màu tím.

- Sư gia, cũng là bộ phận Tử Ma Chiến Giáp, hình như là cửu phẩm, đáng tiếc cùng bát phẩm Tử Ma Chiến Giáp không phải là một bộ.

Diệp Vân có chút tiếc nuối nói.

- Diệp Vân tiểu tử, ngươi đúng là một chút cũng không hiểu, Tử Ma Chiến Giáp như thế nào đơn giản như vậy, mặc dù đây là cửu phẩm Tử Ma Chiến Giáp, nhưng có thể lắp ráp dung hợp cho hai kiện bát phẩm kia.

Sư gia nói.

- Tỷ như một bộ Tử Ma Chiến Giáp có tất cả bảy kiện, có ba là bát phẩm, có bốn là cửu phẩm, sau khi dung hợp ở chung một chỗ, năng lực phòng ngự của nó sẽ lấy một cái trình độ chia đều, cũng sẽ không bởi vì một kiện là bát phẩm, nên năng lực phòng ngự bộ vị kém một chút, đây mới là nơi huyền diệu của Tử Ma Chiến Giáp.

- Lại là như vậy!

Diệp Vân có chút hưng phấn, đem một giọt máu tươi nhỏ trên đôi hài cửu phẩm Tử Ma Chiến Giáp, chỉ thấy Tử Ma Chiến Giáp trong tay biến mất, trong đầu, lại thêm hình ảnh một đạo Tử Ma Chiến Giáp bảo vệ đùi.

- Thứ tốt! Hiện tại đã có ba bộ phận Tử Ma Chiến Giáp!

Nghĩ đến Bệ Linh mặc cửu phẩm Tử Ma Chiến Giáp sáo trang, ở dưới Vô Thủy thất trọng cường giả Thương Oanh mãnh liệt công kích, vẫn có thể giữ cho không bị bại, Diệp Vân tâm không khỏi nóng lên, nếu mình có thể có một bộ bát phẩm Tử Ma Chiến Giáp, cho dù chống lại Yêu Vương đỉnh phong cường giả, cũng không bị thua!
Chương 528 Thâm tàng bất lộ ? (1)

Diệp Thu đợi đã lâu, có chút buồn bực, Diệp Vân làm sao đi lâu như vậy vẫn chưa trở lại, mắt to đi lòng vòng, thật sự nhịn không được hướng phương hướng Diệp Vân lao đi len lén liếc một cái, nơi đó tựa hồ dâng lên một tia ánh lửa, nàng có chút lo lắng Diệp Vân có thể gặp được ngoài ý muốn hay không, vừa định đem hồn niệm kéo dài đưa tới điều tra, nhưng lập tức thu trở lại, hầm hừ nghĩ, nếu như hồn niệm mình kéo dài đưa tới, bị Diệp Vân cảm giác được, kia mình chẳng phải là thật thành quay lén?

Nhưng mà Diệp Vân đi lâu như vậy, sẽ không thật ra ngoài ý muốn chứ?

- Ta đếm tới mười, nếu như ngươi không trở lại, ta sẽ đi qua!

Diệp Thu tại chỗ trù trừ một chút, oán hận thầm nghĩ, mặc dù như vậy có thể mất mặt, nhưng so ra kém một cái mạng trọng yếu. Diệp Vân người này mặc dù thảo nhân chán ghét, nhưng mà không tính là quá xấu.

Đang ở thời điểm nàng chuẩn bị đếm, nơi xa một đạo thân ảnh bay vút đến.

- Chúng ta đi thôi.

Diệp Vân cười dài nói.

Thấy Diệp Vân khuôn mặt tươi cười, Diệp Thu siết chặc quả đấm nhỏ, cảm thấy Diệp Vân thật là quá vô sỉ, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng giương lên, hừ một tiếng, hướng nơi xa lao đi.

Diệp Vân cũng vội vàng đi theo.

Rất nhanh, bọn họ phát hiện Kỷ Lôi, Minh Nghĩa, Thanh Vũ cùng Phi Âm đều ở hướng phía nam bay vút.

Diệp Thu cùng Diệp Vân cũng đuổi theo.

