- Ta phát hiện ba khối Mộc Linh tinh hoa, trái đi ba vạn km, có hơn ba mươi con Thần Hải thập trọng Hồn thú thủ hộ, bất quá đối với Sư gia ta mà nói, là một bữa ăn sáng.
Sư gia cười hắc hắc nói.
- Sư gia ta còn đánh không lại chúng sao!
Ở loại cấp bậc Thần Hải này, Sư gia là tồn tại biến thái!
Tuy bởi vì thực lực Diệp Vân không đủ, Sư gia cũng chỉ có thể phát huy một phần vạn thực lực, nhưng một phần vạn thực này lực, đối phó Thần Hải bảy tám trọng, lại dư xài rồi, hắn tùy tiện phóng xuất ra một điểm khí tức, cũng đủ để đem những Thần Hải thập trọng Hồn thú kia sợ tới mức té cứt té đái.
- Cố Phi đại ca, một khối Mộc Linh tinh hoa có thể bán bao nhiêu tiền?
Diệp Vân hỏi, Cố Phi đối với giá thị trường Thiên Nguyên Đại Lục tựa hồ thập phần hiểu rõ.
- Mộc Linh tinh hoa?
Cố Phi sửng sốt một chút, cuồng hỉ nói.
- Một khối Mộc Linh tinh hoa, ít nhất có thể bán trên trăm vạn Ảnh Kim tệ! Ở đâu có?
- Mới trăm vạn Ảnh Kim a...
Diệp Vân thoáng có chút thất vọng.
Bọn người Lâm Nam, Tiếu Việt nghe được Diệp Vân nói, cơ hồ có một loại xúc động phát điên, bọn hắn muốn hung hăng ghìm chặt cổ Diệp Vân, đối với lỗ tai Diệp Vân rống to:
- Đây chính là trên trăm vạn Ảnh Kim a! Ngươi biết trên trăm vạn Ảnh Kim là cái khái niệm gì sao? Vẫn còn chê ít!
- Đi theo ta!
Diệp Vân nói ra, hướng bên trái lướt gấp mà đi, trên trăm vạn Ảnh Kim cùng mục tiêu của hắn so với, mặc dù chỉ là chín trâu mất sợi lông, nhưng góp gió thành bão a, ai cũng không thể một hơi ăn thành Bàn tử.
Bọn người Cố Phi nhìn nhau, tất cả đều theo sát lên, Mộc Linh tinh hoa, trên trăm vạn Ảnh Kim tệ! Trong con mắt của bọn họ đều xẹt qua thần sắc cực kỳ kích động, không biết Diệp Vân là như thế nào phát hiện đấy.
Chín người một đường quét ngang, đem Thần Hải Cảnh Hồn thú qua lại ven đường toàn bộ xử lý sạch.
Kề bên này Hồn thú qua lại tuyệt đại bộ phận đều là Thần Hải sáu bảy trọng. Thậm chí ngẫu nhiên còn có thể toát ra một hai con Thần Hải bát trọng, bọn người Cố Phi phí hết khí lực thật lớn, mới đánh chết những người kia.
Càng đi về phía trước, là cấm địa Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới.
Đó là địa phương chỉ có Thần Hải thập trọng Võ Giả mới có thể đi! Tiểu đội võ giả là không dám tới đây, coi như là Thần Hải mười trọng cảnh giới Võ Giả, cảm nhận được khí tức những Thần Hải thập trọng Hồn thú phụ cận kia, cũng không dám đến gần.
Thần Hải thập trọng Hồn thú là phi thường đáng sợ đấy.
- Diệp Vân huynh đệ, chúng ta không thể lại tiếp tục đi đến bên trong rồi, ta cảm giác được phía trước có mấy Thần Hải thập trọng Hồn thú. Nếu chúng ta lại tiếp tục đi phía trước, có thể sẽ kinh động chúng!
Cố Phi ngăn cản Diệp Vân nói, tuy Mộc Linh tinh hoa rất có tính hấp dẫn, nhưng Cố Phi coi như bảo trì bình thản, biết rõ tánh mạng mới là trọng yếu nhất.
Diệp Vân trầm mặc một lát nói:
- Nếu không ta một người đi vào, các ngươi ở chỗ này chờ một hồi a.
- Không được, như thế nào có thể cho Diệp Vân huynh đệ một người tiến vào mạo hiểm!
Cố Phi tranh thủ thời gian nói ra, trong này là Thần Hải thập trọng Hồn thú, đây cũng không phải là trò đùa, nếu Diệp Vân một người đi vào, chỉ sợ là không về được!
- Ta tự nhiên là có bảo vệ tánh mạng chi pháp, không có việc gì, các ngươi yên tâm.
Diệp Vân cười cười, thoải mái nói.
Cố Phi nhìn xem Diệp Vân thần sắc tự tin, vẫn là lắc đầu, khuyên nhủ:
Advertisements
- Diệp Vân huynh đệ chỉ sợ không biết Thần Hải thập trọng Hồn thú lợi hại, ngàn vạn không thể mạo hiểm như vậy.
Hắn với tư cách người cầm đầu đoàn đội, quả quyết không thể để cho Diệp Vân mạo muội xông vào như vậy.
- Đúng vậy a, Diệp Vân huynh đệ, tiền cố nhiên là đồ tốt, nhưng mà phải chậm rãi lợi nhuận, loại chuyện có mệnh kiếm tiền mất mạng tiêu này, chúng ta không thể làm.
- Lấy thực lực của chúng ta, căn bản không có khả năng ngăn cản được Thần Hải thập trọng Hồn thú, ngàn vạn không thể xâm nhập xa hơn ở bên trong rồi!
Mọi người nhao nhao khuyên giải, đều thay Diệp Vân cảm thấy lo lắng.
Mặc kệ Diệp Vân nói như thế nào, những người khác ở bên trong đoàn đội đều không chịu tin tưởng, nói cái gì cũng phải ngăn cản Diệp Vân, đây chính là Thần Hải thập trọng Hồn thú!
Nhìn xem ánh mắt những người này chân thành tha thiết, Diệp Vân nghĩ nghĩ, mình có lẽ nên nói cho bọn hắn biết một ít gì đó rồi, hắn truyền lại một tia tin tức cho Sư gia:
- Sư gia, những người này tin được hay không?
Cố Phi, Cố Lan so sánh sáng sủa, Diệp Vân có thể nhìn ra được, bọn hắn làm người không tệ, Lâm Nam cũng khá tốt, nhưng bọn người Tiếu Việt, Hầu Lăng, nói chuyện không nhiều lắm, không có quá nhiều tiếp xúc, không biết có phải là có thể tin hay không.
Sư gia ý niệm cảm thụ thoáng một phát, sau nửa ngày cười nói:
- Mấy người này cũng không tệ lắm, Cố Phi, Cố Lan ánh mắt rất tinh, tìm những người này coi như có thể tin.
Mấy người này đều là huynh đệ cùng Cố Phi, Cố Lan cùng chung hoạn nạn, nhân phẩm vẫn là đáng giá tín nhiệm đấy.
- Đã như vầy, ta đây cũng không giấu diếm các ngươi.
Diệp Vân trầm ngâm một lát, thần sắc trịnh trọng nói.
- Nhưng chuyện đã xảy ra nơi đây, kính xin Cố Phi đại ca cùng chư vị giúp ta giữ bí mật!
- Đều là huynh đệ mình, ngươi yên tâm!
Cố Lan gật đầu nói, hắn có chút nghi hoặc, không biết Diệp Vân muốn làm gì.
Bọn người Lâm Nam cũng đều nhao nhao cam đoan sẽ thủ khẩu như bình.
Diệp Vân có rất nhiều chuyện muốn làm, Sư gia sớm muộn có một ngày sẽ xuất hiện ở trong mắt thế nhân, địa phương muốn dùng đến Sư gia còn có rất nhiều, không có khả năng vĩnh viễn lén gạt đi, hôm nay coi như là lần thứ nhất Sư gia hiện thân a.
- Sư gia, xuất hiện đi!
Diệp Vân khẽ quát một tiếng, sau lưng từng đạo tử sắc quang ảnh đẹp mắt hiện lên, một con sư tử cao 5-6 mét, toàn thân thiêu đốt lên Tử Hỏa cực lớn mạnh mẽ bỗng nhiên xuất hiện ở bên trong tầm mắt chúng nhân.
Cái khí thế kia cường đại vô cùng, quét ngang mà ra, giống như quân lâm thiên hạ!
Mọi âm thanh đều tịch mịch.
- Ông trời của ta! Diệp Vân, ngươi rõ ràng có một con hộ thể Thần Thú!
Trải qua thời gian dài ngốc trệ, bọn người Lâm Nam, Tiếu Việt kịp phản ứng, lập tức mở to hai mắt nhìn, vô cùng chấn động nhìn xem Sư gia, thân hình hùng tráng cùng uy thế nghiêm nghị kia của Sư gia, lại để cho trong nội tâm bọn hắn không tự chủ được sản sinh một loại xúc động thần phục cúng bái.
Lại là hộ thể Thần Thú! Ngay cả bọn người Cố Phi, Cố Lan kiến thức tương đối rộng rãi, cũng đều vô cùng khiếp sợ, trong nội tâm giống như hải khiếu, cảm xúc phập phồng.
Hộ thể Thần Thú vẫn luôn là chuyên chúc của Siêu cấp hào phú, ngay cả quý tộc tầng trên nhất của Yên Vân Thánh Thành, cũng không ai có thể có được hộ thể Thần Thú!
Diệp Vân rõ ràng có được một con hộ thể Thần Thú!
Danh tự Thần Thú không phải nói không, Thần Thú đều có được huyết thống cực kỳ cao quý, bản thân hắn cũng có thể đạt tới tu vi rất cao.
Chương 837 Hộ thể Thần Thú (2)
Chỉ có tộc đàn đỉnh phong trong nhân loại, những Siêu cấp hào phú kia, mới có thể để cho tử tôn dưới cờ thuần hóa một hai con Thần Thú thành hộ thể Thần Thú, hơn nữa còn cần những gia tộc Thần Thú kia đồng ý mới được. Cho nên hộ thể Thần Thú là kết quả liên minh của Siêu cấp hào phú cùng Thần Thú gia tộc.
Đương nhiên cũng có một ít Thần Thú lưu lạc bên ngoài, ngẫu nhiên sẽ ở chợ đêm của tất cả đại Thần triều bán ra, giao dịch Thần Thú thường thường so sánh tuổi nhỏ, huyết thống cũng không phải rất thuần khiết, nhưng mà đều không ngoại lệ, giá cả tất cả đều đắt đến không hợp thói thường.
Vài tỷ Ảnh Kim? Ngay cả chân mua một đầu Thần Thú cũng không đủ!
Thân gia vài tỷ Ảnh Kim, tại Yên Vân Thánh Thành xem như cự giàu, nhưng đối với những Thần triều hào phú kia mà nói, không đáng kể chút nào.
Hộ thể Thần Thú sau lưng Diệp Vân kia rõ ràng đã trưởng thành, hộ thể Thần Thú trưởng thành a! Hộ thể Thần Thú trưởng thành ít nhất đều là Thần Huyền cảnh trở lên, tuy có thể sẽ bởi vì thực lực của bản thân chủ nhân mà bị một ít hạn chế. Nhưng dù sao cũng là Thần Huyền cấp a, chỉ là khí tức cũng đã rất mạnh.
Không biết hộ thể Thần Thú sau lưng Diệp Vân này là cái cấp bậc gì? Hẳn là Thần Huyền cấp bậc, bất quá nhìn phát ra uy thế, thật đúng là kinh người a.
Ở trong mắt mấy người Cố Phi, Thần Huyền cấp bậc đã là ngưu bức đến bạo rạp, nếu Diệp Vân nói cho bọn hắn biết, Sư gia đã là Chiến Hoàng tam trọng cấp rồi, không biết bọn hắn có thể đem tròng mắt trừng đi ra hay không.
- Diệp Vân huynh đệ, cho dù ngươi có hộ thể Thần Thú, nhưng thực lực của bản thân ngươi chỉ có Thần Hải tam trọng, hộ thể Thần Thú của ngươi chỉ sợ cũng chỉ có thể phát huy ra thực lực Thần Hải bốn năm trọng, vẫn là không đối phó được Thần Hải thập trọng Hồn thú a!
Từ trong lúc khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, Cố Phi tìm từ một phen nói, hắn cũng coi như kiến thức rộng rãi, biết rõ thực lực hộ thể Thần Thú là chịu lấy thực lực chủ nhân hạn chế.
- Không có việc gì, đi theo ta là được, ta không biết mạo hiểm đấy.
Diệp Vân nhẹ nhõm cười nói, tuy Sư gia không cách nào phóng xuất ra toàn bộ thực lực, nhưng khí tức Chiến Hoàng cấp bậc vẫn còn!
Do dự một lát, Cố Phi, Cố Lan vẫn là quyết định tin tưởng Diệp Vân, Diệp Vân thoạt nhìn không giống như là loại nầy sẽ cầm tánh mạng tùy tiện mạo hiểm, tất nhiên là đã tính trước.
Thân hình Sư gia cao 5-6 mét kia đã rơi vào trên mặt đất, một tiếng ầm vang, phương viên hơn 10m rừng cây rậm rạp bị quét thành một mảnh đất bằng, hắn huy động chân trước vỗ vỗ mặt đất, Tử Hỏa nóng rực lập tức đem mặt đất hóa thành một mảnh khô cằn.
- Mấy ngàn năm rồi, cuối cùng có thể đi ra hoạt động thể cốt một chút rồi!
Sư gia thích ý ngẩng đầu lên, toàn thân cốt cách đùng đùng bạo liệt, hắn quét nhìn bọn người Cố Phi, lười biếng nói.
- Này, đám tiểu tử các ngươi, về sau đi theo Sư gia ta lăn lộn, bảo đảm các ngươi được nhậu nhẹt ăn ngon, như thế nào? Sư gia ta cho tới bây giờ là rất ít thu tiểu đệ, hôm nay các ngươi vận khí tốt!
Bọn người Cố Phi, Cố Lan nhìn nhau không nói gì, đồng thời trong lòng có chút khiếp sợ, Tử Hỏa trên người Sư gia, lại để cho bọn hắn có vài phần nhìn quen mắt, bỗng nhiên nghĩ đến, chẳng lẽ là Tử Hỏa Tinh Sư trong truyền thuyết? Tại Thiên Nguyên Đại Lục, trong phần đông Thần Thú gia tộc, Tử Hỏa Tinh Sư tuyệt đối là tộc đàn đỉnh phong, chỉ là số lượng Tử Hỏa Tinh Sư cực nhỏ, tồn thế không nhiều lắm.
Diệp Vân rõ ràng thu một đầu Tử Hỏa Tinh Sư làm hộ thể Thần Thú! Cái này cũng quá ngưu bức đi à nha! Ánh mắt mọi người nhìn hướng Diệp Vân, so với trước càng thêm kinh dị rồi.
- Được rồi Sư gia, chúng ta đi thôi.
Diệp Vân đối với tập tính lưu manh của Sư gia cũng có chút im lặng, hạ xuống đến bên cạnh Sư gia cười khổ nói.
- Tiểu tử, ngươi thật không thú vị.
Sư gia bất mãn lầm bầm một câu, đi ở phía trước mở đường.
Mọi người đi theo phía sau Sư gia, hướng chỗ rừng sâu tiến phát.
Sư gia hướng phía trước chạy như điên, dọc theo con đường này tất cả cây cối toàn bộ bị bóp áp thành mảnh nhỏ, Tử Hỏa ở trên mặt đất lưu lại một tảng lớn dấu vết vô cùng rõ ràng, từng đạo khói đen bay lên đến không trung.
Theo tu vi Diệp Vân tăng lên, hiện tại Sư gia có thể phát huy thực lực kém không nhiều lắm là Thần Hải thất trọng, nhưng mà trên người để lộ ra khí tức, lại có một loại xu thế không thể địch nổi.
Coi như là từ trên người Tề Diễn thành chủ, đám người Cố Phi cũng chưa từng cảm nhận được khí tức đáng sợ như vậy!
- Diệp Vân, không biết có thể hỏi một chút, Sư gia bổn tôn là cái tu vi gì hay không?
Tiếu Việt lau mồ hôi trên trán, có chút trong lòng run sợ hỏi.
Ánh mắt đám người Lâm Nam, Minh Nguyệt tất cả cũng rơi vào trên người Diệp Vân, rất tò mò.
- Chiến Hoàng!
Diệp Vân cười nói, nếu Sư gia đã hiện thân, kia thực lực bổn tôn Sư gia cũng không cần thiết giấu diếm.
Chiến Hoàng?
Dĩ nhiên là Chiến Hoàng cấp! !
Ông trời của ta!
Tất cả mọi người sợ ngây người, từng cái từng cái miệng cũng trương đến có thể nhét một cái trứng gà, một con Chiến Hoàng cấp hộ thể Thần Thú? Đây là cái khái niệm gì!
Bất kể là Cố Phi, Cố Lan, Lâm Uyển, hay là đám người Lâm Nam, Minh Nguyệt, trong mắt cũng toát ra vẻ rung động thật sâu.
Chiến Hoàng cấp, ở cả Thiên Nguyên Đại Lục cũng là tồn tại nhất phương bá chủ a!
Nói cách khác, nếu Sư gia hiện ra bổn tôn, tùy tiện run đùi, cả Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới này phải rung ba lần a, ở Yên Vân thánh thành đi một vòng, nếu Sư gia mất hứng, ngay cả Tề Diễn thành chủ cũng phải núp trong xó không ra.
Bất kỳ Thần Huyền Đạo Huyền cường giả, nếu biết Diệp Vân có Chiến Hoàng cấp hộ thể Thần Thú, cũng không dám đem Diệp Vân như thế nào, bất luận kẻ nào dám can đảm giết Diệp Vân, chọc giận Diệp Vân hộ thể Thần Thú Sư gia, sau khi Sư gia đi ra một cái tát là có thể phách thành thịt nát .
