Mục lục
(Full) Tổ Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 596 Chiến! (1)

Chứng kiến mảnh đao trong tay Tông Nguyên, trong nội tâm Diệp Vân rùng mình, Thương Lan kiếm, trong tay hắn đúng là đoạt từ trong tay người Thương Lan nhất mạch, Thương Lan nhất mạch này giống như có một loại thủ pháp đặc biệt, có thể ở trên vũ khí gia tăng bí pháp ấn ký, không biết Tông Nguyên có thể mở ra mấy cái bí pháp ấn ký.

Tông Nguyên này so với Hồ Phong, Vạn Quân Tà còn muốn khó chơi nhiều lắm, nếu chỉ bằng vào Chấn Thiên Đỉnh cùng Trấn Ma Chung, chỉ sợ còn không đối phó được Tông Nguyên, hơn nữa nơi này khoảng cách đám người phía dưới quá thân cận, một khi kịch liệt khai chiến, tất nhiên sẽ liên quan đến người vô tội, chết thương thảm trọng.

- Tông Nguyên lão nhân, ngươi có dám đến cùng ta chiến một trận!

Diệp Vân thi triển Bôn Lôi Thiểm, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh, hướng Liên Vân sơn xa xa bay đi.

- Tiểu tử, nạp mạng đi!

Tông Nguyên khẽ quát một tiếng, truy ở sau lưng Diệp Vân.

Bôn Lôi Thiểm!

Thân hình Diệp Vân hóa xuất ra đạo đạo tàn ảnh, tốc độ lại so với Tông Nguyên nhanh hơn mấy phân, đem Tông Nguyên kéo đến càng ngày càng xa.

Tông Nguyên nhìn xem bóng lưng Diệp Vân, nhíu lông mày thoáng một phát, ở trên tốc độ, hắn vậy mà không có chút ưu thế nào, dùng bí pháp tăng lên tốc độ, y nguyên so với Diệp Vân thua kém nhiều lắm.

Tông Nguyên thi triển bí pháp, bất quá là Trung cấp bí pháp bình thường, cùng Diệp Vân Tinh Tuyệt bí pháp là kém đến nhiều lắm!

Nhìn xem khoảng cách bị từng điểm từng điểm kéo xa, Tông Nguyên lại không thể làm gì, hướng xa xa nhìn lại, Diệp Vân đã tiến nhập trong Vạn Kiếm kiếm trận, hướng trên không nhìn lại, chỉ thấy trên bầu trời Vạn Kiếm bay múa, kiếm quang trận trận, một cổ sát khí đập vào mặt.

Tông Nguyên dừng lại bước chân, chần chờ vài phần, Vạn Kiếm kiếm trận này uy áp chi lực, lại để cho trong lòng hắn có vài phần kiêng kị, hắn làm sao không nhìn ra, Diệp Vân là muốn đem hắn dẫn tới trong phạm vi Vạn Kiếm kiếm trận công kích?

- Tông Giác, Tông Minh, Tông Miễn, giết!

Tông Nguyên lệ quát to một tiếng.

- Vâng!

Ba Đại Thần Tôn cường giả ánh mắt tập trung phía dưới, xuất ra đao kiếm trong tay, hướng xuống mặt đất đánh tới.

Ba Đại Thần Tôn cường giả ra tay, chuẩn bị đồ sát đệ tử bình thường của Tinh Điện!

Tông Nguyên ngẩng đầu nhìn ngọn núi chính của Liên Vân sơn xa xa, hừ lạnh một tiếng:

- Ta ngược lại muốn nhìn, ngươi có thể một mực đứng ở bên trong kiếm trận không đi ra hay không!

Diệp Vân đã tiến nhập trong Vạn Kiếm Kiếm trận, hướng xa xa nhìn lại, Tông Nguyên xa xa đứng ở bên cạnh, thủ hạ ba Đại Thần Tôn cường giả lại muốn đi đồ sát đệ tử bình thường Tinh Điện. Lúc này Diệp Vân đã bắt đầu thúc dục Vạn Kiếm kiếm trận, Tông Nguyên xa xa đánh giá phạm vi công kích cảu Vạn Kiếm kiếm trận!

Tông Nguyên thủ hạ ba Đại Thần Tôn cường giả bay vút đi, vung ra đạo đạo kiếm khí, lập tức mấy trăm Tinh Điện đệ tử cùng người dân bình thường bị giết chóc, máu tươi nhuộm hồng cả đại địa.

Ở trước mặt Thần Tôn cường giả, những Tinh Điện đệ tử bình thường này quá yếu, căn bản không cách nào tới địch nổi!

- Đáng chết, cẩu tạp chủng Thương Lan cung, chớ có càn rỡ!

Nguyên một đám thân ảnh lăng không bay ra, là bọn người Nhiếp Thanh Vân, Tà Đao, Tà Kiếm, bọn hắn cả đám đều có tu vi Huyền Tôn cấp, có mấy cái thậm chí đã đến Huyền Tôn đỉnh phong.

- Huyền Tôn nho nhỏ, cũng dám cùng Thần Tôn khiêu chiến!

Bọn người Tông Giác khinh miệt cười cười, từng đạo chưởng kình rơi xuống.

Phốc Phốc Phốc, một đám Huyền Tôn Tinh Điện miệng phun máu tươi, bay ngược mà ra.

Thực lực kém quá lớn!

Sưu sưu sưu, ba thân ảnh lăng không bay ra, nghênh hướng Tông Giác ba Đại Thần Tôn cường giả, ba thân ảnh kia chính là Nhất Khối, Tiểu Dực cùng Kim Dương điêu, Tiểu Dực cùng Kim Dương điêu đều hóa thành bản thể.

Ba Đại Yêu Vương giao đấu ba Đại Thần Tôn, trong nháy mắt thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang.

Các đệ tử Tinh Điện nhao nhao lui tán, ngay cả là kiếm khí tản mạn khắp nơi kia, cũng không là bọn hắn có khả năng đối kháng, bọn hắn thối lui đến chỗ xa vô cùng, nhìn lên không trung đánh nhau kinh khủng kia, nguyên một đám trong đôi mắt tràn đầy cuồng nhiệt, đây mới thực sự là võ đạo đỉnh phong, là mục tiêu bọn hắn truy đuổi!

- Thủ hạ rõ ràng có ba Đại Yêu Vương, xem ra ta ngược lại là xem thường ngươi.

Tông Nguyên âm trầm cười cười, quay đầu lại, chỉ thấy con Hải Thú cực lớn kia đã giơ lên cự chưởng, chuẩn bị đánh chết Nhất Khối, Tiểu Dực cùng Kim Dương điêu.

Diệp Vân thúc dục kiếm trận, chứng kiến Tông Nguyên đánh về phía bọn người Nhất Khối, trong đôi mắt Tử Hỏa bốc lên, ở bên cạnh Tông Nguyên đột nhiên ngưng hóa thành một Kim Giáp binh sĩ thân hình vô cùng cao lớn.

Chưởng Toái Tinh Hà!

Kim Giáp binh sĩ cách không đánh ra một chưởng, đạo đạo tử hoả kia táng làm Tinh Quang đầy trời, hướng Tông Nguyên tụ lại mà đi.

Khí cơ quanh người Tông Nguyên, lập tức bị khóa định.

Kim Giáp binh sĩ kia thân cao hơn 10m, trang nghiêm nghiêm nghị, trên người lộ ra một cổ uy thế đáng sợ, hắn mắt như chuông đồng, trừng mắt nhìn Tông Nguyên, phát ra thanh âm giống như dã thú gào thét, như muốn đem Thiên Địa bị phá vỡ.

Hình thể của Kim Giáp binh sĩ, so với Hải Thú sau lưng Tông Nguyên do Huyền Khí ngưng hóa mà ra kia, còn cường hãn hơn vài phần!

Cái kia cách không một chưởng, như sao sông rơi xuống.

- Tập trung tư tưởng suy nghĩ Hóa Hình? Huyền thú Yêu Vương?

Tông Nguyên biến sắc, không nghĩ tới Diệp Vân đúng là một Huyền thú Yêu Vương.

- Đáng tiếc chỉ là Yêu Vương mà thôi, muốn giết ta, không khác nói chuyện hoang đường viển vông!

Tông Nguyên gào thét một tiếng, sau lưng Huyền Khí ngưng hóa Hải Thú ngửa mặt lên trời gào thét, bành một tiếng, chấn khai khí cơ trói buộc ở xung quanh người, hướng thần hồn Diệp Vân ngưng hóa Kim Giáp binh sĩ đánh tới.

Yêu Vương cùng Vô Thủy, kém suốt một đại cảnh giới.

Oanh! ! !

Kim Giáp binh sĩ lập tức bị Hải Thú đâm cho chia năm xẻ bảy, hai quái vật khổng lồ ở giữa quyết đấu, Hải Thú rõ ràng chiếm cứ thượng phong.

- Yêu Vương nho nhỏ, cũng dám cùng Vô Cực cường giả ta đối kháng, quả thực là muốn chết!

Tông Nguyên cười lạnh một tiếng, một cổ lực lượng Huyền Khí càng thêm mãnh liệt bành trướng cuốn về phía Hải Thú, làm cho Hải Thú càng cường đại hơn.

Xa xa trong Vạn Kiếm Kiếm trận, Diệp Vân phốc nhổ ra một ngụm máu tươi, Vô Thủy cảnh cường giả, quả nhiên lợi hại, bất quá vừa rồi hắn sở dĩ thi triển tập trung tư tưởng suy nghĩ Hóa Hình, cũng không phải là vì muốn đánh chết Tông Nguyên, mà là vì ngăn cản Tông Nguyên công hướng Nhất Khối, Tiểu Dực cùng Kim Dương điêu.

- Chớ đắc ý quá sớm!

Khí cơ trên người Diệp Vân đã cùng Vạn Kiếm kiếm trận hoàn toàn dung hợp, một cổ Huyền Khí lao nhanh mà ra, phảng phất bản thân cùng Vạn Kiếm kiếm trận dung hợp đến chung một chỗ, hắn lăng không mà đứng, mỗi một thanh trường kiếm trong Vạn Kiếm kiếm trận kia, phảng phất đều là một bộ phận thân thể.

- Ngươi cho rằng Vạn Kiếm kiếm trận ta công kích không đến ngươi sao, ngươi quá coi thường ta rồi!

Lúc này trong Vạn Kiếm Kiếm trận, Diệp Vân cầm Vạn Kiếm kiếm trận chủ kiếm trong tay, ánh mắt đã tập trung vào Tông Nguyên.
Chương 597 Khổ chiến! (2)

- Vạn Kiếm kiếm trận, giết!

Chủ kiếm vung xuống, chỉ thấy vạn thanh trường kiếm, hóa thành đạo đạo kiếm hà, như du long bay múa, phóng tới Tông Nguyên.

Tông Nguyên đối với kiếm trận có chút kiêng kị, cho nên vẫn đứng bên ngoài kiếm trận ba ngàn mét, nhưng mà hắn lại xem thường phạm vi Vạn Kiếm kiếm trận công kích, ở thời điểm hắn đuổi giết Kim Giáp binh sĩ, Diệp Vân dĩ nhiên thúc dục Vạn Kiếm kiếm trận.

Mấy đạo kiếm hà phi đến, xoắn hướng Tông Nguyên.

Chứng kiến mấy vạn trường kiếm hóa thành kiếm hà kia giảo sát tới, Tông Nguyên kinh hãi, không nghĩ tới cái kiếm trận này, phạm vi công kích to lớn như thế! Mới hiểu được, vừa rồi Diệp Vân thi triển tập trung tư tưởng suy nghĩ Hóa Hình, bất quá là vì hấp dẫn chú ý của hắn, đây mới thực sự là sát chiêu!

- Muốn giết ta, không dễ dàng như vậy!

Tông Nguyên hừ lạnh, dù sao Diệp Vân cùng hắn, thực lực kém quá lớn, một cái kiếm trận như vậy, liền muốn giết hắn, vậy cũng quá coi thường hắn rồi!

Thương Lan bí pháp, Hải Thú hộ thể!

Chỉ thấy con Hải Thú kia nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể co lại thành một đoàn, đem Tông Nguyên bao khỏa ở trong đó.

Rầm rầm rầm!

Đạo đạo kiếm hà oanh ở phía trên Hải Thú, chỉ một thoáng, đinh đinh đinh, kiếm hà cùng Huyền Khí Hải Thú va chạm, phát ra trận trận thanh âm kim loại vang lên, Hỏa Tinh tứ tán bay múa.

Vạn Kiếm kiếm trận nhất thời bán hội không cách nào công phá Tông Nguyên bí pháp, nhưng lại đem Tông Nguyên gắt gao vây ở trong trận!

Ở trong vòng vây Hải Thú kia, Tông Dật cười lạnh:

- Xem ra cái kiếm trận kia, cũng không gì hơn cái này!

Nhưng mà trên thực tế Vạn Kiếm kiếm trận tạo thành áp lực cho hắn thực lớn, Huyền Khí trong cơ thể không ngừng tiêu hao, một khi Hải Thú bị công phá, hắn liền thảm rồi, nhưng hắn như thế nào lại ở trước mặt một Yêu Vương yếu thế? Hắn thân làm một Vô Thủy cảnh tam trọng cường giả, còn là lần đầu tiên bị một Yêu Vương bức bách đến tình cảnh như thế.

- Ngươi cho rằng ta thực không thể công phá ngươi sao? Ngươi quá đề cao bí pháp của ngươi rồi!

Diệp Vân ở trong Vạn Kiếm Kiếm trận, bao quát Tông Nguyên, phảng phất giờ phút này, hắn mới là chúa tể cao cao tại thượng, tay phải khẽ động, đạo đạo Huyền Khí phi đao hướng Tông Nguyên kích xạ mà ra.

Huyền Khí tu vi đạt tới Huyền Tôn cảnh giới, Huyền Khí phi đao của Diệp Vân công kích, khoảng cách đã đạt đến ba bốn ngàn mét.

Sưu sưu sưu, ba đạo lưu quang biến mất ở trong Vạn Kiếm Kiếm trận.

Bên trong mấy vạn đạo kiếm quang, cất dấu ba cái Huyền Khí phi đao, ngay cả Tông Nguyên là Vô Cực cường giả mạnh mẽ như vậy đại, cũng căn bản không thể nhận ra, Huyền Khí phi đao kia theo Vạn Kiếm kiếm trận lao tới, phù một tiếng, xuyên thủng Hải Thú hộ thể của Tông Nguyên.

- Điều này sao có thể! Ngươi không có khả năng công phá Hải Thú hộ thể của ta!

Tông Nguyên hoảng sợ, Hải Thú hộ thể rõ ràng không hề báo hiệu bị công phá, ba Huyền Khí phi đao kia ngay lập tức tới, quả thực vô kiên bất tồi, ở trên Hải Thú hộ thể đánh xuyên qua ba lỗ hổng.

Đây là sự tình chưa bao giờ có!

Chứng kiến Huyền Khí phi đao kia sắc bén vô cùng hướng mình kích xạ đến, Tông Nguyên là minh bạch, ba cái Huyền Khí phi đao này nếu như là công kích trên người của hắn, chắc chắn ở trên người của hắn lưu lại ba cái lỗ máu, thân hình của hắn hóa thành một đạo tàn ảnh, tránh thoát ba Huyền Khí phi đao.

Diệp Vân cảm giác ánh mắt hoa lên, ba Huyền Khí phi đao rõ ràng toàn bộ thất bại, thân pháp của Vô Cực cường giả, quả thực kinh người.

Tuy Tông Nguyên tránh qua, tránh né Huyền Khí phi đao của Diệp Vân công kích, nhưng mà Hải Thú hộ thể của hắn bị Huyền Khí phi đao mở ra ba cái lỗ hổng, ở dưới kiếm hà oanh kích, Hải Thú hộ thể vù vù ầm ầm vỡ vụn, Vạn Kiếm xuyên qua, Hải Thú ở trong tiếng gào thét chia năm xẻ bảy.

Chứng kiến kiếm hà phi đến, thân hình Tông Nguyên khẽ động, bắt đầu thả người bay vút, từng đạo chưởng kình oanh ra, đem kiếm hà sắp oanh kích ở trên người mình chấn khai.

- Kiếm trận thật bá đạo, phi đao thật là lợi hại!

Tông Nguyên lần thứ nhất bắt đầu nhìn thẳng vào Diệp Vân so với mình thấp hơn một cảnh giới, gần kề chỉ là Yêu Vương.

- Không nghĩ tới ngươi rõ ràng làm cho ta không thể không thi triển Sát Lục bí pháp của Thương Lan cung, chết ở dưới bí pháp của ta, coi như là vinh hạnh của ngươi rồi!

Tông Nguyên rút mảnh đao trong tay ra, bí pháp ấn phù trên mảnh đao ánh sáng chói mắt, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Diệp Vân trong Vạn Kiếm kiếm trận, thân thể hóa thành một đạo hào quang, hướng Diệp Vân kích xạ mà ra.

Thương Lan bí pháp, Phá Diệt Lưu Tinh!

Tốc độ của Tông Nguyên, bỗng nhiên nhanh hơn, tựa như kinh hồng trên bầu trời vượt qua.

Diệp Vân huy động chủ kiếm Vạn Kiếm kiếm trận, chỉ thấy đạo đạo kiếm hà kia truy ở phía sau Tông Nguyên, ở trên bầu trời quét ngang mà qua.

Nhưng mà, đạo đạo kiếm hà kia, rõ ràng đuổi không kịp Tông Nguyên!

Tốc độ của Tông Nguyên thật sự quá nhanh, mắt thấy Tông Nguyên đã là hướng mình tới gần, dùng tu vi Vô Cực cường giả của hắn, nói không chừng có thể đột phá kiếm trận, đem mình giết chết tại chỗ!

- Không nghĩ tới ngươi rõ ràng làm cho ta không thể không thúc dục Trấn Ma Chung, chết ở dưới Trấn Ma Chung, coi như là vinh hạnh của ngươi!

Diệp Vân hướng xa xa nhìn lại, tu vi của Nhất Khối, Tiểu Dực còn có Kim Dương điêu, so với Thương Lan cung ba Đại Thần Tôn cường giả thoáng chỗ thua kém một tí, đã bị thương nghiêm trọng, nếu không trợ giúp, chỉ sợ sẽ nguy hiểm.

Chỉ có Trấn Ma Chung, mới có thể đem Tông Nguyên trấn áp!

Nghe được Diệp Vân nói, Tông Nguyên nghiêm nghị cả kinh, hẳn là Diệp Vân còn có sát chiêu gì sao, thân hình của hắn thoảng chậm một phát.

Diệp Vân tay phải khẽ động, một ngụm chuông lớn màu đen lăng không bay ra, đem không gian bao tay mở ra, đan hà mãnh liệt, oanh tiến vào chính giữa Trấn Ma Chung, Trấn Ma Chung lập tức ánh sáng rọi tùm lum, như bông hoa đại phóng, nhanh chóng biến lớn, hướng Tông Nguyên bay nhanh mà đến kia chụp tới.

Chỉ là trong nháy mắt, Diệp Vân liền ném ra hơn hai mươi vạn Ngưng Khí đan!

- Cái này là vật gì!

Tông Nguyên quá sợ hãi, chứng kiến một ngụm hắc chung vào đầu tráo tới, lăng không đánh ra mấy chưởng.

Thình thịch oành, chưởng kình của Tông Nguyên oanh kích ở trên Trấn Ma Chung, phát ra thanh âm trận trận chuông lớn. Thanh âm kia như sấm, âm thanh rót vào tai, chấn đến Tông Nguyên thê lương kêu thảm thiết, Huyền Khí trên người thoáng cái tản mất hơn phân nửa, Phá Diệt Lưu Tinh bí pháp kia, cũng không thể không gián đoạn.

Đối phó Trấn Ma Chung, không thể dùng chưởng kình oanh kích, nếu không ắt gặp cắn trả!

Ở thời điểm Huyền Khí của hắn tản mất, Trấn Ma Chung đã tráo xuống dưới, càng biến càng lớn, hướng trong lòng núi kia đập tới.

Oanh!

Tựa như núi lở, Tông Nguyên bị oanh tiến vào trong lòng núi.

Toàn bộ Liên Vân sơn đều run rẩy một cái.

Xa xa, tất cả Tinh Điện đệ tử đều ánh mắt nóng bỏng nhìn xem bên này.

Diệp Vân lăng không mà đứng, chung quanh đạo đạo kiếm hà bay múa, đưa hắn bao phủ, như là Thiên Thần.
Chương 598 Trấn áp!

- Điện Chủ đem người nọ đã trấn áp!

- Khẩu chung kia của Điện Chủ không biết là bảo vật gì, thật lợi hại!

Tất cả Tinh Điện đệ tử sôi trào, bọn hắn không biết Tông Nguyên là cảnh giới gì, nhưng theo Tông Nguyên biểu hiện ra cường thế, cùng với bày ra thực lực xem, Tông Nguyên là một Vô Thượng cường giả siêu việt Yêu Vương. Nhưng coi như là như vậy, hắn y nguyên bị Diệp Vân trấn áp.

Diệp Chiến Thiên cùng với một đám đệ tử Diệp gia cũng đều bị rung động thật sâu, bọn hắn căn bản không nghĩ tới, Diệp Vân cư nhiên cường thế như thế, đã trấn áp Tông Nguyên.

Xa xa ba Thần Tôn cường giả của Thương Lan nhất mạch đều kinh trụ, bọn hắn là minh bạch Tông Nguyên Thái Thượng trưởng lão cường đại, không nghĩ tới một tiểu tử vô danh ở tiểu quốc vắng vẻ, rõ ràng trấn áp Thái Thượng trưởng lão của bọn chúng, không biết Tông Nguyên Thái Thượng trưởng lão sống hay chết.

Trong nội tâm bọn hắn hoảng sợ, kế tiếp phải làm gì?

- Cứu Thái Thượng trưởng lão!

Tông Giác quyết định thật nhanh nói, ở bên trong Thương Lan nhất mạch, nếu như ba người bọn hắn vứt bỏ Tông Nguyên trốn, đó chính là tử tội!

Ba Đại Thần Tôn cường giả bỏ qua Nhất Khối, Tiểu Dực cùng Kim Dương điêu, hướng khẩu Trấn Ma Chung kia bay đi.

- Muốn cứu Tông Nguyên, các ngươi có bản lãnh này sao, muốn chết!

Diệp Vân minh bạch, thù hận của hắn cùng với Thương Lan nhất mạch, sớm đã kết xuống rồi, để cho Thương Lan nhất mạch chạy bất cứ người nào, bọn hắn đều quay lại tìm thù, vậy thì đến một cái giết một cái, đến hai cái giết một đôi, một cái cũng đừng đi trở về!

Diệp Vân tay phải khẽ động, Chấn Thiên Đỉnh trôi nổi ở xa xa đã nhận được triệu hoán, vèo một tiếng, hướng bọn người Tông Giác đụng tới.

Chứng kiến Chấn Thiên Đỉnh bay đến, Tông Giác tranh thủ thời gian lăng không đánh ra một chưởng, muốn đem Chấn Thiên Đỉnh chấn khai.

- Châu chấu đá xe!

Trong đôi mắt Diệp Vân bốc lên Tử Hỏa, ở dưới Diệp Vân điều khiển, Chấn Thiên Đỉnh kẹp lấy khí thế không gì so sánh nổi quét ngang mà đi.

Tông Giác cách không một chưởng vỗ vào Chấn Thiên Đỉnh, chỉ nghe đương một tiếng, Chấn Thiên Đỉnh đã trúng một chưởng của Tông Giác, chẳng những không có dừng lại, ngược lại càng thêm cường hoành vọt tới Tông Giác.

Bành! ! !

Chấn Thiên Đỉnh rắn rắn chắc chắc đâm vào trên người Tông Giác, Tông Giác chảy máu tươi như điên bay ngược mà ra, đôi mắt hắn không cam lòng nhìn thoáng qua Chấn Thiên Đỉnh, thân thể từ trên bầu trời trụy lạc, hắn thật sự không ngờ, cái đỉnh này rõ ràng nghịch thiên như vậy.

Hai Thần Tôn cường giả Tông Minh cùng Tông Miễn khác chứng kiến Tông Giác bị đâm cho thê thảm như thế, cũng đều biến sắc, đang muốn quay người đi đón Tông Giác, đã thấy trong Vạn Kiếm kiếm trận, Diệp Vân huy kiếm rơi xuống.

Đạo đạo kiếm hà từ bốn phương tám hướng xoắn tới, lập tức đem Tông Minh, Tông Miễn cùng Tông Giác nuốt hết.

Tuy ba Đại Thần Tôn cường giả đều thi triển hộ thể bí pháp, nhưng hộ thể bí pháp của bọn hắn ở trong kiếm hà lập tức nát bấy toàn bộ.

Thần Tôn cường giả muốn cùng Vạn Kiếm kiếm trận đối kháng, cái kia là muốn chết!

Trong Kiếm trận, huyết vũ trụy lạc, theo gió bay đi, sau một lát, bầu trời khôi phục trong vắt.

Ba Đại Thần Tôn cường giả, cứ như vậy bị kiếm trận giảo sát rồi hả?

Tất cả Tinh Điện đệ tử đều mở to hai mắt nhìn, có chút khó có thể tin, trước đây tuy bọn hắn xa xa thấy được uy thế của Vạn Kiếm kiếm trận, nhưng mà không nghĩ tới, cái Vạn Kiếm kiếm trận này thi triển ra, uy lực lớn như thế, chỉ là một lát, liền giảo sát ba siêu cấp cao thủ.

Đây chính là ba Thần Tôn cường giả a!

Một trận chiến này, tất cả Tinh Điện đệ tử đều cảm thấy rung động phát ra từ nội tâm, thiếu niên phía trước đón gió mà đứng kia, là Tinh Điện chi chủ, Vô Thượng tồn tại!

Xa xa trong lòng núi, Trấn Ma Chung càng không ngừng lay động, Tông Nguyên ở bên trong Trấn Ma Chung càng không ngừng gào thét, muốn từ bên trong Trấn Ma Chung lao ra.

Tuy Trấn Ma Chung có thể đem Tông Nguyên trấn áp, nhưng muốn giết hắn, vẫn là quá khó khăn!

Bất quá Trấn Ma Chung có thể không ngừng tiêu hao thực lực của Tông Nguyên.

- Ngươi đã ở bên trong rồi, vậy thì trấn áp ngươi nhiều một hồi!

Diệp Vân mở ra bao tay không gian, từng đạo đan hà bay ra, đem tất cả Tụ Khí Đan cùng Ngưng Khí đan trong không gian bao tay, toàn bộ oanh hướng về phía Trấn Ma Chung.

Vốn là hào quang của Trấn Ma Chung thoáng có chút phai nhạt xuống, nhưng theo Diệp Vân đánh vào càng nhiều Tụ Khí Đan cùng Ngưng Khí đan, Trấn Ma chung thoáng cái vầng sáng sáng rõ, lại trở nên vững chắc.

- Thả ta đi ra ngoài, ta là Thương Lan nhất mạch Thái Thượng trưởng lão, nếu các ngươi dám giết ta, Thương Lan nhất mạch ta nhất định cho ngươi tại đây không có một ngọn cỏ!

Tông Nguyên ở trong Trấn Ma Chung tức giận hô to.

- Quả thực rất cuồng ngạo.

Diệp Vân nhíu mày, nếu như thả Tông Nguyên đi, đây tuyệt đối là thả hổ về rừng, nhưng mà hiện tại, Diệp Vân lại không có biện pháp gì đem Tông Nguyên diệt sát, thập phần buồn rầu.

Trong không gian bao tay của mình đã không có đan dược dư thừa! Vừa rồi thả ra những Tụ Khí Đan cùng Ngưng Khí đan kia, cũng chỉ có thể trấn áp Tông Nguyên một hồi mà thôi, nếu như không có Tụ Khí Đan, Ngưng Khí đan đầu nhập, như vậy sau một lát, Tông Nguyên sẽ từ trong Trấn Ma Chung giãy giụa đi ra.

Diệp Vân suy nghĩ một chút, đã rơi vào trong Diệp gia sơn cốc.

- Thần nhi, ngươi quyết định làm như thế nào?

Diệp Chiến Thiên tranh thủ thời gian đi lên, lo lắng hỏi. Hướng Trấn Ma Chung xa xa nhìn thoáng qua, cái kia Trấn Ma Chung tuy trấn áp Tông Nguyên, nhưng giống như không cách nào đem Tông Nguyên đánh chết, hắn còn có thể nghe được Tông Nguyên gầm gừ phẫn nộ.

- Phụ thân, trong gia tộc còn có bao nhiêu Ngưng Khí đan dư thừa?

Diệp Vân hỏi, ở trong Trấn Ma Chung đợi càng lâu, Tông Nguyên lại càng yếu, cho nên hắn muốn tận lực duy trì Trấn Ma Chung. Để cho Tông Nguyên ở bên trong Trấn Ma Chung ngẩn đến càng lâu!

- Ngươi muốn bao nhiêu?

Diệp Chiến Thiên lập tức hỏi.

- Càng nhiều càng tốt!

Diệp Vân nói, hơn mười hai mươi vạn Ngưng Khí đan, cũng chỉ có thể để cho Trấn Ma Chung duy trì một phút đồng hồ mà thôi.

- Ta lập tức để cho các tộc nhân đi chuyển!

Diệp Thương Huyền tranh thủ thời gian dẫn người đi chuyển Ngưng Khí đan, bọn hắn minh bạch, hiện tại một khắc cũng không thể kéo dài.

Trấn Ma Chung chỉ có thể trấn áp Tông Nguyên, nhưng mà có thể trấn áp bao lâu, bọn hắn cũng không rõ ràng rồi.

Cái loại cường giả cảnh giới nầy, căn bản không phải bọn hắn có thể tưởng tượng, chớp mắt thời gian, bọn người Diệp Thương Huyền chuyển hơn hai trăm vạn Ngưng Khí đan tới.

- Nếu như ngươi muốn, trong mật thất còn có!

Diệp Thương Huyền nói.

- Trước chuẩn bị cho tốt, những cái này tạm thời vậy là đủ rồi!

Diệp Vân đem hơn hai trăm vạn Ngưng Khí đan này rầm rầm toàn bộ thu vào trong không gian bao tay, vừa mới chứng kiến hơn hai trăm vạn Ngưng Khí đan kia, hắn cũng chấn kinh thoáng một phát, không nghĩ tới hắn mới đi ra ngoài một thời gian ngắn như vậy, trong Diệp gia sơn cốc đã tích lũy nhiều Ngưng Khí đan như thế!

Diệp Vân lần nữa lăng không bay lên, bay về phía khẩu chuông khổng lồ trong lòng núi kia, rơi vào phía trên chuông.
Chương 599 Tra tấn! (1)

- Thả ta đi ra ngoài, ta muốn giết sạch các ngươi!

Tông Nguyên cuồng nộ rống to, bị trấn áp ở bên trong Trấn Ma Chung, tuyệt đối là không dễ chịu, bên trong trận trận quỷ khóc ma rống, tựa như thân ở U La Quỷ Vực, hơn nữa, Huyền Khí trong cơ thể hắn đang phi tốc xói mòn, chờ lâu một phút đồng hồ, sẽ nhiều một phần nguy hiểm.

- Tông Nguyên, hôm nay không có người có thể cứu được ngươi!

Trong ánh mắt Diệp Vân sát cơ nghiêm nghị, Tông Nguyên này chết cũng không hối cải, rõ ràng còn muốn giết người.

- Hỗn đản, đừng cho là ta không biết, cái đồ vật này tuy có thể trấn áp ta, lại giết không được ta, nhiều lắm là cuốn đi một ít Huyền Khí, ta vừa mới nhìn đến ngươi thúc dục khẩu chung này, dùng vô số đan dược, nhưng vẫn không thể nào trấn áp bao lâu, chỉ một lát nữa là có thể lao ra, ta không tin ngươi còn có thể có bao nhiêu đan dược, ta ngược lại muốn nhìn ngươi có thể trấn trụ ta bao lâu! Đợi ta lao ra Trấn Ma Chung, đem tất cả mọi người bọn ngươi giết mảnh giáp không lưu!

Tông Nguyên phẫn nộ gào thét.

Tông Nguyên này ngược lại là rất rõ ràng, bất quá cho dù chỉ là tạm thời chấn trụ ngươi, cũng đủ ngươi chịu khổ!

Ngay khi hai người nói chuyện, hào quang bên trên Trấn Ma Chung, tựa hồ lại ảm đạm vài phần, lại có chút dao động, Tông Nguyên tùy thời sẽ lao tới.

- Ha ha, ngươi không có đan dược a, ta muốn đánh nát khẩu phá chung này!

Tông Nguyên vận chuyển Huyền Khí, không ngừng xông lên, trong lòng núi phụ cận Trấn Ma Chung, đá vụn nhao nhao rơi xuống, cảm giác Trấn Ma Chung phải phi thăng nổi lên.

- Dùng Trấn Ma Chung trấn áp ngươi, xác thực cần đại lượng đan dược cung cấp Huyền Khí! Nhưng mà, ngươi muốn ra, lại không dễ dàng như vậy!

Diệp Vân ở trên Trấn Ma Chung một cước giẫm xuống dưới, toàn bộ Trấn Ma Chung trầm xuống thêm vài phần, oanh tiến vào càng sâu trong lòng núi, bao tay không gian một khai, đạo đạo đan hà lao nhanh, hướng Trấn Ma Chung oanh khứ.

- Trấn áp cho ta!

Hơn mười vạn Ngưng Khí đan tuôn hướng Trấn Ma Chung, rầm rầm rầm, ở trên chung thể nổ tung, Trấn Ma Chung hào quang tỏa sáng, một cổ lực lượng càng thêm bàng bạc, quanh quẩn ở chung quanh Trấn Ma Chung.

Tông Nguyên ở bên trong Trấn Ma Chung, vốn là cảm giác được Trấn Ma Chung trấn áp hắn có chút buông lỏng rồi, không nghĩ tới Trấn Ma Chung đột nhiên lại trở nên nặng như Thái Sơn, nặng nề trấn áp xuống.

Oanh! Đại địa run rẩy.

Tông Nguyên cảm giác một cổ áp lực cường hoành áp bách đến, cổ họng ngòn ngọt, thiếu chút nữa nhổ ra một ngụm máu tươi.

Cái Trấn Ma Chung kia trấn áp hắn, khó có thể rung chuyển mảy may.

- Tiểu tạp chủng, ta muốn giết ngươi, diệt ngươi cửu tộc!

Tông Nguyên khí nộ nảy ra, rõ ràng thiếu chút nữa có thể đột phá Trấn Ma Chung trấn áp, không nghĩ tới Trấn Ma Chung đột nhiên lại tăng thêm, nhất định là Diệp Vân động tay động chân.

- Lão quỷ, ngươi liền ngoan ngoãn đợi ở bên trong a, chờ thêm hơn mười hai mươi ngày, ta lại để ngươi đi ra!

Diệp Vân hừ lạnh khiêu khích nói.

Bên trong Trấn Ma Chung, quỷ khóc trận trận, ma số gào thét.

Tông Nguyên vô số lần nghĩ muốn chấn khai Trấn Ma Chung, nhưng mà dẫn phát tiếng chuông, rót vào tai mà qua, lại để cho hắn càng thêm thê thảm, tóc tai bù xù, hình như ác quỷ.

Advertisements

- Lão quỷ, ngươi có phải cảm giác được, Huyền Khí trong cơ thể ngươi đang trôi qua hay không, nói cho ngươi biết, đây là hiệu quả của Trấn Ma Chung, chờ ngươi ở bên trong Trấn Ma Chung một thời gian ngắn, Huyền Khí toàn thân ngươi sẽ tan hết, sau đó cả người hóa thành một vũng máu, ngươi cho rằng Trấn Ma Chung chỉ có thể đem ngươi trấn trụ, không đối phó được ngươi? Ngươi cũng quá coi thường Trấn Ma Chung rồi!

Diệp Vân cố ý dọa Tông Nguyên, công kích tâm lý phòng tuyến của Tông Nguyên.

- Không có khả năng, cái Trấn Ma Chung này giết không được ta!

Tông Nguyên hình dáng như điên, ý đồ thi triển một ít bí pháp bảo vệ tánh mạng, nhưng hắn phát hiện, ở bên trong Trấn Ma Chung, bất luận bí pháp gì thi triển đi ra cũng như trâu đất xuống biển, không có bất kỳ hiệu quả.

- Giết không được ngươi? Hừ hừ, ngươi cũng không quá đáng là Vô Thủy cảnh tam trọng mà thôi, ta cũng không phải không có giết qua Vô Thủy cảnh tam trọng, xem ra ngươi là không đến Hoàng Hà tâm Bất Tử!

Đang khi Diệp Vân nói chuyện, Trấn Ma Chung tựa hồ lại buông lỏng đi một tí.

Ở một khắc Trấn Ma Chung buông lỏng này, Tông Nguyên điên cuồng rồi, hắn cảm thấy một tia hi vọng lao ra Trấn Ma Chung.

- Phá cho ta!

Tông Nguyên ngửa mặt lên trời gào thét.

Một cổ Huyền Khí cường đại hướng lên lao ra, càng không ngừng trùng kích Trấn Ma Chung, Trấn Ma Chung bị cổ lực lượng Huyền Khí này trùng kích hướng lên lăng không bay lên, toàn bộ chung thể càng không ngừng rung động lắc lư, giống như là muốn bị đánh bay.

Vô Thủy cảnh tam trọng cường giả quả nhiên lợi hại, Trấn Ma Chung thoáng buông lỏng đi một tí, hắn muốn lao ra Trấn Ma Chung rồi!

Tông Nguyên tựa hồ là thấy được một tia hi vọng sống, thúc dục Huyền Khí càng thêm cường hoành nhập vào cơ thể mà ra, xông tới Trấn Ma Chung.

- Muốn ra, không có dễ dàng như vậy!

Trong không gian bao tay của Diệp Vân, lại là hơn mười vạn Ngưng Khí đan bay ra, hướng Trấn Ma Chung oanh đi, Trấn Ma Chung mới vừa ảm đạm vài phần, lại có ánh sáng rọi tùm lum, như bông hoa đại phóng, hướng xuống mặt đất trấn áp.

Ầm ầm, Trấn Ma Chung lần nữa nện vào trong núi.

Tông Nguyên thật vất vả mới có một tia hi vọng phá chung mà ra, không nghĩ tới Trấn Ma Chung đột nhiên lại tăng cường, đem hắn trấn áp xuống dưới.

- Tông Nguyên lão quỷ, thiếu chút nữa bị ngươi đột phá Trấn Ma Chung, bất quá ha ha, ngươi lại bị trấn áp rồi, đáng thương đáng thương, xem ra hơn mười hai mươi ngày này, ngươi phải ở bên trong ngoan ngoãn đợi rồi.

Diệp Vân đứng ở trên đỉnh Trấn Ma Chung, nói lời châm chọc.

Tông Nguyên khí đến thiếu chút nữa thổ huyết, hắn nghiến răng nghiến lợi, trong nội tâm hận a, hắn hận không thể lập tức lao ra Trấn Ma Chung, đem Diệp Vân xé nát, dùng tiết mối hận trong lòng, nhưng mà mỗi lần, hắn cảm giác mình sắp đột phá Trấn Ma Chung rồi, cái Trấn Ma Chung này lại trấn áp xuống.

Hắn cảm giác được Huyền Khí của mình lại nhược thêm vài phần, nếu như lại tiếp tục như vậy xuống dưới, Huyền Khí trên người sẽ bị tiêu hao hầu như không còn, đến lúc đó chỉ có thể khoanh tay chịu chết rồi.

Nghĩ đến Tông Nguyên hắn tung hoành bách niên, ở trong một đám Vô Thủy cảnh cường giả, cũng là thành danh đã lâu, tại bí địa Thương Lan nhất mạch lánh đời mấy chục năm, tu luyện các loại bí pháp, thực lực so sánh với năm đó, lại cường hoành rất nhiều, không nghĩ tới vừa xuất thế, lại bị một nhà quê không biết ở đâu ra, tu vi chỉ có Yêu Vương cảnh giới trấn áp!

Chẳng lẽ phải chết ở trong tay tên vô danh tiểu tốt này? Trong lòng Tông Nguyên có một loại thật sâu không cam lòng, mỗi một lần, hắn thiếu chút nữa là có thể chấn khai Trấn Ma Chung đi ra!

Xa xa những Tinh Điện đệ tử còn có đám đệ tử Diệp gia kia, cảm xúc phập phồng, khẩn trương chú ý hết thảy bên này.
Chương 600 Tra tấn! (2)

- Quả nhiên không hổ là tồn tại so với Yêu Vương còn cường đại hơn, bị chuông lớn cảu Điện Chủ trấn áp, còn chưa chết, mấy lần thiếu chút nữa đẩy chuông lớn ra!

- Người nọ quá cường đại!

Mỗi lần chứng kiến Trấn Ma Chung bị chấn bay, bọn hắn đều lo lắng siêu cấp cường giả kia sẽ phá chung mà ra, nếu như ngay cả Điện Chủ Trấn Ma Chung cũng trấn không được, chỉ sợ là không có biện pháp gì có thể đối phó Tông Nguyên rồi!

Nhưng nhìn đến đan sông trong tay Diệp Vân rơi xuống, Trấn Ma Chung lại bị trấn áp xuống dưới, lòng của bọn hắn, lúc này mới thoáng yên ổn một chút.

Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên chứng kiến Diệp Vân như thế, hai mặt nhìn nhau, bọn hắn thế nhưng mà biết rõ, cái kia một đạo đan sông rơi xuống, hơn mười vạn thậm chí mấy chục vạn Ngưng Khí đan sẽ không có, Diệp gia tuy nhiên thông qua linh chi giao dịch, tích súc ba bốn trăm vạn Ngưng Khí đan, nhưng là cũng nhịn không được như vậy tiêu xài!

Hơn mười vạn Ngưng Khí đan, cũng không quá đáng trấn áp Tông Nguyên một lát mà thôi!

Nếu Ngưng Khí đan dùng hết rồi, lão đầu kia chẳng phải là muốn lập tức phá chung mà ra? Đến lúc đó chỉ sợ là không có biện pháp khác có thể đem hắn chấn trụ, Tinh Điện vừa mới thành lập không lâu còn có Diệp gia bọn hắn, đều phải tao ngộ tai hoạ ngập đầu.

Tâm tình mọi người theo Trấn Ma Chung phập phồng bất định, ngược lại là Diệp Vân, có chút trấn định.

Diệp Vân một bên ở trên đỉnh Trấn Ma Chung, nói lời châm chọc, một bên thời khắc chú ý Trấn Ma Chung, mỗi lần đều ở thời điểm Tông Nguyên sắp lao ra, phóng thích đan sông đem hắn trấn áp.

Tông Nguyên trong Trấn Ma Chung, đã là gần như điên cuồng, một phương diện ở trong Trấn Ma Chung, quỷ khóc ma gào, nghiêm trọng nhiễu loạn lấy dòng suy nghĩ của hắn, làm cho tâm tình của hắn cực không trấn định, một phương diện, lại nghe lấy Diệp Vân ở bên kia nói châm chọc, khí nộ nảy ra.

Mỗi một lần hắn thiếu chút nữa lao ra Trấn Ma Chung, đều bị trấn áp xuống dưới, Huyền Khí tiêu hao thật lớn.

- Lão quỷ, lần này lại không có lao ra, lần sau không ngừng cố gắng!

Diệp Vân tiếp tục nói chuyện kích thích Tông Nguyên, hắn hiểu được, tuy Ngưng Khí đan trong tay còn có hơn 100 vạn, trong gia tộc còn có một chút hàng tồn, nhưng lại tiêu dông dài như vậy, rất nhanh cũng sẽ bị hao tổn hết.

Một khi Ngưng Khí đan hao tổn hết, Tông Nguyên sẽ lao ra Trấn Ma Chung, sau đó tìm cơ hội trốn chạy để khỏi chết, một khi Tông Nguyên chạy thoát, tất sẽ trở thành tâm phúc chi hoạn của hắn, nói không chừng ngày nào đó sẽ mang càng nhiều cao thủ tới trả thù nữa, đồ sát Diệp gia tộc nhân cùng Tinh Điện đệ tử.

Tông Nguyên người này hung ác độc ác, xem nhân mạng như cọng rơm cái rác, loại chuyện này tuyệt đối là làm ra được!

Phải đem bọn hắn đánh đau, đánh sợ, mới không người nào dám đến!

Cho nên nhất định phải đem Tông Nguyên chém giết!

Trong nội tâm Diệp Vân sát cơ nghiêm nghị, dù là hao phí nhiều đan dược hơn nữa, cũng là sẽ không tiếc! Diệp Vân minh bạch, ở dưới cường địch hoàn tứ, mình không có quá nhiều lựa chọn, chỉ có mở một đường máu đến. Giết Tông Nguyên, mới có thể chấn nhiếp một ít thế lực, để cho bọn hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ, kể cả Lang Vương điện, Thương Lan nhất mạch...

Nếu không bọn hắn thật đúng cho là mình dễ khi dễ, thay nhau ra trận!

Tông Nguyên trải qua trùng kích Trấn Ma Chung, Huyền Khí tiêu hao có lẽ rất lớn rồi, lại để cho hắn tiếp tục tiêu hao, thực lực yếu bớt vài phần, lại thả hắn ra, cùng hắn quyết nhất tử chiến!

Diệp Vân còn muốn đợi Tông Nguyên lại trùng kích Trấn Ma Chung mấy lần, nhưng không nghĩ tới, bên trong Trấn Ma Chung, Tông Nguyên lại không có động tĩnh rồi.

- Này, lão quỷ, ngươi chết rồi sao?

Diệp Vân ở bên ngoài Trấn Ma Chung hô, sau nửa ngày, bên trong Trấn Ma Chung không có bất kỳ đáp lại.

Tông Nguyên này cũng không ngu ngốc, trùng kích Trấn Ma Chung mấy lần, phát hiện xông không ra, cũng minh bạch Diệp Vân là mượn cơ hội hao tổn thực lực của hắn, lập tức ngồi xuống, thi triển quy tức bí pháp, tận lực bài trừ Trấn Ma Chung quấy nhiễu, bảo tồn thực lực.

Thấy bên trong Trấn Ma Chung yên tĩnh trở lại, trong nội tâm Diệp Vân có chút nóng nảy, nếu Tông Nguyên bảo tồn thực lực, Diệp Vân không thể không hao phí đan dược duy trì Trấn Ma Chung, dùng không được bao lâu, Tông Nguyên sẽ ra ngoài, nếu như đến lúc đó thực lực Tông Nguyên còn rất cường, Diệp Vân căn bản không cách nào đem hắn chém giết, cái kia thì phiền toái.

- Làm sao bây giờ?

Advertisements

Diệp Vân nhíu mày, tâm tư thay đổi thật nhanh.

Bên trong Trấn Ma Chung, Tông Nguyên đã là lão tăng ngồi vào chỗ của mình, vận chuyển Huyền Khí hộ thể.

- Đừng tưởng rằng ngươi ngồi ở chỗ kia là được rồi!

Diệp Vân giơ lên một chưởng, hướng trên chung thể vỗ tới, "Đương" một tiếng vang thật lớn, thanh âm của Trấn Ma Chung to lớn trầm thấp, chấn động mà ra, thanh âm kia rơi vào trong lỗ tai Diệp Vân, giống như là muốn đem màng tai nổ nát .

Diệp Vân thống khổ ôm lỗ tai, thiếu chút nữa từ trên Trấn Ma Chung ngã xuống, tuy thống khổ, nhưng thực sự có thể cưỡng ép nhịn xuống.

Lúc này, Tông Nguyên ở bên trong Trấn Ma Chung, phát ra một tiếng kêu thảm thiết càng thêm thê lương.

- Ta muốn giết giết giết! Ta muốn giết ngươi, giết cả nhà ngươi! Tiểu tạp chủng, ngươi chết không yên lành!

Tông Nguyên như Lệ Quỷ gào thét, sát khí đầy người, ở dưới chung âm, hắn rốt cục ngồi không yên, điên cuồng thi triển Huyền Khí, trùng kích Trấn Ma Chung.

Diệp Vân ở bên ngoài Trấn Ma Chung, đã nhận lấy chung âm khủng bố, Tông Nguyên ở bên trong Trấn Ma Chung, thừa nhận chung âm tuyệt đối là hơn trăm lần bên ngoài.

- Giết cả nhà của ta, ngươi có bổn sự này sao?

Diệp Vân có chút biết rõ nên như thế nào thi triển Trấn Ma Chung rồi, đạo đạo đan sông oanh hướng Trấn Ma Chung, Trấn Ma Chung hào quang tỏa sáng.

Tông Nguyên Huyền Khí, căn bản không cách nào rung chuyển Trấn Ma Chung rồi.

- Muốn giết cả nhà ta, ta trước hết giết ngươi, nhìn ngươi có bản lãnh ra Trấn Ma Chung hay không!

Diệp Vân vung lên chưởng lực Huyền Khí, một chưởng một chưởng oanh hướng Trấn Ma Chung.

Đang!

Đang!

Đang!

Sóng âm kinh khủng kia, tựa như trận trận Kinh Lôi, từng đạo sóng âm khuếch tán đi ra ngoài, từ trên người Diệp Vân quét ngang mà qua, Diệp Vân nhẫn thụ lấy thống khổ thật lớn, trong màng tai chảy ra tí ti vết máu.

Tinh Điện đệ tử còn có Diệp gia đệ tử bên ngoài vài dặm, cũng bịt lấy lỗ tai, thống khổ không chịu nổi, nhao nhao hướng chỗ xa hơn chạy đi.

Cách xa nhau như thế, cái chung âm kia liền đáng sợ như vậy, Diệp Vân ở vào trung ương sóng âm, lại nhận lấy một cổ lực lượng đáng sợ cỡ nào?

Diệp Vân một chưởng một chưởng oanh lên Trấn Ma Chung, hắn đã nhận lấy chung âm rất mạnh, Tông Nguyên ở trong Trấn Ma Chung kia, tựu hồ đã nhận lấy gấp mấy trăm lần!

- Tiểu tạp chủng, cho dù hóa thành Lệ Quỷ, ta cũng sẽ không bỏ qua ngươi!

Tông Nguyên ôm đầu thống khổ kêu to, một cổ Huyền Khí phóng tới đỉnh Trấn Ma Chung.

Nhưng mà Trấn Ma Chung, lại thì không cách nào dời nửa phần!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK