Mục lục
(Full) Tổ Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 566 Trấn ma chung! (1)

- Đây là Hóa Khí Đan! Diệp Vân tiểu tử, ngươi thật có phúc, ăn viên Hóa Khí Đan này, có thể giúp Huyền Khí tu vi của ngươi đột phá tới Huyền Tôn trung kỳ, thậm chí là Huyền Tôn đỉnh, đáng tiếc viên thuốc này đối với hồn niệm lại không có bất kỳ hiệu quả.

Thanh âm Sư gia từ trong Thiên Tinh Ấn truyền đến.

Hóa Khí Đan? Không biết là mấy phẩm đan dược, mặc dù chỉ có thể tăng lên Huyền Khí tu vi, mà không cách nào tăng lên Thần Hồn Tu vì, nhưng cũng là một quả bảo đan hiếm có, Huyền Tôn cao thủ bình thường, muốn tăng lên một cấp tu vi, ít nhất phải hao phí mấy năm thậm chí là mấy chục năm thời gian, n Hóa Khí Đan ày có thể cực đại rút ngắn thời gian Diệp Vân đánh sâu vào Thần Tôn!

Trước đem những hộp gấm này tất cả đều thu lại, sau đó lại tìm thời gian luyện hóa Hóa Khí Đan kia!

Diệp Vân thận trọng đem Hóa Khí Đan này cất xong, tiếp tục mở ra hộp gấm còn lại, trong mấy trăm hộp gấm, lại bị Diệp Vân tìm được năm viên đan dược tồn tại lưu lại.

- Hai quả đan dược màu nâu kia là Hình Khí Yêu Đan, cho yêu thú ăn, có thể giúp yêu thú đột phá tới Yêu Vương cảnh giới.

- Đan dược màu tímkia là Cố Bản Yêu Đan, cũng là cho yêu thú ăn, có thể tăng tiến tu vi.

- Đây là Chân Nguyên Huyền đan cho Huyền thú ăn, có thể gia tăng tu vi hồn niệm.

Ba viên yêu đan, một quả Huyền đan, còn có một viên Hóa Khí Đan, thu hoạch hơi phong phú, Diệp Vân vòng quanh thạch thất vài vòng, phát hiện trong góc còn có một chút hộp gấm bị mở ra, đoán chừng là Trư Củng Củng mở ra hộp gấm ăn xong đan dược trong đó lưu lại.

Một cái cũng không buông tha, sưu sưu sưu, tất cả hộp gấm bị Diệp Vân thu vào trong không gian.

Từ trong ba gian thạch thất kia đi ra, Diệp Vân liền nghe được Trư Củng Củng kêu thảm thiết:

- Đưa ta tài bảo!"

Một thân ảnh màu hồng phấn phốc phốc, vèo một tiếng hướng Diệp Vân xông đến.

Mắt thấy Trư Củng Củng muốn đụng ở trên người mình rồi, Diệp Vân minh bạch, đừng nhìn Trư Củng Củng một chút cũng không khí phách uy mãnh, nhưng nó dù sao cũng là Yêu Vương, cái va chạm chi lực này căn bản không phải Diệp Vân hiện tại có thể ngăn cản đấy.

- Tử Ma chiến giáp, ra!

Diệp Vân khẽ quát một tiếng, trên người ánh sáng tím lượn lờ, toàn thân bao khỏa ở bên trong Tử Ma chiến giáp phòng hộ.

"Bành" một tiếng, Trư Củng Củng một đầu đâm vào Tử Ma chiến giáp, ngao ngao kêu to lui lại mấy bước, lại xông lên há mồm khẽ cắn, cờ rốp, sắc mặt lập tức từ hồng nhạt biến thành tái nhợt.

- Hàm răng của ta!

Trư Củng Củng một ngụm cắn lấy Tử Ma chiến giáp cứng rắn, hàm răng trong miệng thiếu chút nữa đứt đoạn.

Chiến giáp bình thường bị Trư Củng Củng khẽ cắn, chỉ sợ sẽ trực tiếp toái mất, mà Tử Ma chiến giáp này, trình độ cứng rắn căn bản không phải một Yêu Vương có thể cắn nát đấy.

- Đần heo, rõ ràng dám trêu lão Đại ta!

Nhất Khối từ bên cạnh đánh tới, bàn tay lớn mạnh mẽ hướng Trư Củng Củng chộp tới.

- Các ngươi rõ ràng đã đoạt tài bảo của Trư Củng Củng ta, các ngươi chết chắc rồi! Trư Củng Củng ta là đại năng chuyển thế, cửu thiên thập địa đều không có người cứu được các ngươi, bầu trời nhanh hạ một đạo Thần Lôi đánh chết bọn hắn a!

Trư Củng Củng ngửa mặt lên trời kêu to, vèo một tiếng lại từ bên cạnh Nhất Khối chui ra ngoài.

Diệp Vân tạm thời không có năng lực thu phục Trư Củng Củng rồi, hắn cũng không muốn ra tay đem Trư Củng Củng đánh chết, chỉ có thể đem Trư Củng Củng dọa lùi, hắn tay phải khẽ động, chỉ nghe ông một tiếng, bên người treo lên ba thanh trường kiếm.

Ngay thời điểm Diệp Vân tế ra Tam Hợp Kiếm Trận, bầu trời bỗng nhiên lăng không rơi hạ một đạo Lôi Điện, chỉ nghe một tiếng ầm vang nổ mạnh, bổ vào trên Tử Ma chiến giáp của Diệp Vân.

Tử Ma chiến giáp lập tức ánh sáng tím đại thịnh, bên trên chiến giáp từng đạo cấm chế bị xúc động, đem cái Lôi Điện kia ngăn cách ở bên ngoài cấm chế.

Chớp mắt thời gian, Lôi Điện kia biến mất không thấy, không có cho Diệp Vân tạo thành bất cứ thương tổn gì.

- Đây là có chuyện gì?

Diệp Vân kinh ngạc không thôi, dừng lại bước chân, hắn căn bản không có cảm giác được Trư Củng Củng có bất kỳ động tác thi triển Lôi Điện bí thuật, Lôi Điện này cơ hồ là lăng không mà đến, tuy nhiên hơi yếu một điểm.

Sư gia cũng nhíu lông mày thoáng một phát, Lôi Điện này tới quả thực có chút quỷ dị, ngay cả hắn cũng cảm thụ không đến bất luận báo hiệu gì.

- Hừ hừ, các ngươi xong đời. Các ngươi chọc giận Trư Củng Củng ta rồi, Thần Lôi a, đánh chết những phàm nhân đáng giận này a!

Trư Củng Củng chứng kiến thật sự có đạo lôi điện bổ vào trên người Diệp Vân, lập tức như đánh cho máu gà, sắc mặt đỏ lên, hưng phấn thẳng gọi.

Đúng lúc này, lại có một đạo lôi điện lăng không rơi xuống, chỉ nghe "Oanh" một tiếng, đã rơi vào trên người Trư Củng Củng, tia chớp kia ở trên người Trư Củng Củng bùm bùm cách cách vang lên. Những bộ lông màu trắng óng ánh trên người Trư Củng Củng kia như là đột nhiên nổ tung, bị dựng lên, như là một con nhím, bộ lông tầm đó kia, còn ẩn ẩn có điện quang đang lóe lên.

Trư Củng Củng đau đến ngao ngao thẳng gọi, vung chân chạy như điên, trên người truyền đến một hồi thịt nướng hương.

Cùng nhau xem lấy một màn này, Nhất Khối có chút khó hiểu gãi gãi đầu, hắn thật sự là nghĩ mãi mà không rõ, Trư Củng Củng này như thế nào triệu hồi ra Lôi Điện bổ chính mình.

- Ha ha. Đần heo, tia chớp heo sữa quay!

Nhất Khối hai tay chống nạnh, đối với Trư Củng Củng cười to.

Đúng lúc này, lại là một đạo lôi điện rơi xuống, oanh một tiếngở trên người Nhất Khối nổ tung, Nhất Khối lập tức toàn thân cháy đen, miệng, lỗ tai bốc lên đạo đạo khói đen.

Ngay sau đó, rầm rầm rầm, trên không từng đạo lôi trụ rơi xuống, Trư Củng Củng cùng Nhất Khối thấy thế, sắc mặt đại biến, bốn phía né tránh, đạo đạo lôi trụ rơi vào trên người Diệp Vân, đều bị Tử Ma chiến giáp ngăn cách ở bên ngoài.

- Nơi này có cổ quái, Diệp Vân tiểu tử, nhanh đi đoạt đồ vật trong quan tài kia, sau đó lập tức ly khai!

Sư gia nói ra.

Chẳng lẽ là mình cướp sạch ba gian thạch thất, chọc giận chủ nhân huyệt mộ? Diệp Vân bất chấp đa tưởng, lăng không lướt lên, phải tay vừa lộn, đem thạch quan ở trung ương kia mở ra, chỉ thấy trong thạch quan rỗng tuếch, không có thi thể, biên giới thạch quan ngược lại là phóng một tí quần áo các loại đồ vật, hẳn là di vật của chủ nhân thạch quan khi còn sống.

Diệp Vân không có nhìn kỹ, tay phải khẽ động, đem những vật kia tất cả đều thu vào trong không gian bao tay.

Đạo đạo Thần Lôi dày đặc rơi xuống, tốc độ cực nhanh, ở trên Tử Ma chiến giáp của Diệp Vân nổ tung, chỉ nghe rầm rầm rầm, điện xà bay múa, bất quá những Lôi Điện này đều không thể đột phá Tử Ma chiến giáp của Diệp Vân.

Tử Ma chiến giáp phòng hộ, thật sự quá mạnh mẽ, Diệp Vân hướng Nhất Khối cùng Trư Củng Củng nhìn lại, chỉ thấy Nhất Khối cùng Trư Củng Củng đang chật vật chạy như điên, bọn hắn đã bị năm đạo lôi điện oanh trúng, may mắn bọn hắn có thân thể Yêu Vương cấp, những Lôi Điện này tuy để cho bọn hắn không dễ chịu, nhưng còn không đến mức trực tiếp đánh chết bọn chúng.
Chương 567 Trấn ma chung! (2)

- Nhất Khối, chúng ta đi!

Những thứ kia đều bị Diệp Vân thu, Diệp Vân cũng không định dừng lại, vèo một tiếng, hướng phương hướng lối ra phóng đi.

Thân thể Nhất Khối như là đạn pháo bắn ra, theo sát đằng sau Diệp Vân.

Trư Củng Củng chứng kiến Diệp Vân cùng Nhất Khối rời đi, nó khoảng cách lối ra xa xôi, chưa cùng đi lên, trước mắt Lôi Điện tàn sát bừa bãi, chỗ Lôi Điện rơi xuống, những thạch nhân thạch mã, ghế đá… toàn bộ bị oanh tạc vỡ đi ra. Nó ở chỗ này chờ đợi gần nửa tháng rồi, chưa từng tao ngộ qua Lôi Điện, hôm nay đây là làm sao vậy?

- Trư Củng Củng ta là đại năng chuyển thế, Thần Lôi nhanh ngừng cho ta!

Trư Củng Củng vừa dứt lời, chỉ thấy những Lôi Điện kia, trong lúc đó liền ngừng lại.

Sau nửa ngày, không có Lôi Điện rơi xuống nữa.

Trư Củng Củng ngẩng đầu nhìn phía trên, nháy nháy con mắt, nghi hoặc nói:

- Chẳng lẽ Trư Củng Củng ta thật là đại năng chuyển thế?

Lôi Điện dừng lại một lát, phía trên tựa hồ lại có Lôi Vân tụ tập.

- Má ơi!

Trư Củng Củng vèo một tiếng chạy trốn ra ngoài, hướng lối ra chạy như điên.

Diệp Vân mang theo Nhất Khối chạy ra khỏi huyệt động kia, ở bên trong huyệt động này thu hoạch tương đối khá, hắn nhìn về phía Nhất Khối nói:

- Nhất Khối, chúng ta phải đi rồi, ngươi muốn đi tìm những huynh đệ kia nói lời tạm biệt không?

- Bọn hắn đám gia hỏa không có nghĩa khí này, gặp được nguy hiểm so với ai khác trượt đến thật nhanh, không bằng không thấy.

Nhất Khối quay đầu lại nhìn nhìn, trong đôi mắt hiện lên một tia lưu luyến, cũng không phải lưu luyến những huynh đệ kia của hắn, mà là lưu luyến chút ít thời gian là Sơn Đại Vương tiêu dao.

Diệp Vân thần hồn khẽ động, chỉ thấy Kim Dương điêu ở phương xa chiêm chiếp kêu to một tiếng, sau đó phịch cánh rơi xuống, đứng tại bên người Diệp Vân.

- Cửu Mao, đây là cho ngươi.

Diệp Vân đem Hình Khí yêu đan ném cho Kim Dương điêu, Kim Dương điêu há mồm đem miếng Hình Khí yêu đan kia nuốt xuống.

Ngoại trừ Hình Khí yêu đan, Diệp Vân đem một quả Cố Bổn yêu đan khác đặt ở bên cạnh Hồn Yểm Bảo Châu, Hồn Yểm Bảo Châu vèo một tiếng, đem Cố Bổn yêu đan thu đi vào. Cố Bổn yêu đan này đối với Tiểu Dực, hẳn là rất có trợ giúp.

Trong tay còn có một quả yêu đan cùng Huyền Đan, tạm thời không dùng được, Hình Khí yêu đan đối với Nhất Khối ở vào Yêu Vương đỉnh phong cảnh giới mà nói, không dùng được.

Nhất Khối nháy mắt mấy cái, nhìn nhìn Hồn Yểm Bảo Châu thu vào Cố Bổn yêu đan của Diệp Vân, lập tức lại thu hồi ánh mắt, hắn là không dám cùng Diệp Vân muốn cái gì, Diệp Vân cho hắn rất nhiều Ngưng Hồn đan, hắn đã thấy đủ.

- Nhất Khối, đây là đưa cho ngươi.

Diệp Vân nghĩ nghĩ, từ trong không gian bao tay xuất ra hai khối Tinh Thần Chi Thạch, vứt cho Nhất Khối.

Nhất Khối thò tay tiếp được hai khối Tinh Thần Chi Thạch kia, nghi hoặc hỏi thăm:

- Lão đại, đây là cái gì?

- Tinh Thần Chi Thạch, bảo vật thập phần hi hữu, hấp thu Tinh Thần Chi Lực, có thể tăng lên tu vi.

Nhất Khối tuy thân ở trong núi sâu, nhưng mà từ trong cổ tịch đã từng gặp một ít truyền thuyết về Tinh Thần Chi Thạch, lập tức kích động vạn phần:

- Tạ ơn lão đại nhiều.

Bảo bối như Tinh Thần Chi Thạch, lão đại rõ ràng tiện tay cho hắn hai khối, đi theo lão đại quả nhiên có tiền đồ!

Kim Dương điêu cùng Nhất Khối đều hấp tấp tìm khối đất trống tu luyện, Diệp Vân nhìn thoáng qua không gian bao tay, đem những đồ vật từ trong thạch quan lấy ra nhìn một chút, có một kiện áo choàng nâu đen, mặc vào có thể đem cả người che khuất, còn có một Kim Chung, không biết có làm được cái gì.

- Sư gia, hai kiện đồ vật này có tác dụng gì?

Diệp Vân mở miệng hỏi.

- Diệp Vân tiểu tử, áo choàng này không phải là Linh Bảo, thoạt nhìn cũng cực kỳ bình thường, nhưng lại là do gấm ti dệt, hơn nữa gia trì bí pháp, mặc vào có thể hoàn toàn che dấu khí tức bản thân, tự thành lĩnh vực, ngay cả Linh Vọng cảnh cường giả cũng không cách nào điều tra ngươi hư thật.

Sư gia nói ra.

- Cái áo choàng này, rõ ràng có diệu dụng này.

Diệp Vân có chút kinh ngạc, một kiện đồ vật không tệ như thế, nói không chừng lúc nào có thể cần dùng đến.

- Cái Kim Chung này thì sao?

- Khẩu Kim Chung này gọi là Trấn Ma Chung, một khi thúc dục, có thể trấn áp một ít cường giả tuyệt thế, bất quá Trấn Ma Chung này vô cùng tiêu hao Huyền Khí, dùng lượng Huyền Khí trong cơ thể ngươi, căn bản không cách nào thúc dục nó.

- Cái kia thứ này hiện tại chẳng phải là hoàn toàn vô dụng sao?

Diệp Vân hỏi, thật vất vả tìm được một kiện bảo bối, nhưng không cách nào thúc dục.

- Thế thì cũng không phải, có một biện pháp có thể thúc dục nó!

- Biện pháp gì?

- Dùng đan dược trong tay ngươi, đem mấy vạn Ngưng Khí đan rót vào Trấn Ma Chung, mấy vạn Ngưng Khí đan ẩn chứa Huyền Khí, đủ để thúc dục thi triển Trấn Ma Chung một lần.

- Mấy vạn Ngưng Khí đan, mới có thể thúc dục một lần, Trấn Ma Chung này, có bao nhiêu hiệu quả?

Diệp Vân nghi hoặc hỏi thăm.

- Ta đây cũng không biết, phải lâm trận đối địch, mới có thể tinh tường.

Sư gia nói, hắn đối với Trấn Ma Chung này, cũng không phải đặc biệt hiểu rõ.

- Không biết chủ nhân tòa cổ mộ này là ai...

Diệp Vân lẩm bẩm, vật bồi táng lại có nhiều bảo vật như vậy.

- Chủ nhân cổ mộ này luận thân phận địa vị, so với Minh Hoàng kia tất nhiên là thua kém nhiều hơn, cho nên Trấn Ma Chung trong tay ngươi, cùng Minh Hoàng đai lưng là không cách nào đánh đồng.

Sư gia nói:

- Bất quá đây cũng là một kiện bảo bối khó được rồi, theo ta đoán chừng, ít nhất cũng có thể là một kiện Nhân phẩm a.

- Nhân phẩm Linh Bảo!

Trong nội tâm Diệp Vân khẽ nhúc nhích, Trấn Ma Chung này thi triển một lần phải hao phí mấy vạn Ngưng Khí đan, nếu như không tất yếu, Diệp Vân còn thật không dám tùy ý nếm thử, dù sao mấy vạn Ngưng Khí đan cũng không phải là số lượng nhỏ, trên người hắn cũng không có quá nhiều Ngưng Khí đan.

Thần hồn Diệp Vân khẽ động, liền phát hiện Trư Củng Củng xuất hiện ở địa phương không xa.

- Trư Củng Củng ta nhất định sẽ đoạt lại tài bảo của ta đấy!

Trư Củng Củng hầm hừ nói, nó núp ở đằng sau một cây đại thụ, cái đuôi càng không ngừng vung vung, trên người phục trang đẹp đẽ, treo đầy đồ trang sức Hồn Ngọc.

Diệp Vân đã tới nhiều vật phẩm trang sức Hồn Ngọc như vậy, cũng không định cướp đoạt những cái kia trên người Trư Củng Củng rồi.

Trư Củng Củng này không biết chuẩn bị đảo cái quỷ gì, Diệp Vân không có đem Tử Ma chiến giáp thu hồi lại, y nguyên mặc lên người, từ trong không gian bao tay xuất ra Hóa Khí Đan, há mồm nuốt vào, một cổ lực lượng ôn nhuận chảy xuôi tiến nhập đan điền.

Diệp Vân yên lặng vận chuyển huyền khí trong cơ thể, Hóa Khí Đan kia ở đan điền hóa mở, dung hợp vào trong Cửu Tinh, không gian trong đan điền kia đang từ từ mở rộng, Cửu Tinh vận chuyển, tựa như một mảnh tinh vực.

Huyền khí trong cơ thể mãnh liệt lưu động, huyền khí trở nên càng ngày càng tráng kiện, tu vi nhanh chóng kéo lên.
Chương 568 Chiến Thần Đường cao thủ! ! (1)

Đại khái hơn hai giờ sau, tu vi Diệp Vân cuối cùng từ Huyền Tôn sơ kỳ, kéo lên tới Huyền Tôn trung kỳ, mắt thấy cách Huyền Tôn đỉnh cũng không xa.

Dược hiệu Hóa Khí Đan này, quả thật là lợi hại!

Mặc dù tu vi Thần Hồn còn dừng lại ở Yêu Vương sơ kỳ, bất quá theo Cửu Tinh vận chuyển, cũng có một tia dấu hiệu tăng lên, giống như là muốn đột phá tới Yêu Vương trung kỳ, bất quá còn thiếu một chút.

Tu luyện càng đi lên, tu vi tăng lên càng khó khăn, Diệp Vân có thể ở thời gian ngắn như thế dũng mãnh tinh tiến đến loại trình độ hiện tại này, đã coi là phi thường khó lường, rất nhiều thiên tài bị tán dương thiên phú trác tuyệt, thậm chí cả đời cũng không thể đạt tới cảnh giới hiện tại cảu Diệp Vân.

- Sư gia, ngươi có nghe nói qua, có người có thể trong đan điền tu luyện ra một phiến không gian hay không?

Diệp Vân mở miệng hỏi.

- Tu luyện ra một phiến không gian? Như vậy là có chút ly kỳ. Nghe nói thời kỳ Thái Cổ, quả thật có người tu luyện ra tới, bất quá kia cũng là truyền thuyết xa không thể chạm.

Sư gia lông mày gạt gạt, tiếp tục nói.

- Diệp Vân tiểu tử, ngươi biết Sư gia ta năm đó là làm sao bị phong ấn ở trong Thiên Tinh Ấn không?

- Sư gia là làm sao bị phong ấn?

Diệp Vân nghi ngờ hỏi thăm, Sư gia cũng là không có nói với hắn qua chuyện này.

- Sư gia ta không ngại nói cho ngươi biết sao, năm đó Sư gia ta, coi như là tồn tại oai phong một cỏi, chủ nhân của ta gọi Canh Ngọc, chính là thiếu chủ một siêu cấp thế gia thời kỳ thượng cổ, cái siêu cấp thế gia kia có rất nhiều tuyệt thế cường giả, sất trá hoàn vũ, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, Thần Huyền cường giả cũng là nhiều vô số kể, ở năm đó, tuyệt đối là một loại tồn tại vô địch. Nhưng mà có một ngày, Canh Ngọc kia đắc tội một người, cường giả gia tộc của bọn họ xuất động, chuẩn bị diệt người nọ, không nghĩ tới từ trên trời rơi xuống một ngón tay, một ngón tay liền đem tất cả cường giả của siêu cấp thế gia kia toàn bộ trấn áp, Canh Ngọc bị một ngón tay bóp thành phấn vụn, duy chỉ có Sư gia ta may mắn thoát khỏi.

Sư gia nói tới đây trên sống lưng vẫn là toát ra hàn khí nhè nhẹ.

- Một đầu ngón tay, liền trấn áp mấy tồn tại vượt xa Thần Huyền cùng với Thần Huyền cường giả nhiều vô số kể?

Diệp Vân giật mình không dứt, người này đến tột cùng là mạnh đến trình độ nào?

Vậy ban đầu Sư gia là làm sao bị phong ấn ở trong Thiên Tinh Ấn ?

- Người kia theo tay vung lên, một khối đá vụn trên mặt đất liền hóa thành Thiên Tinh Ấn, đem ta phong ấn đi vào.

Sư gia cười khổ nói.

Thì ra Thiên Tinh Ấn này bất quá là một khối đá vụn trên mặt đất? Nghe được lời của Sư gia, Diệp Vân đối với cái thế giới này, tràn đầy kính sợ, thì ra trong thế giới này lại có tồn tại mạnh mẽ như vậy.

- Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, các loại công pháp thần kỳ, không cách nào đo lường được, cho nên ở trong khi tu luyện, gặp phải bất cứ chuyện gì đều không cần kỳ quái, người có duyên thì sẽ ngộ đến Đại Đạo, kẻ vô duyên cuối cùng cả đời, cũng bất quá là con kiến hôi đau khổ giãy dụa. Diệp Vân tiểu tử, nếu như một ngày kia Sư gia ta chết, ngươi lập bia cho Sư gia ta cũng không cần viết tên, chỉ lưu một câu: Thiên Đạo ở đâu ? là được.

Giọng nói của Sư gia hơi có chút thê lương cùng cảm khái.

Nghe được lời của Sư gia, Diệp Vân mặc nhiên, tựa hồ đối với Đạo, lại có nhiều tia lĩnh ngộ. Coi như là những Thái Thượng, Vô Cực cảnh giới cao thủ kia, cũng chỉ có thể tìm hiểu võ đạo chân ý, mà không cách nào giống như Sư gia, tham ngộ thiên đạo. Thiên Đạo ở đâu , đây là Sư gia nghi ngờ, Diệp Vân nghe tới, liền hơi có một chút cảm khái, đối với Đạo tựa hồ lại có một chút lĩnh ngộ.

- Ta tạm thời không cách nào trả lời cái vấn đề này của Sư gia, nhưng dùng không được bao lâu, ta sẽ cho Sư gia đáp án.

Diệp Vân tự tin nói.

Nghe được lời của Diệp Vân, Sư gia giật mình sửng sốt một chút, một hồi lâu, liền lắc đầu cười cười, theo thực lực tăng lên, Diệp Vân so với trước đúng là tự tin nhiều, từ một gà mờ mới ra đời, từng bước từng bước bắt đầu lột xác cùng trưởng thành.

Diệp Vân luyện hóa xong Hóa Khí Đan, vững chắc một chút tu vi, đã chuẩn bị đứng dậy tiếp tục lên đường, kế hoạch kế tiếp, Diệp Vân chuẩn bị đi Xích Viêm Tông xem Nữu Nhi một chút, sau đó đến Thiên Cơ Tông đi tìm đám người Nhị thúc, để cho bọn người Nhị thúc mang một chút Tinh Thần Thạch trở về Tây Vũ Diệp gia. Đang ở Diệp Vân chuẩn bị đứng dậy, bỗng nhiên cảm thấy một tia khác thường, nơi xa hơn mười đạo thân ảnh đã lăng không lướt tới, bọn họ tốc độ cực nhanh, trong đó có ít nhất sáu bảy cái đã là Thần Tôn cấp bậc.

- Diệp Vân tiểu tử, đi mau, bọn họ có hai cái Vô Cực cường giả, một Vô Thủy cảnh nhất trọng, một cái Vô Thủy cảnh tam trọng!

Sư gia nói.

Diệp Vân biến sắc, muốn rời khỏi đã là không còn kịp rồi.

Hai cái Vô Cực cường giả? Diệp Vân cau mày, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy những người đó, đã ngăn lại đường đi của mình.

36 người lăng không mà đứng, có hai mươi bảy Huyền Tôn, bảy Thần Tôn, hai Vô Thủy cảnh cường giả, nhìn trang phục này, tất cả đều là người Chiến Thần Đường.

Hồ Phong cùng Vạn Quân Tà cũng là Chiến Thần Đường Thái Thượng Trưởng Lão, bọn họ từ Trấn Hồn Tháp trở về, Chiến Thần Đường vừa ra Trấn Hồn Tháp liền phân ra ba đạo nhân mã, một đường cướp giết tán tu Võ Giả, đánh cướp không ít bảo vật, từ trong sơn lĩnh trải qua, vừa vặn ở chỗ này phát hiện Diệp Vân đang tĩnh tọa tu luyện.

Ở trong nhiều thế lực lánh đời, Chiến Thần Đường tuyệt đối sắp xếp hàng ngũ top 5, gần với Chấp Pháp Điện, Lôi Thú nhất mạch mấy cổ thế lực, Chiến Thần Đường lịch sử rất xưa, đã không thể khảo cứu, trong đó tồn tại mạnh nhất, là một Linh Vọng cảnh cao thủ cùng Chấp Pháp Điện tam đại Điện Chủ, Lôi Thú nhất mạch Bệ Diệt giống nhau.

Toàn thân Diệp Vân bao phủ ở trong tử quang, đám người Hồ Phong cùng Vạn Quân Tà xa xa nhìn thấy, mừng rỡ như điên, tử quang lượn lờ kia, rõ ràng là toàn bộ Tử Ma Chiến Giáp!

- Chẳng lẻ đây chính là bộ Tử Ma Chiến Giáp thứ hai kia?

Hồ Phong kích động vạn phần, bọn họ nghe nói, trừ Lôi Thú nhất tộc Bệ Linh ra, có bộ Tử Ma Chiến Giáp thứ hai ở tầng sáu Trấn Hồn Tháp xuất hiện, nhưng mà lúc bọn hắn trở lại tầng sáu Trấn Hồn Tháp lại phát hiện, người mặc toàn bộ Tử Ma Chiến Giáp kia đã sớm mai danh ẩn tích, không có chỗ tìm kiếm, không nghĩ tới ở chỗ này gặp phải.

- Trời giúp Chiến Thần Đường ta!

Vạn Quân Tà sắc mặt vui mừng, thật giống như Tử Ma Chiến Giáp đã là vật trong túi Chiến Thần Đường bọn họ, phất tay cho người đem Diệp Vân vây lại, nhe răng cười nói.

- Cho dù ngươi có thể lên trời xuống đất, cũng mơ tưởng chạy trốn! Linh Khốn bí pháp, lên!

Thi triển Linh Khốn bí pháp, có thể phòng ngừa Diệp Vân thi triển thuấn di bí pháp chạy trốn.
Chương 569 Chiến Thần Đường cao thủ! ! (2)

Diệp Vân đứng lên, khẽ cau mày, không nghĩ tới hẳn lại ở chỗ này gặp được cường địch, hai Vô Thủy cảnh cường giả, có chút phiền toái.

Diệp Vân nhìn thoáng qua Nhất Khối nơi xa, tay phải vừa động, Hồn Yểm Bảo Châu rời khỏi tay, đang chuẩn bị đem Nhất Khối thu vào Hồn Yểm Bảo Châu, sau đó tìm cơ hội trốn vào Thiên Tinh Ấn, không nghĩ tới khí cơ chung quanh đã bị khóa định.

- Đáng chết, bọn họ có trói buộc bí pháp!

Diệp Vân ngẩng đầu, Vô Cực cường giả uy áp, đã phô thiên cái địa mà đến.

- Tiểu tử, ta là Chiến Thần Đường Thái Thượng Trưởng Lão Hồ Phong, ngươi đã bị Vạn Quân Tà Thái Thượng Trưởng Lão bí pháp của chúng ta vây khốn, căn bản không thể nào chạy trốn, nếu như ngươi đem Tử Ma Chiến Giáp còn có những bảo vật khác trên người của ngươi toàn bộ giao ra đây, Chiến Thần Đường ta hôm nay có thể tha cho ngươi không chết!

Hồ Phong cao giọng nói, thanh âm của Vô Thủy cảnh cường giả, chấn đắc màng nhĩ muốn nổ.

Nơi xa Nhất Khối thấy một màn như vậy, mắt choáng váng, tu vi Hồ Phong này còn có Vạn Quân Tà, cũng xa xa cao hơn hắn, rõ ràng là hai Vô Cực cường giả, chung quanh khí cơ cũng bị khóa, quả thực là trời cao không có đường, xuống đất không cửa!

Nhất Khối vẻ mặt đau khổ, mới vừa đi theo một lão đại, lão đại này rất độ lượng, cho là có ngày thật tốt qua, không nghĩ tới thoáng cái đã tới mấy cường địch, quả nhiên làm hộ vệ cho người ta, cũng là mạng chịu khổ. Bất quá hắn cũng còn không đến mức giống như chút ít huynh đệ không có nghĩa khí kia, chạy đi trối chết, hơn nữa cho dù hắn muốn chạy trốn, cũng không có biện pháp trốn? Diệp Vân là ở trong đầu của hắn để lại một đạo hồn niệm, cho dù kiên trì, cũng phải khiêng a.

- Má ơi!

Trư Củng Củng thấy tràng diện này, nhanh chân đã nghĩ chạy, lại thấy hai Thần Tôn cường giả của Chiến Thần Đường đã ngăn cản đường đi của nó, đối với Hồn Ngọc trên người nó nhìn thèm thuồng không thôi.

Chung quanh khí cơ bị khóa, muốn đi vào không gian Thiên Tinh Ấn là không thể, Diệp Vân ngẩng đầu, đối phương có hai Vô Cực cường giả, còn có bảy Thần Tôn cường giả, xa xa không phải là mình có thể địch nổi, nhưng mà làm cho mình biết điều một chút nhận lấy cái chết đó là không có khả năng.

Diệp Vân mới không tin, giao ra đồ liền bỏ qua chính là chuyện ma quỷ, những người Chiến Thần Đường này đoạt đồ tất nhiên cũng sẽ đem hắn giết người diệt khẩu, trong hoang sơn dã lĩnh này, chính là địa phương hủy thi diệt tích tốt.

Vì mạng sống, chỉ có đánh một trận!

Diệp Vân tay phải vừa động, tế ra ba thanh trường kiếm, Liệt Dương kiếm, Băng Huyền kiếm còn có Thương Lan Kiếm, ba thanh trường kiếm huyền phù ở quanh người Diệp Vân, tựa như linh xà, ong ong chiến minh, hắn ngẩng đầu nhìn đám người Hồ Phong, Vạn Quân Tà, lạnh giọng nói:

- Muốn cướp bảo vật trên người của ta, bằng bản lãnh nói chuyện đi!

- Tiểu tử, ngươi đã muốn chết vậy thì đừng trách chúng ta vô tình ! Ngươi cho rằng chỉ bằng một bộ Tử Ma Chiến Giáp, có thể ngăn cản được Vô Cực cường giả sao?

Hồ Phong kia cười lạnh một tiếng, chỉ thấy tay phải đột nhiên nhiều ra một thanh cửu phẩm Linh Bảo Cương Đao, lôi cuốn khí thế vô cùng cường đại, lăng không đập xuống, quát to một tiếng.

- Chết!

- Liền coi như các ngươi giết ta, cũng mơ tưởng được Tử Ma Chiến Giáp, muốn giết ta, trước phải đột phá Tử Ma Chiến Giáp! Cho ta xem nhìn, Vô Cực cường giả trong truyền thuyết, rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại!

Diệp Vân hừ lạnh một tiếng, tay phải hư không một ngón, ba thanh cửu phẩm Linh Bảo phi kiếm tựa như linh xà, hướng Hồ Phong bay đi.

Vạn Quân Tà lông mày chau lên, hắn duy trì Linh Khốn pháp trận, ngồi yên ở hư không, tạm thời không thể xuất thủ, nghĩ đến lấy thực lực Hồ Phong, đầy đủ đối phó Diệp Vân, hướng xuống Diệp Vân nhìn lại, hơi có chút nghi ngờ:

- Tiểu tử này lại đồng thời triệu hồi ra ba thanh cửu phẩm Linh Bảo trường kiếm, không khỏi cũng quá có tiền đi, bảo vật trên tay hắn tuyệt đối không ít!

- Tiểu tử này chết chắc, cho dù trên người hắn có toàn bộ bát phẩm Linh Bảo cấp Tử Ma Chiến Giáp, cũng không có thể đở nổi một kích toàn lực của Hồ Phong Thái Thượng Trưởng Lão!

- Mặc dù Hồ Phong trưởng lão chẳng qua là Vô Thủy cảnh nhất trọng, nhưng một thân đao khí bí pháp, đã luyện tới tuyệt hảo, chỉ bằng đao khí kinh khủng kia, hẳn là có thể phá vỡ Tử Ma Chiến Giáp đi?

Bên cạnh những Thần Tôn đó cường giả trong lòng nghĩ tới.

Vô Cực cường giả uy nghiêm, há lại cho khiêu khích! Chúng Thần Tôn cường giả khinh miệt nhìn về phía Diệp Vân, khiêu khích Vô Cực cường giả, kia quả thực là muốn chết!

Hồ Phong một đao chém xuống, hóa ra đạo đạo đao ảnh, hướng Diệp Vân chém rụng xuống, một cổ uy áp mạnh mẻ không thể địch nổi, lăng không đè xuống, lấy vị trí Diệp Vân đứng yên làm trung tâm, chu vi mấy chục thước cây cối nham thạch trong nháy mắt bị bóp áp thành phấn vụn.

Một đao chém ra, thiên địa biến sắc.

- Xong xong, lão đại xong.

Nhất Khối sắc mặt đại biến.

Cảm giác được đao khí tiếp cận, Tử Ma chiến giáp trên người Diệp Vân kia ánh sáng tím sáng rõ, Diệp Vân cảm giác được, một cổ khí cơ bá đạo tuyệt luân, đã đem mình khóa ngay tại chỗ, để cho hắn hoàn toàn không cách nào di động mảy may, nếu như không phải Tử Ma chiến giáp phòng hộ, chỉ cần khí thế trên người Hồ Phong, liền có thể đem mình ép tới nát bấy.

Hồ Phong một đao kia chém xuống, đao khí xẹt qua, trong mỗi một đạo ánh đao, tựa hồ cũng ẩn chứa võ đạo chân ý chí cao vô thượng.

Vô Thủy cảnh cường giả đối với võ đạo lý giải, đã đạt đến đỉnh phong, cái loại lực lượng này căn bản không phải thường nhân có thể đo lường được.

Cái này là thực lực của Vô Thủy cảnh cường giả sao, Diệp Vân rõ ràng cảm thấy cái chênh lệch kia giống như rãnh trời.

Nhưng mà Diệp Vân tuyệt đối sẽ không cứ như vậy nhận thua, Tam Hợp Kiếm Trận "bá" một tiếng, bóng kiếm trùng trùng điệp điệp, hướng Hồ Phong đâm tới.

- Điêu trùng tiểu vật, cũng dám cùng lão phu tranh phong!

Hồ Phong hừ lạnh một tiếng, dùng hắn làm trung tâm, Huyền Khí quét ngang mà ra, chỉ nghe ông một tiếng, Diệp Vân Tam Hợp Kiếm Trận bị đãng đi ra ngoài, đao khí của Hồ Phong đã chém rụng đến trước người Diệp Vân.

Không biết Tử Ma chiến giáp trên người có thể vác được một kích của Vô Thủy cảnh cường giả không gánh, theo lý thuyết trong Tử Ma chiến giáp của Diệp Vân có vài kiện là Cửu phẩm, có lẽ vẫn có thể ngăn cản được, nhưng cảm giác được khí thế đáng sợ trên người Hồ Phong, Diệp Vân không dám mạo hiểm.

- Chấn Thiên Đỉnh, ra!

Diệp Vân khẽ quát một tiếng, tay phải khẽ động, chỉ thấy Chấn Thiên Đỉnh vèo một tiếng đã bay đi ra ngoài, nhanh chóng biến lớn.

Đang! ! !

Hồ Phong đao khí trảm ở trên Chấn Thiên Đỉnh, chỉ nghe Chấn Thiên Đỉnh phát ra một tiếng vù vù như là chuông lớn, nhanh chóng biến lớn, hào quang vạn trượng.

- Đây là vật gì?

Trong nội tâm Hồ Phong cả kinh, đao khí của hắn chém rụng trên Chấn Thiên Đỉnh, theo lý thuyết coi như là Cửu phẩm Linh Bảo, cũng sẽ bị hắn trảm liệt, đỉnh kia rõ ràng ngạnh sanh khiêng đi, ngược lại là Cửu phẩm đao trong tay hắn, bị chấn đến Khí Linh chiến minh.
Chương 570 Đại chiến Vô Cực cường giả!

Chung quanh Chấn Thiên Đỉnh tạo thành một vòng xoáy cự đại, giống như là muốn đem đao khí Hồ Phong chém ra toàn bộ hấp thu vào.

- Hấp lực thật đáng sợ!

Hồ Phong cảm giác đao thép trong tay mình như muốn rời tay, tranh thủ thời gian thả người bay ngược, đem kiện Cửu phẩm đao thép kia rút ra.

Vèo, thân đỉnh cực lớn kia của Chấn Thiên Đỉnh tựu như một lợi khí vô cùng cường hãn, hướng Hồ Phong đánh tới.

Bên cạnh những Huyền cấp cùng Thần Tôn cường giả kia đều thấy ngu ngơ.

- Đỉnh kia là vật gì, cư nhiên đáng sợ như thế, ngay cả Hồ Phong Thái Thượng trưởng lão cũng không dám tới địch?

- Ta nhớ ra rồi, đây là Thượng Cổ Thần Vật Chấn Thiên Đỉnh, nghe nói Chấn Thiên Đỉnh này đoạn thời gian trước ở Xích Viêm Tông xuất hiện qua!

- Lại là Chấn Thiên Đỉnh!

Mọi người ánh mắt cuồng nóng lên, một tiểu tử không biết tên, bằng vào Chấn Thiên Đỉnh rõ ràng có thể cùng Vô Thủy cảnh cường giả đối kháng, nếu trong bọn họ ai lấy được Chấn Thiên Đỉnh, đây chẳng phải là thực lực bạo tăng?

Bất kể là Hồ Phong hay là Vạn Quân Tà nhìn Chấn Thiên Đỉnh phía dưới, cũng không khỏi động dung.

Bảo vật trên người Tiểu tử này thật đúng là nhiều, hơn nữa tùy tiện xuất ra một kiện, đều có thể để cho vô số người điên cuồng, thật sự là một bảo tàng di động!

Xa xa Nhất Khối miệng há thật to, trong nội tâm sợ hãi thán phục:

- Lão đại thật lợi hại, ngay cả Vô Cực cường giả cũng có thể khiêng!

Chấn Thiên Đỉnh ở trên không trung xoay tròn, qua lại mạnh mẽ đâm tới, đem Hồ Phong bức lui.

- Bí pháp Hư Không Nhiếp Vật, nhiếp!

Hồ Phong khẽ quát một tiếng, hai tay đối với hư không trảo, chỉ thấy một cổ lực lượng kỳ dị, lập tức lôi kéo Chấn Thiên Đỉnh.

Sắc mặt Diệp Vân biến hóa, Hồ Phong này rõ ràng còn có bí pháp như thế, Diệp Vân cảm giác được một cổ lực lượng khổng lồ đang lôi kéo Chấn Thiên Đỉnh, Chấn Thiên Đỉnh đã bị cỗ lực lượng kia dẫn dắt, như muốn không bị khống chế.

Cũng không phải là Chấn Thiên Đỉnh không đủ cường, mà là hiện tại tu vi của Diệp Vân quá thấp, còn không cách nào thi triển ra uy lực của Chấn Thiên Đỉnh.

Diệp Vân ngẩng đầu nhìn thoáng qua một Vô Thủy cảnh cường giả Vạn Quân Tà khác, không biết tên kia lúc nào sẽ ra tay, hắn nộ quát một tiếng, một cổ khí tức thần hồn nhập vào cơ thể mà ra, dẫn dắt Chấn Thiên Đỉnh.

- Trở lại cho ta!

Chấn Thiên Đỉnh ở trên bầu trời tả hữu lắc lư, lực kéo của thần hồn Diệp Vân, hoàn toàn không kém Hồ Phong Hư Không Nhiếp Vật chi thuật.

Hồ Phong không nghĩ tới, Diệp Vân cùng Chấn Thiên Đỉnh ở giữa liên hệ, cư nhiên mạnh như thế, ngay cả Hư Không Nhiếp Vật cũng không có đem Chấn Thiên Đỉnh thu tới.

- Hung hăng đập hắn cho ta, đợi ta thu cái Chấn Thiên Đỉnh này!

Hồ Phong đối với thủ hạ quát, toàn lực thu lấy Chấn Thiên Đỉnh.

Ngoại trừ hai Thần Tôn đi đối phó Trư Củng Củng, mặt khác năm Thần Tôn cường giả tất cả đều xoa tay, hướng Diệp Vân chụp đi lên.

Chứng kiến năm Thần Tôn kia đánh về phía Diệp Vân, Nhất Khối gào thét, tựa như đạn pháo bắn lên, đánh về phía năm Thần Tôn cường giả kia, một quyền hướng một Thần Tôn cường giả trong đó oanh tới.

Chỉ nghe cách đó không xa chiêm chiếp một tiếng chim hót, Kim Dương điêu ăn hết một khỏa Hình Khí Yêu Đan, tu vi đã có đột phá trên phạm vi lớn, ở dưới nguy cấp, cũng đột phá đến Yêu Vương sơ kỳ, đánh giết hướng một Thần Tôn cường giả.

Bành bành bành, Nhất Khối lực lớn vô cùng, một người độc chiến bốn Thần Tôn cường giả, ở trên bầu trời chiến thành một đoàn.

Thiên hôn địa ám, thỉnh thoảng có đạo đạo chưởng lực oanh kích trên người Diệp Vân, may mà có Tử Ma chiến giáp phòng hộ, những Thần Tôn cường giả kia công kích cũng không thể đột phá Diệp Vân phòng ngự.

- Thu!

Hồ Phong nộ quát to một tiếng, đem Chấn Thiên Đỉnh lôi kéo tới.

Mắt thấy Hồ Phong kia muốn đem Chấn Thiên Đỉnh chộp trong tay rồi, trong đôi mắt Diệp Vân Tử Hỏa lóng lánh, quát:

- Hỏa diễm, khởi!

Hô một tiếng, chỉ thấy chung quanh Chấn Thiên Đỉnh bốc cháy lên hỏa diễm màu đen hừng hực, đây là hồn hỏa đáng sợ!

Hồ Phong duỗi ra tay phải chộp vào biên giới Chấn Thiên Đỉnh, vội vàng không kịp chuẩn bị, Chấn Thiên Đỉnh đột nhiên bốc cháy lên một đoàn hỏa diễm, bị bỏng ở trên tay của hắn.

- A!

Hồ Phong thê lương kêu thảm thiết, tranh thủ thời gian rụt tay về, ôm tay phải cuồng lui, hồn hỏa cái kia đã đem tay phải của hắn bỏng đến cháy đen.

- Ngươi không phải muốn nhận Chấn Thiên Đỉnh của ta sao, cho ngươi!

Diệp Vân khẽ quát một tiếng, chỉ thấy Chấn Thiên Đỉnh toàn thân thiêu đốt lên hỏa diễm màu đen, hướng Hồ Phong gào thét đánh tới.

Vạn Quân Tà kia thấy một màn như vậy, khẽ nhíu mày, tiểu tử này quả nhiên có chút kỳ quái, các loại chiêu số, các loại bảo vật, lại để cho người khó lòng phòng bị, hắn nguyên lai tưởng rằng một người Hồ Phong đủ để đối phó Diệp Vân rồi, không nghĩ tới Hồ Phong đúng bị Diệp Vân làm cho chật vật như thế, bất quá mặc dù Diệp Vân có rất nhiều bí pháp bảo vệ tánh mạng, hôm nay cũng mơ tưởng đào thoát!

- Bí pháp - Kinh Thần ma trảo!

Vạn Quân Tà bạo quát to một tiếng, Huyền Khí bàng bạc nhập vào cơ thể mà ra, trên không trung ngưng hóa ra một bàn tay khổng lồ, một chưởng hướng Diệp Vân chộp tới.

Diệp Vân cảm giác được một cổ lực lượng đáng sợ tịch cuốn tới, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên bầu trời một bàn tay khổng lồ rơi xuống, quả thực che khuất bầu trời.

- Không tốt, bí pháp Bôn Lôi.

Diệp Vân còn không có thi triển ra Bôn Lôi Thiểm, chỉ thấy tay phải kia giống như là xuyên thấu không gian, vèo xuất hiện ở bên cạnh của hắn, gắt gao bắt lấy hắn.

Cả người Diệp Vân bị nắm,chộp ở trong bàn tay kia, chỉ lộ ra nữa cái đầu.

- Rõ ràng còn có Cao cấp bí pháp bực này, ta ngược lại là xem thường ngươi, bất quá tu vi của ngươi quá thấp, cùng ta hoàn toàn không là một đẳng cấp, cho dù trên người của ngươi mặc Tử Ma chiến giáp, ta giết ngươi cũng không quá đáng như là nghiền chết một con kiến!

Vạn Quân Tà âm trầm cười lạnh.

Diệp Vân cảm giác được, Huyền Khí của Vạn Quân Tà biến thành bàn tay khổng lồ niết càng ngày càng gấp, cho dù cách Tử Ma chiến giáp, Diệp Vân vẫn cảm giác được có vài phần hít thở không thông, bành bành, từng đạo cấm chế trên Tử Ma chiến giáp bị gây ra, chống cự lấy áp bách khổng lồ trên bàn tay kia.

Diệp Vân không biết, Tử Ma chiến giáp này lúc nào sẽ đến cực hạn, một khi Tử Ma chiến giáp ở dưới bàn tay khổng lồ kia áp bách vỡ tan, vậy hắn lập tức cũng sẽ bị cỗ lực lượng này nghiền áp thành thịt nát.

Hai tên gia hỏa đối diện, đều là Vô Thủy cảnh cường giả, nếu không phải có Tử Ma chiến giáp, Diệp Vân căn bản ngăn cản không nổi công kích mạnh mẽ như thế.

- Tiểu tử, Tử Ma chiến giáp của ngươi bất quá là Bát phẩm, căn bản ngăn không nổi Kinh Thần ma trảo của ta, nếu như ngươi cởi Tử Ma chiến giáp hướng ta cầu xin tha thứ, ta ngược lại có thể tha cho ngươi một mạng, miễn cho tổn hại Tử Ma chiến giáp trân quý này!

Vạn Quân Tà cười lạnh nói.

Ở trước mặt Vô Cực cường giả, chẳng lẽ không hề có chống cự chi lực? Trong lòng Diệp Vân dâng lên không cam lòng thật sâu, mình không ngừng truy tìm cường giả chi đạo, vì chính là có một ngày, nắm giữ vận mệnh của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK