- Thì ra nữ nhi của Diệp Tung, ở bên ngoài nhờ nuôi mười sáu năm, Tây Vũ Diệp gia này đối với Diệp Nữu coi như là có công ơn nuôi dưỡng, loại chuyện xuất giá này, dĩ nhiên phải hỏi tới.
- Nghèo ở phố đông không người hỏi tới, phú ở thâm sơn có họ hàng.
Một trưởng lão nhàn nhạt nói.
Mọi người chợt hiểu ra, Diệp Tung này nịnh nọt như thế, đối với Tây Vũ Diệp gia chăng mảnh như thế, là bởi vì Tây Vũ Diệp gia không có thế lực, nữ nhi đón trở lại không quá một năm liền đem gả đi ra ngoài, là bởi vì Thương Lan Cung thế lớn, muốn thông qua gả nữ nhi nịnh bợ Thương Lan Cung. Như thế vừa nhìn, tình huống nào vừa xem hiểu ngay.
- Tiểu tử cuồng vọng, cũng dám ở Xích Viêm Tông ta lớn lối càn rỡ, người đâu, đem tiểu tử này bắt lại cho ta!
Diệp Tung nghe được những người kia nghị luận, thẹn quá thành giận.
Xích Viêm Tông Huyền Tôn cao thủ đang chuẩn bị tung người nhảy lên, nhưng người của Huyền Minh Tông cùng Thiên Cơ Tông nhanh hơn, năm tên Huyền cấp cao thủ riêng phần mình chiếm đóng bốn phía tỷ võ đài.
Mục Đông Viễn trầm giọng nói:
- Người nào dám đả thương hắn, chính là cùng Thiên Cơ Tông ta là địch!
- Người nào dám đả thương hắn, chính là cùng Huyền Minh Tông ta là địch!
Huyền Minh Tông Trường Bạch cũng quát khẽ nói.
Bọn họ rối rít vận chuyển huyền khí, chuẩn bị cùng người Xích Viêm Tông đánh một trận.
Trong nháy mắt, chung quanh tất cả đại biểu đại tông môn cũng sửng sốt, Huyền Minh Tông cùng Thiên Cơ Tông, lại ở lúc này xuất thủ, cũng muốn duy trì tiểu tử kia, tiểu tử kia rốt cuộc là lai lịch gì?
Những người khác ánh mắt cũng có chút dại ra, trong lòng nghi ngờ nặng nề. Vân Yên Quận Vương thấy Huyền Minh Tông cùng Thiên Cơ Tông như thế, trong lòng vừa động, chẳng lẻ người trẻ tuổi trên đài tỷ võ kia, đến từ Sư Vương Điện? Nếu không phải đến từ Sư Vương Điện, có thể nào ở lúc này huy động Huyền Minh Tông cùng Thiên Cơ Tông lưỡng đại tông môn?
Nếu là người Sư Vương Điện, lúc này hắn cũng không khỏi không có điều tỏ vẻ !
Vân Yên Quận Vương chậm rãi đứng dậy nói:
- Người nào dám đả thương hắn, cũng cùng Vân Yên Quận Vương ta là địch!
Trên trận mọi người trở nên sợ hãi, bao gồm Tông Dật còn có Thương Lan Cung ba Huyền Tôn trưởng lão, tất cả đều nhíu mày, tiểu tử này rốt cuộc là ai, trừ Huyền Minh Tông cùng Thiên Cơ Tông lưỡng đại tông môn trưởng lão liều chết bảo vệ ra, ngay cả Vân Yên Quận Vương cũng muốn xuất thủ?
Huyền Minh Tông, Thiên Cơ Tông, Vân Yên Quận Vương ba phương cộng lại, đã có mười Huyền cấp cao thủ, bất quá đây cũng không phải là mười Huyền cấp cao thủ đơn giản như vậy, bọn họ mỗi tiếng nói cử động, là đại biểu ba cổ thế lực cường đại!
Ba cổ thế lực cường đại này làm ra lựa chọn như vậy, thân phận Diệp Vân kia, đã làm cho người suy nghĩ sâu xa !
Đôi môi Tông Dật hơi có chút trắng bệch, đè nén phẫn nộ trong lòng cùng không cam lòng, hắn nguyên tưởng rằng, lấy thân phận địa vị Thương Lan Cung thiếu cung chủ của hắn, còn không thoải mái bóp áp Diệp Vân cái tiểu tử vô danh này? Nhưng mà hiện tại, Diệp Vân lại đồng thời khu động ba phương thế lực, thân phận địa vị kia, sợ rằng so với hắn cái Thương Lan Cung thiếu cung chủ này còn hơn chứ không kém, nghĩ đến ánh mắt Diệp Nữu nhìn về phía Diệp Vân, trong lòng Tông Dật tràn đầy oán độc. Nguyên lai thân phận địa vị mình vẫn dựa vào, bất kể là Diệp Vân hay Diệp Nữu, căn bản không có nhìn ở trong mắt!
Diệp Vân cũng không nghĩ tới, Vân Yên Quận Vương cũng sẽ lên tiếng, hướng bên Vân Yên Quận Vương kia nhìn thoáng qua, trong lòng hắn đã có chút hiểu, Vân Yên Quận Vương này hẳn là nhân mã của Sư Vương Điện, lực ảnh hưởng của Sư Vương Điện quả nhiên kinh người!
Diệp Vân ngạo nghễ mà đứng, tay phải chỉ hướng Diệp Tung, cười lạnh nói:
- Diệp Tung, ngươi thử động thử xem, dùng không được bao lâu, sẽ có máu người rửa Xích Viêm Tông của ngươi! Ngươi cho rằng một cái Xích Viêm Tông nho nhỏ, có thể ngạo thị thiên hạ sao? Ngươi cho rằng một Thương Lan Cung nho nhỏ, là có thể che được các ngươi?
Huyết tẩy Xích Viêm Tông? Diệp Vân như là sấm rền, ở bên tai Diệp Tung vang lên, Diệp Tung ngây ngẩn cả người, hắn nguyên lai tưởng rằng, Tây Võ Diệp gia là vì một thứ gì đó mới trèo lên Huyền Minh tông cùng Thiên Cơ tông, hiện tại xem ra, tuyệt đối không phải như vậy, Huyền Minh tông cùng Thiên Cơ tông cao thủ này, rõ ràng đều cam nguyện bị Diệp Vân đem ra sử dụng, Diệp Vân này rõ ràng là áp đảo phía trên Huyền Minh tông cùng Thiên Cơ tông!
Mà Diệp Vân rõ ràng phát ngôn bừa bãi, dám động hắn sẽ có người huyết tẩy Xích Viêm Tông! Nếu như Diệp Vân một người đứng ở trên đài tỷ võ nói như vậy, hắn chỉ biết cười to ba tiếng, nhưng mà hiện tại, người Huyền Minh tông cùng Thiên Cơ tông như thế, lại để cho hắn không thể không suy tính thân phận Diệp Vân
- Đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Diệp Tung đau đầu muốn nứt, hắn nghĩ mãi mà không rõ, cho tới nay Tây Võ Diệp gia bị hắn bỏ qua, tại sao có thể có năng lượng điều động Huyền Minh tông cùng Thiên Cơ tông cao thủ? Tây Võ Diệp gia rốt cuộc là làm sao làm được?
Trên trận người tất cả tông môn, ánh mắt nhìn hướng Diệp Vân, đều có chút sững sờ, hẳn cái Tây Võ Diệp gia này, là siêu cấp thế gia nào đó hay sao? Diệp Vân dám nói như vậy, tất nhiên là có chỗ dựa!
Đoán chừng cũng chỉ có một số nhỏ người biết rõ, cái Tây Võ Diệp gia kia, căn bản không phải siêu cấp thế gia gì, mà là một con sâu cái kiến nhỏ đến không thể nhỏ hơn, trước kia bọn hắn có thể đơn giản giết chết!
Diệp Tung trong lúc nhất thời tiến thối không được, lúc này hắn cũng không biết nên làm sao bây giờ, cầm xuống Diệp Vân? Diệp Vân vừa rồi nói rất rõ ràng, sẽ có người huyết tẩy Xích Viêm Tông, đối mặt với chuyện như vậy, hắn không dám đơn giản mạo hiểm, nếu như không cầm xuống Diệp Vân, mặt của hắn đặt ở đâu?
Nơi này là Xích Viêm Tông!
Lúc này ánh mắt Diệp Nữu nhìn về phía Diệp Vân, cũng có chút khó có thể tin, nước mắt trong hốc mắt nàng biến mất, ở nàng xem ra, giờ phút này Diệp Vân như một Thiên Thần. Mặc kệ nàng gặp được sự tình gì, Diệp Vân đều thủ hộ lấy nàng. Nàng chậm rãi đứng dậy, nàng giờ phút này, cũng không nên khuất phục vận mệnh!
Diệp Vân liếc về phía Thương Lan cung thiếu cung chủ Tông Dật, hừ lạnh một tiếng nói ra:
- Tiểu tử, ta không muốn lấy lớn hiếp nhỏ, nhìn ngươi đối với Nữu Nhi cũng là một mảnh cuồng dại, nếu như ngươi có thể đánh bại ta, ta sẽ cùng ý ngươi hướng Nữu Nhi cầu hôn, nếu như đánh không lại ta, ngươi vẫn là cút về cái gì cung kia của ngươi tu luyện thêm vài năm a!
Lấy lớn hiếp nhỏ? Tuổi thọ Diệp Vân là so với Tông Dật còn muốn nhỏ!
- Thật sự?
Tông Dật nhìn về phía Diệp Vân, trong đôi mắt bỗng nhiên hiện lên một đạo hàn quang.
- Đương nhiên thật sự!
Diệp Vân thầm nghĩ, tuy ta đồng ý ngươi hướng Nữu Nhi cầu hôn, nhưng nếu Nữu Nhi không đồng ý, ta đây cũng không cách nào. Dù sao mặc kệ thắng hay thua, ngươi đều đừng muốn kết hôn Nữu Nhi, sở dĩ cho ngươi cơ hội khiêu chiến, chỉ là vì giáo huấn ngươi một chút mà thôi .
Chương 477 Thương Lan kiếm
Tông Dật hiện lên một ý niệm điên cuồng trong đầu, trước mắt Diệp Vân xem mới mười bảy mười tám tuổi mà thôi, có năng lực gì có thể đánh thắng được ta, tu vi của ta là Thiên Tôn trung kỳ, bên trong trẻ tuổi cả Trung Ương Đế Quốc là đệ nhất thiên tài, nếu không phải kiêng kị bối cảnh Diệp Vân, hắn đã sớm xuất thủ!
- Trên luận võ đài, sinh tử không oán?
Tông Dật lạnh lùng nhìn chăm chú Diệp Vân, nếu ở trên luận võ đài xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, nhiều người thấy được như vậy, thế lực sau lưng Diệp Vân cũng không biết nói cái gì.
- Sinh tử không oán!
Khóe miệng Diệp Vân có chút nhếch lên, gật đầu nói.
- Tốt!
Diệp Vân đã chính miệng nói, đó là tự mình muốn chết, Tông Dật quát to một tiếng, thả người lướt lên, tay hóa thành trảo, hướng Diệp Vân đánh tới.
Thương Lan ưng kích!
Tay phải Tông Dật dật tán Huyền Khí, hóa thành một đạo móng vuốt Thương Ưng sắc bén, hướng Diệp Vân trảo xuống, cái Huyền Khí kia như là từng lưỡi dao sắc bén, phảng phất muốn đem không gian xé rách .
Thương Lan ưng kích này là Thương Lan cung tuyệt học, Bát phẩm vũ kỹ, uy lực cực kỳ bá đạo, là năm đó một trong vũ kỹ thành danh của Thương Lan cung chủ. Tuy Tông Dật chỉ có tu vi Thiên Tôn trung kỳ, nhưng một thức Thương Lan ưng kích này, ngay cả Thiên Tôn đỉnh phong cao thủ cũng không dám đón đỡ!
Tuy không biết Diệp Vân, nhưng hắn có một loại trực giác, Diệp Vân cùng Diệp Nữu quan hệ không phải là nông cạn, đối với Diệp Nữu ái mộ đã là chấp niệm trong lòng Tông Dật, hắn hận không thể để cho Diệp Vân chết, cho nên quản không được nhiều như vậy.
Thương Lan ưng kích hình thành tiếng xé gió, làm cho cao thủ tất cả đại tông môn chung quanh đang xem cuộc chiến có chút rùng mình, Tông Dật Thương Lan ưng kích, đã có bảy tám phần hỏa hầu, thật đúng là thập phần cao minh, nếu đợi một thời gian, chỉ sợ trong trẻ tuổi, thật sự không người có thể cùng hắn chống lại rồi.
Tiểu tử đối diện kia bộ dạng mới mười bảy mười tám tuổi, dùng thực lực của hắn, có thể chống lại Tông Dật? Rõ ràng còn nói thẳng khiêu khích, thật sự là không biết tự lượng sức mình!
Thấy Tông Dật đánh về phía Diệp Vân, tâm Diệp Nữu bỗng nhiên hít thở không thông, nàng là biết rõ thực lực Diệp Vân, dùng tu vi của Diệp Vân, làm sao có thể chống lại được Thiên Tôn trung kỳ cao thủ? Trong khoảng thời gian này, nàng giống như điên tu luyện, hơn nữa thể chất nàng đặc thù, tu vi đột nhiên tăng mạnh, nhưng mà mãi cho tới bây giờ, nàng cùng Tông Dật tầm đó, vẫn là chênh lệch cách xa, nàng như thế nào cũng không nghĩ ra, sau khi phân biệt, thực lực Diệp Vân sẽ đột nhiên tăng mạnh.
- Coi chừng!
Bên cạnh Huyền Minh tông cùng Thiên Cơ tông mấy cái trưởng lão khẩn trương hô, nếu Diệp Vân xảy ra chuyện gì, chỗ Sư Vương bọn hắn thật đúng là không tốt bàn giao.
Tuy Diệp Vân cầm Sư Vương Lệnh trong tay, nhưng ở bọn hắn xem ra, Diệp Vân niên kỷ nhẹ như thế, tu vi tất nhiên không phải quá cường, như thế nào đánh thắng được Tông Dật thân là Trung Ương Đế Quốc trẻ tuổi đệ nhất cao thủ?
- Không sao, ta ngược lại muốn nhìn, Trung Ương Đế Quốc trẻ tuổi đệ nhất cao thủ, đến cùng có thủ đoạn gì, ta muốn nói cho ngươi biết, ngươi cái đệ nhất cao thủ này, bất quá là ếch ngồi đáy giếng, là ếch ngồi đáy giếng mà thôi!
Diệp Vân khẽ nói, hắn cũng không định hạ thủ lưu tình.
- Đồ sính miệng lưỡi lợi hại, đi chết đi!
Tông Dật thần sắc dữ tợn.
Chứng kiến Tông Dật hướng mình đánh tới, Diệp Vân có chút cười lạnh, trên người hỏa diễm phóng lên trời, một chiêu Xích Vân Phong Thiên ra tay.
Oanh một tiếng, Hỏa Tang Huyền Khí của Diệp Vân cùng Tông Dật Thủy hệ Huyền Khí đụng nhau, phát ra một tiếng nổ đùng điếc tai nhức óc, toàn bộ luận võ đài giống như là muốn bị xé rách .
Lúc này Diệp Bàng cũng đứng ở trên đài tỷ võ cảm nhận được hai cổ lực lượng cường đại đập vào mặt, đạp đạp đạp liền lui lại mấy bước, huyết khí trong cơ thể cuồn cuộn, mặt hiện vẻ kinh ngạc, tuy đồng dạng là Thiên Tôn cấp cao thủ, hắn cùng hai người Diệp Vân, Tông Dật tu vi kém đến không phải nhỏ tí tẹo!
Nếu lại ở chỗ này, hắn chỉ sợ cũng bị Huyền Khí của Diệp Vân, Tông Dật xé nát, Diệp Bàng vội vàng thả người nhảy xuống luận võ đài.
Bên trong Thủy Hỏa kích đụng, hai thân ảnh phóng lên trời, cận thân đối kháng, bành bành bành, bọn hắn đối oanh tốc độ cực nhanh, những đệ tử bình thường kia căn bản thấy không rõ động tác của Diệp Vân cùng Tông Dật, chỉ có Huyền Cấp cao thủ, mới có thể thấy rõ ràng.
Thương Lan cung ba Huyền Tôn cấp trưởng lão quá sợ hãi, bọn hắn đối với tu vi Tông Dật là phi thường tinh tường, ở bên trong trẻ tuổi, Tông Dật đến nay chưa bao giờ gặp một địch thủ, thực lực viễn siêu người cùng tuổi, chính là thiên tài hoàn toàn xứng đáng, không nghĩ tới hôm nay đụng phải người tuổi so với Tông Dật còn nhỏ, rõ ràng có thể cùng Tông Dật đánh cho bất phân thắng bại.
- Thương Lan chiến giáp!
Trên người Tông Dật, bao trùm một tầng áo giáp màu lam nhạt, ở dưới ánh mặt trời chiếu rọi xuống, lộ ra sáng lạn chói mắt.
Phía dưới những người đến từ tất cả đại tông môn kia nhao nhao kinh hô.
- Lại là Thương Lan chiến giáp!
- Không biết Thương Lan chiến giáp này có mấy phần hỏa hầu của Thương Lan cung chủ?
- Năm đó Thương Lan cung chủ thi triển Thương Lan chiến giáp, cơ hồ không người có thể phá, ở lúc Huyền Tôn đỉnh phong liền giết mười hai vị cao thủ đồng cấp, sau đó tấn giai Thần Tôn sơ kỳ, không nghĩ tới Tông Dật rõ ràng cũng học xong một thức vũ kỹ này! Chỉ sợ hiện tại, Tông thiếu cung chủ đã là đệ nhất nhân dưới Huyền Tôn đi à nha!
Bành, Diệp Vân một cái Nộ Toái Sơn Hà oanh kích ở trên người Tông Dật, áo giáp màu lam nhạt kia chỉ là tràn ra từng đạo gợn sóng.
- Hôm nay rõ ràng bị ngươi làm cho thi triển ra Thương Lan chiến giáp, chết ở trong tay của ta, cũng là vinh hạnh của ngươi a!
Tông Dật cười lạnh một tiếng, một cước đá hướng cổ Diệp Vân, một cước đó, bá đạo vô cùng, chân phải vạch phá không khí, sinh ra thanh âm âm bạo mãnh liệt.
Phía dưới Thương Lan cung ba cái Huyền Tôn trưởng lão nhìn nhau, đều lộ ra một tia thần sắc lo lắng, thiếu niên cùng Tông Dật đối chiến kia không biết là lai lịch ra sao, nếu Tông Dật đem hắn đánh chết, nói không chừng sẽ đưa tới một chút phiền toái cho Thương Lan cung, cho dù trên luận võ đài, sinh tử do mệnh, thế nhưng mà khó bảo toàn thế lực sau lưng đối phương sẽ không thi triển một ít thủ đoạn. Nhưng xem Tông Dật ra tay, thế như Lôi Đình, đúng là thề phải đem Diệp Vân đánh chết, cái này chỉ sợ có chút không ổn.
Tông Dật tuổi trẻ khinh cuồng, tính tình khó tránh khỏi nóng nảy một ít, tăng thêm lại bị tình làm khó, ra tay tàn nhẫn là bình thường, nếu thiếu niên kia bị thua, xem ra ba người mình phải xuất thủ cứu, bảo vệ hắn một mạng! Nếu không hậu hoạn vô cùng!
Cảm giác được chân kình của Tông Dật gào thét mà đến, lông mi Diệp Vân nhảy lên, tay trái đón đỡ đi ra ngoài.
- Rõ ràng dùng tay ngăn cản một cước này của ta, quả thực là muốn chết!
Tông Dật lạnh lùng cười cười, đi chết đi!
Chương 478 Làm hỏng ta bồi! (1)
Bành một tiếng, Thủy hệ Huyền Khí trận trận kích động mà ra, Diệp Vân chỉ là thoáng bay ngược một khoảng cách, mà Tông Dật lại bị chấn lui lại mấy bước.
- Điều đó không có khả năng!
Trong nội tâm Tông Dật điên cuồng hét lên, lực lượng một cước này của mình, ngay cả thép tinh cũng muốn bị một chân oanh thành nát bấy, dựa theo tưởng tượng của hắn, tay trái của Diệp Vân chắc chắn bị đá đoạn, sau đó bị hắn một cước đá vào cổ, thế nhưng mà không nghĩ tới, Diệp Vân rõ ràng hời hợt dùng cánh tay trái đón đỡ xuống dưới.
Bao tay trên tay trái Diệp Vân, có một tia hào quang màu đỏ chảy qua, khuếch tán mà ra, Diệp Vân dùng bao tay ngăn lại một chân của Tông Dật, rõ ràng không có cảm nhận được bất luận một tia lực lượng gì, đều bị bao tay tháo bỏ xuống, cái Thiên Hỏa bao tay này thật bá đạo!
Phía dưới người đang xem cuộc chiến đều có chút há hốc mồm, bọn hắn nhìn không tới Thiên Hỏa bao tay của Diệp Vân, đều vạn phần kinh ngạc, Tông Dật vừa rồi uy lực một chân kia, cơ hồ tất cả mọi người cảm nhận được, thế nhưng mà cư nhiên hời hợt bị tiếp xuống dưới như thế, cái này có chút làm cho người ra ngoài ý định.
Chẳng lẽ là bí pháp gì?
- Còn có chiêu số gì thì dung đi...
Diệp Vân lạnh lùng nhìn chăm chú Tông Dật, thực lực của Tông Dật ở trong Thiên Tôn cấp, tuyệt đối là phi thường cao minh, tu vi bản thân Diệp Vân, cũng chỉ là Thiên Tôn đỉnh phong mà thôi, hơn nữa là tự mình tu luyện ra, không giống Tông Dật, thượng diện có người dạy bảo.
- Thương Lan cung thiếu cung chủ sẽ không chỉ có chút năng lực ấy a?
- Rõ ràng dám miệt thị võ học Thương Lan cung ta, đây là ngươi bức ta đấy!
Trên mặt Tông Dật trướng đến đỏ bừng, hắn huyền nổi giữa không trung, từ trong Túi Càn Khôn chậm rãi rút ra một thanh trường kiếm màu xanh da trời, thanh trường kiếm màu xanh da trời này, phảng phất là dùng nước ngưng tụ thành, như là một vũng Thu Thủy.
- Thương Lan kiếm!
Phía dưới phát ra một hồi kinh hô.
- Thương Lan cung chủ quả nhiên muốn đem Cung chủ vị truyền cho Tông thiếu cung chủ sao?
Không nghĩ tới Tông Dật rõ ràng lấy ra Thương Lan kiếm, ngay cả Thương Lan cung ba cái trưởng lão, cũng là mặt lộ vẻ giật mình.
Diệp Tung ngẩng đầu nhìn hướng Thương Lan kiếm trong tay Tông Dật, mặt lộ vẻ kinh ngạc, hắn là minh bạch thanh Thương Lan kiếm này ý vị như thế nào, thanh kiếm nầy đại biểu cho quyền vị Vô Thượng, Thương Lan cung thân là Trung Ương Đế Quốc đệ nhất đại tông môn, thực lực của bản thân tất nhiên là không cần phải nói rồi, Thần Tôn cường giả tọa trấn, phía dưới Huyền Cấp cao thủ tính ra hàng trăm, càng là trực tiếp khống chế Đông Đại Lục gần hơn năm mươi quốc gia, hơn ba trăm tông môn loại nhỏ, một cổ thế lực cường đại như vậy, cái kia là phi thường cao minh đấy.
Mà thanh Thương Lan kiếm này, thì là biểu tượng cung chủ.
Hẳn là Thương Lan cung chủ đã chuẩn bị đem cung chủ vị truyền cho Tông Dật rồi? Diệp Tung liếc qua Diệp Nữu, trong nội tâm cảm thán, nữ nhi của ta a, cũng không phải là cha không thương ngươi, nếu ngươi gả cho Tông Dật, đó chính là cung chủ phu nhân tương lai, quyền thế ngập trời, vì sao phải lưu luyến một Tây Võ Diệp gia nho nhỏ chứ?
Mấy vị trưởng lão Huyền Minh tông cùng Thiên Cơ tông nhìn nhau thất sắc, bọn hắn là minh bạch uy lực của Thương Lan kiếm, nếu Diệp Vân ngăn cản không nổi, chỉ sợ cũng bị chém giết, thế nhưng mà Diệp Vân đã từng nói qua, để cho chính hắn đến, bọn hắn cũng không cách nào ra tay. Dùng tu vi của Diệp Vân, hẳn là đệ tử của đại lão nào đó, một người như vậy chết rồi, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Bất quá nghĩ nghĩ, vị Yêu Vương kia có lẽ ở phụ cận, nhìn xem tại đây hết thảy, nếu như Diệp Vân thật sự gặp được phiền toái, vị Yêu Vương kia có lẽ sẽ ra tay.
- Ngươi bây giờ cầu xin tha thứ còn kịp, Thương Lan kiếm ra khỏi vỏ, không thấy máu không trở vào bao!
Ánh mắt Tông Dật như là chim ưng, nhìn chằm chằm vào Diệp Vân, Thương Lan kiếm trong tay ông vù vù, một luồng sóng nước khuếch tán trên không trung.
Ở bên trong Thương Lan kiếm này, tuyệt đối cất dấu một Khí Linh phi thường cường đại! Đoán chừng ít nhất là tám chín phẩm Linh Bảo trở lên, Thương Lan cung truyền thừa chi vật, phẩm cấp như thế nào lại thấp?
- Thương Lan kiếm? Ta ngược lại muốn lãnh giáo một chút!
Diệp Vân minh bạch, Phá Ngục kiếm trong tay mình là quả quyết không có khả năng cùng Thương Lan kiếm chống lại.
- Diệp Vân ca ca, đón lấy!
Chỉ thấy Tiểu Dực trong đám người phía dưới, đem Thương Long chủy trong tay mình ném tới.
Diệp Vân tay phải một trảo, đem Thương Long chủy nắm ở trong tay, thanh Thương Long chủy này bất quá là dao găm dài vài thốn mà thôi, xem cũng là cực kỳ bình thường.
- Chỉ bằng ngươi một thanh dao găm như vậy. Muốn cùng Thương Lan kiếm của ta đối kháng sao?
Tông Dật đùa cợt cười to.
Phía dưới những người vây xem kia cũng đều hai mặt nhìn nhau.
- Một thanh dao găm như vậy, ở thời điểm chiến đấu có thể làm được cái gì?
- Đối thủ của nó là Thương Lan kiếm a!
Mọi người lắc đầu thở dài, tại Trung Ương Đế Quốc, ở bên trong tất cả Linh Bảo xuất thế, Thương Lan kiếm ít nhất có thể xếp Top 3, uy lực tuyệt đối không phải Linh Bảo bình thường có thể chống lại, Lục phẩm Linh Bảo, cũng là bị Thương Lan kiếm chém đoạn, thân kiếm kia như một vũng Thu Thủy, óng ánh sáng long lanh, nhưng trong đó lại ẩn chứa uy lực vô cùng.
Bọn người Diệp Chiến Long, Diệp Mông ở phía dưới đang xem cuộc chiến, ngay từ đầu chứng kiến Diệp Vân rõ ràng lăng không mà lên, cùng Tông Dật quyết đấu, trong nội tâm vạn phần giật mình, nguyên lai Diệp Vân đã là Thiên Tôn cấp tu vi, chuyện này đối với bọn hắn tạo thành trùng kích có thể nghĩ, chứng kiến Diệp Vân rõ ràng có thể vững vàng chiếm cứ thượng phong, bọn hắn không khỏi đều vì Diệp Vân cảm thấy tự hào, nhưng mà sau khi Tông Dật kia lấy ra Thương Lan kiếm. Bọn hắn không khỏi sầu lo, từ những người chung quanh kia biểu lộ có thể thấy được, thanh kiếm nầy tuyệt đối không đơn giản!
Thời điểm mọi người ở đây nghị luận nhao nhao, Diệp Vân đã đem Huyền Khí trong cơ thể mình rót vào Thương Long chủy, chỉ nghe ông một tiếng, tựa như Viễn Cổ thú rống, một cổ lực lượng cường đại, dùng Thương Long chủy làm trung tâm hướng bốn phía khuếch tán ra ngoài.
Khí tức kinh khủng kia áp bách, lập tức làm cho tất cả Thiên Tôn cấp trở xuống sắc mặt trắng bệch, ngay cả những Huyền Tôn cấp cao thủ kia, cũng cảm nhận được một tia ngưng trọng chi ý.
Chủy thủ này đến tột cùng là loại Thần vật nào, rõ ràng có thể tản mát ra khí tức khủng bố như thế?
Mọi người lúc này mới phát hiện, nguyên lai thanh dao găm bình thường trong tay Diệp Vân kia, rõ ràng cũng là một kiện Linh Bảo phi thường cường đại.
Diệp Vân còn là lần đầu tiên sử dụng Thương Long chủy, không biết như thế nào thi triển, bất quá hắn xác thực cảm nhận được, trong Thương Long chủy ẩn chứa uy lực đáng sợ, thanh Thương Long chủy này không quá nghe theo mình khống chế, ẩn ẩn có một loại cảm giác rời khỏi tay, hắn vận hành Huyền Khí, cưỡng ép áp bách lấy Khí Linh của Thương Long chuỷ, Thương Long chủy ông ông chiến minh, một luồng sóng năng lượng khuếch tán ra.
Chương 479 Làm hỏng ta bồi! (2)
Diệp Vân vung Thương Long chủy, một đạo quang ảnh hư không chém ra.
Nguyên lai Thương Long chủy này rõ ràng có thể chém ra đồ vật cùng loại với kiếm khí, có thể xa xa kích thương địch nhân, như vậy liền tránh khỏi nó ở chiều dài chưa đủ.
- Tốt rồi, chúng ta tới nhìn xem, đến tột cùng là Thương Lan kiếm của ngươi lợi hại, hay là Thương Long chủy của ta càng tốt hơn!
Diệp Vân ngưng lập hư không, nhàn nhạt nói ra.
Hắn vừa dứt lời, chỉ nghe xa xa một tiếng ầm vang nổ mạnh, Thương Long chủy chém ra một đạo kiếm quang kia, đã rơi vào một tòa lầu các xa xa của Xích Viêm Tông, chỉ thấy lầu các kia bị đạo kiếm quang này chém thành hai nửa, ầm ầm sụp đổ.
Những người đại tông môn kia hướng xa xa nhìn lại, chỉ cảm thấy mí mắt trực nhảy, thanh dao găm này thật cường hãn, xa như vậy lăng không chém ra, rõ ràng có thể đem một lầu các bắn toái, nếu rơi vào trong diễn võ trường, cái kia sẽ ra sao?
- Không có ý tứ, thanh Thương Long chủy này của ta, dùng còn không quá thuận tay, bất quá ở chỗ này làm hỏng đồ vật ta cũng sẽ không bồi!
Thanh âm Diệp Vân bình tĩnh không sóng, nhưng tất cả mọi người ở tràng có thể nghe được rất rõ ràng.
Khóe miệng Diệp Tung có chút run rẩy, làm hỏng là đồ vật của Xích Viêm Tông hắn, Diệp Vân rõ ràng còn nói châm chọc như vậy! Hắn đối với bối cảnh Diệp Vân sinh ra lòng kiêng kỵ thật sâu, cũng không dám bão nổi như vậy, nếu đem Diệp Vân giết, vạn nhất đưa tới địch nhân càng mạnh hơn nữa, Xích Viêm Tông nói không chừng thật muốn gặp phải tai hoạ ngập đầu.
Diệp Tung nhìn thoáng qua Diệp Nữu thanh lệ vô song ở một bên, vốn hắn cho rằng, mình làm bất cứ chuyện gì cũng có thể không cần bận tâm Tây Võ Diệp gia, nhưng mà hiện tại hắn phát hiện, Tây Võ Diệp gia bị hắn coi là con sâu cái kiến kia, rõ ràng cũng thành một tồn tại trêu chọc không nổi.
Kế tiếp, hắn nên làm như thế nào?
Xích Viêm Tông nhất định đắc tội một ít người, bất kể như thế nào, kinh qua một trận chiến này, mộng đẹp hắn muốn đem Diệp Nữu đưa đến Thương Lan cung, là phải tan vỡ rồi, cho dù Tông Dật muốn kết hôn Nữu Nhi, bên Thương Lan cung kia chỉ sợ cũng sẽ không đồng ý, đã không có Thương Lan cung ủng hộ, Xích Viêm Tông nhất định sẽ đi về hướng xuống dốc!
- Hộ Sơn Đại Trận, khai!
Diệp Tung tuy nịnh nọt, nhưng dù sao cũng là một kiêu hùng, giờ khắc này, hắn nhất định phải làm chút gì đó rồi!
Diệp Tung quát to một tiếng, thanh âm trầm thấp kia truyền khắp toàn bộ Xích Viêm Tông, chỉ nghe một hồi ầm ầm nổ mạnh, từng đạo cấm chế hào quang hiện đầy toàn bộ Xích Viêm Tông, trong đó một đạo cấm chế đem Diễn Võ Trường bảo hộ .
- Diệp Tung rõ ràng mở ra Hộ Sơn Đại Trận!
- Xích Viêm Tông Hộ Sơn Đại Trận là vài vạn năm trước lưu lại, hơn mười năm trước nghe nói Xích Viêm Tông Hộ Sơn Đại Trận đã đình chỉ vận chuyển, không nghĩ tới lại có thể khởi động rồi, có Hộ Sơn Đại Trận này, coi như là một ít siêu cấp thế lực, chỉ sợ cũng rất khó đem nó công phá!
- Nghe nói trước kia Diệp Tung dùng giá cao mua sắm Tử Viêm tinh, chắc hẳn Hộ Sơn Đại Trận kia, có lẽ là dùng Tử Viêm tinh thúc dục!
- Chuyện hôm nay, Thương Lan cung cùng Xích Viêm Tông tầm đó, chỉ sợ cũng sẽ sinh ra một ít khúc mắc, cho dù Diệp Nữu chịu đến Thương Lan cung, Thương Lan cung cung chủ bên kia, đoán chừng cũng sẽ không dám thu, cử động lần này của Diệp Tung đoán chừng là muốn tỏ rõ, cho dù Xích Viêm Tông hắn thoát ly Thương Lan cung, cũng không phải mặc người khi dễ a?
Cấm chế đem Diễn Võ Trường phòng hộ, Diệp Vân cùng Tông Dật đều ở bên ngoài cấm chế, cho dù bọn hắn đánh nhau kịch liệt, cũng sẽ không lan đến gần người phía dưới.
- Không nghĩ tới Xích Viêm Tông rõ ràng còn có ngón này.
Trong nội tâm Diệp Vân thầm nghĩ, nhìn lại trên núi đỉnh, chỉ thấy đỉnh núi Phong Vân Lôi động. Mấy vạn phi kiếm xoay tròn bay múa, một cổ áp bách chi lực cường hoành đập vào mặt. Cái Xích Viêm Tông Hộ Sơn Đại Trận này quả nhiên rất cao minh!
Nếu Diệp Tung thúc dục Hộ Sơn Đại Trận công kích mình, chỉ sợ mình tuyệt đối là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, bất quá đoán chừng Diệp Tung cũng sẽ không dám động thủ, nếu thật sự động thủ, đối với Xích Viêm Tông mà nói, tuyệt đối là có trăm hại mà không một lợi.
- Rốt cục có thể thống thống khoái khoái đánh một hồi rồi!
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn hướng Tông Dật đối diện.
Tông Dật ngắm nhìn bốn phía, Xích Viêm Tông tất cả kiến trúc chủ yếu đều bao phủ ở phía dưới cấm chế, xa xa Vạn Kiếm bay múa, có thể đơn giản giảo sát địch nhân xâm phạm. Một tòa Hộ Sơn Đại Trận như vậy, chỉ sợ ngay cả Thương Lan cung, cũng không cách nào công phá.
Với tư cách Thương Lan cung thiếu cung chủ, hắn đã là minh bạch một ít gì đó, trước kia Xích Viêm Tông một mực bám vào phía dưới Thương Lan cung, nếu Diệp Nữu có thể đến Thương Lan cung, quan hệ song phương liền có thể càng thêm vững chắc, nhưng mà hôm nay sau khi chuyện này phát sinh, phụ thân của mình quả quyết sẽ không đáp ứng cái hôn sự này, thậm chí sẽ cảm thấy, Xích Viêm Tông là để cho mặt mũi Thương Lan cung mất hết, nói không chừng dưới sự giận dữ, đem Xích Viêm Tông diệt, Diệp Tung bày ra Hộ Sơn Đại Trận, là muốn tỏ rõ mình có bảo vệ chi lực, nhưng cử động như vậy, đã làm cho hai đại tông môn tầm đó, xuất hiện vết rách thật sâu.
Tông Dật thần sắc âm trầm, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn xem Diệp Vân, cười lạnh nói:
- Mặc kệ sau lưng ngươi có bối cảnh gì, nhưng ta muốn nói cho ngươi, bối cảnh của ngươi đối với Thương Lan nhất mạch ta mà nói, căn bản không có ý nghĩa, ngươi cho rằng Thương Lan cung ta tại Trung Ương Đế Quốc sừng sững nhiều năm như vậy, gần kề chỉ là một cái tông môn đơn giản như vậy sao? Hôm nay ta muốn ở chỗ này giết ngươi, dùng không được bao lâu, Diệp Tung sẽ ngoan ngoãn đem Diệp Nữu đưa đến trước mặt của ta, đến lúc đó, Diệp Nữu chính là Tông Dật ta độc chiếm!
Nghe được Tông Dật nói, Diệp Vân rốt cuộc không cách nào áp chế phẫn nộ trong lòng, Nữu Nhi không phải hàng hóa, có thể cho người đoạt đến cướp đi, càng không phải ai độc chiếm. Nàng ôn nhu, thanh nhã, không tranh quyền thế, nhưng Diệp Vân minh bạch, Nữu Nhi có chấp nhất của mình, chưa bao giờ phụ thuộc bất luận kẻ nào, nàng truy cầu chính là tự do cùng độc lập.
Năm đó thời điểm tu vi Diệp Vân đột nhiên tăng mạnh, Nữu Nhi cũng đang không ngừng ở phấn đấu tu luyện, chưa bao giờ có một ngày lười biếng, lúc trước Diệp Vân cười đối với Nữu Nhi nói, về sau để ta bảo hộ ngươi, nhưng mà lúc ấy Nữu Nhi lại cười từ chối nói:
- Ta không muốn vĩnh viễn bị Diệp Vân ca ca bảo hộ, chúng ta phải như hai cây đại thụ phía sau núi, cùng một chỗ tắm rửa ánh mặt trời, mưa gió đến, cùng một chỗ canh gác lẫn nhau.
Thời điểm kinh mạch Diệp Vân đứt đoạn, Nữu Nhi càng không để ý hao tổn tu vi, dùng Huyền Khí của mình giúp Diệp Vân ân cần săn sóc kinh mạch, nếu không Nữu Nhi quả quyết sẽ không chỉ có tu vi như hôm nay.
Diệp Vân há lại sẽ để cho Nữu Nhi, trở thành người nào đó độc chiếm?
Chương 480 Chấn Thiên Đỉnh ra! (1)
- Bởi vì những lời này của ngươi hôm nay, ta muốn giết ngươi!
Diệp Vân lăng không mà lên, vung lên Thương Long chủy chém xuống, một đạo quang đao lăng lệ ác liệt vô cùng trảm tới.
Tông Dật nhấc ngang Thương Lan kiếm, Thương Lan kiếm càng không ngừng vù vù, một luồng sóng nước ở trên bầu trời khuếch tán.
Thương Lan Kiếm Quyết – Phá Lãng!
Một cổ Thủy hệ Huyền Khí như là sóng to gió lớn, cuốn hướng Diệp Vân, bên trong Thủy hệ Huyền Khí này, ẩn chứa lực lượng mãnh liệt bành trướng.
Phốc Phốc Phốc, từng đạo đao quang oanh kích ở trên song nước, ầm ầm nổ bung.
Trong diễn võ trường, cao thủ tất cả đại tông môn ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy mặt trời cũng bị che đậy, trên bầu trời đạo đạo vầng sáng màn nước, rực rỡ tươi đẹp vô cùng, bọn hắn hoàn toàn nhìn không tới chỗ của Diệp Vân cùng Tông Dật, cái vầng sáng màn nước này hẳn là Tông Dật Thương Lan kiếm thi triển đi ra đấy.
- Hẳn là thiếu niên kia, không phải đối thủ của Tông Dật?
- Cái này cũng khó trách, dùng tu vi của Tông Dật, lại phối hợp Thương Lan kiếm, chỉ sợ ngay cả Huyền Tôn cấp cường giả, cũng không cách nào làm gì hắn!
Thời điểm bọn hắn nghị luận, ông một tiếng, giống như Viễn Cổ quái thú gào thét, một đạo quang đao cự đại trảm ở phía trên vầng sáng màn nước, rõ ràng đem vầng sáng màn nước phá vỡ, phát ra một tiếng ầm vang bạo nổ, cấm chế phòng hộ ở trên không Diễn Võ Trường kia, tựa hồ cũng run rẩy một cái.
Trời ạ, uy thế mênh mông như thế, thật là hai Thiên Tôn cấp cao thủ đánh ra sao?
Bất kể là Tông Dật, hay là Diệp Vân, không thể nghi ngờ đều là cao thủ đỉnh tiêm trác tuyệt nhất trong trẻ tuổi, đã chú định về sau sẽ đứng trên đỉnh phong đại lục, hai người hôm nay quyết đấu, đại biểu cho hai cường giả đỉnh phong tương lai đối kháng!
Bành bành bành, thượng diện truyền đến thanh âm đánh nhau kịch liệt, đạo đạo Huyền Khí xông tới, sau khi vầng sáng màn nước rơi xuống, chỉ thấy hai cái thân ảnh trên không cực kỳ nhanh chớp động, động tác của bọn hắn đều nhanh tới đỉnh phong, kiếm quang bay múa.
Diệp Vân vung lên Thương Long chủy, ngăn lại một kiếm của Tông Dật, tay trái một quyền oanh ra, bao tay hỏa sáng lóng lánh, hỏa trụ xì ra, cánh tay trái Diệp Vân tùy tiện một quyền, liền có uy lực không thua Xích Viêm Phong Thiên, Tông Dật không nghĩ tới động tác của Diệp Vân nhanh như vậy, tay phải vừa mới ngăn trở công kích của hắn, tay trái liền có thể đồng thời thi triển một vũ kỹ bá đạo như thế, trốn tránh đã không kịp.
Bành một tiếng, một quyền của Diệp Vân oanh ở trên người Tông Dật, hỏa trụ đem Tông Dật nuốt hết.
- Tông Dật thua?
- Bị vũ kỹ mạnh như vậy chính diện đánh trúng, cho dù bất tử chỉ sợ cũng tàn rồi!
Diệp Nữu ngẩng đầu nhìn bầu trời, hai tay niết quá chặt chẽ. Trong lòng bàn tay đã túa ra một tia mồ hôi, nàng càng không ngừng vì Diệp Vân cầu nguyện. Hi vọng Diệp Vân có thể thắng, chứng kiến Diệp Vân một quyền oanh ra hỏa diễm đem Tông Dật nuốt hết, lòng của nàng buông lỏng thoáng một phát, thắng sao?
Chẳng bao lâu trước, Diệp Vân ca ca còn chỉ có tu vi Cửu giai, nhưng mà hôm nay, hắn đã có thể cùng cao thủ như Tông Dật quyết đấu rồi, mà mình. Tựa hồ thành vướng víu của Diệp Vân ca ca, trong đôi mắt nàng hiện lên một tia kiên định, một ngày nào đó, nàng cũng muốn như Diệp Vân ca ca đồng dạng cường đại.
Trên bầu trời một đạo màn nước khuếch tán ra, trái tim Diệp Nữu bỗng nhiên xiết chặt, khó có thể tin ngẩng đầu nhìn hướng lên bầu trời.
Thương Lan cung ba vị Huyền Tôn trưởng lão thập phần bình tĩnh ngồi ở chỗ kia.
- Thương Lan cung thiếu cung chủ ta, há lại sẽ đơn giản bị thua như vậy?
Một trưởng lão trong đó cười nhạt nói.
Ngọn lửa bao phủ ở trên người Tông Dật dập tắt xuống dưới. Tông Dật được bao phủ ở bên trong màn nước màu xanh da trời, giống như là mặc vào chiến giáp màu xanh da trời.
- Thương Lan chiến giáp của ta, như thế nào dễ dàng bị công phá như vậy, đã có Thương Lan kiếm, hiệu quả Thương Lan chiến giáp của ta tối thiểu tăng cường mấy lần, ngươi là không thể nào công phá Thương Lan chiến giáp của ta. Ngươi nhận thua đi!
Tông Dật lạnh quát to một tiếng, chỉ thấy chung quanh màn nước kia, từng đạo Thủy hệ Huyền Khí ngưng hóa thành bộ dạng Thương Lan kiếm, trọn vẹn hơn mười đạo Thương Lan kiếm do Thủy hệ Huyền Khí ngưng hóa lơ lửng ở chung quanh hắn.
- Có thể đem ta bức đến loại trình độ này, ngươi cũng đáng được tự hào rồi, cho ngươi kiến thức Thương Lan cung truyền thừa bí pháp a! Thương Lan bí pháp - Thủy Linh kiếm trận!
Hơn mười đạo Thủy hệ Huyền Khí kia ngưng hóa Thương Lan kiếm, mỗi thanh kiếm đều chia ra làm ba. Hóa thành kiếm ảnh khắp thiên, hướng Diệp Vân đinh bắn đi.
- Thương Lan chiến giáp không cách nào công phá?
Diệp Vân khinh miệt cười lạnh, hai tay đã ngưng hóa ra hai thanh Huyền Khí phi đao, sưu sưu, hai thanh Huyền Khí phi đao hướng Tông Dật kích bắn đi.
Dùng Huyền Khí ngưng hóa vũ khí, chính là Thượng Cổ bí pháp, không nghĩ tới Diệp Vân cũng biết, chứng kiến hai thanh Huyền Khí phi đao hướng mình kích xạ mà đến, tay phải Tông Dật một ngón tay, chỉ thấy mười đạo Thủy hệ Huyền Khí ngưng hóa Thương Lan kiếm hướng hai thanh phi đao kia vọt tới.
Những Thương Lan kiếm kia oanh kích trên Huyền Khí phi đao của Diệp Vân, bành bành bành nổ tung, chỉ thấy Huyền Khí phi đao thế đi không giảm, hướng Tông Dật bay tới, Tông Dật quá sợ hãi, Huyền Khí phi đao này rõ ràng so với Thương Lan kiếm khí của hắn càng mạnh hơn nữa!
Chứng kiến Huyền Khí phi đao ngay lập tức liền tới, Tông Dật vội vàng tránh né, những Huyền Khí phi đao này đã có thể nổ nát Thủy hệ Huyền Khí ngưng hóa Thương Lan kiếm của hắn, tự nhiên cũng có thể đột phá Thương Lan chiến giáp! Tông Dật chật vật chạy vội, chỉ thấy Huyền Khí phi đao kia bỗng nhiên ở trên không trung chuyển biến, theo sát tới.
Diệp Vân thao túng Huyền Khí phi đao truy kích Tông Dật, mắt thấy muốn đem Tông Dật đánh chết, chỉ thấy trên bầu trời còn lại hơn hai mươi thanh Thương Lan kiếm đã hướng mình bay tới, như mưa to đinh rơi, nếu như Diệp Vân tiếp tục điều khiển Huyền Khí phi đao, những Thương Lan kiếm này tất nhiên sẽ trúng mục tiêu mình!
- Coi như số ngươi gặp may, bạo!
Diệp Vân khẽ quát một tiếng, Huyền Khí phi đao sắp bắn trúng Tông Dật đột nhiên ở bên người Tông Dật nổ bung, bành bành hai tiếng nổ vang, một cổ Huyền Khí mạnh mẽ oanh kích phía sau lưng Tông Dật, Thương Lan chiến giáp kia vằn nước tản ra, hóa giải một bộ phận lực đạo, nhưng vẫn có một cổ lực lượng oanh kích ở phía sau lưng Tông Dật, Tông Dật chảy máu tươi như điên, bay ra mấy chục thước.
Chứng kiến kiếm khí khắp thiên hướng mình bay thấp, Diệp Vân khẽ quát một tiếng, vận chuyển Huyền Khí, tay phải oanh xuống.
Thủ Nhược Huyền Vũ!
Huyền Khí bốn phía, một đạo Huyền Vũ quang ảnh cự đại xuất hiện ở quanh người Diệp Vân, bộ dạng kia ngẩng đầu ngạo nghễ, tràn đầy cảm giác tang thương xa xưa đến từ Viễn Cổ.
Đạo đạo quang mang lưu bắn.
Những Thủy hệ Huyền Khí ngưng hóa Thương Lan kiếm kia oanh kích ở trên Huyền Vũ quang ảnh cực lớn, bành bành bành nổ tung, hóa thành hạt mưa đầy trời.