Sáu người hội tụ đến một chỗ.

- Kỷ Lôi đại ca, Hắc Minh ca ca đâu?

Diệp Thu nghi ngờ hỏi.

- Còn không có cùng hắn chạm mặt.

Kỷ Lôi lắc đầu.

- Hắn có thể còn đang truy tung người Lang Vương điện!

- Chúng ta này là chuẩn bị đi đâu?

Diệp Thu hỏi.

- Phía trước phát hiện hơn mười người Lang Vương điện, chúng ta cùng nhau hợp lực giết chết bọn họ!

Kỷ Lôi nói, tốc độ bọn họ bay vút cực nhanh, sáu người giống như từng đạo sao băng.

Thời điểm Phi Âm cùng Thanh Vũ bay vút, cũng là thật chặc tùy tướng, như là một đôi uyên ương, Diệp Vân khẽ mỉm cười, Phi Âm này, rất có thể chính là chị dâu của A Ly.

- Diệp Vân tiểu tử, các ngươi bị mai phục !

Thanh âm của Sư gia ở trong Thiên Tinh Ấn truyền đến.

- Bị mai phục rồi?

Diệp Vân lông mày chau lên, hắn là không có phát hiện bất kỳ nguy hiểm nào, nhưng mà ý niệm của Sư gia cực kỳ nhạy cảm, là quả quyết sẽ không lầm.

- Đợi một chút!

Diệp Vân gọi đám người Kỷ Lôi lại.

Diệp Vân dừng cước bộ, đột nhiên dừng lại.

Đám người Kỷ Lôi nghe được tiếng la của Diệp Vân, cũng rối rít dừng lại, nghi ngờ nhìn về phía Diệp Vân.

- Tại sao, chuyện gì xảy ra?

Kỷ Lôi nghi ngờ hỏi.

Thanh Vũ cùng Phi Âm hỏi ý nhìn về phía Diệp Vân, về phần Diệp Thu cùng Minh Nghĩa, thì có chút nghi ngờ.

- Chúng ta cách đại bộ đội của Sư Vương Điện bao xa rồi?

Diệp Vân mỉm cười nhìn về phía đám người Kỷ Lôi hỏi.

- Bất quá vài chục dặm.

Kỷ Lôi nói, không biết Diệp Vân đột nhiên hỏi những lời này, là có thâm ý gì?

- Vài chục dặm a, nếu như chúng ta bị đánh chặn đường, hơn phân nửa không có thể chạy trở về.

Diệp Vân nói, hắn vừa nói, vừa dùng ý niệm hỏi thăm Sư gia tình huống cụ thể.

- Diệp Vân huynh đệ quá lo, nếu như chúng ta bị người Lang Vương điện đánh chặn đường, Sư Vương có thể ở trong chốc lát, liền cảm giác đến chỗ của chúng ta, chúng ta là không có việc gì.

Kỷ Lôi hắng giọng cười một tiếng nói, hắn đối với Thông Thiên Sư Vương có lòng tin tuyệt đối.

- Nếu như chặn giết chúng ta, không phải là Huyền cấp cao thủ, mà là một Yêu Vương thì sao?

Nghe được lời của Diệp Vân, Kỷ Lôi mặt liền biến sắc nói:

- Như vậy nhất định sẽ chết không thể nghi ngờ, cho dù Sư Vương cũng không còn kịp cứu chúng ta nữa! Đi!

Kỷ Lôi coi như là có chút lão thành, trong nháy mắt liền hiểu được, bên Lang Vương điện kia có thể thiết một cái cục, đang chờ bọn hắn đi đến bên trong chui, Diệp Vân một câu nhắc nhở hắn, bọn họ tuyệt đối không thể mạo hiểm như vậy!

Sưu sưu sưu, sáu người vội vàng đi vòng vèo, hướng đại bộ đội bay vút đi.

Nơi xa trong gò đất, Ngân Lang Yêu Vương ẩn phục trong đó, Kỷ Lôi là người nổi bật trong trẻ tuổi của Sư Vương Điện, chỉ kém một đường liền có thể đột phá tới Yêu Vương cảnh giới, hơn nữa có thể là kế tiếp nhiệm Sư Vương, nếu có thể đem Kỷ Lôi đánh chặn đường, đối với Sư Vương Điện tuyệt đối là một đả kích.

Ngân Lang Yêu Vương ngẩng đầu nhìn về phương xa, vì để tránh cho bị Sư Vương cùng Kỷ Lôi phát hiện, hắn cố ý ẩn tàng hồn niệm, cũng ở chung quanh bố trí pháp trận che giấu khí tức, chỉ chờ đám người Kỷ Lôi đến, sau đó đột nhiên xuất thủ một kích giết chết, đến lúc đó cho dù Sư Vương dùng hồn niệm điều tra đến, nghĩ cứu viện cũng là không còn kịp nữa.

Mắt thấy đám người Kỷ Lôi muốn đi vào bên trong khu vực hắn mai phục, không nghĩ tới đám người Kỷ Lôi đột nhiên ngừng lại, sau khi nói mấy câu lại quay đầu bỏ chạy.

- Mấy tiểu hồ ly giảo hoạt này, cư nhiên khôn khéo như vậy!

Ngân Lang Yêu Vương lãnh giận không dứt, nếu chần chờ chốc lát nữa, chỉ sợ đám người Kỷ Lôi bỏ chạy xa, hắn cũng đuổi không kịp .

"Sưu" một tiếng, hồn niệm Ngân Lang Yêu Vương nhập vào cơ thể mà ra, ở trong hư không ngưng hóa thành một con Yêu Lang khổng lồ màu bạc, lấy tốc độ cực nhanh hướng đám người Kỷ Lôi đánh tới.

Ở chớp mắt Yêu Lang màu bạc xuất hiện, sắc mặt Kỷ Lôi đại biến, không nghĩ tới quả nhiên cùng Diệp Vân nói giống nhau, Lang Vương điện ở phía trước thiết trí mai phục, nếu như bọn họ tiếp tục đi phía trước bay vút một khoảng cách, hiện tại có thể ngay cả cơ hội chạy trốn mạng cũng không có.

Hồn niệm ngưng bạch sắc Yêu Lang, đối phương hẳn là một trong Lang Vương điện tam đại Huyền thú Yêu Vương Ngân Lang Yêu Vương !

Diệp Thu cũng kinh dị nhìn thoáng qua Diệp Vân, mặc dù Diệp Vân tu vi thấp kém, không nghĩ tới lại rất thông minh, có thể trước tiên phát hiện Lang Vương điện mai phục.

Khí tức Yêu Vương, làm sáu người bọn hắn cũng cảm thấy một cổ áp lực cường đại.

Một Yêu Vương cao thủ, hoàn toàn có thể bóp áp bọn họ!

- Sư Vương lập tức sẽ cảm giác đến, chúng ta kéo hắn!

Kỷ Lôi gấp giọng quát, sưu một tiếng, hồn niệm nhập vào cơ thể ra, ngưng tụ thành một bó.

Thanh Vũ, Diệp Thu, Phi Âm còn có Minh Nghĩa tất cả đều thi triển hồn niệm, năm người bọn họ là thiên tài Huyền thú trong trẻ tuổi Yêu Vương điện, cũng bước chân vào hàng ngũ Huyền cấp đỉnh phong, là tương lai Sư Vương Điện, trên bầu trời năm con cự thú, năm đạo hồn niệm dung hợp lại với nhau, tựa như một thanh cự kiếm, hướng Yêu Lang màu bạc kia oanh khứ.

Đây là hồn niệm cùng hồn niệm ở giữa tỷ thí!

Diệp Vân ngẩng đầu nhìn lại, không biết giờ phút này hắn có nên giúp đám người Kỷ Lôi một tay hay không, một khi xuất thủ, liền ý nghĩa thực lực của hắn lộ ra ngoài.

- Diệp Vân tiểu tử, ngươi không cần xuất thủ, may nhờ bọn họ không có tiếp tục xâm nhập, bọn họ chỉ cần kéo một hồi mà thôi, Sư Vương Điện đầu Thông Thiên tiểu sư tử kia, có thể phát hiện bọn họ.

Sư gia nói.
Chương 529 Thâm tàng bất lộ ? (2)

Nơi xa Ngân Lang Yêu Vương ẩn phục ở trong gò núi, trong đôi mắt yêu quang đại phóng, hừ lạnh một tiếng:

- Mấy tiểu bối, cũng dám cùng lão phu tranh phong, nhìn lão phu thu thập các ngươi như thế nào!

Chỉ thấy trên bầu trời con Yêu Lang màu bạc khổng lồ kia gầm nhẹ một tiếng, vung lên móng nhọn phách đi.

Thình thịch thình thịch, hồn niệm bọn họ bị Yêu Lang màu bạc đánh bay ra ngoài, chỉ một chiêu, đám người Kỷ Lôi tất cả đều chảy máu tươi như điên. Yêu Lang màu bạc kia vung lên móng nhọn đánh về phía bản thể đám người Kỷ Lôi, sau một khắc Kỷ Lôi liền muốn bị đánh chết.

Đột nhiên trong lúc đó, phía trước Yêu Lang màu bạc kia, xuất hiện một con sư tử khổng lồ, oanh một tiếng nổ, hai con cự thú đụng vào cùng nhau, bạo liệt nổ vang kia, giống như đất bằng dậy sấm.

Yêu Lang màu bạc lui ra ngoài một khoảng cách, phát hiện là Thông Thiên Sư Vương ngưng hóa hồn niệm, tức giận nhìn thoáng qua đám người Kỷ Lôi, sưu một tiếng, hư không tiêu thất.

Đám người Kỷ Lôi che miệng, đem hồn niệm của mình thu trở lại, hồn niệm bọn họ bị thương, cũng bị trọng thương.

- Các ngươi trở lại a.

Thông Thiên Sư Vương nhìn lướt qua Diệp Vân, hơi hơi có chút nghi ngờ, người trẻ tuổi này không biết là người nào, làm sao sẽ cùng đám người Kỷ Lôi cùng nhau, nhận thấy được thực lực Diệp Vân chỉ có Huyền Tôn sơ kỳ, liền cũng không nói gì, sưu một tiếng, đem hồn niệm thu hồi.

Ở thời điểm hồn niệm của Yêu Lang màu bạc cùng Thông Thiên Sư Vương xuất hiện, Diệp Vân cũng cảm thấy một cổ áp bách kinh khủng, đây chính là thực lực chân chính của Yêu Vương đỉnh, chỉ cần hồn niệm uy áp, liền làm cho người ta cảm giác được run rẩy phát ra từ linh hồn, năm người Kỷ Lôi mặc dù đều có được thực lực Huyền Sư đỉnh, cùng Yêu Vương chỉ kém một đường, nhưng sáu người hợp lực, vẫn không ngăn được một chiêu của Ngân Lang Yêu Vương.

Mặc dù hồn niệm của Diệp Vân đã có thực lực Yêu Vương sơ kỳ, nhưng so sánh với Ngân Lang Yêu Vương cùng Thông Thiên Sư Vương, vẫn còn thua kém nhiều lắm.

Năm người Kỷ Lôi chật vật không dứt, cùng nhau bay vút, Diệp Vân cũng đi theo.

Thanh Vũ nhìn về phía Diệp Vân nói:

- Lần này đa tạ Diệp huynh, nếu không có nhắc nhở của ngươi, năm người chúng ta rất có thể đã chết.

- Cám ơn.

Đám người Kỷ Lôi nhìn về phía Diệp Vân, chân thành nói.

Ngay cả Diệp Thu cái tiểu cô nương đối với Diệp Vân rất không ưa này, cũng là nói cám ơn.

- Khách khí.

Diệp Vân cười nhạt, không có nói cái gì nữa.

Đang ở sáu người bay vút, một đạo thân ảnh màu đen bay vút đến, là Hắc Minh, trên người hắn cũng có chút chật vật, vai phải bị một chút thương, đi theo phía sau đám người Kỷ Lôi.

- Ta mới vừa cảm giác được hồn niệm cường đại đụng nhau, chuyện gì xảy ra?

