Mục lục
(Full) Tổ Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 251 Đi thanh vân tông (1)

Từ nay về sau có thể dùng loại phương pháp này, tăng lên thực lực Vânhồn, thẳng đến phục tùng Tử Hỏa Tinh Sư, làm cho Tử Hỏa Tinh Sư thành hộ thể Vân thú của mình mới ngừng!

Cúi đầu nhìn xem ấn phù Vân bí trên tay trái kia, Diệp Vân có chút mệt mỏi mỉm cười, nhìn thoáng qua A Ly, duỗi lưng một cái nói:

- A Ly, ta mệt mỏi quá, muốn ngủ một giấc.

Liên tục dùng Vân hồn chiến đấu, đã đem hắn tiêu hao được tinh bì lựctẫn, nếu không có huyền khí phi đao duy trì, hắn đã sớm nằm trên mặt đất .

Diệp Vân nằm ở trên giường rất nhanh trầm vào ngủ say.

Nhìn xem bộ dạng Diệp Vân ngủ say, A Ly ngơ ngác nhìn, trong đôi mắttràn đầy ôn nhu, nó thả người nhảy đến trong lòng của Diệp Vân, cái đầu nhỏ cọ xát gương mặt của Diệp Vân, thoải mái nằm xuống, đúng lúc này,nó đột nhiên toàn thân run lên, da lông toàn thân nổi lên một tia màuhồng phấn khác thường, bởi vì nó cảm giác được, tay phải Diệp Vân đặt ở trên mông của nó, bóp nhẹ vài cái, ngẩng đầu oán hận trừng mắt liếcDiệp Vân, lại phát hiện Diệp Vân đang ngủ say, A Ly có điểm bất đắcdĩ, đầu tựa ở ngực của Diệp Vân, cũng đi theo ngủ.

Diệp Vân xác thực là quá mệt mỏi, Vân hồn lần lượt bị oanh toái, loạithống khổ này không phải người bình thường có thể thừa nhận được, tựunhư năm đó thời điểm kinh mạch đứt đoạn, cho dù Diệp Vân ý chí kiêncường dẻo dai, cũng là chịu đựng không được. Năm đó thời điểm kinh mạchđứt đoạn, mỗi lần đều đau đến chết đi sống lại, nhưng mà rèn luyện ý chí của Diệp Vân, mỗi lần chịu được khuất nhục, cũng rèn luyện tâm tínhDiệp Vân, nếu không Diệp Vân căn bản không cách nào ở trong thời gianthật ngắn, hiểu được đến võ đạo chân ý, cũng vô pháp ở trong thời gianthật ngắn, liên tục đột phá nhiều đẳng cấp như vậy. Hiện tại Vân hồnlần lượt vỡ vụn, với hắn mà nói, cũng là một loại tôi luyện.

Lại nói tiếp, còn phải cảm tạ những địch nhân kia, làm cho hắn trở nên càng mạnh!

Vừa ngủ là cả ngày, ngày thứ hai tinh lực khôi phục, Diệp Vân theothường lệ đi chỗ Hiên Dật dược tôn học tập luyện đan, buổi tối liền vàoThiên Tinh Ấn cùng Tử Hỏa Tinh Sư đánh nhau, rèn luyện Vân hồn.

Khoảng thời gian này, đối với Diệp Vân mà nói, còn là tương đối phongphú, bởi vì Diệp Vân có thể rõ ràng cảm giác được tiến bộ của mình.

Mấy ngày sau, Diệp Vân nhận được thư của phụ thân, Hiên Dật dược tônphối trí giải dược bọn họ đều thu vào, độc trên thân bọn người DiệpChiến Long, Diệp Mông cũng cởi ra, một ít tộc nhân Diệp gia ăn Diệp Vân Tử Kim Vân Đan, tu vi đều có tăng lên trên phạm vi lớn, mà ngay cảDiệp Mông một đám tuổi trẻ tộc nhân, cũng bắt đầu đánh sâu vào cửu giai .

Trên thư phụ thân còn nói, gần đây một khoảng thời gian Diệp gia độtnhiên cùng Diệp Tuyền đang ở Thanh Vân Tông mất đi liên lạc, Diệp ChiếnHùng tiến đến thăm hỏi, lại bị người của Thanh Vân Tông cản lại, các tộc nhân Diệp gia đều lo lắng tình cảnh của Diệp Tuyền.

Chẳng lẽ Tuyền Nhi ở Thanh Vân Tông có gì bất trắc? Diệp Vân đang ngồi ở trên giường đọc thư tín, nhìn đến đây, liền thông suốt lên, Nhiếp Thanh Vân cái lão quỷ kia, nếu dám đem Tuyền Nhi như thế nào, hắn nhất địnhsẽ hủy đi Thanh Vân Tông!

Thanh Vân Tông cách đế đô không xa, qua lại cũng bất quá hai ngày lộ trình.

Diệp Vân kêu lên Tiểu Dực cùng A Ly.

- A Ly, Tiểu Dực, chúng ta cùng đi Thanh Vân Tông!

Tu vi trước mắt của Diệp Vân, mặc dù mới Địa Tôn sơ cấp, nhưng cũng đãcó thể đánh bại Địa Tôn trung kỳ cao thủ, đơn thuần Vân hồn, có thể ổnthắng Thiên tôn sơ cấp cường giả, mặt khác tăng thêm thực lực Tiểu Dực,căn bản không sợ lão quỷ Nhiếp Thanh Vân kia!

- Diệp Vân ca ca, chúng ta đi Thanh Vân Tông làm gì?

Tiểu Dực nghi hoặc hỏi thăm.

- Đánh nhau.

Diệp Vân trầm giọng nói, trong lòng của hắn có chút lo lắng, hi vọng còn có thể tới kịp.

- Đánh nhau? Đánh nhau ta thích nhất !

Tiểu Dực tung tăng như chim sẻ nói.

Bọn họ cùng tới phòng luyện đan của Hiên Dật dược tôn, trước khi điThanh Vân Tông, Diệp Vân phải hướng Hiên Dật dược tôn chào từ biệt.

- Diệp Vân, có muốn chúng ta cùng đi với ngươi hay không, Thanh Vân Tông này dù sao cũng là một đại tông môn, cao thủ như mây.

Hiên Dật dược tôn có chút bận tâm nói.

- Sư tôn yên tâm, Nhiếp Thanh Vân không phải đối thủ của Tiểu Dực, mặc dù chúng ta đánh không lại, tự bảo vệ mình là có dư.

Diệp Vân tự tin nói.

Trước kia ở Trí Hiên Các, Nhiếp Thanh Vân đã bị Tiểu Dực hung hăng giáohuấn một chút, mọi người vẫn là ký ức hãy còn mới mẻ, Hiên Dật dược tônnghĩ nghĩ, cũng liền gật đầu nói:

- Các ngươi một đường chú ý, hiện tại ở bên ngoài có không ít người nhìn chằm chằm vào ngươi.

- Chúng ta sẽ cẩn thận, nhiều nhất mười ngày, chúng ta sẽ trở lại .

Diệp Vân gật đầu nói.

- Xin sư tôn chuyển cáo Minh Vũ Đại Đế, gần nhất một khoảng thời gian, ta không thể cùng hắn đi câu cá .

Hiên Dật dược tôn khẽ gật đầu nói:

- Các ngươi đi thôi.

Cáo biệt Hiên Dật dược tôn, Diệp Vân thay đổi một thân trang phục, mang theo Tiểu Dực, A Ly ngồi trên Hỏa Linh Điêu.

Hỏa Linh Điêu thấp minh một tiếng, vỗ cánh bay cao, nhắm phương hướng Thanh Vân Tông bay đi.

Không biết Diệp Tuyền ở Thanh Vân Tông thế nào, Diệp Tuyền ôn nhu thiệnlương, Diệp Vân còn là rất yêu mến đường muội này của mình, tại DiệpGia Bảo cùng nhau lớn lên, tuy lẫn nhau trong lúc đó nói chuyện khôngnhiều lắm, nhưng mà tình huynh muội ở giữa lẫn nhau phi thường thâm hậu.

Thanh Vân Sơn chủ phong, nơi này dãy núi dốc đứng, tùng lâm rậm rạp,trong sơn cốc thỉnh thoảng sẽ có một chút yêu thú ẩn hiện, một sơn đạođá xanh uốn lượn đi thông đỉnh núi, chỗ này mây mù lượn lờ, một mảnhkiến trúc rộng rãi như ẩn như hiện.

Đây là Thanh Vân Tông trong truyền thuyết, một trong ba đại tông môn của Tây Vũ đế quốc, nghe nói Thanh Vân Tông môn hạ đệ tử có mấy vạn, thuđều là các thế gia võ đạo thiên tài của Tây Vũ đế quốc.

Lúc Diệp Vân còn rất nhỏ, các tộc nhân mỗi lần nói lên Thanh Vân Tông,đều mang theo sùng bái kính yêu chi tâm, đối với bọn họ mà nói, ThanhVân Tông là một tồn tại bọn họ xa không thể chạm, nếu có một tộc nhân có thể được Thanh Vân Tông chọn trúng, gia nhập Thanh Vân Tông, này là tất cả tộc nhân kiêu ngạo. Cho nên lúc ban đầu, Diệp Vân cũng không cóngăn cản Tuyền Nhi gia nhập Thanh Vân Tông, nếu như thời gian quay trởlại quá khứ, Diệp Vân khẳng định đối với Thanh Vân Tông này cười nhạt.

Một ngày nào đó, Diệp gia sẽ trở thành tồn tại làm cho Thanh Vân Tông ngưỡng mộ!

Ở trong một vùng kiến trúc khổng lồ như thế, tìm được Tuyền Nhi, cũng là một chuyện phiền phức.

A Ly thả người nhảy xuống Hỏa Linh Điêu, chạy vội tiến nhập trong ThanhVân Tông, Diệp Vân thì dùng Vân hồn, ở trong một đám kiến trúc củaThanh Vân Tông đảo qua.

Hai luồng khí tức cường hoành, bị Vân hồn của Diệp Vân nhận thấy,trong đó một cổ là một Thiên Tôn cấp cường giả, hẳn là Nhiếp Thanh Vân,một cổ khác ở trong một huyệt động nham bích, lại là một con Thiên Sưcấp đỉnh phong huyền thú?
Chương 252 Đi thanh vân tông (2)

Hiện tại Nhiếp Thanh Vân đang cùng Thiên Sư cấp huyền thú kia chung một chỗ!

Này cũng có chút mới lạ, không biết huyền thú này là cái gì, Vân hồnkéo dài đi vào, chứng kiến tướng mạo huyền thú này, nó huyễn hóa thànhhình người, là một lão giả râu tóc đều hồng giống như Liệt Hỏa, lưng eocòng xuống tuổi già sức yếu, bản thể lại là một con hỏa điểu. Con hỏađiểu này không biết sống nhiều ít tuổi, rõ ràng tu đến cấp bậc Thiên sưđỉnh phong.

Ở trước mặt lão giả kia, Nhiếp Thanh Vân có vẻ cực kỳ cung kính, hắn một thân thịt béo thẳng tắp eo, nhưng y nguyên như viên cầu.

- Lão tổ tông, con ta Nhiếp Thừa Phong mặc dù có chút không nên thân,nhưng ba mươi lăm tuổi đạt tới thập giai sơ kỳ, thiên phú cũng được chokhông tệ, nếu cam lòng cho một khỏa Nhân phẩm đan dược, chưa hẳn khôngthể đảm đương việc lớn, mà Trang Triết này, chính là Đại Trưởng lão thứxuất, tuy thiên phú trác tuyệt, hai mươi bảy tuổi liền đã là thập giaisơ kỳ, nhưng mà khó nói hắn có thể ở ba mươi lăm tuổi trước tấn chứcthập giai trung kỳ hay không.

Nhiếp Thanh Vân trên mặt thịt bỗng nhúc nhích, thấp giọng khẩn cầu.

- Kẻ ham tửu sắc, khó làm việc lớn.

Lão giả kia đối với Nhiếp Thừa Phong cười nhạt.

- Chỉ là, lão tổ tông, Trang Triết này cũng không cùng một người nữ đệ tử mắt đi mày lại sao?

Nhiếp Thanh Vân buồn bực nói, lão tổ tông đã là sáu trăm tuổi, ở trongThanh Vân Tông địa vị cao thượng, năm đó nếu không có một câu của lão tổ tông, hắn cũng không thành được Thanh Vân Tông Chưởng môn, nếu lão tổtông cố ý không cho Nhiếp Thừa Phong làm kế nhiệm Chưởng môn, hắn cũngkhông có thể làm gì.

- Dù sao Nhiếp Thừa Phong cũng không thích hợp làm Chưởng môn, ngươi trở về đi.

Lão già không kiên nhẫn khoát khoát tay.

Diệp Vân tâm niệm vừa động, hỏa điểu biến thành lão giả kia, ở ThanhVân Tông địa vị tựa hồ có chút cao thượng, cư nhiên còn có thể quyếtđịnh nhân tuyển Chưởng môn?

Đúng lúc này, lão giả kia giống như cảm thấy cái gì, nộ quát một tiếng:

- Ai?

Diệp Vân đem Vân hồn thu trở về.

- Lão tổ tông, làm sao vậy?

Nhiếp Thanh Vân nghi hoặc hỏi thăm.

Lão giả nghi hoặc lắc đầu nói:

- Đại khái là ta đa nghi, không có gì, ngươi đi đi.

Xem ra ở thời điểm sử dụng Vân hồn nếu có thoáng cảm xúc ba động, vẫncó thể bị Thiên Sư cấp huyền thú phát giác được, mình đối với Vân hồnthao túng, còn là không đủ thuần thục! Trong Thanh Vân Tông này, rõ ràng cất dấu một con Thiên Sư cấp huyền thú, cái này thật đúng là không thểtưởng được.

Bất quá Thiên Sư cấp huyền thú cũng không có gì đáng sợ, chỉ cần khôngphải Yêu Vương đích thân đến, Diệp Vân còn không sợ! Chỉ cần hắn hơichút phóng xuất ra một ít khí tức Vân hồn, một con Thiên Sư cấp huyềnthú còn không bị dọa đến tè ra quần?

Một chỗ biệt viện trong Thanh Vân Tông.

- Diệp Tuyền, củi chuẩn bị xong chưa! Nhanh lên, phòng bếp vẫn chờ xử dụng đây này!

Một mập bà nương mặt mũi tràn đầy dữ tợn một cước đá văng đại môn biệt viện, đi đến, nghiêm nghị quát.

- Cũng sắp xong rồi.

Diệp Tuyền có chút ủy khuất cúi đầu xuống, tiếp tục bổ củi, trên taynguyên bản trắng nõn non mịn của nàng, hiện tại hiện đầy vết thương, đều là gần đoạn thời gian này lưu lại.

Mập bà nương này quét nhìn Diệp Tuyền, hừ lạnh một tiếng:

- Nhiếp đại thiếu vừa ý ngươi, là phúc khí của ngươi, ngươi đừng cho mặt không biết xấu hổ, nếu không từ nay về sau sẽ cho ngươi nếm mùi đaukhổ!

Diệp Tuyền gia nhập Thanh Vân Tông có gần nửa năm, nàng thiên phú tráctuyệt, tu luyện lại rất khắc khổ, tăng thêm trước có ăn thai sâm cácloại linh dược, mười sáu tuổi liền đạt đến cửu giai trung kỳ, hơn nữa tu luyện tiến triển cực nhanh, rất nhanh liền thành nhân tài kiệt xuấttrong trẻ tuổi, nhưng mà phiền toái cũng tùy theo mà đến, Nhiếp ThừaPhong con trai Chưởng môn Nhiếp Thanh Vân coi trọng Diệp Tuyền, mấy lầnmuốn bức bách Diệp Tuyền đi vào khuôn khổ, Diệp Tuyền thề chết khôngtheo. Nhiếp Thừa Phong không dám làm cho thật chặt, để cho thủ hạ khôngngừng làm khó dễ Diệp Tuyền, an bài công tác nặng nề cho Diệp Tuyền.

Lúc trước gia nhập Thanh Vân Tông, Diệp Tuyền đầy cõi lòng chờ mong,muốn luyện thành một thân tu vi, sau đó lại hồi Diệp gia, chỉ là sự thật so với mộng tưởng tàn khốc hơn nhiều, một nữ hài tử muốn ở bên ngoàixông ra một mảnh bầu trời thật sự quá khó khăn, nàng rất ủy khuất, muốntrở lại Diệp Gia Bảo, ở Diệp Gia Bảo, phụ thân, các vị bá bá thúc thúc,thúc công còn có Diệp Vân ca ca, đều đem nàng trở thành hòn ngọc quýtrên tay đối đãi, mấy lần muốn chạy ra Thanh Vân Tông, nhưng vẫn là đemnước mắt hướng trong bụng nuốt ở lại, tuy ở nơi này bị người làm khó dễ, nhưng nàng vẫn cắn răng, khắc khổ tu luyện, ban ngày không thể tuluyện, vậy thì buổi tối tu luyện, đốn củi nấu nước bị mập bà nhục mạ,nàng đều nhịn xuống.

Bởi vì nàng không muốn vĩnh viễn đều sống ở dưới cánh chim của cha mẹtrưởng bối còn có Diệp Vân ca ca, nàng muốn như Diệp Vân ca ca, trởthành các tộc nhân dựa vào, trở thành Vân giữ nhà gia tộc! Cho dù lạikhổ lại mệt mỏi, nàng cũng muốn kiên trì!

- Làm xong thì đem đến phòng bếp!

Mập bà này phẫn nộ quát.

- Đừng lòng và lòng vòng!

Diệp Tuyền cắn răng đem bó củi bế lên.

- Nói không thể dùng huyền khí, ta cho ngươi dùng huyền khí sao?

Mập bà đi tới, một cái tát phiến ở trên mặt của Diệp Tuyền.

Diệp Tuyền trúng một cái tát, ngã nhào trên đất, gò má trắng nõn cao cao sưng lên, nước mắt một mực ở trong hốc mắt đảo quanh.

- U a, bộ dáng đáng thương như vậy, thật đúng là ta thấy càng thương,nếu như ta là ngươi, khẳng định sớm nên đáp ứng Nhiếp đại thiếu, Nhiếpđại thiếu là Chưởng môn chi tử, ngươi theo hắn, khẳng định cẩm y vinhhoa, Thanh Vân Tông tại Tây Vũ đế quốc địa vị hiển hách hạng nào! Tổngso với ở lại trong một gia tộc lụi bại hảo, tuy nghe nói gia tộc cácngươi giống như có người làm cái gì Quận Vương, nhưng mà một cái QuậnVương có cái rắm dùng, Nhiếp đại thiếu nói giết sẽ giết, đừng tìm phiềntoái cho trong nhà các ngươi!

Mập bà ngồi chồm hổm xuống, đại thủ nặng nề vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Tuyền.

- Ta biết rõ ngươi muốn chạy, chỉ là ngươi lại có thể chạy trốn đi nơinào, về nhà sao, gia tộc của ngươi, có thể bảo hộ được ngươi sao?

Mập bà nói nói, trở nên thanh sắc nghiêm túc, nàng là nữ nhi của ThanhVân Tông Đại Trưởng lão, tu vi cũng không sai, ba mươi lăm tuổi, trướcmắt đã là thập giai sơ kỳ, tại Thanh Vân Tông địa vị rất cao, bằng không cũng sẽ không tùy ý khi dễ nữ đệ tử phía dưới như vậy, duy nhất làm cho nàng cảm thấy sỉ nhục chính là, thể trọng nàng đạt ba trăm cân, bởi vìmột thân thịt béo này, nàng không ít bị các trưởng bối đùa cợt, nàngbình sinh hận nhất, chính là những nữ đệ tử phía dưới như hoa như ngọckia, suốt ngày chỉ biết cấu kết nam nhân!

Đối với Diệp Tuyền, trong lòng của nàng cất giấu lòng ganh tỵ thật sâu,thời điểm làm nhục Diệp Tuyền, trong lòng của nàng tổng có một loạikhoái cảm nói không nên lời, đẹp như Thiên Tiên thì thế nào, thiên phútrác tuyệt thì thế nào, còn không phải bị ta dẫm nát dưới chân?
Chương 253 A Ly nổi bão (1)

Nếu như không phải Nhiếp đại thiếu dặn dò qua nàng, làm cho thủ đoạn của nàng không cần phải quá mức, nàng nhất định sẽ dùng thủ đoạn ác hơn tra tấn Diệp Tuyền.

Mập bà nhìn xem tư thái linh lung hấp dẫn của Diệp Tuyền, sách sách tán thán nói:

- Gần xem như vậy, thật đúng là rất đẹp, rất đoan trang, nhưng trêngiường, không chừng dâm đãng đến cỡ nào, chớ cùng lão nương ra vẻ thanhcao, cho ngươi ba ngày thời gian, nếu trong vòng ba ngày còn không đápứng Nhiếp đại thiếu, hừ hừ, đem ngươi cởi hết quần áo, ở trước mặt chútít nam đệ tử kia chạy một vòng, nhìn ngươi còn thanh cao thế nào!

Diệp Tuyền nghe được mập bà mà nói, sắc mặt một hồi trắng bệch, trongđôi mắt hiện lên một tia quyết tuyệt, nếu như như vậy, nàng tình nguyệnchết!

- Muốn chết, cũng không dễ dàng như vậy, nếu như ngươi chết, Nhiếp đạithiếu sẽ khiến tất cả mọi người gia tộc các ngươi chôn cùng cho ngươi.

Mập bà níu lấy cổ áo Diệp Tuyề.

- Nhanh đứng lên cho ta, đừng lười biếng, muốn chết cũng phải trước tiên đem việc làm hết!

Diệp Tuyền căm tức mập bà, nàng khi nhục mình có thể, nhưng mà không thể uy hiếp tộc nhân của mình, Diệp Tuyền cầm lấy đoản kiếm giấu kín trongquần áo, tay bởi vì phẫn nộ mà càng không ngừng run rẩy, nàng biết rõ,nếu như nàng giết nữ nhân trước mắt này, sẽ mang đến tai hoạ ngập đầucho Diệp Gia Bảo.

Mập bà chứng kiến Diệp Tuyền y nguyên bất động, mắng một tiếng, lại làmột cái tát hướng Diệp Tuyền quạt qua, thời điểm tay của mập bà muốn vỗvào trên mặt Diệp Tuyền, một đạo bóng trắng hiện lên, kéo một tiếng,trên mặt mập bà nhiều hơn năm miệng vết thương thật sâu, máu tươi vẩyra, mập bà thê lương kêu thảm thiết, bụm mặt rống to:

- Mặt của ta!

Mặt của nàng bởi vì thống khổ mà trở nên vặn vẹo cực độ.

Diệp Tuyền chứng kiến bóng trắng chợt lóe lên, quay đầu lại nhìn thoáng qua, phát hiện là A Ly, sửng sốt một chút:

- A Ly, sao ngươi lại tới nơi này?

A Ly cùng Diệp Vân như hình với bóng, Diệp Tuyền đối với A Ly, tự nhiên cũng là quen thuộc, hôm nay chứng kiến A Ly, lập tức cảm thấy thânthiết.

A Ly căm tức mập bà, nó một mực đi theo Diệp Vân, tự nhiên biết rõ địavị Diệp gia tộc nhân ở trong suy nghĩ của Diệp Vân, trước mắt cái mậpbà này cư nhiên lăng nhục Diệp Tuyền như thế, khiến nó thập phần cămtức.

- Tiểu kỹ nữ, rõ ràng nuôi một con yêu thú, còn dám tổn thương ta, xem ta cắt đứt xương cốt của ngươi!

Mập bà gầm thét huy chưởng xông lại, dù sao cũng là thập giai sơ kỳ cường giả, toàn thân bộc phát ra một cổ khí thế cường hoành.

- A Ly, đi mau.

Diệp Tuyền gấp giọng kêu lên, nàng cũng không biết thực lực của A Ly.

A Ly xèo xèo kêu to một tiếng, bộ dạng thập phần căm tức nữ nhân mập,xấu lại hung trước mắt này, khiến nó rất là chán ghét, nó thả người màdậy, vung lên móng vuốt.

Kéo một tiếng, trên mặt mập bà này tràn đầy thịt béo lại thêm năm vết cào.

- A!

Mập bà phát ra tiếng kêu thảm thiết càng thêm thê lương thống khổ.

- Dám thương ta, ta muốn cho ngươi chết!

Bàn tay to của nàng bỗng nhiên chụp vào A Ly.

Mắt thấy phải bắt đến A Ly, A Ly sưu một tiếng tại nguyên chỗ biến mất, mập chưởng của nàng thất bại .

- A! ! !

Mập bà lần nữa phát ra một tiếng hét thảm, trên mặt lại thêm năm vết cào.

- Mặt của ta! Mặt của ta! !

Mập bà khóc rống lên, phá giọng hô to.

- Người tới, giết người rồi!

A Ly nhẹ nhàng linh hoạt rơi vào trên bờ vai Diệp Tuyền, lắc lắc móngvuốt, một bộ hầm hừ, bản tiểu thư trước cho ngươi một chút giáo huấn,thật sự là ô uế bản tiểu thư trảo!

- A Ly, nhanh rời đi nơi này, người của Thanh Vân Tông lập tức sẽ tới rồi, nàng là nữ nhi của Đại Trưởng lão!

Diệp Tuyền biết rõ đã gây họa, chuyện này sợ là không thể thiện, thựclực Thanh Vân Tông kinh người, nếu đi tìm Diệp gia phiền toái. . . sắcmặt nàng tái nhợt, không dám lại nghĩ tiếp, sau nửa ngày làm một cáiquyết định, hy vọng có thể lấy cái chết tạ tội, làm cho Chưởng môn buông tha Diệp gia một đường sống.

A Ly mới không quản mập bà này là cái gì nữ nhi Đại Trưởng lão!

Vân hồn của Diệp Vân dò xét đến chuyện đã xảy ra bên này, đã cực kỳ nhanh chạy đến.

Sưu sưu sưu, trong Thanh Vân Tông khí tức hai Địa Tôn cấp cường giả đột nhiên bốc lên, vội vàng chạy tới.

Diệp Vân so với bọn hắn trước nhanh một bước, từ trên Hỏa Linh Điêu nhảy xuống, đã rơi vào trong sân.

- Diệp Vân ca!

Diệp Tuyền chứng kiến Diệp Vân, nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh,nàng rất hối tiếc trước kia không nên tới Thanh Vân Tông, nàng chưa baogiờ bước ra Diệp Gia Bảo, không biết bên ngoài nhân tâm hiểm ác, dùngloại đại tông môn như Thanh Vân Tông này, Vân bí cao thượng như vậy, tu luyện giả trong đó nguyên một đám phiêu nhiên xuất trần, cùng ngườikhông tranh, nhưng đến đây Thanh Vân Tông, nàng mới biết mình sai rồi.

Diệp Vân đã từng nói với nàng, nếu như ở bên ngoài bị khi dễ, sẽ giúpnàng xuất đầu, thời điểm đó nàng còn cảm thấy, nàng đến Thanh Vân Tôngsao sẽ thụ khi dễ, lúc này nghĩ tới những lời kia của Diệp Vân, trongnội tâm ủy khuất thoáng cái bạo phát ra.

- Tuyền Nhi không khóc, Diệp Vân ca đến đây sẽ không việc gì.

Diệp Tuyền gần đây kiên cường, cho đến lúc này, Diệp Vân mới cảm giácđược, Diệp Tuyền cũng là một cô gái nhỏ cần người quan tâm. Nhìn xemthương tích trên người Diệp Tuyền, cùng với gò má cao cao sưng lên, nắmtay Diệp Vân nắm được khanh khách vang lên, lửa giận hừng hực, thờiđiểm tại Diệp Gia Bảo, Diệp Tuyền rất hiểu chuyện, lại thiện lương, tấtcả trưởng bối đều không bỏ được dù là nói nàng một câu nói nặng, hiệntại rõ ràng dám khi dễ người Diệp gia, hơn nữa khi dễ còn là Diệp Tuyền, hôm nay ta muốn hủy đi Thanh Vân Tông này!

Tiểu Dực cũng rơi vào trong sân, hắn nghi hoặc nhìn xem Diệp Tuyền, hắncòn không biết Diệp Tuyền, không biết Diệp Tuyền cùng Diệp Vân là quanhệ như thế nào.

Đúng lúc này, hai Địa Tôn cường giả kia đã rơi vào trong sân, một cái trong đó là Địa Tôn đỉnh phong.

- Phụ thân, tiểu kỹ nữ này liên hợp ngoại nhân đánh ta, ngài nên vì ta làm chủ a!

Mập bà ở trước mặt một Địa Tôn cấp đỉnh phong cường giả khóc đến hô thiên thưởng địa, thanh âm cực kỳ chói tai.

Diệp Vân hướng người kia nhìn lại, chỉ thấy đó là một lão nhân gầy gò,thân cao có một mét tám tả hữu, nhưng mà gầy cao giống như cây gậy trúc, rất khó tưởng tượng, mập bà hơn ba trăm cân này lại là nữ nhi của hắn.Lão nhân kia đôi mắt tinh quang bắn ra bốn phía, toàn thân cất dấu lựclượng cường đại, có một chút uy thế của Địa Tôn đỉnh phong cường giả.

- Nói chuyện không sạch sẽ, nên đánh!

Diệp Vân liếc mập bà này, hừ lạnh một tiếng, đột nhiên ra tay.

- Người phương nào dám can đảm tại Thanh Vân Tông ta làm càn!

Địa Tôn cấp đỉnh phong cường giả kia thấy Diệp Vân kiêu ngạo như thế, giận dữ oanh ra một quyền.

Diệp Vân nghiêng người né tránh, né tránh lão giả kia công kích, mộtcái tát phiến ở trên mặt mập bà, mập bà này kêu thảm một tiếng, ngửa mặt ngã bay đi ra ngoài, viên thịt hơn ba trăm cân bay ngược ba bốn mét,"Oanh" một tiếng nặng nề đập bể trên mặt đất, đại địa cũng rung động.
Chương 254 A Ly nổi bão (2)

Diệp Vân thong dong lui trở về.

- Địa Tôn cường giả!

Lão nhân gầy gò kia sắc mặt rùng mình, dừng lại bước chân, Địa Tôn cường giả trẻ tuổi như vậy, sợ là lai lịch không nhỏ, quay đầu lại nhìnthoáng qua mập bà trên mặt đất, khóe miệng có chút run rẩy một chút.

Diệp Tuyền chứng kiến Vân sắc lão nhân gầy gò này hung ác, lôi kéo Diệp Vân, lo lắng nói:

- Diệp Vân ca ca đi mau, nơi này là Thanh Vân Tông.

Nàng rất tự trách, nếu Diệp Vân tại Thanh Vân Tông bị thương hoặc làphát sinh vấn đề, nàng cảm giác mình muôn lần chết cũng không hết tội,nước mắt theo gương mặt chảy xuống. Trước mắt lão nhân gầy gò kia chínhlà Địa Tôn cấp đỉnh phong cường giả, Thanh Vân Tông Đại Trưởng lão Trang Bách Mạch!

A Ly nhìn nhìn Diệp Tuyền, dùng tiểu móng vuốt vuốt ve đầu Diệp Tuyền một chút, như là đang an ủi Diệp Tuyền.

- Bằng hữu phương nào, đến Thanh Vân Tông ta cần làm gì? Nếu như là hiểu lầm, có thể ngồi xuống nói chuyện, nhưng nếu như bằng hữu là tới nháosự, Thanh Vân Tông chúng ta cũng không phải có thể mặc người khi dễ !

Trang Bách Mạch trầm giọng nói.

- Ngồi xuống nói chuyện?

Diệp Vân hừ lạnh một tiếng.

- Hôm nay ta chính là tìm đến Thanh Vân Tông phiền toái, mau gọi Nhiếp Thanh Vân đi ra!

Trang Bách Mạch lông mày ngưng lại, Diệp Vân rõ ràng mở miệng liền gọitục danh Chưởng môn của bọn hắn, có thể thấy được đến có chuẩn bị, mộtĐịa Tôn cấp cường giả, đơn thương độc mã tìm đến Thanh Vân Tông phiềntoái? Hay là sau lưng Diệp Vân có một hậu trường khó lường?

Hắn ngắm nhìn bốn phía, bên người Diệp Vân ngoại trừ một con ly miêu,còn có một tiểu hài tử năm sáu tuổi, giống như không mang cao thủ gì, vì cẩn thận để đạt mục đích, hắn đối với một Địa Tôn cường giả khác bênngười thì thầm vài câu, Địa Tôn cường giả kia nhẹ gật đầu, bay vút màđi.

Ánh mắt của Trang Bách Mạch đảo qua Diệp Vân, rơi vào trên người DiệpTuyền, hắn lập tức nhận ra người thiếu nữ trước mắt này, chính là một nữ đệ tử của Thanh Vân Tông, tên là Diệp Tuyền, có một ít thiên phú nhưvậy, người nam nhân này chính là gì của Diệp Tuyền?

- Diệp Tuyền, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ngươi nói rõ ràng cho ta!

Trang Bách Mạch nhìn về phía Diệp Tuyền, hừ lạnh nói, tại Thanh Vân Tông làm Trưởng lão nhiều năm như vậy, hắn còn là hơi có chút uy thế.

- Việc này bởi vì Diệp Tuyền mà ra, Diệp Tuyền nguyện lấy cái chết đền tội, thỉnh Đại Trưởng lão buông tha ca ca ta.

Sắc mặt Diệp Tuyền buồn bả đang muốn quỳ xuống.

Diệp Vân liền vội vàng kéo Diệp Tuyền, trầm giọng nói:

- Tuyền Nhi, không cho phép quỳ, người Diệp gia ta, ngoại trừ cha mẹtrưởng bối, ai cũng không thể quỳ, mặc dù thấy Minh Vũ Đại Đế, cũngkhông cho quỳ!

Thân là Diệp gia Tộc trưởng, trên người Diệp Vân cũng có một ít Tộc trưởng uy nghiêm.

- Chỉ là. . .

Diệp Tuyền rơi lệ đầy mặt, Diệp Vân cũng không biết trong nội tâm nàngđau khổ, ở nàng xem ra, Diệp gia tông tộc, làm sao có thể cùng Thanh Vân Tông to như vậy đối kháng? Chỉ cần Thanh Vân Tông Chưởng môn, hoặc làĐại Trưởng lão trước mắt này ra lệnh một tiếng, Diệp Gia Bảo sợ là sẽ bị san thành bình địa! Nàng tình nguyện chết, cũng không nguyện ý mang đến họa ngập đầu cho gia tộc.

Advertisements

Diệp Tuyền cũng đã thật lâu chưa cùng trong nhà liên hệ, tự nhiên không biết tình huống Diệp Gia Bảo bây giờ.

Trang Bách Mạch nhìn thoáng qua Diệp Vân, trong nội tâm hiểu rõ, nguyên lai người trẻ tuổi này là ca ca của Diệp Tuyền, hắn chú ý qua DiệpTuyền, hình như là đến từ Đông Lâm quận Diệp Gia Bảo gì đó, hắn đối vớichuyện bên ngoài cũng đã thật lâu không chú ý, Diệp Gia Bảo này hẳn làmột tiểu gia tộc, bằng không hắn cũng sẽ không ngay cả nghe cũng chưatừng nghe qua. Nghe nói Diệp Tuyền bị Nhiếp Thừa Phong nhìn trúng, chỉlà Diệp Tuyền không thuận theo, hẳn là ở Thanh Vân Tông bị chút ít ủykhuất, ca ca người ta thay nàng xuất đầu đến đây.

Một Diệp Gia Bảo nho nhỏ, Trang Bách Mạch tự nhiên sẽ không đặt ở trongmắt, duy nhất cần để ý, chính là sư môn Diệp Vân, không biết Diệp Vânsư thừa nơi nào.

- Diệp Tuyền này đã gia nhập Thanh Vân Tông ta, phải về Thanh Vân Tôngta quản thúc, coi như là thân nhân, cũng không có quyền lực hỏi đến, nơi này đến chỗ nào đều có thể nói được thông, bằng hữu xâm nhập Thanh VânTông, đả thương người Thanh Vân Tông ta, làm việc không khỏi cũng quá bá đạo!

Trang Bách Mạch lo lắng một ít, lớn tiếng hỏi ngược lại.

- Đừng con mẹ nó theo ta giảng đạo lý, đánh người của Diệp gia ta, quảnngươi Thanh Vân Tông là vật gì, ngươi không có tư cách ở nơi này nóichuyện, mau kêu Nhiếp Thanh Vân đi ra cho ta, con của hắn lại muốn cướpmuội muội của Diệp Vân ta, cũng không nhìn một chút hắn có bao nhiêucân lượng!

Diệp Vân bị chọc giận, còn phải ở chỗ này nghe Trang Bách Mạch chít chít méo mó, nhịn không được bạo tục nói.

- Ngươi ¨. . .

Trang Bách Mạch khí đến sắc mặt đỏ lên, hắn thân là Thanh Vân Tông ĐạiTrưởng lão, đến đâu người khác không cung kính kêu một tiếng TrangTrưởng lão, chưa từng bị người mắng qua như thế, Diệp Vân lại còn nóihắn không có tư cách nói chuyện?

- Người phương nào dám can đảm tại Thanh Vân Tông ta giương oai!

Hai cổ khí tức cường giả lăng không mà tới, là hai Thiên Tôn cấp cườnggiả, một cái là Nhiếp Thanh Vân mập mạp, cái khác là hỏa điểu biến thành Hồng phát lão giả kia.

Thanh Vân Tông này cũng không biết là phong thuỷ như thế nào, gien chính là một dạng, hoặc là mập đến khó coi, tỷ như Nhiếp Thanh Vân còn có mập bà này, hoặc là gầy như que củi cùng Trang Bách Mạch đồng dạng.

Nhiếp Thanh Vân cùng Hồng phát lão giả kia rơi vào trong viện, ánh mắtNhiếp Thanh Vân đảo qua, chứng kiến Tiểu Dực bên người Diệp Vân, sợ tới mức liền lùi lại hai bước, trước cùng Tiểu Dực trận chiến ấy, NhiếpThanh Vân chính là ký ức hãy còn mới mẻ. Hai người kia vì cái gì còn tìm tới cửa? Nhiếp Thanh Vân không khỏi da đầu run lên!

- Người đến từ phương nào, không có bái thiếp, rõ ràng dám can đảm tự tiện xông vào Thanh Vân Tông!

Hồng phát lão giả gay gắt nhìn lướt qua mấy người Diệp Vân quát.

- Một con lão điểu, cũng dám ở trước mặt ta giương oai! Đừng có tự mình mất mặt!

Diệp Vân khinh thường hừ lạnh một tiếng, lớn tiếng nói.

- Nhanh giao tiểu tử Nhiếp Thừa Phong kia ra đây, trước tiên đem tiểu tử kia đánh một trận, sau đó lại thu thập các ngươi, nếu có nửa điểm qualoa, hôm nay ta hủy đi Thanh Vân Tông các ngươi!

Một Thiên Sư cấp huyền thú mà thôi, cũng dám ở trước mặt mình kêu gào,Yêu Vương cảnh huyền thú ta còn không sợ, còn có thể sợ ngươi? Đợi látnữa làm cho Tiểu Dực lộ ra bản thể, xem ngươi sợ tới mức nào!

Diệp Tuyền lo lắng lôi kéo Diệp Vân, nàng chính là biết rõ, lão giả này là lão tổ tông Thanh Vân Tông, Thiên Tôn đỉnh phong cường giả, còn tênmập mạp bên cạnh kia, là Tông chủ Nhiếp Thanh Vân, cũng là Thiên Tônđỉnh phong cường giả, Diệp Vân ca đây là muốn rước lấy đại họa a.

Hồng phát lão giả thấy Diệp Vân vô lễ như thế, thập phần giận dỗi, nhìn về phía bọn người Nhiếp Thanh Vân hỏi:

- Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Chương 255 Ta đói bụng rồi

Một tiểu hài tử mười bảy mười tám tuổi, rõ ràng dám ở chỗ này kêu gàonhư thế, mấy trăm năm qua này, hắn công phu hàm dưỡng có chỗ tăng lên,nếu ba trăm năm trước, hắn khẳng định trước thu thập tiểu vô lễ này tử.Tiểu tử này rõ ràng gọi mình là lão điểu, chẳng lẽ là nhìn ra bản thểcủa mình? Sau khi Hóa hình, coi như là Huyền Tôn cường giả trong nhânloại, cũng nhìn không được bản thể của hắn!

- Lão tổ tông, là như vậy, Nhiếp Thừa Phong coi trọng nữ nhân này, nànggọi Diệp Tuyền, là đệ tử Thanh Vân Tông chúng ta, thiếu niên này là caca của nàng.

Trang Bách Mạch lập tức ở một bên giải thích nói.

Lão già hừ một tiếng nói:

- Ta còn tưởng rằng là cái đại sự gì, chút chuyện nhỏ như vậy cũng xử lý không được, một nữ đệ tử thì thế nào, còn để cho người khác náo đếntrong tông, đem bọn họ oanh ra cho ta, về phần Diệp Tuyền, theo như hình luật tông môn xử trí!

Nhiếp Thừa Phong cho dù lại hỗn đản, cũng là Chưởng môn chi tử, điểm ấy thể diện hắn còn là để cho Nhiếp Thanh Vân.

Nhiếp Thanh Vân nhìn thoáng qua Tiểu Dực, hắn đối với thực lực của TiểuDực, vẫn là sinh lòng sợ hãi, trước mắt khối xương cốt này sợ là gặmkhông đến, hắn há to miệng, muốn ngăn cản lão tổ tông nhưng không biếtnên nói cái gì, cái họa này là con của hắn Nhiếp Thừa Phong xông ra, nếu như chuyện khác, hoặc Diệp Tuyền không phải là muội muội của Diệp Vân, chỉ sợ sớm đã đem Diệp Tuyền tống xuất khỏi Thanh Vân Tông .

Cái này cần đấu võ sao? Vừa nghĩ tới thực lực của Tiểu Dực, sau lưngNhiếp Thanh Vân thấm mồ hôi, tiểu hài tử này chính là ngay cả tam phẩmlinh bảo cấp Thanh Vân Kiếm cũng chém không vào a.

- Lão tổ tông, chờ chút, chuyện này, sai tại Thừa Phong.

Nhiếp Thanh Vân vội vàng gọi lão giả lại, hắn hiện tại e sợ sự tình náo lớn, đối phương lai lịch không rõ, Thanh Vân Tông sợ là không thể trêu vào.

- Sai tại ai không trọng yếu, đều bị người náo đến trong tông môn, nếuThanh Vân Tông ta không xử lý, chẳng phải làm cho người trong thiên hạchê cười? Đem mấy người kia đánh ra cho ta, Diệp Tuyền lưu lại!

Hồng phát lão giả tức giận quát.

Lão tổ tông tức giận như thế, Nhiếp Thanh Vân chợt cảm thấy đâm lao phải theo lao, vấn đề này, hắn cũng không biết nên giải quyết như thế nào.

Nếu như Diệp Vân là người thường, khẳng định bị bạo đánh một trận, sauđó đuổi ra tông môn, mà Diệp Tuyền, cũng chỉ có thể ở lại trong ThanhVân Tông yên lặng tiếp nhận xử phạt. Không có thực lực, chỉ có thể làkết cục như vậy, thê thảm một điểm, Diệp Vân khả năng sẽ trực tiếp bịđánh chết.

- Diệp Vân ca ca, bọn họ hơi quá đáng!

Tiểu Dực nhịn không được ồn ào lên, hắn càng xem lão nhân tóc đỏ phía trước kia càng không vừa mắt.

Diệp Vân tức giận mà cười nói:

- Hừ hừ, rất tốt, ta lại muốn nhìn, các ngươi đem chúng ta đánh đi ranhư thế nào, các ngươi rốt cuộc có bổn sự kia hay không, Tiểu Dực, biếntrở về bản thể!

- Vâng.

Vừa nghe đến Diệp Vân nói, Tiểu Dực hưng phấn lên, rốt cục có thể biến trở về bản thể .

Chỉ thấy Tiểu Dực đột nhiên bay lên trời, hóa thành Cự Xà dài hơn batrăm thước, ở không trung bốc lên, lân phiến trạm lam ở dưới dương quang chiếu xuống rạng rỡ sinh huy, con mắt như đèn lồng nhìn chằm chằm vàomọi người phía dưới, ba đôi cánh trong suốt càng không ngừng vỗ, một cổuy áp khổng lồ áp bách xuống dưới, không khí chung quanh giống như làtưới chì ngưng trọng, Tiểu Dực hất lên cái đuôi, kiến trúc chung quanhầm ầm sụp đổ.

Tiểu hài tử này lại là một con yêu thú!

Sắc mặt mọi người Thanh Vân Tông kinh biến, vẻ mặt trắng bạch.

Hồng Hoang cự thú giống như Tiểu Dực, cho bọn hắn rung động quá lớn, đây chính là Cự Xà dài hơn ba trăm thước! Nhưng từ uy áp tán phát ra có thể cảm giác được, dực xà này tuyệt đối là tồn tại siêu cấp cường hoành,cũng không phải là những yêu thú cửu giai thập giai bình thường kia cóthể so sánh!

Tuy Tiểu Dực bị thương, thực lực không như lúc trước, nhưng mà biến trởvề bản thể, uy áp này cũng không phải người thường có thể thừa nhậnđược, loại khí tức đến từ Thượng Cổ Hồng Hoang kia, làm cho bọn hắn sợhãi vô pháp nhúc nhích.

- Yêu Vương cường giả!

Hồng phát lão giả kia lui mấy bước, vẻ mặt hoảng sợ.

Bọn người Nhiếp Thanh Vân, Trang Bách Mạch nghe được Hồng phát lão giảnói, càng là sợ tới mức hai chân phát run, bọn họ đương nhiên biết rõ,Yêu Vương là tồn tại gì!

Nghe nói Yêu Vương sinh hoạt tại thâm sơn, bọn họ thường thường đều cóthế lực, thủ hạ có vô số Thiên sư thậm chí Huyền sư cường giả, cắt cứmột phương, sẽ không ở trong thế giới loài người xuất hiện, ngẫu nhiênsẽ có một chút Yêu Vương giấu ở trong nhân loại, đây là vì tìm kiếm lĩnh ngộ, dùng cái này đến đề thăng cảnh giới.

- Hừ hừ, coi như ngươi có điểm nhãn lực, ngươi không phải nói muốn đemchúng ta đánh ra Thanh Vân Tông sao, hôm nay ta lại muốn nhìn, các ngươi chuẩn bị đem chúng ta đánh đi ra như thế nào!

Diệp Vân ung dung nhìn xem bọn người lão giả, Nhiếp Thanh Vân, Tiểu Dực có thương tích, biến trở về bản thể cũng không thích hợp chiến đấu, tuy cường độ thân thể Tiểu Dực cường hoành tự bảo vệ mình không ngại, nhưng muốn đem Hồng phát lão giả cùng Nhiếp Thanh Vân đánh chết, sợ cũng phải phí một phen trắc trở, loại tình huống này, cũng không phải Diệp Vânmuốn xem đến.

Lão giả kia hồng tu run lên, hai đầu gối khẽ cong, phù phù một tiếng hướng Diệp Vân cùng Tiểu Dực quỳ xuống, rung giọng nói:

- Tiểu lão nhân có mắt không tròng, xông tới hai vị điện hạ, xin hai vị điện hạ tha cho tiểu lão nhân một mạng.

Hắn vẻ mặt nơm nớp lo sợ, toàn thân run rẩy, nào còn có khí thế Thanh Vân Tông lão tổ tông vừa rồi!

Yêu Vương a. Đây chính là Yêu Vương cường giả! Yêu Vương cường đại, bịvô số yêu thú huyền thú lan truyền, chính là tồn tại vô cùng Vân bíkhủng bố trong truyền thuyết!

Thấy lão tổ tông đều quỳ xuống, một đám Thanh Vân Tông cường giả nhưNhiếp Thanh Vân, Trang Bách Mạch cũng quỳ xuống, hận không thể tự tátmiệng, trong nội tâm bọn họ đều hận thấu Nhiếp Thừa Phong, Nhiếp ThừaPhong vừa ý ai không hảo, hết lần này tới lần khác muốn xem trọng muộimuội Diệp Vân, rõ ràng chọc Yêu Vương cường giả, đây không phải là muốn chết sao?

Yêu Vương cường giả, tùy tiện nhảy mũi một cái, cả Thanh Vân Tông đều sẽ hài cốt không còn!

Diệp Tuyền sững sờ, nhìn xem Diệp Vân, Tiểu Dực trên bầu trời dài đến vài trăm mét, cho nàng rung động lớn lao!

Yêu Vương? Tuy không hiểu rõ lắm Yêu Vương là dạng tồn tại gì, nhưng từphản ứng của lão giả kia còn có bọn người Nhiếp Thanh Vân đến xem, YêuVương hẳn là tồn tại phi thường cường đại, quan trọng là, Yêu Vương nàygiống như chỉ nghe Diệp Vân, Diệp Tuyền cảm thấy, Diệp Vân càng ngàycàng không giống Diệp Vân ca ca nàng đã từng nhận thức kia, bóng lưngDiệp Vân ở trong lòng của nàng, càng lúc càng lớn, tựa như một tòa núilớn, thủ hộ lấy nàng cùng tộc nhân.

- Đừng ở chỗ này nói nhảm cho ta, mau tìm tiểu tử Nhiếp Thừa Phong kiađến cho ta, ta lại muốn nhìn tiểu tử kia là cái mặt hàng gì, dám khi dễmuội muội của ta, còn có mập bà bên kia, đừng có giả chết, nếu không tađem ngươi da lột xát muối!

Diệp Vân phẫn nộ quát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK