Ngân Lang Yêu Vương chắc chắc nói, nhớ tới ở Diệp gia sơn cốc gặp phải chuyện tình, đến bây giờ còn có chút trong lòng run sợ.
- Đã như vậy, chúng ta phải mời lão tổ tông định đoạt a.
Huyết Lang Yêu Vương gật đầu nói.
Ba Đại Yêu Vương đã tới trước huyết vụ đại trận, ba cổ khí tức hồn niệm tiến vào trong huyết vụ đại trận.
Chốc lát, trong huyết vụ đại trận huyết khí dũ phát nồng đậm, một con Yêu Lang màu đỏ khổng lồ hiện ra ở trên bầu trời yêu đao, cao bảy tám thước, trong con ngươi lóe ra hoả diễm màu đỏ yêu dị, toàn thân giống như đốt hoả diễm, hai tròng mắt bén nhọn nhìn xuống ba Yêu Vương phía dưới, lạnh lùng hỏi:
- Các ngươi lại có chuyện gì?
- Lão tổ tông, lại quấy rầy lão nhân gia ngài tu luyện.
Huyết Lang Yêu Vương nơm nớp lo sợ nói, trên người lão tổ tông phát ra khí tức, ngay cả hắn cũng sợ hãi không dứt.
- Là như vậy, Tam đệ hắn ở trong một sơn cốc của Tây Vũ đế quốc, phát hiện một vị tồn tại thượng cổ đại năng cấp.
Nghe nói phát hiện thượng cổ đại năng, trong con ngươi Yêu Lang lão tổ kia hiện lên một đạo dị quang, thận trọng nói:
- Đem chuyện này cặn kẽ nói một chút.
Huyết Lang Yêu Vương nhìn về phía Ngân Lang Yêu Vương bên cạnh, Ngân Lang Yêu Vương gật đầu, đem kinh nghiệm của mình ở Diệp gia sơn cốc, chi tiết nói một lần.
Yêu Lang lão tổ kia lẳng lặng nghe, tựa như đang trầm tư.
- Lão tổ tông thấy thế nào?
Huyết Lang Yêu Vương ngẩng đầu nhìn Yêu Lang hư ảnh màu đỏ, cẩn thận hỏi.
Yêu Lang lão tổ trầm mặc hồi lâu nói:
- Phàm là nhân vật đại năng cấp sau khi kinh nghiệm mấy trường hạo kiếp, trên căn bản đã đi Thiên Nguyên Cổ Thành, còn dư lại, kinh nghiệm năm tháng dài dòng như thế, sợ rằng cũng đã chết già. Có hai loại khả năng, một loại, thượng cổ đại năng kia cùng lão phu giống nhau, đem mình luyện thành chí bảo, mới có thể tồn tại đến nay. Loại thứ hai thượng cổ đại năng kia đúng là tồn tại hết sức mạnh mẻ, dùng một chút phương pháp đặc thù, tránh thoát mấy trận đại kiếp kia.
- Chí bảo?
Ánh mắt ba Yêu Vương sáng lên, bọn họ là hiểu, chí bảo cường đại đến cỡ nào. Những tồn tại cường đại kia tỷ như lão tổ tông đem mình luyện chế thành chí bảo, liền có thể trở thành tồn tại Vĩnh Hằng, chỉ cần không bị Thiên Khiển nổ nát cũng có thể vĩnh viễn sống sót, nhưng mà đồ vật chí bảo, cũng áp chế năng lực của bọn họ. Tỷ như Yêu Lang Cuồng Đao này, bản thân không cách nào chủ động công kích, cần phải có người sử dụng, mới có thể phát huy uy lực!
Huyết Lang Yêu Vương là một tồn tại Yêu Vương đỉnh cấp, nếu nắm trong tay Yêu Lang Cuồng Đao, mặc dù đối mặt Thái Thượng Cảnh cường giả, cũng dám đánh một trận!
Chí bảo phân hai loại, một loại bên trong là không có khí linh, không có đưa tới Thiên Khiển, một loại khác là có khí linh phong bên trong ấn, thường thường là tồn tại phi thường cường đại thời kỳ thượng cổ, thời kỳ thượng cổ có mấy lần hạo kiếp, sanh linh đồ thán, có rất nhiều cường giả vì sống sót, rối rít đem mình luyện hóa thành chí bảo, tránh họa còn sống. Cho nên thượng cổ đại năng kia cũng là một chí bảo khả năng tính thật lớn!
- Nếu như là chí bảo, chúng ta có nên đem vật kia đoạt tới hay không ?
Hỏa Lang Yêu Vương ánh mắt sáng lên nói.
- Tạm thời còn không nên mạo hiểm, điều tra rõ ràng rồi hãy nói!
Yêu Lang lão tổ lắc đầu nói, nếu quả thật là tồn tại đại năng, những đồ tử đồ tôn này chủ động đi trêu chọc, sợ rằng sẽ mang đến tai hoạ ngập đầu cho lang tộc.
- Vâng, lão tổ tong.
Ba Yêu Vương gật đầu nói, trong lòng cũng là đang suy tư, nên dụng kế như thế nào, phân rõ ra trong sơn cốc Diệp gia là chí bảo khí linh, hay thật là đại năng.
Hết thảy, cũng phải từ Diệp gia tộc nhân bắt tay vào làm, phải nghĩ biện pháp từ trong miệng mấy nhân vật cầm quyền Diệp gia, moi ra một ít lời hữu ích!
Hai ngày sau, Diệp Vân đến đế đô Tây Vũ đế quốc, sau khi trải qua chiến hỏa, Tây Vũ đế quốc bắt đầu công việc khôi phục gầy dựng lại, ở dưới Minh Vũ Đại Đế bố trí, hết thảy chỉnh tề.
Thái Ất Kiếm Tông, Thiên Khôi Tinh Tông ở dưới hai người Tà Đao Tà Kiếm thắt cổ hoàn toàn tiêu diệt, Niếp Thanh Vân, Tà Đao Tà Kiếm chịu trách nhiệm phụ tá Minh Vũ Đại Đế, Diệp Vân đón Hiên Dật Dược Tôn, Lê Hủ, sau khi cùng đám người Minh Vũ Đại Đế cáo từ, liền đi Trung Ương đế quốc . Không biết Nhị thúc, Diệp Mông,… ở Trung Ương đế quốc thế nào.
- Sư tôn, cưỡi Kim Dương Điêu đi Trung Ương đế quốc, cần bao lâu thời gian?
Diệp Vân nhìn về phía Hiên Dật Dược Tôn ngồi ở phía sau hỏi.
- Cưỡi Hắc Phong mã mà nói, cần nửa năm trở lên, lấy tốc độ của Kim Dương Điêu, đoán chừng hai ba tháng là có thể đến.
Hiên Dật Dược Tôn nói, đông đại lục địa vực cực kỳ bát ngát, Trung Ương đế quốc cùng Tây Vũ đế quốc trong lúc đó, là cách muôn sông nghìn núi. Bất quá Thiên Sư cấp yêu thú, tốc độ phi hành quả thật rất nhanh, cộng thêm bản thân Kim Dương Điêu này chính là lấy tốc độ trứ danh.
Suốt ba bốn tháng, đây cũng quá lâu!
Trong khoảng thời gian này, Diệp Vân thỉnh thoảng lại dùng một chút Huyền Sư cấp yêu đan, còn có Tụ Hồn đan, Ngưng Hồn Đan nuôi nấng Kim Dương Điêu, Kim Dương Điêu đã đạt đến biên giới tấn cấp Huyền Sư. Yêu thú cùng Huyền thú có chút bất đồng, yêu thú tấn cấp so sánh với Huyền thú muốn đơn giản một chút. Bất quá thực lực so sánh với Huyền thú cùng giai, cũng là kém rất nhiều.
Hơn nữa Huyền thú có các loại năng lực kỳ lạ, tỷ như ngưng hóa hình người, hồn niệm truy tung, ngưng thần Hóa Hình vân vân, nhưng yêu thú không có, ngay cả ngưng hóa hình người, trừ khi là yêu thú có chút huyết thống tương đối đặc thù, yêu thú bình thường ngay cả ngưng hóa hình người cũng không biết.
Bất quá yêu thú có một chút năng lực bình thường nhất, tỷ như thay đổi hình thể….
Kim Dương Điêu đã đến biên giới tấn cấp Huyền Sư, thêm một chút hẳn là không sai biệt lắm có thể lên cấp, nếu như Kim Dương Điêu có thể tăng lên tới Huyền Sư cấp, tốc độ phi hành tất nhiên sẽ mau lên rất nhiều!
Diệp Vân từ túi càn khôn lấy ra một quả Ngưng Hồn Đan, hướng mặt trước ném đi, Kim Dương Điêu một cái thăm dò, đem mai Ngưng Hồn Đan kia nuốt vào, Diệp Vân đem huyền khí trong cơ thể mình rót vào trong cơ thể Kim Dương Điêu, trợ giúp Kim Dương Điêu rèn luyện thân thể.
Bản thân Kim Dương Điêu đã là Thiên Sư cấp đỉnh, theo ăn thứ tốt càng ngày càng nhiều, thân thể không ngừng cường hóa, ăn viên Ngưng Hồn Đan này, cộng thêm huyền khí của Diệp Vân rèn luyện, thân thể của nó rốt cục bắt đầu lột xác.
Chiêm chiếp!
Kim Dương Điêu hưng phấn mà cao kêu một tiếng, thanh âm vang dội cả Thương Khung, một cổ khí tức mạnh mẻ tán phát ra, bộ lông trở nên kim sáng lóng lánh, thân thể cũng đột nhiên trở nên to lớn không ít.
Từng đạo quang hoa ở trên người Kim Dương Điêu lưu động, ánh mắt của nó, cũng là tinh mang bạo phát.
- Diệp Vân, Kim Dương Điêu của ngươi muốn lên cấp?
Một bên Lê Hủ phát hiện Kim Dương Điêu biến hóa, kinh ngạc hỏi. Bản thân Kim Dương Điêu chính là Thiên Sư cấp yêu thú, tấn cấp nữa chính là Huyền Sư cấp, ở Tây Vũ đế quốc, Nam Man quốc, chỉ dựa vào Kim Dương Điêu này, Diệp Vân cũng có thể xưng bá nhất phương .
Chương 452 Dược vương thành (1)
Có rất nhiều người nói Diệp Vân là một Yêu Vương, nhưng Lê Hủ có điểm không quá tin tưởng, bởi vì ban đầu ở Đông Lâm quận Vân gia bảo, hắn là gặp qua Diệp Vân, khi đó Diệp Vân còn là một tiểu tử không biết tên, trên người nào có một chút khí thế Yêu Vương? Bất quá bất kể như thế nào, Diệp Vân tu vi trưởng thành, các loại thực lực tăng lên, cũng đạt đến một cảnh giới khó có thể tưởng tượng.
- Hình như là đang tấn cấp.
Diệp Vân mừng rỡ nói, Kim Dương Điêu quả nhiên không cô phụ kỳ vọng của mình.
Diệp Vân không biết là, ở dưới huyền khí của hắn rèn luyện, thân thể Kim Dương Điêu đã xảy ra tính thay đổi bản chất.
Khí thế của Kim Dương Điêu nhanh chóng kéo lên, cả người trở nên bền chắc cường tráng rất nhiều, trên người hiện đầy tầng tầng vàng rực lóa mắt, từng mãnh vũ mao kia giống như kim khí chế tạo, cứng rắn như cương giáp.
Diệp Vân dùng thần hồn cảm giác một chút, Kim Dương Điêu đã đạt tới Huyền Sư sơ kỳ !
Không đúng, còn không có ngừng!
Diệp Vân cảm giác được khí tức của Kim Dương Điêu còn đang trở nên mạnh mẻ, một đường từ Huyền Sư sơ kỳ tới Huyền Sư trung kỳ, lúc này mới ngừng lại được, khoảng cách Huyền Sư đỉnh cũng chỉ là một đường mà thôi!
- Tăng lên thật là nhanh!
Diệp Vân giật mình không dứt.
Kim Dương Điêu ở Thiên Sư cấp đã dừng lại thật lâu thật lâu, vẫn không có tấn cấp, cho nên Huyền thú chủ nhân của Kim Dương Điêu mới nghĩ đến đem Kim Dương Điêu bán đi, mặc dù đem Kim Dương Điêu thả về trong rừng rậm, lấy tốc độ tu luyện của Kim Dương Điêu, cho đến chết già chỉ sợ cũng không thể tu luyện tới Huyền Sư cấp.
Nhưng mà kể từ khi đi theo Diệp Vân, Diệp Vân không ngừng cho nó ăn Huyền Sư cấp yêu đan, thậm chí là Tụ hồn đan, Ngưng Hồn Đan loại đan dược thay đổi thiên phú này, lại dùng huyền khí đặc thù của mình rèn luyện thân thể của nó, Kim Dương Điêu một mực vì tấn cấp tụ thế, tụ thế lâu như vậy, một khi tấn cấp, bộc phát ra hiệu quả dĩ nhiên là cực kỳ mãnh liệt .
Kim Dương Điêu hoan khoái kêu to một tiếng, tốc độ đột nhiên tăng lên mấy lần, vù vù hướng phía trước lao đi.
- Dùng tốc độ bây giờ, chỉ sợ không dùng được hai tháng, có thể đến Trung Ương Đế Quốc rồi.
Hiên Dật Dược Tôn nói, hắn kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Vân, không biết Diệp Vân cho Kim Dương điêu ăn cái gì đó, Kim Dương điêu rõ ràng thoáng cái liền tấn thăng đến Huyền sư trung kỳ.
Đây chính là Huyền sư trung kỳ yêu thú! Ngay cả Nam Man quốc chủ Thác Bạt Hồng Dã, tao ngộ Kim Dương điêu chỉ sợ cũng phải trong lòng run sợ a?
- Sư tôn, ta nơi này có mấy viên đan dược, đối với tu vi của Lê sư huynh còn có sư tôn, có lẽ rất có ích.
Diệp Vân lấy ra mấy miếng Tụ Hồn đan cùng Ngưng Hồn đan nói, đối với Hiên Dật Dược Tôn cùng Lê Hủ, Diệp Vân một mực trong lòng còn có cảm kích, cho nên cũng không tàng tư, mình còn có rất nhiều Tụ Hồn đan cùng Ngưng Hồn đan.
Hiên Dật Dược Tôn chứng kiến mấy viên thuốc trong lòng bàn tay Diệp Vân, sắc mặt đại biến, kinh nghi bất định nói:
- Đây là... Tụ Hồn đan cùng Ngưng Hồn đan?
- Sư tôn cũng biết những đan dược này?
Diệp Vân kinh ngạc hỏi thăm.
Lê Hủ nghi hoặc nhìn xem Hiên Dật Dược Tôn, đến tột cùng là đan dược gì, làm sư tôn động dung như vậy? Hắn trước đây cũng không có nghe nói qua Tụ Hồn đan cùng Ngưng Hồn đan hai loại đồ vật này.
- Đúng vậy, ta từng ở trong luyện đan bút ký của sư phụ ta, từng gặp miêu tả hai chủng đan dược này, chỉ là cái luyện đan chi pháp kia, thật sự rất khó học được, không phải người bình thường có thể học ra.
Hiên Dật Dược Tôn cảm khái nói, như lâm vào một ít nhớ lại.
Sư phó của Hiên Dật Dược Tôn biết Thượng Cổ luyện đan pháp? Diệp Vân kinh ngạc vạn phần, nghĩ nghĩ, Thượng Cổ luyện đan pháp này đã tồn tại ở thế gian, tất nhiên vẫn có xác suất rất lớn lưu truyền tới nay.
- Có một sự tình, ta cùng Lê Hủ cũng không có nói, đã cùng một chỗ về Trung Ương Đế Quốc, ta đây liền nói sự tình sư môn chúng ta a.
Hiên Dật Dược Tôn hơi than thở nhẹ một tiếng nói.
Lê Hủ cũng lắng nghe, Hiên Dật Dược Tôn sư thừa nơi nào, hắn là biết rõ, chỉ là sư môn kia thập phần thần bí, ngay cả hắn đi theo Hiên Dật Dược Tôn nhiều năm như vậy cũng chỉ hiểu rõ đến một chút mà thôi.
- Sư môn của vi sư, chính là một siêu cấp thế lực, gọi là Dược Vương Thành. Ngay cả tất cả đại tông môn của Trung Ương Đế Quốc, cũng không biết Dược Vương Thành đến tột cùng ở nơi nào, đó là một chỗ cực kỳ thần bí, mỗi một năm, Dược Vương Thành đều phái một ít đệ tử đi ra lịch lãm rèn luyện, những đệ tử này, không có chỗ nào mà không phải là Dược Tôn cấp nhân vật, cho nên Dược Vương Thành thanh danh hiển hách.
- Phái ra đệ tử, tất cả đều là Dược Tôn cấp hay sao?
Diệp Vân rung động vô cùng.
- Rất giật mình a?
Hiên Dật Dược Tôn nhìn về phía Diệp Vân cùng Lê Hủ, cười nhạt một tiếng nói.
- Những đệ tử này, ở bên ngoài không có chỗ nào mà không phải là nhân vật phong vân một cõi, quyền thế ngập trời, cho Dược Vương Thành đánh xuống uy danh hiển hách, nhưng mà bọn hắn cũng không lộ ra chỗ Dược Vương Thành, cũng sẽ không nói lên bất luận sự tình gì về Dược Vương Thành.
- Ở trong mắt thế nhân, luyện đan chi thuật của ta ở toàn bộ Đông Đại Lục bài danh Top 10, nhưng trên thực tế, cái Top 10 này bất quá là có tiếng không có miếng. Dược Vương Thành có ba Thái Thượng trưởng lão, mười hai trưởng lão, luyện đan chi thuật của bọn hắn, mới được là cứu Thiên Nhân chi Tạo Hóa, tuyệt thế vô song. Mà sư phụ của ta đã từng là một trưởng lão, bất quá hiện tại, đã tọa hóa rồi.
Nói đến đây, thần sắc của Hiên Dật Dược Tôn có chút ảm đạm.
Hiên Dật Dược Tôn rõ ràng dùng cứu Thiên Nhân chi Tạo Hóa để hình dung luyện đan chi thuật của những người kia, bọn hắn đến tột cùng đạt đến cảnh giới gì?
- Dược Vương Thành thế lực cũng là cực kỳ khổng lồ, có một ít Thái Thượng trưởng lão, trưởng lão tu vi đạt đến Thần Tôn cảnh giới trong truyền thuyết, hơn nữa Dược Sư còn có một chỗ tốt, cái kia là bọn hắn có thể chiêu đến rất nhiều cường giả vì bọn hắn bán mạng, bởi vì một quả cực phẩm đan dược, đồng đẳng với tánh mạng thứ hai của một cường giả. Nghe nói ngay cả Chấp Pháp điện trong truyền thuyết, cũng không dám đơn giản trêu chọc Dược Vương Thành. Bất quá Dược Vương Thành ngoại trừ phái đệ tử ra bên ngoài lịch lãm rèn luyện, ngược lại là chưa bao giờ nhúng tay sự tình bên trong thế tục.
Hiên Dật Dược Tôn nói.
Diệp Vân khẽ gật đầu, Dược Vương Thành này, hẳn là tồn tại cực kỳ siêu nhiên, quyền thế thế gian đối với bọn hắn mà nói, thật đúng là không có gì dùng.
Lê Hủ cũng là lần đầu nghe được Hiên Dật Dược Tôn nói những chuyện này, trước kia hắn chỉ là biết rõ sư môn của Hiên Dật Dược Tôn rất cường đại, lại không nghĩ rằng cường đại đến trình độ như vậy.
- Cái kia sư tôn, , hiện tại người vẫn là đệ tử Dược Vương Thành sao?
Diệp Vân hỏi, hắn nghe nói Hiên Dật Dược Tôn đã gần trăm năm không có trở lại Trung Ương Đế Quốc rồi.
Chương 453 Dược vương thành (2)
- Vi sư bị trục xuất sư môn.
Hiên Dật Dược Tôn nói, trên mặt toát ra một tia đắng chát.
- Đây là vì cái gì?
Diệp Vân nghi hoặc hỏi thăm.
- Nói rất dài dòng, năm đó ta ở Dược Vương Thành, thiên phú ở trong bảy chân truyền đệ tử của sư tôn, chỉ sắp xếp thứ sáu, cực kỳ bình thường, nhưng mà sư tôn đối với mỗi người đệ chúng ta tử, đều là cực kỳ chiếu cố.
Hiên Dật Dược Tôn lâm vào nhớ lại.
- Về sau đã xảy ra một việc, một Thái Thượng trưởng lão trong sư môn luyện chế Tôi Hồn Đan bị trộm, vị Thái Thượng trưởng lão kia truy tra, đem hiềm nghi tập trung trên người năm người đệ tử của sư phụ ta, vị Thái Thượng trưởng lão kia dưới sự giận dữ, chuẩn bị đem năm người chúng ta giết chết, là sư tôn dốc hết sức đảm bảo, năm người chúng ta mới còn sống, nhưng bị trục xuất sư môn.
- Sự tình mất trộm đan dược?
Diệp Vân khẽ nhíu mày.
- Năm người chúng ta hoài nghi là Đại sư huynh làm, nhưng khổ nổi không có chứng cớ, chỉ có thể bất đắc dĩ rời đi sư môn.
Hiên Dật Dược Tôn ảm đạm thở dài, hốc mắt ửng đỏ.
- Chúng ta bị trục xuất sư môn mười năm về sau, liền biết đến tin tức sư tôn qua đời, chỉ là không cách nào trở lại sư môn tế bái, xấu hổ công ơn nuôi dưỡng của sư tôn.
Chứng kiến Hiên Dật Dược Tôn như thế, Lê Hủ cũng có chút khổ sở.
- Sư tôn không nên thương tâm.
Diệp Vân an ủi Hiên Dật Dược Tôn nói.
- Cái kia chuyện này có kết quả sao?
Hiên Dật Dược Tôn sẽ không một mực bị oan uổng a? Người ngay thẳng như Hiên Dật Dược Tôn, Diệp Vân quả quyết không tin Hiên Dật Dược Tôn sẽ trộm đan dược.
- Về sau có một vị trưởng lão đã điều tra việc này, năm người chúng ta đều bị bài trừ hiềm nghi, nhưng mà sự tình qua lâu như vậy, rốt cuộc là ai làm đã tra không ra rồi.
Hiên Dật Dược Tôn nói.
- Đã điều tra rõ ràng, cái kia sư tôn cũng có thể hồi Dược Vương Thành đi à nha?
Hiên Dật Dược Tôn lắc đầu cười khổ nói:
- Vị Thái Thượng trưởng lão kia cũng minh bạch mình sai rồi, lại không muốn bỏ mặt mũi thừa nhận mình sai, sợ bị người nói vu hãm đệ tử, chỉ là khai ân nói, ở bên trong năm người chúng ta, đệ tử ai có thể đạt tới Dược Tôn cảnh giới, liền có thể về sư môn tế bái sư tôn.
- Lẽ nào lại như vậy, bởi vì mặt mũi, lại để cho đệ tử phía dưới chịu đủ oan khuất sao? Cái Thái Thượng trưởng lão này không khỏi cũng quá bá đạo a!
Diệp Vân nhịn không được cả giận nói.
- Diệp Vân sư đệ, ta muốn thay sư tôn cầu ngươi một việc.
Lê Hủ nhìn xem Diệp Vân nói.
- Sư tôn lão nhân gia ông ta suốt đời tâm nguyện lớn nhất, là về Dược Vương Thành bái tế thái sư phó, nhưng mà ta ở luyện đan một đạo thiên phú có hạn, một mực không thể đạt tới cấp bậc Dược Tôn, mà Diệp Vân sư đệ hiện tại đã là Dược Tôn rồi, kính xin Diệp Vân sư đệ thành toàn!
Lê Hủ nói xong muốn bái xuống.
Diệp Vân tranh thủ thời gian đỡ Lê Hủ nói:
- Ta cũng là đệ tử sư tôn, cái Dược Vương Thành này, ta nhất định sẽ đi. Chúng ta bây giờ đi Dược Vương Thành sao?
- Dược Vương Thành phải tới tháng sáu hàng năm mới cho phép tiến vào, hiện tại mới là tháng 1, thời gian còn rất dài, trong khoảng thời gian này, ta chuẩn bị đi bái phỏng mấy vị cố nhân.
Hiên Dật Dược Tôn đối với Diệp Vân, cũng là đầy cõi lòng cảm kích, mắt thấy muốn xuống mồ rồi, lại thủy chung không có thể đi mộ phần của sư tôn tế bái, chỉ có thể mày dạn mặt dày nhờ Diệp Vân hỗ trợ.
- Diệp Vân sư đệ muốn cùng chúng ta đi không?
Lê Hủ nhìn về phía Diệp Vân hỏi.
Diệp Vân khẽ nhíu mày, năm tháng, thời gian này cũng quá dài rồi.
- Như vậy đi, chúng ta đến Trung Ương Đế Quốc liền tạm thời trước phân biệt, đợi năm tháng sau, tại đế đô Ninh Viễn khách sạn gặp mặt.
Hiên Dật Dược Tôn nói, Diệp Vân đến Trung Ương Đế Quốc có lẽ còn có sự tình khác. Hắn vốn là muốn nhắc nhở Diệp Vân coi chừng một ít, nhưng nghĩ nghĩ, dùng thực lực Yêu Vương cấp của Diệp Vân, chỉ cần không đụng phải một ít cường giả lánh đời, cao thủ thông thường căn bản không làm gì được Diệp Vân.
- Tốt, năm tháng sau ta sẽ đi đế đô tìm sư tôn. Những đan dược này kính xin sư tôn nhận lấy.
Hiên Dật Dược Tôn vội vàng cự tuyệt nói:
- Những đan dược này giá trị liên thành, ngươi vẫn là cất kỹ a. Vi sư đã lão hủ không chịu nổi, còn cần dùng đến đan dược trân quý như vậy làm gì! Về phần Lê sư huynh ngươi để cho hắn một khỏa Tụ Hồn đan a!
- Sư tôn, ta đây còn có rất nhiều!
Ở dưới Diệp Vân kiên trì, Hiên Dật Dược Tôn rốt cục gật đầu đồng ý nhận đan dược.
Nhìn xem Diệp Vân cùng Hiên Dật Dược Tôn đẩy tới đẩy đi, Tiểu Dực đem tay vươn vào Túi Càn Khôn, nắm lên một đống Ngưng Hồn đan, há miệng trực tiếp ăn hết, hắn rất nghi hoặc, không phải là mấy khỏa Tụ Hồn đan, Ngưng Hồn đan sao, như thế nào còn một mực đẩy tới đẩy đi.
Đem gần một tháng thời gian, Diệp Vân một bên chạy đi, một bên tu luyện, tu vi có một tí tăng lên, ở dưới Huyền Khí phi đao tẩm bổ, thực lực đã dần dần tiếp cận Thiên Tôn đỉnh phong, một khi tu vi Diệp Vân đạt tới Thiên Tôn đỉnh phong, thực lực thần hồn tất nhiên có thể đạt tới Huyền Tôn đỉnh phong rồi, đến lúc đó dưới Yêu Vương, không người có thể địch!
Diệp Vân trước đem Hiên Dật Dược Tôn cùng Lê Hủ đưa đến một nơi tên là Tuyên Minh thành, sau đó hướng Yên Vân quận của Trung Ương Đế Quốc bay đi, Trung Ương Đế Quốc Diệp gia chi nhánh ở Xích Viêm Tông, ngay tại giữa Xích Viêm sơn của Yên Vân quận.
Nghe nói Xích Viêm Sơn mạch kia, là vì giữa núi non có vài toà núi lửa hoạt động mà có tên như vậy.
- Không biết Nhu nhi nha đầu kia thế nào, bọn người Diệp Mông, Diệp Tuyền có gia nhập Xích Viêm Tông hay không?
Diệp Vân thầm nghĩ.
Nếu bọn người Diệp Mông không có ở Xích Viêm Tông, Diệp Vân còn thật không biết đi nơi nào tìm bọn hắn!
- Cửu Mao, thu nhỏ lại một chút!
Diệp Vân truyền lại một tia tin tức cho Kim Dương điêu, Huyền Tôn cấp yêu thú quá chói mắt rồi, Diệp Vân quyết định để cho Kim Dương điêu thu liễm khí tức thoáng một phát, ngụy trang thành một Thập giai yêu thú. Dọc theo con đường này, ở dưới Diệp Vân cho ăn đại lượng đan dược còn có Huyền Khí rèn luyện, Kim Dương điêu đã tấn thăng đến Huyền sư đỉnh phong, điểm ấy ngụy trang chi thuật, đối với Huyền sư cấp yêu thú mà nói, không đáng kể chút nào.
Đạt được chỉ lệnh của Diệp Vân, Kim Dương điêu nhanh chóng thu nhỏ lại biến thành Thập giai điêu bình thường.
- Trung Ương Đế Quốc này giàu có và đông đúc phồn hoa, thật đúng là không phải Tây Võ Đế Quốc có thể so sánh!
Diệp Vân trong lòng cảm khái, thần hồn từ phía dưới đảo qua, phía dưới ngựa xe như nước, người các loại màu da cái gì cần có đều có, trong bọn họ phần lớn là tám chín giai cao thủ, Thập giai cũng không ít, thậm chí một ít xa phu đều là năm sáu giai.
Những người này đều đến từ trên trăm nước phụ thuộc quanh thân, phần lớn đều là vận một ít gì đó đến Trung Ương Đế Quốc, ngay cả một ít mã xa phu đánh xe, cũng là Lục giai cao thủ.
Chương 454 Dược vương thành (3)
Trung Ương Đế Quốc sở dĩ giàu có và đông đúc, là vì những nước phụ thuộc kia không ngừng đem tài phú của bọn hắn đưa vào Trung Ương Đế Quốc!
Phía dưới những người cưỡi ngựa kia, cũng không phải Hắc Phong mã, mà là một ít Hỏa Liệt Mã đẳng cấp càng cao, thậm chí cũng không có ít người cưỡi một ít Lục giai Thất giai phi hành yêu thú. Tại Tây Võ Đế Quốc, phục tùng yêu thú tuyệt đối chỉ là một ít quý tộc mới có thể làm, nhưng tại Trung Ương Đế Quốc, chỉ cần có đủ tiền, tại bán đấu giá hoặc là một ít nơi mua bán yêu thú, liền có thể mua được phi hành yêu thú thay đi bộ.
Hướng xa xa nhìn lại, phía trên một mảnh bình nguyên cực kỳ rộng lớn, một tòa hùng thành chiếm diện tích cực rộng xuất hiện ở trong tầm mắt Diệp Vân, tòa thành thị này, tường thành nguy nga như núi, cao tới trăm mét, lại là dùng huyền thiết đúc thành, dưới ánh mặt trời lóe ra sáng bóng ngăm đen.
Tuy huyền thiết so sánh tiện nghi, nhưng dùng huyền thiết đúc tường thành, vậy cũng quá kinh người đi!
Nhìn địa đồ Trung Ương Đế Quốc mà Hiên Dật Dược Tôn cho một chút.
- Tại đây có lẽ là Trung Ương Đế Quốc Vân Yên quận thành rồi! Theo Vân Yên quận thành tiến về Xích Viêm Tông, còn cần nửa ngày thời gian, Tiểu Dực, chúng ta trước tiên ở Vân Yên quận thành này nghỉ ngơi và hồi phục a.
Diệp Vân suy nghĩ một chút, đối với Tiểu Dực nói, thúc dục Kim Dương điêu rơi xuống.
Trên không Vân Yên quận thành là không đồng ý cho phi hành yêu thú phi hành, nếu không sẽ bị thành nỏ trên tường bắn chết.
Vào thành liền phải giao nạp mười lượng bạc với tư cách phí vào thành, mang theo yêu thú, còn phải thêm vào năm mươi lượng bạc, cái giá tiền này, thật đúng là đủ quý. Sau khi vào thành, phi hành yêu thú cũng không thể hành tẩu trên đường, còn phải tìm địa phương chuyên môn gởi nuôi .
Đem Kim Dương điêu gởi nuôi, thần hồn Diệp Vân từ trên đường phố đảo qua, Vân Yên quận thành phồn hoa, quả thực để cho người khó có thể tưởng tượng, dòng người ghé qua, Trung Ương Đế Quốc cơ hồ mỗi người đều là phú hộ, mặc lăng la cẩm y, ngay cả những người bán hàng rong kia, cũng là ăn mặc vừa vặn, cùng dân nghèo những quốc gia khác bộ dạng xanh xao hoàn toàn bất đồng.
Tại Trung Ương Đế Quốc, chỉ cần có tay có chân, cho dù là đám người vận chuyển, cũng có thể trôi qua thập phần giàu có.
Thần hồn đảo qua, Diệp Vân ở bên trong Vân Yên quận thành phát hiện năm Thiên Tôn cấp cao thủ cùng hai Huyền Tôn cấp cao thủ, những người này quần áo và trang sức đều không cùng, tướng mạo khác nhau, hẳn là đến từ quốc gia bất đồng.
Toàn bộ Tây Võ Đế Quốc Thiên Tôn cao thủ, cũng mới năm đầu ngón tay có thể tính ra, tại Trung Ương Đế Quốc tùy tiện một cái quận thành, rõ ràng có nhiều cao thủ như thế, cái Trung Ương Đế Quốc này quả nhiên ngọa hổ tàng long.
Theo đường cái rộng lớn đi thẳng tới, thần hồn Diệp Vân phát hiện một chỗ, chỗ đó châu ngọc chi quang huy hoàng sáng lạn.
- Tiểu Dực, chúng ta đi bên kia nhìn một chút!
Diệp Vân đối với Tiểu Dực nói.
- Ân.
Tiểu Dực nhẹ gật đầu, ánh mắt hắn phiêu lai phiêu khứ, đối với nơi này hết thảy tràn ngập tò mò, vì cái gì có ít người là lam tóc, mà có ít người là con mắt tím, vì cái gì quần áo mỗi người xem đều quái dị như vậy, có ít người thậm chí không mặc quần áo, trên người treo một nhóm lớn chuông đồng đinh đinh đang đang?
Mang theo Tiểu Dực một đường đi vào một con phố phồn hoa, con đường này có lẽ được cho là con đường phồn hoa nhất trong Yên Vân quận rồi, hai bên mặt tiền con đường này cửa hàng mọc lên san sát như rừng, xem những tên điếm như: Trân bảo các, Linh Bảo trai,… hẳn là buôn bán Linh Bảo.
Trách không được thời điểm dùng thần hồn điều tra, tại đây phục trang đẹp đẽ, không biết những địa phương này sẽ có bảo bối gì?
Một cửa hàng lớn nhất bên cạnh ngã tư đường, gọi Giám Bảo Các, ở trong những cửa hàng mặt tiền nó là khí phái nhất.
- Giám Bảo Các?
Lông mi Diệp Vân có chút nhảy lên, trong tay mình có vài món bảo vật, ví dụ như Thương Long chủy, lại ví dụ như tiểu đỉnh thần bí kia, chủ quán này không biết có thể xem xét đi ra là vật gì, có công dụng gì hay không? Nếu có thể xem xét đi ra, ngược lại giảm đi mình một ít khí lực thăm dò!
- Tiểu Dực, chúng ta đi Giám Bảo Các!
Diệp Vân vừa đi vào đại môn, tiểu nhị tuổi trẻ chạy ra đón chào, nhìn nhìn trang phục của Diệp Vân cùng Tiểu Dực, Diệp Vân cùng Tiểu Dực tuy ăn mặc bình thường, nhưng xem xét khí chất, hẳn là người võ đạo thế gia, liền không dám lãnh đạm.
- Hai vị cần muốn làm gì? Giám Bảo Các chúng ta giúp đỡ khách nhân xem xét vật phẩm, cũng mua bán tất cả phẩm cấp Linh Bảo, quý trọng chi vật!
Tiểu nhị kia nhiệt tình giới thiệu nói.
Thần hồn Diệp Vân ở trên người tiểu nhị này đảo qua, một tiểu nhị ước chừng 25~26 tuổi, rõ ràng có tu vi Cửu giai, mặt khác Diệp Vân còn cảm giác được, trong Giám Bảo Các này, có một Thiên Tôn cao thủ, còn có rất nhiều khí tức Địa Tôn cao thủ, cái Giám Bảo Các này thật đúng là không đơn giản!
- Ta muốn xem xét bảo vật.
Diệp Vân nhàn nhạt nói.
- Xem xét bảo vật cần tốn hao mười Tụ Khí Đan đến năm mươi Ngưng Khí đan không đều, ngài tốt nhất trước chuẩn bị mười Ngưng Khí đan.
Tiểu nhị kia rất am hiểu nhìn mặt mà nói chuyện, chứng kiến Diệp Vân nghe được mười Ngưng Khí đan không có phản ứng gì, liền lập tức minh bạch là khách hàng lớn, cười đến càng phát ra sáng lạn, có chút khẽ khom người nói.
- Mời đi theo ta!
Tiểu nhị kia dẫn dắt lấy Diệp Vân cùng Tiểu Dực lên tầng hai.
Đi đến lầu hai, Diệp Vân phát hiện, đây là một cái đại sảnh, trên kệ bên tường đại sảnh, bầy đặt các loại vật quý hiếm, trang trí cổ kính, hai bên thả hơn mười cái ghế dựa, một đám người ngồi ở trên mặt ghế chuyện trò vui vẻ.
Những người này không ai không là hào hoa phong nhã.
- Nhị vị mời ngồi.
Tiểu nhị kia đem Diệp Vân dẫn tới hai cái ghế bên cạnh vị trí cuối.
Diệp Vân ngồi xuống, ánh mắt từ trên người những người này đảo qua, người nơi này dùng người trẻ tuổi chiếm đa số, có tất cả năm nam ba nữ, nam cũng tính toán suất khí, nữ lớn lên tướng mạo cũng rất đẹp, nhất là thiếu nữ ngồi ở trung ương kia, ước chừng mười sáu tuổi, tướng mạo xinh đẹp, hé miệng cười khẽ, tóc mây khẽ buông lỏng, một thân trang phục màu đỏ, xem có điểm giống một quả màu mật đào chín đỏ. Thời điểm nàng cười, lộ ra hàm răng óng ánh toái ngọc, để cho người không khỏi ghé mắt. Những người này tuổi đều chừng hai mươi, kể cả hồng y thiếu nữ ở bên trong rõ ràng cũng đã là Địa Tôn sơ kỳ cao thủ, có một cái thậm chí là Địa Tôn trung kỳ rồi.
Có ba nam tử trẻ tuổi ánh mắt thỉnh thoảng lại lườm hướng hồng y thiếu nữ kia, rõ ràng cho thấy là người ái mộ hồng y thiếu nữ kia.
Ngoại trừ những người này ra còn có hai cái dáng người hơi có vẻ mập mạp, thập phần phúc hậu, mặc trên người kim mang ngân, xem xét cái trang phục này, rõ ràng là hai phú thương.
Chứng kiến Diệp Vân cùng Tiểu Dực tiến đến, mọi người liếc qua Diệp Vân cùng Tiểu Dực, liền thu hồi ánh mắt không để ý đến.
Chương 455 Giám bảo
Trong đại sảnh bầy đặt một cái bàn tứ phương, trên mặt bàn đặt bảy tám kiện đồ vật, đều là vũ khí, ngọc bội, ngọc châu,… xem thập phần phong cách cổ xưa, như là từ chỗ nào vừa đào lên.
Một trung niên nhân đứng ở bên cạnh cái bàn, khí vũ hiên ngang cầm một vòng ngọc trong tay cẩn thận quan sát, đồng thời đưa vào một tia Huyền Khí thăm dò, từ trên người hắn phát ra khí tức phán đoán, là Thiên Tôn cấp cao thủ!
Thiên Tôn cao thủ hẳn này là lão bản Giám Bảo a?
- Chúc mừng Tử Lam quận chúa, cái vòng ngọc này tuy không phải Linh Bảo, nhưng vật ấy chính là Tử Ngọc cực kỳ hi hữu điêu thành, đối với thân thể có hiệu quả ôn nhuận tẩm bổ, giá trị không thua Tứ phẩm Linh Bảo!
Trung niên nhân kia vừa cười vừa nói, đem vòng ngọc đặt ở trên bàn.
- Đa tạ Tề trai chủ.
Hồng y thiếu nữ kia khóe miệng bĩu một cái, hờ hững cười nói, bộ dạng đối với cái vòng ngọc này cũng không phải thập phần để ý.
Nguyên lai hồng y thiếu nữ này là một quận chúa, khó trách có thể từ trên người nàng cảm nhận được một loại ngạo khí trên cao nhìn xuống. Một kiện Tứ phẩm Linh Bảo, tại địa phương như Tây Võ Đế Quốc, tuyệt đối là có chút võ đạo thế gia, tông môn trân tàng truyền thừa chi vật! Nhưng ở quận chúa này xem ra, lại là một kiện Tiểu chút chít không đáng giá nhắc tới.
- Không biết Liên thiếu cốc chủ mang đến đồ vật, là bảo vật ra sao, để cho Tề trai chủ xem xét một phen?
Hồng y thiếu nữ nhìn về phía thiếu niên mặc áo lam ở một bên, thiếu niên kia được cho phong độ nhẹ nhàng, là tu vi cao nhất trong mọi người, Địa Tôn trung kỳ.
- Ta mang kiện vật phẩm này, chính là ta bỏ ra hơn sáu vạn Ngưng Khí đan, từ trên tay một lão giả mua, ta không dám đánh cược, bất quá cái đồ vật này, ít nhất hẳn là Ngũ phẩm Linh Bảo!
Thiếu niên kia phất cây quạt, có chút ngạo khí đắc ý nói.
- Dùng nhãn lực của Liên thiếu cốc chủ, tất nhiên sẽ không nhìn lầm.
- Sáu vạn Ngưng Khí đan mua một kiện Ngũ phẩm Linh Bảo, tự nhiên là kiếm lớn một số.
Bên cạnh hai cái phú thương cười lấy lòng nói.
Nghe được những lời này, dáng vẻ Liên thiếu cốc chủ kia thập phần đắc ý.
Diệp Vân lông mi chau lên, cái này họ Liên, lại là Thiếu cốc chủ, không biết là cỗ thế lực nào, ở đây những người này có lẽ đều rất có lai lịch.
- Diệp Vân ca ca, là Ngũ phẩm Linh Bảo a, có lẽ rất đáng tiền, chúng ta muốn đoạt hay không?
Tiểu Dực ngồi ở trên mặt ghế có chút chán đến chết, nghe được mọi người nói, con mắt sáng ngời, quay đầu nhìn về phía Diệp Vân hỏi.
Nghe được Tiểu Dực nói, ánh mắt của mọi người xoát thoáng một phát, tất cả đều rơi vào trên người Tiểu Dực.
Diệp Vân đối với những người kia cười cười nói:
- Hài tử nói không cố kỵ, xin đừng trách!
Tiểu Dực không có tâm cơ gì, trong lòng nghĩ cái gì liền nói ra, Diệp Vân chỉ có thể giúp Tiểu Dực giảng hòa.
- Nơi nào đến dã hài tử, rõ ràng cũng tới Giám Bảo Các.
Hồng y thiếu nữ đôi mi thanh tú cau lại, hừ lạnh một tiếng.
- Đúng vậy a, Tề trai chủ, người như vậy, cũng cho tiến vào Giám Bảo Các, không nên quấy rầy chúng ta hào hứng!
Liên thiếu cốc chủ kia cũng bất mãn nói.
- Chư vị thật có lỗi, người tới là khách, mở cửa buôn bán, nào có đạo lý đem khách nhân đuổi ra ngoài?
Tề trai chủ kia ngược lại là một tiêu sái chi nhân, cười nhạt một tiếng nói.
Nghe được những người này ngữ điệu trên cao nhìn xuống, Diệp Vân khẽ nhíu mày, bất quá đã đến Trung Ương Đế Quốc, tốt nhất vẫn là không muốn gây chuyện cho thỏa đáng.
- Ta mới không phải dã hài tử đây này.
Tiểu Dực lầm bầm một tiếng.
Diệp Vân sờ lên đầu Tiểu Dực, trước khi không biết tình huống, cơn tức này phải nhịn! Bọn họ là đến xem xét bảo vật, mà không phải đến đánh nhau.
- Vật ấy của Liên thiếu cốc chủ, xác thực là một kiện Ngũ phẩm Linh Bảo, tuy Khí Linh có chút bị hao tổn, nhưng phóng tới bán đấu giá, bán hai mươi vạn Ngưng Khí đan không thành vấn đề.
Tề trai chủ cười cười nói.
Liên thiếu cốc chủ kia nghe được Tề trai chủ nói, lập tức mặt mày hớn hở:
- Ta nói cái đồ vật này tất nhiên là một kiện Ngũ phẩm Linh Bả a.
Hắn một chuyến tay này, là buôn bán lời trọn vẹn hơn mười vạn Ngưng Khí đan!
- Liên thiếu cốc chủ hảo nhãn lực!
- Hai mươi vạn Ngưng Khí đan, môn phái nhỏ coi như là táng gia bại sản cũng mua không nổi!
- Thương Vân cốc là Trung Ương Đế Quốc bài danh Top 5 đại tông môn a!
- Dùng tư gia của Liên thiếu cốc chủ, tự nhiên không thiếu hai mươi vạn Ngưng Khí đan này.
Nghe được những người này lẫn nhau lấy lòng, Diệp Vân đại khái xem như nghe rõ, những người này địa vị cũng không nhỏ, mỗi người tất cả đều xuất từ danh môn, có ba người trẻ tuổi là đến từ tông môn Top 10 Trung Ương Đế Quốc, bọn hắn đều đang theo đuổi hồng y thiếu nữ Tử Lam quận chúa kia.
Tử Lam quận chúa là Vân Yên quận quận chúa, huyết thống hoàng tộc! Bất quá những người này, Diệp Vân lại không có để vào mắt, làm xong việc mình liền rời đi rồi, cùng những người này cũng sẽ không có cái gì cùng xuất hiện.
Diệp Vân chờ Tề trai chủ kia một kiện lại kiện xem xét, một bên nghe những người này nói chuyện phiếm, ngược lại hiểu được không ít phong cảnh nhân tình của Trung Ương Đế Quốc.
- Nghe nói ngày mai Xích Viêm Tông trẻ tuổi tộc nhân muốn tổ chức Luận Võ Đại Hội, không biết chư vị muốn cùng nhau tiến đến hay không?
Liên thiếu cốc chủ vừa cười vừa nói.
- Xích Viêm Tông trẻ tuổi Luận Võ Đại Hội? Có chút ý tứ.
- Chúng ta nguyện cùng Liên huynh cùng nhau đi tới.
- Quận chúa thì sao?
Liên thiếu cốc chủ nhìn về phía Tử Lam quận chúa.
Tử Lam quận chúa khẽ gật đầu nói:
- Ta cũng sẽ đi.
Luận Võ Đại Hội?
- Ta nghe nói Xích Viêm Tông tông chủ thiên kim, gọi Diệp Mai, tuyệt sắc vô song, không biết có xác thực hay không?
Một người trẻ tuổi mặc áo trắng vẻ mặt bát quái hỏi thăm.
Nghe được bọn hắn đàm luận Diệp Mai, thần sắc Diệp Vân có chút dừng lại.
- Mạc thiếu bảo chủ đừng suy nghĩ nhiều, Diệp Mai kia sớm bị Thương Lan cung thiếu cung chủ dự định rồi, chúng ta không trông cậy vào được. Thương Lan cung chính là Trung Ương Đế Quốc đệ nhất đại tông môn, tông chủ càng là Thần Tôn sơ kỳ cường giả, cho dù Thương Vân cốc ta, cùng chư vị gia tộc thêm vào, chỉ sợ cũng không có thế đại như Thương Lan cung.
Liên thiếu cốc chủ cười khổ nói.
- Bất quá Diệp Mai kia, xác thực là nhân gian tuyệt sắc, nghe nói mười mấy năm trước Xích Viêm Tông gặp nạn, Xích Viêm Tông tông chủ đem Diệp Mai đưa ra Xích Viêm Tông, thẳng đến năm nay mới tiếp trở lại. Thương Lan cung thiếu cung chủ kia đối với Diệp Mai vừa thấy đã yêu, liền đưa ra cầu hôn, nghe nói Diệp Mai tựa hồ có chút không nguyện ý, bất quá Thương Lan cung như thế nào dễ dàng cự tuyệt như vậy, Diệp Mai kia chỉ có thể nói đợi nàng mười tám tuổi về sau lại tính.
- Hừ hừ, ta cùng Diệp Mai cũng chạm mặt qua vài lần, có thể đến Thương Lan cung là phúc khí của nàng, còn ra vẻ rụt rè, ai biết sau lưng có phải là cái dâm ô tô phụ hay không, nói không chừng ở đâu đó đã thất thân.