Hắc Minh hỏi, vết thương trên vai phải còn đang rỉ máu đi xuống.

- Chúng ta bị Lang Vương điện Ngân Lang Yêu Vương phục kích, may nhờ Sư Vương kịp thời xuất hiện, nếu không chúng ta đã chết ở trong tay Ngân Lang Yêu Vương.

Kỷ Lôi nói, nhớ tới mới vừa rồi cùng Ngân Lang Yêu Vương đụng chạm, trong mắt của hắn dần hiện ra vẻ cuồng nhiệt, đó chính là lực lượng Yêu Vương, ta nhất định phải đạt tới Yêu Vương cảnh giới! Đối với sống sót sau tai nạn, hắn là không có bất kỳ e ngại, cường giả chân chính, là không nên e ngại tử vong!

- Ngân Lang Yêu Vương?

Hắc Minh cũng hít một hơi lãnh khí.

- May là không có chuyện gì, ta mới vừa rồi gặp được năm tên Huyền cấp cao thủ Lang Vương điện, cũng thiếu chút nữa bị giết, ta giết hai người bọn họ, còn lại ba Huyền cấp cao thủ chạy mất.

Diệp Vân thần sắc hơi động, hướng Hắc Minh nhìn thoáng qua, tiểu tử này mới vừa rồi không có xuất hiện, hiện tại đột nhiên hiện thân, không khỏi cũng quá kỳ hoặc đi.

- Sư gia, mới vừa rồi tiểu tử này đang làm gì?

Diệp Vân mở miệng hỏi, hắn không thể buông thả thần hồn, cho nên căn bản không biết mới vừa rồi Hắc Minh ở nơi đâu.

- Hắn đúng là bị năm tên Lang Vương điện Huyền cấp cao thủ vây quanh, giết hai ba chạy, bất quá ta cảm giác, cảm thấy có điểm gì là lạ, tiểu tử này còn che giấu thực lực, hắn biểu hiện ra thực lực, so sánh với Thanh Vũ phải kém sắc mấy phần, đối mặt năm tên Huyền cấp cao thủ bộ dạng có chút trứng chọi đá, nhưng mà trên thực tế, thực lực của hắn so với Kỷ Lôi cũng chỉ kém chút xíu mà thôi, hoàn toàn có thể đem năm tên Lang Vương điện Huyền cấp cao thủ kia chém giết!

Sư gia nói.

- Hắn cùng bên Lang Vương điện kia, có âm thầm liên lạc hay không?

Diệp Vân hỏi, nếu không phải ý niệm cường đại của Sư gia cảm giác, bọn người Kỷ Lôi đã chết, tại sao Hắc Minh lại cứ thiên ngoại lệ không có xuất hiện?

- Kia thì nhìn chưa ra, trừ khi bọn họ là dùng chút bí pháp liên lạc, nếu không căn bản chạy không thoát ý niệm của Sư gia ta, chỉ sợ ngay cả Thông Thiên tiểu sư tử kia, cũng nhìn không ra hắn che giấu thực lực, chỉ có Sư gia ta có thể nhìn ra được!

Ngay cả Thông Thiên Sư Vương, cũng nhìn không ra Hắc Minh che giấu thực lực?

Tiểu tử này tuyệt đối có quỷ, Diệp Vân có thể nhìn ra được, bất kể là Kỷ Lôi, Thanh Vũ, Minh Nghĩa, hay là hai đại tiểu mỹ nữ khác, đối đãi người cũng có chút chân thành, chỉ có Hắc Minh này, cả ngày u u ám ám, đối với mình cũng rất có địch ý.

- Bản thân ta muốn nhìn, ngươi đùa bỡn cái quỷ gì!

Diệp Vân trong lòng hừ lạnh một tiếng.

- Các ngươi tại sao lại bị mai phục, có thể là có người lộ ra hành tung của các ngươi hay không?

Ánh mắt Hắc Minh nhìn sang Diệp Vân, ý ở ngoài lời nói.

- Hắc Minh ca ca, ngươi đây là oan uổng Diệp Vân ca ca , mới vừa rồi nếu như không phải là Diệp Vân ca ca lên tiếng nhắc nhở, chúng ta đã toàn bộ chết ở trong tay Ngân Lang Yêu Vương.