Lấy thực lực của Sư gia không biết đến tột cùng là bởi vì nguyên nhân gì lại cam tâm tình nguyện trở thành hộ thể Thần Thú của Diệp Vân.
Bọn họ khẽ hít một hơi khí lạnh đi theo phía sau Diệp Vân.
Nếu người bình thường biết đứng phía sau Diệp Vân có một vị tồn tại đại lão cấp như vậy, nhất định sẽ đi lên a dua nịnh hót, nịnh nọt, chẳng qua là đám người Cố Phi, Cố Lan có chút cứng rắn, không học được, cho nên mặt đỏ lên, cũng không biết nên nói cái gì.
Chỉ cần có vị đại lão phía sau này, Diệp Vân nhất định là một quý tộc, nhưng mà đám người Cố Phi, Cố Lan, sinh thời rất có thể vĩnh viễn cũng là bình dân, bọn họ không biết nên như thế nào cùng Diệp Vân chung sống.
- Thật xin lỗi, lúc trước có điều giấu diếm đó là vạn bất đắc dĩ, mong rằng chư vị không phiền lòng.
Diệp Vân thấy không khí có chút cứng ngắc, nhìn về phía mọi người nói.
- Nói chi vậy, chỉ cần Diệp Vân huynh đệ không xem thường chúng ta những người không có tiền đồ này, chúng ta cũng sẽ không coi Diệp Vân huynh đệ là ngoại nhân.
Cố Phi bình phục khiếp sợ trong lòng, thẳng thắn nói.
Chương 838 Mộc linh tinh hoa
- Ta tự nhiên sẽ không xem thường mọi người, người nào quy định Tinh Hồn dung hợp độ liền quyết định tu vi một người, ta không tin cái này! Nếu bị người xem thường, vậy thì lấy thực lực của mình làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa!
Diệp Vân chân thành nói, hắn mới không tin, Tinh Hồn dung hợp độ thấp là phế vật.
- Cố Phi đại ca không cần vọng tự phỉ bạc.
Hàn huyên mấy câu như vậy, mới vừa rồi không khí hơi có chút ngột ngạt liền hòa hoãn xuống, mọi người vẫn như lúc trước cùng Diệp Vân chung đụng.
Ở loại địa phương Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới này, xuất hiện Sư gia một con hộ thể Thần Thú Chiến Hoàng cấp như vậy, kia quả thực chính là đại sát khí nghịch thiên, là đơn phương tàn sát.
Sư gia ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng sư tử rống, một cổ khí tức Chiến Hoàng cấp kinh khủng hướng bốn phía lan tràn ra.
Phía trước các Thần Hải thập trọng hồn thú đang chung quanh du đãng bị cả kinh tứ tán mà chạy, từng cái từng cái bị làm cho sợ đến gần như muốn điên cuồng, các hồn thú trí khôn cực kỳ thấp, cảm giác được Sư gia tản mát ra khí tức, phân biệt không ra Sư gia có thể chân chính phát huy ra thực lực, chỉ bằng một loại bản năng đối với cường giả sợ hãi, chật vật chạy trốn, sợ mình thoát quá chậm.
Đám người Diệp Vân thoải mái mà đi theo phía sau Sư gia, cái gì cũng không cần làm, nghênh ngang vào chỗ sâu trong cấm địa Vân Mộc Tinh, thể nghiệm cảm giác cáo mượn oai hùm một chút.
Phía trước xuất hiện một buội cổ thụ vô cùng khổng lồ, gốc cổ thụ cao này cao hơn ngàn thước, thẳng vào tận trời, nhìn không thấy tới cuối, cây tráng kiện giống như một tòa núi nhỏ, bao trùm lấy vỏ cây cứng rắn, cành lá rậm rạp, che khuất bầu trời.
Mộc Linh Tinh Hoa chính là dựng dục ở trong gốc cổ thụ này!
Thần Hải đám người Diệp Vân đảo qua, liền chính xác tìm được vị trí Mộc Linh Tinh Hoa, Diệp Vân cùng Cố Phi, Cố Lan nhìn nhau, cùng nhau phi thân lên, nhìn đúng vị trí, vũ khí trong tay vung chém mà lên.
Chỉ nghe "Đinh đinh đinh" ba tiếng giòn vang, vũ khí của bọn hắn lại bị vỏ cây chắc chắn bắn trở lại, cây này da thật đúng là cứng rắn!
Diệp Vân hiện tại sử dụng chỉ là một thanh trường kiếm tương đối bình thường, suy nghĩ một chút, tay phải vừa động, lấy ra Yêu Lang Cuồng Đao, chiếu vào trên người cây già chém một đao, dễ dàng phá ra một vết rách.
Cố Phi cùng Cố Lan nhìn quang đao phiếm hồng trong tay Diệp Vân một chút, thu hồi vũ khí của mình, thối lui ra sau. Bọn họ bây giờ đối với Diệp giờ thỉnh thoảng lại lấy ra bảo vật, đã có chút ít chết lặng.
Diệp Vân chiếu vào vị trí ba khối Mộc Linh Tinh Hoa mãnh liệt chém mấy đao, trên người cổ thụ phá ra ba cái động, lộ ra Mộc Linh Tinh Hoa bên trong tản ra lục quang chói mắt.
Diệp Vân đưa tay một nhiếp, ba khối Mộc Linh Tinh Hoa tới tay!
- Vật tới tay, chúng ta rút lui!
Rất nhanh, đoàn người biến mất ở trên đường chân trời nơi xa, sau khi những Thần Hải thập trọng hồn thú kia trở về, phát hiện mình dựa vào Mộc Linh Tinh Hoa tu luyện bị cướp đi, từng cái từng cái phát ra tiếng gầm gừ phẫn nộ, nhưng mà đám người Diệp Vân đã chạy trốn không thấy .
- Ba khối Mộc Linh Tinh Hoa này là Diệp Vân huynh đệ bắt được, vẫn là thuộc về Diệp Vân huynh đệ sở hữu a.
Cố Phi nói, ba khối Mộc Linh Tinh Hoa, mỗi một khối cũng giá trị trên trăm vạn Ảnh kim, bọn họ cái lực gì cũng không ra, làm sao cùng Diệp Vân phân Mộc Linh Tinh Hoa này.
- Chúng ta còn là dựa theo quy củ đến phân đi.
Diệp Vân lắc đầu nói, ba khối Mộc Linh Tinh Hoa này đối với mình mà nói, bất quá là như muối bỏ biển, nhưng đối với đám người Cố Phi, lại trọng yếu phi thường.
- Cái này chúng ta không thể nhận.
Đám người Cố Lan rối rít mở miệng cự tuyệt, cũng không phải là bọn họ không cần số tiền này, bọn họ quả thật rất thiếu tiền, nhưng đồ là Diệp Vân một người thu vào tay, bọn họ vẫn còn rất có nguyên tắc.
Diệp Vân suy nghĩ một chút nói:
- Như vậy đi, ba khối Mộc Linh Tinh Hoa này đi ra bên ngoài bán đi, còn là dựa theo quy củ phân, nhưng mà lúc sau đạt được đồ, ta lấy bảy thành, còn dư lại các ngươi phân.
Đám người Cố Phi nhìn nhau, nếu Diệp Vân nói như vậy, bọn họ cũng tiện từ chối . Cho dù Diệp Vân lấy đi bảy thành, năng lực Sư gia bọn họ cũng nhìn thấy, Sư gia tùy tiện săn bắt một chút Mộc Linh Tinh Hoa, tiền lời tuyệt đối so với bọn họ săn giết Hồn thú nhiều không biết bao nhiêu.
- Vậy cũng tốt, chúng ta liền dính quang của Diệp Vân huynh đệ.
Cố Phi gật gật đầu nói.
Đám người Lâm Nam, Tiếu Việt phấn chấn không dứt, bọn họ cũng đã có hôn thê, là gạt hôn thê tới Tiểu Thiên Nguyên Giới mạo hiểm, cuộc sống của bọn họ cũng vô cùng quẫn bách, tới Tiểu Thiên Nguyên Giới mạo hiểm là vì thay đổi hiện trạng, tương lai không cần để cho thê tử của mình đi theo mình chịu khổ. Ba khối Mộc Linh ít nhất giá trị ba trăm vạn ảnh kim, bọn họ mỗi người ít nhất có thể phân đến mười mấy vạn ảnh kim!
Đây cũng là mười mấy vạn ảnh kim a!
Đối với bọn họ mà nói là một khoản tiền lớn khó lường!
Mười mấy vạn ảnh kim mặc dù không cách nào làm cho bọn họ vượt qua cuộc sống như quý tộc, nhưng ở trong vùng gia đình nghèo, coi như là tiểu phú gia, mướn tiểu viện khá hơn một chút, sạch sẻ một chút, trên căn bản có thể áo cơm không lo.
Trong lòng bọn họ cũng đối với Diệp Vân tràn đầy cảm kích, nếu không có Diệp Vân, bọn họ là không thể nào thu hoạch này ba khối Mộc Linh Tinh Hoa.
- Diệp Vân tiểu tử, đi phía trước hai vạn dặm, còn có ba khối Mộc Linh Tinh Hoa.
Sư gia khép hờ hai tròng mắt, cảm ứng một chút mở miệng nói, Sư gia ý niệm so sánh với Thần Hải đám người Diệp Vân muốn cường đại rất nhiều .
Vừa nghe đến còn có Mộc Linh Tinh Hoa, ánh mắt mọi người cũng sáng.
Sư gia chạy như điên lao đi, đám người Diệp Vân theo sát phía sau.
Dọc theo con đường này, đám người Cố Phi chỉ cần đi theo bên cạnh Diệp Vân, dọn dẹp những Thần Hải sáu bảy trọng hồn thú dọc đường là được rồi, đụng phải một chút Thần Hải thập trọng, vẫn còn có Sư gia tận lực vượt qua. Khí tức Sư gia có thể nhận được hiệu quả xuất kỳ bất ý, nhưng mà dùng nhiều cũng không được. Các hồn thú trí khôn thấp, sau khi bị sợ vẫn còn sẽ trở lại, khi bọn họ phát hiện thực lực Sư gia bất quá là Thần Hải thất trọng, đoán chừng vẫn sẽ nổi điên.
Ầm! Một đoàn hồn thú bị cả kinh tứ tán mà chạy.
Đám người Diệp Vân gở xuống Mộc Linh Tinh Hoa, lập tức chuồn đi.
Ở trong thời gian hai ngày sau, đám người Diệp Vân tổng cộng lấy tới chín miếng Mộc Linh Tinh Hoa, còn có hai khỏa Mộc Linh Chi Châu. Trong đó một quả Mộc Linh Tinh Hoa có thể bán được hơn một trăm vạn ảnh kim, mà một viên Mộc Linh Chi Châu có thể bán được hơn hai trăm vạn ảnh kim, nói cách khác, trong thời gian ba ngày nay bọn họ thu hoạch gần 1400 vạn ảnh kim!
Đây đối với đám người Cố Phi mà nói, quả thực là giống như nằm mơ, mọi người từng cái từng cái phảng phất thân ở đám mây, hưng phấn khó có thể ức chế.
Chương 839 Ta thiếu tiền (1)
Thấy bộ dạng đám người Cố Phi, Diệp Vân nở nụ cười, đột nhiên thoáng cái có nhiều tiền như vậy, đám người Cố Phi còn cần phải có thời gian thích ứng một chút.
- Diệp Vân huynh đệ, chúng ta có phải là quá không có tiền đồ rồi hay không?
Cố Phi phục hồi tinh thần lại, sờ sờ đầu, xấu hổ cười.
- Nhân chi thường tình.
Diệp Vân cười nói.
- Ba ngày thời gian đã đến, chúng ta đi thôi.
Một nhóm người hết sức phấn khởi thắng lợi trở về, trở lại trong pháp trận cấm chế Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới kia.
Trong cấm chế, không ít tiểu đội võ giả đã trở lại, đều chờ đợi ba ngày đến kỳ, mở ra trở về pháp trận.
Chủ quản chịu trách nhiệm quản lý Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới căn cứ thời gian ghi danh trên sách, nhất nhất gọi từng cái từng cái tiểu đội truyền tống về.
- Lý Hằng tiểu đội, đã đến giờ.
Một đội sáu võ giả ở trong truyền tống trận đứng vững, bạch quang chợt lóe, bọn họ bị truyền tống về.
- Vương Nghị tiểu đội, đã đến giờ.
. . .
Nhiều đội võ giả bị truyền tống về, bất quá cũng có chút tiểu đội bị gọi tên nhưng không ai đáp lại, những người này hoặc là chết ở Vân Mộc Tinh , hoặc là còn không có trở về kịp.
Mấy đoàn đội còn đang đợi nhẹ giọng trao đổi thu hoạch lần này.
- Các ngươi thu hoạch như thế nào?
- Lần này thu hoạch không tệ, tổng cộng có năm sáu chục vạn ảnh kim, sau khi trở về hướng gia chủ nộp lại, chúng ta mỗi người đoán chừng có thể phân đến hai ba ngàn ảnh kim!
- Thoải mái như vậy, chúng ta lần này mới tới hơn ba mươi vạn ảnh kim.
- Lúc trước hù dọa giết chúng ta, không biết người nào kinh động một con Thần Hải thập trọng hồn thú, làm hại chúng ta thiếu chút nữa toàn quân bị diệt.
- Thảo! Chúng ta cũng gặp phải một con Thần Hải thập trọng hồn thú, rất nguy hiểm mới tránh thoát đi! Bị làm cho sợ đến Lão Tử thiếu chút nữa hồn cũng bị mất!
- Loại cấp bậc hồn thú này bình thời không phải ở trong cấm khu sao? Lần này không biết chuyện gì xảy ra.
Những đoàn đội này từng cái từng cái thu hoạch cũng coi như không tệ, nhưng mà cùng đám người Diệp Vân so sánh, ngay cả số lẽ cũng chưa tới .
Đám người Lâm Nam dù sao còn trẻ, kích động đến mặt đỏ lên, bọn họ rất muốn đem chiến tích tiểu đội mình nói ra, bất quá Cố Phi cùng Cố Lan nghiêm túc khai báo, tiền tài không để ra ngoài, hơn nữa bọn họ cũng muốn thay Diệp Vân giữ bí mật, lúc này mới gắt gao đình chỉ, bất quá từng cái từng cái trong mắt đắc ý là không che dấu được.
Mấy đoàn đội còn lại bên kia thường xuyên ở Vân Mộc Tinh Tiểu Thiên Nguyên Giới ra vào, lẫn nhau trong lúc đó cũng tương đối quen thuộc. Bọn họ còn là lần đầu tiên thấy tiểu đội Diệp Vân, cũng không nhận ra.
- Hắc, các ngươi là thủ hạ vị quý tộc nào?
Trong đó có một người tới đây hướng bọn người Diệp Vân chào hỏi nói.
- Chúng ta không phải là thủ hạ quý tộc, là tự mình tới.
Lâm Nam thản nhiên đáp.
Người kia trên mặt lộ ra vẻ hâm mộ, kinh ngạc nói:
- Các ngươi lại có tiền đi vào!
- Phải, vào một lần phí mười ba vạn ảnh kim!
- Thu hoạch toàn bộ là của mình, các ngươi mỗi người có thể phân đến rất nhiều a.
Advertisements
- Hoàn hảo hoàn hảo!
Lâm Nam cười híp mắt xã giao mấy câu, cũng không có nói quá nhiều.
- Tiểu đội Cố Phi, đã đến giờ.
Lúc này, tiếng la của chủ quản truyền tới.
Đám người Diệp Vân lập tức đi tới trong truyền tống trận đứng vững, chỉ thấy trước mắt bạch quang chợt lóe, một trận không gian ba động truyền đến, lần nữa mở mắt, bọn họ đã trở lại trong truyền tống trận cự đại ngoài Yên Vân thánh thành kia.
Đẩy cửa đá đi ra ngoài, bọn người Diệp Vân đang chuẩn bị rời đi, đúng lúc này sáu người Phùng Vinh Đào cũng đã ra Tiểu Thiên Nguyên Giới, bọn họ thấy đám người Diệp Vân, Cố Phi, sắc mặt cũng hết sức không tốt.
- Lần này coi như các ngươi vận khí tốt, chờ xem cho ta! Lần tới cho các ngươi chịu không nổi!
Phùng Vinh Đào tức giận hừ một tiếng, phất tay áo bỏ đi.
Lần này bọn họ chẳng những bị đám người Cố Phi, Cố Lan đùa bỡn, hơn nữa còn phải ở Thương Hải Tinh đợi ba ngày, tiền lời không biết kém bao nhiêu, thật là phẫn uất!
Cố Phi không để ý đến đám người Phùng Vinh Đào, quay đầu nhìn về phía Lâm Nam hỏi:
- Lâm Nam, chúng ta lần này thu hoạch như thế nào?
Lâm Nam biết Cố Phi là muốn cố ý chọc giận đám người Phùng Vinh Đào, ha ha cười một tiếng nói:
- Lần này đi vào thật là đi vận cứt chó, lại tới một quả Mộc Linh Chi Châu, sách sách, có thể bán hai trăm vạn ảnh kim a, sau này cho dù chúng ta không vào Tiểu Thiên Nguyên Giới, cũng đủ ăn cả đời.
Nghe được lời của Lâm Nam, cước bộ đám người Phùng Vinh Đào rời đi bỗng nhiên đứng lại, lời này của Lâm Nam đến tột cùng là cố ý chọc giận bọn họ, hay là nói thật, lấy được một quả Mộc Linh Chi Châu? Một quả Mộc Linh Chi Châu là hai trăm vạn ảnh kim! Đám người Cố Phi mỗi người có thể phân đến gần hai mươi vạn!
Đám người Phùng Vinh Đào thân là gia nô quý tộc, tiền trên người tổng cộng cũng mười mấy vạn Ảnh Kim Tệ mà thôi, hơn nữa bọn họ bị hạn chế nhân thân tự do, không cách nào tự quyết tổ chức đoàn đội ra vào Tiểu Thiên Nguyên Giới. Nghe được Lâm Nam nói lấy tới một quả Mộc Linh Chi Châu, ánh mắt của bọn họ cũng đỏ lên.
Nếu sau này đám người Cố Phi, Lâm Nam không bao giờ vào Tiểu Thiên Nguyên Giới nữa, vậy bọn họ liền không còn có cơ hội bắt được đám người Cố Phi.
Phùng Vinh Đào nắm chặc quả đấm, nhanh chóng quay đầu, âm tàn liếc đám người Cố Phi, Lâm Nam một cái, quay đầu gầm lên:
- Chúng ta đi!
Nhìn Phùng Vinh Đào mang người rời đi, đám người Lâm Nam hướng về phía sau lưng Phùng Vinh Đào gắt một cái.
- Có gì đặc biệt hơn người, bất quá là một con chó của Phương Vũ mà thôi!
Cố Phi quay đầu nhìn về phía Diệp Vân, áy náy nói:
- Chúng ta không nên đem chuyện tình Mộc Linh Chi Châu nói ra, chẳng qua là trong lòng làm sao cũng nghẹn không nổi khẩu khí này!
Diệp Vân không sao cả cười nói:
- Không có chuyện gì, bọn họ sớm muộn sẽ biết.
Diệp Vân biết, bất kể là Cố Phi, Cố Lan, hay đám người Lâm Nam, cũng bị Phương Vũ ức hiếp quá lâu, loại phẫn uất này không chỗ phát tiết, đã tích lũy quá sâu.
- Chúng ta trước bán Mộc Linh Tinh Hoa cùng Mộc Linh Chi Châu đi.
Cố Phi nói, mang theo Diệp Vân đi Yên Vân thánh thành bán đấu giá.
Yên Vân thánh thành bán đấu giá là Tề Diễn mở, bất kỳ bảo vật hoặc là thi thể hồn thú ở Tiểu Thiên Nguyên Giới thu hoạch được, bọn họ cũng sẽ thu mua, cũng sẽ thay hộ khách giữ bí mật.
- Yên Vân thánh thành bán đấu giá bình thời sẽ bán những thứ gì?
Diệp Vân hỏi, nhìn kiến trúc bán đấu giá to lớn một chút, Yên Vân thánh thành mỗi một tấc thổ địa tất cả đều giá trị không rẻ, chỉ là chỗ bán đấu giá này sợ là muốn trị giá trên trăm ức ảnh kim.
Chương 840 Ta thiếu tiền (2)
- Các loại Linh Bảo vũ khí, Chiến Giáp, còn có các loại linh dược, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một chút Bản Nguyên Thần Đan, đụng phải thời điểm đại hình đấu giá, thậm chí có bán một hai mai nhất phẩm Tinh Nguyên thần đan, có lúc còn có thể bán ra khế ước mua bán nhà bên trong Yên Vân thánh thành, khế đất lãnh địa …
Cố Phi suy nghĩ một chút nói.
Nói đến khế ước mua bán nhà, khế đất lãnh địa, bất kể là Cố Phi, Cố Lan, hay đám người Lâm Nam, Tiếu Việt, trong con ngươi cũng lộ ra chút ước mơ.
Đối với chút ít người ở Thiên Nguyên Đại Lục lớn lên này mà nói, bọn họ đối với phòng ốc cùng lãnh địa có một loại tình kết đặc thù, bọn họ suy nghĩ nhiều ở bên trong Yên Vân thánh thành có nhà của mình, hoặc là ở ngoài thành có một mảnh lãnh địa của mình, rốt cuộc không cần qua kia loại cuộc sống như lục bình không rễ.
Bọn họ từ nhỏ ở trong khu dân nghèo Yên Vân thánh thành lớn lên, thời điểm bọn hắn còn tấm bé, cha mẹ trải qua cuộc sống vất vả cực nhọc, mỗi ngày cực khổ công việc, nhưng dẫn tiền lương gầy còm, trong đó một bộ phận lớn là dùng nộp tiền thuê nhà. Gia đình khu dân nghèo phần lớn phòng cũng là bị các quý tộc bên trong Yên Vân thánh thành khống chế, nếu nộp không ra tiền thuê nhà, bọn họ sẽ bị đuổi đi ra, lưu đầu đường xó chợ.
Bọn họ những người này, thiên phú coi như không tệ, thời điểm bọn hắn tu luyện tới Thần Hải cảnh giới, cảnh ngộ mới coi là khá hơn một chút, có thể mướn một gian tiểu viện tốt, mỗi ngày cũng có thể phụ một chút gia dụng, chẳng qua là chút ít trí nhớ đồng niên kia, đã sớm thật sâu ở trong đầu của bọn hắn.
Thiên Nguyên Tinh là một địa phương dạy huyết thống, thiên phú, không có huyết thống cùng thiên phú tốt, ngươi chính là cặn bả, muốn có thành tựu là rất khó khăn.
Nếu không đụng đại vận, Thần Hải hẳn là đỉnh mà đám người Cố Phi cả đời này có thể đạt tới, mà Thần Hải cảnh võ giả, ở Thiên Nguyên Đại Lục nhiều vô số kể, căn bản không ai cần bọn họ.
Ở dưới sự hướng dẫn của Cố Phi, bọn người Diệp Vân cùng đi phòng bán đấu giá một chuyến, đem Mộc Linh Tinh Hoa, Mộc Linh Chi Châu còn có thi thể Thần Hải cảnh hồn thú trong tay toàn bộ bán, cuối cùng thu vào so sánh với bọn người Diệp Vân tưởng tượng muốn nhiều hơn một chút ít, tổng cộng lấy được hơn 1600 vạn ảnh kim.
Diệp Vân phân đến gần một nghìn vạn ảnh kim.
Mà những người còn lại, Cố Phi nhiều một chút, lấy được hơn một trăm vạn, những người khác đều lấy được hơn bảy mươi vạn ảnh kim.
Phát hiện mình có thể bắt được nhiều như vậy, cho dù là Cố Lan, Lâm Uyển luôn trầm ổn, cũng là trên mặt đỏ lên, ức chế không được hiện ra vẻ hưng phấn, đám người Lâm Nam, Tiếu Việt lại càng kích động đến khó có thể tự chế.
Chỉ có chẳng qua là sáu bảy mươi vạn ảnh kim, lại sẽ làm cho đám người Lâm Nam kích động như thế, phải biết rằng sáu bảy mươi vạn ảnh kim, bất quá là một bữa cơm của những quý tộc kia mà thôi!
So sánh với họ mà nói, Diệp Vân liền lộ ra vẻ quá mức bình tĩnh, lần này tiến vào Tiểu Thiên Nguyên Giới coi như thuận lợi, lại kiếm được một nghìn vạn ảnh kim, nhưng mà nghĩ lại, một nghìn vạn ảnh kim cũng chỉ có thể dẫn độ một tộc nhân mà thôi, còn xa xa không đủ, hắn còn phải nghĩ biện pháp kiếm tiền nhiều hơn!
- Diệp Vân huynh đệ, ta đi về trước, mấy vị lão huynh đệ của ta còn đang chờ tin tức của ta, bảy vạn ảnh kim kia là ta mượn tới được, ta phải đi trả cho bọn hắn.
Cố Phi hướng Diệp Vân chắp tay nói.
- Lần này nhờ có ngươi, sau này nếu có chuyện gì, Cố Phi ta không chối từ!
- Cố Phi đại ca khách khí, ngươi đi trước đi.
Diệp Vân cười nói.
Đám người Lâm Nam tất cả cũng vội vả về nhà cùng người nhà chia xẻ vui sướng, bọn họ nhất nhất cùng Diệp Vân từ biệt, cũng tỏ vẻ nếu như Diệp Vân có cái gì cần, cứ mở miệng.
Từng cái từng cái tất cả đều tản đi, Diệp Vân cùng Cố Lan, Lâm Uyển cùng nhau, hướng ngoài thành Yên Vân thánh thành đi tới.
- Diệp Vân huynh đệ thoáng cái kiếm được ngàn vạn ảnh kim, mặc dù đối với những quý tộc kia mà nói, đây cũng là một khoản tài phú không nhỏ, nhưng ngươi tựa hồ cũng không phải vui vẻ cở nào.
Cố Lan nhìn về phía Diệp Vân nói, hắn phải bội phục định lực của Diệp Vân.
- Một nghìn vạn ảnh kim, vẫn còn kém nhiều lắm.
Diệp Vân lắc đầu cười khổ nói, Cố Lan cũng không biết trên người hắn chịu trách nhiệm lớn như thế nào.
- Một nghìn vạn ảnh kim, ở Yên Vân thánh thành cũng đã coi như là một khoản tiền lớn .
Lâm Uyển thanh âm nhu hòa, nghi hoặc nói.
- Diệp Vân huynh đệ rốt cuộc cần bao nhiêu tiền?
- Cố Lan đại ca, chị dâu, các ngươi có điều không biết, hiện tại Đông Xuyên đại lục nơi nơi là hồn thú tàn sát bừa bãi, các tộc nhân của ta đang ở chỗ này, muốn dẫn độ một tộc người tới, sẽ phải mất một nghìn vạn ảnh kim, ta có mấy ngàn tộc nhân, huống chi còn có nhiều người theo ta, ta không thể trơ mắt nhìn bọn họ chết ở bên ngoài.
Diệp Vân thở dài một tiếng nói.
- Hồn thú thú triều càng ngày càng mãnh liệt, nhiều nhất một năm sẽ xuất hiện Thần Hải cảnh hồn thú trở lên. Tu vi đạt tới Thần Hải cảnh, liền bị hạn chế xuất thủ, ta chỉ có thể nghĩ biện pháp đem các tộc nhân dẫn độ tới đây.
Lâm Uyển che miệng, khiếp sợ nhìn Diệp Vân, dẫn độ một tộc nhân sẽ phải một nghìn vạn ảnh kim, Diệp Vân có ngàn tộc nhân còn có nhiều người theo hắn, đây chẳng phải là nói. . .
Cố Lan nhìn Diệp Vân, trong mắt tràn đầy vẻ kính nể, nói:
- Diệp Vân huynh đệ, ngươi là một người có tình có nghĩa! Sau này nếu có cái gì cần muốn giúp đỡ, cứ mở miệng, mặc dù chúng ta thế đơn lực bạc, nhưng nhất định sẽ đem hết toàn lực.
- Đa tạ Cố Lan đại ca.
Diệp Vân gật đầu.
Ba người cùng nhau trở lại tiểu viện.
Ba ngày nay, phân thân còn lại của Diệp Vân một mực nhóm lửa ở Dược Sư Các, mấy ngày qua luyện dược sư Minh Uyên có thể nói là đường làm quan rộng mở, bởi vì hắn mỗi ngày cũng có thể luyện thành năm đến sáu viên nhất tinh Bản Nguyên Thần Đan, trở thành người trong nhất phẩm Luyện dược sư sản xuất nhiều nhất, chiếm được chủ quản tán thưởng, tiền lương mỗi ngày cũng tăng vọt rất nhiều, có thể làm cho hắn đi vài chỗ hoa thiên tửu địa .
Mà trong ba ngày này, Diệp Vân lại nhìn không ít đan thư, những đan thư kia xem qua, tất cả nội dung cũng vững vàng khắc sâu vào trong đầu Diệp Vân.
Chỉ cần tầm 10 ngày, là hắn có thể đem tất cả đan thư mà nhất phẩm Dược sư phải xem toàn bộ nhìn xong!
Ngày này, đối với đám người Cố Phi, Lâm Nam tuyệt đối là một ngày kích động nhân tâm.
Cố Phi đi nhìn mấy lão huynh đệ của hắn, trừ đem bảy vạn tiền vốn trả ra, còn tặng cho bọn hắn hơn ba mươi vạn ảnh kim, những lão huynh đệ kia cũng là ở thời điểm khó khăn ủng hộ qua hắn, tích thủy chi dạ, tự nhiên suối tuôn tương báo.
Trừ lần đó ra, Cố Phi còn trả tất cả nợ nần, sau này một thân dễ dàng, tiền còn dư lại hắn chuẩn bị giữ lại, dùng để bồi dưỡng nữ nhi của hắn.