- Khối ngọc bội này là mẫu thân muội để lại cho muội, vạn nhất hư hao,ta đây sẽ thành tội nhân thiên cổ rồi, ngươi vẫn là tranh thủ thời giancất kỹ a.
Diệp Vân nói, vừa đụng đến ngọc bội hình tròn này, hắn liền cảm giácđược phi đao trong cơ thể càng không ngừng rung rung, ngọc bội kia tấtnhiên không phải chuyện đùa, trọng bảo như thế, vẫn là để cho Nhu Nhitranh thủ thời gian cất kỹ!
- Thế nhưng mà. . .
Diệp Nhu chần chờ.
- Chẳng lẽ ngươi không tin Diệp Vân ca ca sao? Ta sẽ không thua!
Trên người Diệp Vân tản mát ra một cổ tự tin mãnh liệt.
Nhìn xem Vân sắc Diệp Vân, hốc mắt Diệp Nhu không khỏi ửng đỏ, DiệpVân ca ca tự tin lúc trước kia, lại đã trở về, nàng nhẹ gật đầu, đemmiếng ngọc bội kia đeo trở về.
Diệp Vân tìm về tự tin, trên người lại thêm vài phần khí độ trầm ổn,lỗi lạc, làm cho lòng người kính phục, các thiếu nữ trong tộc chungquanh nhao nhao ghé mắt, các nàng cảm giác, cảm thấy Diệp Vân cùngtrước kia có chút không giống nhau.
Hai người trên đài cũng sắp phân ra thắng bại, ánh mắt của mọi người, lần nữa tập trung ở trên đài tỷ võ.
Bành một tiếng, Diệp Không Ngạn cùng Diệp Mông chạm nhau một chưởng,Diệp Mông đạp đạp đạp liền lùi lại vài chục bước, bước chân phù phiếm,sắc mặt trắng bệch, mà trái lại Diệp Không Ngạn thì vẻ mặt lạnh nhạt.
- Đệ đệ đa tạ rồi.
Diệp Không Ngạn có chút ôm quyền, không nói ra được lạnh nhạt tiêu sái.
- Không Ngạn tộc huynh thực lực hơn người, Diệp Mông cam bái hạ phong.
Diệp Mông nói xong, từ trên đài tỷ võ thả người nhảy xuống.
Phía dưới các thiếu niên hưng phấn nghị luận.
- Không Ngạn tộc huynh quả nhiên rất cao minh, thực lực của hắn, khoảng cách lục giai chỉ sợ cũng chỉ kém một đường đi à nha!
- Phải a!
Diệp Không Ngạn đối với thực lực của mình, vẫn là tương đối hài lòng,đánh bại Diệp Mông, hắn một chút cũng không có cảm giác đến huyền khíhao tổn, ngày đó ăn một viên Ngưng Khí Đan, ba ngày sau hắn liền đột phá lục giai, lục giai xem như tiến nhập hàng ngũ chuẩn cao thủ, cùng ngũgiai là hai cảnh giới hoàn toàn bất đồng, chẳng qua là hắn hiện đangkhông có đem toàn bộ thực lực bày ra mà thôi.
Diệp Minh thấy lần lượt các đệ tử gia tộc tới khiêu chiến, nhưng đều bịDiệp Không Ngạn đánh bại, trên đài tỷ võ Diệp Không Ngạn vẫn như cũ khíđịnh Vân nhàn.
- Còn có người tới khiêu chiến hay không?
Diệp Không Ngạn ngắm nhìn bốn phía hỏi.
Một đám đệ tử gia tộc hai mặt nhìn nhau, nhưng mà không có ai ứng tiếng.
Chứng kiến Diệp Không Ngạn không hề lo lắng mà đánh bại một đám đệ tửgia tộc, trong nội tâm Diệp Mặc Dương cuồng hỉ, thấy không có người lêntiếng, nhìn về phía Diệp Thương Huyền nói:
- Lão tộc trưởng, thắng bại đã phân, ngươi xem Không Ngạn có thể đảm nhiệm vị trí kế nhiệm gia chủ hay không?
Diệp Thương Huyền đang định nói chuyện, trong đám người phía sau một thanh âm đột ngột vang lên.
- Chư vị trưởng bối, xin chờ một chút, ta cũng muốn khiêu chiến Không Ngạn tộc đệ thoáng một phát.
Ánh mắt các tộc nhân, lập tức tập trung ở trên người Diệp Vân, nóichuyện lại là Diệp Vân, các tộc nhân đều có một loại cảm giác khó cóthể tin, mới vừa rồi không phải là mình nghe lầm?
Diệp Vân kinh mạch đứt đoạn, như thế nào khiêu chiến Diệp Không Ngạn?
Trong nội tâm Các tộc nhân tràn đầy nghi hoặc.
Bọn hắn như thế nào cũng không có khả năng nghĩ đến, Diệp Vân đã khôi phục kinh mạch.
Nghe được Diệp Vân lên tiếng, Diệp Chiến Long mở to hai mắt, vẻ mặt khó có thể tin mà nhìn Diệp Chiến Thiên, thất thanh nói:
- Đại ca, Vân Nhi hắn. . .
Diệp Chiến Thiên mỉm cười gật đầu.
Lại là thật sự! Không chỉ Diệp Chiến Long, đám người Diệp Chiến Hùngcũng đều là mặt mũi tràn đầy khiếp sợ, nghi hoặc, lập tức hóa thành kinh hỉ.
- Trời không phụ Diệp gia ta!
Diệp Chiến Long kích động đến khó có thể ức chế.
Đối với bọn họ mà nói, Diệp Vân khôi phục thực lực tới trình độ nào,vẫn còn là tiếp theo, chỉ cần kinh mạch Diệp Vân tốt rồi, dù chỉ có thể làm người bình thường, bọn hắn cũng là tương đối vui mừng.
Diệp Mặc Dương không nghĩ tới, sự tình đột nhiên sinh ra biến cố nhưvậy, chẳng lẽ kinh mạch của tiểu tạp chủng kia, thật sự khôi phục? Điềunày sao có thể, Diệp Chiến Thiên căn bản không có khả năng lấy tới ĐoạnTục Đan!
Chứng kiến nụ cười vui vẻ kia của Diệp Chiến Thiên, Diệp Mặc Dương tâmchìm đến đáy cốc, nếu Diệp Vân khôi phục kinh mạch, dù chỉ có một nửathiên phú lúc trước, đối với Không Ngạn kế nhiệm vị trí gia chủ, đều làmột cái uy hiếp thật lớn! Sắc mặt của hắn âm trầm đến đáng sợ, đây rốtcuộc là chuyện gì xảy ra!
Không đợi mọi người suy nghĩ cẩn thận, đang lúc ánh mắt mọi người nhìn chăm chú, Diệp Vân thả người nhảy lên luận võ đài.
Có thể nhẹ nhõm nhảy lên hai trượng, sự tình kinh mạch của Diệp Vân khôi phục, liền không có giả!
- Hài tử Diệp Vân kia kinh mạch rõ ràng khôi phục!
- Chẳng lẽ là tộc trưởng cho hắn Đoạn Tục Đan?
- Diệp gia ta có phúc a...!
Trong tộc mấy cái trưởng lão động dung nói.
- Diệp Vân ca khôi phục kinh mạch!
Đám người Diệp Mông, Diệp Minh kích động đến khó có thể nói nên lời.
- Trách không được Tam đệ nói mình không cần Tụ Khí Đan rồi, đem chúng ta dấu diếm thật thảm!
Diệp Bằng nói xong, thanh âm có chút nghẹn ngào.
- Tam đệ phong thái như trước.
Chứng kiến bộ dạng Diệp Vân tiêu sái, Diệp Mục ha ha cười cười, nhìnxem thân đệ đệ máu mủ tình thâm hôm nay chuyển biến tốt đẹp, trong lòngcủa hắn mừng rỡ không thôi.
Đương nhiên, cũng có người thấp thỏm lo âu, những cái cùng thế hệ đãtừng cười nhạo Diệp Vân kia, trong nội tâm đều có chút lo sợ bất an,lúc trước cười nhạo Diệp Vân là một phế vật, hiện tại Diệp Vân khôiphục kinh mạch, không biết thực lực thế nào, về sau sẽ không tới trả thù bọn hắn a.
Trên đài thân ảnh Diệp Vân cao to, giống như năm đó khí khái hào hùng bừng bừng phấn chấn.
Diệp Vân đứng ở trên đài tỷ võ, thật dài mà nhổ ra một ngụm trọc khí,ba năm rồi, ba năm này ai có thể biết rõ Diệp Vân ta thừa nhận khổ sở!Ba năm này ai có thể chịu khuất nhục bị người cười nhạo thành phế vật!Ba năm này ai có thể lý giải nội tâm Diệp Vân ta không cam lòng!
- Không nghĩ tới chúng ta sinh thời, còn có thể tỷ thí võ nghệ một phen!
Vân sắc Diệp Vân nhàn nhạt mà nhìn Diệp Không Ngạn.
- Xác thực không thể tưởng được.
Vân sắc Diệp Không Ngạn lúng túng nói, không tự chủ lui hai bước, lúctrước Diệp Vân kia, thiên phú kinh tài tuyệt diễm, cho tuổi thơ của hắn để lại tâm lý oán hận phi thường lớn, khi đó mặc kệ hắn cố gắng như thế nào, đều chỉ có thể trơ mắt nhìn mình và Diệp Vân chênh lệch càng kéocàng lớn, để cho hắn chỉ có thể xa xa mà nhìn lên, nguyên lai tưởng rằng kinh mạch Diệp Vân đứt đoạn, đã thành một phế nhân, không có cơ hộicùng mình tranh giành nữa, không nghĩ tới ông trời không có mắt như vậy, rõ ràng để cho người này khôi phục kinh mạch!
Nghĩ lại, kinh mạch Diệp Vân đoán chừng cũng là vừa khôi phục khônglâu, thực lực chưa hẳn mạnh bao nhiêu, hiện tại hắn đã là lục giai rồi,khoảng cách thời điểm Diệp Vân đỉnh phong cũng không khác nhau lắm, vìsao phải sợ hắn?
Chương 22 Lục giai! (2)
Nghĩ tới đây, lá gan của hắn cường tráng thêm vài phần, mỉm cười thong dong nói.
- Diệp Vân ca khôi phục kinh mạch, thật sự là đáng mừng.
Diệp Vân hừ lạnh một tiếng, Diệp Không Ngạn người này quả nhiên cùnglão tử hắn giống nhau, đều là tiểu nhân miệng nam mô, bụng một bồ daogăm, ba năm này, Diệp Không Ngạn là hạng người gì, hắn sớm đã nhìn thấytận mắt.
Diệp Vân hừ lạnh, làm trên mặt Diệp Không Ngạn có chút không nhịn được.
Diệp Không Ngạn liền ôm quyền nói:
- Không biết Diệp Vân ca khôi phục thực lực như thế nào, ở trên tế tổđại điển, Không Ngạn không dám lỗ mãng, nguyện cùng Diệp Vân ca luậnbàn một phen.
Đối với Diệp Vân, hắn có vài phần sờ không rõ, nói xong một ít lời nói tình cảnh, nội tâm lại có vài phần tâm Vân bất định.
- Không cần lưu thủ, xin mời.
Diệp Vân lạnh nhạt nói.
- Vậy Không Ngạn toàn lực ra tay, mong Diệp Vân ca chớ trách.
Chứng kiến Diệp Vân khinh thị mình như vậy, Diệp Không Ngạn ngầm bực,cho dù ngươi ăn hết Đoạn Tục Đan kinh mạch khôi phục thì sao, ngươi chorằng ngươi là Diệp Vân lúc trước kia sao, mặc dù kinh mạch tốt rồi, địa phương khác của thân thể tổn thương vẫn còn, ta không tin ngươi có thểtrong thời gian thật ngắn lại lần nữa luyện trở về lục giai! Đợi ta được đến vị trí kế nhiệm gia chủ, lại nghĩ biện pháp thu thập ngươi!
Tất cả tộc nhân đều không chuyển mắt mà nhìn lên đài, thiếu niên từng để cho bọn hắn kinh diễm kia, có thể lại một lần nữa mang đến kinh hỉ chongười ta hay không? Lúc trước Diệp Vân, chở đầy lấy hi vọng của các tộc nhân, ba năm này đến, bọn hắn tiếc hận Diệp Vân tao ngộ, đồng thờicũng lo lắng tương lai gia tộc. Thế nhưng hiện tại, kinh mạch Diệp Vânkhôi phục, lại để cho nội tâm của bọn hắn, lại dâng lên vẻ mong đợi.
Diệp Không Ngạn vận Lôi Minh Nội Kình, khẽ quát một tiếng, huy chưởnghướng Diệp Vân nhào tới, trong quyền mơ hồ có bạo lôi chi âm.
Quyền kình mãnh liệt đập vào mặt.
- Diệp Vân ca cẩn thận!
Lúc này Diệp Không Ngạn, vẫn là làm đủ mặt mũi, dù sao đều phải đạt được vị trí kế nhiệm gia chủ, vẫn là muốn hướng các tộc nhân bày ra một ítphong độ a.
Ngũ giai đỉnh phong!
Đẳng cấp huyền khí của Diệp Vân, mặc dù mới vừa tới ngũ giai sơ kỳ màthôi, nhưng do huyền khí ở trong cơ thể đặc dị, thực lực của hắn, có lẽcó thể áp qua Diệp Không Ngạn một đầu!
- Không có nghĩ tới Bạo lôi quyền của tên này, cũng luyện đến tình trạng thuần thục như thế!
Diệp Vân minh bạch, ba năm thời gian này, Diệp Không Ngạn tu luyện, một khắc cũng không có dừng lại qua! Thân thể của hắn có chút hơi nghiêng,tránh thoát một quyền thế tới hung mãnh của Diệp Không Ngạn, cũng là một cái Bạo lôi quyền oanh đi lên.
Đều là sơ cấp vũ kỹ Bạo lôi quyền của gia tộc, song phương ngươi tới ta đi, lại bất phân thắng bại.
Trên khán đài đám người Diệp Chiến Thiên, Diệp Chiến Long vừa mừng vừa sợ.
- Đại ca, kinh mạch của Vân Nhi vừa khôi phục, thực lực rõ ràng đã khôi phục tới loại trình độ này, chắc hẳn qua không được bao lâu, sẽ trùngkích lục giai rồi!
Diệp Chiến Long mừng rỡ nói.
- Nếu luận thiên phú võ học, Vân Nhi ở bên trong trẻ tuổi, có lẽ là người thứ nhất!
Diệp Chiến Hùng cũng thoải mái nói.
Diệp Chiến Thiên ha ha cười cười, vuốt ve chòm râu, nhân sinh sự tình vui mừng nhất, không ai qua được có người kế tục!
Nghe được đám người Diệp Chiến Long nói, lông mi Diệp Mặc Dương có chútrung động, biểu hiện ra nội tâm của hắn không bình tĩnh, không nghĩ tớikinh mạch Diệp Vân rõ ràng khôi phục, thực lực cũng bay lên đến trìnhđộ như vậy, để cho hắn bất ngờ, cười lạnh thoáng một phát, không nên cao hứng được quá sớm, trò hay vẫn còn ở phía sau.
Lúc này Diệp Thương Huyền ngược lại là không nói chuyện, lẳng lặng nhìnxem hai người trên đài tỷ võ, bộ dạng như có điều suy nghĩ, thời điểmDiệp Vân ra quyền, nghiễm nhiên đã đạt đến cực hạn của Bạo lôi quyền,Bạo lôi quyền vô cùng đơn giản, bị Diệp Vân sử dụng, lại có một tia cảm giác ảo diệu vô tận, hẳn là Diệp gia thực ra một thiên tài?
Bành một tiếng nổ vang, Diệp Vân cùng Diệp Không Ngạn đối chiến mộtquyền, Diệp Không Ngạn đạp đạp đạp lui vài bước, mà thân hình Diệp Vânchẳng qua là thoáng lay động một cái mà thôi.
Diệp Vân rõ ràng vững vàng chiếm cứ thượng phong?
Phía dưới các tộc nhân mở rộng tầm mắt, thực lực Diệp Vân đã đạt tới ngũ giai đỉnh phong rồi hả?
Sắc mặt Diệp Không Ngạn có chút lúng túng, tuy hắn không có dùng ra toàn lực, còn không đến mức rơi vào hạ phong, thế nhưng thực lực Diệp Vân,xác thực đã đạt tới ngũ giai đỉnh phong, khoảng cách lục giai chỉ kémmột đường mà thôi, loại cảm giác bị người truy ở phía sau này, để chohắn tâm phiền ý loạn, kinh mạch Diệp Vân đứt đoạn suốt ba năm, mới vừavặn tốt, thực lực liền khôi phục đến trình độ như vậy, để cho hắn khôngkhỏi đối với mình sinh ra hoài nghi, chẳng lẽ hắn thật sự chênh lệchnhiều như vậy? Nếu như không phải có viên Ngưng Khí Đan kia, hắn chỉ sợđã bị thua!
Hít sâu một hơi, bình phục tâm tình hậm hực, Diệp Không Ngạn trầm giọng nói:
- Không nghĩ tới Diệp Vân ca đã đến ngũ giai đỉnh phong, ta đây cũng không nương tay rồi!
Hắn khẽ quát một tiếng, một cổ huyền khí tràn đầy, bạo thể mà ra, dẫn tới quần áo toàn thân bay phất phới.
Bạo khí ly thể, Diệp Không Ngạn rõ ràng đã lục giai rồi!
Ở bên trong trẻ tuổi gia tộc, ngoại trừ Diệp Tuyền, thứ hai lục giai là hắn!
Phía dưới trong đám người một hồi xao động, lục giai đã thuộc hàng caothủ, nếu như không ngừng tiến tới, ở thời điểm bốn mươi năm mươi tuổiđạt tới bát giai vẫn là không thành vấn đề, thiên phú trác tuyệt mà nói, nói không chừng có thể trùng kích cửu giai. Trong gia tộc rõ ràng rahai cái lục giai, đây chính là chuyện may mắn lớn lao trong gia tộc! Nếu Diệp Vân cũng có thể đột phá, kia chính là ba cái rồi, gia tộc vẫn làcó hi vọng!
- Không nghĩ tới Không Ngạn rõ ràng đạt đến lục giai, chúc mừng Mặc Dương trưởng lão!
Mấy trưởng lão nhao nhao hướng Diệp Mặc Dương chúc mừng, Diệp Mặc Dươngôm quyền đáp lễ, mặt mo cười đến tràn đầy nếp nhăn, nhưng trong nội tâmcó chút hậm hực, nếu không có viên Ngưng Khí Đan kia, Diệp Không Ngạntiếp qua hai ba năm cũng chưa chắc có thể đạt tới lục giai, dùng đandược tăng thêm mình đưa vào huyền khí thúc hóa cường hành tăng lên, ngẫm lại Diệp Vân, trước kia thiên phú cũng không cần nói, hiện tại kinhmạch vừa mới khôi phục, liền đã đến ngũ giai đỉnh phong, điều này làmcho hắn có thể nào không hậm hực, chẳng lẽ con Diệp Mặc Dương ta, cứchênh lệch như vậy?
Chứng kiến Diệp Không Ngạn bạo khí ly thể, Diệp Vân không khỏi nhíu mày một cái, không nghĩ tới Diệp Không Ngạn rõ ràng đột phá lục giai, ngũgiai cùng lục giai tầm đó, kém không phải nhỏ tí tẹo, chính giữa chênhlệch cái hào rộng lớn lao, bằng không cũng sẽ không có nhiều người cảđời dừng lại ở ngũ giai đỉnh phong, không cách nào hướng lên đột phá như vậy.
Tuy huyền khí trong cơ thể vô cùng tinh thuần, nhưng Diệp Vân cũngkhông rõ ràng lắm, dùng thực lực của mình bây giờ, có thể đối kháng lụcgiai hay không.
Chương 23 Nguyên lôi thân thể! ! (1)
- Diệp Vân ca, cẩn thận rồi!
Trong ánh mắt Diệp Không Ngạn hiện lên một tia âm tàn, bạo khí ly thểlực sát thương kinh người, vừa tới lục giai, đối với huyền khí khống chế không phải tùy tâm sở dục như vậy, làm bị thương người thì không thểtrách ta! Hắn quyết định chú ý, muốn cho Diệp Vân nếm chút đau khổ, nếu có thể làm cho chút ám thương đi ra, vậy thì càng hoàn mỹ.
Một cổ khí kình cường đại đập vào mặt, làn da Diệp Vân tựa như kim đâm, đau đớn từng trận, huyền khí trong cơ thể cuồn cuộn, bạo khí ly thể đối với ngũ giai áp chế, vẫn là tương đối lớn!
Lúc này Diệp Vân, tựa như một chiếc thuyền lá nhỏ trong sóng gió cuồng bạo, tùy thời đều có thể bị cuốn bay ra ngoài.
Các tộc nhân đều vì Diệp Vân đổ mồ hôi, ngũ giai cùng lục giai ở giữachênh lệch, không phải chỉ dựa vào số lượng huyền khí có thể lấp đầy,năm sáu ngũ giai đỉnh phong, cũng chưa chắc có thể đánh thắng được mộtlục giai sơ kỳ.
Trên khán đài, Diệp Chiến Thiên không chuyển mắt mà nhìn chằm chằm vàođài tỷ võ, tay phải cầm chặt lấy lan can ghế, trên làn da chảy ra mộttia mồ hôi, giờ phút này nội tâm của hắn, một chút cũng không bình tĩnh.
Không chỉ Diệp Chiến Thiên, đám người Diệp Nhu, Diệp Tuyền cũng đều khẩn trương muốn chết.
Ở dưới tựa huyền khí cuồng bạo như sóng dữ, Diệp Vân không có một lát dừng lại, ý niệm chìm vào trong thức hải.
Giờ phút này chỉ có thể mượn nhờ sức mạnh phi đao!
Ô...ô...ô...n...g một tiếng, thanh phi đao trong đầu kia phát ra thanhâm rung động thanh thúy, trong nháy mắt, huyền khí tràn đầy từ trong phi đao mãnh liệt mà ra. Thân thể lập tức bị huyền khí tinh thuần ở bêntrong phi đao dũng mãnh tiến ra rót đầy, Diệp Không Ngạn tạo thành áplực cho mình lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Trong ánh mắt Diệp Vân bỗng nhiên bắn ra một vòng tinh quang.
Băng Lôi Phá!
Diệp Vân đón Diệp Không Ngạn xông lên, một chưởng oanh ra, chỉ nghebành một tiếng, giống như sấm rền nổ vang, một thân ảnh ngược lại bay ra ngoài, đạp đạp đạp lui vài chục bước.
Tại sao có thể như vậy? Các tộc nhân đều hít một hơi lãnh khí, nhìn về phía Diệp Vân ở giữa đài luận võ.
Bị đánh bay ra ngoài lại là Diệp Không Ngạn, mà Diệp Vân thì như đinh trên mặt đất, lù lù bất động.
Diệp Vân rõ ràng dùng huyền khí ngũ giai đỉnh phong, đánh bại lục giai Diệp Không Ngạn!
Cái này hoàn toàn vượt ra khỏi các tộc nhân nhận thức.
Trên khán đài bọn người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên mặt lộ vẻkinh ngạc nghi hoặc, với tư cách người từng trải, bọn hắn so với bấtluận kẻ nào đều rõ ràng ngũ giai cùng lục giai sai biệt, tựa như rãnhtrời, Diệp Vân rõ ràng có thể dùng thực lực ngũ giai đỉnh phong, đánhlui lục giai Diệp Không Ngạn, điều này không khỏi để cho bọn họ kinh hỉ.
Không nghĩ tới huyền khí trong phi đao lợi hại như thế! Diệp Vân khôngkhỏi động dung, một khi thúc dục phi đao, thực lực của hắn đâu chỉ tănglên gấp mấy lần! Rõ ràng còn có thể vững vàng áp qua lục giai Diệp Không Ngạn.
Cảm thụ được huyền khí trong cơ thể tràn đầy, trong nội tâm Diệp Vân tràn đầy kinh hỉ.
Sắc mặt Diệp Không Ngạn tái nhợt, không nghĩ tới mình đem đẳng cấp huyền khí tăng lên tới lục giai, rõ ràng còn không phải đối thủ của DiệpVân, mình dựa vào ưu thế tâm lý, thoáng cái không còn sót lại chút gì,trong nội tâm tràn đầy mờ mịt cùng mê hoặc. Vốn cho là vị trí kế nhiệmgia chủ dễ như trở bàn tay, hiện tại trong lúc đó lại xa vời lên.
Chẳng lẽ phải thua sao! Không, ta không cam lòng! Ngươi dựa vào cái gì so với ta mạnh hơn, dựa vào cái gì!
Vị trí kế nhiệm gia chủ là thuộc về ta!
Nội tâm Diệp Không Ngạn đối với Diệp Vân cừu hận cùng căm thù lập tứcbạo phát ra, trong đôi mắt của hắn bỗng nhiên hiện lên một tia tàn nhẫn, vận chuyển huyền khí trong cơ thể, làn da tay phải lập tức trở nên đenxì như mực!
Đi chết đi! Nội tâm Diệp Không Ngạn điên cuồng hét lên, thả người hướng Diệp Vân nhào tới.
Diệp Mặc Dương chứng kiến động tác của Diệp Không Ngạn, sắc mặt lập tứctrở nên tái nhợt, thế nhưng hắn muốn ngăn cản đã không còn kịp rồi.
- Tiểu tử, ngươi dám!
Diệp Chiến Thiên kinh sợ đứng lên, khoảng cách quá xa, căn bản khôngkịp, hắn hung hăng trừng mắt liếc Diệp Mặc Dương, gần như gào rú nói:
- Diệp Mặc Dương, ngươi dạy hảo nhi tử! Nếu con ta xảy ra chuyện gì, ta muốn để cho phụ tử các ngươi cùng một chỗ chôn cùng!
Khí thế trên người Diệp Chiến Thiên, lập tức bạo phát ra.
Cửu giai, lại là cửu giai! Diệp Mặc Dương tâm chìm đến đáy cốc.
Đám người Diệp Chiến Long cũng đều nhao nhao đứng lên, lòng của bọn hắn đều treo ở giữa không trung.
Diệp Không Ngạn thi triển vũ kỹ, là Âm Lôi Trảo âm tàn độc ác nhất trong gia tộc, vũ kỹ này chính là trăm năm trước một tộc nhân Diệp gia sángchế, đem huyền khí có chứa Huyền Âm tà độc chi khí, đánh vào trong cơthể đối phương, nhẹ thì tạo thành kinh mạch toàn thân trọng thương, nặng thì trực tiếp chí tử! Nếu bị Âm Lôi Trảo đánh trúng, cùng giai chi nhân hẳn phải chết không thể nghi ngờ, huống chi đẳng cấp huyền khí của Diệp Vân so với Diệp Không Ngạn thấp nhất cấp!
Tu luyện Âm Lôi Trảo dễ dàng dẫn đến tánh khí táo bạo, thích giết chóc,năm đó Diệp gia tộc nhân kia liền giết ba người trong tộc, trở thànhphản đồ Diệp gia, bị mọi người Diệp gia đuổi giết tiến vào Liên Vân SơnMạch, rơi nhai mà chết. Âm Lôi Trảo vũ kỹ kia, cũng bị phủ đầy bụi, tổtiên di huấn, không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không thể tu luyện,không nghĩ tới vũ kỹ Âm Lôi Trảo rõ ràng còn ở trong tộc truyền lưu! Nếu vũ kỹ này nhằm vào chính là cừu địch Diệp gia cũng thôi, Diệp KhôngNgạn rõ ràng sử dụng đối với người trong tộc!
Đồng tộc tương tàn, đó là tối kỵ!
Cũng khó trách đám người Diệp Chiến Thiên sẽ kích động như thế, nếu Diệp Vân không biết rõ tình hình, cùng Diệp Không Ngạn chống lại mộtchưởng, hậu quả kia có thể nghĩ!
Diệp Không Ngạn chưởng phong gào thét tới, cái loại khí tức âm lãnh bénnhọn này, để cho Diệp Vân lập tức trở nên ngưng trọng lên.
Đây là vũ kỹ gì?
Diệp Vân minh bạch, lúc này hắn tuyệt đối không thể có bất kỳ lưu thủ!
Nguyên Lôi Thân Thể!
Huyền khí trong cơ thể, phát ra thanh âm xì xì nổ đùng, làn da toàn thân nổi lên màu vàng kim óng ánh nhàn nhạt, giống như phủ thêm một tầngchiến giáp màu vàng, quát to một tiếng, Băng Lôi Phá!
Có Nguyên Lôi Thân Thể tăng thêm, thi triển ra Băng Lôi Phá uy lực sao chỉ lớn hơn gấp mấy lần!
Diệp Vân một chưởng chặn Âm Lôi chưởng của Diệp Không Ngạn, một chưởngkhác khắc ở trên ngực Diệp Không Ngạn, Diệp Không Ngạn lập tức giống như diều đứt dây bay lên, nặng nề rơi vào biên giới luận võ đài, phun máutươi đầy đất.
Diệp Không Ngạn giãy dụa ngẩng đầu nhìn thoáng qua Diệp Vân, cái loạiánh mắt oán hận này tựa như độc xà, mặt xám như tro mà ghé vào trên mặtđất.
Diệp Vân cảm giác được trong cơ thể có một cổ khí tức âm lãnh tán loạnbốn phía, muốn phá hư kinh mạch của hắn, hắn tranh thủ thời gian thúcdục phi đao, một lát tầm đó, trên phi đao tuôn ra huyền khí đem cổ khítức âm lãnh này thôn phệ đến nỗi ngay cả cặn bã cũng không thừa.
Chương 24 Nguyên lôi thân thể!! (2)
Khá tốt không có bị thương, không biết Diệp Không Ngạn thi triển là vũkỹ gì, chứng kiến đám người phụ thân trên khán đài động dung, chắc hẳnvũ kỹ này có lẽ không đơn giản.
Diệp Chiến Thiên thả người nhảy đến trên đài tỷ võ, nắm lên tay phảiDiệp Vân, hắn nhíu mày, mặc kệ hắn đưa vào bao nhiêu huyền khí cũngphải dò xét thương thế Diệp Vân, những huyền khí kia như đá chìm đáybiển, xa ngút ngàn dặm không tin tức. Hắn thậm chí ngay cả đẳng cấphuyền khí của Diệp Vân cũng dò xét không ra.
- Vân Nhi thương thế như thế nào?
Diệp Chiến Thiên ân cần hỏi thăm.
- Tạ phụ thân quan tâm, hài nhi không việc gì.
Diệp Vân thoải mái cười nói, ba năm rồi, Diệp Không Ngạn đùa cợt vẫnnhư cũ rõ ràng bên tai, cái ngụm oán khí này rốt cục đã ra.
Nghe được Diệp Vân nói như vậy, Diệp Chiến Thiên treo lấy tâm, rốt cục để xuống.
Diệp Chiến Thiên nhìn lướt qua Diệp Không Ngạn ở nơi hẻo lánh trên luận võ đài, hừ lạnh một tiếng nói:
- Đem hắn dẫn đi trị liệu!
Quay đầu nhìn về phía phần đông tộc nhân, cất cao giọng nói.
- Diệp gia tộc nhân Diệp Không Ngạn trộm luyện cấm kỵ vũ kỹ Âm Lôi Trảo, còn hướng người trong tộc ra tay, phạt diện bích mười năm, phụ thânDiệp Mặc Dương, giáo tử vô phương, huỷ trưởng lão vị, đến Chấp PhápĐường nhận 100 trượng, chúng tộc nhân có dị nghị gì không?
Lúc này không đối phó Diệp Mặc Dương, còn đợi khi nào, may mắn Diệp Vân không có việc gì, nếu không sự tình cũng sẽ không dễ dàng như vậy!
Nếu chỉ là tu luyện Âm Lôi Trảo, các tộc nhân cũng sẽ không nói cái gì,thế nhưng đối với người trong tộc sử dụng Âm Lôi Trảo, cái này là khôngcó thể tha thứ được!
- Không có dị nghị!
Vẻ mặt Diệp Mặc Dương hôi bại, nhìn về phía mấy vị trưởng lão còn lại,mấy vị trưởng lão kia đều quay đầu đi, coi như không phát hiện, vừa rồiDiệp Chiến Thiên thể hiện thực lực cửu giai, địa vị trong gia tộc bỗngnhiên bay vụt, cùng lão tộc trưởng không khác, bọn hắn lại cùng DiệpChiến Thiên đối đầu, chẳng phải là không khôn ngoan sao?
Ánh mắt Diệp Mặc Dương chuyển dời đến trên người Diệp Thương Huyền, hướng Diệp Thương Huyền quỳ xuống:
- Lục thúc, ta cam nguyện lĩnh phạt, niệm tình tiểu nhi vô tri, cầu Lục thúc mở một mặt lưới!
Diệp Thương Huyền cười lạnh một tiếng nói:
- Ngươi ngược lại là có mặt mũi mở miệng, ta không tin Âm Lôi Trảo màcon của ngươi luyện, không phải ngươi dạy ra, đã quên trăm năm trướcgiáo huấn sao, diện bích mười năm xem như nhẹ.
Nghe Diệp Thương Huyền nói như vậy, Diệp Mặc Dương biết rõ đã không thểvãn hồi rồi, hắn cắn chặt răng, sinh sôi đem oán hận nuốt trở vào.
Diệp Mặc Dương cùng Diệp Không Ngạn bị dẫn xuống dưới, Diệp Chiến Thiênrất sớm đã nghĩ diệt trừ Diệp Mặc Dương, nhưng Diệp Mặc Dương là Đạitrưởng lão, lại không có căn cứ chính xác chứng minh Diệp Mặc Dương cấukết Vân Gia Bảo, chỉ có thể một mực kéo lấy, hôm nay rốt cục tìm được cơ hội, bất quá cũng chỉ có thể phế bỏ trưởng lão vị của Diệp Mặc Dương mà thôi.
- Tế tổ đại điển phát sinh chuyện như vậy, làm cho người ta đau lòng,Diệp Vân trở thành Diệp Gia Bảo kế nhiệm gia chủ, mọi người có dị nghịgì không?
Diệp Chiến Thiên nhìn quanh một đám tộc nhân hỏi.
- Không có dị nghị!
Phía dưới các tộc nhân trăm miệng một lời mà hô, Diệp Vân đạt được vịtrí kế nhiệm gia chủ, coi như là mục đích chung, có thể đánh bại lụcgiai Diệp Không Ngạn, chứng minh Diệp Vân chí ít có thực lực lục giai,tuyệt đối đủ tư cách.
Bọn người Diệp Mông, Diệp Minh, Diệp Bằng đặc biệt hưng phấn.
- Diệp Vân ca ca, chúc mừng ngươi.
Diệp Nhu nhìn xem Diệp Vân tư thế hiên ngang trên đài tỷ võ, trong đôi mắt đẹp nổi lên một tia dị sắc, lẩm bẩm.
Đúng lúc này, một thanh âm cởi mở vang lên.
- Chúc mừng đại ca tấn chức cửu giai!
Nói chuyện là Diệp Chiến Long trên khán đài.
Chỉ nghe ô...ô...ô...n...g một tiếng nổ vang, đám người một hồi bạo động.
- Tộc trưởng lên cấp? Thật vậy chăng?
- Chiến Long nói, chắc hẳn không có giả.
- Tăng thêm lão tộc trưởng, Diệp Gia Bảo chúng ta có hai cửu giai, không cần giống như trước kia sợ Vân Gia Bảo như vậy rồi!
- Chúc mừng tộc trưởng!
- Chúc mừng tộc trưởng!
Một đám tộc nhân nhao nhao hướng Diệp Chiến Thiên trên khán đài cúi đầu ý bảo, tộc nhân thế hệ trước càng là nước mắt tuôn đầy mặt, đã bao nhiêunăm, Diệp Gia Bảo rốt cục đã có hai cửu giai cao thủ! Bọn hắn so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng, có hai cửu giai cao thủ ý vị như thế nào.
Diệp Thương Huyền lớn tuổi, nói không chừng có một ngày giá hạc tây du,Diệp Gia Bảo liền ít đi một cái trụ cột, cái kia Diệp Gia Bảo liền trànđầy nguy cơ rồi, khá tốt, Diệp Chiến Thiên tộc trưởng tấn chức cửu giai, vừa rồi bởi vì đám người Diệp Mặc Dương, Diệp Không Ngạn tạo thànhkhông khoái, tất cả đều tan thành mây khói.
Cửu giai cao thủ, đó là Vân hộ mệnh của gia tộc, bởi vì cửu giai caothủ có lực uy hiếp cực lớn, gia tộc khác mới không dám xâm chiếm DiệpGia Bảo!
Đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Long cũng nhao nhao nhảy lên luận võ đài.
- Thúc công.
Diệp Chiến Thiên nhìn về phía Diệp Thương Huyền.
Diệp Thương Huyền gật đầu, mỉm cười nói:
- Thật đáng mừng, ngươi đã đến cửu giai, trọng trách trên vai ta liền nhẹ một nửa!
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Diệp Vân hỏi:
- Vân Nhi vừa rồi lúc đánh bại Diệp Không Ngạn sử dụng vũ kỹ, là Nguyên Lôi Thân Thể?
Vừa rồi Diệp Chiến Thiên lo lắng thân thể Diệp Vân, không có chú ý,nghe Diệp Thương Huyền nói như vậy, hắn mới nhớ tới, lúc Diệp Vân đánhtan Diệp Không Ngạn, quanh thân nổi lên màu vàng sắc óng ánh, cái kia rõ ràng là nhan sắc huyền khí lúc thi triển Nguyên Lôi Thân Thể, hẳn làDiệp Vân đã luyện thành Nguyên Lôi Thân Thể?
Điều này sao có thể! Phải biết rõ hắn vài ngày trước mới đem Nguyên LôiThân Thể bí tịch giao cho Diệp Vân, vài ngày như vậy, Diệp Vân liền đã luyện thành? Nhớ ngày đó, hắn là hao tốn suốt ba năm mới luyện thànhNguyên Lôi Thân Thể!
Chứng kiến ánh mắt mọi người mong chờ, Diệp Vân biết rõ, đây nhất định là không cách nào giấu diếm, gật đầu nói:
- Vừa rồi Vân Nhi dùng vũ kỹ, đúng là Nguyên Lôi Thân Thể!
Nghe được Diệp Vân trả lời khẳng định, mọi người hít một hơi lãnh khí.
Điều kiện tu luyện Nguyên Lôi Thân Thể vô cùng hà khắc, trong gia tộcbình thường ít nhất phải đến thất giai trở lên, mới có thể tu luyệnNguyên Lôi Thân Thể, hơn nữa luyện thành vô cùng khó khăn, trước mắttoàn cả gia tộc luyện thành Nguyên Lôi Thân Thể, chỉ có Diệp ThươngHuyền, Diệp Chiến Thiên cùng Diệp Chiến Long ba người mà thôi, mà ngaycả Diệp Chiến Hùng cũng chưa luyện thành, mà Diệp Vân, đẳng cấp huyềnkhí mới ngũ giai đỉnh phong, rõ ràng đã luyện thành Nguyên Lôi Thân Thể.
- Đại ca, ngươi cũng quá thiên vị, lúc nào vụng trộm đem Nguyên Lôi Thân Thể truyền thụ cho Vân Nhi?
Diệp Chiến Long vỗ bả vai Diệp Chiến Thiên một cái nói, nhưng trên mặt không kìm được biểu lộ vui mừng.
Diệp Chiến Thiên cười khổ một tiếng nói:
- Ta căn bản không có dạy hắn, chẳng qua là vài ngày trước đem NguyênLôi Thân Thể bí tịch cho hắn, hi vọng đối với tu luyện của hắn có chỗtrợ giúp, căn bản không có trông cậy vào hắn có thể luyện thành.
Chương 25 Lôi đế quyết (1)
Lúc này mới vài ngày a..., liền luyện thành Nguyên Lôi Thân Thể, Nguyên Lôi Thân Thể khó luyện hạng gì hắn là thấu hiểu rất rõ!
- Vài ngày trước mới đem bí tịch giao cho Vân Nhi?
Ánh mắt đám người Diệp Chiến Long lần nữa tập trung trên người Diệp Vân, Vân sắc tràn đầy quái dị.
Người này là quái vật sao? Rõ ràng ở vài ngày tầm đó, liền đã luyện thành Nguyên Lôi Thân Thể! Coi như là Diệp Vân trước kia, cũng không có được thiên phú hôm nay!
Trong lòng đám người Diệp Thương Huyền kích động không thôi, Diệp gia nhiều năm như vậy, rốt cục ra một tuyệt đỉnh thiên tài!
- Từ hôm nay trở đi, bất luận tin tức gì cùng Diệp Vân có quan hệ, đều phải giữ bí mật!
Diệp Thương Huyền quay đầu nhìn thoáng qua, may mắn nghe được bọn hắn nói chuyện cũng không nhiều, tổng cộng chỉ có hắn, Diệp Chiến Thiên, Diệp Chiến Long, Diệp Chiến Hùng… sáu người mà thôi.
Nghe được Diệp Thương Huyền nói, trên mặt Diệp Chiến Thiên kìm nén không được vẻ hưng phấn, giờ phút này hắn hận không thể lớn tiếng nói cho tất cả mọi người, đây là nhi tử của Diệp Chiến Thiên ta!
Diệp Chiến Thiên nghĩ tới điều gì, hạ thấp thanh âm nói:
- Vân Nhi nói mình mấy ngày trước không hiểu thấu mộng thấy một lão giả tóc bạc, đêm đó sau khi tỉnh lại, kinh mạch Vân Nhi liền khỏi hẳn.
- Lại có việc này?
Diệp Thương Huyền sửng sốt một chút, kích động nói:
- Không phải là tổ tiên vũ phá hư không mà đi báo mộng tới chứ? Đây chính là phúc duyên lớn lao của Vân Nhi!
- Nguyên lai kinh mạch của Vân Nhi, lại là khôi phục như thế này, hẳn là tổ tiên có linh?
Ánh mắt của bọn hắn nhìn về phía bài vị tổ tông trên tế đàn, so với dĩ vãng càng thêm thành kính cung kính.
- Vân Nhi, tổ tiên có truyền xuống huấn thị gì không?
Diệp Chiến Long nhìn về phía Diệp Vân hỏi.
- Huấn thị ngược lại là không có.
Diệp Vân lúng túng sờ sờ đầu, đây chẳng qua là hắn nói bừa, không nghĩ tới bọn hắn tin như vậy.
- Ah.
Diệp Chiến Long có chút thất vọng, ngàn năm trước, Diệp gia ở Tây Vũ Đế Quốc từng là đại tộc phong vân một cõi, hôm nay đã rách nát thành như vậy, tổ tiên rõ ràng một điểm lời nói cũng không có lưu lại.
- Tổ tiên không có lưu lại huấn thị, ngược lại là truyền hắn một bộ võ học, tên Lôi Đế Quyết!
Diệp Chiến Thiên ở một bên mỉm cười nói.
- Lôi Đế Quyết?
Đám người Diệp Thương Huyền nhìn về phía Diệp Chiến Thiên, trong lòng chấn động.
- Ta nghiên cứu thoáng một phát, Lôi Minh Nội Kình hẳn là thoát thai từ Lôi Đế Quyết, pháp quyết này cực kỳ Vân diệu, tuyệt không thể tả.
- Hẳn là đại ca ngày gần đây đột phá cửu giai, nguyên nhân chính là nhờ pháp quyết kia.
Diệp Chiến Long kinh ngạc hỏi thăm.
- Xác thực, ta thử tu luyện một phen, huyền khí rất có đột phá, trước đó hai ngày càng là nhẹ nhõm đột phá, hoàn thành tấn cấp, đang muốn đem khẩu quyết Lôi Đế Quyết giao cho Lục thúc cùng với chư vị huynh đệ tham tường. Mặt khác ta còn chuẩn bị đem phương pháp tu luyện đệ nhất trọng, truyền thụ cho đệ tử gia tộc.
Diệp Chiến Thiên nói.
Nghe Diệp Chiến Thiên nói như vậy, ngay cả Diệp Thương Huyền cũng không khỏi động dung.
- Chẳng lẽ là thượng cổ Diệp gia pháp quyết?
Đám người Diệp Thương Huyền cảm xúc bắt đầu khởi động, kích động không thôi, chẳng lẽ bọn hắn sinh thời, còn có thể chứng kiến Diệp gia chấn hưng?
- Việc này không phải chuyện đùa, không nên ở chỗ này nói.
Diệp Thương Huyền nói.
Mọi người nhao nhao thu lại chủ đề.
- Nếu như Vân Nhi đã chiếm được tổ tiên nhận đồng, trở thành Diệp gia kế nhiệm gia chủ, chắc hẳn mọi người cũng không có bất kỳ dị nghị.
Diệp Thương Huyền cười cười, sờ lên đầu Diệp Vân nói.
- Vân Nhi thiên phú kinh người như thế, nhất định phải hảo hảo tài bồi, chấn hưng Diệp gia ta!
Ở dưới đám người Diệp Chiến Thiên bày mưu đặt kế, quy mô tế tổ đại điển, lăng không so với mấy lần trước lớn hơn gấp mấy lần, nghi thức càng thêm long trọng, trong lúc đó còn vì Diệp Vân cử hành đại lễ tiếp nhận vị trí kế nhiệm gia chủ, rất là náo nhiệt.
Tế tổ đại điển đi qua, Diệp Thương Huyền cũng không đi, ở lại cùng đám người Diệp Chiến Thiên tham tường Lôi Đế Quyết, trong tộc có tất cả sáu người, tiếp xúc đến tầng trên tâm pháp của Lôi Đế Quyết.
Thực lực bọn người Thúc công, phụ thân tăng lên, gia tộc càng thêm vững chắc, Diệp Vân cái kế nhiệm gia chủ này, mới có thể làm được càng thêm an tâm!
Sau khi Tế tổ đại điển chấm dứt, Diệp Mặc Dương nhận trách phạt, sau khi nghỉ ngơi một lúc, liền sốt ruột chạy tới phòng tạm giam của Chấp Pháp Đường, ven đường mấy cái tộc nhân xa xa mà nhìn hắn.
- Đây không phải là Diệp Mặc Dương trưởng lão sao?
- Hắn hiện tại đã không phải là Diệp gia trưởng lão rồi, lại nói gia chủ lấy tội giáo tử vô phương phạt trượng 100, tước đoạt trưởng lão vị của hắn, xử phạt như vậy ngược lại cũng có chút nặng.
- Ngươi dám nghi vấn gia chủ quyết định sao? Nếu có người hạ độc thủ đối phó con của ta, ta lập tức cùng hắn dốc sức liều mạng, ta ngược lại cảm thấy gia chủ xử phạt như vậy đã tính toán công bằng rồi!
Mấy tộc nhân xa xa nghị luận, đối với Diệp Mặc Dương là đứng xa mà trông, tuy bọn hắn cảm thấy Diệp Chiến Thiên xử phạt có chút nặng, thế nhưng cũng sẽ không cảm thấy cái gì, phải biết rõ hiện tại Diệp Chiến Thiên là cửu giai cường giả, trụ cột gia tộc, tương lai gia tộc mấy chục năm, đều phải dựa vào Diệp Chiến Thiên thủ hộ, cho dù hiện tại nặng nề xử phạt Diệp Mặc Dương, bọn hắn cũng sẽ không nói cái gì.
Diệp Mặc Dương tự nhiên không phải không biết các tộc nhân đối với hắn nghị luận, trên mặt âm trầm đáng sợ, cũng không quay đầu lại mà tiến vào phòng tạm giam.
- Nghịch tử, ai bảo ngươi dùng Âm Lôi Trảo!
Diệp Mặc Dương BA~ mà quạt Diệp Không Ngạn một cái tát, thế nhưng hắn ra tay không phải rất nặng.
Diệp Không Ngạn trúng một cái tát, sắc mặt vẫn như tro tàn, không nói tiếng nào.
Lúc này Diệp Mặc Dương mới cảm giác Diệp Không Ngạn tâm tình không đúng, đưa tay phải ra đặt cổ tay ở Diệp Không Ngạn, lập tức, thân hình hắn quơ quơ đứng không vững, nghiến răng nghiến lợi từng chữ một nói:
- Diệp Vân cái tạp chủng kia rõ ràng hạ nặng tay như thế, thù này không báo, Diệp Mặc Dương ta thề không làm người!
Diệp Không Ngạn thi triển Âm Lôi Trảo, Diệp Vân dưới tình thế cấp bách, nào quản được nhiều như vậy, hắn cũng không có ý định muốn buông tha Diệp Không Ngạn, tự nhiên đã dùng hết toàn lực, một chưởng khắc ở ngực Diệp Không Ngạn kia, làm kinh mạch của Diệp Không Ngạn vỡ nát. Nếu như không có người cho Diệp Không Ngạn Đoạn Tục Đan, Diệp Không Ngạn đời này là không thể tập võ! Đoạn Tục Đan nếu như dễ lấy như vậy, Diệp Vân cũng sẽ không thống khổ ba năm rồi!
Lúc trước thời điểm Diệp Không Ngạn cười nhạo Diệp Vân phế vật, đoán chừng cũng sẽ không biết chính hắn sẽ có hôm nay!
Nhìn xem Vân sắc của Diệp Không Ngạn, Diệp Mặc Dương lập tức như già thêm mười tuổi, như là Diệp Chiến Thiên năm đó, ở bên trong phòng tạm giam ngây người nửa ngày, hắn đứng lên, lảo đảo rời đi.
Vân Gia Bảo, phủ gia chủ.
- Tin tức của các ngươi xác thực, Diệp Chiến Thiên thật sự lên cấp?