Diệp Thu không cam lòng thay Diệp Vân giải thích, Hắc Minh làm sao lung tung hoài nghi người khác.

- Là thế này sao?

Hắc Minh kinh ngạc nhìn về phía đám người Kỷ Lôi, tu vi Diệp Vân tựa hồ là kém cõi nhất trong mọi người, rốt cuộc là làm sao phát hiện Ngân Lang Yêu Vương phục kích?

- Chính xác.

Đám người Kỷ Lôi tất cả cũng gật đầu, dù sao mới vừa rồi Diệp Vân cứu bọn hắn, Hắc Minh lung tung hoài nghi Diệp Vân, làm trong lòng bọn hắn hơi có chút không vui.

- Có thể là ta trách lầm hắn, hết sức xin lỗi.

Thần tình trên mặt Hắc Minh hết sức chân thành.

Nghe được lời của Hắc Minh, vẻ mặt trên mặt mọi người cũng hơi hòa hoãn một chút.

- Chỉ là trong lòng của ta còn có một chút nghi ngờ, bàn về tu vi, hắn không bằng Kỷ Lôi đại ca còn có Thanh Vũ, Minh Nghĩa, thậm chí không bằng Phi Âm cùng Diệp Thu, tại sao hắn có thể ở trước các ngươi phát hiện Ngân Lang Yêu Vương?

Hắc Minh có chút nghi ngờ nói.

Trong lòng Diệp Vân có chút giận dỗi, tiểu tử này không buông tha bất cứ cơ hội nào hướng trên người mình giội nước bẩn, hắn rốt cuộc có ý đồ gì, chẳng lẽ chẳng qua là đối với mình có một chút địch ý?

Cái vấn đề này, đám người Kỷ Lôi cũng hết sức tò mò, Diệp Vân đột nhiên gọi bọn họ lại, lại nói có thể có Yêu Vương phục kích, rõ ràng là phát hiện Ngân Lang Yêu Vương, nhưng vấn đề là Diệp Vân rốt cuộc là làm sao phát hiện?
Chương 530 Đại chiến buông xuống (1)

Trong phạm vi phương viên vài chục dặm, nếu có Yêu Vương xuất hiện, Sư Vương nhất định có thể trước thời hạn phát hiện, Ngân Lang Yêu Vương nhất định là dùng bí pháp nào đó, mới tránh né Sư Vương hồn niệm truy xét, nhưng mà chính là duới tình huống như thế, Diệp Vân vẫn còn trước đó phát hiện Ngân Lang Yêu Vương, cái này quá kinh người, chẳng lẻ Diệp Vân là một cao thủ thâm tàng bất lộ?

- Bất kể Diệp Vân là dùng phương pháp gì phát hiện nguy hiểm, ta cũng tin tưởng Diệp Vân.

Thanh Vũ nghiêm túc nói.

Bởi vì Diệp Vân nâng lên Ngưng nhi, trong nội tâm Thanh Vũ đối với Diệp Vân có một loại tín nhiệm gần như là trực giác.

- Ta cũng tin tưởng hắn.

Diệp Thu gật đầu nói, tuy Diệp Vân người này thoạt nhìn có chút không đáng tin cậy, nhưng nàng tin tưởng Diệp Vân hẳn không phải là có rắp tâm khác.

- Ta cũng tin tưởng.

Kỷ Lôi gật đầu nói, hắn cũng không có hoài nghi qua Diệp Vân.

Minh Nghĩa cùng Phi Âm cũng biểu thị ra đối với Diệp Vân tín nhiệm.

Mấy người này, làm người cũng không tệ lắm, Diệp Vân nghĩ thầm.

Hắc Minh không nghĩ tới Diệp Vân nhanh như vậy liền nhận được những người khác tín nhiệm, thần sắc có chút âm trầm nói:

- Ta cũng chỉ là hiếu kỳ mà thôi.

Theo Diệp Vân gia nhập đội ngũ, Hắc Minh đối với Diệp Vân là bộ dạng rất có địch ý, năm người còn lại tuy cũng có nghi hoặc, vì cái gì vừa rồi Hắc Minh không có xuất hiện, nhưng cũng không có đối với Hắc Minh có bất kỳ hoài nghi, dù sao trong phạm vi phương viên hơn mười dặm này, đều có thể bị hồn niệm của Sư Vương dò xét đến, nếu quả thật Hắc Minh liên lạc người bên Lang Vương điện kia, cùng một chỗ bố cục phục giết bọn hắn, Sư Vương có lẽ đã biết.

Khả năng Hắc Minh đối với Diệp Vân, chỉ là trong lòng còn có địch ý mà thôi, chính giữa có một ít hiểu lầm như vậy.

- Chúng ta trở về đi.

Kỷ Lôi không dám ở bên này mỏi mòn chờ đợi, mang theo mọi người hướng phương hướng đại bộ đội Sư Vương điện bay vút đi.

Phương hướng đại bộ đội của Sư Vương điện, chiến đấu đã tiến nhập khâu cuối cùng, bốn Đại Yêu Vương vừa ra, đem mấy vạn Huyền Cấp Hồn thú kia tàn sát hầu như không còn, nhân mã Sư Vương điện đều đang thu thập chiến lợi phẩm. Tuy một trận chiến này, còn không đến mức để cho Sư Vương điện thương gân động cốt, nhưng Huyền Cấp cao thủ trong chiến đấu tử vong, bị thương số lượng vẫn là khá nhiều.

Bọn người Diệp Vân rơi xuống.

- Chúng ta đi tìm Sư Vương, Diệp Vân, ngươi cũng cùng đi a.

Kỷ Lôi chuẩn bị đem Diệp Vân dẫn tiến cho Sư Vương.

Diệp Vân vốn là muốn cự tuyệt, nhưng nghĩ nghĩ, đi gặp Sư Vương cũng không có gì, liền gật đầu nói:

- Được rồi.

Bọn người Kỷ Lôi tựa hồ là đem Diệp Vân trở thành sinh tử huynh đệ, Hắc Minh thoáng có chút không thoải mái, hung hăng liếc nhìn bóng lưng Diệp Vân, nhìn nhìn lại Phi Âm cùng Thanh Vũ như hình với bóng, âm trầm như nước, không biết suy nghĩ cái gì.

Diệp Vân đi theo đằng sau bọn người Kỷ Lôi, hướng đội ngũ phía trước nhất đi đến.

Trên một mảnh đất bằng, bốn Đại Yêu Vương khoanh chân mà ngồi, Thông Thiên Sư Vương ngồi ở trên nhất, hắn ngẩng đầu, hình thể cao lớn, rất có uy nghiêm, hắn nhìn xem bọn người Kỷ Lôi, lại nhìn xem Diệp Vân, thanh âm trầm thấp nói:

- Các ngươi trở lại rồi.

- Đúng vậy, thúc phụ.

Kỷ Lôi khom người nói.

Thông Thiên Sư Vương là thúc phụ của Kỷ Lôi? Khó trách tướng mạo hai người có vài phần tương tự.

Ngoại trừ Thông Thiên Sư Vương ra, còn lại ba cái Yêu Vương ánh mắt đồng thời rơi vào trên người Diệp Vân, Diệp Vân lập tức cảm thấy một cổ Yêu Vương uy áp đập vào mặt.

Ba Đại Yêu Vương này, là muốn thăm dò thực lực của mình sao?

Diệp Vân nghĩ nghĩ, đã đến đây, cũng không thể yếu đi khí thế, tuy tu vi thần hồn của Diệp Vân bất quá là Yêu Vương sơ kỳ, nhưng mà ở dưới ba Đại Yêu Vương uy áp, ngược lại cũng sẽ không quá không chịu nổi, lỗi lạc mà đứng.

Tử Diễm Điểu, Thần Hoa Cự Tượng, Thanh Lân Xuyên Sơn Giáp biến thành ba vị lão giả kia, tất cả đều lộ ra vài phần thần sắc kinh ngạc, nhân loại này bất quá mười tám mười chín tuổi, rõ ràng đồng thời ngăn cản được uy áp ba Yêu Vương cường giả bọn hắn, thực lực so với bọn người Kỷ Lôi cũng không kém, có lẽ được cho là thiên phú trác tuyệt rồi.

Bọn hắn dù sao cũng là trưởng lão, đối với Diệp Vân cũng chỉ là muốn thăm dò thoáng một phát mà thôi, cái uy áp kia trôi qua tức thì, lập tức thu trở lại.

- Gia gia.

Diệp Thu ngọt ngào kêu một tiếng, hướng một vị lão giả trong đó đi tới, cười hì hì ngồi ở bên người vị lão giả kia.

Vị lão giả kia chính là Tử Diễm Điểu biến thành, hắn nhìn xem Diệp Thu, hiền lành cười cười.

- Hôm nay bổn vương thất sách, thiếu chút nữa để các ngươi bị Ngân Lang Yêu Vương phục giết, Lang Vương điện vì chặn giết Sư Vương điện ta, thật đúng là không từ thủ đoạn!

Thông Thiên Sư Vương có chút nộ nói.

- Sư Vương điện chúng ta cùng Lang Vương điện ở giữa tranh chấp từ xưa đến nay, Sư Vương điện có tất cả mười ba vị Yêu Vương đã chết ở cùng Lang Vương điện quyết đấu, bên Lang Vương điện kia, cũng đã chết hơn hai mươi Yêu Vương, thù này bất cộng đái thiên.

Nghe được Sư Vương nói, bên cạnh một đám Huyền thú Yêu thú, nguyên một đám đôi mắt huyết hồng, tràn đầy cừu hận.

- Bên Lang Vương điện kia giống như đã biết rõ chúng ta phát hiện Yêu Vương cấp Hồn thú cùng với Tử Ma chiến giáp, một mực xa xa đi theo ở phía sau, đã bị hồn niệm của ta điều tra đến, chúng ta không thể không tạm thời buông tha cho mục tiêu, cho Lang Vương điện đón đầu thống kích, nhận được chư vị không bỏ, một mực đi theo:tùy tùng Thông Thiên ta, hôm nay nếu có người muốn ly khai, Thông Thiên ta tuyệt đối sẽ không ngăn trở, chư vị bằng hữu, xin nhanh chóng quyết đoán.

Thanh âm của Thông Thiên Sư Vương, rơi vào trong lỗ tai tất cả mọi người.

- Sư Vương, ta cũng không phải là người Sư Vương điện, mấy lần thụ qua Sư Vương điện ân huệ, vốn là muốn vì Sư Vương điện quên mình phục vụ, nhưng mà trong nhà còn có thân thuộc, xin Sư Vương thứ tội.

Một nhân loại Huyền Cấp cường giả nói ra.

- Không sao, Thông Thiên ta minh bạch, lúc chư vị ly khai phải cẩn thận, miễn cho bị nhân mã Lang Vương điện chặn giết.

Thông Thiên Sư Vương rộng rãi nói.

Lục tục có 50~60 Huyền Cấp cường giả cùng một chỗ ly khai, cuối cùng toàn bộ trận doanh Sư Vương điện còn thừa lại hơn năm trăm người.

- Chúng ta nguyện lưu lại, cùng Sư Vương đồng sanh cộng tử!

Trận doanh Sư Vương điện, cơ hồ tất cả mọi người hướng Sư Vương quỳ xuống, cao giọng nói ra, âm thanh chấn như sấm. Trên mặt đất quỳ đầy, duy chỉ có Diệp Vân còn đứng ở nơi đó, Diệp Vân lại một bộ không chút nào tự biết, ngắm nhìn bốn phía. Thanh Vũ lo lắng giật giật góc áo Diệp Vân, nhưng Diệp Vân y nguyên ngạo nghễ mà đứng, Diệp Vân sẽ không vì bất luận kẻ nào quỳ xuống.

Ánh mắt của Thông Thiên Sư Vương rơi vào trên người Diệp Vân, Diệp Vân không có bất kỳ sợ hãi, nhìn thẳng Thông Thiên Sư Vương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK